Hãy nói thích tớ đi (5+6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Beta: TuDue157 - RoyalWorld

"Bạn học Lưu, không phiền nếu mình ngồi đây chứ?"

Hạ Y bưng khay đồ ăn của mình đến đặt cạnh chỗ Lưu Tử Luân, cũng không đợi anh có đồng ý hay không, trực tiếp ngồi xuống cầm muỗng lên ăn.

Lưu Tử Luân liếc nhìn cô một hồi, sau đó không để ý nữa mà tiếp tục ăn phần cơm của mình.

Hạ Y vừa nhai cơm vừa tính toán. Theo kịch bản, trưa hôm nay tại nhà ăn sẽ xảy ra cuộc đánh ghen huyền thoại giữa vị hôn thê của Lưu Dật và Ái Lạc, ngay lúc Ái Lạc thất thế thì nam chính từ đâu xuất hiện, che chắn

cho cô, còn nặng lời hăm dọa với vị hôn thê khiến cô ta sợ xanh mặt, ấm ức bỏ đi.

Mà giờ phút này, sự kiện đó sắp xảy ra rồi.

"Bạn học Lưu, cậu tài giỏi như thế, liệu Tiểu Lạc có thích cậu không hả?" Hạ Y tay chống cằm, hồn nhiên nhìn Lưu Tử Luân, lấy bừa một câu đem ra hỏi. Nguyên thân cũng là biết Lưu Tử Luân này xứng danh học bá, phi thường thông minh lại còn ôn nhu.

Lưu Tử Luân dừng muỗng, quay sang nhìn chằm chằm Hạ Y, đáy mắt lóe lên dòng cảm xúc khó tả.

"Sao nhìn mình ghê thế? A, mình biết rồi! Cậu nhất định là thấy mình đẹp quá nên muốn sàm sỡ mình đúng không?" Hạ Y giả vờ cảnh giác trừng mắt nhìn Lưu Tử Luân, lấy tay che ngực giả bộ nhích ra xa, biểu cảm

kinh hãi làm như chính mình sắp sửa bị kẻ xấu thực hiện ý đồ.

Khóe miệng Lưu Tử Luân giật giật, đưa tay xoa xoa huyệt thái dương lại có chút buồn cười nói: "Bạn học à, cậu có cảm thấy thần kinh cậu có vấn đề không?"

"Cậu!" Hạ Y chu môi, phản bác: "Mới không có!"

Lưu Tử Luân không nói nữa, mắt vẫn chậm rãi quan sát Hạ Y.

Cô gái trước mặt anh có tóc dài buộc lên một chùm ngay ngắn, đuôi tóc xoăn nhẹ bồng bềnh, da trắng, khuôn mặt phúng phính ngây ngô ngốc ngốc, hmm... rất hợp với tính tự luyến, trẻ con của cô ban nãy. Còn có cảm giác gì nữa nhỉ? Muốn cưng chiều?

Hạ Y đột nhiên cảm nhận được Lưu Tử Luân này lại hào phóng cho cô thêm 10 độ hảo cảm, khóe môi cong lên, cười hì hì tiến sát lại Lưu Tử Luân. "Hehe, đùa thôi mà."

[Kí chủ, độ hảo cảm hiện tại là 35! Kí chủ cố lên!]

Bốp!!!

Tiếng động lớn vang lên khiến mọi ánh mắt trong nhà ăn không hẹn mà cùng hướng về phía phát ra âm thanh. Hạ Y và Lưu Tử Luân cũng tò mò nhìn xem.

Hạ Y nhìn thấy cảnh đó, khéo léo liếc sang Lưu Tử Luân, thấy anh quả nhiên đang nhíu mày.

"Mày cái đồ vô liêm sỉ, hồ ly tinh! Dật là của tao! Ai cho mày quyến rũ anh ấy?!" Vưu Nhã chỉ tay vào mặt Ái Lạc, lớn tiếng quát. Phía sau cô ta còn có vài nữ sinh hùa theo cười khúc khích, nhìn Ái Lạc với ánh mắt khinh bỉ.

Ái Lạc cúi thấp đầu, ánh mắt vô lực nhìn sàn nhà, trên người cô dính đầy thức ăn, khay cơm rơi trên đất, đồ ăn còn sót lại văng đầy ra sàn.

Lập tức, khắp nhà ăn trở nên xôn xao ồn ào, tiếng bàn tán của học sinh vang lên không ngớt, bởi vì Ái Lạc trong trường ai cũng biết là đều được cả hai nam thần yêu thích, không ít người ghen ghét đố kị với cô. Lúc này cũng thế, không có thương cảm, chỉ có khinh thường, tất thảy đều hướng Ái Lạc mà chỉ chỉ chỏ chỏ.

Lưu Tử Luân nghe Vưu Nhã nói xúc phạm Ái Lạc, sắc mặt liền đen lại, kích động đứng lên, định đi thẳng đến chỗ Vưu Nhã thì ở ống tay áo có gì đó nắm lấy có ý muốn ngăn anh lại. Anh nghi hoặc quay lại liền bắt gặp gương mặt nghiêm nghị của Hạ Y.

"Đừng qua đó." Hạ Y trầm giọng cản lại.

Lưu Tử Luân nghe thấy vậy, nhíu mày càng sâu, âm u nhìn cô.

Sắc mặt Hạ Y không đổi, vẫn nghiêm túc đối mắt với Lưu Tử Luân, bàn tay nắm ống áo anh càng chặt hơn.

[Kí chủ, cô làm vậy liệu độ hảo cảm có bị giảm đi không?] Hệ thống lo lắng hỏi, kí chủ của nó dùng bộ mặt như sắp chết nhìn mục tiêu. Haizz, mới chỉ được một chút hảo cảm, nếu bây giờ cô lại làm loạn, đảm bảo với tính cách của anh, mười phần thì đến tám phần sẽ mất thiện cảm ngay.

"Dù hảo cảm có bị giảm tôi cũng không để cậu ta qua đó!" Hạ Y bình thản trả lời hệ thống. Cô biết nếu anh qua đó thì sẽ chẳng có lợi gì cả, nam chính sắp xuất hiện rồi, nếu có thêm hắn nữa thì nam phụ như Lưu Tử Luân chắc chắn sẽ bị nữ chính gạt phắt qua một bên. Phũ phàng biết bao.

"Vưu Nhã, chị đừng có nói bậy, tôi..." Ái Lạc nãy giờ im lặng nặng nề lên tiếng, cô vẫn luôn cúi gằm mặt, nên Vưu Nhã cùng mọi người không thể nhìn thấy khuôn mặt vặn vẹo tức giận của nữ chính cô.

"Đến lúc này rồi mà mày còn chối à!?" Vưu Nhã thật sự bị làm cho tức điên, tiến đến trước mặt Ái Lạc, vung tay chuẩn bị tát Ái Lạc một phát.

Lưu Tử Luân thấy không ổn, đang muốn giật tay mình ra khỏi Hạ Y thì một giọng nói băng lãnh vang lên:

"Dừng tay."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro