Chương 4: Tiểu thư phế vật ( bốn)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần, Liêu Nghiện

Chương 4 tàn phế tiểu thư ( bốn )

Tác giả: Đường Bất Lận

Dịch: huyenhuyen0703

Lại ở trong một cái viện khác, một lão phu nhân đầu tóc hoa râm, ung dung cao quý nghiêng người nằm trên tràng kỉ, tay trái vân vê vòng Phật châu, nhắm mắt dưỡng thần.

Cạnh bên hai nha hoàn một trái một phải niết vai đấm chân, lư hương tỏa ra những làn khói nhẹ nhàng lượn lờ bay vút lên.

Lúc này, Cốc ma ma vội vàng từ bên ngoài chạy chậm tiến vào, không tiếng động mà lại cung kính thi lễ với lão phu nhân.

Lão phu nhân híp mắt, trong mắt lóa lên tia sáng, bất quá hai giây lại rút đi, từ bên ngoài xem ra, chính là một lão thái thái đã hơn 50 tuổi.

Nhưng mà một nữ nhân phu quân mất sớm lại có thể từng bước một đi đến vị trí tối cao, lại che chở cho đại tiểu thư phế vật hoàn hảo không mất một sợi tóc giữa những âm mưu toan tính của di nương. Uy quyền của Phùng lão phu nhân cũng thực lớn a.

Lão thái thái vẫy vẫy tay, Cốc ma ma tiến lên hai bước, tiến đến bên tai lão thái thái thấp giọng nói nhỏ vài câu.

Lão thái thái bỗng chốc mở mắt ra, sau một lúc lâu vỗ tay cười, "Nhiên nha đầu lần này tìm được đường sống trong chỗ chết, đầu óc thật đúng là thông suốt. Ta đã sớm nhìn ra bên người nàng có hai cái nha đầu có ngoại tâm, nhưng Nhiên nha đầu lại ngốc nghếch không nhìn thấu."

Cốc ma ma cũng cười, "Này không phải còn có lão phu nhân che chở nàng sao? Lại nói chúng ta xem như đại tiểu thư trải qua chuyện này cũng trưởng thành."

"Ai, trời thấy còn thương, phụ thân thấy nàng như thấy kẻ thù, ca ca ruột thịt lại không thân cận nàng, ta lại là lão thái bà chỗ nào có thể bảo hộ nàng một đời?" Lão thái thái ngồi dậy, cười lạnh xua tay, "Bất quá ta thấy Phùng Thanh Thanh tâm càng lúc càng lớn, ngày càng lớn mật. Con vợ lẽ chính là con vợ lẽ, ỷ vào chút sủng ái của phụ thân, còn muốn ra oai với đích nữ cao hơn một đầu."

"Giáo huấn hai cái nha đầu kia đem đi đánh 50 bản sau đó đưa đến tứ phòng đi."

Cốc ma ma lập tức cúi đầu, vội vàng đi ra ngoài chấp hành phân phó.

-

Hôm sau, ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ, Tô Quỳ chậm rãi mở to mắt.

Thoải mái mà duỗi người, áo choàng lộ ra eo thon một tay có thể ôm hết trắng nõn như tuyết.

Như một mỹ nhân bước ra từ trong tranh, từ ngoài của một tiểu nha đầu bưng một chậu rửa mặt thẳng đi vào, nhìn thấy nàng liền sững sờ tại chỗ một lúc lâu.

Tô Quỳ liếc mắt, nhẹ giọng nói "Ngây người ở chỗ đó làm gì? Còn không qua hầu hạ ta rửa mặt."

"Là, tiểu thư thứ tội, nô tỳ tới đây." Bừng tỉnh lại, nha đầu vội vàng hoảng hốt, một thân mồ hôi lạnh, nàng như thế nào lại đứng trước mặt đại tiểu thư xuất thần? Hy vọng đại tiểu thư không có để ở trong lòng mà trừng phạt nàng.

Mặc quần áo, súc miệng, lau mặt, trang điểm, từ đầu tới cuối tiểu nha đầu kinh ngạc thầm nghĩ đại tiểu thư cũng không khủng bố nóng nảy như bọn tỷ muội kể lể nóixấu.

Ngay cả chải đầu khi nãy có một sợi tóc đen rơi xuống, đại tiểu thư cũng không có trừng phạt nàng.

Tiểu nha đầu âm thầm thở nhẹ một hơi, đồng thời nhịn không được trộm đánh giá Tô Quỳ, càng xem càng cảm thấy đại tiểu thư tướng mạo hoàn mỹ vô cùng xinh đẹp, chỉ là đáng tiếc, ai...

Tô Quỳ banh mặt, kỳ thật đem hết thảy biểu cảm của tiểu nha đầu kia đều xem ở trong mắt, trong lòng buồn cười, nàng muốn chính là hiệu quả như vậy, một chút thay đổi, làm những người bên cạnh quên đi tính cách của Phùng Yên Nhiên mà quen dần tính cách hiện tại của nàng.

Trang điểm xong, Tô Quỳ nhìn vào trong gương thấy khuôn mặt nguyên chủ liền cảm thán, đôi mắt loanh lanh to tròn, cánh môi hồng nhạt, da mặt trắng mịn trơn bóng, tuy tuổi không lớn nhưng tương lai cũng sẽ tuyệt mĩ khuynh thành. Đáng tiếc lại chỉ là nữ phụ pháo hôi.

Tô Quỳ yên lặng tưởng tượng——

Nếu ôm đùi không thành công, vẫn là có thể suy xét sử dụng mỹ nhân kế đi......

Xử lý mọi việc thỏa đáng, Tô Quỳ trực tiếp mang theo một đám nha hoàn bà tử mênh mông cuồn cuộn hướng về phúc viện của lão phu nhân mà đi.

Tô Quỳ vốn tưởng rằng chính mình tới đã đủ sớm, không nghĩ tới mới vừa quẹo vào sân, liền thấy đứng trước chính viện một người phụ nữ cùng hai thiếu nữ đang đứng ở đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro