Đệ nhất phù thủy (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô đau đầu mà mở mắt ra nhìn xung quanh. Hiện tại cơ thể của cô, chính xác hơn là cơ thể của nguyên chủ đang nằm xấp dưới đất. Cô thật không thể hiểu nổi, không ai ngu đến mức tự mình dính lời nguyền do mình tạo ra mà ngất đi.

Cô đau đớn mà đứng dậy. Do cơ thể nguyên chủ đã hơn ba tháng không được hoạt động mà hiện giờ khó có thể di chuyển một cách bình thường được. Lúc này, cô đang ở trong một căn phòng được lấp đầy bởi sách và những thứ dụng cụ kì lạ của phù thủy.

Cô bước gần đến chiếc gương gần đó và trông thấy hình hài của một cô gái cao khoảng 1m7, toàn thân cô ta được bao phủ bởi chiếc áo choàng màu đen, làn da trắng bệch như bị bệnh. Cô gái có được một bộ mái tóc ngắn màu đỏ, con ngươi cũng màu đỏ. Trên đầu cô ta đội một chiếc nón dành riêng cho phù thủy. Vì cơ thể này được cô ký túc nên khí thế của cơ thể này lại trở nên âm trầm mà ma mị mặc dù cơ thể này chí ích cũng gần 200 tuổi. Phù thủy ở thế giới này càng có quyền năng cao thì tuổi thọ của cơ thể có thể kéo dài đến hơn ngàn tuổi.

_"Ký chủ! Cô ổn chứ. Chúng ta nên bắt đầu thi hành nhiệm vụ thôi!" Hệ thống nhí nhãnh lên tiếng.

_"Mi xác nhận là chúng ta chứ không phải mình ta à!" Cô châm chọc lên tiếng.

Hệ thống bị lời nói của cô làm cho câm lặng. Nói chính xác hơn là nó cảm thấy kí chủ của nó bị tâm thần phân liệt. Lúc thì cô nói chuyện hài hòa, lúc thì ma mị, lúc thì âm trầm. Nó nghi ngờ cô có nhiều điều che dấu nó nhưng nó không thể nào hỏi cô được.

_"Ký chủ chúng ta nên nhanh chóng đi tìm nữ chính để phá hủy gậy phép, như vậy chúng ta có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất rồi!" Hệ thống bỏ qua sự nghi ngờ của mình mà bắt đầu tập trung vào nhiệm vụ.

_"Thời hạn để hoàn thành nhiệm vụ là bao lâu?" Cô lên tiếng hỏi.

_"Thời gian là vô hạn. Nhưng càng nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ thì chúng ta mới mau chóng đạt được mục đích của mình mà phải không!" Hệ thống lên tiếng khuyến khích cô.

_"Ồ!" Cô đạm mạc lên tiếng.

_"Ký chủ nếu người cứ chậm chạp như vậy thì nữ chính sẽ càng mạnh lên và khó đối phó hơn đó!" Hệ thống bất mãn lên tiếng.

_"Ồ! Càng mạnh thêm sao?" Cô nở một nụ cười quái gỡ.

Không đợi hệ thống trả lời cô lại nói tiếp: "Cô ta càng ở trên đỉnh cao,... thì không biết cái cảm giác càng cao té càng đau sẽ ra sao đây nhở!... Thú vị!...Ta thích những con mồi mạnh mẽ vì vậy khi đi săn sẽ càng có cảm giác hưng phấn hơn."

Hệ thống bị chính câu nói của cô làm cho đứng hình. Nó không ngờ bản chất của cô lại biến thái như vậy. Nó mệt mõi rồi cần phải đi nạp nắng lượng thêm đây.

_"Ký chủ! Nếu cô có việc cần giúp đỡ thì hãy gọi tên ta, ta sẽ xuất hiện ngay. Bây giờ ta phải đi đây. Tạm biệt." Nói rồi hệ thống cứ như vậy mà biến mất.

Cô cũng không quan tâm đến nó nữa mà tập trung suy nghĩ mình nên làm gì tiếp. Một hồi lâu cô nghĩ mình nên đi khám phá thế giới xung quanh đây cho đỡ nhàm chán. Sau đó cô vận dụng trí óc mà cố chủ để lại mà niệm thần chú cưỡi chỗi thần bay lên cao.

Bay trên không trung cô mới phát hiện căn nhà nhỏ của nguyên chủ được đặt ở nơi sâu trong khu rừng cây đã chết chóc. Bay khoảng chừng một tiếng thì cô mới thấy thành phố. Do bây giờ là ban đêm nên có rất ít phù thủy cưỡi chổi bay ra ngoài.Nói họ là phù thủy nhưng thật chất con người vẫn hoạt động như bình thường. Cô nhàm chán đáp xuống một quán ăn lề đường nhỏ mà mua cá viên chiên, món ăn ưa thích từ tận linh hồn của cô.

_"Cô gái, cô nên cẩn thận dạo này bọn hắc phù thủy hay trộm cắp và bắt cóc hay hoành hằng khắp nơi. Với pháp thuật yếu ớt của cô thì tốt nhất nên về nhà sớm đi!" Chủ quán cá viên chiên lên tiếng nhắc nhở cô.

Cô không trả lời mà suy nghĩ bộ trong mình yếu ớt như vậy sao.

Sau một hồi lòng vòng thành phố và tra ra học viện của nữ chính cô cũng không tiến thêm bước nữa mà trở về vì hiện tại cô không có hứng thú với việc này.

_"Quác, quác..quác!" Tiếng kêu của quạ vang lên.

Từ bên ngoài cửa sỗ một con quạ đen ngậm một lá thư bay vào phòng của cô. Khi nó nhìn thấy cô thì chỉ thả thư ra rồi bay đi. Cô gét bỏ lá thư dơ do nước miếng của con quạ mà niệm thần chú lau sạch đi.

Nếu nguyên chủ của thân thể này mà thấy cô sử dụng pháp thuật của mình phung phí như vậy thì chắc cũng sẽ tức chết mất.

Cô cầm lấy lá thư lên thì phát hiện đó là vé mời vào chợ đen, nơi hàng loạt vụ mua bán hàng cấm, con người, lời nguyền,....trái phép được diễn ra. Cuối lá thư còn viết 'Thứ bạn muốn có thì chúng tôi đã có'. Xì, dăm ba câu quảng cáo cô chả hề hứng thú.

Chợt hệ thống lên tiếng: "Ký chủ! Cô nên tới nơi này. Theo như cốt truyện thì nữ chính đi đâu chơi không biết bị bán vào chợ đen. Lúc này nam chính đang phái người tìm kiếm cô ta khác nơi.

Nghe hệ thống nói đến đây cô liền nghĩ ở không nhàm chán cũng buồn, thôi thì ta đi thúc đẩy làm cho nam nữ chính mạnh lên như vậy cô có thể đạp bọn họ xuống địa ngục nhanh hơn đi.

_"Hệ thống! Xem ra mi cũng có một phần hữu ích." Cô nở nụ cười ma mị mà khen hệ thống. Nhưng nếu nhìn kỹ trong mắt cô chỉ là một mãng lạnh lẽo sâu không đáy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro