Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối hôm nay, trong lúc Tô Tử Tiện đi qua lầu hai, theo thói quen mà hướng phòng ba nhỏ nhìn một cái, thấy được Thường Khê đứng ở trước cửa phòng Ôn Ngôn, sắc mặt có chút do dự, vài lần vươn tay muốn gõ cửa lại từ bỏ, cuối cùng nàng vẫn hạ quyết tâm gõ cửa.

Tô Tử Tiện đứng ở tại chỗ nhìn, ở thời điểm cửa mở ra liền tránh ở chỗ ngoặt thang lầu.

"Khê Khê, đã trễ thế này có việc gì sao?" Thanh niên nhìn đến Thường Khê tới tìm cậu , có chút kinh ngạc, trên mặt vẫn là trước sau như một ý cười ôn nhu.

Cậu hẳn là vừa mới tắm rửa, mặc một cái áo tắm dài màu trắng, cổ áo nửa mở, lộ ra một mảnh làn da trắng nõn. Tóc đen hơi loạn không ngừng có bọt nước nhỏ giọt ở trên chiếc cổ thon dài, lan tràn đến xương quai xanh, cuối cùng chảy xuống đến ngực ẩn nấp không thấy, rất là gợi cảm mê người.

Tô Tử Tiện xem đến yết hầu có chút ngứa, hạ thân cũng có chút kích động.

"A Ngôn, ta...... Tưởng cùng ngươi nói sự kiện." Thường Khê xoa bóp góc áo, có chút ngượng ngùng mở miệng.

"Ngươi nói, ta đang nghe." Cậu an ủi thanh mai có vài phần khẩn trương giống như khi còn nhỏ.

"Khế ước giữa chúng ta giải trừ đi! Ta tìm được người mình thích rồi......" Giọng nói nữ nhân thực vui vẻ, nhắc tới người mình thích trong mắt giấu không được hạnh phúc, lại làm ý cười trên mặt Ôn Ngôn hoàn toàn cứng lại.

"Phải không?" Cậu cho rằng, cậu còn có cơ hội, nội tâm Ôn Ngôn rất là chua xót, trên mặt lại vẫn cố nén đối nàng ôn nhu cười. 

Thiếu niên nhìn trên mặt nam nhân ý cười cứng đờ cùng trong mắt ngăn không được cô đơn, trong lòng càng thêm chua xót tức giận.

Vì cái gì bọn họ muốn ôn nhu cùng thích Thường Khê liền có thể dễ dàng được đến? Vì cái gì nàng liền có thể dễ dàng tác động cảm xúc của nam nhân? Vì cái gì nàng không quý trọng thậm chí đều không phát hiện ra phần tình cảm của Ôn Ngôn?

Hai người nghĩ như thế nào, Thường Khê cũng không biết, nàng nói đến hai thiếu niên chính mình mang đến .

"A Ngôn, Tiểu Thư cùng Tiểu Tiện mấy ngày sau cũng liền mười tám, có thể kế thừa di sản cùng công ty của cha bọn họ, ngươi cũng không cần vì bọn họ nhọc lòng. Mấy năm nay vất vả ngươi chiếu cố chúng ta......"

Thường Khê nói chuyện giọng nói thực nhu hòa, nàng suy xét tới sau khi hai người tách ra rất nhiều chuyện, duy độc không có nhận thấy được tình yêu của người trước mắt với nàng cùng cậu giờ phút này khổ sở.

Ôn Ngôn từ đầu đến cuối đều mang theo vài phần miễn cưỡng cười, ôn nhu gật đầu trả lời nàng.

Thiếu niên nhìn bộ dáng cậu, khổ sở lại đau lòng, cậu cũng được bọn họ yêu, giờ phút này lại vì người khác đau lòng.

Hắn nhìn sau khi Thường Khê rời đi, nam nhân vẫn luôn nhìn thân ảnh của nàng, trong mắt tràn ngập áp lực thâm tình cùng thống khổ, cùng với vài phần chúc phúc, cậu đối với người cậu thích, vĩnh viễn đều ôn nhu như vậy, thật làm người đố kỵ!

Nửa người Tô Tử Tiện tránh ở bóng ma, loáng thoáng có thể nhìn ra dáng người hắn rất cao, ăn mặc quần áo màu đen. Hắn thực lười nhác, giống như không xương cốt dựa vào trên tường, trong miệng còn cắn một cây thuốc lá, bật lửa ở lòng bàn tay không tiếng động chuyển động.

"Ra tới!" Thanh niên thẳng tắp nhìn chằm chằm phương hướng hắn, bỗng dưng ra tiếng, ngữ khí không nhu hòa như lúc cùng Thường Khê nói chuyện.

Tô Tử Tiện đứng thẳng thân thể, từ bóng ma hướng chỗ cậu đi đến, đem thuốc lá trong miệng gỡ xuống niết ở trong tay, nâng lên chân đi qua.

"Có thuốc sao?" Hắn nghe được thanh niên hỏi, ba nhỏ cũng không thường xuyên hút thuốc, trừ phi...... Thời điểm cậu khổ sở.

Tô Tử Tiện mở ra bàn tay, nằm đúng là điếu thuốc hắn hút qua, "Không có cái khác!"

Ôn Ngôn chú ý tới dấu răng trên điếu thuốc, sửng sốt một chút, cười như không cười liếc nhìn hắn, cầm lấy yên ngậm ở trong miệng.

Tô Tử Tiện thấy động tác cậu hầu kết khẽ nhúc nhích, tự giác hơi hơi khom lưng cho ba nhỏ chính mình bật lửa.

"Bang", thanh niên ngậm điếu thuốc bị thắp sáng, cậu có chút lười nhác mà dựa vào trên cửa, tư thế hút thuốc tuyệt đẹp, thật sâu hút một ngụm, sau đó chậm rãi, phảng phất phẩm vị hương vị thuốc lá, thật lâu mới phun ra.

Vòng khói ở không trung quanh quẩn, ánh mắt thanh niên có chút ảm đạm mang theo nhè nhẹ từng đợt từng đợt cô đơn, cậu nhìn chằm chằm vòng khói kia phát ngốc.

Thật lâu sau mở miệng, đánh vỡ trầm mặc, ngữ khí cậu vẫn cứ ôn hòa lại xa cách, "Hai anh em các ngươi hẳn là sớm biết rằng, ta cùng Khê Khê là hôn nhân khế ước, ngươi cũng nghe đến rồi, nàng hiện giờ có người mình thích, đôi ta không lâu liền sẽ ly hôn, ngươi cùng Tiểu Thư lại qua mấy ngày cũng thành niên, đến lúc đó các ngươi liền dọn ra ngoài ở đi!"

Vừa dứt lời, cơ thể nhiệt độ nóng bỏng trong chớp mắt cưỡng bức đến trước mặt, phía sau lưng Ôn Ngôn hung hăng đâm vào trên cửa phía sau, không có đường lui.

"Ngươi muốn đem chúng ta đuổi ra ngoài?" Chỉ thấy đứa con riêng cao lớn của cậu trong mắt châm hừng hực lửa giận, hung hăng nhìn chằm chằm thanh niên xinh đẹp trước mắt, ánh mắt lộ ra thống khổ.

001 bị một màn này trái ngược lại với tưởng tượng của nó khiến nó sợ ngây người, 【 túc...... Ký chủ, nam chủ vì cái gì lại như vậy? 】 tiểu hệ thống cảm giác chịu đả kích sâu sắc.

【 ta cũng không biết a, ta lần này chính là nghe ngươi nói rời xa nam chủ, phương pháp này của ngươi không dùng được a......】 nội tâm Ôn Ngôn đối với tiểu hệ thống cười ha hả, lại không lưu tình mà phát ra liên tục đả kích.

【 ô ô ô......】001 hệ thống tức đến khóc, nó đối số liệu chính mình tin tưởng vững chắc tới nay tỏ vẻ hoài nghi.

Hệ thống khóc thật sự lớn tiếng, nhưng Ôn Ngôn đối hành vi của chính mình không chút nào áy náy.

Phía sau lưng cậu bị đâm cho có chút đau, nhíu mày ngẩng đầu đối thiếu niên trước mắt đang bạo nộ nói, "Các ngươi vốn dĩ liền thành niên......" Theo cậu nói, cậu bị thiếu niên đè đến càng chặt, không thể động đậy.

Tô Tử Tiện đầu chôn ở cổ cậu, chóp mũi tràn ngập mùi hương trên người cậu, rất thơm, cũng làm người rất tưởng cắn một ngụm, nghĩ như vậy, hắn liền làm như vậy.

"Ngô......" Hắn hung hăng cắn một ngụm trên cổ thanh niên, ngẩng đầu nhìn biểu tình bị đau của cậu, ánh mắt chứa đựng thô bạo cố chấp, trên mặt lại cười càng thêm xán lạn.

"Ba nhỏ nói đúng, ta thành niên, là người lớn, có thể làm chút việc người lớn làm được chuyện này."

Ôn Ngôn đã nhận ra cái gì, nghe vậy có chút hoảng loạn, mất đi bình tĩnh tự tin ngày thường, cậu lạnh giọng quát, "Tô Tử Tiện, ngươi muốn làm gì?"

"Đương nhiên là, thao ba nhỏ a!" Tô Tử Tiện cười ác liệt, khiêng lên ba nhỏ xinh đẹp của hắn trực tiếp vào phòng.

Đáng thương ba nhỏ hai chân trắng nõn ở không trung giãy giụa lung tung, lại bị con riêng không có ý tốt "Bang" một chút đánh vào trên mông, sau đó bị ném trên giường lớn mềm mại, bắn hai cái, có vẻ rất là chật vật.

"Tô Tử Tiện!" Ôn Ngôn vừa xấu hổ vừa giận, quát lớn.

"Ba nhỏ nhưng đừng kêu, đem mẹ nhỏ đưa tới nhìn đến ngươi bị con riêng chình mình nuôi lớn hung hăng mà thao liền không tốt." Tô Tử Tiện vừa nói vừa khinh thân túm lấy chân ba nhỏ muốn chạy trốn túm lại đè ở đệm chăn mềm mại, một câu ngăn chặn ý đồ cậu tưởng mở miệng gọi người.

"Tô Tử Tiện, ngươi là cái lòng lang dạ sói, ngươi tốt xấu kêu ta ba nhỏ nhiều năm như vậy. Hơn nữa ta không thích nam nhân, ta thích chính là Thường Khê."

Ôn Ngôn không lưu tình chút nào mà tức giận mắng hắn, kéo xuống áo tắm dài theo chân cậu vẫn luôn hướng lên trên, có vài phần hơi suyễn, hy vọng con riêng chính mình có thể dừng lại hành vi đồi bại này.

Ôn Ngôn ngoài miệng cự tuyệt, thân thể lại rất thành thật bị sờ đến động tình, Tô Tử Tiện nắm lấy côn thịt nửa cương kia, hành vi ác liệt mà đùa bỡn xoa bóp, cúi đầu đùa giỡn ba nhỏ xinh đẹp của chính mình.

"Ngươi xem thứ đồ kia đều cứng, ba nhỏ thật sự thích chính là nữ nhân sao? Ba nhỏ, ngươi thật dâm, con riêng sờ sờ ngươi liền trở nên cứng ngắc."

Ôn Ngôn bị lời nói của hắn kích thích đến càng thêm cảm thấy thẹn, sắc mặt cậu động tình ửng hồng, ánh mắt hàm chứa tức giận, đuôi mắt bị buộc đến đỏ tươi, phá lệ mê người.

Trên mặt một bộ xuân sắc, ngoài miệng lại rất là độc miệng, trong mắt tràn đầy khiêu khích: "Ta đối người khác có thể càng cứng, duy độc đối với sói mắt trắng như ngươi không có hứng thú, có thể cứng chỉ do phản ứng sinh lý ."

Tô Tử Tiện mặt tối sầm, động tác dưới tay mất lực độ, "A......", Lại đau lại sướng, kích thích đến  ba nhỏ xinh đẹp rùng mình bắn ra tinh dịch.

Ánh mắt Ôn Ngôn mê ly, áo tắm dài vốn lỏng lẻo cổ áo mở rộng ra, lộ ra hơn phân nửa cái ngực trắng nõn cùng hai viên đầu vú phấn hồng, theo thở dốc gợi cảm phập phồng.

"Ba nhỏ thời gian ngắn như vậy, có thể làm người khác sướng sao?" Tay Tô Tử Tiện dính đầy tinh dịch để đến trước mặt nam nhân, làm cậu xem kiệt tác cùng tội ác của chính mình, kích thích đến Ôn Ngôn cảm thấy thẹn nhắm mắt lại.

Hắn càng thêm làm càn, miệng ngâm lấy vành tai của ba nhỏ, gằn từng chữ một, mang theo trí mạng dụ dỗ, "Không bằng ba nhỏ cho nhi tử chính mình nuôi lớn thao, làm ta nếm thử hương vị của ba nhỏ được không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro