[Thế giới thứ nhất] Chương 3 - Thiếu Gia Ác Ma Yêu Tôi (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trầm Kiều An đứng trước gương quan sát chính mình, thân thế của nguyên chủ là thiên kim của tập đoàn Lợi Khang trong thành phố A, vóc người cao gầy, gương mặt tinh xảo, tính cách được người nhà cưng chìu mà trở thành chanh chua, tự do, phóng khoáng.

Thứ gì mà mình không có được liền có tâm lý cực đoan muốn hủy diệt, nhưng mà Trầm Kiều An ngược lại rất thưởng thức cô ấy dám yêu, dám hận.

"Thật xin lỗi, tôi chiếm lấy thân thể của cô, nếu như cô thích Lăng Dật Thần như vậy, tôi sẽ giúp cô bắt sống trái tim anh ta vậy." Trầm Kiều An nhìn chính mình trong gương, hơi câu môi.

Nguyên chủ thi đậu trường đại học nổi danh trong nước là C Đại, cho nên Trầm Kiều An định đến thành phố C tìm nhà ở, hơn nữa còn muốn ở cách vách với nam chủ!

Như vậy không phải càng dễ dàng chiếm được hảo cảm hơn sao?

Nghĩ tới đây, Trầm Kiều An liền lập tức xuống lầu thương lượng với ba mẹ đang dùng bữa sáng một chút, mặc dù cô muốn thuê một căn biệt thự thật xa xỉ, nhưng mà không thể nào cứng rắn được với Trầm Kiều An nũng nịu, nài nỉ, hai người họ cuối cùng vẫn đồng ý, dù sao nhà họ cũng không phải không có tiền, con gái vui vẻ là quan trọng nhất.

Trầm Kiều An còn muốn đến thành phố C trước khi nhập học một tuần, như vậy thì sẽ có thể chuẩn bị thật tốt. Cô thuê một căn biệt thự trong khu nhà giàu của thành phố C, cùng một màu ngói đỏ tường trắng.

Sau khi quét dọn sạch sẽ ba tầng lầu, đêm khuya, Trầm Kiều An đi tắm, vừa lau tóc vừa đăng ký tài khoản trong game trên mạng.

Trong thế giới này ở đời trước, Lăng Dập Thần có ba thứ tốt, chơi game, bóng rổ, Diệp Chi.

Mà Trầm Kiều An muốn công lược hắn thì ra tay ở phương diện này sẽ tương đối dễ dàng hơn một chút.

Diệp Chi là điểm mù, cô tuyệt đối sẽ không để cho Lăng Dập Thần thích cô ta, nhưng Diệp Chi có ánh hào quang nữ chủ vẫn có chỗ hữu dụng.

Còn bóng rổ, từ nhỏ đến lớn cô đều không thích, cho nên chỉ có thể đến gần Lăng Dật Thần ở trong trò chơi điện tử mà thôi.

Nghĩ tới đây, dưới lầu truyền đến âm thanh của động cơ xe hơi, Trầm Kiều An nhẹ nhàng vén một góc màn cửa sổ lên, liền thấy một chiếc xe hơi thể thao màu đỏ vô cùng chói mắt đang được lái vào hầm để xe của căn biệt thự cách vách.

Biệt thự đó là nơi ở của Lăng Dập Thần, là nơi mà Lâm gia đặc biệt mua cho vị đại thiếu gia này sống một mình, cho nên trong biệt thự to như vậy cũng chỉ có một mình Lăng Dập Thần sống.

Trầm Kiều An liếc nhìn quần áo ngủ của mình, một kế hoạch đột nhiên được nảy ra.

Cô đợi một hồi, đợi đến khi đèn phòng khách của nhà đối diện tắt, Trầm Kiều An liền đi lên lầu hai, ban công lầu hai của cô và cửa sổ lầu hai của Lăng Dập Thần cách nhau khá gần.

Cô biết phòng của Lăng Dập Thần nằm trên hành lang bên cạnh cửa sổ, cô cũng biết Lăng Dập Thần lúc đi qua hành lang không thích mở đèn, nếu không ở đời trước, Lăng Dập Thần làm sao có thể nhân cơ hội trong hành lang tối mù giơ tay không thấy rõ năm ngón mà cưỡng hôn nữ chủ chứ?

Nghĩ tới đây, Trầm Kiều An cũng sẽ không dấu vết, nhón chân lên đưa tay đóng cửa sổ, cố ý khiến cho đồ ngủ của mình bị kẹp vào bên cửa sổ.

Sau đó làm bộ như không biết, xoay người rời đi, bởi vì có một lực đột nhiên kéo lại, váy ngủ của Trầm Kiều An liền bị kéo rách một mảng lớn.

Bởi vì đây không phải là cửa sổ sát đất, cho nên Trầm Kiều An cũng chỉ lộ chiếc áo lót viền ren màu trắng bên trong mà thôi.

Thân thể của nguyên chủ trổ mã cực tốt, vóc người ác quỷ, gương mặt thiên sứ dùng để hình dung cô ấy cũng không có gì lạ, kéo rách một cái, thân thể, dáng vóc đẹp đẽ của cô được hiện ra một cách sinh động rõ nét.

"Ủa." Trầm Kiều An nghi ngờ kêu lên một tiếng, bình tĩnh kéo lại quần áo rồi quay trở về phòng ngủ, mà trong đêm đen kia, có gương mặt ngốc lăng của Lăng Dập Thần trong hành lang u tối.

Lúc nãy hắn đang chuẩn bị vào phòng, nghe được động tĩnh ở cửa số đối diện, cũng tùy ý nhìn sang một cái, lại không ngờ khiến cho mình thấy một màn hương diễm như vậy.

Tay phải của Lăng Dập Thần còn đang đặt trên chốt cửa, khóe miệng khẽ nhếch lên, sắc mặt kinh ngạc kéo dài, Trầm Kiều An rời đi hồi lâu hắn vẫn chưa tỉnh hồn lại.

Cho đến khi một trận gió lạnh thổi qua, mặt hắn đột nhiên đỏ bừng, chỉ cảm thấy lỗ mũi hơi ngứa, có một chất lỏng ấm áp chảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro