Chương8 :TG1 :Ác ma giáo thảo , ngoan ngoãn thúc thủ (8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chính văn chương 8:ác ma giáo thảo ngoan ngoãn thúc thủ 8

Edit:tieuhoaihoai001
Quản lí :Thien-Hoa-Nhi

Khúc Mịch biết Mạc Lăng Dực đang tức giận, nàng không những không dỗ hắn , ngược lại kéo khay đồ ăn của Mạc Lăng Dực qua chiếc đũa qua lại giữa thức ăn và cơm, ăn đến vui vẻ.

Phanh, Mạc Lăng Dực một chân đá bay ghế dựa trước mặt, tức giận mà rời đi.

Cho đến lúc Khúc Mịch đưa miếng cơm cuối cùng vào trong miệng, mới cảm thấy mỹ mãn mà đứng lên, bình tĩnh ra khỏi nhà ăn.

"Tiểu Mịch Mịch thật là lợi hại, nhanh như vậy liền thành bạn gái Mạc Lăng Dực, nhất định phải tiếp tục cố lên nga, các loại câu dẫn, bắt được trái tim hắn......ách, Liễu Nghiên Tuệ...... Tiểu Mịch Mịch, ngươi phải cẩn thận a!"

520 hơi sợ mà nhìn bảo tiêu đi theo phía sau Liễu Nghiên Tuệ, thật béo!
Thật cường tráng!

Tiểu Mịch Mịch thân mình nhỏ yếu như vậy, chỉ sợ chịu không được một đấm của người nọ, ô ô...... Tiểu Mịch Mịch thật đáng thương a!

Khúc Mịch sớm đoán được rằng Liễu Nghiên Tuệ sẽ đến, cũng không hề nghĩ sẽ chốn tránh loại chuyện này, chung quy là trốn không được, nếu trốn sẽ chỉ làm đối phương cho rằng nàng yếu đuối dễ bắt nạt.

"Tốt lắm cái con rệp như ngươi còn dám nói là không thích Mạc học trưởng!"

Liễu Nghiên Tuệ không thể nén giận.
Khúc Mịch hiểu được tâm tình của nàng, nếu đổi thành chính nàng cũng sẽ tức đến nổ phổi, nếu không phải vì để Mạc Lăng Dực chú ý, nàng tuyệt đối sẽ không đi khiêu khích Liễu Nghiên Tuệ như vậy, nữ nhân không cần thiết làm khó một nữ nhân khác, nàng thật ra cũng không sai, nàng chỉ là bị tình yêu che mờ đôi mắt.

"Liễu học tỷ có khi đôi mắt thấy,không hẳn đã  là sự  thật."

Khúc Mịch vẻ mặt ôn hòa. Đánh nhau là việc không thể tránh  được, nhưng nếu ngụy trang như vậy, có thể làm người kia  sinh ra phán đoán sai lầm rằng nàng đang sợ hãi. Do đó tiện lợi cho mục đích của nàng .

"Mắt thấy không phải là thật, chẳng lẽ còn phải nghe ngươi ở đây nói điêu ? Ngươi cái con tiện nhân này, đến bổn tiểu thư đây cũng dám lừa. A Hắc,hung hăng đánh nàng cho ta, đặc biệt là cái mồm kia, xé rách cho ta !"

Liễu Nghiên Tuệ tay phải vung lên, cánh tay thô to của bảo tiêu đi theo phía sau nàng đưa ra, nắm đấm to lớn như búa đánh thẳng về phía đầu Khúc Mịch

Khúc Mịch đứng bất động, thẳng đến khi nắm đấm của đối phương sắp đụng tới gương mặt của  mình, mới nhanh chóng nhảy ra, đầu tiên là cùi chỏ, ngay sau liền quét chân qua......

Phanh, một vật to nặng ngã xuống đất.

Toàn trường kinh sợ, Liễu Nghiên Tuệ miệng há rộng thành chữ O, cằm như muốn rớt xuống dưới.

Tiểu con rệp gầy đến nỗi gió có thể thổi bay, thế nhưng đem A Hắc to béo như gấu đánh ngã xuống đất!

Khúc Mịch tuy rằng thắng, tay lại nhịn không được đưa đến phía sau lưng lặng lẽ mát xa, cái tên A Hắc da thịt dày này trình độ không phải bình thường nếu là trước đây, nàng quật ngã A Hắc không cần phải tốn sức, nhưng người ủy thác quá gầy, trên cánh tay không có một chút cơ bắp nào. Chỉ bằng kỹ xảo để đả đảo A Hắc mà tay nàng cũng có chút tê dại.

Khúc Mịch chậm rãi đi về phía Liễu Nghiên Tuệ.

Liễu Nghiên Tuệ sợ hãi mà lùi lại, không cam lòng mà trên miệng la hét.

"Tiểu con rệp, nếu ngươi dám chạm vào ta dù chỉ một chút , ta...... Ta sẽ nói ba ba đuổi học ngươi!"

Khúc Mịch mặc kệ nàng đe dọa, kéo cổ áo nàng lên, cúi đầu xuống bên tai nàng nhỏ giọng nói.

"Học tỷ, cái gọi là chính thê làm bằng sắt, tiểu thiếp là nước chảy, làm chính thê nên cao quý, mà không phải thấy một cái tiểu thiếp liền đánh một cái, như vậy chỉ làm thân phận ngươi thấp đi, lại làm nam nhân càng thêm chán ghét......"

Nói xong, Khúc Mịch lập tức  rời đi, đầu cũng không thèm quay lại .

Liễu Nghiên Tuệ tức đến gương mặt đều đỏ lên, rồi lại âm thầm cảm thấy tiểu con rệp nói có lý. Nàng thân phận là thiên kim đại tiểu thư Liễu thị, lại cả ngày suy nghĩ  làm thế nào mới có thể đuổi đi nữ nhân bên người Mạc Lăng Dực, nhưng nàng đuổi đi một cái, liền sẽ xuất hiện cái thứ hai, giống như măng mọc sau mưa thật sự  đuổi mãi  không xong làm tinh thần và thể xác của nàng đều mệt mỏi, không những thế, Mạc Lăng Dực đối với nàng cũng càng ngày càng lạnh lùng .

*măng mọc sau mưa *: kiểu liên tục không dứt ý.

Đặc biệt hai ngày nay, hắn nhìn thấy  nàng một câu đều không nói...... Hắn sẽ không bởi vì chuyện Tiết vân mà ghi hận nàng đi?

Hắn đổi bạn gái tốc độ tuy là nhanh, nhưng Tiết vân mới chỉ có một ngày...... Có lẽ là nàng bảo A Hắc đánh ả quá nặng......

Hắn chẳng lẽ là bởi vì không muốn thấy một khuôn mặt như con lợn của Tiết Vân nên mới đá văng Tiết vân, sau đó dùng con rệp bình thường không có gì đặc sắc tới chọc tức nàng?

Liễu Nghiên Tuệ không thể đoán ra được ý nghĩ của Mạc Lăng Dực .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro