Tiết tử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiết tử
Mẫn Dao đã chết, chết vào một lần gặp sự cố giao thông.
Cô chết thời điểm mới 30 tuổi, đúng lúc sự nghiệp còn ở trên đỉnh cao.
Mẫn Dao trầm mặc nhìn thi thể chính mình thảm không nỡ nhìn đang nằm trên đường cái
Một đời bảo dưỡng mình xinh đẹp, khuôn mặt sau tai nạn xe cộ giống như bị hủy dung. Bất quá cô hiện tại đã chết, không cần đi đối mặt với gương mặt bị hủy dung kia.
"Cô muốn sống tiếp sao?" Một thanh âm trầm thấp bỗng nhiên vang lên.
Mẫn Dao nghi hoặc nhìn quanh bốn phía, cũng không phát hiện ra có người nói chuyện.
Nhưng thanh âm kia, cô đích xác nghe thấy được.
"Cô không cần quay lại, chỉ cần nói cho tôi biết cô có muốn sống tiếp không?" Thanh âm kia lại vang lên.
Mẫn Dao rốt cuộc mở miệng, bất quá lại là nghi vấn: "Ngươi là ai? Là Hắc Bạch Vô Thường do địa phủ phái tới sao?"
Về địa phủ trong truyền thuyết cô có nghe qua, hiện tại đã chết, Mẫn Dao biết giờ mình chỉ là một linh hồn.
"Không phải, cô có thể gọi tôi là hệ thống. Chính xác mà nói, hiện tại cô đã chết, linh hồn cũng chỉ tồn tại được trong vòng 24 giờ sẽ biến mất, nếu cô không muốn cứ như vậy biến mất thì có thể cùng tôi ký kết khế ước, tôi sẽ bảo trì linh hồn cô ở trạng thái không bị tan biến." Giọng nói trầm thấp không cảm xúc phập phồng trả lời.
Mẫn Dao cúi đầu trầm mặc, môi đỏ chậm rãi khẽ mở: "Mỗi người sau khi chết, linh hồn đều sẽ biến mất sao? Ký kết khế ước là yêu cầu ta giúp ngươi làm cái gì?"
Mẫn Dao trước nay đều biết, trên đời này không có bữa cơm trưa nào miễn phí cả, theo như giọng nói này nói có thể giữ cho linh hồn cô không biến mất, như vậy chắc là muốn cô phải trả một cái giá không hề nhỏ.
Âm thanh kia tiếp tục lên tiếng giải thích: "Không tồi, mỗi người sau khi chết, linh hồn đều sẽ bị cục thời không thu về, ý thức cũng sẽ biến mất không còn một mảnh. Cô cùng tôi ký kết khế ước, yêu cầu tiến vào các thời không hoàn thành nhiệm vụ."
Mẫn Dao gật gật đầu, tỏ vẻ minh bạch, lại hỏi: "Chính là ta hiện tại trong trạng thái linh hồn, cái gì cũng làm không được, như thế nào để hoàn thành nhiệm vụ? Hoơn nữa, ngươi lại vì cái gì lại chọn ta?"
Đây là điều mà Mẫn Dao nghi hoặc nhất. Mỗi ngày số người tử vong không nói hơn một ngàn cũng có trên ngàn vạn, vì sao cố tình chọn cô?
"Cô là một linh hồn thuộc tính đặc thù, có thể thích ứng các loại thân thể của nhân vật mục tiêu, hơn nữa nghề nghiệp của cô có thể trợ giúp cô hoàn thành nhiệm vụ." Giọng nói trầm thấp giải thích: "Đương nhiên, nếu cô cự tuyệt, ta đây đành phải đi tìm một người thích hợp ký khế ước giả."
Đã quên nói, Mẫn Dao nghề nghiệp là một diễn viên chuyên nghiệp. Từ mười sáu tuổi vào nghề đến nay, từng lấy trên sáu lần giải thưởng Oscar, nói cô là ảnh hậu quốc tế cũng không quá.
Tự hỏi một lát, Mẫn Dao liền quyết định đáp ứng hệ thống.
Cô thích đóng phim, thích cảm giác hoá thân vào nhân vật. Có thể nói, Mẫn Dao đem nghề trở thành sinh mệnh thứ hai của mình.
Nhưng là, Mẫn Dao 30 tuổi, diễn xuất của cô cuối cùng cũng gặp cản trở, cố gắng thế nào cũng không đột phá tới cái điểm kia.
Nếu không phải như vậy, cô cũng sẽ không tâm phiền ý loạn đi tản bộ một mình, lại bởi vì tinh thần hoảng hốt mà xảy ra tai nạn xe cộ.
Có lẽ cùng cái này hệ thống hợp tác, hoàn thành những cái nó gọi là nhiệm vụ, có thể giúp cho cô đột phá cái tình cảnh kia? Dù sao có thể tiếp tục diễn xuất, lại có thể tồn tại, cớ sao mà không làm?
"Được! Ta đáp ứng cùng ngươi ký kết khế ước." Theo lời vừa thốt ra, Mẫn Dao cảm giác được một ánh sáng trắng chói mắt bao bọc lấy mình.
Một trận trời đất quay cuồng, cùng với một âm thanh lạnh băng của máy móc vang lên: "Ký kết khế ước hoàn thành!"
Mẫn Dao choáng váng mở mắt ra, phát hiện cô đã đi tới một không gian xa lạ.
Bốn phía đen nhánh một mảnh, phảng phất nhìn không thấy điểm cuối, nhưng lại giống như chỉ có như vậy địa phương trước mắt như vậy, tóm lại cho người ta cảm giác huyền diệu thực thực ảo ảo.
Ở trước mặt Mẫn Dao, bỗng nhiên xuất hiện một trắng quầng sáng màu trắng, thanh âm máy móc cũng tùy theo vang lên: "Ký kết khế ước thành công, cô có thể lựa chọn nhiệm vụ thực hiện."
Mẫn Dao gật gật đầu, nhìn về phía khối sáng màu trắng kia, một cái bảng số liệu màu đen nhanh chóng hiện lên, làm người ta hoa cả mắt.
Cô mở miệng hỏi: "Yêu cầu ta làm nhiệm vụ gì?"
"Mục tiêu là làm nhân vật đạt được ' tính ' phúc." Thanh âm trầm thấp trả lời, chữ 'tính' đột nhiên phá lệ nghiêm trọng.
Mẫn Dao cả kinh, không phải là như cô đang tưởng tượng đi?
"Ý tứ là cái loại quan hệ kia sao?" Dù sao cũng là người trưởng thành, Mẫn Dao không cảm thấy có cái gì khó có thể mở miệng.
"Đúng vậy. Nhưng là cô đến làm nhân vật mục tiêu hạnh phúc. Tính phúc cũng là hạnh phúc, hai cái phương diện này cô đến giúp đỡ họ." Thanh âm giải thích nói: "Nhân vật mục tiêu đều có một đoạn thời gian sống bất hạnh, nhiệm vụ của cô chính là làm họ tính (hạnh) phúc, tới giúp bọn họ để ở cục thời không không sinh ra oán khí"
"Chính là ta cũng không phải họ." Mẫn Dao nhíu mày, nói: "Là ta dùng thân thể của bọn họ nhưng ta cũng không phải họ. Như vậy... Cũng có thể tiêu trừ oán khí?"
"Chỉ cần cô thay đổi vận mệnh của họ, như vậy oán khí tự nhiên sẽ biến mất, hư tắc thật chi, kỳ thật hư chi*. Thế giới này thật thật giả giả căn bản là khó có thể phán đoán, đối với các nàng mà nói nói, chỉ cần nhìn đến vận mệnh chính mình bị thay đổi, như vậy trong lòng oán hận cùng chấp niệm tự nhiên bị cởi bỏ." Hệ thống nói: "Cô còn có vấn đề nào khác sao?"
Mẫn Dao lắc đầu, tỏ vẻ không có.
"Như vậy cô bắt đầu nhiệm vụ đi! Đi vào kia quầng sáng màu trắng liền có thể tiến vào giữa nhiệm vụ."
Mẫn Dao gật gật đầu, nhìn vào ánh sáng hư vô cắn răng rồi liền hạ quyết tâm tiến vào trong đó.
— — ——————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro