TG1-Chương 4: Nữ thần đào hoa giới giải trí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thân là một đào yêu, Chung Tình nhớ tới đối thoại giữa chính mình và hệ thống lúc vừa mới đến thế giới này.

Chung Tình【 Mặt mong đợi 】: "Hệ thống, ngươi nói ta là yêu, ta đây có thể có pháp thuật giống trong lời đồn hay không, có thể bay, có thể ẩn thân, có thể......"

Hệ thống trên người lóe lên ánh sáng trắng: "Không thể đâu ký chủ, ký chủ chỉ có ngũ quan so với người thường đẹp hơn một chút, thân thể so với người thường càng thêm khỏe mạnh một chút nga, không có siêu năng lực đâu~"

Chung Tình【Mặt nản lòng】: "Vậy ta vì sao một hai phải làm một tiểu yêu tinh a? Một chút chỗ tốt cũng không có!"

Trên người hệ thống tiếp tục lóe ánh sáng trắng bling bling : "Trở thành tiểu yêu tinh là có nguyên nhân cả ~ nhưng mà ký chủ quyền hạn không đủ, không thể nói cho ngài được nga ~"

Chung Tình【Mặt lạnh nhạt】: "......"

Sau đó hệ thống lại tiếp tục mở miệng: "Nhưng mà vì ngài là ký chủ của tôi, tôi sẽ vì ký chủ mà cung cấp một ít bug?"

Tinh thần Chung Tình chấn động: "Bug gì?"

Hệ thống trả lời: "Căn cứ vào tình huống khác nhau ở mỗi thế giới, sau đó lựa chọn bug nga ~"

Chung Tình thắc mắc: "Ta muốn hỏi một chút, các ngươi ...... Đều nói chuyện như thế này sao?"

Cái cách nói chuyện như thế thật khiến người ta nổi hết cả da gà!

Hệ thống lập tức trả lời: "Không phải đâu, nói như vậy chủ yếu là có thể làm cho ký chủ cảm nhận được xuân phong ấm áp thoiii~"

Chung Tình: "...... STOPPP!"

Hệ thống phát ra ánh sáng trắng lấp lánh, có vẻ thập phần vô tội.

Chung Tình nói: "Ta đã cảm nhận được thành ý của ngươi, không cần xuân phong ấm áp nữa, chúng ta nói chuyện bình thường được không?"

Một giây sau phong cách hệ thống biến thành lạnh như băng: "Được thôi, ký chủ."

Vì thế, cuộc nói chuyện giữa một yêu tinh và một hệ thống rốt cuộc cũng về lại cuộc hội thoại bình thường.

Mà ở thế giới này, bug của Chung Tình chính là kỹ thuật diễn hoàn mỹ!

Nói cách khác, một người ở trên giường bệnh viện sống mười sáu năm, có thể trông cậy vào cô có thiên phú dị bẩm sao?

Phục hồi tinh thần lại, Chung Tình phát hiện, suy nghĩ của chính mình bay hơi xa, cô bình tĩnh kéo về.
Sau đó, Chung Tình lại lần nữa ngẩng đầu lên, vừa lúc liền bắt gặp được ánh mắt nhìn qua của Thường Tranh.

Chung Tình: ???

Anh ta làm sao phát hiện được mình?

Theo lý mà nói, tuy rằng là đào yêu nhưng Chung Tình cũng không có kỹ năng gì, tuy nhiên hệ thống cũng thừa nhận rằng, vốn là cỏ cây thành yêu, năm giác quan cùng khả năng ẩn nấp của cô đều so với người khác mạnh hơn.

Bình thường dưới tình huống này, nếu cô muốn trốn, thì sẽ không bị người khác phát hiện mới đúng.

Thế mà Thường Tranh lại phát hiện cô một cách chuẩn xác.

Trong lòng Chung Tình tĩnh lặng, tự nhiên hào phóng bước ra.

Dù sao cô cũng không làm gì đáng xấu hổ.

Thường Tranh trầm mặc nhìn nữ diễn viên nổi tiếng như mặt trời ban trưa đi đến bên cạnh mình ngồi xổm xuống.

Sau đó nghe được cô nói: "Tôi ngủ không được, nhìn thấy nơi này có ánh đèn, liền tới đây nhìn thử."

Thường Tranh gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

Anh cúi nửa đầu, nhìn kịch bản không có chỗ giấu trong tay mình.

Cô ấy sẽ chê cười mình chứ?

Một diễn viên thế thân, lại hơn nửa đêm ngồi ở đây nghiên cứu kịch bản.
Loại chuyện này Thường Tranh cũng không phải chưa từng trải qua, sau khi bị người người liên tiếp cười nhạo, anh lựa chọn tránh đi chỗ khác, theo đuổi ước mơ của chính mình ở nơi đêm khuya không người.
Đúng vậy, đây là ước mơ của anh.

Anh muốn có một ngày, đường đường chính chính, lấy tên của mình, dùng chính mặt mình, để diễn một nhân vật nào đó.

Chẳng sợ dù chỉ là một vai phụ.

Thường Tranh đang chờ người nọ chế nhạo, lại chỉ nghe được âm thanh kinh ngạc của đối phương: "Anh đang xem kịch bản à?"

Chỉ có kinh ngạc, không lẫn nửa điểm ác ý nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro