Chương 2 : Triệu hồi sư (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Truyền tống thành công ]

[ Truyền tải nội dung ký ức người được chọn ]

Hạ Lệ trong đầu hiện giờ là một loạt hình ảnh chiếu chậm rãi như một cuộn phim , đây là một thế giới làm nàng rất khó xác định được nên gọi là gì , dị giới ? viễn tưởng ? Đều có cảm giác không đúng cho lắm . Thế giới này là một thế giới mà con người có thể triệu hồi những nhân vật có tiếng tăm trong lịch sử , tạo khế ước với vong linh , những vật có linh tính để cùng nhau sát cánh chiến đấu. Triệu hồi sư cho những người ký khế ước với mình duy trì năng lực , thể lực còn các nhân vật đó chịu trách nhiệm hỗ trợ , công kích, bảo vệ triệu hồi sư tuỳ theo đặc tính của nhân vật đấy. Triệu hồi sư càng mạnh sẽ càng triệu hồi ra nhiều nhân vật hoặc vong linh để ký khế ước . Hàng năm sẽ tổ chức một trận tranh đấu quyết liệt giữa các nam nữ hài tử cùng các nhân vật , vong linh của các gia tộc , đặc biệt ở thế giới này có 4 gia tộc đó là Đông Phương , Tây Phương , Nam Phương , Bắc Phương là 4 gia tộc lớn lâu đời đứng đầu trong việc tuyển chọn, đào tạo triệu hồi sư và quan trọng hơn , 4 gia tộc có trách nhiệm trấn giữ phong ấn yêu ma cổ xưa từ mỗi phía của gia tộc . 

Nói đến người được chọn ở đây là một nữ hài tử tầm 17-18 tuổi , khuôn mặt thanh tú dễ cùng với bờ môi luôn nở nụ cười dịu dàng nhưng sâu thẳm bên trong là một linh hồn trống rỗng , đầy tự ti , ngập tràn sự cô đơn , khao khát nhận được sự quan tâm và coi trọng từ mọi người  . Nữ hài tên gọi là Đông Phương Tiếu Tiếu  thuộc gia tộc triệu hồi Đông Phương , nàng là đích nữ của gia tộc nhưng tư chất lại kém hơn thứ nữ nên không được coi trọng cùng với việc mẫu thân sớm không còn nên  việc bị mọi người trong gia tộc ngó lơ đã thành thói quen với nàng . Cho đến năm 18 tuổi , để đánh dấu sự trưởng thành thì tất cả các nam nữ hài tử trong tất cả gia tộc đều phải tham gia thực hiện nghi thức triệu hồi , dựa vào tầm quan trọng của các nhân vật lịch sử được triệu hồi sẽ được thông qua và những nhân vật có tư chất tốt sẽ được chọn vào vòng tranh đấu . Trung Tiếu Tiếu lúc đó có chút chờ mong , hy vọng sẽ được mọi người công nhận và bản thân được thông qua , được chọn vào trận đấu của tứ đại gia tộc nhưng đến phiên nàng thực hiện nghi thức triệu hồi thì không có gì xảy ra , một cơn gió nhẹ cũng không , giữa trận pháp triệu hồi cũng không có xuất hiện động tĩnh gì . 

Điều đấy làm Đông Phương Tiếu Tiếu từ hy vọng rơi hẳn xuống tận cùng của tuyệt vọng , sức lực của nàng cùng với triệu hồi thất bại đã khiến thanh danh nàng rơi xuống trầm trọng , mọi người khinh thường , chế diễu , chê cười , nàng vẫn kiên trì cắn răng cam chịu cho đến khi bị kế muội thiết kế ăn nằm với trưởng tử của gia tộc Bắc Phương khiến thanh danh nàng đen  càng thêm đen . 

Để tránh khỏi đàm tiếu , hai gia tộc Đông và Bắc liên hôn , nhưng trước ngày đại hỉ Bắc Thành Dẫn , trưởng tử nhà họ Bắc đã tới gia tộc Đông Phương xin được ban hôn cùng Đông Phương Nhạn cũng chính là kế muội của Đông Phương Tiếu Tiếu , người được cả tứ đại gia tộc công nhận là một thiên tài triệu hồi sư . Bắc Thành Dẫn cùng Đông Phương Nhạn quả thật rất xứng đôi , còn Đông Phương Tiếu Tiếu ngay từ đầu Bắc Thành Dẫn đã khinh thường ra mặt , còn có chút hận ý vì bị trúng kế của một phế vật  . Vậy nên hôn sự từ Đông Phương Tiếu Tiếu cùng Bắc Thành Dẫn đã đổi thành Đông Phương Nhạn và Bắc Thành Dẫn . Hôn lễ diễn ra vô cùng long trọng , được cả tứ đại gia tộc chúc phúc , mọi người đều vui vẻ , phu thê ân ái , hai gia tộc càng thêm khăng khít . 

Còn Đông Phương Tiếu Tiếu sau khi bị lui hôn thì từ đích nữ đã hạ xuống làm điêu tì tự xoay sở trong lãnh viện , một thân tự tìm kế sinh nhai . Nàng không dám rời đi khỏi lãnh thổ của gia tộc , càng không dám ra ngoài trải nhiệm bởi vì nàng không có năng lực đó . Đến năm nàng 30 tuổi cũng là lúc nàng buông bỏ trần thế , mang một thân uất ức lìa đời . Sau khi trở thành vong linh , nàng vẫn nghe được mọi người truyền tai nhau đích nữ Đông Phương gia tộc là một phế vật , không thể triệu hồi ngay cả một nhân vật hoặc vong linh vô danh còn là nữ tử lẳng lơ , đê tiện muốn bám vào gia tộc Bắc Phương đề tìm một con đường sống . Đông Phương Tiếu Tiếu lúc đấy nhớ lại bản thân nàng đã cố gắng giải thích nhưng ngược lại càng làm người khác không tin còn chê cười , ảnh hưởng đến gia tộc nên gia tộc Đông Phương quyết định từ bỏ nàng , tuy không đuổi nàng ra khỏi gia tộc nhưng lại gạch tên nàng ra khỏi dòng họ Đông Phương, thân phận đích nữ cũng chuyển sang cho kế muội , nàng biến điêu tì.

  Nàng hận kế muội hãm hại mình,  thất vọng chính bản thân mình không thể giải oan , nàng hận nàng yếu đuối phải cam chịu tận cùng của tủi hờn , nàng hận vì mình mà thanh danh của gia tộc cũng bị bôi một vết đen khó xoá nhoà , những người trong gia tộc đã gọi nàng là vết nhơ của gia tộc Đông Phương và truyền bá cho các đồ đệ , con cháu về sau và lấy đó làm lời đe doạ nếu không nỗ lực học tập phép triệu hồi sẽ bị kết cục như nàng . Đến khi chết Đông Phương Tiếu Tiếu thanh danh vẫn vô cùng xú , linh hồn ngập tràn phẫn nộ rồi được hệ thống chọn lựa . 

Nàng mong ước được đứng trên đỉnh cao của triệu hồi sư , khiến mọi người kính sợ , tôn trọng nàng và đặc biệt phải hỗ trợ nàng trả thù những người tính kế hãm hại nàng . 

[Thân phận hiện tại được hệ thống lựa chọn để hướng dẫn Đông Phương Tiếu Tiếu ]

 [ Hạ Lệ - Hoạ quốc yêu cơ ] 

[ thân thế nhân vật sẽ dần được hiểu rõ , thỉnh ký chủ bắt đầu nhiệm vụ ] 2768 thanh âm được truyền vào trong đầu của Hạ Lệ khiến nàng có chút trầm ngâm . 

Hạ Lệ mở mắt đánh giá tình hình xung quanh , đập vào mắt nàng là một khăn lụa màu đỏ đang được trùm trên đầu của nàng khiến nàng có chút nhíu mi , tiếp đến nàng cảm nhận được trên tóc nàng đang đội vô số trang sức lại nhìn xuống bản thân đang mặc một bộ trang phục màu đỏ thêu nhiều hoa văn bằng chỉ vàng làm nàng có chút suy nghĩ đây là hỷ phục đi ? Tuy rằng mặc không tồi , chất liệu đều là loại vải tốt nhất nhưng nàng nhận ra đã có chút gì đó không đúng , nàng trạng thái hiện giờ là bạch cốt , nàng nhớ là không hề có một một nhân vật là bạch cốt trong lịch sử được ghi lại đi ? Nàng có chút vô ngữ và dần thích nghi với thân thể hiện tại  , nàng cảm nhận được thân thể nàng kết nối với ai đó . Hạ Lệ nghĩ hẳn là Đông Phương Tiếu Tiếu . Hạ Lệ vén khăn trùm đầu , nàng đang trong một cỗ kiệu có thể nói là hoa lệ , bốn góc của kiệu đều có khắc cốt tinh xảo , từ trên 4 góc mái có vô số lụa mỏng màu đỏ , thấp thoáng có thể nhìn thấy thân ảnh người đang ngồi trong là nàng . Trước mặt nàng có hẳn một bàn gỗ được khắc liền với cỗ kiệu , trên bàn bày biện vô số hoa quả nhưng sớm đều khô héo , nếu chạm vào có thể biến thành bụi . Hai bên cửa sổ cũng được che bằng lụa đỏ thêu hoa văn , bên trong mỹ lệ nhưng mở ra bên ngoài  lại là một mảnh tĩnh mịch , tối om không một chút sinh mệnh nào bên ngoài ngoại trừ màn đêm vô tận thật sự không thích hợp  , nàng muốn bước ra khỏi cỗ kiệu nhưng bị bắn ngược vào trong khiến Hạ Lệ có chút đăm chiêu , khăn trùm đầu đã sớm được nàng trùm  trở lại vị trí ban đầu , yên ổn ngồi trong kiệu , càng lúc nàng càng cảm nhận được tiếng gọi . Hạ Lệ có chút nôn nóng , giận giữ muốn thả ra oán khí nhưng có vẻ đều vô ích , cỗ kiệu này căn bản cũng chính là thuộc về nhân vật này , đều kết nối cùng nhân vật nên nàng không thể phá vỡ nó. 

Lời kêu gọi nàng càng lúc càng mãnh liệt , Hạ Lệ căng đầu suy nghĩ , nếu như cỗ kiệu này là một phần của nhân vật thì hẳn nàng phải điều khiển được nó , nghĩ là làm , Hạ Lệ nhắm chặt mắt liên tục làm rõ lên ý định muốn di chuyển của bản thân , nàng cảm nhận được cỗ kiệu có chút dao động và dần có một vài sợi liên kết đến với ý thức của nàng .  Tức khắc từ bên ngoài nàng cảm nhận được càng nhiều sợi dây liên kết làm nàng có chút khó hiểu . Hạ Lệ vén rèm , một đoàn bạch cốt mặc trang phục đưa tân nương tiến lại cỗ kiệu ,vòng quanh kiệu mà cung kính quỳ xuống bày tỏ lòng thành kính rồi sau đó từng người dần tiến đến nâng cỗ kiệu di chuyển . Nhìn một màn này Hạ Lệ có chút mới mẻ , lần đầu nàng được đi kiệu lại còn gần chục người nâng , ở đầu và cuối hai bên kiệu còn có hai bạch cốt dùng đèn lồng soi đường . Thật sang chảnh . Hạ Lệ chép miệng , nàng theo lời kêu gọi mà chỉ huy cỗ kiệu tiến lên phía trước . Không biết Đông Phương Tiếu Tiếu đang ở trong giai đoạn nào , nếu không giờ nàng đã bắt đầu suy tính kế hoạch rồi . 

Hạ Lệ nghĩ nghĩ , càng đến gần nơi phát ra kêu gọi , nàng nhận thấy nàng dần biến đổi , từ bạch cốt đến có da có thịt , tuy vẫn là trắng bệch không huyết sắc nhưng nhìn vẫn có vẻ ổn hơn . cả đoàn người bạch cốt đang nâng kiệu và cầm đèn cũng vậy , Hạ Lệ nhận thấy bọn họ cũng dần thay đổi và ngày càng rõ ngũ quan , tất cả đều là nữ tử nhưng tốc độ nâng kiệu và di chuyển làm nàng có thể suy đoán những người này khi chết đều tự nguyện liên kết với nhân vật Hoạ quốc yêu cơ này , sức mạnh cũng có thể nói là mạnh , nhưng nếu tự nguyện cam chịu đi theo Hoạ quốc yêu cơ thì hẳn nhân vật này có tầm ảnh hưởng quan trọng hoặc là mạnh hơn . Hạ Lệ gật gù , truyền ý định muốn đi nhanh hơn , tức khắc những nữ tự ấy đầu cung kính đáp " Là" rồi đẩy nhanh tốc độ . Nàng cảm giác được nàng sắp đến nơi rồi .

Cùng lúc đấy tại Đông Phương gia tộc đang tổ chức yến tiệc chúc mừng Bắc Thành Dẫn và Đông Phương Nhạn đính ước , tuy chỉ là yến tiệc đính ước giữa hai nhà nhưng những trưởng bối của cả tứ đại gia tộc đều tề tựu đông đủ . Thần thái ai cũng vui mừng , hạ nhân liên tục chuyển thức ăn, đại gia đều sảng khoái hưng phấn tới trước mặt Đông Phương gia chủ bày tỏ thành ý , có người còn có chút nịnh nọt .

" Đông Phương gia chủ thật có phúc khí , tân lang tiền đồ sẽ ngày càng rộng "

" Nhạn Nhi thật là tốt số , Dẫn Nhi cũng thật là có phúc khí có được một tức phụ hảo tuyệt a !" 

" Tới tới , Bắc gia chủ , ta kính người một ly tỏ lòng chúc phúc !"

Ngay lúc mọi người đang sôi nổi , một nam tử tuấn mỹ cùng một nữ tử đầy kinh diễm thẹn thùng cùng nhau  bước đến giữa sảnh , tham kiến từng người .

" Nhạn Nhi tham kiến các vị trưởng lão ! " Thanh âm nhỏ nhẹ khiến mọi người như trầm mê , lễ nghi thực hiện đều rất tốt , vẫn toả ra được quý khí của gia tộc . Các trưởng lão cười ôn nhu đánh giá , tất cả đều tỏ vẻ hài lòng khiến Đông Phương gia chủ lần nữa được một phen tự hào . Tuy là thứ nữ nhưng Nhạn Nhi thật sự đều đáp ứng được hết tố chất của một địch nữ không một chút sai lệch nào , Nhạn Nhi luôn khiến hắn tự hào , làm rạng danh vọng tộc , nhưng sau cùng tiếc là không phải đích nữ . 

Nghĩ đến đây , Đông Phương gia chủ nhíu mày , nghĩ về Đông Phương Tiếu Tiếu , đích nữ của Đông Phương gia tộc cùng là nữ nhi của hắn , nhưng nàng thật sự làm hắn thất vọng rồi , dung nhan không hề giống với mẫu thân của nàng kinh diễm tuyệt độ , cũng không thừa hưởng được năng lực triệu hồi của gia tộc , cũng như là của hắn . Nàng luôn sợ hãi , trốn tránh mọi việc , hắn nhận thấy sâu trong đôi mắt nàng ẩn chứa một chút tự ti nhưng không cam lòng , muốn đứng dậy thay đổi cho nên đó là lý do hắn vẫn muốn duy trì đích nữ cho nàng . Nhưng không nghĩ đến , nữ nhi của hắn lại có thể làm những việc hắn không thể chấp nhận được . Cũng may có Nhạn Nhi , nếu không gia tộc từ những việc mà đích nữ hắn tạo thành đã sớm trở thành tâm điểm của trò cười .

" Nhạn Nhi không cần đa lễ , Dẫn Nhi không đi chung sao ?" Bắc trưởng lão cười nhẹ , ôn tồn mở miệng hỏi thăm .

" Dẫn ca nói có chút chuyện cần xử lý nên kêu Nhạn Nhi tới vấn an các vị trưởng lão trước , mong mọi người xá tội !" Đông Phương Nhạn ngại ngùng mở miệng , nhưng không một ai là cảm thấy có tội cả , tất cả đều cười to bỏ qua . Tiếp đó Bắc trưởng lão nhìn đến nam nhân tuấn mỹ đằng sau Đông Phương Nhạn hứng thú dò hỏi

" Đây hẳn là người cùng Nhạn Nhi ký khế ước - Chiến thần Đông Bắc nghìn vạn năm trước đi ? " 

" Gặp qua Bắc trưởng lão !" Nam nhân đằng sau Đông Phương Nhạn đứng ra ôm quyền không siểm nịnh hay lấy lòng , cả người còn toả ra uy mãnh . Đúng là chiến thần của đế quốc ngàn vạn năm trước đầy người tín ngưỡng . Bắc trưởng lão gật gù hài lòng với chiến thần , càng hài lòng với Đông Phương Nhạn . Nữ tử có bản lĩnh sau này có thể trợ giúp nhi tử của hắn . Càng nghĩ Bắc trưởng lão lại không khép được miệng .

" Hảo , hảo !" 

" Các vị trưởng lão , vừa hay bên ngoài hoa viên nở rộ , Nhạn nhi đã chuẩn bị vô số điểm tâm cùng trà , các vị trưởng lão liệu có muốn tới bồi Nhạn Nhi chăng ? " Đông Phương Nhạn mặt có cút ửng hồng ngại ngùng bày tỏ mời mọc các vị trưởng lão của tứ đại gia tộc .

" Tốt , vừa hay hấp thu tinh hoa nhật thực !" Một lão bà bà mặc quý phái cười từ thiện ngồi dậy , tức khắc có một hài đồng kính cẩn xuất hiện bên cạnh nâng đỡ .

" Tây trưởng lão lại triệu hồi được một mộc nhân sao ? Tây trưởng lão quả nhiên khiến người khác đỏ mắt mà ! " Đông Phương Nhạn kinh ngạc che miệng nhưng cũng không làm mọi người thấy bị thất thố mà cảm thấy dễ dàng tăng hảo cảm với nữ nhân trước mặt này .

" Nếu ngươi muốn , ta cũng có thể triệu hồi tới rồi di chuyển khế ước cho ngươi a !" Tây trưởng lão lại cười hài lòng , bày tỏ sự sủng ái của mình trước mặt Đông Phương Nhạn .

" Tây trưởng lão sủng nịnh hư Nhạn Nhi a !" Đông Phương Nhạn đi đến bên cạnh nâng tây trưởng lão cười cười nũng nịu .

Tiếp đó đoàn người dần di chuyển đến hoa viên , đến nơi đã có vô số bàn ghế được chuẩn bị kèm theo vô số hoa quả điểm tâm , mỗi bàn đều có một hạ nhận đứng bên cạnh chờ hầu hạ . Thấy tứ đại trưởng lão đến tất cả đang ngồi đều đứng dậy cung kính cúi chào rồi được sự đồng đều của từ các trưởng lão mới bắt đầu ngồi xuống rồi tiếp túc tám chuyện thưởng hoa .  Các trưởng lão đều thấy rất hài lòng thuận theo Đông Phương Nhạn lôi kéo tiến đến ngồi vào bàn trà thưởng thức phong cảnh . 

" Phụ Thân ... Nữ nhi muốn thỉnh cầu cha !" Đông Phương Nhạn cắn môi bộc lộ thanh âm khiến cả bốn vị trưởng lão đều chú ý .

" Thỉnh cầu cha khiến cho trưởng tỉ tham gia yến hội !" Đông Phương Nhạn lo lắng nhìn vào Đông Phương trưởng lão đưa ra thỉnh cầu . 

" Nữ nhi biết rằng tỷ tỷ tuy làm vài việc khó có thể hấp thu nhưng niệm tình Nhạn Nhi, phụ thân cho phép tỷ tham gia yến hội đi , tỷ tỷ cũng rất đáng thương a , không có sức lực triệu hồi đã vậy còn không thành công bước vào phủ của Bắc Phương gia tộc . Nhạn Nhi muốn nhận được sự chúc phúc của tỷ tỷ , dù gì tỷ tỷ cũng là đích nữ , còn Nhạn Nhi ... Chỉ là một thứ nữ mà thôi !" 

Đông Phương Nhạn nói ra khiến mọi người có chút đau lòng , mọi người ai cũng nhận định Đông Phương Nhạn đã trở thành đích nữ nhưng nàng đích xác thật không có lễ nghi , tất cả cũng chỉ có nói miệng , ba vị trưởng lão trong gia tộc nhìn Đông Phương Nhạn có chút không đành lòng lại liếc nhìn về phía Đông Phương trưởng lão ám chỉ .

" Nhạn Nhi quả thật thiện lương a , ta sẽ sai người tới gọi Đông Phương Tiếu Tiếu . Mọi chuyện cần phải rõ ràng trong hôm nay !" Đông Phương trưởng lão cũng có chút đau lòng nữ nhi của hắn , cảm thấy hắn thật sự bất công với Nhạn Nhi  , có năng lực nhưng lại không có danh phận . Đông Phương Tiếu Tiếu ... không có lấy nổi một tia vinh quang cho gia tộc thì đành từ bỏ 

" Trường Cung ! mang Đông Phương Tiếu Tiếu dẫn tới đây " Đông Phương trưởng lão mở miệng truyền lệnh tức khắc một nam nhân tuấn mỹ , tóc cạo nửa đầu đằng sau tóc dài tết mặc long bào  xuất hiện từ trong hư không , cầm quạt phe phẩy nhẹ nhàng hành lễ rồi phiêu tán như chưa từng tồn tại . 

" Lão Đông a , không nghĩ ngươi lại sai một vị hoàng đế đi áp giải nữ nhi của ngươi a !" Thanh âm đầy trầm ổn vang lên , người này mặc một bộ trang phục màu đen kiểu dáng quân đội thời dân quốc , trên ngực còn đính vô số huy chương . Bày tỏ sự nghiêm túc nhưng không thiếu phần uy nghiêm .

" Đều không phải đã tử vong sao , nhờ ta triệu hồi mới có thể có hắn . Hắn không dùng thì cũng dần trở nên vô dụng !" Đông Phương trưởng lão cười nhẹ , có chút coi thường , đối với hắn chỉ cần còn có hữu dụng thì hắn sẽ suy nghĩ để sử dụng , còn nếu không hắn sẽ gạt bỏ . Như Đông Phương Tiếu Tiếu vậy . 

Tất cả rơi vào trầm mặc cho đến khi Trường Cung xuất hiện bên cạnh là một nữ tử thanh tú , có thể thấy tóc được vấn lên rất gọn gàng , bản thân  cố gắng bày ra bộ dàng lịch sự nhưng y phục có chút nhàu nát , y phục đã sớm ngả màu khiến người nhìn không còn nhận ra là màu gì khiến cho các trưởng lão nhíu mày và có một vài vị quan khách tiến gần đến chỗ này nghe ngóng hóng hớt sự hiếu kỳ của bản thân . 

Khi biết được phụ thân cho gọi , nàng có gì đấy hy vọng phụ thân đã tìm được chứng cứ giải oan cho nàng , nàng vui mừng vấn tóc , chọn ra bộ y phục nhìn còn ổn nhất xuyên vào , mau chóng xuất phát không thể chậm trễ , nhưng khác hẳn với những gì nàng tưởng tượng , bây giờ nàng mới rõ hôm nay chính là ngày tổ chức đính ước giữa hai gia tộc . 

Đông Phương Tiếu Tiếu một lần nữa đứng giữa tâm điểm của mọi ánh mắt , thân thể có chút sợ hãi mà run lên khiến cho các trưởng lão khinh thường liếc nhìn , rõ là thân đích nữ nhưng không hề có chút tự tin nào cũng như lễ nghi quý khí đều không thể thấy được rõ rệt như Nhạn nhi . 

Đông Phương Tiếu Tiếu lo lắng , nàng suy nghĩ là nàng không có làm gì sai đi , nàng đã cố gắng trốn tránh không đi đến những nơi có thể khiến Đông Phương gia tộc mất mặt vì những lời đàm tiếu của nàng đi ? Vì sao nay phụ thân lại mang nàng đến yến tiệc của Đông Phương Nhạn ? Nàng cúi đầu hai tay đan chặt vào nhau , cảm giác như bị từng người khám xét đến tận trong linh hồn của minh vậy .

" Các vị trưởng lão khiến tỷ tỷ sợ hãi rồi !" Đông Phương Nhạn khẽ cười giải vậy cũng như giảm bớt áp lực cho Đông Phương Tiếu Tiếu rồi nhìn một ánh mắt coi thường kèm thương hại đến cho Đông Phương Tiếu Tiếu .

" Nhạn nhi của ta đúng là biết rõ tâm tình của người khác mà !" Đông Phương trưởng lão cười to xoa đầu Đông Phương Nhạn với vẻ mặt từ ái lại liếc nhìn đến Đông Phương Tiếu Tiếu mở to mắt nhìn Đông Phương Nhạn mà loé lên chút ghen tị kèm một chút phẫn uất làm lòng của Đông Phương trưởng lão trầm xuống .

" Đông Phương Tiếu Tiếu ! Nay là một ngày lành tổ chức yến tiệc cho lễ đính hôn giữa biểu muội ngươi và trưởng tử Bắc Phương gia tộc ! Hẳn ngươi biết đến đi !" 

" Nữ nhi biết !" Đông Phương Tiếu Tiếu rụt rè đè nén thanh âm trả lời và càng không hiểu rõ nàng thì có liên quan gì đến việc này . Nhìn Đông Phương Tiếu Tiếu mờ mịt trả lời khiến cho mọi người không khỏi chán ghét .

" Nhạn Nhi tâm địa thiện lương nên đã cầu ta cho ngươi được tham dự yến tiệc hôm nay , Nhạn Nhi mong muốn nhận được lời cầu chúc của ngươi !" Đông Phương trưởng lão lạnh lùng mở miệng không nhanh không chậm .

Đông Phương Tiếu Tiếu liếc nhìn về phía Đông Phương Nhạn nhìn nàng cười đến nở hoa , nàng không rõ vì sao Đông Phương Nhạn liên tục nhằm vào nàng từ nhỏ đến lớn . Nàng nhớ khi phụ thân rước mẫu thân của Đông Phương Nhạn cùng Đông Phương Nhạn vào cửa , nàng thấy rõ thân ảnh nhỏ xinh của Đông Phương Nhạn được phụ thân ôm trên tay , tươi cười . Lúc đấy nàng cùng Đông Phương Nhạn chạm mắt nhau còn thích thú cười đùa , hay cùng nhau đuổi bắt trong hoa viên không màng danh đích nữ và thứ nữ . Nhưng sau một hồi ốm dậy , Đông Phương Nhạn dần xa cách nàng , lâu lâu còn lườm nàng , bày tỏ sự trào phúng khiến nàng khó hiểu nhưng cũng biết được hai nàng không thể có liên hệ nào nữa . Càng lớn , nàng và Đông Phương Nhạn càng có sự xa cách , nàng bộc lộ ra tiềm năng triệu hồi vô hạn khi chỉ có 15 tuổi còn nàng lúc đó 16 tuổi vẫn còn đang cố gắng ghi nhớ các trận pháp . Cho đến lúc này nàng vẫn không bao giờ được như Đông Phương Nhạn , không bao giờ cảm nhận được tình thương của phụ thân , không cảm nhận được sự sủng ái , tôn trọng của mọi người .

" Đa tạ Nhạn muội !" Thoát khỏi dòng hồi tưởng , Đông Phương Tiếu Tiếu khom mình bày tỏ lòng biết ơn . Nhưng nàng không ngờ đến Đông Phương Nhạn tiến đến nâng nàng dậy , nhưng không ngờ câu nói tiếp theo làm nàng vô cùng giận dữ và căm phẫn " Ta là người khiến ngươi cùng Bắc Thành Dẫn cùng chung một phòng , tung tin huỷ đi thanh danh của ngươi , những gì của ta hôm nay là ta đều đoạt của ngươi . Còn có mẫu thân ngươi là do ta độc chết!  Hiểu không?"

Đông Phương Tiếu Tiếu khuỵ hẳn xuống nền đất ngơ ngác nhìn Đông Phương Nhạn đang nhìn nàng với khuôn mặt đầy lo lắng nhưng sâu trong mắt nàng đó là ý cười . Nàng không nghĩ đến hết thảy đều là do Đông Phương Nhạn tạo nên , nàng cướp đoạt gì đấy của nàng thì nàng đều không hiểu , nhưng mà mẫu thân của nàng ... Là nàng ta hại chết !

" A aaa ! Đông Phương Nhạn , ta liều mạng với ngươi ! " Đông Phương Tiếu Tiếu run rẩy đứng dậy xông đến Đông Phương Nhạn lúc này đã cách nàng vài bước , Đông Phương Nhạn không nghĩ đến Đông Phương Tiếu Tiếu còn có sức lực đứng dậy , lại bị nàng ta xông đến bất chợt nên Đông Phương Nhạn ngã xuống nền đất , phía trên là Đông Phương Tiếu Tiếu đang dùng sức cố bóp cổ nàng .

" Nghiệt nữ "

" Tiểu thư !" 

"Nhạn Nhi !" 

Một tràng thanh âm gọi tên Đông Phương Nhạn khiến Đông Phương Tiếu Tiếu chua xót , nhìn xuống Đông Phương Nhạn bị nàng đè ở dưới bóp cổ lúc này khoé miệng có chút nhếch lên . Nàng biết nàng trúng kế đối phương rồi . Nghĩ đến đây , Đông Phương Tiếu Tiếu cảm nhận được một trận đau đớn truyền từ bụng , sau đó nàng nhận một chưởng khá là có lực đạo đem nàng văng ra xa . 

" Nhạn Nhi ! Đừng sợ , Dẫn ca đã trở lại !" Một mỹ nam mặc quân phục hiện đại vội xông đến ôm lấy Đông Phương Nhạn vào lòng , lại nhìn phía xa nữ tử đang ôm bụng lồm cồm bò dậy với đôi mắt đầy thâm độc . 

" Dám ở trước mặt chúng ta động thủ hành hung ? Đông Phương dạy nữ nhi quả nhiên làm người ta bội phục !" Tây Phương trưởng lão run run đè nén thanh âm tức giận , tiến đến gần xem xét Đông Phương Nhạn đang bàng hoàng xoa xoa cổ , trên cổ trắng ngần đã có dấu hiệu bầm tím đến đáng sợ . Tây Phương trưởng lão xót xa làm mộc nhân tới chữa trị .

" Cảm tạ Tây Phương trưởng lão !" Đông Phương nhạn dùng khăn che miệng ho thanh âm suy yếu cảm tạ .

" May mắn có Dẫn ca tới kịp thời , Nhạn Nhi thật sự sợ hãi ! Không nghĩ tỷ tỷ lại ghen ghét với ta , bất ngờ xông đến hung ta ! Ta không nghĩ đích tỷ sẽ làm vậy với ta ! " Đông Phương Nhạn nhìn Bắc Thành Dẫn uỷ khuất cáo trạng , từng giọt nước mắt tràn xuống khiến mọi người cảm thấy thương xót tột cùng . Đúng lúc Đông Phương Nhạn vừa nói xong , một bóng hình nam hài tử xuất hiện bên cạnh Đông Phương Nhạn nhìn Đông Phương Nhạn uỷ khuất thút thít trong lòng Bắc Thành Dẫn rồi nhìn về phía nữ tử đang nằm ôm bụng ngăn xuất huyết ở phía xa lập tức vọt lên từng quyền hướng về phía nữ tử . 

" Tiểu Mao , tỷ tỷ không sao , quay về đi !" Đông Phương Nhạn nhìn tiểu hài tử phi lên vội vàng yếu ớt ngăn cản nhưng không có ý định làm người khác ngăn cản . Lúc này nàng được Bắc Thành Dẫn ôm lên ngồi trên ghế đối đáp với từng đợt hỏi han .

Đông Phương Tiếu Tiếu ôm bụng , nhìn một hài tử đang hướng nàng chạy đến ôm quyền làm lòng nàng lạnh lẽo , mặc cho nam hài tử đó đá nàng liên hồi , nàng cảm nhận được đau đớn đến đáng sợ  . Nhìn mọi người xung quanh tỏ vẻ tán đồng cách làm với nam hài tử , nàng hận , phẫn hận . Không ai vì nàng đứng ra cầu tình , nàng muốn vạch mặt Đông Phương Nhạn . 

" Xin lỗi chư vị , Đông Phương ta đây vô cùng mất mặt trong ngày hôm nay , còn làm hỏng ngày vui của ái nữ ! Ta , Đông Phương Cầu , lấy danh nghĩa của Đông Phương gia tộc , từ nay đoạn tuyệt quan hệ với Đông Phương Tiếu Tiếu , thu lại họ Đông Phương , đích nữ Đông Phương từ nay chỉ có duy nhất mình ta ái nữ Đông Phương Nhạn !" 

Đông Phương Tiếu Tiếu nháy mặt sụp đổ , nam hài vẫn luôn đánh nàng , đá nàng nàng cũng không còn cảm nhận được đau đớn , âm thanh xung quanh cũng không nghe rõ , tai nàng như ù đi . Nàng bị vứt bỏ . 

" Ta nguyền rủa các ngươi , ta nguyền rủa các ngươi ! " Nàng không cam tâm , nàng không cam tâm . Từng cơn uất ức trào dần lên , nàng ngửa mặt lên trời gào to ánh mắt tràn đầy sát ý 

" Người tới đem người ném ra ngoài !" Đông Phương gia chủ chán ghét biểu lộ trên mặt , từng người tiến dần đến nơi Đông Phương Tiếu Tiếu đang nằm thì bị bật mạnh ra một khoảng lớn bào gồm cả nam hài tử khiến mọi người nhíu mày . Nơi Đông Phương Tiếu Tiếu nằm đã xuất hiện một trận pháp triệu hồi bao bọc quanh Đông Phương Tiếu Tiếu , từng trận gió lốc khói bụi bay lên mù mịt , mây đen dần che lại bầu trời khiến tất cả mọi người đều nhíu mày đề phòng  triệu hồi ra nhân vật hỗ trợ che chắn .

" Sức lực này thật đại !"

" Thiên a , nhân vật nào có thể khống chế được cả thời tiết vậy "  

" Cư nhiên phế vật cũng có thể triệu hồi ?" 

Tứ đại trưởng lão bên người từng nhân vật dần dần xuất hiện tầng da gà , tuy bọn họ là nhân vật được công nhận trong lịch sử bởi những sự kiện hào hùng nhưng luôn luôn có kẻ địch khiến bọn họ phải e ngại và kiêng dè , mỗi lần đối diện với kẻ địch mạnh hơn , chính cảm giác này xuất hiện .

" Tây Phương trưởng lão , ta thấy việc này không ổn !" Mộc nhân nâng đỡ Tây Phương trưởng lão lo lắng nhìn về phía trung tâm bão bụi , cả người không ngừng run rản , cảm giác khi trận pháp triệu hồi thực hiện đã làm hắn có cảm giác không thở nổi .

 " Ta muốn nghiên cứu Tiếu Tiếu !" Nam Phương trưởng lão nghiêm túc theo dõi nhìn về phía giữa trận pháp .

" Ta cam đoan ngài sẽ không thành công " Một nữ tử mặc sườn xám đứng bên cạnh Nam Phương trưởng lão dùng ô che một tầng khói bụi lạnh nhạt đáp lời .

Lúc này giữa trận pháp bước ra hai nữ nhân mặc y phục màu đỏ , cầm lồng đèn , khăn lụa mỏng che nửa khuôn mặt nhưng lộ ra đôi mắt thâm trầm u ám .

" Một lúc triệu hồi hai người ! "

" Phế vật thành thiên tài a ??" 

Hai nữ nhân đó tiếp tục đi qua Đông Phương Tiếu Tiếu rồi dừng tại một đoạn xa khiến mọi người có chút khó hiểu . 

" Ta nghĩ hai nàng không muốn nhận phế vật đó làm chủ nhân đi ?" 

" Ta cảm thấy đúng lắm !"

" Hẳn là vậy , hai nàng không chấp nhận được một chủ nhân không có sức lực nào để duy trì các nàng !"

Đông Phương Nhạn nhìn tình huống trước mắt có chút phẫn nộ , nàng không nghĩ đến nước này Đông Phương Tiếu Tiếu còn có cơ hội lật người , nàng truyền ý nghĩ của mình đến chiến thân " phần trăm đánh thắng hai nàng là bao nhiêu ?" 

Truyền lại nàng câu trả lời của chiến thần làm nàng vô cùng hài lòng "chắn chắn thắng " . Đông Phương Tiếu Tiếu một lúc triệu hồi được hai người thì sao chứ , cũng chẳng là gì so với át chủ bài của nàng là chiến thần cả . 

Nhưng tiếp đến mọi người lại hít một ngụm khí lạnh , từ trong khói bụi từng nữ nhân mặc trang phục đồng dạng bước ra sau đó xếp hàng quay đầu quỳ xuống cung kính chờ đợi chơ đến khi mọi người đồng dạng tưởng đã kết thúc thì ngay lúc này , một cỗ kiệu mỹ lệ tám người nâng được chạm khắc vô cùng tinh xảo  làm mọi người ớn lạnh từng cơn , một vài triệu hồi sư có nhân vật là vong linh cũng không chịu nổi mà quỳ xuống khiến tứ đại trưởng lão của tứ đại giai tộc ngây người , bản thân cũng vô ý lộ ra sự lo sợ kiêng kị .

Mọi người đều cảm nhận được sự uy áp khi cỗ kiệu vừa xuất hiện , không gian một mảnh tĩnh lặng .

Đến khi cỗ kiệu được hạ xuống , là cửa kiệu đối diện với Đông Phương Tiếu Tiếu . Đông Phương Tiếu Tiếu lúc này ngây người , nàng cư nhiên có thể sử dụng phép triệu hồi , nàng không phải phế vật , nàng không phải phế vật . Đông Phương Tiếu Tiếu cười vang , nước mắt nàng chảy dần xuống .

" Ngoạ tào , thần thánh nhân vật phương nào ?"

" Ta nổi một tầng da gà !"

 " Vong Linh của ta không thu vào được , thiên a , hắn vẫn đang quỳ !"

Đông Phương Nhạn nhìn bên cạnh các đại nhân vật bên tất cả trưởng lão nghiêm túc quan sát cỗ kiệu, nàng nhận thấy ai cũng có một tầng lo âu , nàng lại dò hỏi chiến thần một lần nữa và kết quả làm nàng trắng bệch "Không có khả năng gây nổi một tia thương tổn " . Đông Phương Nhạn nắm lấy tay Bắc Thành Dẫn run rẩy , nàng phát hiện hắn cũng đang lo lắng , nhưng nhân vật bên cạnh của Bắc Thành Dẫn khiến nàng càng chú ý , hắn ta ngày càng sợ hãi . 

Hạ Lệ ngồi trong cỗ kiệu im lặng , nhận được truyền tin đã đến nơi và cảm giác tiếng kêu gọi nàng , thúc giục nàng đang ở ngay trước cửa kiệu . Hạ Lệ không nhanh không chậm dùng tay vén rèm cửa kiệu , chậm rãi cúi đầu bước ra . Dù vẫn đang trùm khăn trên đầu nhưng nàng cảm giác được có rất nhiều ánh mắt nhìn về phía nàng , lúc đầu còn trong thân phận lệ quỷ nàng rất mong có người nhìn thấy nàng , nhưng ở đây nàng cảm giác vô cùng khó chịu . Tận sâu thẳm linh hồn nàng muốn cuồng nộ , có vô số mùi hương hấp dẫn nàng ở chỗ này . Nhưng trước hết , Hạ Lệ bước đến trước mặt Đông Phương Tiếu Tiếu .

" Ai làm ngươi thành như vậy ?" Hạ Lệ cố nén cơn tức giận nhưng đồng dạng xung quanh nàng đã cảm nhận được vô số uy áp . Nàng ngồi xổm xuống trước mặt Đông Phương Tiếu Tiếu đang nhìn nàng ngơ ngác với vô số vết bầm tím sưng tấy từ khuôn mặt không rõ diện mạo . Hạ Lệ vô cùng lo sợ nhiệm vụ nàng thất bại , nhìn người được chọn thê thảm không có chỗ nào là không bị thương còn có , bụng nàng vẫn luôn chảy ra máu . 

Từ lúc nhân vật trùm đầu mặc hỷ phục cổ bước ra khỏi cỗ kiệu , mọi người đều cảm thấy hàn khí thoát ra , cho đến khi nhân vật đi đến ngồi xuống trước mặt Đông Phương Tiếu Tiếu cao giọng dò hỏi thì đấy cũng là lúc bọn họ gần như cảm giác được địa ngục gần kề , khí uy áp toả ra nồng nặc tứ phía , những người không có năng lực chống đỡ đã sám bị đè trên mặt đất . Còn lại trấn định vài người là tứ đại trưởng lão và các đại nhân vật bên cạnh còn có Bắc Thành Dẫn và Đông Phương Nhạn đang quỳ một chân trên đất chịu đựng sự uy áp . 

" Nhân vật này lai lịch không nhỏ !" Đông Phương trưởng lão cười thưởng thức , có chút gì đấy muốn chiếm lấy nhân vật cũng chính là Hạ Lệ bây giờ .

" Theo ta phỏng đoán , nữ nhi cũ của ngươi đưa cho nhân vật chỉ là một ít sức lực , cho nên uy áp hiện tại của nàng ta chỉ là 4/10 . Nhưng nhìn số lượng bề tôi của nhân vật thì sức lực truyền qua không phải là của ngươi nữ nhi mà chân chính sức lực của nhân vật đó !" Nam trưởng lão quan sát rồi phân tích liên hổi khiến các trưởng lão bên cạnh không khỏi muốn chiếm đoạt như Đông Phương trưởng lão vừa biểu hiện . 

Hạ Lệ bây giờ chuyên tâm vào vết thương trước bụng của Đông Phương Tiếu Tiếu , nàng không biết y thuật a , nhưng nàng lại không thể bỏ mặc để nàng ta chết được . Đúng lúc này , một trong số nữ nhân cầm đèn lồng đứng dậy bước qua :" chủ nhân , hãy để ta dùng y thuật phục vụ người! " . Hạ Lệ nhìn nữ nhân buông bỏ đèn , tiến đến cạnh Đông Phương Tiếu Tiếu dùng hai tay đặt ở giữa ngực , toàn bộ vết thương dần thu lại những chỗ bầm tím và xương cốt bị đánh gãy cũng đã phục hồi . Hạ Lệ thở phào nhẹ nhõm nâng Đông Phương Tiếu Tiếu đứng lên , sau đó nữ nhân cầm đèn lồng trịnh trọng cúi đầu dùng hai tay nâng lên một vật nhỏ màu đen khiến Hạ Lệ nhíu mày suy đoán , đây hình như là đạn đi ? Nàng thật không thể hiểu nổi thế giới này . Chắc thân phận nàng là lệ quỷ nên hẳn đặc biệt chút . Chậc chậc

" Ngươi tới cứu rỗi ta sao ?" Đông Phương Tiếu Tiếu nắm chặt tay của Hạ Lệ nghẹn ngào dò hỏi 

Hạ Lệ không trả lời , cầm viên đạn bóp chặt thành từng mảnh vụn nhắm mắt hồi tưởng bắt đầu tìm kiếm chủ nhân của viên đạn và nàng mở mắt , đôi mắt khao khát sáng rực , thế giới này thật tốt , các vong linh cùng với những người được triệu hồi ở đây đều rất hấp dẫn nàng , nàng có thể ăn rất nhiều mà không cần tìm kiếm . Vậy trước tiên nàng muốn được cắn nuốt người làm hại người được chọn của nàng .

Uy áp biến mất , thay vào đó là một loại cảm giác quái dị phiêu ra từ nhân vật trùm đầu mặc hỷ phục nhưng cũng làm mọi người rùng mình , đặc biệt các vong linh và nhân vật đều cảm thấy không ổn . Lúc này nhân vật mặc hỷ phục chỉ tay một vòng và ngón tay dừng lại trước mặt nam hài vừa nãy lao đến gây thương tích cho Đông Phương Tiếu Tiếu . Tức khắc mọi người chỉ cảm thấy một dải lụa đỏ thẫm cuốn lấy nam hài tử được gọi là Tiểu Mao đến đưa đến trước mặt nhân vật mặc hỷ phục trùm đầu .

" Ta phi , mau thả ta ra , đồ hỗn đản ! Nhạn tỷ sẽ giết ngươi !" Tiểu Mao có chút sợ hãi run rẩy , nhưng vẫn cố kiên cường hất cằm thách thức .

" Ngươi biết không ? Ta thích những linh hồn tầm tuổi ngươi vì dễ cắn nuốt được sức lực thuần nhất , nhưng cũng ghét nhất vì những linh hồn đó rất khó bắt , ta ghét những hài tử nhanh chân !" Hạ Lệ cúi đầu nhìn xuống nam hài dưới nàng , nam hài đó ngẩng đầu đã nhìn thấy khuôn mặt đầy mê hoặc đang nhìn chằm chằm vào hắn đầy thèm thuồng , cố nói với giọng như thể nàng đang rất cố chịu đựng đồ ăn đến miệng , và sau đó tối sầm .

" A ! Nhân vật ăn vong linh !" 

" Đồng tử của ta có vấn đề đi ?" 

" Không ! Tiểu Mao , Tiểu Mao , tỷ tỷ là tỷ hại chết ngươi , là ta hại đệ !" Đông Phương Nhạn lúc này vô cùng điên cuồng gào khóc muốn xông đến nhưng bị Bắc Thành Dẫn ôm lại , nàng không thể thoát khỏi chỉ đành trợn mắt  nhìn nhân vật mặc hỷ phục từng bước cắn nuốt hết vong linh của nàng . Mọi chuyện vượt xa tầm kiểm soát của nàng , nàng không hề muốn như vậy , kết cục này nàng không hề mong muốn .

Tiếp đến nhân vật mặc vets đen đứng run rẩy bên cạnh Bắc Thành Dẫn cũng bị dải lụa đỏ cuốn đi dù nhân vật vô cùng phản kháng , hắn có dùng súng bắn liên tục vào dải lụa nhưng những dải lụa này không hề có dấu hiệu đứt ra . Hắn tuyệt vọng nhìn bản thân càng gần đến tử vong lần hai rồi cười khổ cam chịu . Sau đó mọi thứ tối đen .

" ... Nàng ăn luôn nhân vật aaa!" Từng tiếng thét chói tai vang lên khiến Hạ Lệ có chút điếc tai nhưng món ngon trước mặt nàng không thể nào dừng lại giữa chừng vì một vài phiền nhiễu được . 

" Nàng là ai ? nhân vật đáng sợ này cũng được ghi vào sách sử sao , ta nghi là sách tội đồ !" 

"Ta không cần biết , mau hồi gia !" 

Từng đoàn người vội vã rời khỏi Đông Phương gia tộc để lại một đống hỗn độn . Sau cùng ở hoa viên chỉ còn đoàn tuỳ tùng của Hạ Lệ , Hạ Lệ , Đông Phương Tiếu Tiếu , bốn vị trưởng lão và Bắc Thành Dẫn , Đông Phương Nhạn .

Bắc Thành Dẫn sắc mặt trắng bệch từ lúc chứng kiến đồng đội của hắn bị gặm nuốt , hắn còn cảm giác được sự thống khổ của nhân vật qua khế ước . Hắn thật không ngờ người vào sinh ra tử với hắn từ lúc triệu hồi đến giờ lại có thể dễ dàng bị bắt lấy và cắn nuốt như thế .

" Ngươi là yêu nghiệt phương nào ?" Tây Phương trưởng lão mở miệng bày tỏ hung doạ nhưng Hạ Lệ coi như không khí , ăn no nàng nhìn lại Đông Phương Tiếu Tiếu :" Ngươi sợ sao ?" 

Đông Phương Tiếu Tiếu lắc đầu liên hồi :" Ta ..Ta không sợ , ngươi tới là vì ta , ngươi sẽ không hại ta !" 

Hạ Lệ nhìn nữ tử đang cố bày tỏ ra một bộ dạng quật cường khiến nàng có đoi chút đau lòng , muốn che chở bảo vệ đối phương .

" Ngươi theo ta rời khỏi nơi này sao ?" Hạ Lệ trở về nguyên bản giọng , trong treo nhưng đầy dụ hoặc thanh âm truyền ra khiến Đông Phương Tiếu Tiếu không khỏi ngơ ngẫn muốn được chìm sâu vào giấc ngủ . Nàng gật đầu : " Ta sẽ theo ngươi !" .

Hạ Lệ nắm tay Đông Phương Tiếu Tiếu đưa vào trong kiệu , nàng nhìn đám người còn ở lại nhẹ nhàng cúi đầu rồi theo chân Đông Phương Tiếu Tiếu vào trong kiệu . Tức khắc những nữ nhân đang quỳ lần nữa đứng lên nâng kiệu , chậm rãi hư tán đi .

Tứ đại trưởng lão có chút cảm giác nữ nhân đó không để ai vào mắt ngoại trừ Đông Phương Tiếu Tiếu , đặc biệt Tây Phương trưởng lão khi nãy vừa bộc lộ ra uy khí cũng không tạo cảm giác gì cho đối phương . Nhưng sau khi nghe được giọng nói trầm mê của nữ tử mặc hỷ phục thì Nam Phương trưởng lão có chút trầm xuống . Hắn hình như đã đọc qua việc này ở đâu trong chồng nghiên cứu của hắn , hắn cần phải trở về xem xét . Nghĩ đến đây Nam Phương trưởng lão cáo từ , mang theo nữ nhân cầm ô mặc sườn xám bước đi , lúc này cái ô của nữ tử mặc sườn xám sớm đã có vết nứt cho đến tay cầm . 

Tiếp đó thì Bắc Phương gia tộc , Tây Phương gia tộc cũng dần cáo lui quay trở về , cả bốn vị trưởng lão đều không hẹn mà muốn tìm hiểu thông tin về nhân vật vừa được một phế vật triệu hồi .



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro