Chap 8: We're Jusst Two Clueless Fools

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Như đã hứa hôm trước, hôm nay Lisa sẽ đưa Rosé đi hẹn hò. Có một cảm giác thích thú trong bụng vẫn chưa rời khỏi cô kể từ khi cô gái kia đồng ý cho họ một cơ hội.

Mặc dù một phần não của cô đang nói với cô rằng đó là một ý tưởng tồi nếu trở thành bí mật của Rosé, cô sẽ làm bất cứ điều gì để đến gần cô gái đó. Ngay cả khi nó là một bí mật.

Rũ bỏ những suy nghĩ tiêu cực ra khỏi tâm trí, Lisa tiếp tục đi xuống cầu thang vào bếp. Cô rất ngạc nhiên khi mẹ đã về nhà và dường như đang bận rộn khi Taeyon hôn mẹ.

"E hèm!" Lisa hắng giọng lớn tiếng đi về phía tủ lạnh.

Cả hai nhảy ra xa như hai thanh niên bị bố mẹ bắt gặp. Cả hai má ửng hồng nặng nề.

"L-Lisa, con dậy sớm." Sandara lắp bắp né ánh mắt của cô.

"Vâng. Hôm nay con có kế hoạch." Lisa nói, giữ nụ cười trêu chọc. "Mẹ đang làm gì ở nhà vậy? Chào buổi sáng Taeyon-ssi."

Taeyon thì thầm một cái chào ngượng ngùng từ phía sau Sandara. Vẫn còn xấu hổ khi bị bắt gặp hôn mẹ của đứa trẻ.

"Mẹ có ngày nghỉ." Sandara cố gắng nói.

"Hmm con hiểu rồi. Con sẽ không nói một lời nào với Jisoo hay Irene Unnie nếu con có thể mượn chiếc BMW của mẹ trong ngày." Lisa chào với một nụ cười thích thú.

"Chốt." Sandara đồng ý ngay lập tức vì biết rằng cặp song sinh trêu chọc bà sẽ tồi tệ hơn nhiều so với Lisa.

"Tuyệt vời." Lisa nở một nụ cười. Lấy hai cốc sữa sô cô la trên quầy, cô hôn lên má mẹ khi bà đi ngang qua. "Yêu mẹ!"

Lên cầu thang, cô đi về phía phòng của Jisoo. Gõ nhẹ vài cái, cô mở cửa.

"Jisoo Unnie, em có mang theo một ít - KÍNH GỬI CHÚA JESUS ​​MẮT CỦA EM !!" Lisa hét lên che mắt mình.

"LISA !! ÔI ĐÓNG CỬA VÀO!" Jisoo la hét che ngực trần, một Jennie cũng trần trụi ở bên dưới chị.

Lisa đóng sầm cửa lại, cố gắng hết sức để không bịt miệng. "EM SẼ QUAY LẠI SAU!"

Rùng mình cô nhăn mặt đi xuống sảnh để tìm Irene thay thế. Gõ cửa, lần này cô đợi câu trả lời.

"Joohyun unnie?" Lisa gọi.

"Uh — Yeah !?"

"Em có thể vào không?"

"Y-yeah, chỉ một giây thôi!" Irene hét lên.

Có một chút xáo trộn và thì thầm khiến lông mày Lisa nhíu lại. Khi cô định hỏi thì Irene mở cửa.

Da chị ửng đỏ, và có một vệt mồ hôi lấm tấm trên trán.

"Tại sao người chị đầy mồ hôi vậy?"

"Huh? Oh Chị đang Uh tập thể dục."

Lisa nhìn xuống trang phục của chị. "Mặc áo choàng tắm?"

Irene nhún vai. "Chị đã sẵn sàng để tắm."

"Ồ. Được rồi," Lisa nhún vai đẩy qua chị để bước vào phòng. "Chúng ta có thể ăn sáng cùng nhau không? Jisoo Unnie đang ... bận."

Có Jennie làm bữa sáng. Lisa nghĩ trong đầu.

Đôi mắt của Irene đảo quanh căn phòng trước khi nhìn Lisa đầy lo lắng. "Uhh bây giờ thực sự không phải là thời điểm tốt đâu em."

"Tại sao không? Em không bao giờ hiểu được." Lisa rên rỉ. "Em thậm chí sẽ đổi sữa sô cô la này cho sữa chuối của chị." Cô bĩu môi với đôi mắt cún con của mình.

Irene càng nhìn chằm chằm vào cô, cô càng cảm thấy mình chịu thua.

"Được rồi. Nào ra ngoài để chị thay quần áo."

Irene hối thúc cố gắng đẩy Lisa ra khỏi cửa.

Một tiếng đập mạnh và một tiếng thì thầm khiến họ ngưng lại.

"Đó là cái gì?" Lisa nói.

"K-không có gì! Chị không nghe thấy gì cả." Irene cố gắng đẩy cô ra.

"Chờ đã Unnie." Lisa nói trong khi đi đến tủ quần áo. Cô mở ra và bắt gặp— "ÔI CHÚA LẠI NỮA!" -Kang Seulgi bán khỏa thân, trốn trong tủ quần áo của Irene.

"CHỊ ĐÙA EM SAO! EM KHÔNG BIẾT NẾU CHỊ BIẾT UNNIE NHƯNG CÓ MỘT CON GẤU NẤP TRONG TỦ CỦA CHỊ!" Lisa giận dữ khi rời khỏi phòng. "MỌI NGƯỜI ĐỀU ĂN NẰM VỚI NHAU NGOẠI TRỪ EM?!"

Chỉ là buổi sáng bình thường trong cuộc đời Lalisa Manoban.

•••

Sau buổi sáng 'đầy biến cố', Lisa đã thay quần áo cho buổi hẹn hò với Rosé. Chỉ vừa qua trưa khi cô nhắn tin cho cô gái để cho em biết cô đang trên đường đến.

Ghé cửa hàng hoa, cô mua một bó hồng trước khi đến đón Rosé. Bước ra khỏi xe, cô đợi Rosé đi ra. Chẳng mấy chốc cô đã được chào đón bằng nụ cười thiên thần đó.

"Này người lạ," Rosé cười toe toét.

"Hi," Lisa mỉm cười khi nghiêng đầu quan sát bộ trang phục dễ thương của Rosé.

Cô kéo những bông hoa từ sau lưng để tặng Rosé. "Cho cậu."

Cái cách mà đôi mắt rạng ngời và nụ cười tươi của Rosé khiến trái tim Lisa loạn nhịp. "Thật đẹp! Cảm ơn Lisa!" Rosé mỉm cười vòng tay qua cổ, khiến Lisa mất cảnh giác.

"Không vấn đề gì." Lisa cười khúc khích. "Mình hy vọng cậu thích màu hồng. Hoa hồng đỏ hơi quá sáo rỗng so với ý thích của mình."

"Mình yêu chúng Lisa. Màu hồng tình cờ là màu yêu thích của mình."

"Mình đã làm tốt rồi hả?" Lisa mỉm cười mở cửa cho em.

"Hãy tiếp tục và cậu có thể có được một cuộc hẹn thứ hai." Rosé nháy mắt bước vào xe.

Trái tim Lisa như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Nó chỉ diễn ra trong vài phút và đó đã là buổi hẹn hò tuyệt vời nhất từ ​​trước đến nay.

Dừng lại phía sau xe, cô dành một chút thời gian để thực hiện một điệu nhảy vui vẻ nhỏ. Nhảy và tung nắm đấm trong không khí.

"Phải! Cậu ấy rất thích mày Manoban!" Lisa tự khen ngợi bản thân. "Booyah!"

Rosé đang chiêm ngưỡng những bông hoa thì em nhận thấy một chuyển động kỳ lạ nơi khóe mắt. Liếc vào kính chiếu hậu, em không thể không cười khi thấy điệu nhảy đấm tay của Lisa.

"Chúa ơi, mình đang đổ một đứa ngốc..." em cười khẽ.

•••

"Vậy. Như đã hứa, chúng ta sẽ có một buổi hẹn hò ở công viên. Nhưng mình đã thêm một chút biến tấu." Lisa nói.

"Biến tấu của cậu là gì?"

Lisa mở cốp để lộ hai chiếc xe đạp. Một bé màu xanh, bé còn lại màu hồng.

Rosé thở gấp, đôi mắt hazel lấp lánh. "Chúng ta đi xe đạp!"

Lisa gật đầu và kéo chúng ra khỏi thùng xe. "Ừ. Giống như một buổi hẹn hò bằng xe đạp. Chiếc màu hồng vốn là của Jisoo nhưng chị ấy không biết đi xe nên không sử dụng."

"Jisoo Unnie không thể đi xe đạp?"

"Không. Mình đã nói với chị ấy rằng đó là vì chị ấy bị ngáo nhưng mình thực sự nghĩ rằng nó khá dễ thương." Lisa cười khúc khích. "Vậy bây giờ cậu có thể lái nó!"

"Cảm ơn Lisa," Rosé cười. "Đây thực sự là buổi hẹn hò đáng yêu nhất mà mình từng tham gia và nó thậm chí còn chưa bắt đầu."

Lisa đóng cốp xe và ngồi trên chiếc xe đạp của mình. "Bây giờ chúng ta giống như những cặp đôi Ulzzang điển hình đó." Cô cười khúc khích.

"Chúng ta sẽ là cặp đôi ulzzang dễ thương nhất." Rosé mỉm cười tiến lên phía trước.

"Và hot nhất." Lisa nói thêm khiến Rosé cười khúc khích.

Họ đi xe cạnh nhau trên con đường lớn. Nhiều cây hoa anh đào bao quanh họ khi những cánh hoa màu hồng và trắng rơi xuống như những đốm nước trên đầu họ.

"Hãy nói cho mình biết thêm đi Park Chaeyoung," Lisa nói khi họ đi dạo cùng nhau. "Những hy vọng và ước mơ của cậu là gì?"

"Hmm, mình có thể hát." Rosé nói. "Nhưng minh không biết liệu đó có phải là điều mình muốn làm hay không. Thành thật mà nói, mình không chắc mình muốn làm gì vào thời điểm này. Hiện tại mình đang rất hạnh phúc."

"Không biết mình muốn gì cũng không sao. Chúng ta vẫn còn một năm để quyết định đúng không?"

"Phải." Rosé cười. "Còn cậu? Ồ, chờ để mình đoán. Một người mẫu bikini nóng bỏng? Ồ, không, một vận động viên lướt sóng chuyên nghiệp. Hoặc có thể là một thứ gì đó tuyệt vời như một mật vụ." Em trêu.

"Không, cậu nhàm chán." Lisa cười khúc khích. "Mình thực sự có rất nhiều ước mơ. Mình thích nhảy, và nhiếp ảnh, và mình đoán ca hát cũng rất vui." Cô nói. "Có lẽ mình cũng không biết mình muốn gì."

"Mình sẽ giúp cậu quyết định nếu cậu giúp mình." Rosé nói.

"Chốt đơn." Lisa cười.

Đó là sự đảm bảo rằng Rosé sẽ có mặt trong cuộc đời cô và cô sẽ không bao giờ ngần ngại chấp nhận lời đề nghị đó.

"Mình có một câu hỏi." Rosé nói.

"Hỏi đi."

"Đó là một câu hỏi cá nhân. Không cần phải trả lời nếu cậu không muốn." Rosé nói.

"Được." Lisa gật đầu.

"Cậu có bao giờ thắc mắc về gia đình ruột thịt không? Giống như ở Thái Lan?" Rosé hỏi.

Lisa mất một lúc để suy nghĩ về câu trả lời, ngậm môi vào miệng suy nghĩ.

"Thực ra thì không nhiều. Mình đoán mình luôn tò mò tại sao mình lại được nhận làm con nuôi nhưng thực sự là vậy. Mình nghĩ có lẽ đó là vì mình được nuôi dưỡng trong một gia đình thực sự yêu thương và quan tâm. Họ chấp nhận mình một cách cởi mở và cho mình một cuộc sống mà người khác không thể. Mình không bao giờ có thể trả ơn họ vì điều đó, và mình sẽ không đánh đổi để lấy cả thế giới. " Lisa cười. "Mình nghĩ nếu một ngày nào đó mình biết về cha mẹ ruột của mình thì mìn sẽ không sao. Mình sẽ ổn vì biết gia đình thực sự của mình là eomma, Jisoo và Joohyun."

Rosé cười nhẹ. "Mình có thể nói rằng họ yêu cậu rất nhiều. Mình rất vui vì cậu có một gia đình chu đáo chăm sóc."

"Mình cũng vậy. Cậu biết đấy Chaeyoung ... nếu cảm thấy cô đơn, mình có thể làm bất cứ điều gì cậu muốn."

Rosé đặt chân xuống đất để dừng xe và Lisa cũng làm vậy. Môi cong lên thành một nụ cười nhỏ và em nhìn sang Lisa.

"Mình thực sự vui vì đã gặp cậu, Lisa." Rosé nói.

"Mình cũng vậy Park Chaeyoung." Lisa cười toe toét.

•••

"Vậy gần đây em có nói chuyện với anh trai không?" Jisoo hỏi.

Chị nằm trên chiếc ghế dài với vòng tay của Jennie ôm lấy chị, kdrama mà họ đang xem đang phát trong nền.

"Không." - Jennie nói, mắt không dời khỏi màn hình.

Jisoo xoay người trong vòng tay nàng với một tiếng thở dài. "Em đã thử chưa?"

"Không."

"Tại sao không -"

"Em không thích anh ấy, Jisoo, được chứ? Anh ấy đã quá thô lỗ về việc chúng ta hẹn hò và nó thực sự khiến em điên tiết." Jennie nói.

"Chị chắc chắn có lý do đằng sau nó. Chị chỉ ... không thích ý tưởng về mối quan hệ của chúng ta làm ảnh hưởng đến các mối quan hệ gia đình của em." Jisoo thở dài.

"Vâng, em sẽ chọn chị thay vì anh ấy bất cứ lúc nào." Jennie đảo mắt.

"Ý chị không phải vậy Jen." Jisoo bĩu môi nghịch chiếc vòng cổ của cô gái. "Ít nhất en có thể thử xem chuyện gì đang xảy ra với anh ấy không?"

"Fine." Jennie thở dài, không thể chịu nổi đôi môi hình trái tim nhô lên của Jisoo.

"Cảm ơn em." Jisoo mỉm cười hôn lên môi nàng. "Oh, mỉm cười cho chị Jendeuk."

Jennie cố gắng gượng cười và lắc đầu kiên quyết.

"Cố lên Jendeuk ..." Jisoo trêu ghẹo ghé sát vào. Chị hôn môi Jennie. "Mandu ..." chị cố gắng nhìn thấy môi của Jennie run lên khi họ cố gắng cố gắng chống lại nụ cười không thể tránh khỏi. "Dim sum ...."

Jennie nở một nụ cười và giấu mặt khỏi Jisoo khiến cô gái lớn hơn bật cười.

"Ha! Gotcha!" Jisoo cười khúc khích.

"Aish, chị là người tồi tệ nhất." Jennie thở dài và cười sảng khoái.

"Nhưng em vẫn yêu chị." Jisoo nhếch mép.

"Vì một lý do điên rồ nào đó." Jennie cười toe toét trước khi kéo Jisoo vào nụ hôn.

•••

"Chaeng?"

"Vâng, Lisa?" Em nhìn sang cô gái ngồi bên cạnh.

Lisa nhìn xuống mặt đất phủ đầy cánh hoa một lúc trước khi quay lại nhìn em.

"Park Chaeyoung, cậu có muốn làm bạn gái của mình không?" Lisa hỏi.

Rosé không thể không nhận thấy cô trông dễ thương như thế nào. Một chút ửng hồng tinh tế trên má. Những ngón tay sờ soạng gấu áo sơ mi. Căng thẳng khi cố tránh giao tiếp bằng mắt.

Vì vậy, em quyết định trêu chọc cô một chút.

"Your girl friend or your girlfriend?" Rosé hỏi.

Lisa bối rối nhìn em. "Có khác nhau không?"

"Khoảng cách giữa girl friend là những gì chúng ta gọi là friendzone." Rosé cười.

"Ồ ..." Lisa nói trong suy nghĩ. "Mình muốn cái không có khoảng trống ..." cô ngượng ngùng lầm bầm.

"Hmm ..." Rosé giả vờ suy nghĩ. Tất nhiên em đã có câu trả lời của mình. "Lalisa Manoban là bạn gái của mình... Mình không chắc các cặp đôi ulzzang có thể cạnh tranh với Lisa của chúng ta." Em cười.

Đầu Lisa bật lên trước câu trả lời. "Cậu muốn trở thành bạn gái của mình?"

"Mình sẽ là bất cứ điều gì của cậu nếu điều đó có nghĩa là mình có thể nói chuyện với cậu." Rosé nhún vai. "Với một điều kiện." Em nói thêm.

"Bất cứ điều gì." Lisa gật đầu. Cô sẽ cho Rosé cả thế giới nếu em yêu cầu.

"Hôn mình."

'Because we're just two clueless fools'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro