Mấy nhịp tim yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Không, con không muốn đi mommy à!

-Tại sao chớ . Bà Liên lên tiếng .

-Con đã nói với mommy nhiều lần rồi .

-Nhưng lại là chuyện gì mới được ? -Ông Lộc hỏi .

Bà Kim nhìn chồng một cách thất vọng : Tôi đang kêu bé My đi với chúng ta tới nhà anh chị Lam đó . Bỏ nó ở nhà 1 mình làm sao mà được . Với lại làm sao trả lời chị Linh chứ , chỉ nhắc đi nhắc lại bao nhiêu lần .

-Diễm My, tại sao con lại không muốn đi chứ ?

Như được dịp tốt Diễm My chạy tới ngồi sát ông Lộc . Nắt lấy cánh tay của ba, My nủng nịu :"con hổng muốn thấy anh Thiên đâu ba ơi , con ghét ảnh ghê lắm . "

Ông Lộc tiếp lời con gái :"Nè , vậy con có thích bác ấy sao, ai đã từng nói với mẹ là muốn qua bên đó ở ,mỗi ngày ? Còn có cái món "Tôm rang muối va món canh Hải Long Vương "đặc chế của bác Linh nữa đó , con đừng quên nha .

Nghe tới đây , Diễm My nghĩ ngay tới đĩa tôm rang muối mà cô đã được ăn rất nhiều lần . Những con tôm được ướp bằng 1 thứ gì đó mà vừa thơm , ngon lại giòn giòn với 1 màu sắc rất ư là hấp dẫn bên cạnh những lái hành xanh cắt mỏng . Nó còn được đi kèm với đĩa sauce có 1 không hai và những lát ớt xanh được trộn chung với hương vị thật quyến rũ .... Nhưng nghĩ tới phải đối diện với Thiên, Diễm My cau mày .

-Nhưng .... anh Thiên ....

-Bà Kim như hiểu ý của con gái, bà nói :" My à, đó là câu chuyện của bao nhiêu năm về trước rồi . Lúc đó con chỉ mới 5 , 6 tuổi . Cái tuổi mà những đứa con nít vẫn không nhớ gì ....thì tại sao con lại cứ khư khư giử lấy những chuyện đó trong đầu chứ ? Không phải lúc đó anh Thiên con đã xin lỗi rất là nhiều lần lắm rồi và đã bị bác Linh phạt quỳ cho con vui đó sao ?

Ông Lộc tiếp lời vợ : Lại cũng cái chuyện xưa như trái đất đấy à , ba nghĩ con đã quên sau 1 thời gian dài không gặp mặt anh Thiên rồi chứ . Còn tưỡng ........

-Ba tưỡng gì chứ ? My ngơ ngẩn

-À , không ...không gì . Ba tưỡng đâu các con mới gặp nhau nữa chứ . Nó trông thật là bảnh trai hết nói .

My trề môi và nói : Xí hồi nhỏ anh Thiên xấu trai thấy mồ , bây giờ thì cũng vậy thôi . Không giống bác Lam, bác ấy đẹp trai phong độ cao ráo ....như tài tử ấy . Con nghĩ nếu đem so sánh bác Lam với Lưu Đức Hoà hay Quách Phú Thành thì bác ấy vẫn hơn hẳn kìa .

-Tại con không biết đó thôi . Anh Thiên của con bây giờ đã khác hẳn với lúc xưa . Nó y như khuôn đúc của bác Lam ấy . Tuần rồi mẹ mới gặp nó, nó trông lễ phép và lịch sự lắm . Nó còn hỏi thăm con nữa .

-My tiếp lời : Vậy thì sao chứ , con vẫn không muốn đi , trừ khi .............

Ông Lộc lên tiếng ngay:"Trừ khi gì huh ?"

Diễm My chớp chớp cặp mắt rồi nghĩ tới cái buổi tiệc có cái tên là "Prome". DM chưa từng bao giờ được phép đi dự Prome bao giờ . Cô hằng ao ước được cùng nhỏ Thanh tới buổi tiệc này nhưng ngày đó chưa bao giờ xãy ra . Dòng suy nghĩ bị cắt ngang khi ông Lộc lay cánh tay DM. Trừ khi gì huh con ?

Diễm My chớp chớp cặp mắt như van xin :" Trừ khi con được phép di Prome vào tháng tới, nếu không con hỗng đi đâu " .

Ông Lộc như nghĩ ngợi 1 lát và mỉm cười xoa đầu con gái "Được thôi, con gái cưng, con có thể đi thay đồ được rồi ".

DM vừa ngạc nhiên lẫn sung sướng khi ba cô đã đồng ý, như vẫn chưa tin, cô hỏi nhỏ "Thiệt hả ba ?"

Ông Lộc gật nhẹ và mĩm cười :" Con được phép đi nhưng với điều kiện sẽ được ..... chăm sóc thật đặc biệt, quy định chặt chẻ do ba đặt ra sau đó, con có đồng ý không ?

DM đáp ngay- Miễn con được đi thì cái gì cũng okay hết . Ôi hoàng thượng vạn tuế, anh Lộc ......trên cả tuyệt vời

Xong cô chạy tuốt lên lầu .

Bà Kim vội nói :"Con gái lớn rồi mà y như con nít vậy . Bộ nó tưỡng nó còn 5 hay 6 tuổi hay sao chứ ?

Diễm My vừa loay hoay vừa cố tìm cho mình chiếc áo thật là xinh . Hôm nay với tâm trạng đang vui, cô chọn ngay chiếc áo đầm màu tím lợt mà ba mẹ cô đã tặng khi cô được điểm rất cao cho môn Physic . Đứng trước gương, cô khẻ cười vì sự xí xọn của mình . Vật thì sao chứ, con gái phải điệu hạnh 1 chút mà . Hơn nữa nghe mẹ nói anh Thiên cũng đẹp trai như bác Lam, nếu mình không chăm chút sắc đẹp 1 chút thì sẽ bị người ta cười chết . Ừ há , sẳn đó cho ảnh biết bé Mèo của năm xưa bây giờ đã lớn và sẽ không để cho anh ta ăn hiếp nữa .

Ôn Lộc và bà Kim sẳn sàng xong và đang ngồi ở cái ghế dưới lầu . Hôm nay DM đã ra tay làm 1 món cocktail mà mọi người đều thích . Cô đã hảnh diện vì chỉ có mình mình làm được cái món tráng miệng này . Nó không giống như những món ở tiệm, cô đã tốn rất là nhiều công sức đễ thu nhặt về khẩu vị của từng nơi và đã làm cho nó trở thành có 1 không hai . Ngay cả bà Kim cũng không ngờ bé My có thể làm ra được 1 món độc đáo như thế .

Không đầy 10 phút, xe đã tới nhà của ông Lam . Hôm nay trông ông Lam có vẻ vui ra mặt . Vừa bước xuống xe, DM khệ nệ ôm cái chậu cocktail của mình đi vào . Ông Lam vội vả đỡ cái keo cocktail từ tay cô và nói :" Trời con hôm nay thật là đẹp nha My, ủa mà con làm chi mà nhiều vậy bé My, bác Linh ngóng con nãy giờ , bã mới vừa vô trong đó . Thôi để bác phụ đem vô cho, con đi tìm bác Linh đi ".

DM mỉm cười dạ 1 tiếng và cô đi tuốt vào nhà . Sau khi tìm được bà Linh, Diễm My thấy mọi người bận rộn quá và không ai cho cô nhúng tay vào, DM đi thong thả ra phía sau vườn . Hôm nay được dịp ngắm cảnh nữa rồi , DM nhủ thầm .

Khu vườn phía sau của nhà ông Lam được tốn rất nhiều công sức mới có ngày hôm nay . Nào là dãy hồng được trồng chung quanh 1 vòng tròn giữa sân . Cuối góc vườn là 1 cây hồng giòn với nhiều trái nặng triễu trên nhánh . Đặc biệt nhất là bác Lam đã để ngay 1 chiếc xích đu sát bên cây Dạ Lý Hương, ngồi ở đó có thể ngưởi được mùi hương khi cây Đạ Lý Hương nỡ hoa về đêm . Ngắm mãi hoa cũng chán, DM ngồi xuống chiếc xích đu và nhắm mắt thả hồn theo tiếng nhạc phát ra từ trong nhà .

Lúc đó Thiên cũng vừa về tới, anh để xe phía trước và đi bộ ra ngã sau vì phải cất đồ vào garage . Chợt đứng lại khi phát hiện ra trên chiếc xích đu là 1 người con gái với mái tóc dài phất phơ trước gió . Hình như cô ta đang lắc nhẹ cái đầu theo tiếng nhạc vọng ra từ trong nhà . Một vẽ đẹp rất ư là quen thuộc , phải rồi năm trước anh đã gặp cô ta ở trong 1 khu shopping và kể từ đêm đó hình ảnh cô ta cứ chập chờn ẩn nhiện trong trí nhớ của Thiên . Anh sung sướng vì có thể diện kiến cô gái này hôm nay . Không những cô ấy vẫn xinh mà lại càng xinh hơn gấp bội dưới ánh nắng chiều . Một khuôn mặt thật là khả ái , ôi anh cảm thấy thật là vui và yêu đời quá . Ước gì mình có thể đứng gần 1 chút, như vậy sẽ thấy rõ ràng hơn 1 chút, Thiên nhủ thầm .

Thiên vội ra hiệu cho 3 người bạn còn lại đừng phát ra tiếng động . 3 người đó đang khiêng những cái computer từ phía trước vào và cũng như Thiên, bọn họ phát hiện ra có người trước mặt và bọn họ đứng nhìn cô gái trên chiếc xích đu . Trước mặt 4 người, 1 cô gái thật là xinh đẹp đang thả hồn vào tiếng nhạc từ giọng ca của Quang Dũng . Cô gái cũng đang ca lời ca:

"Không cần biết em là ai

Không cần biết em từ đâu

.......

Và chỉ biết đó là em "

Tiếng ôn Lam vang lên :"Tụi bây nhìn gì mà ghê vậy ?" . Diễm My quay phắt lại ông Lam và thấy ông Lam đang nhìn về phía garage . Hướng theo ánh mắt đó, cô phát hiện ra mình đã và đang bị "chiếu tướng" dưới 8 cặp mắt cũa những người con trai lạ trước mặt . Khuôn mặt chợt ững hồng vì biết chắc nãy giờ chắc người ta đã thấy hết mình ca và thả hồn đi rong nãy giờ rồi . Hoảng hốt cô vội đứng dậy và chạy tới bên ông Lam vì không biết những người kia là ai . DM nói :"Thôi con vào nhà nha bác và cô vội quay đi ."

Nghe xì xầm sau lưng những câu nói :"Tiên nử giáng phàm, ôi trái tim của tui , trời con cái nhà ai mà xinh vậy trời .....DM càng lính quính đi vào trong . Ông Lam cười và bảo :"Thôi mau lên đi, tụi bây còn đứng đó làm gì nữa , đợi người ta ăn xong hết rồi tụi bây vào rửa chén phải hông ?"

Vừa vào nhà, Diễm My đã thấy ông bà nội đang ngồi trên chiếc ghế sofa ngay phòng khách . Sỡ dĩ có chuyện gọi ông bà nội tại vì từ nhỏ cô đã hay quấn quít bên ông bà mỗi khi cô tới nhà ông bà Lam . Hơn nữa bé My rất thích bà nội kể chuyện đời xưa cho cô nghe nên rất được cưng chìu như Thiên . Và cũng bởi ông bà không có đứa cháu gái nào nên DM đã tự đời thưở nào trở thành đứa cháu gái duy nhất trong gia đình ông Lam .

Bà nội ngoắt tay ra hiệu cho DM tới gần :" Con đói chưa hả My ?"

Vừa lúc đó cánh cửa bật mở và 4 chàng trai bước vào . DM cũng quay lại nhìn và trả lời bà :"Dạ đói lấm rồi nội ơi ". DM nũng nịu kéo tay bà nội .

Cô không hề hay biết 1 trong 4 chàng trai đang nhíu mày vì câu nói của cô . "Nội ơi " sao kỳ vậy ? Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu của Thiên . Không lẽ đây là Diễm My, vì chỉ có em ấy mới kêu nội mình bằng nội . Chắc là như vậy rồi . Hèn gì ......

Bỗng bà nội lên tiếng :" Ăn được chưa tụi con, bé My đã đói lấm rồi và tụi nó cũng đã về tới , thôi tụi nhỏ hãy đi rửa tay và chuẩn bị ăn cho rồi nha ."

Diễm My đi vào phòng đế rửa tay vì nãy giờ cô mắc "chăm sóc" những đóa hoa dạ lý hương bên ngoài vườn . Sau khi trở ra, thì mọi người đã đâu đó ngồi vào bàn . Một chiếc bàn dài được dọn ra ngay trong phòng ăn . Ông nội ngồi ngay đầu bàn, tiếp theo là bà nội, bà Linh, ba, mẹ, 2 vợ chồng chú thím Thuận, liên tiếp 3 người con trai và chỉ còn lại 2 chiếc ghế . Ông Lam ngoắt tay bảo My :" My, ngồi gần bác nha con ". DM bước tới theo lời ông Lam và ngồi xuống cạnh chiếc ghế còn trống .

Từ trên lầu, Thiên bước vội xuống phòng ăn 1 cách mau mắn . Thấy chỉ còn lại 1 cái ghế cho mình và được ngồi cạnh người đẹp, T mỉm cười . Vừa ngồi xuống, bà nội đã vội nói :" Thôi ăn được rồi bây à, bé My đã đói run cả tay rồi kìa ."

Mọi người đều cười, ông Lam lúc đó mới lên tiếng :" Thôi để tui giới thiệu cho anh em tụi nó quen nhau cái đã ".

Bốn đứa, đây là Diễm My, con gái út bác Lộc và bác Kim . Diễm My, đây là Quân, Kha, Thịnh và Thiên . Cả 3 người con trai đều ồ lên 1 tiếng, một trong những anh chàng đó hổng biết ai đã kêu lên :"Ồ, thì ra cô tiên lạc bước xuống cỏi phàm này tên là Diễm My, ra là vậy, làm nãy giờ thắc mắc hổng biết quý danh cô tiên ...."

Tim của DM đập đùng đùng vì nghe lời nói đó, cô còn chưa biết phải làm như thế nào thì đã nghe những người con trai từ bên phải nói vọng qua "Anh là Quân, anh là Thịnh anh là Kha ...." Người kế bên vội vã đưa tay ra phía trước cắt ngang câu nói của họ :"Nè , đừng làm người ta sợ chứ, lo ăn đi nha, lộn xộn biết tay tao ". Nói xong, Thiên quay qua bảo DM :" Em đừng có sơ, tụi nó chỉ giởn thôi, ăn đi nha ". Sau câu nói đó, lại có tiếng vang lên :" Rồi, tôi hết hy vọng rồi" . Mọi người cùng cười và bắt đầu ăn .

Dm cho tới bây giờ mới bình thản mả cầm đủa lên . Thầm cám ơn người ngồi sát bên mình nhưng cũng không muốn vì cô được biết thì ra anh ta là Thiên . Thây kệ chứ, sợ gì hổng coi thứ coi anh ấy ra sao mà mẹ khen dữ dội như vậy , tại sao người ta có thể nhìn mình mà mình hống có được nhìn lại chứ ? Suy nghĩ thoáng qua và DM dời cặp mắt qua người bên cạnh . Thì ra .....anh ta cũng đẹp trai lắm chứ, y nhu bác Lam nhưng có điều trông thật là .....không diển tả được tâm trạng khi đó của DM. Trái tim cô tự nhiên thoáng 1 phút xao động trước 1 người con trai với khuôn mặt thật là quyến rũ . Bất chợt cô cụp mắt xuống khi Thiên đã phát hiện ra cô đang nhìn trộm . Cảm giác mặt mày mình nóng lên, cô lính quính cầm đũa nhắm ngay vào dĩa rau trên bàn .

Bà Kim chợt hỏi DM:" Sau hôm nay con lại ăn rau vấp cá vậy My ?"

DM giật mình, bởi vì cô lính quính quá nên đâu biết mình đã lấy ngay cái thứ rau mà mình chưa từng ăn bao giờ . Hỗng muốn bị quê, cô chợt nói :" Uh..uh ......con tự nhiên muốn ăn thử ".

DM vẫn còn đang run vì cái người bên cạnh vẫn đang "nghía" mình nãy giờ . Chắc là anh ta biết tủ mình rồi, DM à, mi thiệt là khùng mà, nhìn người ta chi vậy để bi giờ ...

Bỗng Thiên hơi nghiêng đầu về phía cô và nói :" Sao em hổng ăn đi mà ngồi hoài vậy ?" Thiên vừa nói xong vừ mỉm cười 1 cách thích thú . Thật ra anh đã biết DM lúng túng nên "qươ" đại 1 thứ gì đó để gắp khi thấy anh bắt gặp cái nhìn trộm của cô . Muốn thử coi cô bé bên cạnh ra sao nên anh mới hỏi câu đó, sẳn có dịp nhìn cô ấy giữa thanh thiên bạch nhật .

DM không biết làm sao đành phải cho cọng vấp cá vào miệng nhai . Một cái vị vừa tanh tanh vừa chua chua lan vào trong miệng DM 1 cách nhanh chóng . Gương mặt cô chợt bổng chốc đỏ ửng lên khi đang nhai cái thứ rau đó . Trời ạ ! Một cái thứ rau quái dị này mà sao người ta có thể ăn được . Không biết phải làm thế nào, nuốt hay nhả ra, cô nhìn sang mẹ cầu cứu . Bà Kim đang nói chuyện với bà Linh, cô bổng quay sang Thiên . Anh ta vẫn nhìn cô chăm chăm, bất chợt cô nuốt vào trong miệng và vội bưng lấy ly nước ngay bên cạnh mà uống .

Sau đó, cô phát ho mấy phút đồng hồ vì cái vị và mùi rau vấp cá vẫn còn trong miệng . Bất chợt , Thiên quay sang và nói nhỏ :"Em đã uống cái ly của anh đó bé My à ".

Diễm My như muốn sặc khi vừa nghe câu nói đó của Thiên . Cô mỡ to đôi mắt nhìn lại cái ly trên bàn . Quả thật là cô đã nhắm mắt nhắm mũi bưng ngay cái ly của người ta và uống . Trời đất ơi, thiệt muốn "nhai" nát cái anh Thiên này ngay bây giờ . Nhưng sợ gì chứ, bộ ly có tên của anh ta sao ? Thấy ghét .

Vẫn còn thấy tức, cô vội bưng cái ly của Thiên uống thêm 1 lần nữa và để nó xuống . Sau đó cô uống luôn cái ly nước còn nguyên của cô . Hứ, đế coi ai tức cho biết, mình uống cả 2 ly cho anh ta nhịn, dám chọc quê người ta, cho anh chết .

DM ngồi gắp đồ ăn và ăn ngon lành cái món tôm rang muối của bà Linh làm . Cô vừa ăn vừa enjoy cái cảm giác làm cho người ta ngạc nhiên tới sững người của Thiên . Anh cũng không vừa gì, vội vả gắp ngay con tôm thiệt là to vào chén rồi lên tiếng :" Cha, chậm tay chậm chưng có người dành ăn hết phần của mình " . Anh mỉm cười nheo mắt với bà Linh . Nhai được 1 chút, như muốn chọc DM thêm 1 lần nữa, Thiên chợt réo lên :" Trời, gì mà cay vậy ?" và vội bưng ly nước của mình lên . Như cố tình chờ DM nhìn vào ly nước, Thiên cố tình chọn nơi mà DM đã đặt cái môi xinh như hoa ấy vào miệng lúc nãy, anh xoay xoay cái ly như tìm kím gì . Anh nói :" Không, nơi này mới phải " và uống ngay vào chổ đó .

Diễm My đã thấy hết những gì đang xãy ra trước mắt cô, tay run run cô giận đến sôi gan cái người đang ngồi bên cạnh mình . Sao lại để cho mình ngồi gần như vầy chứ, cô thầm trách người nào đã nhẩn tâm thế này . Không thấy hứng thú nữa, cô ngồi 1 cách ủ rủ và cố ăn hết phần còn lại trong chén của mình . Cơn tức không vơi đi được, cơn giận đến rung người . Trái tim bổng dưng quặn thắt một cách lạ kỳ . Cô buông đũa xuống và chợt vịnh tay phải vào ngực .

Thiên đã nhận ra khuôn mặt DM bỗng trỡ nên tái mét, hơi thỡ bổng như gắp gáp hơn . Anh buông đũa và chợt chụp lấy vai Diễm My . Anh lên tiếng:" Bé My , em có sao không ? " Bà Kim phát hiện ra con gái bỗng dưng lại tái mét, vội đứng dậy. Ông Lam hốt hoãng khi thấy Diễm My đưa tay vịnh vào tay ông trong khi mắt nhắm lại . Ông kêu lên :" DM à, con có sao không ?"

Diễm My lúc đó cố lấy hết sức thiều thào:' Con mệt quá, trái tim con đau quá ". Bà Kim bổng lên tiếng :" Thiên hãy bồng em ra sofa cho nó nằm mau lên con , nếu không nó đau ghê lắm " .

Thiên vội vã bồng lấy Diễm My ra lao ngay ra sofa . Anh thấy mắt Diễm My nhắm nghiền và 1 tay ôm lấy ngực . Sau vài phút cô như đã trở về trạng thái bình thường, ngạc nhiên đến run rẩy khi phát hiện ra Thiên đang ở rất gần mình . DM cố ngồi dậy nhưng hình như trái tim vẫn chưa cho phép cô . Cô đành nằm xuống và bảo với mọi người hãy ăn tiếp tục . Sau đó mọi người trở lại bàn ăn . Cô nghe tiếng bà nội :"Tội nghiệp con nhỏ, bịnh tim ...... gì mà kỳ cục quá ".

Vẫn thấy Thiên ngồi nhìn mình trân trân, DM liếc anh 1 cái như ngầm bảo rằng tại anh cô mới ra nông nổi như vậy . Thiên tới gần DM và nói :" Xin lỗi em, anh hông biết em bị bịnh tim, thôi đừng giận anh nha . Anh thành thật xin lỗi em, đừng giận anh nữa nha."

DM thiệt là hả hê khi thấy khuôn mặt của Thiên lúc bấy giờ . Anh Thiên à, đừng có hòng DM này bỏ qua 1 cách dễ dàng như vậy . Anh chờ coi . Dám lợi dụng trong lúc người ta đau tim lại bồng ra đây, anh ngon lắm .

DM cố gắng ngồi dậy và Thiên dìu cô trỡ lại bàn ăn . Thức ăn vẫn còn nguyên vẹn vì lúc DM đau tim tới giờ, ai cũng đang lo cho cô . DM làm như không có chuyện gì xãy ra và cầm đũa lên ăn 1 cách ngon lành . Cô muốn ông bà nội an lòng nên nói :" Con không sao đâu nội à, lâu lâu chỉ bị đau chút thôi mà . Bây giờ con khỏe rồi, nội đừng có lo nữa ".

Thiên vẫn còn chăm chú nhìn DM, anh lên tiếng:" Em thiệt không sao huh bé Mèo ? "

-Trời , anh biết cả cái tên bé Mèo nữa à ?

-Hồi nhỏ em hay ...........hổng có gì . Thiên mỉm cười thích thú .

Ông Lam cười run cả người :" Bè My à, cái tên đó là do anh Thiên đặt cho con đó " . Mọi người cùng cười thật vui vẽ trước sự im lặng của Thiên và DM . Lại cũng là anh ta, tức chết đi được . Rồi sẽ phải trả cả vốn lẫn lời .

Sau bửa ăn chiều, món cocktail được bày trên bàn . Diễm My đang chia đều cocktail vào từng chén cho mọi người . Cô đang lựa những thứ thật là mềm để ông bà nội có thể ăn . Ai nấy đều có 1 chén trong tay . Thiên lúc ấy vừa từ trên lầu đi xuống, anh vội vả nói :"Bây giờ tới cocktail nửa huh ? " Bà Linh ra hiệu cho T tới gần :"Mau lên hết bây giờ , DM đang múc cocktail ở phía dưới, con xuống lấy đi".

Thiên theo lời mẹ đi xuống nhà bếp, sau 1 lúc đứng nhìn gì đó anh vội quay trỡ lên .

DM vừa bưng những chén cocktail còn lại chia đều cho mọi người, cô vừa nghe bà Linh xuýt xoa khen:" Hỗng biết món cocktail này có bùa gì hông mà cứ thèm hoài , chắc bữa nào bắt cóc đầu bếp luôn quá " . Thiên tới bàn và nhìn vào ly cocktail của mình - "cha nhìn hấp dẫn nha, phải thử mới được ".

-Con thử đi, mai mốt thèm nữa thì đi rinh thợ về đây luôn cho mẹ - bà Linh nói .

-Trời , mẹ kím đâu ra món này vậy ? Của bác Kim làm hay mẹ mua ở đâu sao ngon vậy ? Chắc mai mốt phải xin ăn mỗi ngày quá, chu choa ơi .... ngon thiệt đó nhưng mà hình có gia vị có hơi đặc biệt nha . Thiên tía lia, lúc ấy tia nhìn của Thiên lại dừng lại nơi Diễm My khi cô vừa từ phía sau nhà bước ra .

-Chuyện gì vui vậy nội , Dm nắm tay bà nội .

Thịnh nói: Thiên nó đang khen cái món cocktail này ở đâu mà ngon quá , còn định "rinh" luôn thợ về đế có ăn mỗi ngày " . DM lúng túng khi nghe Thịnh nói .

Lúc ấy bà Linh lên tiếng :" Đây là tuyệt chiêu của bé My đó Thiên à "

Thiên nhìn DM bằng cặp mắt thán phục, không biết trời xui đất khiếnhay sao DM lại đứng ngay sát bên anh . Thiên bắt gặp khuôn mặt đang từ từ chuyễn sang màu hồng, anh có thể dễ dàng nhìn thấy những đường chỉ máu li ti trên má của DM bởi vì làn da trắng hồng của cô . Trông cô lúc đó ôi sao mà dễ thương đến ....nao lòng .

DM bỗng nhìn Thiên và khìu anh " Anh thấy ngon thiệt huh ?

-Ừ, rất vừa khẩu vị của anh .

DM mỉm cười thích thú, cô kéo tay áo Thiên và nói "Anh ra đây chút đi " . Thiên và DM vội đi về phía cuối phòng khách .

Như không chờ đợi được khi DM vẫn tủm tỉm cười, Thiên hỏi " Sao huh, có chuyện gì không My ?"

-Oh, không, chỉ thấy vui vui thôi . Thấy anh nói ngon nên My mắc cười mà . Anh Thiên nè, My có bỏ chút gia vị gia truyền vào ly của anh đó .

-Vậy hả, hèn chi có mùi gì đó rất đặc biệt , thơm ngon và ngọt nữa kìa . Anh có thể biết em đã làm cách nào để có món cocktail tuyệt vời như thế này không ? T chiếu tia nhìn về phía DM.

DM đáp:" Vẫn làm như lúc trước đây, trái cây tươi, chút ít gia vị cho vào nhưng lần này hoàn toàn khác cho ly cocktail anh đang nếm "

-Là gì huh ?

-Anh thiệt muốn biết huh ? Chỉ sợ sau khi anh biết, anh sẽ .....DM cười rạng rỡ .

-Nói đi bé My, Thiên kéo tay DM

DM gật đầu :" Thứ nhất, anh không thấy mọi người ăn toàn bằng chén mũ sao ? Như vậy vừa khỏi rửa, vừa tiện lợi . Thứ 2, chỉ có anh là đang cầm ly ăn thôi . Như vậy phân biệt được dễ dàng . Thứ 3, My quyết định là cho anh chút gia vị vào ly, vậy thôi ."

T tiếp :" Nhưng anh muốn biết là gì kìa ?

DM nhình quanh và nói tỉnh bơ :" Nước miếng "

Thiên cười lớn khiến mọi người đều quay lại nhìn . Thiên vội nói "sorry tại con vui quá "

Thiên lúc đó ngồi sát lại DM, anh nhìn chung quanh như sợ có ai đó nghe được và tiếp :" Tại sao em lại muốn cho anh ăn nước miếng của em vậy bé My ?"

DM nhìn quanh và nói :" Tại anh thấy ghét quá nên phải trừng trị mới được ". Vừa nói DM vừa nhìn Thiên tỉnh bơ .

-Nè, bé My à . Thật ra khi mẹ kêu anh xuống bưng cocktail, anh đã thấy em đang cho "gia vị gia truyền" của em vào cái ly của anh rồi .

Tới phiên DM ngạc nhiên :" Hả ? Anh nói gì ? "

Mọi người lại chợt nhìn 2 người . DM hỏi ngay :" Vậy sao anh còn ăn ? "

Thiên chồm tới nhìn thẳng vào mắt DM . Anh cười cười nói - My à, bộ em hỗng nghe người ta thường nói là "Cho người nào ăn nước miếng của mình tức là mình muốn người đó thương mình suốt đời hay sao ". Vậy là anh biết em muốn gì rồi . Anh vui lòng chấp nhận và gia vị này rất là hạp khẩu vị của anh . Cám ơn em " Thiên nói 1 hơi .

Diễm My tức muốn vỡ tim ra . Cô không ngờ tốn công muốn chơi Thiên 1 vố nhưng lại bị người ta phát hiện . Đã vậy lại còn nói là mình muốn người ta thương suốt đời .....Trời ạ ! sao lại như vầy . Diễm My đứng dậy và liếc Thiên 1 cái :' Anh đúng là điên rồi ".

DM bỏ đi . Thiên nhìn theo và có 1 kế hoạch trong đầu . Diễm My ơi , anh nhất định sẽ làm cho em có cái nhìn khác về anh , hơn nữa chúng ta còn lời hứa hẹn của mười mấy năm trước .....anh sẽ biến nó thành sự thật Diễm My ơi .........

Trong lúc mọi người còn đang vui vẻ nói về DVD Thúy Nga Paris by night, Diễm My lặng lẽ bỏ đi ra sau vườn . Cô không hứng thú nói về ca sỉ nào trong khi những cành hoa Dạ Lý Hương vẫn còn đang quyến rũ cô 1 cách lạ kỳ vì mùi hương của nó . Mỡ nhẹ cánh cửa, DM lẻn ra ngoài 1 cách êm đẹp . Cô tới ngay chiếc xích đu và hưởng thụ ngay cái không khí về đêm bên cạnh cây bông trông rất tầm thường nhưng không có loại hoa nào sánh nổi về đêm . Nhắm mắt đung đưa chiếc xích đu, cô thả hồn theo tiếng nhạc vọng ra từ nhà .

Hành động của cô không qua khỏi cặp mắt của Thiên khi cô vừa từ từ rút lui khỏi phòng khách . Mặc cho Thịnh, Kha và Tuấn đang loay hoay với những chiếc máy computer vừa mới đem về, Thiên lặng lẽ tới ngay khung cửa sổ ngó ra sau vườn . Thấy Diễm My vẫn còn ngồi đó, Thiên cố gắng không gây tiếng động và từ từ mỡ cửa sau đi ra vườn . DM đâu hay rằng có người đang đứng nhìn cô 1 cách chăm chú bỡi vì cô vẫn đang say sưa ngân theo bài hát vọng ra từ trong nhà . Khúc nhạc êm dịu với tiếng ca của Enrique Iglesias: You 're my number one

I kissed the moon a million times

Dance with angels in the sky

I 've seen snowfall in the summer time

Felt the healing of the powers above

I 've seen the world from the highest mountain

Tasted love from the purest fountain

I 've seen lips that spark desire

Felt the butterflies a hundred times

I 've even seen miracles

I 've felt the pain disappear

But still haven 't seen anything

That amazes me quite like you do

You bring me up when I 'm feeling down

You touch me deep you touch me right

You do the thing I 've never done

You make me wicked you make me wild

Cause baby, you 're my #1

Đang thả hồn theo tiếng nhạc, bổng cái xích đu lung lay thật mạnh và 1 bóng người lao xuống bên cạnh của DM .

-Á ! Diễm My kêu lên .

-Thiên giật mình ngơ ngác "hả, chuyện gì vậy ?"

-Bộ anh muốn hù người ta chết hay sao vậy ? DM vừa nói vừa đưa tay lên ngực để trấn an mình.

-Đâu có, anh thấy em đang mơ mộng nơi nào nên không làm phiền em nãy giờ nhưng anh lại thấy mỏi chân nên mới ngồi xuống . Làm anh còn tưỡng đạp trúng chân của em nữa chứ . Xin lỗi đã làm em giựt mình .

-DM đáp :" Thiệt là, đi đâu cũng gặp, sao thiếu gì chổ anh hỗng đi mà lại ra đây ?"

Thiên đáp tỉnh bơ - Tại em hỗng biết đó thôi, anh ngày nào cũng ra đây thưởng thức cái mùi hương của cây bông này, hôm nay cũng không ngoại lê. Em đã ngồi ngay chổ của anh đó My à . Cha coi bộ mình ....... có duyên ghê há !

-Xí !

-Diễm My à ! Nãy giờ anh giởn chơi với em thôi . Nè, đã biết em cho "gia vị" vào mà anh vẫn ăn, coi như là anh xin lỗi em chuyện mười mấy năm trước nha . Anh thành thật xin lỗi em, mình huề nha My . Vừa nói Thiên vừa chìa tay ra .

DM nhìn Thiên trân trối :" Gan thật, xin lỗi tỉnh bơ . Đâu có dễ như vậy, anh đừng có hòng " .

Thiên vẫn không chịu thua - Vậy chứ anh phải làm sao thì em mới không có giận anh nữa , mười mấy năm rồi, con gái mà nhớ dai quá sẽ mau già lắm đó .

-Kệ người ta , sao anh rảnh vậy - My đáp gọn lỏn

Tiếng bà Kim vọng ra :" My ơi ....."

My đứng dậy nhưng 1 phần của chiếc áo vẫn còn bị vướng nơi xích đu, vẫn không nhúc nhích được . Loay hoay vì chiếc áo đầm còn đang bị Thiên ngồi lên . Cô không biết làm sao để Thiên đứng dậy, DM nhìn T chăm chú .

Thiên như giã vờ không biết, anh nói :" Chuyện gì, em còn lời muốn nói với anh huh ?"

DM mím môi, nhất định không thèm kêu anh ta đứng dậy, mình cũng có thể kéo ra vậy . Nghĩ vậy, cô cúi xuống, dùng hết sức kéo chiếc áo đầm ra khỏi chổ Thiên ngồi .

Trong lúc này, Thiên hoàn toàn như rơi vào trạng thái nữa mê nữa tỉnh . Một khoảng cách rất gần để anh có thể ngưởi được mùi thơm từ người DM phát ra . Như để trấn tỉnh mình, Thiên chụp vội cánh ta của DM và nói "Sao em không kêu anh xích ra mà phải tự kéo 1 mình ?"

DM ngước lên và tình cờ 2 khuôn mặt quá gần nhau khiến cô hết hồn . Theo phản xạ tự nhiên, cô ngã ra phía sau cùng lúc Thiên chợt đứng dậy . Thiên bỗng thấy được DM sắp ngã ra phía sau và anh vội vã chụp ngay DM và kéo cô thẳng về phía trước . Bỗng mất thăng bằng, DM cũng nhoài người về phía trước và 1 khoảng cách quá gần và cô đang trong vòng tay anh . Hốt hoảng My vội vàng xô Thiên ra và nói :" Tại anh hết á " và quay vào nhà .

Thiên nói với theo :' Mình có duyên thật đấy, anh tin duyên phận rồi " . DM quay lại bằng cái nhìn nghẹn ngào tức giận .

Hôm nay vừa hí ha hí hững từ trên lầu xuống, DM nghe mẹ đang nói chuyện với ai đó trên phone, giong rất vui, bà Kim đáp :

-Em cũng thấy vậy .

-Vậy hả, vậy nó gói gì với chị ?

-Vậy thì được rồi, mà nói gì tới cả tiếng đồng hồ lận chứ ?

-Chuyện này mình phải gặp nhau để tính lại mới được, nói trên phone thì biết khi nào mới xong .

-Em cũng mong như vậy, tụi nó cũng lớn rồi .

-Hả ? Chị nói thiệt hả ? Bác nói ra sao ?

-Ừ, đế em coi coi nó nghỉ sao .

-Thì điều tra xong sẽ cho chị biết .

-Da, bye chị .

Diễm My không hiểu mẹ đang nói chuyện gì với ai nhưng cô cũng không bận tâm . Đi ngang qua sofa nơi mẹ đang ngồi, DM hỏi "Mẹ nói chuyện gì mà vui vậy ?"

-Với bạn thôi, sau hôm nay con dậy trễ vậy My ?

ĐM đáp không chút do dự :- Không biết bị chạm sợi dây nào mà tối hôm qua nằm tới hơn 2 giờ sáng con mới ngũ được .

Bà Kim vội hỏi " Sao vậy ? Sao ngũ hỗng vô ?"

My lắc đầu :" Con hổng biết nữa, ráng ngủ mà hỗng được "

-Chắc hôm qua đi chơi vui nên gnủ không được chứ gì ? Sao, con thấy thằng Thiên giống bác Lam hông, coi được hông ?

-Thì ...thì ...cũng giống bác Lam, coi cũng được .

-Rồi sao nữa ? Bà Kim hỏi tới .

My đáp : Thì có sao đâu, nhìn là thấy ghét rồi . Làm con tức muốn chết hôm qua luôn . Đã biết con bỏ chút "gia vị" mà cũng ăn, hỏi thử tức không ?

-Hả ? Con nói gì, con ....con bỏ gì ???? Bà Kim trợn mắt nhìn My .

Diễm My tái mặt . Cái tật hay quên của cô lại tái phát và không đánh mà cô đã khai . DM còn chưa biết trả lời sau thì bà Kim lại hỏi nữa :" Con cho gia vị gì huh My ?

-DM cúi mặt :" Dạ ..... nước miếng con vào .....ly cocktail của ảnh ".

-Trời, sao con lại làm vậy hả ?

-Mommy à , thì có sao đâu . Anh Thiên vẫn ăn đó, chẳng những ảnh ăn mà còn ....còn ......

-Còn gì hả ?

-Ảnh ....ảnh còn nói là "Nếu cho người nào đó ăn nước miếng của mình là muốn người ta thương mình suốt đời " . DM lập lại nguyên văn câu nói của Thiên cho bà Kim nghe và kể toàn bộ câu chuyện đã xãy tối qua.

Bà Kim nghe xong phát cười dữ dội . Rồi bà lại nói :" Cho con biết, không phải ai cũng gạt được " hihi hiiiiihihiiii Vui thiệt đó .

-My à , nó thiệt lòng muốn xin lỗi con rồi, thôi bỏ qua đi nha con .

DM nhìn mẹ, cô nói :" Để con coi có nên tha thứ hông ? " Thôi con đói bụng quá, phải kím gì ăn mới được . Hay là mình đi ăn Dim Sum nha mommy ".

-Ừ, con đi kêu ba chuẩn bị đi .

Nữa tiếng sau DM nắm tay ông Lộc bước xuống cầu thang trong tư thế sẳn sàng cho buổi ăn sáng . Bà Kim mỉm cười gì đó khi thấy con gái và chồng đang dắt tay nhau đi ra xe . 20 phút sau cả 3 đã có mặt tại nhà hàng .

Hôm nay nhà hàng thật là đông đúc . Trong lúc đang đứng đợi kiếm chổ đế ăn, bà Kim mỉm cười khi phát hiện ra ông bà Lam , ông bà nội Thiên và Thiên . Thì ra hồi nãy, chẳng lẽ mẹ lại .......DM nghĩ thầm ......

Ông bà nội vừa trông thấy Thiên đã vội dang tay ra đón . DM chạy về phía bà nội và vội vã ôm bà . Thiên cũng cà nanh khi thấy bà nội chỉ ôm DM, anh vội nói :" Sao nội hổng ôm con vậy ?"

-Thằng này, em nó nhỏ, chẳng lẽ con muốn nội ôm hun con ở đây ?

Người bồi bàn vừa tìm ra được chổ cho mọi người, DM dìu bà nội tới phía trước và cô làm như không có Thiên trước măt .

Lại cũng không biết tình cờ hay cố tình sắp đặt mà Diễm My và Thiên lại ngồi cạnh nhau . Bà nội thì cứ khen món ăn ở đây thật khó mà không muốn ăn .

Trong lúc mọi người đang chọn món ăn và Thiên đang đi tới cái bàn đằng góc để chào vài người bạn . DM hốt 1 đống đường phèn và bỏ vào trong ly trà của Thiên . Cô nhức định phải chơi 1 vố trã đũa chuyện của ngày hôm qua . Hí ha hí hững với ý nghỉ khi T uống phải ly trà này, DM tủm tỉm cười .

Nhìn những dĩa xí mại, tôm chiên, chân gà, tôm cuốn bánh ướt ......mọi người đều ăn có vẽ rất ngon . DM với lấy bình trà cúc để rót thêm vào cho bà nội . Bà có vẽ rất ư là hài lòng khi vừa ăn dim sum vừa được uống trà cúc và nhất là lại ăn vui vẻ bên con cháu .

Thiên quay trở về sau khi đã chào hỏi 1 vài người bạn . Anh gắp lấy 1 vài thức ăn và thưởng thức . Cha .....ngon thiệt, Thiên vừa ăn vừa xuýt xoa khiến bà nội phải nói :" Con phải uống trà nữa thì mới đúng điệu kìa ".

-Dạ, con biết rồi nội . Thiên đáp và bưng ly trà lên uống .

Gương mặt anh bỗng dưng thay đổi sau khi uống vào ngụm trà đầu tiên . Anh như muốn sặc khi nước trà có quá nhiều lượng đường trong khi chỉ có chút xíu trà . Anh ho vài tiếng và buông đũa xuống . Thiên như đang nghĩ ngợi gì đó vài giây và liếc sang DM. DM mỉm cười len lén nhìn Thiên, bất chợt anh chòm qua và nói nhỏ vào tai DM 1 câu :" Cám ơn nha nhưng mà em bỏ hơi mạnh tay đó ".

Bà nội vội chòm sang hỏi :" Con có sao không, ăn từ từ thôi chứ ".

DM cảm thấy thoải mái khi thấy Thiên rót thêm trà vào ly, thế là cũng có dịp chơi anh ta 1 vố, thiệt thỏi mái vô cùng . Cô quay qua bà nội và gắp cho bà 1 miếng bánh ướt quấn tôm . (Trời, thèm ghê á )

-Chị ăn xong muốn đi chợ luôn hông ? Bà Kim lên tiếng hỏi bà Linh

-Ừ, chị cũng định hỏi, ai dè em đã nói trước rồi . Ăn xong mình đi luôn, khỏi phải về nhà .

-Mommy à, con phải đi chợ nữa hả ? Trời, mẹ đi chợ lâu thấy mồ, làm sao con đi theo được . Hay là mẹ chở con về nhà trước rồi hãy đi nha . DM hỏi

-Từ đây về nhà rồi phải quay trở lên lâu lấm con à . Bác Lam mắc đưa ông bà nội về rồi, con đành phải đi với mẹ thôi . Uh ....hay là con theo anh Thiên đi về đi . Bà Kim đáp .

DM bí xị nhưng dẫu sao cô cũng muốn về nhà , đành phải đi chung với Thiên thôi . Nếu không phải theo mẹ cả mấy tiếng đồng hồ thì chỉ có nước mất trọn buổi sáng .

Sau khi ăn xong, ông Lam chở ông bà nội của Thiên về nhà . DM theo sau Thiên đi đến xe . Thiên dừng lại và đợi DM . Khi cô ngẫng đầu lên, trời ạ ........đôi mắt cô dừng lại ở 1 nơi .......có thiệt không đây ? DM cứ trân trối nhìn vào những gì đang xãy ra ngay trước mắt .

Trước mặt cô, Nhật Minh đang vui vẻ cùng với Mỹ Linh từ quán ăn bước ra, trông hai người có vẽ rất là vui . Không biết Mỹ Linh nói gì đó vào tai Nhật Minh mà trông anh ta khoái chí ghê lắm . Mỹ Linh đang để bàn tay quấn vào trong cánh tay của Nhật Minh giống như là họ đang đi giữa chốn không người .

Vậy còn gì để nói nữa, rõ ràng là họ đang cặp kè với nhau . Nhớ hôm nào, anh chàng Nhật Minh còn đem đến 1 bó hồng để tặng Diễm My vào ngày Christmas kèm theo chú gấu nhồi bông thật là dễ thương và 1 tấm thiệp thật khó quên. Sao lại có thể như vậy được chứ ??? Diễm My chợt thấy chới với .

Trong đầu Diễm My đang diễn ra vố số những câu hỏi thật không có cách nào trả lời . Sao lại như thế ? Diễm My vẫn đứng bất động nhìn vào họ đang tươi cười hớn hở . Và rồi, từ lúc thấy DM đứng nhìn về 1 hướng, Thiên theo tầm mắt đó và cũng đoán được là cô đang nhìn gì . Anh không đoán ra được khi quan sát gương mặt cô lúc bấy giờ, nhìn vào chẳng có gì diễn tả được tâm trạng ngoại trừ cái nhìn ngây người ra . Tuy nhiên vẫn muốn chờ đợi xem chuyện gì sẽ xãy ra khi họ gặp nhau vì khoảng cách rất gần.

Cặp mắt Nhật Minh như kinh ngạc khi nhận ra Diễm My đang đứng ngây người nhìn mình . Anh ta vội vã buông tay Mỹ Linh ra và chợt để tay vào tóc . Cử chỉ vụng về đó không qua khỏi cặp mắt của Thiên nhưng anh vẫn chưa hiểu chuyện gì . Mỹ Linh như chợt nhận ra sự thay đổi của Nhất Minh và nhìn về phía trước . À, thì ra là Diễm My, người mà Nhật Minh lúc nào cũng hâm mộ và đã thích My đến ..... phát tức . Chợt nghĩ ra 1 ý nghĩ vô cùng độc đáo, Mỹ Linh phải nhân dịp này làm cho rỏ ràng câu chuyện . ML vội vã tới trước và mỉm cười chào DM

-Đi đâu đây My ?

-Uhhhh.....mới vừa ăn xong thôi, bây giờ My đi về nhà, Diễm My đáp và nhìn Nhật Minh .

-Sao chán vậy, hôm nay là Saturday mà . Hay mình đi chung nha My, anh Minh rủ Linh đi shopping sau đó đi coi phim nhưng Linh vẫn chưa quyết định, đi đi nha . ML nắm tay Diễm My .

-Anh Minh, sao hổng rủ Diễm My đi chung với mình ? Mỹ Linh quay sang và lay cánh tay Minh .

Nhật Minh vẫn đứng đó nãy giờ và tỏ ra bối rối trước mặt DM. Vẫn chưa biết làm gì thì Minh chợt thấy Thiên đi tới bên cạnh Diễm My .

Nãy giờ vẫn đứng nhìn họ nói chuyện với nhau, Thiên phần nào đóan ra được câu chuyện . Anh biết rằng Mỹ Linh đang cố tình nhỏng nhẻo trước mặt Nhật Minh cho DM coi . Anh vội bước tới trước mặt mọi người và mỉm cười với DM :" Xong chưa cô nương, anh đợi em nãy giờ đó ".

Diễm My như chợt tỉnh, cô mỉm cười quay sang Mỹ Linh :" Thôi , My phải đi về, hai người đi chơi vui vẻ đi ."

Thiên vòng sang mở cửa cho Diễm My và quay sang chào Minh và Linh . Thoáng thấy cái nhìn của Mỹ Linh có vẻ bực bội, Thiên mỉm cười gật đầu chào mà trong lòng vô cùng khoái chí vì thấy điệu bộ của Mỹ Linh lúc bấy giờ . Cô ta châu mày khi thấy Thiên và Diễm My trong khi Nhất Minh cũng ngạc nhiên không kém trước sự hiện diện của Thiên . Thế thì sao chứ , nhìn là không thấy có tình cảm với họ rồi, nhất là Mỹ Linh đó . Con gái gì mà ...tươm tướp đến phát sợ và hình như cô ta ăn phải bột hay sao mà dẽo nhẹo đến phát ớn . Trời, thiệt khác xa với Diễm My của anh, tuy có chút đanh đá, nhớ dai những chuyện không nên nhớ nhưng thật là có nhiều nữ tính dễ thương .

Khi đã ngồi vào xe, anh vẫn còn đang mỉm cười với những ý nghĩ thật ngộ nghỉnh . Chiếc xe lướt ngang trong sự ngạc nhiên của Minh vaMỹ Linh .

Nhật Minh hình như là đang hoang mang lo lắng khi phát hiện ra Diễm My đã thấy anh và Mỹ Linh đang nắm tay đi dạo với nhau . Không biết phải giải thích như thế nào để cho cô ta hiểu là anh yêu thích cô thật sự, đây chỉ là sự tình cờ ngẩu nhiên mà Mỹ Linh cố tình làm cho Diễm My thấy vì trước đó họ vẫn chưa nắm tay khi bước ra ngoài và rõ ràng là Mỹ Linh đã cố tình như vậy . Cơn giận chợt bốc lên khi lại nhìn thấy Diễm My bước lên xe với một anh chàng thật là đẹp trai và lịch sự lại trông có vẽ rất ư là giàu có trong chiếc Mercedes đời mới 2 cửa.

Mỹ Linh nãy giờ vẫn quyến luyến vì Thiên quá ư là đẹp trai và lịch sự trong khi Nhất Minh thì ...phải nói là không có yêu cô như cô mong muốn, lại không giàu như . Nếu đem họ so sánh với nhau thì quả thật là 1 trời 1 vực .....hay là ........thôi được rồi . Cứ như vậy đi, rồi sẽ có 1 ngày cho anh sáng mắt . Nhất định phải làm cho Diễm My ớn cái người có tên gọi là Mỹ Linh, không phải Mỹ Linh này thua cho My hoài như vậy được . Diễm My đã đoạt mất trái tim của Nhật Minh từ lâu lắm tuy rằng Diễm My không có nhận rằng mình thích Nhật Minh . Nếu hôm nay không phải vì theo lời thua cuộc mà Mỹ Linh đã cá trước đây với Nhật Minh thì đừng hòng anh theo cô ra giừa chốn đông người như thế này .

*******

Trong xe Diễm My vẫn im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, cô vẫn đang suy nghĩ về chuyện vừa mới xãy ra . Thầm cảm ơn trời đã cho cô thấy được những gì nên thấy trước khi trái tim rung động 1 cách thật sự trước những lời giã dối của Minh . Cô chợt mỉm cười với ý nghĩ ấy và bất chợt nhìn sang Thiên . Anh ta cũng đang cười, hình như là thích thúc lắm thì phải .

-Sao anh vui vậy ?

-Hả ? Em hỏi gì ?

-Sao anh vui vậy ?

-Anh đang nghĩ nếu ai gặp phải bạn của em Mỹ Linh thì phải khổ rồi . Thiên tủm tỉm .

-Tại sao ? Mỹ Linh cũng đẹp đáo để luôn đó nha .

-Nhưng anh thấy .....hình như cô ta ăn phải bột hay sao mà dẽo nhẹo đến phát ớn . Vừa nói Thiên vừa nhìn sang Diềm My .

-Diễm My phát cười thật là vui vẻ, cô lắc đầu đáp :" Anh chê đi, coi chừng mai mốt anh thương luôn người ta đó . Lúc đó anh lại khoái cái khẩu vị "Bột", muốn bỏ cũng hổng xong .

-Thôi, anh thà ở giá chứ hổng dám lựa khẩu vị như vậy đâu . Anh chỉ muốn .......chỉ muốn ...... Thiên ngập ngừng nhìn ra phía trước .

-Chỉ muốn gì huh ? Nói đi, nói đi ,Diễm My lay lay cánh tay Thiên .

-Anh chỉ muốn ..... chỉ muốn .... khẩu vị .....giống như chén cocktail hôm qua thôi . Vừa ngọt ngào, thơm tho, vừa nữ tính , vừa dễ thương lại độc đáo khác người, nói tóm lại là có một không hai .

Diềm My liếc Thiên 1 cái và cô chợt nhéo vào bên eo của Thiên . Vừa nhéo vừa nói :" Cho anh chết, dám chọc em hả ? Đáng bị trừng trị mà " .

Thiên la ú ớ vì cái nhéo của Diễm My, cũng may là đèn đỏ nếu không ...... chắc cảnh sát stop lại vì thấy tài xế không bình thường .

Vẫn không muốn bỏ qua cơ hội tìm hiểu quan hệ mình mới vừa thấy, Thiên hỏi 1 câu bắt đầu thật là tế nhị :" Nhật Minh trông thật là hiền bên cạnh Mỹ Linh há My ".

DM gật đầu đáp "Anh cũng thấy vậy huh ?"

-Ừ, chắc bị ăn hiếp dữ lấm .

DM gật đầu đáp "Anh cũng thấy vậy huh ?"

-Ừ, chắc bị ăn hiếp dữ lấm

Vẫn không thấy Diễm My nói gì sau vài phút chờ đợi, Thiên cũng không biết nên nói gì . Hay là rủ DM đi tới chơi với ông bà nội, chứ bây giờ để DM ở nhà 1 mình với vẻ mặt ủ rủ như vậy thì chỉ có nước cô ta sẽ khóc 1 trận tơi bời . Thiên chợt phá tan bầu không khí nặng triễu đó :"Hay là mình đi về chơi với nội nha My, hôm nay là Saturday, em lại không có đi học hay làm gì, ông bà nội thì bây giờ ở nhà có 1 mình, thôi mình tới chơi chút nha . Chừng nào em muốn về thì anh chở em về ".

Diễm My lưỡng lự giây phút rồi cũng gật đầu, bây giờ mà đi về nhà thì cũng buồn chết . Thôi thì tới chơi với nội cũng đỡ , nghe nội kể chuyện cũng vui .

Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã dừng ngay trước cổng nhà của Thiên . Diễm My bước xuống xe trong tâm trạng rối bời . Cô vẫn còn đang nghĩ tới những chuyện vừa xãy ra . Không biết nên quên hay cho qua luôn, thôi thì bây giờ mình cứ vui lên cái đã, chừng nào rảnh thì hãy nghĩ tới chuyện đó . Hôm nay là Saturday mà suy nghĩ thì tiếc ghê lắm . Hít 1 hơi cho tâm hồn thoải mái, Diễm My với khuôn mặt có phần sinh khí lẽo đẽo theo sau Thiên bước vào nhà .

Ông bà nội đang loay hoay sau vườn với những cây hoa hồng ngay cạnh ngỏ sau . Hôm nay trời thật là đẹp, không lạnh lắm cũng không nóng lắm, vừa đủ để người ta có 1 ngày cuối tuần dễ chịu . Diễm My mở cửa ra sau vườn, bà nội cười tươi rói khi thấy DM xuất hiện .

-Ủa, sau con lại tới đây hả ? Hôm nay là thứ 7 mà hổng đi chơi mà lại đây với bà nội vậy ?

-Tại con ......con .....con muốn nghe nội kể chuyện tiếp , đang tới khúc hay nên con hổng có muốn ngừng . Hôm nay thì Tiết Đinh San sẽ làm gì khi mà thấy Phàn Lê Huê hả nội ? Hôm bửa ngừng tới giờ lâu rồi và con sắp quên rồi, hay là hôm nay nội kể tiếp đi nha . (Trời, ghiền chuyện giống mình ghê )

Vuốt tóc DM, bà nội đưa tay nắm lấy DM. Trông bà vẫn còn khỏe mạnh trong bước đi tuy có phần ....DM chợt thấy thương bà vô cùng . Cô thầm trách sao không chịu bỏ thêm thì giờ quan tâm tới bà nội 1 chút . Tuy không phải ruột thịt gì với cô, song bà nội đối với cô rất ư là quan tâm lo lắng . Chứ có biết bao nhiêu cháu nội ngoại khác, bà cũng chỉ thương có Thiên, bây giờ lại có thêm Diễm My dành phần với anh .

Đỡ bà nội ngồi xuống chiếc xích đu, DM giục bà :" Kể đi nội, Tiết Đinh San làm gì hả "

Bà nội với tay lấy chung trà còn nóng hổi trên chiếc bàn, bà hớp từng ngụm và cười bảo DM:" Từ từ con à, để nội coi coi .........". Bà như đang cố nhớ lại chuyện Tiết Đinh San và Phàn Lê Huê mà từ lâu bà đã thuộc nằm lòng câu chuyện đó . Thiên này giờ vẫn theo dỏi câu chuyện giữa hai người, anh thích thú nhìn gương mặt bà nội như đang cố nhớ về câu chuyện . Chợt nghĩ ra 1 ý nghĩ gì đó, anh vội ngồi xà xuống chiếc xích đu và lay tay bà nội

-Con muốn nghe nữa nội ơi .

-Nè, sao anh hay ké quá vậy ? Chuyện này của nội kể cho em nghe mà . Anh đừng có ké à nha . Diễm My giương mắt nhìn Thiên .

-Kỳ hôn, anh nghe thôi chứ đâu có ảnh hưởng gì tới em, phải hông nội . Thiên lay cánh tay bà .

-Thì nội kế cho 2 đứa nghe luôn có sao đâu . Từ nhỏ thằng Thiên đã được nghe nhiều lần rồi, đã vậy còn nghe nhiều chuyện hơn con nữa đó My . Bây giờ nội kể nha .

Ông nội bưng ra một dĩa trái cây ra và để bên cạnh bàn . Ông nói :" Nè, cho mấy bà cháu tẩm bổ đây . Bắt bà nôi kể chuyện thì tốn nhiều năng lượng lắm, bởi vậy ông phải kiếm cái gì đó nạp vào cho bà nội nếu không thì ......."

-"Trời, ông nội tình ghê nha . Sợ bà nội tốn năng lượng ....làm tụi con được ké .....sướng quá trời " . Thiên chọc ông nội .

Ông nội mỉm cười nói :" Nhớ lúc còn nhỏ, bà nội tụi con đẹp lộng lẫy luôn . Ông đã bị bã lấy mất trái tim từ lần gặp gỡ đầu tiên kìa, tụi con có tin không ?

-Vậy hả ông nội ? Rồi ông nội làm sao đế có thể lấy lòng bà nội vậy ? Thiên hỏi

-Thì bỏ công ra theo đuổi bã nhưng mà lúc đó nội gặp "Thiên Thời Địa Lợi Nhân Hòa" nên .....sau đó bà nội đã yêu ông chứ sao nữa .

-"Thiên Thời Địa Lợi Nhân Hòa" là gì vậy nội, DM lên tiếng hỏi .

-Thì là gặp trời giúp, thời cơ tới, đúng lúc đúng chổ và được người ta giúp nên mọi chuyện điều suông sẻ . Lúc đó ông bà cố con rất là thương ông nên ông mới cưới được bà nội đó chứ .

-A, thì ra là vậy . Rồi sao nữa nội .

-Thì lúc đầu bà nội con cũng ghét ông lắm, nhưng rồi sau đó bã thương ông bù lại phải hông bà . Ông vừa nói vừa cười với bà nội .

-Nói cho tụi nhỏ nó cười cho, ông già rồi mà làm như con nít vậy đó . Tụi con đừng nghe ổng nói bậy nha .

Diễm My chợt nắm tay ông nội lay lay, cô nói :" Hay bây giờ ông kể chuyện hồi đó làm sao ông theo bà nội đi, con hết muốn nghe chuyện Tiết Đinh San rồi "

Thiên cũng đồng tình với DM, anh vỗ tay phán 1 câu :" Okay, bây giờ màn 1 cảnh 1 bắt đầu mỡ màn, anh chàng đẹp trai Nguyễn Quang Minh làm cách nào để đeo đuổi cô hoa khôi Nguyễn Như Yên "

Diễm My cười rạng rỡ sau khi nghe câu giới thiệu của Thiên . Cô thầm phục tài năng nói dí dỏm của Thiên . Ông bà nội cũng cười tươi rói khi nghe câu giới thiệu của đứa cháu mình . Ông nói chậm rãi :" Thôi được, bây giờ đi vào trong nhà, ông kể cho tụi con nghe ".

DM dìu bà nội đi vào nhà, Thêin thì bưng dĩa trái cây cùng với ly trà còn sót lại trên bàn . Ông nội chống cây gậy lẽo đẽo theo sau . Sau khi ai nấy đã ngồi trên ghế, ông nội nhìn bà nội rồi nói :" Trời nghĩ lại khi xưa tôi cũng nội công thâm hậu ghê mới có được bà , phải công nhận tui giỏi thiệt đó ."

Sau đó ông bắt đầu kể từ cái lúc 2 ông bà gặp nhau, sau khi qua biết bao nhiêu thử thách của ông bà cố, rồi tình cảm dần dần nảy sinh giửa ông bà , những lúc giận hờn vu vơ của bà nội đã làm cho ông thất điên bát đảo .....Diễm My và Thiên chăm chú nghe kể 1 cách rất là say mê . Những tiếng cười giòn giả của Thiên và Diễm My đã đem lại niềm hăng say kể chuyện của ông bà . Bà nội cũng phụ hoạ thêm vào câu chuyện sau mấy chục năm sống bên nhau . Diễm My thầm nghĩ đây quả thật là 1 mối tình tuyệt vời mà cô ngưỡng mộ , thầm mơ ước ngày nào đó mình cũng sẽ tìm được 1 người thật lòng thương yêu cô trọn đời trọn kiếp như ông nội đây .

Thiên cũng đang đưa ý nghĩ mình đi nơi nào đó, anh cũng đang mơ ước 1 ngày nào đó anh sẽ làm cho trái tim lạnh lẽo kia có những nhịp đập ấm nồng tình tứ bên cạnh anh . Nhất định sẽ có 1 ngày Diễm My sẽ đáp lại tình yêu của anh dành cho cô .

Câ chuyện được chấm dứt thì dĩa trái cây trên bàn cũng không còn chút gì . Diễm My và Thiên đã "đá" sạch sẻ dĩa trái vải trên bàn . Vẫn còn muốn nghe ông bà kể chuyện, DM tỏ vẽ tiếc nuối , cô vội nói :" Hay là bây giờ mình tiếp chuyện Tiết Đinh San nha nội ".

Thiên cũng phụ họa theo Diễm My "Được đó nội, Tiết Đinh San đi nội "

Thế là bà cháu lại bắt đầu câu chuyện còn đang dỡ đang đó . Có lẽ do ăn no quá hay sao mà sau một hồi kể chuyện, mọi người hình như dần dần chìm vào giấc ngũ . Người "ngã đài" trước tiên là ông nội, do có lẽ nghe kể quá nhiều lần nên ông đã ngũ ngay . Tiếp theo là Diễm My đang nằm trên chiếc sofa gần bà nội, Thiên cũng đang cố gắng theo dõi câu chuyện cho bà nội vui lòng mặc dù trong đầu anh bấy giờ đã thuộc lòng qúa độ câu chuyện. Nhìn Diễm My đang chìm vào giấc ngũ, anh thích thú ngắm nhìn trong khi vẫn giã bộ như theo dõi câu chuyện .

Bà nội vẫn đang triền miên câu chuyện đang dỡ dang . Phát hiện ra Diễm My co người lại vì lạnh, Thiên chợt đứng dậy và đi vào trong . Anh bưng ra 2 cái mền mỏng và 1 cái đấp trên người cho ông nội, 1 cái đắp trên người cho DM.

Bà nội tủm tỉm cười khi thấy Thiên chăm sóc tỉ mỉ cho Diễm My như vậy, bà vội ngưng ngang câu chuyện :"Thiên à, con thấy Diễm My thế nào ?"

-Là sao hả nội ? Thiên quay sang

-Thì bà muốn hỏi là con thấy Diễm My thế nào, nội thấy chắc là con thích nó phải không ?

Lúng túng khi bị bà nội phát hiện ra tình cảm của mình, Thiên vội gãi gãi đầu và không biết phải trả lời ra sao .

-Con à, nội nhìn là biết ngay con đã thích nó rồi, thôi thì từ từ tìm hiểu tình cảm của mình . Nội cũng hy vọng lời hứa năm xưa trở thành sự thật . Nội chỉ muốn Diễm My là cháu dâu của nội thôi ".

-Nếu Diễm My hổng chịu thì sao hả nội ? Hình như em ấy đang thích 1 người tên là Minh và hôm nay chính mắt My đã nhìn thấy Minh đi chung với 1 cô gái tên là Linh . Diễm My có lẽ buồn hay sao mà khi nghe con rủ tới đây chơi với nội, em ấy đồng ý ngay .

-Có chuyện đó nữa à ?

-Dạ, nội biết hông, hơn 1 năm trước đây con đã từng gặp Diễm My lúc đi mua sắm ở chổ kia . Từ đó đến nay, con ngày đêm mơ ước sẽ có 1 ngày gặp lại cô gái mà con đã gặp và cho tới ngày hôm qua thì con mới biết người mà con nhớ hoài lại là Diễm My . Tại suốt bao nhiêu năm qua, em ấy không chịu gặp mặt con vì vẫn còn giận chuyện mười mấy năm trước, với lại con cũng bận học quá nên đã không có dịp gặp nhau . Và bây giờ con cũng đã học xong và đã đi làm rồi . Bây giờ thì con đã biết Diễm My chính là người mà con đã yêu nhưng ......nhưng em ấy còn quá ngây thơ chưa hiểu được tình cảm của con . Con không biết phải làm sao nữa nội à . (Trời nghe cảm động ghê á )

-Sao con biết nó vẫn còn giận con chuyện của 10 mấy năm trước ?

-Thì em My nói là ghét con lắm , bởi vậy mới cho con ăn nước miếng trong ly cocktail mà em ấy làm . Con cũng vô tình chọc cho My tức giận và đau tim ngay lần gặp gỡ đầu tiên, tới giờ con vẫn còn thấy hối hận đó nội à. Sau đó anh đã kế hết cho bà nội nghe những chuyện đã xãy ra ngày hôm qua .

Bà nội cười tủm tỉm khi nghe câu chuyện, bà lắc đầu nói :" Thôi được, để nội cố gắng tìm hiểu xem tình cảm của Diễm My ra sao đối với con, còn con thì nên làm chuyện gì thì con tự biết đó . Thôi nội đi nằm 1 chút, nội cũng mệt rồi ".

Bà nội đi vào trong và Thiên cũng quay lại nhìn Diễm My ngủ . Một nét đẹp thật là thơ ngây trong trắng, 1 vài sợi tóc rủ xuống khuôn mặt đáng yêu ấy càng làm tôn lên vẻ đẹp của cô lúc bấy giờ . Hàng mi cong vút rậm rạp làm lòng anh rung lên một nổi niềm thật không sao diển tả được . Hơi thở đều đặn của Diễm My làm cho anh không dám nhúc nhích cục cựa vì sợ sẽ làm cô giựt mình . Cựa mình Diễm My xoay 1 vòng và gác chân lên trên đùi của anh . Nữa tấm mền được tuột xuống đất và ngay trước mặt anh 1 nữa khúc chân trái của Diềm My đang chiểm chệ gát trên chân của Thiên .

Cúi xuống kéo nửa cái mền lên và đắp ngang người cho Diễm My xong, anh vẫn không biết phải làm sao khi nữa khúc chân trái đang ung dung "tọa" trên đôi chân của anh . Cái mền đã được Diễm My nằm lên một phần và không có cách nào để có thể kéo ra được . Thiên vẫn lúng túng không biết phải xử cách nào cho phải . Một khúc đùi trắng hồng đang ở một tầm nhìn rất gần . Không một dấu vết khó coi nào, một đôi chân dài và thẳng . Những ngón chân được cắt tỉa gọn gàng, gót chân hồng hào và làn da nhìn vào có thể biết là rất mềm mại . Thiên ước gì có thể để bàn tay vào làn da đó để coi nó mềm mại tới đâu . Chắc DM đã chăm chút cho thân thể của mình dữ lắm, Thiên chợt mỉm cười với ý nghĩ đó . (Sao cha này nhìn kỷ dữ vật chời )

Tự nhiên hôm nay được ngồi cạnh bên ngắm nhìn Diễm My trong tư thế này quả là một điều tuyệt dịu ngoài ý muốn . Ước gì mình có thể ngồi gần 1 chút ....Thiên mỉm cười và cố xua đi ý nghĩ ý nghĩ bậy bạ đó . Anh quay khuôn mặt lại cố không nhìn DM nhưng được 1 lát lại quay trở lại nhìn vì DM hình như đang nói gì nhỏ nhỏ trong miệng . Cứ nhìn DM ngủ như thế và cũng bởi không được nhúc nhích cùng với sức nặng của chân trái My, cảm giác của bàn chân anh bắt đầu tê tê . Sau một thời gian chịu đựng, vẫn không nhúc nhích, anh cũng từ từ khép mắt lại .

Ông Minh sau 2 tiếng đồng hồ đã tỉnh dậy . Nhìn quanh không thấy bà Yên đâu , ông chợt thấy Thiên và Diễm My đang ngủ trên chiếc sofa mà hồi nãy tụi nó vẫn ngồi . Không thấy bà Yên nhưng nhìn thấy 2 đứa cháu, ông mỉm cười và chợt đứng dậy . Ông đi thật nhanh vào trong và tìm bà Yên . Mỡ cửa phòng, thấy bà Yên đang búi lọn tóc, ông dịu dàng hỏi :" Em đã thức rồi hả ? Sao hổng ngủ thêm chút nữa cho khỏe ? "

-Thôi, ngủ nhiêu đó đủ rồi . Tụi nhỏ đâu hết rồi ?

-Ờ , quên , em ra đây anh chỉ coi cái này . Vừa nói ông vừa kéo tay bà Yên đi ra phòng khách .

-Em nhìn xem, tụi nó ngủ hết rồi kìa . Đứa thì nằm cong queo, đứa thì ngủ ngồi đã vậy còn bị gát nữa . Trông tụi nó xứng đôi làm sao đó .

-Ờ, thằng Thiên nó nói nó đã thích bé My từ năm mấy trước lận kìa, chỉ là nó hổng biết đó là Diễm My cho tới hôm qua tụi nó mới gặp nhau . Hay là mình tác hợp cho tụi nhỏ nha anh , ngoài Diễm My ra , em không chấp nhận đứa cháu nội dâu nào khác hết .

-Thì ai mà lại không thích bé My, nhưng đế coi tụi nó có duyên không chứ . Tuy là mười mấy năm trước có nói sơ sơ nhưng củng không nên ép nó .

-Ờ thì coi tụi nó có nợ không thôi . Anh coi con nhỏ gát như vậy từ lúc nãy em đi ngủ mà bây giờ nó vẫn ngồi yên kiểu đó, có cần kêu nó dậy không, nếu không mỏi chân ghê lắm .

-Thôi kệ nó đi, còn trẻ mà , không sao đâu . Hay là mình ra trước nhà chơi đi nha .

Thế là ông Minh và bà Yên đi ra phía trước nhà . Ngồi tâm sự về 2 đứa cháu, ông Minh bàn tính chuyện tương lai của 2 đứa nhỏ .

-Nếu mai mốt tụi nó đám cưới, không biết sẽ cho tụi nó quà gì hả bà ?

-Trời, phải dám hỏi trước chứ . Em sẽ cho bé My chiếc vòng cẩm thạch mà nó thích của má cho em đó . Trông con bé có vẻ mê chiếc vòng ghê lắm tại vì nó vừa với cổ tay của DM . Còn anh ?

-Cái đó là đám hỏi thôi, còn đám cưới thì chắc phải cho tụi nó gì quan trọng hơn chứ ......chưa nghĩ ra được .

Vừa lúc đó, chiếc xe ông Lộc trườn tới . Trên xe bước xuống bà Linh, bà Kim, ông Lộc . Ngay sau đó, ông Lam cũng vừa đi đâu đó về tới . Ông Lam phụ vợ xách những giỏ đồ ăn về, mỗi người một tay đi thẳng tới chổ của ông Minh đang ngồi . Ông Minh vội vã qươ tay cản tất cả mọi người :

-Tụi bây đừng có ồn, tụi nó đang ngủ ở trong nhà đó . Vô mà nhìn coi, đúng là 1 cặp trời sanh .

-Ờ, Linh à, con phải để bé My cho thằng Thiên đó, cả nhà này ai cũng mê nó hết , nhất là thằng Thiên đó . Con nhỏ ngủ rồi gát lên chân nó mấy tiếng đồng hồ rồi mà cũng chịu trận cho tới giờ thiệt là .....bà Yên chắc lưỡi .

Bà Linh quay sang bà Kim, hay là mình bàn tính chuyện của tụi nhỏ bây giờ luôn nha chị .

Thế là cả 6 người ngồi quay quần vào chiếc bàn đế phía trước sân .

Họ cười rất vui vẻ và quên cả việc bưng đồ ăn vào nhà.

Sau khi bàn bạc ổn thỏa, mọi người nhất trí đồng ý theo sự sắp đặt của ông Lam . Cả 6 người quyết định không cho Thiên và Diễm My biết được kế hoạch mà họ đã bàn tính . Ông Minh ra lịnh :" Thôi, đem đồ vô đi tụi con, kêu tụi nó dậy luôn để chiều nhức đầu ".

Cánh cửa bật mỡ và cả sáu người vô cùng ngạc nhiên khi thấy Thiên đang cầm 1 tờ báo giơ cao lên . Không nhúc nhích cánh tay, Thiên quay lại . Vẫn không biết Thiên đang làm gì, bà nội vội đến xem . Thì ra 1 cảnh tượng vô cùng cảm động trước mắt mọi người . Ánh nắng theo cửa sổ chiếu vào trong phòng khách và Thiên đang cầm tờ báo che ngay khuôn mặt cho Diễm My ngủ .

-Trời, con che cho nó nãy giờ hả Thiên ? Bà nội lên tiếng hỏi .

-Dạ, nếu đi được thì con đã kéo tấm màn lại rồi nội à .

Bà Linh vội vả chạy đến kéo màn cửa sổ lại cho con . Quay lại bà nói :" Hổng biết mẹ ngủ bị nắng chiếu vào mặt thì con có che như vậy không con trai ? "

Mọi người cùng cười trong khi Thiên đang hổng biết phải trả lời sau với mẹ nhưng anh cũng cố vớt 1 câu :" Thì cũng có chứ mẹ " . Hời ơi , con mỏi tay quá rồi, phải đấm bóp mới được . Vừa nói anh vừa massage cánh tay của mình .

Những giỏ đồ ăn được bưng vào phòng ăn ngay sau đó . Mọi người định sẻ ăn tối tại đây nên họ bắt đầu nấu nướng .

Ông Lam cười thật lớn từ phòng ăn khiến Diễm My cựa mình tỉnh giấc . Hơi mỡ mắt ra thấy mình đang có mặt ngay phòng khách, Diễm My vẫn còn ngái ngủ và cố gắng nhắm mắt thêm chút nữa . Lại có cái mền đắp trên người, cô vội kéo nó qua 1 bên và nghĩ ngay bà nội chắc đã đắp mền cho mình trước khi đi . Cô khe khẻ hát

Không cần biết em là ai

Không cần biết em từ đâu

Ta yêu em ....

............................

Vì chỉ biết đó là em .

Ngay trước mắt Thiên, không những một mà là hai cái chân đang trên đùi anh . Vẫn không nói gì, anh quay sanh nhìn DM . Hình như em ấy đang hát bài Vì đó là em và đang nhịp nhịp 1 bàn chân của mình . Thiên lên tiếng :" Em dậy đi My, chiều rồi đó ".

Diễm My dụi dụi mắt và cố gắng ngồi dậy . Chợt phát hiện ra chân của mình gát ngay trên chân của Thiên mà còn gần như là "chiếm" trọn cả trên chân anh ta, Diễm My ngồi bật dậy .

Cô không tưởng tượng nổi tại sao mình lại nằm ngũ trên 1 chiếc sofa và lại còn gát chân lên người của Thiên nữa . Hốt hoảng cô ngồi bật dậy ngay

-Á ! Diễm My hét lên .

Lính quính làm sao do cái chân còn kẹt lại trong cái mền, Diễm My té xuống bên cạnh sofa . Cái dĩa trái vãi rơi tung toé trên tấm thảm trong phòng khách .

Mọi người chạy ra xem chuyện gì mà nghe tiếng la và tiếng chén dĩa bể, trước mặt mọi người Diễm My đang ngồi ở dưới đất trong khi Thiên đang cà nhắc cà nhắc đở Diễm My đứng dậy . Ông Lam chạy tới lượm những cái giỏ đồ ăn tung toé trên thảm .

-Con có sao không My ? Bà Linh lên tiếng .

-Dạ , con ....con ....không sao . Con bước xuống rồi ...rồi con bị té

-Lại đây mẹ coi coi , con gái gì mà la um sùm .

DM vẫn còn mắc cở vì chuyện đã gác chân lên Thiên . Thôi thì biến cho lẹ trước mặt anh ta cho rồi, chớ ngồi đây mặt mũi để đâu .

DM đi lại mẹ và nói :" Con đi restroom chút nha , con không sao rồi, chỉ hết thồn thôi mẹ à ". Xong cô đi tuốt vào trong .

Tối nay, DM ăn ở nhà bà nội sau khi cùng bà ra vườn trồng cây hồng ở ngay cửa sau . Bà Linh vừa mới mua được cây bông hồng màu tím ở đâu đó và rinh về lúc chiều . Cây bông nhìn có vẻ mập mạp và nhất định là bông sẽ to ghê lắm . Bà Linh đã chuấn bị xong đâu đó thức ăn và mời mọi người chuấn bị cơm tối .

Tối nay, DM rất là hiền, cô không nói tiếng nào khi ăn và ăn 1 cách thầm lặng nữa là khác . Biết là Thiên vẫn lâu lâu nhìn mình, DM lại càng mắc cở hơn . Hổng biết hồi nãy tướng tá mình nằm chắc khó coi ghê lắm, tự nhiên gát lên chưng người ta ....trời ạ ! Ăn qua loa, cô đứng dậy và đem dẹp chén đũa đi .

-My à, sao con ăn ít vậy ? Bộ đồ ăn bác làm hổng vừa miệng hả con ? Bà Linh hỏi .

-Dạ tại con hổng thấy đói bác ơi . Hồi trưa con ăn hết dĩa trái vãi rồi nên còn no . Thôi con đi ra sau vườn chơi chút mới được, giờ này chắn nó đã nở bông rồi .

Diễm My đi vội xuống nhà bếp, lát sau cô đi ra vườn trong tay nắm thêm 1 vài trái vãi . Ngồi xuống chiếc xích đu, cô mới thấy mình thiệt là khùng . Thiệt là mắc cớ ghê gớm, gát chân lên người ta ......vừa nghĩ vừa mỉm cười . Bất chợt, cô nhớ tới Nhật Thiên và Mỹ Linh . Ủa , sao mình hổng có nhớ gì tới họ cả nguyên ngày nay cho đến khi rảnh mới nghỉ đến . Mà mình chỉ buồn 1 chút thôi chứ không thấy tức giận kìa ???Vậy mình không biết đã có thích anh Minh chưa ????

Mãi mê với suy nghĩ đó, cô không hay bà nội đã bước ra tự bao giờ . Bà ngồi xuống bên cạnh DM và hỏi :

-Con đang suy nghĩ gì mà chăm chú vậy My ?

-Nội ơi, con hỏi nội cái này được hông nội ?

-Con nói đi

-Uhh...uhhh con ....con muốn hỏi là tại sao nội ....nội đắp mền mà hổng kêu con dậy , rồi tại sao ...sao con ...con lại gát chân lên người anh Thiên vậy nội ? Tướng con chắc là nằm khó coi ghê lắm .

-Đâu phải nội đắp mền cho con đâu, là thằng Thiên đó . Nó đem ra 2 cái mền, 1 cái cho ông nội 1 cái cho con . Nó thấy con lạnh nên mới đi lấy mền đó chứ . Còn chuyện gát chân thì nội đâu có biết được . Khó coi thì nó đâu có nhìn con, khó coi thì nó ngủ từ đời nào chứ đâu mà ngồi che nắng . Vừa nói bà nội vừa mỉm cười .

-Trời đất, con đâu biết con ngủ khi nào . Lúc đó nội kể tới cái khúc Tiết Đinh San nhận lịnh xuất binh gì đó thì con đâu nhớ được gì nữa . hihiiiii con mắc ngủ mà nội .

-Tội nghiệp nó vừa phải che nắng cho con, vừa không được nhúch nhích nửa kìa . Sau khi đứng dậy còn đi hổng nổi vì cái chân cứng ngắt mà vẫn cười nói không có sao . (Cảm động wé )

-Che nắng gì nội ?

-Thì nắng rọi vào mặt con nên nó banh tờ báo ra che cho con hồi chiều đó .

-Hả ? Trời đất , con .....con .....

-Vậy ....vậy con hỏi nội chuyện khác nha .

-Con nói đi .

DM vẫn làm thinh, cô không biết làm sao để mỡ đầu câu chuyện về Minh . Bà nội vội nói :" Nội có thể cố vấn cho con về chuyện tình cảm vì nội đã trãi qua cái thời gian đó rồi , con không cần phải mắc cở với nội . Con biết nội thương con lắm hông My ?"

-Da, vậy con nói nha nội

-Ờ, nội nghe đây .

-Uh, làm sao để biết là mình có thích người ta hông hả nội ? Con muốn nói là, hôm nay con gặp cái người mà nói thích con . Con thấy ảnh đi với 1 cô bạn gái khác, còn nắm tay nửa . Cô ta luôn bám sát theo anh ấy . Con thấy anh ấy thấy con thì lúng túng, im lặng, lúc đầu con cũng hông vui nhưng sau khi tới đây từ sáng tới giờ con hổng buồn mà cũng hổng nhớ anh Minh nửa . Lúc trước ảnh nói ảnh thích con, con thì cũng vui vui khi thấy ảnh . Ảnh hay chở tụi con đi ăn, dạy thêm cho tụi con học, nhỏ Thanh cũng thích anh Minh như vậy đó . Tụi con chơi với nhau rất vui . Nhưng Mỹ Linh thì hình như không thích anh Minh đi chung với con và nhỏ Thanh . Con thì chỉ thắc mắc tại sao trong khi ảnh nói thích con mà còn đi theo Mỹ Linh là sao nội ? Vậy con đã thích anh Minh chưa nội ?

-Con chỉ coi Minh như con Thanh thôi , nếu con thích nó thì đã khóc tơi bời hoa lá rồi chứ đâu mà ăn uống kể chuyện vui vẻ như hôm nay chứ . Đó chỉ là những cảm giác được ngưỡng mộ mà thôi, cái đó không phải là cảm giác thích 1 người . Đến khi có 1 hình bóng nào đó chập chờn lỡn vỡn trong trí óc của con, lúc nào cũng nghĩ đến người ta, lúc đó mới gọi là yêu 1 người . Con mới có 17 tuổi thôi, chưa yêu đâu con à . Nội biết con còn chưa có thích ai hết, nếu không thì đâu có hồn nhiên tới như vầy .

DM vẫn im lặng, cô không biết nói gì nữa . Trong lòng vần còn thắc mắc nhưng nhưng ......Chợt bà Linh mỡ cửa nói :" My à, mẹ kêu về kìa con ".

-Dạ, con tới ngay .

-Nội ơi, con về nha nội . Chừng nào rảnh con kêu ba chở tới thăm nội . Con về nha . Vừa nói DM vừa ôm bà nội và hun lên mặt của bà 1 cái . Bà nội đứng lên và DM dìu bà vào trong nhà .

Hôm nay đã hẹn với nhỏ Thanh sẽ làm cho hết đống bài còn lại, Diễm My lật đật sắp xếp lại tấc cả tập vỡ . Phải làm cho xong chứ không thôi làm sao đi shopping chiều nay được chứ . Hôm qua đã ở nhà bà nội cả ngày, DM đâu có nhìn tới bài vỡ gì đâu . Đã vậy cô giận Nhật Minh nên tắt luôn cái phone cầm tay của mình cho tới bây giờ mới nhớ . Loay hoay lục trong xách tay tìm cái phone, DM kinh ngạc khi nhìn thấy cả 12 cú gọi của Nhật Minh . Lầm thầm chưởi rủa Nhật Minh, Diễm My đang nghe những message của anh để lại từ tối qua .

-DM, là anh đây, chừng nào em nghe được message này thì gọi cho anh nghe .

-DM, bây giờ là 2 giờ trưa, em nói em sẻ đi về nhà sao vẫn chưa thấy em . Anh đang ở trước nhà em, gọi cho anh nha .

-DM, em có thể gọi cho anh được không ?

-DM, làm ơn nghe anh giải thích đi , anh có chuyện cần nói với em .

Làu bàu trong miệng những câu :" Cho anh chết, đi chơi mà còn gọi người ta, anh biến đi ....." Diễm My đang xóa hết những message mà Minh đã để lại trong phone của cô . Bất thình lình Uyên Thanh từ đâu nhãy ra :" Ê, tao tới rồi ".

-Á ! Trời bộ mày muốn hù người ta chết hả ? Thiệt giống y như ....

-Ai hả ?

-Thì anh Thiên chứ ai . Thấy ghét .

-Anh Thiên nào vậy ? Thêm 1 cây si nữa hả ?

-Mày đừng có nói bậy nha, ảnh là con bác Linh đó .

-Ủa, anh Thiên về rồi hả ? Ảnh nhìn ra sao, có đẹp trai hông ?

-Thì mai mốt gặp đi rồi mày biết , thắc mắc nhiều quá . Nhìn là ghét rồi .

-Sao bữa nay mày khó chịu vậy ? Bộ anh Minh chọc giận hả ?

-Đừng nhắc anh Minh nha, nghe là nổi xùng rồi .

-Chuyện gì ? Chuyện gì nói nghe coi .

-Hôm qua thấy ảnh và Mỹ Linh đi chung, nó còn nắm tay ảnh nữa đó . Hình như là cố ý cho tao thấy để tức hay sao á . Lúc đầu bực 1 chút nhưng sao đó tao quên mất cho tới hồi nãy nhớ tới cái phone thì mới biết được ảnh gọi tới 12 lần . Nghe message là thấy giận rồi .

-Oh, thì ra là như vậy, dám chọc tới My nương nương, cho anh chết . Cha này gan thật, tiểu muội có ý kiến này nè My nương nương, hãy tử hình chả cho rồi My nương nương ơi .

Tiếng cười giòn giả của My và Thanh đã làm cho không khí trỡ nên ấm cúng hơn . DM và Thanh lại đem hết tập vỡ qua chiếc bàn bên cạnh đế học bài . Một bài toán mà từ hôm Thứ sáu tới giờ cả 2 đứa vẫn không biết làm sao giải nó . Ngồi cả 2 tiếng đồng hồ, những bài toán còn lại đã giải xong nhưng chỉ duy nhất bài này giải không ra được . Diễm My mệt mõi lăn xuống giường nằm dài . Cô la lên :" Mệt quá đi à, hổng muốn học nữa đâu mày ơi ".

-Ừ, mệt quá, tao hết vô nổi rồi .

-Nghĩ hoài không ra gì hết .

Ding ding ding

-Hình như có ai tới kìa, a, tao nghe tiếng nội ở dưới, hay mình đi xuống chơi chút rồi học sau nha Thanh .

-Ừ, mình đi .

Diễm My và Thanh cùng chạy xuống lầu . Ông nội và bà nội đang từ phía ngoài đi vào . Có cả bác Linh và bác Lam nữa . Uyên Thanh chợt phát hiện ngoài ra còn có thêm 1 người con trai nữa . Trông anh ta đẹp trai hết xẩy . Cao ráo, trắng trẻo, và đặc biệt cặp mắt như muốn hớp hồn người đối diện . Đây chắc là anh Thiên của Diễm My chắc , Uyên Thanh nghĩ .

-Nội tới chơi hả nội, nội bưng gì tới vậy ?

-Bà nội con làm cho món bánh trán nướng kẹp kẹo bạch nha với dừa mà con thích đó . Bả làm từ sáng giờ .

-Thiệt hả ông nội ? Chu choa ơi, bữa nay mày có được ké rồi Thanh à . Nội làm món này ngon lắm .

-Thằng Thiên nó rủ đem qua đây cho con đó , con đang làm gì trên lầu vậy bé My ?

-Da, con đang làm bài nhưng ngồi nãy giờ hổng làm được . Cho bài gì mà khó quá trời, thôi để con chơi chút rồi học sau nha nội .

-Ờ, ăn đi tụi con .

Thiên mỉm cười gật đầu với Uyên Thanh 1 cái, DM kéo Thanh tới trước mặt và giới thiệu :

-Đây là anh Thiên con bác Linh, còn đây là Uyên Thanh, bạn em .

-Thì ra anh là anh Thiên đó hả ? Người mà DM thường nhắc tới ......vậy mà nó ......nó nói anh nhìn.......

-Nói sao hả Thanh ? Thiên nhíu mày

-Nó nói anh .....á

Diễm My vội nhéo Uyên Thanh 1 cái và nói :" Nói là mình đi xuống ăn lẹ còn học nữa ". DM kéo tay Thanh xuống phòng ăn trong khi Thiên vẫn còn đang thắc mắc DM nói cái gì về anh . Đúng thiệt là ....

DM và Uyên Thanh nhai ráo trọi mấy cái bánh tráng kẹp kẹo bạch nha đó, 2 đứa mãi mê ăn trước mặt bà nội . Bà nội muốn nhìn coi DM ăn món này ngon tới đâu tại cô vẫn thường đòi ăn món này . Ôm bụng, DM xí xoa:" Ngon quá nội ơi, nội cho con ăn hoài mai mốt con sẽ giống như con heo vậy đó ".

Bà nội cười :" Con mà mập nổi gì ."

Uyên Thanh vừa rửa tay xong, vội lên tiếng:" Thôi, lẹ còn làm cái bài đó nữa, mình ăn no rồi "

-Nội ngồi chơi với mẹ nha, con đi học 1 chút sẻ chơi với nội sau .

Diễm My và Uyên Thanh chạy tuốt lên lầu . Ngồi 15 phút đồng hồ thì DM không tài nào kiên nhẩn nửa . Cô mắc bận coi bà nội làm gì dưới nhà mà mọi người cười dữ dội trong khi cái cửa phòng đã đóng lại . Nhỏ Thanh chợt lay lay cánh tay My và nói :

-Vậy mà mày nói ghét ảnh, làm đâu tao tưởng ảnh xấu ghê lắm . Trời, nội nhìn cái răng khểnh khi ảnh cười là ăn tiền rồi . Ờ há, bây giờ mới phát hiện ra 1 chuyện, 1 người thì có đồng tiền trên má , còn người kia thì có răng khểnh là sao ? Giải thích đi .

-"Khểnh" gì mà khểnh, cái đó gọi là cái răng mọc "ngang tàng", cái răng mất trật tự chứ khểnh gì . Ngồi im học đi, lộn xộn quính bi giờ á . DM liếc Thanh .

-Công nhận ảnh đẹp trai dễ sợ, rất xứng với mày .

-Xứng gì mà xứng, đụng là gây rồi . Đã biểu học đi sao mà nói hoài vậy ? Không lẽ mày đã bị ảnh hớp hồn rồi phải không ? Diễm My cười và cuối xuống nhìn vào mắt Thanh .

-Mày đừng khùng nha, không phải mày biết tao có anh Thái rồi sao . Ảnh Thiên nghe được thì cất cái mặt đâu nữa . Con qũi này, mày man man rồi hả ? Không phải mày nói lúc xưa có lời hứa gì đó với gia đình anh Thiên sao ?

-Thì có nghe ba mẹ nói, nhưng mà .......tao vẫn còn giận ghê lắm .

-Tại sao chứ ?

-Thì còn giận, chưa có quên được . Thôi học bài đi, nói hoài thì tao dán miệng mày lại đó .

Mãi lo nói chuyện hay đâu bên ngoài Thiên tình cờ nghe được câu chuyện của DM và Uyên Thanh . Mẹ đã đem 1 mớ strawberry qua đây và mẹ đã làm 2 ly sinh tố dâu cho DM và Thanh . Theo lời mẹ, anh đem lên lầu 2 ly nước trái cây nhưng sau khi nghe xong, anh quên mất và đem 2 cái ly đi xuống lầu . Vẫn đứng ở chân cầu thang, anh vẫn không biết phải lấy lý do gì khi gỏ cửa phòng Diễm My . Chẳng lẽ nói mẹ kêu đem lên thì kỳ quá, như vậy hổng có thành ý chút nào . Nhưng tìm mãi thì cũng hổng có lý do nào khác .

Uyên Thanh bổng nghĩ ra 1 ý kiến :" Tao nghĩ ra rồi, đợi tao 1 chút nha . Khỏi mắc công suy nghĩ nữa ".

-Sao mày hay vậy, bằng cách nào ?

-Thì .....thì kêu anh Thiên chỉ mình đi . Mình có suy nghĩ hoài cũng hổng ra đâu, lẹ lẹ tối nay còn đi shopping nữa chứ .

-Nhưng mà .......nhưng ......

-Nhưng gì nữa, tao đi kêu ảnh lên đó . Nói xong Uyên Thanh vọt ra ngoài biến mất .

Uyên Thanh chạy xuống lầu và ngạc nhiên khi thấy Thiên đang cầm 2 ly nước dưới chân cầu thang . Cô chạy xuống và nói :" Của tụi em đó hả anh Thiên ?"

-Ừ, mẹ anh kêu anh bưng lên cho tụi em đó . Anh đang không biết có nên làm phiền tụi em học không đây .

-Không đâu không đâu, tụi em định nhờ anh chỉ dùm cái bài toán kia kìa, từ hôm thứ 6 tới giờ suy nghĩ hoài mà cũng hổng ra . Anh rảnh hông vậy ?

-Rảnh, đâu đưa anh coi thử coi biết làm hông ?

-Vậy anh lên đây , vừa nói Uyên Thanh vừa đỡ lấy 1 cái ly trên tay của Thiên và đi lên lầu . Đi được vài bước, Uyên Thanh bổng dưng dừng lại và ngó về phía sau . Thiên vẫn chưa bước được bước nào .

-Anh sao vậy ? Thanh dò hỏi ?

-Có tiện không hả ? Diễm My .......em ấy .........

-Không sao đâu, lên đây đi . Có em mà, nó hổng dám làm gì anh đâu . Nè, nó vẫn còn giận chuyện mười mấy năm trước của anh đó, anh hãy tìm cách gì cho nó quên đi . Có muốn em giúp đỡ anh hông ? Em sẳn sàng giúp anh vì ly trái cây này.

-Thiệt hả ? biết vậy anh làm cho Thanh ly lớn hơn ly này, cám ơn em nha Thanh .

-Vậy bây giờ anh đi được chưa ?

-Ờ , Thiên đáp và bước lên thang lầu .

Cầu thang được lót bằng 1 tấm thảm màu hồng đậm với những tấm tranh rất ư là nữ tính . Trên lầu được chia thành 3 ngã . Cũng 1 tấm thảm màu hồng nhưng có phần lợt hơn so với tấm thảm được đặt ở cầu thang . Trên tường là bức hình chân dung của Diễm My tương đối khá lớn, cô mặc 1 cái áo dài màu tím lợt với một vài nhánh bông đồng tiền vẽ ngay trước ngực áo . Thiệt là một vóc dáng cân đối, lý tưởng cho 1 chiếc áo dài sang trọng như thế, Thiên thầm nghĩ . Giựt mình vì Uyên Thanh hỏi 1 câu :" Đẹp há anh Thiên, nhỏ My mặc áo dài hết xẩy luôn, tụi em Tết nào cũng đi chùa và khi mà nó bận áo dài thì cứ y như rằng đâu đó cũng có những trái tim đập bung dây luôn . Em là con gái thì còn phát mê thì đừng nói là con trai, chứ không thôi em yêu nó lâu rồi ".

Thiên mỉm cười gật đầu :" Ừ, rất là đẹp ".

Uyên Thanh dừng lại trước một căn phòng tương đối rộng, đâ có lẽ là căn phòng lớn nhất trên lầu . Kéo tay Thiên, Uyên Thanh nói lớn :" Anh Thiên tới rồi nè My ".

Giựt mình, Diễm My ngồi bật dậy . Thiên đang đứng trước cửa phòng của Diễm My . DM lật đật bước xuống giường và lính quính bưng hết tập vỡ để trên bàn . Uyên Thanh kéo tay Thiên vào và chỉ cho Thiên ngồi vào cái ghế có sẳn :" Bộ anh muốn đứng để coi bài hay sao ? Trời, đưa nước cho nó đi chứ ".

Chực nhớ, Thiên vội đưa cho Diễm My ly sinh tố dâu trên tay và nói :" Nè, em uống đi ".

-Cám ơn anh . Diễm My đỡ lấy ly trái cây .

-Bây giờ mình bắt đầu nha anh Thiên, Uyên Thanh lên tiếng hỏi .

-Ừ, đưa đây anh coi thử coi anh có biết hông ?

Đón lấy cuốn tập từ trên tay Uyên Thanh, Thiên chăm chú nhìn vào và chợt nói :" Cho anh mượn cây viết được hông ?"

Diễm My chìa cây viết trong tay ra cho Thiên, xong cô tiếp tục uống cái ly trái cây đó . Thật là ngạc nhiên khi không đầy 2 phút sau Thiên đã buông cây viết ra và mỉm cười . Anh nói :

-Đâu bài của em làm tới đâu My ?

-Nè, em chỉ biết tới đây thôi rồi hổng làm ra nữa .

Nhìn vào cuốn tập của Diễm My, nét chử to to thẳng hàng màu tím như trái lại với người của cô . Thì ra, em ấy bắt đầu làm sai từ chổ này, hèn chi là vậy .

-Còn bài của Uyên Thanh đâu ?

-Nè, em thì khác với nó 1 chút nhưng cũng không ra luôn .

Thiên mỉm cười khi nhìn vào cuốn tập của Thanh . Thì ra mỗi người 1 vẻ, Uyên Thanh thì viết tùm lum và chử nhỏ nhỏ . Mỗi người 1 kiểu giải bài toán và cả 2 điều sai .

-Okay, anh có kết quả rồi . Ai muốn nghe trước đây ?

-Em đi xuống lầu uống nước 1 chút nha, anh chỉ Diễm My trước đi . Uyên Thanh nói xong đi tuốt ra phòng .

DM vội vã đứng dậy và nói :"Khoan chờ em chút đã, để em đi rửa tay, ngón tay rít quá ."

Bây giờ Thiên mới có dịp nhìn căn phòng của Diễm My . Căn phòng được sơn màu tím lợt với trần nhà khá cao . Khung cửa sổ với 2 tấm màn trằng ngà được kéo qua 2 bên bằng 2 sợi dây ribbon màu tím . Diễm My còn trang trí thêm 1 cái rèm cửa từ trên xuống bằng những hột cườm nhỏ li ti trong suốt với màu sắc cầu vòng thật dễ nhìn mỗi khi ánh nắng chiếu qua. Chiếc giường được đặt ngay góc phòng và trên giường có cả 1 đàn gấu lớn nhỏ đủ size . Cái bàn học được để sát giường với 1 bình bông Daisy đủ màu trong chiếc bình màu tím bóng loáng. Còn có thêm 1 cái máy nghe nhạc trên 1 chiếc bàn nhỏ ở góc phòng . Thì ra Diễm My thích màu tím , hèn gì thấy em ấy xài viết cũng màu tím nữa . Thiên mỉm cười khi được 1 mình ngắm nhìn căn phòng không có chủ nhân ở đây . Cũng khá thoáng và rất ngăn nắp nữa chứ, hèn gì người ta nói con gái rất là sạch sẻ . Một mùi thơm thật là dể chịu thoang thoảng đâu đó làm Thiên phải nhắm mắt lại thưởng thức . Đúng là phòng con gái thật là đặc biệt .

Nghe tiếng chân DM tới gần, Thiên vội nhìn vào quyển tập của DM. Anh ngước lên khi DM đã tới gần và ngồi xuống bên cạnh anh . DM nói : "Bài của em làm sai rồi hả anh Thiên ? Em biết là kỳ kỳ nhưng hổng biết sai cái gì nữa ."

-Thì em thay vì đi đường gần hổng chịu , lại đi đường xa . Nếu như em làm kiểu này thì sẽ dễ hơn và gọn hơn nhiều, nè em coi thử đi .

DM cúi xuống nhìn bài toán mà Thiên đã giải sẳn lúc đầu . Cô đang ráng coi coi tại sao lại có con số này ở đây . Cằm cây viết lên tính toán thử, cô hí hoáy nhân chia bài toán .

Trong lúc này Thiên đang nhìn DM 1 cách thích thú . Thì ra khi DM suy nghĩ, khuôn mặt thiệt là ngộ nghĩnh . Lâu lâu châu mày lại, khi thì đầu lắc qua lắc lại . Hôm nay lại chắc là có "Thiên Thời và Địa Lợi " nên mới được ngồi trong phòng của DM chỉ bài cho em ấy . Thầm cám ơn Uyên Thanh đã cho anh 1 cơ hội tốt như vầy bên cạnh DM .

-Nè, ở đâu anh có số này vậy hả ? Viết gì mà ngắn ngủn như vầy làm sao mà hiểu cho được chứ ? Diễm My nhìn lên Thiên . Bắt gặp Thiên đang nhìn mình, DM lúng túng nhìn xuống trang giấy của Thiên . Gương mặt từ từ chuyễn sang màu hồng trước cái nhìn của Thiên, lúng túng, DM hỏi nhỏ :

-Có phải em ngu lắm hôn ?

Thiên như chợt tỉnh, anh trả lời ngay: "Ờ , không có "

-Vậy sao anh ...anh nhìn em dữ vậy ?

-Thì em dễ thương quá nên anh nhìn thôi .

DM ngước lên nhìn Thiên, thoáng thấy anh mỉm cười, DM tưởng đâu anh cố tình chọc mình nên đứng dậy . Chồm tới nhéo anh 1 cái, DM nói :" Lại chọc em nữa, cấm anh nha ".

-Nè , khoan khoan đã .

-Không khoan gì hết á . Anh phải bị trừng phạt .

-Nội ơi cứu con, cứu con với mẹ ơi .

-Sao anh la lớn vậy ? Không giỡn với anh nữa . Em làm bài đây .

-Nè , đừng giận . Uh, bé My à anh nói này cho nghe nè .

-Chuyện gì ?

-Hôm qua em nhéo anh chổ eo bên phải đó . Khi chiều anh đi tắm, mẹ nhìn thấy và hỏi anh tại sao

-Rồi anh trả lời sao ?

-Thì nói em nhéo .

-Hả ?

-Chẳng những mẹ cười mà còn nói là .....là sẽ cho phép em thẳng tay với anh nữa .

-Thiệt hả ?

-Ừ

-Vậy anh đừng trách em nha . Em ra tay đây . Anh phải ngồi yên đó .

-Thiệt hôn đây ? Em nỡ lòng sao ?

-Sao lại hông ? Cho anh chết nè .....dám chọc em ......

-Á ......á .......đủ rồi bé My à ......

Trong lúc DM nhào tới muốn nhéo cho bằng được Thiên, anh né nguời qua bên trái . Mất thăng bằng, Diễm My té nhào lên người Thiên .

Mất thăng bằng DM té nhào xuống trong khi nữa người của Thiên né qua bên trái . Thiên quay sang coi DM đang làm gì mà không thọt lét anh nữa . Hình như em ấy đang làm gì đó thì phải , thôi thì chắc giận nữa rồi . Hay mình chọc lét cho em ấy cười thì sẻ quên hổng giận nữa .

Thiên lấy ngón tay chọt chọt vào bên trái eo của DM vài cái trong khi chỉ thấy mình của DM nhúc nhích 1 chút mà thôi . Chẵng lẽ em ấy hổng nhột sao, nhớ lúc nhỏ DM sợ nhột lắm mà . Để coi coi ......Chợt thấy cánh tay DM đang làm gì đó , Thiên cúi xuống xem thử . Anh lay lay cánh tay trái của DM và kéo ra . Trời ạ ! Sao lại có máu trên tay DM .

-Diễm My à, em có sao không vậy ? DM à, em ....em .....đừng làm anh sợ nha . Vừa nói Thiên vừa cố gắng kéo DM dậy .

Khi DM đã đàng hoàng ngồi thẳng lên, đến lúc này Thiên mới bàng hoàng sửng sốt . Những giọt nước mắt từ từ rơi xuống liên tục trên má DM, thêm vào đó cái môi của DM hình như đang chảy máu thì phải . Thiên vội quay qua quay lại tìm 1 miếng tissue để có thể chậm những giọt nước mắt đang rơi rớt kia và cũng chậm ngay chổ vết máu kia .

Diễm My lúc này mới nhúc nhích khi thấy Thiên đang lau nướt mắt cho mình . Cũng tại ảnh né làm chi mình mới như vầy nè , đau muốn chết luôn . DM nhìn Thiên đầy ấm ức nhưng vẫn không nói được vì vết cắn trên môi vẫn còn chảy máu .

Thiên vẫn đang dùng tờ giấy tissue để chậm máu đang lan ra từ trên môi của DM, anh xót xa hối hận tại vì mình mới như vầy . Phải chi ngồi yên cho DM nhéo thì đâu có chuyện gì, thôi rồi, bây giờ em ấy chắc còn giận mình hơn nữa . Chuyện củ chưa giải quyết xong, bi giờ thêm nợ mới, Thiên à mày khó sống rồi ......

-Anh xin lổi, anh hổng cố tình đâu bé My à

-Là anh, là anh hết đó .

-Thôi mình đi kím nước đá đấp vào cho bớt đau nha My .

-Làm sao hết đau được .

-Hay em lấy chút nước lạnh rửa 1 chút thì sẻ hết đau liền hà .

-Thiệt hông ?

-Ừ, chứ để lâu thì ngày mai nó sưng lên ghê lắm đó . Chẳng những vậy mà còn bầm tím .....i da ghê lắm nha . Hay là anh đi lấy nước lạnh cho em rửa nha . Thiên cố hù cho DM sợ .

DM gật đầu ngay vì những lời hù dọa đó đã có tác dụng .

Thiên đứng dậy thấy thoải mái hơn vì đã có thể dổ ngọt DM . Thì ra Dm sợ bị xấu đi , đúng là con gái mà . Anh chạy nhanh xuống lầu và rót 1 ly nước lạnh từ cái bình nước ra và đi nhanh lên lầu trong sự ngạc nhiên của Uyên Thanh .

Uyên Thanh chạy theo hỏi :" Anh đem cho My hả ? "

-Ừ, bé My bị chãy máu nên phải cần nước lạnh .

-Hả ? Nó bị sao vậy ?

-Em theo anh lên lầu thì sẽ biết . Em ấy khóc nãy giờ đó , làm anh hối hận quá chừng luôn .

Uyên Thanh và Thiên phóng lên lầu trong sự ngạc nhiên của mọi người dưới nhà . Nhưng cũng chẳng ai quan tâm tới vì nghĩ tụi nhỏ đang học trên lầu .

Thiên đưa ly nước cho DM và nói :" Nè, em rửa ngay chổ đau đi, phải để cho nước lạnh làm tê đi chổ đó, như vậy mới hết chãy máu và nước lạnh cũng sẽ làm cho sạch để không bị infection .

DM cầm ly nước đi vào restroom , cô ở trong đó khoảng 10 phút . Thiên nãy giờ vẫn đứng ngay cửa phòng chờ đợi . DM bước ra với cái ly trên tay . Cả 3 bước vào phòng . Lúc này Uyên Thanh mới lên tiếng :

-Bi giờ mày có thể cho tao biết chuyện gì đã xãy ra chưa ?

-Là ảnh, là ảnh làm tao như vầy nè , xử ảnh cho tao đi .

Quay sang Thiên, Uyên Thanh nheo mắt 1 cái :" sao lại là anh ? Anh đã làm gì nó ?"

-Anh ...anh ....Thiên đã biết được Uyên Thanh sẽ giúp đỡ mình nên mỉm cười khóai chí trong bụng . Vẫn không biết trả lời ra sao nên anh ú ớ .....

-Anh chứ ai, làm đau muốn chết luôn .

-Mày có muốn xử ảnh không ? Uyên Thanh hỏi .

-Muốn, muốn chứ , hay là làm cho ảnh như vầy đi cho ảnh coi coi đau hôn . DM Tthích thú với đề nghị đó .

-Okay, anh Thiên nghe rồi chưa ? Lại đây mau lên anh anh Thiên . Uyên Thanh lại quay sang nháy mắt mỉm cười tinh quái với Thiên . Cô chớp mắt như ra hiệu với Thiên là hãy làm theo những gì cô nói . Thiên như đã đoán được tín hiệu tốt từ Uyên Thanh nên anh vội vã tới gần .

-Okay, để mày ra tay đó . Ảnh "ra tay" với mày ra sao thì mày cứ "ra tay" kiểu đó . Tao đi nha . Uyên Thanh mỉm cười đứng dậy định đi ra ngoài .

-Nè, mày đi đâu vậy ? Còn ảnh thì sao ?

-Thì phải đi cho mày ra tay chứ tao ở đây sao được . Hổng mắc cở sao ?

-Tại sao lại mắc cở chứ ?

-Thì bây giờ mày có thể "cắn" ảnh lại đó, không phải mày muốn tao "xử" ảnh cho mày sao ?

-Hả, mày nói ....mày nói ....tao ....ảnh ..... Gương mặt DM đỏ bừng lên vì mắc cở .

Thiên mỉm cười khoái chí khi thấy Uyên Thanh thật là lí lắc không thua kém Diễm My, đúng là đôi bạn tánh tình thật là vui vẻ . Như được dịp tốt, Thiên tiến tới sát bên DM và nói : "Okay, em xử anh đi , là lổi của anh, anh xin lổi em".

Diễm My quay lại khi thấy Thiên đã tới sát bên mình từ lúc nào . Thụt lùi về phía sau giường, Diễm My hét lên :" Anh làm cái gì vậy ? Anh đừng nghe nhỏ Thanh nói bậy nha . "

-Xử cũng mày, không xử cũng mày My à . Không muốn cắn lại thì thôi, đừng nói là tao hông giúp mày nha .

-Mày điên rồi, lúa nãy tao nhéo ảnh và ảnh né nên tao té xuống rồi cắn vào môi mới bị chãy máu chớ bộ .......cắn gì ở đây . Đầu óc mày gì đâu không à .

-Uả, vậy chứ hổng phải ảnh ...ảnh cắn mày hả ? hi hihihihi ai biểu nói hông rỏ . Thôi bây giờ là huề nha, là accident nên hổng phải lổi nơi ai . Bi giờ mình học được chưa quí vị , chiều nay còn đi shopping nữa đó .

Liếc Thiên 1 cái, DM nói nhanh :" May cho anh, có Uyên Thanh ở đây, bằng không anh sẽ biết tay em . Thêm một món nợ nữa, mai mốt em sẽ đòi cả vốn lẫn lời".

-Là sao nữa đây , mày vẩn định cắn lại ảnh hả ? Sao hổng làm liền bi giờ để mai mốt quên đó mày ơi . Uyên Thanh chờm qua nhìn DM .

-Nè, học đi, đừng nói bậy nữa tao zip cái miệng mày lại bi giờ . Dm liếc UT 1 cái .

-Okay, anh chỉ cho lẹ nha . Hai đứa em phải làm như vầy nè , Thiên vừa nói vừa cầm cây viết lên bắt đầu gỉải bài toán .

Hồi nãy anh làm vắn tắt quá nên DM không hiểu, bi giờ anh giải lại từ đầu nha . Tụi em coi rồi có gì không hiểu thì stop anh lại . Thiên vừa nói vừa viết trong khi DM và UT chụm đầu lại để nhìn . 10 phút sau bài toán đã giải xong, DM và UT khuôn mặt như rạng rở lên cười mản nguyện . 2 đứa mãi mê lo cặm cụi viết vào giấy trong lúc Thiên như đang suy nghĩ chuyện gì hệ trọng lắm . Trời ạ ! Diễm My lại có cả 2 cái đồng tiền lún sâu trên khuôn mặt nữa chớ . Sao lúc nhỏ 2 cái đồng tiền đó đâu có đẹp như bây giờ . Lúc nhỏ em ấy thì cũng dễ thương nhưng sau bây giờ khác xa quá . Không biết em ấy có còn nhớ cái thưở xa xưa khi mà 2 đứa ......Dòng suy nghĩ bị cắt đứt khi Thiên trông thấy DM và UT cất tập vỡ vào giỏ .

-Đi xuống chơi với nội, nãy giờ chắc nội hổng có ai chơi hết á . Mau lẹ đi Thanh .

-Ừ, tao xong rồi . Cám ơn anh Thiên nha . Mai mốt em có bài không hiểu thì em kím anh nha anh Thiên .

-Ừ, lúc nào cũng được . Thiên quay sang Uyên Thanh gật đầu 1 cái .

-Anh còn nợ em nên anh hổng có ơn gì với em hết .

-Thì đã nói cho cắn lại mà mày hổng chịu, thiệt tình há anh Thiên.

-Mày sẽ biết tay tao, con qũi . Đứng lại đó .....đừng chạy nha . DM chạy theo Uyên Thanh xuống lầu . Thiên theo sau , anh ngó lại căn phòng như cố ghi lại cái hình ảnh căn phòng của DM . Để làm gì anh không rỏ nhưng biết chắc rằng anh sẽ còn được bước chân tới nữa . Mỉm cười, anh quay đi xuống lầu trong nổi vui mừng đang nhãy nhót trong tim .

Hôm nay vừa vào tới lớp đã thấy Mỹ Linh đứng đó từ bao giờ . Diễm My giả bộ như không thấy và đi thẳng vào lớp . Vừa mới ngồi xuống đã thấy Mỹ Linh đứng ngay trước mặt . Cô ta hình như là không được vui cho lắm, vậy thì sao chứ, mình đâu có làm gì nó đâu mà phải sợ .

-Nè, 2 ngày qua My ở đây vậy ?

-Có chuyện gì hông ?

-Thì Linh muốn biết My đã làm gì 2 ngày qua thôi .

-Busy lắm, đi chơi và mắc ăn .

Vẽ mặt của Mỹ Linh quạu lên trong thấy rỏ . Đúng là con nhỏ này muốn chọc tức mình mà . Trong khi khó khăn lắm mới rủ được Nhất Minh ra ngoài thì lại gặp ngay nó và ảnh vì chuyện đó nên đã bỏ về . Bi giờ lại nghe nó nói nó đi chơi . Chã lẽ cái người đẹp trai kia lại là 1 cây si mới ? Phải điều tra mới được .

-My nè, anh Minh kiếm My cả ngày Thứ 7 đó, sao hống trã lời phone ảnh vậy ?

-Vậy sao ?

-Ừ, làm đi chơi với Linh mà ảnh cứ gọi phone coi My về nhà chưa . Hình như ảnh sợ cái anh chàng kia rủ My đi chơi hay sao đó .

-DM mỉm cười , oh thì ra có người đang thắc mắc chuyện của mình . Hổng biết nên im lặng hay nói đây .

Vừa lúc đó Uyên Thanh vội vã đi vào . Uyên Thanh ngồi xà xuống bên cạnh Diễm My . Biết có chuyện nên Thanh đi vội vã tới, hy vọng Mỹ Linh chưa kịp làm gì DM.

-Sao có chuyện gì vui đây, kể nghe với coi My .

-ML đang thắc mắc tao làm gì 2 ngày qua mà anh Minh gọi phone hoài không được đó .

-Vậy thôi hả ? Uyên Thanh hỏi ML .

Miễn cưởng Mỹ Linh gật đầu và nói :" Anh Minh gọi phone hoài hổng được nên ảnh giận lắm , gọi hoài vẫn không thấy DM về nhà, sợ người ta đưa đi luôn nên ảnh mới giận ."

-Ủa, chuyện đó thì có mắc mớ gì tới Linh đâu .

-Thì .....thì ....Linh lo cho ảnh thôi .

UT khoái chí trong bụng vì thấy ML ấp úng như vậy . Con gái vì mà kỳ, giành giật với người ta thấy mà phát ghét . Mà DM nào có nói yêu ai bao giờ đâu mà con nhỏ Mỹ Linh này cứ rêu rao trong lớp là Nhật Minh là người yêu của nó, anh ta đang học năm thứ 4 và sắp ra trường . Hể thấy ai tán tỉnh Diễm My thì ML sẽ cố gắng giành ngay . Nhật Minh là 1 điển hình rồi . Chã lẽ .....nó lại để mắt tới anh Thiên ? Trời ạ , mình phải ra tay trước với con này . Thôi được rồi, cho con nhỏ này tức chơi . Uyên Thanh gật gừ :

-Trời, anh Minh cần gì phải lo chi xa, DM được anh Thiên chăm sóc vô cùng chu đáo kìa . Lo là lo cho Mỹ Linh hổng chịu . Ai đời đi chơi với người hâm mộ mình lại gọi phone cho bạn gái . Anh Minh này thiệt kỳ ghê , bửa nào phải xài xể mới được .

Đỏ mặt vì câu nói của Uyên Thanh, Mỹ Linh giận run người nhưng vẫn cố gắng muốn điều tra thêm chuyện có liên quan tới anh chàng đẹp trai kia . Mỹ Linh vuốt tóc :

-Nếu biết vậy anh Minh đâu cần phải lo . Thiệt đúng là dư hơi .

-Tụi này chơi vui quá trời 2 bữa nay, phải có anh Minh thì càng vui nữa, tiếc là ảnh bận mắc trả nợ "người ta" vì đã hứa ......

-Thôi chuẩn bị đi, sắp tới giờ rồi kìa Thanh . DM kêu lên . DM sợ Thanh nói càng ngày càng làm cho ML nổi điên lên . Đã quá chán với cái cảnh Mỹ Linh ỏng ẹo mỗi khi Nhật Minh tới đón DM và UT . Thật ra Mỹ Linh đâu có học chung lớp với My và Thanh, nhưng không biết từ lúc nào, cô ấy bổng lại nói chuyện và muốn kết bạn với My & Thanh . Thì ra cuối cùng là vì Nhật Minh . Cô ta rêu rao với mọi người rằng Nhật Minh thầm để ý cô ấy, làm ai cũng cười vì chuyện đó .

Thường thì chiều thứ hai, tư , sáu thì Nhật Minh tới đón DM và Uyên Thanh . Từ lúc có Mỹ Linh xuất hiện, cô ta năn nỉ Nhất Minh chở cả cô ta về tuy rằng không tiện đường . Coi bộ mình phải không nên đi xe chung với Nhật Minh rồi, thật là chán .

Sau giờ học, DM và UT sắp sửa ra về . DM kéo tay Uyên Thanh lại và nói :" Nè, tao biết anh Minh sẽ chờ ở ngoài cổng, hay là mày đi ra nếu có gặp ảnh thì hãy nói là tao về trước rồi . Chừng nào ảnh đi xong thì tao sẽ ra rồi đi về sau . Tao hống muốn Mỹ Linh chứng tỏ với tao mỗi ngày rằng tao đang giành giựt Nhật Minh với nó ".

-Còn mày làm sao mà về , Uyên Thanh đáp .

-Thì tao gọi điện cho mẹ tao hay là bác Linh thử coi có nhà không, mày đừng lo, không có thì tao sẽ tìm cách .

-Diễm My, em nói cái gì vậy ? Nhật Minh lên tiếng .

Quay phắt lại, DM và Uyên Thanh giật phắt người khi thấy Nhật Minh đứng ngay trước cữa . Lúng túng khi thấy NMinh nghe hết câu chuyện, DM và UT im lặng . Nhật Minh đi vào và nói :" Hôm nay anh nhất định làm rỏ ràng câu chuyện hiểu lầm này, anh không phải là người yêu của Mỹ Linh . Diễm My , em phải biết là từ lâu lắm rồi anh thích em mà DM . Uyên Thanh cũng biết thì tại sao lại tin lời ML chứ .

-Thì người ta nói sao em tin vậy thôi anh Minh à . UT tỉnh bơ .

-Anh không phải . ML nói bậy đó .

-Bậy mà anh lại đi chung với nó ngày hôm qua, bậy mà để cho nó quàng tay anh đi giữa ban ngày hả ? Như vậy không gọi là người yêu thì gọi là gì ? UThanh nổi giận lên .

-Anh đã chất nhận đãi Mỹ Linh đi ăn bún riêu hôm đó . Ăn xong, thì đi ra cửa, lúc đó cổ đi bình thường lắm . Tự nhiên cổ kéo anh sát lại và quàng tay lên tay anh và nói cái gì nhỏ nhỏ . Anh quay lên thì thấy DM đang nhìn anh . Cổ cố tình mà . Em cũng biết là anh đã thua Mỹ Linh 1 lần sau vụ cá ăn bánh bèo lúc trước sao Thanh ? Hôm đó cô ta để 1 muổng ớt cay vào trong nước mắm cho dù không biết ăn cay và ML đã ăn hết . Em đừng nói là quên rồi nha . Saturday ML đã đòi lại món nợ đó, nói là muốn anh dẫn đi ăn . Chỉ vậy thôi, anh vô tội đó Diễm My à .

-Thôi, tới giờ về rồi, mình đi Uyên Thanh . DM vừa nói vừa kéo tay Uyên Thanh đi . Minh chạy theo năn nỉ :" Anh nói thiệt mà em vẫn giận anh sao ?"

-Ai rãnh đâu mà giận anh ? Chuyện của anh không mắc mớ gì tới em, anh giải thích làm gì ?

-Nhưng mà anh đã để lại biết bao nhiêu message , tại sao em hông gọi cho anh chứ, hông giận thì như vậy là gì ?

-Em off phone thì làm sao biết được, em mắc ......DM ú ớ .

-Mắc đi chơi với anh chàng đó phải không ? Hèn chi anh chờ trước cửa mấy tiếng đồng hồ cũng không thấy em về . Em đi đâu mà lâu dữ vậy chứ ? Minh nhíu mày lại .

-Thì em, em ghé nhà bà nội chơi và chơi tới tối mới về . Em có làm gì đâu . Ai biết anh có chuyện muốn nói chứ ? DM đáp tỉnh .

-Thì ra là vậy, làm anh đứng chờ phập phồng mấy tiếng đồng hồ, em thiệt là ác mà .

-Sao anh hông đi với ML mà kím em làm gì, em đâu có là người yêu của anh đâu mà anh kím . Em không muốn từ nay anh rước nữa . Mỹ Linh sẽ không vui khi anh đi bên cạnh em và Uyên Thanh . Anh đi chung với nó đi . Tụi em sẽ đi xe bus về, cũng gần hết lớp 12 rồi, anh khỏi phải lo cho tụi em nữa .

-Em nói cái gì vậy My ? Không được, anh nhất định trước ra sao thì bây giờ như vậy . Anh sẽ nói chuyện rõ ràng với ML là từ nay anh sẽ không chở cô ta nữa . Anh không có muốn phiền phức nữa .

-Mắc mớ gì tới em, đó là chuyện của người yêu anh mà . DM cố chọc tức Nhật Minh .

Chờm tới, Nhật Minh nắm tay Diễm My hét lên :" Mỹ Linh không phải là người anh thương nên không có được gọi là người yêu, anh thương em chứ không phải là Mỹ Linh, em có nghe rỏ chưa ?"

-Đau, đau quá buông tay em ra . Diễm My buông cuốn sách trong tay ra, cũng may Uyên Thanh đứng bên cạnh chụp được cuốn sách của My . Minh hết hồn vì đã vô tình lớn tiếng như vậy . Buông tay, anh cúi đầu lí nhí :" Xin lỗi em, anh không cố ý ".

Dấu tay của Nhật Minh đã để lại 1 dấu đỏ trên tay của Diễm My, cả 3 vẫn im lặng đứng đó . Uyên Thanh như không muốn kéo dài tình trạng này nên nắm tay DM nói :" Okay, thôi đi về, ngày mai thì ngày mai tính, hôm nay mình vẫn đi xe chung với anh Minh ".

DM đành phải đi theo Uyên Thanh thôi, rất bực tức nhưng vẫn phải đi vì school bus giờ này cũng đã về từ đời thưỡ nào rồi . Nhật Minh vẫn đi theo sát bên Diễm My . Hôm nay không biết sao Mỹ Linh không có đợi chờ Nhật Minh đưa về như thường lệ . Cũng may, nếu không chắc bị con nhỏ này chọc tức DM chết, Uyên Thanh mỉm cười .

Nhật Minh chở Uyên Thanh về trước vì nhà của Uyên Thanh phải đi qua rồi mới tới nhà của DM . Bước xuống xe, Uyên Thanh vẫn nói câu nói của mỗi ngày :" Cám ơn anh Minh đã chở em về , bye everybody". Minh gật đầu mỉm cười nói :"Bye Thanh ".

Còn lại 1 mình trong xe, Diễm My thầm mong sau cho Minh lại mau tới . Vái trời cho ảnh đừng hỏi, đừng nói gì về Mỹ Linh nữa, nếu không mình sẻ điên lên mất . Như hiểu được ý nghĩ của DM, Minh vặn nhạc lên, cũng là bài hát "Vì đó là em" với tiếng hát Quang Dũng . Thả hồn theo bài nhạc, DM như quên đi chuyện gì vừa xãy ra . Bài nhạc vừa hết thì Minh cũng vội vã tắt ngay . Quay sang Minh, DM ngạc nhiên hỏi :" Ủa , anh Minh hông muốn nghe nhạc nữa hả ?"

-Anh có chuyện muốn nói với em .

Nhật Minh cho xe dừng lại rồi quay sang DM, anh hỏi :" Em có biết tại sao lúc nào lên xe này em cũng nghe toàn bài này không ?"

-Thì anh thích nó

-Không phải, em có nhớ 3 năm trước, khi em nghe bài này ở nhà Uyên Thanh, em đã rất là thích và kêu Uyên Thanh vặn đi vặn lại bài hát này . Từ đó, anh đi tìm và collect tất cả bài hát và hể mỗi lần em lên xe thì điều là những bài nhạc mà em thích . (Trùi, cảm động quá )

DM như thụ động trước lời nói của NM. Cô không biết phải nói gì trước lời lẽ chân thành mà cảm động đó . Thôi thì hãy nói cảm giác của mình ra cho anh ấy biết . Hít 1 hơi sâu, DM quay sang Minh và chậm rãi nói :

-Anh Minh nè, trước đây có nhiều lúc em cũng nghĩ là em có thích anh . Nhưng cho tới khi hôm qua khi thấy anh thì em mới biết là em không có phải có tình cảm của trai gái với nhau . Nếu như khi thấu anh quàng tay đi chơi với Mỹ Linh, em sẽ buồn ghê lắm . Nhưng em chỉ ngạc nhiên tới bất ngờ thôi . Sau đó thì em ăn ,chơi, ngủ bình thường và không nhớ tới chuyện đó . Nội nói đó là cảm giác bình thường, không phải gọi là yêu đương được .

-Em đã đi suốt ngày Thứ 7 với anh ta hả ? Anh ấy là ai vậy My ?

-Anh ấy tên Thiên, là con bác Linh và bác Lam, cũng là cháu của nội . No, no, là cháu ruột chứ hổng phải như em .

-Hả ? Là anh ấy ? Vậy em ....em .....em có ....với ảnh không ? Nhất Minh cuống cuồng nắm tay Diễm My .

_Mommy nói là hổng có ép em mà . Anh đừng có hù em nha . Nói tới ảnh là em thấy ớn rồi, nếu không phải ảnh thì cái môi của em ...

-Môi em sao hả ?

-Uh .....em .....

Nhìn vài cái môi của Diễm My lúc bấy giờ, Minh vẫn thấy 1 chổ bầm bầm đỏ đỏ, anh cố nhìn cho kỷ rồi gắt lên:

-Ảnh làm gì em rồi My ? (thì chứ gì )

-Không gì, không gì, tại em nhéo ảnh, rồi em té nên cắn vào môi thôi .

-Hai người thân tới vậy à ?

-Em ...em ....thì cũng có Uyên Thanh nữa mà . Em đâu có làm gì .

Chợt quay khuôn mặt DM lại, Minh nhìn vào mắt DM và nói :" Anh không thể nào mất em được My à, bây giờ tại em mắc bận học nên chưa nghĩ tới anh nhiều . Anh tin vào cảm giác của anh mà, không sai đâu . Nội của em chưa chắt đã nói trúng . Tình cảm của anh đã trao ra cho em hơn 3 năm rồi, chẳng lẽ em không có chút cảm động nào sao My ?

-Em .....em đâu có biết tại sao em lại như vậy . Dm lí nhí .

Tự nhiên cái bụng của DM lại kêu éo éo lên, đưa tay ôm bụng, Dm thầm cảm ơn đồng minh này vì nếu có ngồi đây thì cũng không biết nói gì với anh Minh . Quay sang Minh, DM nhẹ giọng :" Em đói quá rồi, mình về đi anh Minh ".

Nhật Minh miển cưởng kết thúc cầu chuyện, mỉm cười, anh cho xe lướt đi . Chiếc xe dừng lại ở trước cửa nhà, DM mừng rở . Chưa kịp xách tập vỡ bước ra thì Nhất Minh chồm tới nắm lấy bày tay Diễm My . Âu yếm, anh nói nhẹ nhàng :" Anh sẽ vẫn chở tụi em đi học vào Monday, Wednesday and Friday, không có thay đổi gì hết . Anh sẽ nói chuyện với Mỹ Linh và cái quyền muốn chở ai là của anh, ML không có chọn lựa được . Xin em đừng có coi anh như là người yêu của Mỹ Linh vì anh không phải, em nhớ không ? Thôi em đi vào nhà đi, tối nay anh gọi phone cho em . Bye em ".

DM vội rút tay lại thì Nhật Minh đã chụp lại lần nữa , anh nheo mắt hỏi DM 1 câu :" Bây giờ không còn giận anh chứ My ? "

-Em đói bụng quá, em đi nha . Vừa nói DM vừa rút bàn tay thật nhanh ra khỏi tay Minh . Lính quính cuốn sách lại rớt ngay bên bệ cỏ trước sân nhà . Cúi xuống lượm, DM đi thẳng mà không ngoái đầu nhìn Nhật Minh .

Đợi cho DM khuất sau cánh cửa, Nhất Minh cho xe lướt đi . Anh thầm nghĩ phải kiếm Mỹ Linh để nói rỏ chuyện này . Cô ấy không thể đi rêu rao rằng mình là bồ của cổ được . Hèn chi DM rất sợ khi phải dối diện với cô ấy . Chắc là do cổ nên DM mới không có tiến tới với mình, trời ơi, không thể nào được . Đã khó khăn biết bao khi gặp Mỹ Linh phá hoại, bây giờ lại lù lù xuất hiện anh chàng tên Thiên . Trời ạ ! hy vọng mình lo xa quá nhưng quả thật là anh ta nhìn đúng là 1 địch thủ đáng gờm . Vừa đẹp trai lại rất quyến rũ, có khi nào Dm lại .....cũng may DM còn ghét anh ấy vì chuyện lúc nhỏ . Nhưng cái kiểu anh ta nhìn Diễm My có vấn đề thật mà . Mình phải mau mau dàn xếp chuyện Mỹ Linh chứ nếu không, tình cảm của mình bị tiêu hết trong tay của Mỹ Linh và Thiên . Hít 1 hơi thật sâu cho khoan khoái, Nhật Minh lao đi trên xa lộ đông người .

Hôm nay đã là Thursday rồi, phải còn tới 1 ngày nữa thì mới có thể gặp Diễm My, sao mà lâu quá . Hổng biết mấy ngày nay em ấy ra sao ? Có bao giờ nghỉ tới mình không ? Hông biết có bài vỡ gì cần hỏi không ???? Đang suy nghĩ về Diễm My thì Thái mỡ cửa bước vào . Vẫn không biết có người đang nhìn mình, Thiên vẫn đang suy tư về chuyện của Diễm My . Gương mặt anh lúc nhíu mày, lúc nheo mắt, lúc mỉm mỉm làm cho Thái không thể nào đoán ra tâm trạng của Thiên lúc bấy giờ . Thái chợt hỏi :" Nè, nè, đang nghĩ gì mà mày chăm chú vậy ? "

Giật mình, Thiên ngước lên và thấy Thái đã đứng trước mặt tự bao giờ . Bị bắt quả tang, Thiên mỉm cười buông cây viết trong tay ra và thảy trên bàn . Vuốt tóc 1 cái, anh nói :" Thì chỉ có nghĩ tới Diễm My tao mới nhìn man man như vầy nè , mày kím tao có chuyện gì không ?"

-Thì định rủ mày Friday night đi chơi thôi . Uyên Thanh nói sẽ rủ cả Diễm My nữa .

-Thiệt hả ? Vậy thì đi liền , hỏi thiệt dư thừa .

Như chợt nhớ ra chuyện gì, Thiên nhướng mày hỏi Thái :" Nè, hổm rày mày có chỉ bài cho Uyên Thanh không ? Không biết có bài gì cần hỏi hay không mà không thấy DM hay UT kím tao".

-Trời đất, mày đã từ bao giờ lo lắng tới chuyện của Uyên Thanh vậy ?

-Tao muốn hỏi DM kìa, Uyên Thanh thì để mày lo lắng đi, một mình Diễm My là tao đã chết dỡ sống dỡ rồi, nhưng mà cái kiểu sống chết thật là thú vị và quyến rũ . Thiên nheo mắt .

-Thì 1 ngày trước tao có chỉ bài cho 2 người . Mày sao lo xa quá, vậy chứ lúc trước đây mày không có ở đây thì tao vẫn chỉ bài cho DM và UT đó . Làm như không có mày thì DM sẽ hổng có chổ dựa vậy . Oh, tao chợt có ý kiến này hay nha .

-Gì hả ? Thiên chồm lên bàn .

-Tao mới suy nghĩ ra 1 chuyện, từ đây về sau nếu DM có hỏi chuyện bài vỡ, tao sẽ nói là tao bận hay nói có project phải sắp nộp lên . Tao sẽ kêu DM hỏi bài mày tại mày rảnh hay là tao phone cho mày và mày kiếm cách gì đó tới nhà DM . Còn Uyên Thanh thì ....cũng là do tao chỉ bài chứ hổng phải là mày, nếu cần sẽ kêu UT ở nhà và mày có thể chỉ bài DM 1 mình . UT tới đó thì chướng mắt lắm . Mày thấy sao Thiên ?

Vổ tay 1 cái thật lớn, Thiên như muốn nhãy lên vì nghe được lời đề nghị đó . Thiên mỉm cười thật tươi và nói : "Great, I love that decision, thank you mày nha ".

-Mà chuyện của mày và Diễm My sao rồi ? Nghe Uyên Thanh nói Diễm My vẫn còn giận mày phải hông ?

-Ừ, hông hiểu sao em ấy giận dai đến như vậy . Lúc đó tao đâu cố tình , tao cũng đã bị 1 trận mà .

-Đâu mày thử kể lại cho tao nghe coi chuyện gì đã xãy ra lúc nhỏ, biết đâu mình ngồi mình suy nghĩ sẽ ra . 2 cái đầu tuyệt vời như 2 đứa mình chẳng lẽ hông biết câu trã lời sao .

Thái ngồi xuống chiếc ghế trước bàn của Thiên như chờ đợi . Thiên cũng ngồi xuống và quá khứ như hiện về . Ngày ấy .........

Ngày ấy, bác Lộc cùng với bác Kim dẫn chị Diễm Mai, Diễm Thanh và Diễm My đi qua nhà ăn đám giổ của ông bà ngoại của Thiên . Bà nội và ông nội lúc đó đang nhìn mấy đứa cháu và mỉm cười . Chợt bà nội nắm tay Thiên và hỏi 1 câu khiến cho cả ông Lộc, bà Kim, ông Lam và bà Linh đều bàng hoàng :" Thiên nè, mai mốt con lớn lên con có muốn cưới vợ không hả Thiên ."'

-Chi vậy nội ? Con hông cưới vợ đâu .

-Ai cũng phải cưới vợ cả, như vậy mới có người lo và thương yêu mình . Con cũng phải cưới vợ thôi con à .Con phải lo cho vợ con nữa .

-Thôi, con mắc lo cho bé My rồi nội ơi . Con chỉ muốn bé My thôi à .

-Bé My nè, nếu sau này hổng gặp anh Thiên nữa thì con có buồn hông ? Bà Linh lên tiếng hỏi .

-Thôi con muốn gặp ảnh mỗi ngày hà bác Linh ơi . Con sẽ buồn lắm khi mà hổng có anh Thiên . DM míu máo sắp khóc .

-Vậy mai mốt anh Thiên lớn lên, phải cưới vợ và vợ của anh Thiên hổng có muốn con chơi với anh Thiên thì sao ?

-Con hổng chịu đâu . Anh Thiên hông được cưới vợ .Anh Thiên phải chơi với con mỗi ngày, phải ở chung với con . Diễm My rơi nước mắt tỉnh bơ .

-Được được, mai mốt anh Thiên sẽ chơi với con mỗi ngày, sẽ đưa con đi bơi, hổng được cưới vợ . Vậy mai mốt bé My đám cưới thì làm sao anh Thiên chơi với con nữa được, con phải có chồng rồi anh Thiên phải có vợ . Vậy sao 2 đứa gặp nhau được nữa ? Bà Kim hỏi Diễm My .

Diễm My quay sang Thiên, Thiên lúc đó cũng nhìn DM và nói :" Không con không cưới vợ, con muôn chơi với bé My mỗi ngày , con chỉ muốn ở chung vớì bé My thôi mẹ à . Bé My hổng được ở chung với ai hết đó . Con hông chịu, con hông chịu đâu .

Tất cả mọi người đều cười khi thấy 2 đứa nhỏ quấn quít với nhau như vậy . Ông Lam lúc đó quay sang ông Lộc và nói :' Coi bộ chắc mai mốt mình phải làm xui với nhau quá anh Lộc à . Tụi nó kià, anh nhìn xem, không đứa nào chịu xa đứa nào . Hay là mình hãy làm lễ gì hứa hôn cho tụi nó giống như mấy chuyện xưa đó . Hãy cho tụi nó hứa hẹn với nhau , rồi khi lớn lên sẽ cưới nhau . Nếu chúng nó lớn lên không mà 1 trong 2 đứa không thể yêu nhau được thì thôi . Hoàn toàn không có chuyện ép uổng tụi nó, cái quan trọng là tình cảm thân thiết của 2 gia đình trong suốt bao nhiêu năm qua . Anh thấy thế nào .

Gật đầu, ông Lộc đáp : "Để xem ý tụi nó cái đã, rồi hãy quyết định cũng chưa muộn . Anh đợi 1 chút để tui coi ý tụi nó như thế nào ."

-Nè bé My, con có muốn mai mốt khi lớn lên sẻ đám cưới với anh Thiên không ?

Diễm My tròn xoe cặp mắt nhìn ông Lộc, quay sang Thiên, Thiên mỉm cười hỏi DM 1 câu :" Bé My có muốn ở chung với anh Thiên khi em lớn không kià ? Nếu không em không có thấy anh Thiên được nữa ."

-Con muốn, con muốn anh Thiên thôi à ba ơi . DM đáp 1 cách ngây thơ vì sợ không thấy anh Thiên nữa .

-Vậy Thiên có muốn ở chung với DM mỗi ngày khi con lớn không hả ?

-Dạ muốn, dạ muốn chứ bác Lộc .

Tất cả mọi người đều cười rần lên . Ông Lam chợt đứng dậy 1 cách trịnh trọng , sửa lại áo quần, ông tới trước ba mẹ nói :" Ba à, hay là hôm nay mình cho tụi nhỏ làm cái lễ gì đó để gọi là đính ước nha ba, ba xem tụi nhỏ thích nhau như vậy mà gia đình chúng ta với lại anh Lộc quá khắn khít như vầy . Hãy cho tình cảm 2 bên được suốt đời bền chặt, ba thấy thế nào ? "

-Được lắm, được lắm . Ý kiến hay, ba đồng ý ngay nhưng không biết cháu Lộc có ý kiến gì về chuyện này không ?

-Dạ con đồng ý, tụi nhỏ cũng đã đồng ý rồi mà bác . Vậy chi bằng hôm nay cho tụi nhỏ đính ước với nhau luôn là được nhất .

-Nhưng nghe người ta nói khi đính ước thì phải có cái gì đó trao đổi giữa 2 đứa nhỏ . Vậy mình phải làm gì đây ? Tiếng bà Kim xen vào .

-Nhưng tụi nhỏ đâu có gì trên người để mà trao đổi . Bà Linh lại lên tiếng .

-Đây, đây rồi . Mẹ có 2 cái mặt dây chuyền của bà bây để lại . Hãy cho mỗi đứa 1 miếng, tụi con hãy xem có được không ? bà Yên bưng ra 1 hộp nữ trang .

Mọi người bèn nhìn vào trên tay bà Như Yên, quả thật là 1 cặp ngọc xanh biếc sắc sảo có một không hai . Hai miếng ngọc hình như là được cắt đôi ra rất khéo mà không một vết nứt nào . Nhìn vào là có thể biết ngay đây là 1 cặp ngọc được mài dũa 1 cách tinh tế . Nhìn những đường xanh biếc trên miếng ngọc cũng đủ biết giá trị đến dường nào . Hai miếng ngọc được chia ra cho Thiên và Diễm My mổi đứa 1 miếng . Khi đeo vào cho Diễm My và Thiên , ông bà nội mỗi người 1 sợi, vuốt đầu 2 đứa cháu và bà Yên nói :" Mai mốt khi các con lớn, hãy thương yêu nhau và hãy để cho tình cảm của 2 gia đình trở nên bền chặt hơn nghe các cháu . Ông bà nội rất mong muốn sau này mình sẽ là người 1 nhà . Nếu như 1 trong các con lỡ không thể yêu nhau, ông bà nội cũng như ba mẹ sẽ không ép các con vì tình cảm thiệt là khó nói . Thôi, từ đây về sau hãy giữ kỹ món kỷ vật này nha 2 con . Phải giữ thật kỹ món quà này của ông bà nội nhe con ".

Diễm My thích thú khi có them được món quà của nội cho, cô bé cứ như là ăn phải gì mà tủm tỉm cười híp mắt lại . Còn Thiên thì cũng mãi nhìn miếng ngọc mà không hiểu tại sao ông bà nội lại cho mình . Bà nội dùng 2 sợi dây màu đỏ để đeo vào trên cổ cho 2 đứa cháu . Vì gấp quá nên không có gì để đeo nên Thiên cứ thắc mắc tại sao trên cổ lại là dây đỏ . Nhưng mản nguyện vì tự nhiên có quà của nội cho, Thiên cũng cười tít mắt .

Sau khi ăn uống xong, ông Lộc quyết định đưa cả nhà đi đến hồ bơi . Trên xe, Diễm My đã kéo tay anh Thiên và nói :' Lát nữa anh đưa em ra ngoài bơi với em nha, chị Mai hay nhấn nước em lắm . Em hổng muốn chơi với chị Mai và chị Thanh đâu, mấy chỉ hay la tại vì em hổng có bơi được. Anh dẫn em bơi há anh Thiên ".

-Ừ, anh sẽ dẫn em đi chơi . Sẽ cho em ngồi trên cái phao rồi đưa em ra ngoài chơi 1 mình, hổng cho chị Mai theo chịu hông My ?

-Dạ được . Đi mình đi anh Thiên .

Trước khi đi, DM còn nhìn thấy chị Mai và chị Thanh vẫn đang thay áo trong phòng . Hôm đó DM bận 1 cái bơi màu hồng với những đoá hoa màu sắc trông thật rực rỡ . Thiên cũng đang lúi cúi tìm chiếc phao nào vừa cho DM . Cuối cùng 2 đứa cũng leo xuống hồ bơi .

Mọi người lúc ấy đang vui vẽ trò chuyện cùng nhau . Bà Linh và bà Kim đang nép vào 1 góc hồ để nói chuyện gì đó trong thật vui, ông Lam và ông Lộc thì đang ở tít xa ngoài kia . Diễm Mai và Diễm Thanh đang vịnh bờ hồ và rượt đuổi nhau . Thiên thì đang kéo Diễm My ra giửa hồ . Mọi người đều an tâm vì Thiên bơi rất giỏi và DM luôn luôn có chiếc phao bên cạnh .

Lúc đó, Thiên đang cõng Diễm My trong tiếng la hét om sòm của Mai và Thanh . Bất chợt Thiên buông Diễm My ra và DM qườ quạng chụp lung tung khi từ từ chìm xuống . Nguyên nhân chính là vì tự nhiên lúc đó chiếc dây đeo cổ của bà nội cho bổng dưng tuột ra và Thiên đã nhìn thấy . Lúc đó quên mất DM đang đeo theo phía sau, Thiên đã với tay theo chụp lấy sợi dây khi nó đang theo đà chìm xuống thật nhanh . DM giãy dụa lung tung và lúc đó đã buông cổ anh Thiên ra . Sau khi chụp được sợi dây đỏ trên cổ cho DM thì Thiên trồi lên . Hoảng sợ vì không thấy Diễm My, Thiên vội la hét lên thật lớn :" Diễm My, Diễm My, em đâu rồi, Diễm My ơi, Diễm My " .

Bà Linh nghe được tiếng kêu của Thiên, vội lập tức đứng dậy chạy ngay đến bên hồ . Bà hét lên :" Diễm My đâu rồi Thiên ?"

Bà Kim cũng hốt hoảng nhào tới : " Diễm My ơi, Diễm My à ?"

Thiên hét lên :" Bé My trên vai con, bây giờ đâu mất rồi mẹ ơi , hic hic hic hic Thiên sợ hãi khóc rống lên .

Tiếng ồn như vụt tắt khi bà Kim và bà Linh nhào tới . Diễm Mai và Diễm Thanh đột nhiên im lặng vì thấy Thiên khóc rống lên . Thiên vẫn đang chui lên chui xuống tìm DM và đột nhiên không thấy trồi lên nữa . Bà Linh lúc này như phát điên lên khi tự nhiên nhìn thầy mất đi 2 đứa nhỏ . Bà hét lên :" Anh Lam , anh Lam ơi, bé My và thằng Thiên mất tiêu rồi, anh Lam, anh Lammmmmmmm".

Từ đằng xa đã nghe tiếng của vợ hét lên, ông Lộc và ông Lam đang hết sức mình bơi vào bờ . Tới ngay chổ bà Linh vừa chỉ, 2 ông lạn thật sâu và vài giây sao ông Lam đã ẵm Diễm My trong tay . Vội vã bơi vào bờ, mọi người chạy tới xem Diễm My . Bà Linh hốt hoãng :' Be' My à, con có sao hông, con đừng làm bác sợ nha, tỉnh lại bé My ơi "

Ông Lộc vẫn đang tìm Thiên dưới nước nên nào hay biết chuyện gì . Loay hoay cuối cùng cũng tìm được Thiên, trồi lên mặt nước, ông Lộc hét lên :" Tìm được rồi, tìm được rồi ". Sau đó ông bơi vào bờ và lúc đó Thiên cũng nằm bất động .

Ông Lam và ông Lộc đang hô hấp nhân tạo cho 2 đứa trẽ trong sự lo sợ của mọi người . Thiên được tỉnh trước và ngơ ngác nhìn quanh . Bàng hoàng khi thấy bé My vẫn nằm yên, Thiên vụt phắc người lên và nhào tới hét lên :" Bé My, bé My em có sao không ? Bé My à, bé My tỉnh dậy đi ".

Thiên khóc ré lên , nhào tới DM đở DM ngồi dậy và lắc lắc người DM mà khóc . May thay sao, dòng nước từ trong miệng Dm bổng dưng vọt ra ngoài . Nãy giờ ông Lộc đang cố hút hết nước cho Dm nhưng vẫn không dược bao nhiêu . Qươ tay, DM chợt tỉnh , mỡ mắt ra , DM khóc ré lên :' Mẹ ơi, anh Thiên nhấn nước con, anh Thiên cho con uống nước như chị Mai đó mẹ ơi ". Hic hic hiccccc

Bà Linh quay sang Thiên tức giận :" Sao con nhấn nước em hả Thiên ? Con biết nó không biết bơi mà , tại sao con làm vậy ?"

-Mẹ ơi, con thấy sợi dây đeo cổ của DM tuột xuống hồ nên con chụp nó mà quên mất là Dm còn trên vai con . Khi con chụp được sợi dây và trồi lên mặt nước thì DM đâ mất tiêu rồi , mẹ ơi con hông có cố tình nhấn nước em My đâu ". Vừa nói Thiên vừa khóc dữ dội .

-Vậy sợi dây của bé My đâu và tại sao con lại mất tiêu và chìm xuống nước , bà Linh lại hỏi .

-Lúc đó con muốn tìm DM nên cứ lặn lên lặn xuống và tự nhiên cái chân của con nó cứng ngắt làm cho con hổng có nhúch nhích được nữa . Con thấy vậy nên bỏ sợi dây vào quần và loay hoay rồi .....rồi con từ từ chìm xuống và con tỉnh dậy thì thấy nằm ở đây . Mẹ ơi, con hông có cố tình cho bé My uống nước đâu mẹ ơi . Thiên vẫn đang chãy nước mắt .

Ông Lộc lúc này mới lên tiếng :" Con có nghe chưa DM , là anh Thiên lượm cho con sợi dây đeo cổ nên mới quên con thôi . Anh Thiên vì kiếm con nên đã bị uống nước nãy giờ đầy bụng rồi, thôi hết chuyện rồi . Mình cũng nên đi về cho rồi .

Bà Kim dẫn DM đi vào phòng tắm để tắm lại cho sạch và đến giờ này Dm vẫn còn run cầm cập . Bà Linh đã ôm DM vào lòng dổ dành hứa sẽ bắt anh Thiên quỳ gối khi về nhà . DM đã nín khóc và nguôi ngoai đi .

Vừa về đến nhà, Thiên đã bị quỳ gối vì như vậy mới cho DM nín khóc . Thế nhưng từ đó , em ấy hay giận Thiên vì đã nghĩ Thiên cố tình nhấn nước DM . Rồi do vì công việc của ông Lam nên 2 gia đình đã xa cách hơn 5 năm . Sau đó họ lại ở gần nhau và 2 đứa nhỏ cũng đã lãng quên lời hứa năm xưa . Thiên thì đã theo học ở 1 trường private school và cũng chăm chú học nên quên đi bé My của mình . Diễm My thì cũng có chị Mai và chị Thanh nên cũng phần nào quên đi Thiên . Tuy rằng DM hay thường nằm mơ kêu tên anh Thiên của nó nhưng đó chỉ là hồi ức của 1 thời . Nhưng thỉnh thoảng anh Thiên có tới thăm DM nhưng lại là lúc DM đi chơi với chị Mai nên không gặp được . Bây giờ sau bao năm gặp lại, mọi chuyện như chợt hiện về như mới xãy ra .

Đó là câu chuyện của 13 năm trước, vậy mà tới bây giờ Diễm My vẫn còn giận tao đó . Lúc đó tao chỉ mới 12 tuổi và DM thì khoảng 4 tuổi . Thiệt hổng biết làm cách gì để có thể cho DM quên đi chuyện đó, tao thiệt là phiền hết sức .

-Trời, 1 câu chuyện tình cảm động ghê nha Thiên . Thái cố tình chọc Thiên khi nhìn thấy vẽ mặt rầu rỉ của Thiên .

-Lại chọc tao nữa hả ? Mày thì vui rồi, Uyên Thanh thì dễ chịu lại hông có giận lâu , chỉ có tao mới khổ nè .

-Thôi được rồi, để cuối tuần này 3 đứa mình bàn bạc coi làm sao để DM không nhớ chuyện đó nữa . Mày đừng quên Uyên Thanh đã đứng về phe của mình nha . Kỳ rồi Thanh nói là sẽ điều tra dùm mày coi DM nghĩ ra sao về chuyện đó . Chắc cũng sắp có kết quả rồi . Đợi tin vui đi . Hãy chuẩn bị tinh thần cho ngày mai đi .

-Ngày mai tính làm gì ? Mày kêu tao theo rồi DM lại nổi xùng nữa .

-Đừng lo, đã sắp xết bàn bạc đâu đó hết rồi . Cứ thay đồ và sẳn sàng đợi phone tao, bảo đãm với mày DM sẽ đón tiếp mày vui vẻ chứ không có quạo đâu men . Thái nháy mắt .

-Thôi, bây giờ tới giờ về rồi . Mình chuẩn bị về đi . Hôm nay không làm gì được, cứ lo chuyện của Diễm My làm cái project phải dẹp sang 1 bên . Cũng may ông Bill không có tới chứ nếu không ổng sẽ biết tao chả làm gì hôm nay . Tao thì giao hết mấy chuyện còn lại cho mấy người kia làm dùm và nói cần phải xong sáng mai . Bởi vậy cũng đỡ chứ nếu không vừa làm vừa suy nghĩ thì đâu có làm được gì . Thiên vừa nói vừa lắc đầu .(sướng quá ta )

-Cũng mai mày là manager chứ không thôi là bị dũa dài dài rồi . Đi làm mà lo nghĩ tới người yêu dấu không à .

-Cũng mai có mày luôn bên cạnh tao chứ không thôi tao cũng khó sống . Okay, xong rồi, mình đi đi .

Hai người bước ra cầu thang máy và đứng đợi . Một ngày nửa thôi sẽ gặp Diễm My và Uyên Thanh . Chỉ nghĩ tới đó thôi, Thái và Thiên mỉm cười mản nguyện

Sau khi hết lớp Chemistry xong, DM hối hả dọn hết sách vỡ và gom hết những tờ report lại cho gọn gàng . Cái môn học này thật là thú vị nhưng cũng đầy sợ hãi . Khi đã dọn dẹp xong, Uyên Thanh cùng DM bước ra khỏi lớp . Hôm nay, Nhật Minh đã đón DM và UT tận cửa lớp với khuôn mặt hớn hở . Mỹ Linh từ đâu đi tới, trông cô ta có vẻ yêu đời ghê lắm .

Diễm My vai khóat chiếc backpack, tay cầm cuốn Chemistry dày cộm cùng với cái áo khoát hối hả đi ra ngoài cùng Uyên Thanh . Bắt gặp Mỹ Linh ngay trước cửa lớp, UT vội nói nhỏ :" Rồi, sắp chướng mắt nữa rồi ". Vừa thấy Nhật Minh, Mỹ Linh vội vã chạy tới và nủng nịu ngay :" Ủa, anh tới rồi hả ? " Cô ta vừa nói vừa đứng sát vào Nhật Minh như thể muốn ôm cả NM . DM và UT mắc cở và cúi đầu cố nhìn vào chổ khác . Nhật Minh đứng lách người ra và trả lời :" Anh tới rước Diễm My và Uyên Thanh về , xin lỗi em anh phải đi rồi ".

-Nè, anh đành lòng chỉ chở 2 người kia thôi sao ? Mỹ Linh la lớn lên khiến cho 1 vài người đi ngang quay lại nhìn . Nhật Minh gườm Mỹ Linh và nói :" Anh đã nói là không tiện đường chở em về mà, tại sao em cứ nhất định phải đi xe chung với anh chứ ".

-Nhưng em vẫn muốn đi chung với anh . Bộ chớ em về thì anh tốn nhiều xăng lắm hả ? Hay là có người không muốn cho em đi chung, anh nói đi " . Vừa nói, Mỹ Linh vừa liếc ngang Diễm My với cái nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống .

Nhật Minh phát nóng lên :" Anh đã nói chuyện với em hôm bứa Thứ 2 rồi, anh nói là anh không muốn chở em đi học về nữa . Em cũng có xe sao không tự lái về mà phải đòi đi chung với tụi anh trong khi đường về ngược nhau như vậy ? "

-Em không biết, em chỉ muốn đi chung với anh . ML la to lên .

-Anh không muốn, em tự mà về 1 mình đi . Nói xong, Nhật Minh lập tức bỏ mặt Mỹ Linh đứng đó và đi tới chổ của DM và UT đang đứng . Lúc này, DM đã run lên khi thấy Mỹ Linh tự dưng la to như vậy . Hối hả bước đi, DM kéo tay Uyên Thanh .

-Đứng lại đó . Mỹ Linh dùng hết sức hét lên .

--Đứng lại đó . Mỹ Linh dùng hết sức hét lên .

Diễm My cũng như Uyên Thanh quay lại nhìn Mỹ Linh, gương mặt ML lúc này dường như là bộ mặt thật của cô ta . Chân mày châu lại, cặp mắt xếch lên . Tướng tá thật là hung dữ và cô ta đang bước về phía 3 người . Nhật Minh quay phắt người lại, anh nổi giận thật sự : " Em la cái gì chứ ? Có phải không hiểu lời nói của anh phải không ? Nói cho em nghe thêm 1 lần nữa cho rõ ràng là không chở em về lần nào nữa hết, em nghe rỏ chưa ? "

Chỉ vào DM, Mỹ Linh hét lên :" Tại sao mày lại không cho ảnh chở tao chứ ? Rõ ràng là mày biết anh Minh là bạn trai của tao mà , sao mày còn giành giựt ảnh chứ ? Thật là không biết xấu hổ mà ."

-Nè, Mỹ Linh ăn nói cho cẩn thận nhe, không biết ai giành với ai à . Là tụi này quen anh Minh trước và Mỹ Linh quen sao mà . Còn một chuyện quan trọng nữa đó là anh Nhật Minh thích Diễm My chứ hông phải thích Mỹ Linh mà đứng đó la rùm lên . Úi trời, thấy mắc cỡ quá, tự nhiên đi đồn rùm beng lên người ta là bạn trai của mình . Uyên Thanh đứng ngay trước mặt Mỹ Linh vừa nói vừa đưa 1 miếng gum cho DM. UT biết rất rỏ là bây giờ bạn mình chắc có lẽ run lên cầm cập vì nghe những lời nói đó của Mỹ Linh . Để trấn an bạn, Uyên Thanh đã cố tình đứng ra hò hét với ML cho DM bớt sợ . Quả thật DM đưa tay đón lấy miếng gum trong tay mà vẫn không mỡ ra được 1 cách tự nhiên .

Cuốn sách trên tay như muốn rớt xuống đất khiến cho Nhật Minh vừa đau lòng vừa tức giận . Đau lòng vì thấy vì mình mà DM phải bị đứng đây nghe ML hò hét ầm ỉ, tức giận vì ML thật là quá đáng . Giơ tay hứng lấy quyễn sách từ trên tay DM rơi xuống, Nhật Minh giận run lên, phải làm gì đó thôi, chứ nếu không ML sẽ còn điên tới đâu nữa .

-Nè, ML có biết ML đang nói gì không ? Anh không phải là bạn trai của em, xin đừng có nói những lời như thế . Còn chuyện anh muốn chở ai về đó là chuyện của anh . Từ nay về sau, đừng bao giờ cho anh nghe những lời nói đó, bằng không em đừng có trách anh . Quay sang DM và UT, Nhật Minh nói :" Chúng ta đi thôi ".

Mỹ Linh nhìn theo vô cùng tức giận . Sỡ dĩ ML không quậy nữa là tại vì có 1 đám người Vietnam đang đứng gần đó và nghe được câu chuyện nên ML đành im . Lủi thủi đi ra khỏi trường, ML vẫn nghiến răng trèo trẹo "Nhất định không để cho mày yên được, tha cho mày lần này, lần sau biết tay tao ". Lẽo đẽo theo sau Mỹ Linh là Phúc, 1 cây si nổi tiếng trong cái trường này mà người Vietnam nào cũng biết . Phúc không bao giờ tha bất cứ người con gái đẹp nào mà hắn thấy . Đương nhiên Diễm My và Uyên Thanh không ngoại lệ . Cho tới bây giờ, Phúc vần lâu lâu tán tỉnh DM và UT mỗi khi bắt gặp 2 cô nhỏ đi học về những khi không có Nhật Minh .

-Gì mà giận vậy người đẹp ? Con gái mà giận thì mau già lắm đó nhe . Phúc đeo theo Mỹ Linh tán tỉnh .

-Tránh ra đi, tui đang bực mình, đừng có phá nha . ML quát lên .

-Có gì đâu mà em giận cho mệt, không có thằng đó thì còn có anh nè , anh chở em về mỗi ngày chịu không ?

Quay sang Phúc, ML giật mình :" Ờ, Phúc cũng giàu có lắm chứ, đi chiếc BMW 2 cửa đời mới đi học, chỉ tội cái nước không có đẹp trai lắm thôi . Hôm nay hãy ban bố chút tình yêu cho Phúc cũng như có người chở về nhà cho đỡ tức cũng được ".

-Anh chở về hả ? Mỹ Linh nói vẽ dịu lại .

-Ừ, anh chở em về nha . Phúc vui vẽ .

-Okay đi thì đi .

Thật ra trong đầu Phúc cũng đâu tới nổi ngu ngốc gì mà không biết ML chỉ đang muốn kiếm người trút giận cũng như cho đỡ tự ái vì sự việc vừa rồi . Hắn ta đứng ngay trên thang lầu nên có lẽ mọi người không nhìn thấy . ML đi với hắn chỉ vì đang tự ái ghê gớm và bị mất mặt trước bao nhiêu người thôi . Rồi sẽ đâu vào đó thôi ML à, cô tưởng đâu cô ngon lắm hả ? Một ngày nào đó sẽ biết thằng Phúc này không phải cho cô dễ dàng qua mặt đâu . Đợi đó đi ML .

Ngồi vào trong xe, Phúc mỉm cười hỏi :" Nè, em muốn đi về hay đi đâu đó chơi 1 chút cho thoải mái tinh thần . Hôm nay là Thứ 6 đó cưng à ". Vừa nói Phúc vừa đưa tay nựng càm Mỹ Linh .

-Ừ, đi đâu cũng được , miễn là đừng về nhà .

-Okay, hay là tới nhà anh chơi nha . Ba mẹ anh đi vacation hết rồi, hổng có ai ở nhà hết . Tha hồ mình quậy, khỏi sợ ai hết . Phúc rủ rê ML .

-Cũng được . Đi thì đi .

Chiếc xe lướt cái vù trước sự hoảng sợ của mọi người . Tốc độ trong trường học chỉ là 20 miles mà hình như là Phúc đã chạy rất nhanh như thể năm sáu chục miles khiến tất cả mọi chiếc xe đều dừng lại trước sự kinh ngạc của mọi người .

Trên xe, DM ngồi im lặng không nói tiếng nào . Từ lúc theo Nhật Minh ra xe, Diễm My vội chen với Uyên Thanh và giành nhau ngồi băng ghế dưới . Hiểu ý bạn, Uyên Thanh cũng tỉnh bơ như không có chuyện gì xãy ra . Nhật Minh không thể nào tập trung lái xe khi biết rõ ràng là Diễm My đang rất giận . Anh chỉnh cái kiếng xe để có thể nhìn thấy DM đang làm gì . Một khuôn mặt im lìm không nói chuyện mà chỉ nhìn ra đường trong khi anh lòng dạ Nhật Minh đang rối bời . Liếc xem Uyên Thanh đang làm gì, Nhật Minh cố tình kêu Uyên Thanh bằng ánh mắt nhưng Uyên Thanh cứ giã vờ nhìn ra đường . Chịu hông nổi , anh rút miếng tissue trong xe và viết vội vài chử :" Giúp đỡ anh đi Thanh, DM giận rồi ". Tờ giấy rơi ngay trên mình Uyên Thanh , mỉm cười Thanh nháy mắt ra hiệu như là cô đồng ý . Suy nghĩ vài giây, UT lên tiếng :" Công nhận nhỏ Linh bậy thiệt đó , khi không tự nhiên la oải oải lên há My ".

Vẫn không thấy Diễm My trã lời, Uyên Thanh quay ra phía sau coi bạn đang làm gì . Bắt gặp ngay khuôn mặt đang nhìn ra cửa của Diễm My với cả 1 đống nước mắt viền quanh mi, Uyên Thanh hoảng hốt leo ngay ra phía băng sau :" My à, My à, sao vậy ? Đừng mà, không có chuyện gì nữa hết, đã xong rồi, đừng sợ nữa , có tao nè, nín đi . Tao bảo đãm sẽ không có những chuyện như vậy nữa . Nó sẽ biết tay tao nếu dám ăn hiếp mày ".

Bàn tay Diễm My vẫn còn đang run lên và lạnh ngắt, phải công nhận Mỹ Linh dữ chưa từng có . Biết làm sao để trấn an bạn của mình, Uyên Thanh tức mình hét lên :" Anh Minh ngừng xe ngay cho em mau lên ". (Trời UT oai dễ sợ )

Đạp thắng khi nghe Uyên Thanh hét, Nhật Minh dừng xe lại ngay vài giây sau . Quay ra phía sau thấy từng giọt nước mắt đang rơi trên khuôn mặt của Diễm My , Nhật Minh lính quính ấp a ấp úng không thành lời :" Diễm My à, cho anh xin lỗi, anh ... anh .....không biết chuyện xãy ra như vậy mà ."

-Em có ý kiến này nè anh Minh, anh có chịu hay không thì tụi em vẫn phải như vậy .

-Gì hả ? Nhật Minh hỏi UT .

-Từ đây về sau anh đừng tới rước tụi em nữa , nhất định Mỹ Linh sẽ không có dịp nào đễ hò hét tụi em . Hơn nữa, tụi em chỉ còn một hai tuần nữa là học xong rồi, lúc đó cũng chẳng cần anh tới rước để cho có chuyện . Bắt đầu ngày mai, em và DM sẽ đi school bus hay là nhờ ai đó chở về . Uyên Thanh nói nhanh .

-Em ....em ... Nhật Minh buồn bã

-Phải như vậy thôi anh Minh à , chẳng lẽ anh muốn ngày nào Mỹ Linh cũng la hét như vậy với DM sao ? Cho dù anh không muốn, tụi em vẫn phải như vậy . Thôi coi như quyết định vậy đi nhe . Quay sang DM, Uyên Thanh hỏi nhỏ :" Vậy được chưa nhỏ ?"

Dm gật đầu nhoẻn miệng cười tuy rằng nước mắt vẫn đang chãy trên má . Kế đó, Nhật Minh cũng không biết nói gì, anh quay người lại và cho xe chạy đi . Vẫn là Uyên Thanh về nhà trước với câu nói muôn thưỡ :"thank you anh Minh". UT quay đi trong sự lúng túng của DM . DM đang rất sợ phải đối diện 1 mình với NM . Không biết lần này anh ấy có nói gì nữa không . Cầu trời cho anh Minh chạy thẳng tới nhà . Biết vậy hồi nãy xuống xe với nhỏ Thanh cho rồi, Dm hối hận .

Chợt chiếc xe dừng lại khiến DM ngã chúi về phía trước . Ngẫng lên xem chuyện gì xãy ra cũng là lúc phát hiện ra Nhật Minh đang quay người về phía sau nhìn mình . DM cụp mi xuống không dám nhìn Minh .

-Em còn giận anh không hả My ? Nhật Minh nhẹ giọng

DM lắc đầu đáp :" Không có, em đâu có giận anh . "

-Vậy sao em lại khóc và hổng nói chuyện với anh như mọi khi ?

-Tại em sợ quá khi thấy nhỏ Linh la hét lên, rồi có vài người Vietnam đứng nhìn nên em sợ quá . Nếu hồi nãy nhỏ Thanh không kéo em đi chắc em cũng hổng đi nổi nữa . Cho tới khi ngồi vào chiếc xe chạy đi rồi thì em mới biết không cần sợ nữa . DM vẫn đang thúc thích .

-Anh cũng không biết tại sao Mỹ Linh lại trỡ nên như vậy nữa . Nhưng có một chuyện anh muốn em hiểu rõ ràng rằng Mỹ Linh đang ghen với những gì em có . Hãy cố gắng cẩn thận chăm sóc cho mình . Chỉ còn vài tuần nữa thôi là sẽ không gặp ML nữa, hãy rũ Uyên Thanh đi cùng mỗi khi em cần đi đâu đó . Em có nhớ không hả My ?

-Em biết rồi, nè anh đừng có hù em nha . Anh nói thấy ghê quá .

-Chỉ cần em nhớ như vậy là được rồi, nhớ phải có Uyên Thanh đi bên cạnh có biết không ?

DM gật đầu, mọi chuyện như dịu lại đi sau câu nói đó . Nhật Minh dừng xe lại ở 1 cây xăng và chạy vào trong . Lát sau, anh chạy ra trên tay là 2 chai nước . Vốn biết DM thích uống loại Pina Colada mà trong đó có pineapple và coconut trộn chung, anh lựa ngay 2 chai . Đón lấy chai nước, DM mừng rỡ " I da, đã thiệt, em khát quá chừng . Cô đón lấy và uống 1 hơi đến 1/3 chai .

Nhật Minh cũng cảm thấy thoải mái hơn khi thấy DM đã quên đi chuyện lúc nãy . Nhật Minh chợt nghĩ ra 1 ý kiến và anh nhìn DM 1 cách như van xin :"My à, tối nay rủ Uyên Thanh đi chơi nha ".

-Không được, em đã hẹn với nó đi shopping tối nay rồi .

--Vậy cho anh đi với nha . Hôm nay là Friday mà .

-Không được, con gái đi shopping mà anh đi theo thì làm sao người ta mua được .

-Vậy anh đi không được sao ? Uhh..... Okay, vậy thôi . Anh không đi, có lẽ anh chạy về thăm ba mẹ anh ở Austin . Nè, em chắc là không giận anh chứ ?

-Không mà .

Chiếc xe dừng lại ở trước nhà DM, DM mỡ cửa và bước ra . Nhật Minh nhìn theo cho tới khi bóng dáng DM khuất sau cánh cửa .

*****

Bước vào nhà, DM thiệt mệt mõi sau chuyện chiều hôm nay . Không biết tháng này xui gì đó, gặp toàn chuyện gì đâu không . Phải đi làm gì đó cho đỡ buồn chứ nếu không lại nằm chờ nhỏ Thanh tới thì buồn chết . Đi lên lầu, DM lật đật cầm phone lên và gọi sang Uyên Thanh .

-Ê, My đây . Lẹ lẹ đi qua đây nha .

-Ừa, để tao tắm 1 cái rồi sẽ đi liền . Hôm nay ba đi đâu mất rồi mà giờ này chưa về, chắc phải gọi anh Thái chở tao qua nhà mày quá . Tiếng Uyên Thanh vang lên từ bên kia chiếc phone .

-Vậy thì gọi lẹ đi , nếu không ảnh đi đâu thì làm sao mà chở mày tới đây .

-Biết rồi, thôi tao chuẩn bị rồi qua mày nha .

-Okay bye .

Buông cái phone ra, DM đứng dậy và chuẩn bị đi tắm . Phải tắm 1 cái cho bớt xui và enjoy chút đã . Mỡ vòi nước vào bồn tắm, DM đổ 1 ít buble bath vào . Thật vô cùng thoải mái khi được ngâm mình trong bồn tắm , nằm đó DM như chợt quên đi hết những muộn phiền vừa mới xãy ra . Thích thú từ cái mùi thơm của loại buble bath mới mà cô đã mua , DM cười tủm tỉm . Trời, nó thiệt là thơm đến có thể nổ tung cả cái mũi , không gắt mà cũng không nồng, một mùi thơm thật ngọt . Nếu như không hẹn Uyên Thanh đi shopping, có lẽ DM sẽ nằm thưởng thức cái thú vị đó .

Sau khi nói chuyện với Diễm My, Uyên Thanh đã gọi phone ngay cho Thái . Cô thích thú khi nghe giọng của Thái bên kia :

-Hi anh !

-Thanh hả ? Xong chưa em ?

-Rồi, anh và anh Thiên mau tới nhà em đi .

-Tụi anh đang trên đường tới .

-Hả ? Sao nhanh vậy ? Người ta chưa chuẩn bị gì hết mà .

-Thì bây giờ em chuẩn bị đi . Tụi anh sắp tới rồi .

-Không được, em còn phải tắm cái đã . Hay là em để cửa mở sẳn cho tụi anh nha .

-Cũng được , nhưng em phải lẹ lẹ lên đó .

-Em biết rồi mà . Thôi bye anh .

-Okay, lẹ nha Thanh . Thái chưa kịp nói thêm lời nào thì Uyên Thanh đã cúp phone . Thái mỉm cười quay sang Thiên, Thái lắc đầu :" Chưa kịp nói thêm được câu nào thì cô nàng đã bye nhanh thật đó " .

-Nè, mày có cảm thấy DM và Uyên Thanh thật là 1 cặp thật xứng đôi không ? Thiên nhướng mày hỏi Thái .

-Mày muốn nói gì ? Thái thắc mắc .

-Thì tao muốn nói là 2 người đều rất là hạp tánh nhau và dễ thương nữa . Cũng giống như tao với mày rất hiểu ý nhau vậy đó . Còn ở đó giã bộ không hiểu nữa .

Khi đó đột nhiên Thiên ra hiệu cho Thái im lặng . Bài nhạc "Vì đó là em" đang được 1 giọng nam trầm ấm vang lên . Thiên như đang thả hồn theo lời ca với dòng nhạc du dương quyến rũ đến mê hồn đó, đột nhiên Thái tắt ngay bản nhạc và quay sang cười chế diễu Thiên .

-Nè, bi giờ còn ở đó mà Vì đó là em nữa hả ? Nói đi, bây giờ mày nghĩ gì ?

-Chuyện gì đây ? Tao đang nghe nhạc mà, để nghe hết đã . Điều tra hoài .

-Nói đi, tối nằm ngũ có thấy Diễm My hông mà lúc nào cũng thấy mày thả hồn đi nơi đâu vậy hả ? Thái vẫn không tha Thiên .

-Ơ, thì cũng có

-Hay là tối nằm mơ cứ nói câu thần chú " I love you, I love you " . Thái chồm tới nhìn Thiên .

Mỉm cười với Thái, Thiên bỗng dưng quay sang hỏi :" Vậy chứ mày có nằm mơ thấy Uyên Thanh không hả ? Mày sao thì tao vậy đó thằng qũi " .

Chiếc xe dừng lại trước nhà của Uyên Thanh . Xuống xe, Thiên và Thái thủng thẳng bước vào . Đây là lần đầu tiên Thiên tới nhà của Uyên Thanh . Đã biết từ lâu là Thái có quen với 1 cô bạn tên Uyên Thanh nhưng cho đến khi gặp Uyên Thanh ở nhà Diễm My thì Thiên mới biết được Thanh là cô bạn gái của Thái . Họ quen nhau vào dịp lễ Vu Lan ở chùa và cho đến nay thì khoảng 1 năm . Mãi đi vòng quanh bụi bông ngay cửa ra vào, Thiên và Thái không hay Uyên Thanh đã xong tự bao giờ .

-Thôi vào nhà đi 2 ông anh yêu quí . Uyên Thanh ló đầu ra cửa .

-Sao em nhanh vậy Thanh ? Hỗng có tắm hả ? Cha, hôm nay chắc phải ách xì xuốt đêm rồi . Thái nhanh miệng chọc Uyên Thanh .

-Ai nói chứ ? Người ta tắm nhanh chút thôi mà . UT liếc Thái 1 cái ngon lành . Quay sang Thiên, UT cười và nói :" Okay 2 anh nghe nè . Hôm nay em có tin này muốn cho 2 anh biết . DM đã khóc 1 trận sau khi vừa học xong đó . "

-Hả ? Cả Thiên và Thái giật mình khi nghe UT nói .

-Chuyện gì vậy Thanh ? Tại sao DM lại khóc ? Thiên nóng ruột .

Thế là Uyên Thanh ngồi xuống kễ lại chuyện cho Thiên và Thái nghe . Vừa kể Uyên Thanh vừa quan sát thái độ của Thiên . Trông anh ta bồn chồn, xót ruột khi nghe UT kể chuyện . Nhíu mày, im lặng không nói gì, Thiên lắng tay nghe hết những gì UT nói .

-Bỡi vậy hôm nay My nó buồn ghê lắm, 2 anh không có được chọc giận nó hôm nay nha .

-Vậy Nhật Minh thì sao ? Thiên hỏi tới .

-Thì hổng được chỡ tụi em nữa chứ sao . Em nói anh Minh rồi và ảnh cũng đã đồng ý mà .

-Ờ, anh biết rồi, thôi mình đi . Thái đứng dậy .

-Khoan, để em gọi phone cho nó biết trước . Mình đã bàn với nhau là xe của anh bị hư mà anh Thái , bỡi vậy mới đi chung với anh Thiên . Thiệt tình, anh già quá nên quên rồi anh ơi .

Cả 3 cùng cười và đợi Uyên Thanh gọi phone cho DM .

-Dạ con , Uyên Thanh nè bác . Bác ơi có My ở đó không bác .

...........

-Dạ, dạ vậy thôi bác nói nó con sắp tới rồi . Còn nữa, xe anh Thái bị hư nên anh Thiên sẽ chỡ đi . Bác nói nó là con chút nữa sẽ tới .

................

-Dạ, dạ , .....dạ, dạ bye bác .

Uyên Thanh cúp phone cười hớn hỡ . Quay sang Thiên, Uyên Thanh nói :" anh Thiên oai ghê nha, vừa nghe nói anh Thiên tới chung là bác Kim nói okay liền . Bác Kim sợ DM đi chơi với em mà hổng nhớ giờ về giống như lần trước đó ".

-Con rễ tương lai mà, phải vậy chớ . Thái xen vào .

-Nè anh đừng nói bậy nha . DM chưa biết ý ra sao đó . UT trừng mắt nhìn Thái .

Thiên chỉ mỉm cười khi nghe UT và Thái nói . Bây giờ anh chỉ muốn tới nhà DM ngay và xem coi DM như thế nào . Nóng lòng nhưng không tiện hối thúc UT và Thái nên đành im lặng . Cả 3 đi ra xe và chiếc xe lăn bánh với những tiếng rít của bánh xe trên đường . Có lẽ Thiên đang cố chạy thật nhanh tới nhà DM quá rồi .

Bước vào nhà Diễm My, Thiên, Thái và Uyên Thanh chào bà Kim đang đi ra từ phòng khách . Hôm nay có lẽ bà Kim chuấn bị đi đâu đó nên trên tay đang cầm bộ quần áo . Uyên Thanh chạy đến cầm chiếc áo dài trên tay của bà Kim :" Trời, bác đi tiệc hả bác ? Cái áo dài này đẹp quá chừng hà ".

-Ừ, chiều nay bác đi ăn đám cưới của người bạn . Họ gã con đó . Cũng mai có con chơi với Diễm My chứ không thôi tối nay nó phải ngũ ở nhà 1 mình . Con có thể nào ngũ lại với con My tối nay không ? Nó không dám ở nhà 1 mình đâu .

-Bộ bác đi luôn tối nay không về hả bác ? Uyên Thanh ngạc nhiên .

-Ừ, bác trai tối chạy xe đâu có thấy đường, với lại bạn bè lâu ngày gặp nhau nên thế nào cũng tâm sự suốt đêm . Cho nên bác ở lại nhà của người ta rồi chiều mai mới về .

-Dạ được, nhưng chút tối bác gọi dùm mẹ con, nếu không mẹ con tưởng con đi với ai thì chết con đó . Uyên Thanh le lưỡi .

-Ừ, để chút nữa bác sẽ gọi mẹ con . Thôi, mấy đứa ngồi chơi đi, chút nữa bé My xuống liền . Cũng may bác kêu nó chứ khong thôi nó ngũ quên trong phòng tắm rồi .

-Là sao bác ? Uyên Thanh vẫn thắc mắc .

-Thì nó ngũ quên trong bồn tắm đó . Không biết có chuyện gì mà nó đi học về rồi ở riết trong phòng . Lên kiếm nó thì mới thấy nó ngũ trong đó . Có chuyện gì xãy ra cho nó vậy Thanh ?

-Dạ đâu có gì, tụi con hôm nay học mết quá chừng . Con cũng đừ cả người . Phải relax mới được . Uyên Thanh đáp tỉnh bơ.

Quay sang Thiên và Thái , Uyên Thanh nói :" Hai anh ngồi đây đợi em nha, em lên coi coi nó làm gì ở trển ". Nói xong, Uyên Thanh chạy lên lầu .

Uyên Thanh chợt muốn hù Diễm My 1 cái cho vui nên rón rén bước nhẹ nhẹ vào phòng của Diễm My . Không thấy DM đâu cả, chỉ nghe tiếng ca nho nhỏ từ phía closet vọng ra , UT bước đến nhìn vào thì thấy DM đang leo lên tuốt trên cao . DM đang vói tay lấy cái áo gì đó và đang nhón chân lên . Dm quay phắt lại khi phát hiện ra có bóng người đứng phía sau lưng mình .

Á ! Diễm My té từ trên ghế xuống rồi tiếng ghế ngã vọng xuống lầu một cái rầm . Thiên vụt đứng phắt dậy như ngồi trên đinh . Thái còn đang ngơ ngác chuyện gì đang xãy ra trên lầu, bà Kim vội vã chạy lại chân cầu thang nói vọng lên :" Có sao không hả ? Chuyện gì xãy ra đó bây ? "

Dù đang đau đớn vì bị té từ trên cao xuống, DM cố nói thật lớn :" Dạ không có gì, là cái ghế ngã thôi mommy à ".

Bà Kim quay đi và lắc đầu nói:" Đứng tim vì tụi này mà ".

Trên lầu, DM vừa xoa chân vừa liếc Uyên Thanh :" Tại mày hù người ta mới như vầy nè, mày thiệt là ác mà , ui cha đau quá . Tao hổng biết đâu đấm bóp cho tao đi ."

Uyên Thanh thấy DM xuýt xoa như vậy thì cũng muốn đứng tim vì cả người Dm rơi từ trên cao xuống 1 cái bịch . Cũng rêm cả người đó chứ, UT bèn nói :" Sorry sorry, chưa kịp hù mày thì đã bị mày hù trước rồi . Có sao hông, đưa coi coi có bị gì không, nếu không tao tiêu đời với nhiều người lắm ."

-Tao có bị handicap thì mày phải nuôi tao suốt đời đó . DM cười .

Coi qua coi lại bàn chân DM, UT mỉm cười nói :" Cũng may không sao, nếu không ở nhà bữa nay rồi . Chỉ bị trẹo chân chút thôi, xuống kia sẽ có người đấm bóp cho, thôi lẹ đi cô nương ".

-Mommy busy rồi còn gì mà có thời gian đấm bóp cho tao . Okay, chờ chút nữa là xong .

Bước đi khập khểnh vì cái chân vẫn còn đau, Uyên Thanh dìu DM xuống cầu thang . Bà Kim thấy con gái đi cà nhắc vội chạy tới đỡ DM "Con bị gì vậy My ?"

-Da, nó té từ trên ghế xuống đó bác . UT nói .

-Hả ? Hồi nãy tiếng động đó là con té đó hả ? Trời đất, ngồi xuống đưa chân mẹ coi coi . Uyên Thanh đi lấy chai dầu để ở trên kệ gần tủ lạnh cho bác đi con .

-Chèn ơi, coi đỏ chét mà nói hông sao ? Vừa nói bà vừa bóp bóp bàn chân của Diễm My . Uyên Thanh cầm chai dầu chạy tới đưa cho bà Kim . Mở nắp chai dầu bà Kim đổ dầu vào tay và chà lên chổ đỏ đỏ trên chân DM .

-Á, rát quá mẹ ơi, rát quá . DM hét lên và vụt đứng dậy.

Thì ra lúc bị té từ trên xuống, một phần da đã bị tróch ra nên bây giờ khi xoa dầu vào thì ai mà lại không cảm giác . Bà Kim kéo DM ngồi xuống và tiếp tục xoa chân con . Một lát sau, bà dán 1 miếng bandage vào chổ da bị lột đó và đi rữa tay . Giờ này Thiên mới ngồi xuống vì thấy DM đã không sao . Thật là hồn vía lên mây với em ấy mà .

Ông Lộc đã về và hình như chuẩn bị đi với bà Kim . Không để ý tới con gái, ông lao nhanh vào phòng thay đồ . Bà Kim đi ra ngoài trong chiếc áo dài màu xanh sẫm . Trông bà thật là sang trong chiếc áo dài đó . DM nhìn mẹ thích thú :" Trời, mẹ nhìn hấp dẫn ghê nha . "

-Ừ, bác hôm nay trẽ ra đó . Uyên Thanh lên tiếng phụ họa .

-Thôi đi mấy đứa này, lo đi cho lẹ đi kìa . Thanh à chút bác sẽ gọi cho mẹ con, con cứ đi đi . DM nhớ đem theo chìa khóa đó . Hôm nay mẹ không có nấu gì ăn hết, hãy tìm đồ gì ăn đi nha My . Đi sớm về nhà nha con . Thiên à, coi chừng em đó, nó mà đi là hổng biết đường về . Bà Kim dặn .

-Dạ con biết rồi . Thiên cúi đầu đáp .

Cả 4 người kéo nhau ra xe, DM ngạc nhiên khi thấy trước cửa nhà mình là 1 chiếc Mercedes 2 cữa . Nhìn quanh mà không biết của ai, DM ngạc nhiên :" Trời, xe ai vậy ta ? Đep ghê hả Thanh ?

-Gì ? Mày hổng biết của ai hả ? Uyên Thanh nhìn My .

-Ừ, bộ quen hả ? Xe ai vậy ?

-Của anh Thiên chứ ai ? Mày đã đi rồi mà . UT nhíu mày .

Giờ này Thiên mới phát hiện ra được 1 chuyện . Thì ra DM lần đầu tiên đi xe anh thì em ấy đã không có để ý chuyện gì sau khi nhìn thấy Nhật Minh và Mỹ Linh đi chung với nhau . Trời ạ ! Gương mặt bổng dưng buồn 1 cách thấy rỏ, Thái bổng khiều khiều Thiên và nói nhỏ :" Ủa, tao nhớ mày có chở DM rồi mà ? Sao DM hông nhớ gì ?"

-Tao đâu biết đâu . Thiên vẫn đáp cho có lệ .

Thái và Uyên Thanh như đã sắp đặt trước . Cả 2 leo ra băng sau ngồi . Diễm My ú ớ định hỏi thì Thái đã lên tiếng :" Thấy anh lịch sự ghê hông, người bị thương được ngồi phía trước đó ."

Mỉm cười, DM bước vào xe và chiếc xe lướt đi êm ả . Dừng lại trước khu shopping , cả 4 người bước vào trong . Cái chân của DM đã trông okay lấm rồi, 2 cô nhỏ lăng xăng đi tìm từng thứ 1 khiến cho Thiên và Thái đi theo cũng mệt đừ . Tới chổ khu giày dép, hai anh mới được ngồi vì Dm và UT phải đi coi giày . Thiệt là thoải mái khi được ngồi mà không phải mắc công dòm ngó tìm kím, Thái lắc đầu nói :" Trời, bây giờ mới biết con gái thiệt là rắc rối . Cứ tìm cái này, kím cái kia , mệt quá mày ơi ".

-Thì con gái mà, phải vậy chứ . Cũng vui mà . Thiên cười .

-May là cái khu giày này nằm ngay giữa , dễ nhìn thấy chứ hông thôi kím có nước đừ người luôn . Thái phàn nàn .

Lúc đó, DM và UT đã đi xem hết những thứ chung quanh, chợt phát hiện ra cái bụng đã không có gì trong đó từ chiều, 2 cô nhỏ chợt quay về phía Thiên và Thái . Uyên Thanh nói " Đói bụng quá, mình kiếm gì ăn nha anh Thái".

-Ừ, tụi anh cũng đói quá mà hỗng dám nói nãy giờ . Thái nheo mắt .

-Okay vậy mình đi kiếm gì ăn đi .

Trên tay của Thiên và Thái là những cái giỏ đồ của DM và UT . DM như quên hết ưu phiền và chạy theo UT . Cả 4 người dừng lại trước cửa 1 hiệu ăn trong khu shopping . Ngồi xuống và trong lúc đợi chờ đồ ăn, Dm vói tay lấy 1 cuốn catalog để ở trên bàn ra xem .

-Trời, Thanh, mày coi nè, sợi dây đeo tay này đẹp quá chừng à . DM kêu lên .

Uyên Thanh chồm qua xem và cặp mắt như sáng rực lên :" Wow, đẹp quá hà ." Người bồi bàn vừa đem thức ăn đến nên UT đành phải dẹp cuốn sách qua 1 bên, DM vẫn nuối tiếc nhìn vào trang sách đó . Cặp mắt của Thiên lướt ngang cuốn sách, anh thắc mắt coi món gì đẹp đến đâu mà Dm và UT đều trầm trồ khen tới như vậy . Ráng cố nhớ xem trang mấy, Thiên ghi vào đầu .

DM và UT đã "đá" sạch phần ăn của 2 cô . Thật ra, cũng không có gì nhiều cho lắm ngoài dĩa salad và vài con tôm nướng được để phía trên salad. DM như đã ăn 1 phần ăn quá lớn, cô xuýt xoa :' Ngon thiệt, nhưng no quá à . Ngày mai phải ăn bớt lại mới được ".

-Trời, em óm như vậy mà còn nhịn nữa hả My ? Thiên quay sang hỏi

-Hôm nay em ăn nhiều quá, ngày mai phải nhịn ,chứ nếu không sẽ mập thù lù thấy ghê thấy mồ . DM gật đầu .

-Anh Thiên coi nó đó, cứ sợ mập hoài, ăn gì cũng có mập được đâu . Có ăn cả ngày cũng không thấy mập mà . UT nói .

DM tủm tỉm cười và đáp :" Thôi lẹ đi cô nương, mình còn phải đi chổ đó nữa kìa . Lẹ đi ".

-Hả ? Tụi em còn đi nữa hả ? Thái như muốn sặc khi nghe DM nói .

-Còn chứ , tụi em đi 1 chổ nữa thôi rồi sẽ về . DM nói .

-Okay , đi thì đi . Tụi anh xong rồi , Thái lắc đầu nói tiếp :" Khổ cho thân con trai qúa nè ông trời ơi . "

Cả đám cùng cười . DM bèn nói :" Không được, tụi em muốn đi 1 mình tới đó thôi . Hai anh ở trước cữa đi, không được vào ".

-Hả ? Đi 1 mình à ? Sao kỳ vậy ? Thiên thắc mắc .

-Ừ, tụi anh đứng ở ngoài được rồi . DM lúng túng .

-Tại sao chứ ? Không được, anh muốn đi nữa . Thái cố tình không chịu đề nghị của DM .

-Nè, anh đi thì làm sao người ta mua được chứ . DM đỏ mặt .

-Thì em cứ mua là chuyện của em, anh đi theo nhìn thôi mà . Thái vẫn đùa dai .

-Người ta đi cái chổ Victoria's Secret mà anh đòi theo làm gì ? DM chỉ tay vào 1 tiệm gần đó .

-Trời, okay thì anh nhìn thôi .Thái nheo mắt năn nỉ Uyên Thanh .

-Không , xin mời 2 anh đứng yên ngay trước cữa và chờ đợi vài phút . Tụi em sẽ ra liền . UT nói rồi kéo tay DM đi .

Thiên và Thái lắc đầu nhìn theo 2 cô khuất vào bên trong . Trước cữa tiệm là hình 1 cô người mẫu nổi tiếng với chiếc áo ngực màu hồng và 1 dáng người lý tưởng . Nheo mắt nhìn Thiên, Thái thúc cùi chỏ vào anh 1 cái :" Lý tưởng há mậy ? "

Thiên nhìn quanh và đáp :" Coi chừng đồ giả đó ".

Ha ha ha Thái cười lớn và chợt hết hồn vì mình đã cười quá to, Thái bèn đáp :"Công nhận thân hình tuyệt vời thật nhưng hông biết tốn mấy ngàn đế được như vậy nữa . Đầy đũ điện nước thật đó nha".

-Sao mày biết ? Biết đâu "điện bình" rồi "nước không nguyên chất" rồi sao ? Thiên tủm tỉm .

-Bỡi vậy chắc con nhỏ này cũng tốn mấy ngàn đó . Thái tỉnh bơ . (Chời, đàn ông họp lai nói toàn gì đâu )

Cả hai cười ôm bụng về câu nói đó .

DM và UT ở trong đó cũng khoảng 20 phút đồng hồ mà vẫn chưa thấy ra . Thiên và Thái sốt ruột đứng đợi . Trời ạ ! Hai cô nàng cuối cùng cũng đã xuất hiện với 2 bọc đồ trên tay . Uyên Thanh xí xoa nói :" Nếu không phải sợ 2 anh đợi thì tụi em còn ở trong đó nữa đó nha ."

-Thiệt hả ? Mua gì mà lâu vậy ? Đưa anh coi coi . Thái như muốn xem thử bọc đồ của UT .

-No no, hổng được đâu . Đồ con gái mà coi gì chứ . UT lùi lại phía sau .

Cả 4 người vui vẻ chuẩn bị đi vào bên trong để đi ra ngoài . Họ phải đi xuống lầu mới có thể ra khỏi chổ này . Từ xa, Uyên Thanh nhíu mày lại khi thấy Mỹ Linh và Phúc đi tới . Quay sang DM, UT nói nhỏ " Nó lại xuất hiện nữa rồi ."

Lùng bùng lổ tai khi nghe Uyên Thanh nói . DM bắt đầu hồi hộp không biết ML sẽ giỡ trò gì khi thấy mình . ML cũng thoáng thấy Dm cùng UT bên cạnh 2 người con trai . Trời , lại cũng anh chàng đẹp trai đó . Không biết họ có quan hệ gì đây . Mình phải làm quen mới được nhưng phải tỏ vẽ sorry DM 1 chút thì mới tiếp cận được anh chàng đẹp trai kia . ML chợt tìm kím kế gì đó để có thể giải hoà với DM và UT . Kéo Phúc lại đứng ngay cầu thang máy, ML suy nghĩ . Đàng này, DM, UT, Thái và Thiên vẫn đang tiến gần .

Quay phắt lại khi biết DM và UT tới gần, Mỹ Linh mặt mày rạng rỡ nói như ai không cho cô ta nói :" May ghê, Linh đang định tìm DM và UT để xin lỗi về chuyện hồi sáng . Linh thật có hơi quá đáng . Hãy bõ qua cho Linh nha My ".

Bàng hoàng khi nghe ML nói câu đó, DM ú ớ, còn Uyên Thanh thì không :" Trời, Linh có ăn lộn thuốc gì hông sao mà hôm nay biết xin lỗi vậy ? La hét cho lớn rồi xin lỗi dễ dàng vậy sao ? "

-Thôi, đừng làm khó Linh mà Thanh . Linh thật sự xin lỗi đó .

Lúc ấy Mỹ Linh dừng cặp mắt lại trên khuôn mặt Thiên, ối trời, 1 khuông mặt thật là đẹp trai với cặp mắt thật quyến rũ . Trái tim có chút rung động khi đứng trước Thiên, ML ngắm nhìn Thiên trơ trẽn . Thiên hoảng hốt mỉm cười với Thái rồi nhìn đi chổ khác . Một khuôn mặt đẹp trai tới tê tái cả lòng mà còn được ban thêm 1 cái răng khểnh thật là có duyên . My Linh như tỉnh hồn khi nghe tiếng UT nói :" Nè , ML, qua đây Thanh nói cho nghe cái này ".

DM và Thiên nhường bước cho Mỹ Linh tới gần Uyên Thanh . Không biết Uyên Thanh nói gì đó vào tai của Mỹ Linh mà cô ta trông có vẽ giận dữ lên . Như cố ghiềm cơn giận, ML liếc ngang Diễm My 1 cái thật bén phía sau. Không thể nào vơi đi cơn giận này, phải làm gì đó mới được . Một ý nghĩ thoáng vụt qua trong đầu Mỹ Linh, cô ta mỉm cười gian trá .

Lúc đó, Diễm My đang nhìn xuống cầu thang máy và nhìn gì đó . Thiên cũng đang đứng gần chỉ chỉ gì đó cho DM trong khi Thái đang khoanh tay đứng nhìn xem Uyên Thanh làm gì với Mỹ Linh . Mỹ Linh quay lại và giã vờ trợt té một cái . Cả thân người Mỹ Linh chồm tới về phía Diễm My đang đứng, cả thân hình của Thiên bị dạt qua một bên và Mỹ Linh đã theo đà đó đẩy Diễm My xuống thang máy .

-Á ! Tiếng Diễm My hét lên vang cả khu shopping khiến mọi người sửng sốt .

Sự việc nhanh quá khiến mọi người không ai có thể trỡ tay nhất là Thiên. Bóng dáng Diễm My theo đà đẩy của Mỹ Linh vụt qua Thiên 1 cách rất nhanh . Bàng hoàng anh lao theo Diễm My mà không kịp suy nghĩ gì .

Sự việc nhanh quá khiến mọi người không ai có thể trỡ tay nhất là Thiên. Bóng dáng Diễm My theo đà đẩy của Mỹ Linh vụt qua Thiên 1 cách rất nhanh . Bàng hoàng anh lao theo Diễm My mà không kịp suy nghĩ gì .

Đang chăm chú nhìn vào nơi Thiên đang chỉ, DM tự nhiên thấy thân người bị đẩy về phía trước . Mất thăng bằng, cô không kịp chuẩn bị và cuốn đi theo đà đẩy của Mỹ Linh . Chiếc giày cao gót bên chân trái bước được vài bước tới phía trước và lọt ra khỏi chân của Diễm My . Bàn chân phải thì do tốc độ xô quá mạnh của Mỹ Linh nên đã kéo mạnh từ trên thang máy xuống từng bậc từng bậc một . Diễm My thấy một cảm giác đau đớn đang lan ra từ phía lòng bàn chân . Bàn tay phải ma sát thật mạnh vào những bậc thang lầu , máu ứa ra từ hai lòng bàn tay của DM .

Cố ghìm người lại nhưng không sau được vì thân người cứ theo đà đó lao xuống, DM chụp vội cái gì đó và đầu cô va mạnh vào khung kiếng bên cạnh cầu thang máy .

Trên này Thái bàng hoàng khi thấy Mỹ Linh cố tình xô Diễm My xuống thang máy và sự việc nhanh quá khiến anh rối trí lên . Với tiếng hét vang vội của Diễm My và nhìn Diễm My đang lao xuống thang máy, Thái nhào tới phía trước . Bất thần Thiên lại lao theo bóng Diễm My, Thái nhào đến và loay hoay tìm xem cái emergency stop button nằm ở đâu . Mắt sáng rực lên khi nhìn thấy cái nút đỏ nằm ngay bên cạnh chổ Mỹ Linh đứng, Thái xô mạnh Mỹ Linh ra và đưa ngón tay nhấn vào cái nút đó . Lập tức cầu thang máy dừng lại .

Uyên Thanh hốt hoảng buông cả giỏ đồ trong tay ra và nhào về phía trước xem chuyện gì xãy ra . Mắt trông thấy Diễm My đang rơi từ trên xuống và có vết máu trên chân DM, UT đã đứng không vững nữa . Thái sau khi đã stop cái emergency stop button đó và bỗng thấy Uyên Thanh té xuống đất, anh vội chạy tới xem chuyện gì xãy ra . Uyên Thanh hai tay run lên cầm cập và miệng thì ú ớ gì đó . Đưa tay chỉ DM, nước mắt tuôn ra , ai mà lại không xót xa khi thấy DM trong tình trạng như vậy . Anh dõi mắt xuống thang máy nhìn xem coi DM và Thiên ra thế nào .

Thiên sau khi lao theo Diễm My và vì vấp phải chiếc giày của DM ở ngay bậc thang đầu tiên nên anh xiểng niểng . Trợt chân vài bước, lớp da của cánh tay bị quẹt thật mạnh vào lề của từng bậc thang máy. Đưa cánh tay bấu vào thành cầu thang máy và ghị lại , anh đã đứng dậy được và chạy gấp xuống từng bậc thang tới nơi DM . Chụp vội cánh tay Diễm My, Thiên mừng rỡ vì đã nắm bàn tay DM lại được . Thang máy bổng dưng ngừng nên cả hai mất thăng bằng lại bị nhào xuống thêm hai ba bậc thang nữa . Không biết sự việc xãy ra thế nào mà mỗi người lăn đi đến hơn nữa cái cầu thang máy . Trời ạ ! Một cái cầu thang máy dài thật là dài để nối cả 2 tầng lầu lại với nhau, có tới cả mấy chục bậc thang đó chứ bộ .

Không khí lúc đó thật là im lặng như diễn viên đang đóng vai trò của mình, mọi người giương mắt nhìn chiếc thang máy . Thiên lồm cồm ngồi dậy bò tới nơi Diễm My đang nằm, anh lết đi nhanh tới .

-Bé My, bé My à, em có sao không ? Thiên cố sức bò tới hét lên.

Thái trên này không biết chuyện gì xãy ra cho Thiên mà sao anh ta lại bò 1 cách chậm rãi như vậy . Dìu Uyên Thanh đứng lên, Thái nói :" Thanh à, Thanh à, mau mau, đi xem DM ra sao rồi ". Uyên Thanh lúc này như tỉnh ra, cô giật mình chạy tới phía trước . Ngang qua Mỹ Linh, Uyên Thanh bỗng dưng nổi giận như chưa từng được giận bao giờ và đưa tay đánh vào má Mỹ Linh 1 cái bốp . Cô hét lên :"Diễm My mà có chuyện gì, mày sẽ biết tay tao ".

Thái lật đật kéo Uyên Thanh tới phía cầu thang và cả hai gấp gáp chạy nhanh xuống phía dưới .

-Bé My ơi, bé My, em sao rồi ? Thiên lay cánh tay Diễm My .

Uyên Thanh và Thái vừa xuống được dưới bậc thang mà Diễm My đang nằm . Trời ạ, Diễm My đã bất tỉnh và nằm sóng xoài ra đó. Thiên hét lên thật lớn :" Anybody call the ambulance please " . Lúc đó, những người chung quanh như chợt tỉnh và ồn ào hẳn lên . Một nhân viên của quày mỷ phẩm đã điện thoại để gọi xe ambulance . Xong, cô ta chạy đến và nhìn xuống phía cầu thang máy .

Gương mặt Diễm My tái nhợt và tay chân thì lạnh ngắt . Thiên lay lay khuôn mặt Diễm My và phát hiện trên trán có một vết đỏ chót đang từ từ sưng lên . Hình như lớp da trên trán bị mất đi và máu đang rỉ ra rỉ ra từ từ . Điều đó chứng tỏ em ấy lúc té xuống cầu thang và trán đụng mạnh vào đâu đó . Máu tứa ra từ hai bàn tay và lớp da trên cánh tay phải bị tróc ra ngoài . Lòng bàn chân bên phải cũng chẳng thua gì cánh tay . Nhìn DM te tua tơi tả như vậy, nước mắt Thiên bỗng từ đâu ứa ra . Ôm Diễm My vào lòng, Thiên cố đứng dậy và định ẳm DM lên nhưng cái chân hình như bị gì mà không sao đứng vững . Uyên Thanh khóc ré lên và nhào tới DM :" My à, tỉnh dậy My ơi . "

Thoáng thấy bàn tay DM cục cựa trong tay mình, Thiên hớn hỡ nói nhanh :" Tỉnh rồi, em ấy tỉnh rồi . My à, em thấy sao hả My ? Em nói chuyện đi, em thấy đau chổ nào hả My ?"

Từ từ mỡ mắt ra thấy chung quanh mình có rất là nhiều người , DM kinh ngạc . Chợt thấy những giọt nước mắt từ trên khuôn mặt Thiên và Uyên Thanh, DM không biết tại sao họ lại khóc như vậy nhất là Thiên kìa .

Nằm trong vòng tay của Thiên, DM thấy đầu óc choáng váng . Cái đầu sao mà đau quá . Đưa tay lên rờ cái trán, DM nhắm nghiền mắt lại và vài giọt nước mắt ứa ra .

Nhắm mắt cố nhớ đã xãy ra chuyện gì, DM chỉ biết mình bị đẩy về phía trước và lao xuống cầu thang rất nhanh . Sau đó đầu bị đập vào miếng kiếng chung quanh cầu thang và hình như đã chụp được gì đó nên đã không bị lăn xuống nữa . Rồi bỗng dưng ngừng 1 chút và lại rớt tiếp xuống thêm vài ba bậc thang rồi không biết gì nữa . Sao lại kỳ vậy ?

Thiên quay quanh tìm Thái và lính quính khi thấy DM vẫn không nói gì, cứ ngỡ DM bị sao đó nên quay sang hỏi Thái :" Tại sao tới giờ ambulance vẫn chưa tới ? Có ai gọi chưa vậy hả ? DM vẫn chưa nói được gì, phải làm sao đây ? "

Cố ngồi dậy, DM lắc nhẹ cái đầu và tỏ ý muốn đứng lên . Thiên như hiểu ý DM nên dìu cô đứng dậy . Ối trời ơi, cái chân đau và rát 1 cách lạ thường . DM quị xuống khi thấy hai bàn tay mình máu me tùm lum . Đưa tay lên ôm ngực, DM như muốn không thở nổi nữa khi bộ đồ đang mặc trên người dính những vết máu rải rác toàn thân . Trái tim lại đau không đúng lúc nữa rồi . Ôm chầm lấy DM, không lẽ DM lại đau tim . Đỡ Dm nằm xuống cho đầu cô gối lên đùi, anh cố để cho người của Diễm My thẳng ra vì bà Kim đã nói mỗi khi DM đau tim thì phải nêncho nằm thẳng . Vài phút sau, DM như đã đỡ đau, cô nắm lấy tay của Thiên và mếu máo nói :" Anh Thiên ơi, sao tay của em thấy ghê vầy nè ? "

-Không sao, không sao hết, em chỉ bị trầy chút thôi . Em hống sao đâu My à . Thiên an ủi DM cho cô bớt sợ .

-Trán của em đau quá . DM đưa tay lên chổ trán và chợt giật mình khóc ngất lên khi thấy sau khi chạm vào và thấy máu trên ngón tay :" Cái mặt của em, cái mặt của em ....có gì không ? " DM quay sang Thiên hỏi

-Em sao vậy, em sao vậy DM ? Thiên quính lên

-Mặt của em ....mặt của em, có phải thấy ghê lắm hông ? DM rớt nước mắt .

-Mặt em không sao, trời ơi, giờ này mà còn lo tới cái mặt . Mặt em hổng bị gì , chỉ bị trầy cái trán thôi My à. (Trời, người ta là con gái đó anh Thiên ơi )

-Thiệt hả ? DM hỏi 1 lần nữa .

-Ừ, không bị gì, vẫn còn đẹp như lúc trước . Thiên gật đầu .

DM nghe nhẹ nhỏm trong lòng, nhắm mắt lại cô thấy toàn thân đau ê ẩm . Trời ạ ! Anh ta đã khóc và hồi nãy còn kêu tên của mình kìa . Thì ra anh ấy cũng lo cho mình giống như lúc trước vậy . Nhớ lúc trước, rõ ràng anh Thiên đã mếu máo bò tới xem mình có sao không ngay hồ bơi và khóc nữa chứ . Hôm nay cũng lại thấy anh ấy khóc, chợt lòng dạ Diễm My thấy .... có chút gì đó là lạ .

Uyên Thanh giờ nay mới mỉm cười khi thấy DM đã tỉnh lại . DM mỡ mắt ra và thều thào nói :" Tao không sao, đừng có khóc nữa ."

Nói về Mỹ Linh, sau khi cố tình giã vờ trợt té và xô Diễm My xuống cầu thang máy, ML lấy làm hả dạ trong bụng . Mỉm cười khoái chí, ML chợt thấy Thiên đẩy mình qua một bên và nhào theo DM, ML vô cùng tức tối . Gương mặt của Mỹ Linh nhíu lại khi thấy tốc độ của DM té xuống thật kinh hoàng . Hoảng hốt lên, ML sợ án mạng sẽ xãy ra và lúc đó ML mới bắt đầu thấy sợ . Trời ạ ! Mình chỉ đẩy nó 1 cái thôi, sao mà nó lại lăn xuống nhanh như vậy . Còn đang run rẩy nhìn xem DM ra sao thì bỗng ai đó xô ngã nhào vào thành cầu thang . Quay phắt người lại thì thấy Thái loay hoay làm gì đó và chiếc thang máy dừng lại . Đưa cặp mắt xuống nhìn DM và Thiên, hình như Dm đã bất tỉnh . Run rẩy đứng không vững, thì Uyên Thanh tới và tặng cho 1 cái tát vào mặt, ML vẫn ú ớ không biết nói gì .

Khi thấy DM đã cử động, ML mới thở ra 1 chút . Bây giờ cô nàng mới lo một khi xe ambulance tới, nhất định sẽ có police và rồi tụi nó sẽ nói là mình đẩy DM xuống . Không được, không được, mình không thể bị gì . Phải chạy tới giã vờ coi DM có sao không, may ra còn khỏi tội . Nghĩ thế, Mỹ Linh vội vã chạy xuống lầu .

Mắt thấy Mỹ Linh chạy về hướng của mình đang nằm, Diễm My run lên cầm cập . Đang xem xét vết thương trên đầu cho DM, Thiên chợt phát hiện ra DM run lên và tiếng bước chân của ai đó đang chạy đến gần . Quay người lại, thấy Mỹ Linh đang chạy xuống thang máy và bàn tay DM nắm chặt tay anh . Cô nói nhỏ :" Anh Thiên ơi, ML tới rồi, em sợ quá ". Vừa nói DM vừa rút mặt vào trong người của Thiên . Ôm DM trong tay, Thiên trấn an tinh thần DM bằng 1 câu nói :" Không sao đâu, có anh nè, nó hổng dám làm gì em đâu, ngoan nhe, đừng sợ My à ".

Mỹ Linh dừng lại ngay trước mặt của Thiên và DM. Cơn giận chợt muốn lên đỉnh đầu khi thấy DM đang nằm trong vòng tay của anh chàng đẹp trai đó . Cố ghìm lại, Mỹ Linh cúi xuống và nói :" Xin lỗi, xin lỗi, Linh không có cố ý . Linh bị trợt té đó ".

Thiên đến lúc này nổi nóng lên :"Cái gì, cô nói gì ? Không cố ý à, cô xém chút nữa hại chết người ta mà nói không cố ý à ? Cô nói hay thật đó . Đóng kịch thiệt là hay . Cô giỏi lắm ."

Lúc đó, 4 người đang chạy nhanh vào và dạt mọi người qua 1 bên . Họ mang theo 2 giỏ đồ để cứu thương và chạy tới bên cạnh DM. DM lính quính khi thấy họ muốn kéo Thiên ra khỏi tay cô, DM nhìn Thiên một cách khẩn cầu như ngầm bảo đừng buông cô ra . Thiên chờm tới nói nhỏ :" Không sao, không sao đâu bé My à . Họ chỉ coi em bị sao thôi . Không có gì đâu, anh ở bên cạnh em mà . Đừng lo ."

Sau khi xem xét vết thương trên đầu, tay và chân của DM, 1 trong những người đó nói là cần phải đem DM đến bịnh viện để xem xét chố bị đụng trên đầu vì vết thương hình như rất nghiêm trọng . Anh ta nói phải cần chụp hình coi xương trán có bị nứt ra hay không vì vết thương quá nặng, máu chảy quá nhiều .

DM quính lên míu máo :" Không em không muốn đi bịnh viện anh Thiên ơi ".

-My nè, My nè, không sao hết . Anh sẽ đi với em nha . Mình chỉ tới đó để người ta coi cái trán của em có bị gì hông, sau đó mình về . Thiên nắm tay DM và nói .

Quay sang người đang đo nhịp tim của DM, Thiên nói :" Could I go with her please ? She's really scare right now ." Anh chàng có tên Bill trên ngực áo cười và nói : " No problem ".

Thiên quay sang Thái và Uyên Thanh :" Chút nữa Thanh hãy theo anh Thái tới bịnh viện okay . Anh sẽ đi với bé My đễ xem có bị gì không ? "

DM được nằm trên 1 cái giường nhỏ và được đẩy ra ngoài chiếc xe ambulance đang đợi ngay trước khu shopping . Thiên theo sát bên cạnh và cùng đi chung với DM. Thái và Uyên Thanh hối hả theo sau bỏ lại Mỹ Linh đứng đó lo sợ . Cảnh sát vẫn đang hỏi thăm chi tiết về sự việc vừa xãy ra . Lính quính khi thấy cảnh sát đi về phía mình, ML như hồn tiêu phách tán . Ú ớ, ML nói cô vô tình trợt té và ôm lấy DM. Người cảnh sát không nói gì và chỉ lấy họ tên cũng như ngày tháng năm sanh, địa chỉ nhà của ML. Ông ta nói sẽ liên lạc sau nếu cần tới và lập tức theo xe ambulance đến bịnh viện .

ML run rẩy nhìn theo cho đến khi bóng người cảnh sát khuất sau cánh cửa . Giật mình khi thấy Phúc đứng bên cạnh, ML vẫn còn chưa biết làm sao khi DM được đưa vào bịnh viện . Nếu nó có gì thì ......trời ơi mình sẽ có chuyện ngay . Mãi miên man suy nghĩ, chợt giật mình khi Phúc choàng tay ngang vai nói :" Đừng lo, anh sẽ nói là em bị trợt chân mà người đẹp ".

Quay sang ML nhẹ cả người ra khi nghe câu nói đó, ít ra cũng có 1 nhân chứng cho mình . Dẫu sao cũng đỡ hơn là không . Nghĩ tới đây, Mỹ Linh mỉm cười tỉnh bơ . Chờm tới kiss Phúc 1 cái trên mặt, ML nói "Thank you anh " . Sau đó theo lời rủ của Phúc, Mỹ Linh đi tới nhà anh ta .

Sau khi qua 1 loạt chụp x-ray và đợi chờ kết quả, một bác sỉ người Vietnam có tên là Nguyễn Nam còn khám vết thương ngoài da cho Diễm My . Bác sỉ nói là không hề gì tới lớp xương bên trong đầu . Đưa cho Thiên 1 toa thuốc và nói :" Anh hãy đi mua những thứ thuốc này và cho cổ uống sau khi về nhà . Còn thứ thuốc để xức lên da thì rất cần, nếu không sẽ bị nhiểm trùng và có khi còn để lại thẹo nữa . Lòng bàn tay tuyệt đối không được đụng tới nước cho tới khi lớp da khô lại . Chân thì chắc phải phiền tới anh vì không được đi lại nhiều . Vừa nói Nguyễn Nam vừa cười . Có gì cứ gọi cho tôi .

Thiên quay sang Diễm My và hỏi :" Em thấy ra sao rồi hả My ?"

-Em đỡ rồi . DM chớp mắt trả lời Thiên . Sau khi được nằm nghỉ vài tiếng đồng hồ trong bịnh viện, DM như đã khá hơn . Thái và Uyên Thanh vẫn đang ngồi đó đợi . Cả 2 cũng đứng ngồi không yên nhất là UT . Sau khi nghe thấy bác sỉ nói xong, UT mỉm cười nói :" Trời, bây giờ mới thấy đỡ lo đó , mày làm tao sợ quá chừng ".

Sau đó Thiên bồng DM ra xe vì đã được phép về . Trời ạ ! Đã 12 giờ đêm rồi chứ chơi sao . UT và Thái vẫn ngồi phía sau xe và mọi người đều cảm thấy nhẹ nhỏm khi được về nhà . Hai mươi phút sau thì chiếc xe dừng lại trước cửa nhà DM . Uyên Thanh loay hoay tìm kiếm chìa khóa nhà trong giỏ của DM nhưng vẫn không thấy ở đâu . Bỗng DM nói :" Oh my god, hồi nãy đi mà My quên đem chìa khóa theo rồi Thanh ơi, bây giờ làm sao ? "

-Hả ? Trời đất, em nói thiệt hả ? Thái hốt hoảng .

-Thiệt, mommy dặn đem theo chìa khóa nhưng em quên mất rồi . DM đáp .

-Vậy làm sao đây ? UT nhìn quanh .

-Hay đi về nhà anh nha My . Sẳn đó có nhiều người chăm sóc em luôn . Thiên đề nghị .

-Được đó, ý kiến hay, sẳn đó có chổ cho mình ngũ luôn . Thái mừng rở .

Thế là chiếc xe hướng về phía nhà của Thiên . Giờ này thành phố đã bắt đầu nhộn nhịp cho những cuộc đi chơi về đêm . DM nhắm mắt lại vì vết thương trên trán bây giờ nhức nhối vô cùng . Ráng không rên rỉ, DM bặm môi lại chịu đau . Cử chỉ đó không qua khỏi ánh mắt của Thiên . Vừa chạy xe, vừa quay sang hỏi DM :" Em thấy sao rồi, đau lắm phải không My ?"

DM gật đầu nhẹ .

Uyên Thanh chờm tới trước lo lắng :" Sao hả ? Thấy sao rồi My ? Ráng chút đi nha My, sắp tới nhà anh Thiên rồi ".

-Ừ, biết rồi, tao không sao mà . Thấy nhức nhức trên trán quá .

Thiên như cho xe chạy nhanh hẳn lên . Anh biết rất rõ ràng là phải cần thuốc giảm đau cho DM ngay . Hhơn nữa còn phải kiếm gì cho DM lót bụng vì bác sỉ đã nói những viên thuốc giảm đau không tốt cho bao tử nếu như không có gì lót bụng. Ngồi thẳng người lại, Thiên chăm chú lái xe .

Chiếc xe dừng lại trước cửa nhà . Sau khi thắng xe lại, Thiên quay ra phía sau đưa chùm chìa khóa cho Thái và nói :" Nè, mày và Uyên Thanh chạy đi mua thuốc theo cái prescription này nha, tao ẳm DM vô nhà . Thấy đèn trong nhà vẫn còn sáng, Thiên vội vả chạy vòng qua bên kia để mở cửa cho Diễm My . DM không biết làm sao để có thể không thấy ngượng khi để Thiên ẳm vào như thế . Không biết làm cách nào, DM giã vờ nhắm mắt lại để khỏi phải thấy gương mặt mình đang cận kề người của Thiên . Trời ạ ! tim bổng đập rộn ràng khi Thiên nhấc bổng thân hình DM lên, cô cảm thấy toàn thân run lên . Nghe rõ ràng tim đập đùng đùng, DM bổng nghe Thiên vừa cười vừa nói :" Bé My nè, không ôm cổ anh thì té ráng chịu nhe cưng ".

Mỡ mắt ra, DM trợn mắt nhìn Thiên . Cô vẫn không cử động gì cả . Thấy lời nói của mình không có hiệu lực, Thiên giã vờ như sắp để DM tuột xuống đất . Lơi lơi cánh tay, DM bổng thấy hình như là thân hình mình sắp té xuống đất nên hốt hoảng chụp lấy cổ Thiên . Khoái chí Thiên nói nhỏ :" Thấy chưa, anh đã nói mà, không ôm cổ thì coi chừng bị té đó " . Lúc này đây thì DM thật sự thấy hồi hộp vô cùng . Đây là lần đầu tiên mình ở gần anh ta tới như vậy . Đã vậy còn ôm cổ anh ấy nữa chứ . Không biết anh ta nghĩ gì khi mình đang ...... Lúc này Thiên giơ ngón tay bấm chuông cửa và đứng chờ . Bà Linh mỡ cữa và hốt hoảng ú ớ khi thấy Thiên và Diễm My đứng trước cửa nhà giờ này .

-chuyện gì ? Chuyện gì xãy ra vậy con ? Bé My , con có sao hông ? Trời ơi sao toàn là máu không vậy nè ? Anh Lam ơi, ra coi tụi nó sao nè . Bà Linh vừa mở cửa vừa kêu ông Lam .

Thiên bồng DM đi tới và đặt cô lên chiếc sofa trong phòng khách . Ông nội bà nội hốt hoảng nhào tới xem chuyện gì xãy ra mà cả người Thiên và DM đều máu me bê bết . Nhất là DM, nguyên bộ đồ trông như mới vừa đánh trận dữ dội . Bà nội như muốn đứng không vững khi thấy DM trong tình trạnh như vậy . Bà chãy nước mắt hỏi nhỏ đứa cháu trai :"Thiên à, sao nó ra nông nổi này vậy con ?"

Vừa nói bà vừa ngồi xuống vì cái chân lúc này đã muốn quỵ rồi . Vuốt tóc DM, bà nội vẫn còn đang khóc . Thiên vổ vai bà nội và nói :" Bé My không sao rồi nội à, bây giờ đã an toàn rồi, nội đừng có lo nữa ."

Dm cũng mỉm cười nói :" Đúng rồi, con không sao nội ơi, con chỉ nhìn thấy ghê vầy chứ không có sao hết đó ."

-Sao bé My lại như vầy hả Thiên ? Bà Linh thắc mắc .

-Dạ ....dạ .....Thiên nhìn DM như ngầm hỏi phải trả lời ra sao .

Chợt bà nội phát hiện ra trán của DM cũng bị thương, bà vén tóc lên và thấy 1 miếng bông băng màu trắng . Nãy giờ chỉ lo xem tay chân mà bà quên mất mặt mày DM có bị sao không . Nhìn quay qua quay lại bà chợt nói với bà Linh :" Con đi lấy thau nước lên đây cho mẹ rữa tay, rữa mặt cho bé My , con nhỏ mình mảy nhìn sợ quá Linh à ".

-Dạ, con đi lấy ngay đây .

Lo hỏi han vết thương cho DM, bà nội buột chùm tóc của Dm lại . Trông cô lúc này bầm dặp tả tơi đến đau lòng .Những giọt nước mắt vẫn cứ rơi trên khuôn mặt của bà nội làm DM thấy thương bà vô cùng . Biết vậy hồi nãy đừng tới đây thì nội đâu có thấy mình như vầy . Cũng tại quên đem chùm chìa khóa nên mới có chuyện . Dm bậm môi , tức tối trong lòng .

Cánh cửa chợt mỡ, Thái và Uyên Thanh xuất hiện . UT và Thái đã vội vã trở về rất mau để đem thuốc cho DM. Trên tay là bọc thuốc , Thiên vội vả chạy ra phòng ăn rót nước . Uyên Thanh mỡ gói thuốc ra và lựa thuốc cho DM, Thái cũng lăng xăng giúp bà Linh lấy khăn lấy giấy . Ông Lam vẫn còn đang ngạc nhiên khi thấy trên người Thiên và DM có những vết thương như vậy . Ông nội thì đi qua đi lại nóng ruột nhìn 2 đứa cháu . Không có chổ trống để cho ông nội chen vào nên ông mới nóng ruột như vậy . DM chợt nói :" Nội à, con không sao rồi . Hãy để cho Uyên Thanh giúp con mấy chuyện này . Sau khi sạch sẽ rồi thì con sẻ để nội nhìn nha . Con muốn Thanh thay đồ và rữa tay chân cho con nha nội ."

-Thôi được rồi, nhưng làm sao con đi được hả My ? Bà nội ngơ ngác .

-Nội đừng quên có thằng Thiên kìa, đó là job của nó đó . Thái cười khúc khích .

-Thằng này, giờ này còn giỡn được kìa . Ông Lam lên tiếng .

Uyên Thanh nhìn quanh rồi nói :" Vậy mình làm gì đây hả My ?"

-Thì giúp tao thay đồ, đừng quên tao bi giờ handicap rồi, chỉ còn mình mày có thể làm mấy chuyện này thôi . DM cười méo xẹo .

-Nhưng tao muốn nói là đồ đâu mà thay ?

-Hồi nãy có mua mà, lựa coi có bộ nào bận được hông . DM chỉ chỉ ngón tay vào mấy giỏ đồ .

UT vẫn tìm kím gì trong giỏ không biết mà đã mấy phút vẫn không tìm được gì . DM nhón người lên xem coi Thanh đang làm gì . Chịu hông nổi, DM lên tiếng hỏi :" Được chưa, sao lâu vậy Thanh ? ".

-Thì hổng biết lấy cái nào . Hầu hết toàn là áo bận đi ra ngoài đường thôi à .

-Vậy cái giỏ chổ Victoria Secret đâu ? DM nhắc .

-Ờ há, quên mất . Thanh vỗ đầu .

Lôi ra bộ đồ màu hồng lợt, Uyên Thanh chắc lưỡi nói :" Vừa mua, chưa kịp giặt là xài ngay, mới tinh mới tinh nè . Okay bây giờ làm sao đây anh Thiên ."

-Hả ? Anh ....anh .....hay là lên lầu nha . Phòng tắm trên đó rộng và có chổ tiện hơn dưới lầu . Thiên đề nghị .

-Okay, vậy xin mời anh Thiên ra tay . Em đi lên trước , anh Thái coi dọn dẹp ở đây đi, sẳn đó kím gì ăn cho tụi em nữa . Chắc cũng đói bụng rồi há My .

Thái lắc đầu nói :" Hôm nay em "đì" anh hơi nhiều đó nha Thanh .

Thiên cúi xuống bồng DM đi lên lầu theo UT . Lần này còn biết sợ té nên DM ôm cổ Thiên thật cứng, đi được vài bước Thiên quay sang nói nhỏ vào tai DM :" Nè, em nhẹ tay chút được hôn My ? Anh thở hổng được nè ".

Dm lườm Thiên 1 cái rồi nói :" Nếu không phải tay em không cử động được , em đã bóp cổ anh rồi ". Nói vậy chứ cô cũng lơi vòng tay ra 1 chút cho Thiên thở đó chớ . Cảm nhận được 1 chút nới lỏng ngay cổ, Thiên mỉm cười tủm tỉm . DM bàng hoàng nhận ra cái răng hơi ngang tàng của anh coi vậy mà cũng có duyên ghê đó chứ . Sao lúc trước mình đâu thấy gì, còn chê trước mặt UT nữa kìa . Bây giờ được xem gần như vầy, trông anh ấy cũng nhìn coi được lắm chứ . DM giật mình khi nghe Thiên nói:" Em lại phát hiện ra chuyện gì nữa rồi mà ở đó cười lén vậy My ?

Trời, anh ta bộ biết hết ý nghĩ của mình hay sao vậy kìa ? Mình chỉ nhìn thôi, chả lẽ chữ cũng hiện lên trên mặt ??? DM ú ớ nói :" Đâu có đâu, em ....em .....thấy ....."

-Thấy gì hả ? Thiên hỏi trong khi chân vẫn bước từng bậc thang .

-Thấy đau đó . DM nói nhanh .

-Nói láo nữa kìa nha . Đau mà em lại tủm tỉm cười hả ? Thiên không tha cho DM.

-Thì em .....em.... sao anh thắc mắc nhiều vậy ?

Thiên cuối cùng cũng đã để DM xuống cái ghế ở ngoài đường đi . Anh nói :" Em ngồi đây 1 chút, anh đem cái ghế vô trong phòng tắm đã nha . "

-Okay

Bưng cái ghế vào phòng tắm xong, Thiên lại cúi xuống bồng DM vào phòng tắm . Anh vọng xuống lầu kêu UT :" Thanh à, xong rồi đó ".

UT chạy 1 mạch lên lầu và nói :" Anh Thiên đi thay đồ đi rồi đứng đây đợi em nha . Chừng nào em xong thì sẻ cho anh biết ."

-Okay, vậy anh đi thay đồ nha . Có gì kêu anh .

UT đi vào phòng tắm nơi DM đang ngồi . Cô nói :" Okay, màn 1 cảnh 1 nha . Diễm My thoát y đây bà con ơi ."

Cả hai cùng cười thật lớn . Thiên vẫn còn nghe được tiếng cười của 1 cô nhỏ từ phòng tắm vọng ra . DM la ú ớ khi UT cố tình làm gì đó trong phòng tắm . Giờ này mà còn cười được, đúng là vô tư mà . Thiên đi vào phòng tìm kiếm đồ cho Thái và cho anh .

UT giúp DM thay đồ và rửa tay cũng như chùi những vệt máu . DM có ý muốn được tắm 1 cái cho sạch sẻ những vết máu còn sót lại trên người . UT đành phải ẳm bạn lên trên bệ của cái sink rồi bưng cái ghế vào bồn tắm . Sau đó bồng DM trở qua bồn tắm . 2 cái chân thò ra ngoài, DM cười ngất khi UT đang tắm cho mình .

Lúc này Thiên đã xong xuôi hết sau khi tắm 1 cái thật nhanh và thay bộ đồ vào . Chạy nhanh ra trước cửa phòng tắm, Thiên chợt nghe tiếng UT .

-Bây giờ sướng thật đó Thanh à . Có người tắm cho nè, có người thay đồ nữa . hihi hihiiiiii

-Mày mà nói nữa thì tao kêu anh Thiên làm hết mấy chuyện này đó My à . UT lườm DM 1 cái .

Trời, thì ra còn tắm rửa nữa . Bác sỉ đã dặn không được đụng tới nước mà . Thiệt tình . Thiên nóng ruột nhưng không biết làm gì .

-Bây giờ bận đồ nha . May là hồi nãy mua bộ này chứ nếu không thì không biết bận gì . UT làu bàu trong miệng .

-Nè, mày nghĩ coi bận cái này có được không hả ? Có kỳ không vậy, hình như thấy làm sao đó . DM nhìn bộ đồ .

-Thôi đi cô nương, bộ này là đàng hoàng lắm rồi đó . Quần dài còn muốn gì nữa . Chỉ có áo thì hơi sexy chút nếu như cúi xuống thôi . Tiếng UT cười rộn rả .

-Vậy mày đi kím cái khác đi nha .

-Trời, tao nói giởn thôi My à . Thôi bận vào đó . Thưa nương nương, đưa chân đây cho tiện thiếp mặc đồ vào cho nương nương .(Ủa, sao có tui trong này nữa )

-Okay, ta chuẩn tấu đó . DM giỡn với DM .

-Công nhận nương nương có thân hình tuyệt vời tới nổi tiện thiếp còn phát ghen lên đó . Tao mà là con trai chắc phải yêu mày thôi My à .

-Mày nói gì ghê vậy ? Tao cũng mong cho mày là con trai á .

-Chi vậy ? UT thắc mắc .

-Thì để yêu lại mày chứ sao quỉ . Dm khúc khích cười .

Lau mặt, chãy đầu rồi buột tóc cho DM xong cũng mất cả 20 phút đó chớ bộ . Bỗng DM muốn nhìn xem cái trán ra sao nên năn nỉ UT ẳm mình lên cái bệ của cái sink. Cô muốn được xem vết thương trên trán ra tới nông nổi nào . Cố hết sức mình, UT bế DM đặt lên bệ và đứng thở hổn hển .

-Trời, mày nặng quá My à . Nãy giờ ẳm qua ẳm lại 3 lần rồi đó nha . Tao hết hơi rồi nhỏ ơi . UT thở 1 cách mệt nhọc .

DM mỉm cười và quay lại nhìn gương mặt mình . Trời, đây là DM đây sao ? Cái trán được băng lại bằng một miếng bông băng dầy cộm . Máu thấm qua luôn cả miếng băng . Chứng tỏ chắc nó nhìn ghê lắm . Hai bàn tay và 2 bàn chân cũng vậy . Đã vậy còn có thêm vài vết trầy trên đầu gối và cánh tay phải nữa chớ . Phải kím gì xức nếu không nó để thẹo lại thì khổ . DM thở dài im lặng .

-Nè, còn đau không hả ? UT hỏi .

-Đau lắm, nhất là chổ này nè . DM chỉ tay vào trán và nói tiếp: ngày mai mà tao uống sửa đó , mày nhớ coi chừng tao nha .

-Tại sao vậy ? UT nhíu mày .

-Thì thay vì uống sữa bằng cái miệng tao lại không uống mà lại đổ từ trên đầu xuống đó . Nghe nói người nào bị đụng tới đầu thì hay man man lắm . DM khúc khích cười .

-Nhỏ này, nói bậy không à . Nếu ngày mai mày hông cầm được ly thì bảo đảm có người sẳn sàng hầu hạ .

-Vậy sao ? Ai ? DM quay lại nhìn UT .

-Thì ....thì anh Thiên chứ ai . UT nháy mắt .

-Mày nói gì vậy ? DM ngớ ngẩn .

-Thôi đừng chậm tiêu tới như vậy . Hồi nãy mày không biết đâu, anh Thiên ôm mày khóc đó . Ảnh chạy xuống thang máy ngay khi mày vừa bị con quỉ đó đẩy xuống . Vấp chiếc giày của mày làm ảnh bị té mấy bậc cầu thang . Rồi hình như bị trặc cẳng hay sao mà bò tới mày la hét um sùm kêu người ta kêu ambulance .

-Vậy hả ? DM hỏi

-Ừ, ảnh khóc khi thấy mày không tỉnh dậy đó . UT cố khơi dậy tình cảm giữa Thiên và DM . Nè, nói đi, thấy sao hả ?

-Là sao chứ ? DM ấp úng .

-Là có cảm động chưa đó quỉ ? UT cười .

-DM im lặng không nói gì . Thật ra nghe UT nói và nhớ lại đã thấy Thiên chãy nước mắt, DM thấy cảm động khi biết Thiên vẫn lo lắng cho mình như khi xưa . Nhưng không biết nói gì cho UT hiểu cảm giác của mình, DM đành im lặng .

-Nè, qua chuyện của ngày hôm nay, thôi đừng giận ảnh nữa nha . Người ta cuống cuồng lo lắng tới phát điên lên rồi . Lỗi lầm gì cũng bỏ qua hết . Được không ? UT chồm tới hỏi .

Gật đầu, DM và UT cười rộn rả .

-Thôi, tao đi kím anh Thiên nha . Ngồi đây chờ tao .

-Khoan đã . Hãy dọn dẹp đồ rồi hãy đi kím ảnh . Mày muốn để cho ảnh thấy chiến trường này à .

-Ờ, tao quên mất . Đợi 1 cái nha .

Trong lúc UT dọn dẹp, Thiên ngoài này khấp khởi mừng thầm . Bây giờ em ấy hết giận mình rồi nhưng hình như em ấy miễn cưởng thì phải . Thôi thì từ từ cho em ấy biết mình thật lòng . Thiên bước tới trước phòng và chờ đợi .

Uyên Thanh mỡ cửa ra và đi tìm Thiên, trời anh ấy đang đứng trong phòng nhìn gì đó . UT lên tiếng hỏi : Anh Thiên ơi, anh đang làm gì đó ?

Thiên quay lại mỉm cười : Đợi tụi em ở đây . Thái đã chuẩn bị đồ ăn xong và nó đang chờ dưới phòng ăn kià .

-Tụi em xong rồi , bây giờ em đi xuống coi có gì ăn nha, phần còn lại là nhiệm vụ của anh đó . Nó nãy giờ bắt em bế qua bế lại làm em hết energy rồi . UT phàn nàn .

-Được rồi, em đi đi . Anh sẻ bồng bé My xuống sau .

UT chỉ đợi Thiên nói như thế, cô chạy tuốt xuống lầu để kiếm gì lót dạ . Thiên ló đầu vào phòng tắm và thấy DM vẫn săm soi cái trán . Hình như em ấy định tháo miếng băng ra thì phải . Thiên đứng ngó DM . Bất chợt DM quay lại hỏi Thiên :" Em muốn tháo miếng băng này ra có được hông anh ? Không biết trong miếng băng này có thuốc không nữa ? Mình lấy miếng khác thay lên cho nhìn coi được 1 chút nha ".

-Không được đâu My ơi . Bác sỉ có nói cái miếng băng này phải tới ngày mai mới tháo ra được lận đó . Đã có thuốc để trong đó cho đừng bị infection mà em tháo ra là không được đâu . Với lại không khí không được sạch sẻ và như vậy lâu làm cho vết thương lành lắm . Ngày mai mình mới thay miếng mới nha My .

-Nhưng nhìn thấy ghê quá . DM vẫn đưa tay rờ rờ miếng băng trên trán .

-Hay là như vầy nha . Em ngồi yên đây đợi anh 1 chút . Vừa nói Thiên vừa mở cái miếng băng trên trán DM . Anh cố tình làm như là tháo ra rồi dán miếng băng mới vào . Cắt đi phần chính giữa không có thuốc và cố tình cho DM thấy phần đã được bỏ đi đó . Thật ra anh chỉ để thêm ở ngoài 1 miếng băng sạch để che đi vết máu thấm ra ngoài mà thôi . Xong xuôi anh nói :" Rồi, em nhìn coi được chưa ".

DM mỉm cười khi thấy miếng băng mới tinh trên trán . Cô hỏi : Anh thay miếng khác cho em đó hả ?

-ừ, anh thay 1 chút thôi, thuốc vẫn còn trong đó và anh chỉ bỏ đi phần giữa không cần thiết mà thôi . Bây giờ mình đi xuống lầu nha My, UT đang đợi em ăn đó .

Okay, em xong rồi . DM gật đầu .

Thiên bước tới, vẫn không biết phải bắt đầu ra sao khi bế DM lên lần nữa . Thiên bước sang bên trái rồi lại sang bên phải tại vì DM bây giờ đang ngồi trên cái bệ của cái bồn rửa mặt . Một chiều cao ngang tầm tay của anh . Như đã tìm được đúng thế để ẵm DM, anh đưa tay ra bế DM lên . Trời, em ấy bận 1 bộ đồ trông thật là xinh . Chiếc quần dài bằng vãi gì mà bóng bóng màu hồng nhạt , chắc có lẽ rất mát , 1 cái áo không có tay thật xinh với chiếc cổ tròn được khoét sâu xuống ngay trước ngực và 1 sợi dây được buột ngang để che đi những đường cong trên người .

Anh nói :" Em chuẩn bị xong chưa, mình xuống lầu nha ".

-Đâu cần làm gì nửa, mình đi được rồi . DM đáp .

-Chưa, em quên 1 chuyện đó . Thiên nheo mắt .

-Gì nữa ? Em xong rồi .

-Là phải ôm cổ anh lại nếu không té cầu thang đó cô hai . Thiên vừa nói vùa nhìn DM.

-Thì anh đi đi rồi người ta biết phải làm gì mà . DM cúi đầu đáp .

-không ôm cổ thì anh hông đi , cho em ở đây nhịn đói luôn . Thiên đuà dai .

Thấy DM vẫn ngồi yên nhìn mình trân trối, Thiên lật đật bế ngay DM ra khỏi phòng tắm và đi ngay xuống lầu . Mình đùa dai kiểu này không khéo bé My lại giận nữa . Tuy ngày hôm nay DM đối với anh không giống như tình cảm mà bé My đã dành cho anh Thiên như xưa, nhưng anh tin có một ngày ........ chân tình này em sẻ nhận ra .

Chợt nhìn sang Thiên thấy trên tay anh là những vết trầy, DM nhíu mày . Sao anh ấy lại bị thương nhiều đến như vầy chứ ??? Nghe UT nói bị trầy tay thôi mà, sao ......

-Anh Thiên, đi lấy gì đưa UT xức lên tay đi, không thôi dể bị infection lắm đó . DM chồm người tới nhìn lên trên vết thương nơi cánh tay của Thiên . Mấy ngón tay nhẹ nhàng rờ gần vết thương trên tay của Thiên .

Thì ra em ấy vẫn quan tâm tới mình , thật là hạnh phúc ghê . Một niềm vui đang nhảy nhót trong tim khi nghe DM nói câu đó . Anh cười nói :" Ờ, anh biết rồi, chút nữa anh nói UT băng lại . Thôi mình xuống lầu nha My ".

Thiên vui vẻ bế DM vừa đi vừa nghĩ lung tung . Xuống được dưới lầu, bà nội vẫn còng đang ngồi ở trên sofa nghe Uyên Thanh kể sự việc xãy ra cho DM và Thiên . Mọi người chăm chú nghe UT kể như chuyện 1 cuốn phim mới vừa đi xem về . Uyên Thanh kết thúc câu chuyện bằng 1 câu : "Và đây nam nử vai chính đã tới rồi, ai có thắc mắc xin trực tiếp hỏi vì bây giờ con đã đói bụng quá rồi . UT đứng dậy chạy ngay tới bàn ăn . Thái chỉ biết lắc đầu vì cô bạn gái của mình .

Bà nội ngoắc tay tỏ vẻ muốn xem DM 1 lần nữa, ông nội lại nói :" Chắc tụi nó đói rồi, hãy để tụi nó ăn xong rồi hỏi sau nha em ".

-Ờ, thôi tụi con đi ăn đi . Thiên ẳm em lại ghế đi con . Chắc con củng mỏi tay rồi hả Thiên . Bà nội đứng dậy đi lại bàn ăn .

-Dạ đâu có, bé My nhẹ hiều hà nội ơi . Óm như vầy mà lâu lâu còn diet đó nội . Thiên quay sang nói với bà nội .

-Trời, thiệt hả My ? Nội giật mình khi nghe Thiên nói .

Liếc ngang Thiên 1 cái, DM nói vội :"Dạ, thì lâu lâu con cũng phải diet chút chứ không thôi mập tù lù xấu lắm nội ơi . Như vậy mai mối ai thấy con cũng chạy hết á .

-Chạy vô hay chạy ra vậy bé My ? Thiên nheo mắt 1 cái với DM .

-Anh ...anh ...lãng nhách hà .

Đặt DM xuống ghế, cả 4 người ngồi vào bàn ăn . UT và Thái ăn thật nhanh, họ hình như là đói dữ lấm thì phải . Vừa ăn vừa nói về chuyện xãy ra vừa rồi tỉnh queo . Thiên vừa ăn vừa phải canh chừng xem DM muốn ăn cái món nào . Tuy có bà nội ngồi sát bên đút cho DM nhưng anh cũng múc 1 chén soup gà cho DM. Bà nội đã nấu ngay món này khi thấy DM như vậy .

Chợt nội như nghĩ ra điều gì, bà đưa chén soup choThiên và nói :" Nè, con đút nó đi, nội đi xem cái này 1 chút ."

Thiên bỏ đôi đủa xuống và cầm lấy cái muổng đút cho DM ăn . Mặt Dm chợt hồng hào lên vì bây giờ mình phải ngồi đây cho anh ấy đút ăn như lúc nhỏ vậy . Trời, sao ảnh nhìn mình dữ vậy ? DM lúng túng khi phát hiện ra Uyên Thanh và Thái cũng đang để ý nhìn Thiên và hình như họ đang cười nữa thì phải . Bộ mặt mình có chử hay sao mà nhìn gì quái dị vậy ? Đá 1 chân vào chân Thiên như cố ý bảo có người đang nhìn, Thiên chợt sực tỉnh .

Gương mặt DM trở nên đỏ hồng dưới ánh đèn vàng . Trời ạ, em ấy thật là xinh ghê luôn . Đang miên man chiêm ngưỡng DM, bà nội đi ra trên tay là cuốn lịch . Bà đang xem ngày thì phải .

Ngồi xuống, bà nội lật lật cuốn lịch và xem 1 cách chăm chú .

-Thì ra là vậy . Bà nội kêu lên .

-Chuyện gì vậy nội ? Thiên quay sang hỏi ngay .

-Hôm nay là ngày mùng năm, với lại là ngày kỵ tuổi của bé My . Con coi trong sách có nói ngày này không tốt cho tuổi của em đó Thiên . Bà nội lật lật cuốn sách chỉ cho Thiên coi . Anh nhìn vài đọc ngấu nghiến trang giấy và ngước lên nhìn DM . Mỉm cười, Thiên gật đầu nói :" Không ngờ, trùng tuổi của em vào ngày hôm nay đó My ".

Thái và UT mỉm cười thích thú vì nghe Thiên nói . Trời, năm nay là năm gì rồi mà bà nội lại đem sách tướng số gì đó coi cho Dm. Nhưng sao lại trùng hợp như vậy thì thật là ngẩu nhiên .

DM không muốn ăn nữa nên lắc đầu tỏ vẻ đã no rồi . Thật ra bây giờ cô chỉ muốn nắm ngủ 1 giấc vì toàn thân đang rêm . Thiên cũng ngừng 1 lượt với DM .

-Anh hãy cho em 1 cây bàn chải đi anh Thiên . Em muốn đánh răng cho rồi và đi nằm ngay vì em không thể nào ngồi nửa . Cái đầu nó làm cho em thấy chóng mặt quá . Dm lay cánh tay Thiên .

-Okay, mình đi vào phòng đó cho em đánh răng rồi anh sẻ kêu UT và Thai chuẩn bị chổ cho em ngủ nha . Đợi anh 1 chút để anh đi lấy cái ghế đem vào phòng cho em ngồi . Thiên vội vả đi ngay sau câu nói đó .

-Rồi, xong rồi . Mình vào đó nha My . Quay sang UT, Thiên nói :" Thanh à, em phải ngưng 1 chút cho bé My đi đánh răng đặng đi ngủ nè . Bé My không thể ngồi được nữa nè Thanh .

UT lập tức đứng dậy ngay khi nghe Thiên nói . Cả 3 đi vào phòng cho Dm đánh răng . Hai cô nhỏ cười khúc khích trong phòng tắm dưới lầu . Không biết làm gì ở trong đó cả 15 phút mới trở ra .

Bà nội quyết định cho DM và UT ngủ ngay tại phòng khách . Một đống mền được trải ra trên tắm thảm cho ai mà nhiều đến ngạc nhiên . DM cười khi thấy nào mền nào gối để đầy trên sofa .

-Gì mà nhiều vậy nội ? Nội ngủ đây luôn hả nội ? DM thắc mắc . -Đâu có đâu, đây là cho con với UT và 2 tụi nó đó chứ . Con với UT nằm dưới này, còn thằng Thái và Thiên thì nằm sofa . Có gì thì kêu anh Thiên nếu thấy cần gì hoặc muốn gì nha con . UT nhớ coi chừng bé My khi ngủ nha cháu . Bà nội nói .

-Dạ con biết rồi nội . UT gật đầu . Nói xong cô nằm xuống bên cạnh DM .

-Thôi, nội đi ngũ đây . Đi ngủ đưọc rồi tụi con à . Để cho bé My ngủ sớm đi . Bà nội đứng dậy đi vào trong .

DM nằm xuống bên cạnh UT . Bây giờ có thể khoan khoái thả lưng được rồi . Cô nhắm mắt lại và viên thuốc hình như đã có hiệu lực , không đầy 5 phút, DM như đã ngủ mê đi .

Thiên chọn ngay cái sofa bên cạnh DM . Nếu có gì thì anh có thể biết được ngay . Bên kia hình như Thái cũng vào chổ và đang loay hoay làm gì đó . Mặc kệ, hôm nay chắc là ngủ không được rồi . Tuy vậy Thiên cũng nằm xuống và cố ru mình vào giấc ngủ .

Dưới ánh đèn màu mà buổi tối trước khi ngủ bà nội đã vặn lên, Thiên có thể nhìn thấy khuôn mặt DM lờ mờ và hơi thở đều đặn . Thì ra bé My ngủ cũng tốt nết ghê, không giống Uyên Thanh . Cô ấy bây giờ đá lung tung khiến Thái phải hết thồn ngồi dậy đi lấy cái gối che vào cánh cửa kiếng của giàn máy nhạc mà UT đang nằm gần . Thái lắc đầu nói nhỏ với Thiên :" Mai mốt chắc tao bị đá lọt giường quá mày ơi ".

-Có bị lọt giường là may cho mày lắm rồi đó qủi . Thiên khoái chí .

-Ngũ gì mà mê dữ vậy hông biết . Thái cố kéo cái mền đắp cho UT .

-Sẳn đó mày lấy cái gối để giữa UT với DM đi Thái . Mắc công tối nay UT đá trúng chân DM thì khổ nữa .

-Okay, xong rồi, bây giờ có thể ngủ được rồi . Bận rộn cả ngày cuối cùng củng được nghỉ ngơi . Nghỉ tới chuyện của ngày hôm nay, tao còn thấy sợ đó Thiên à .

-Ừ, chỉ tội DM bị như vầy thôi . Mà sao tao thắc mắc không biết UT nói gì mà Mỹ Linh giận dữ tới như vậy . Thiên thắc mắc .

-UT nói với ML là DM và mày đã đính hôn rồi, đừng ở đó mà mơ mộng nữa .

-Hả ? Mơ mộng gì ?

-Thì UT nói là ML hay giành với những gì DM có lắm . Thí dụ như là chuyện của Nhật Minh đó . Một hai bắt người ta đưa về rồi đi loan truyền tùm lum là Nhật Minh là bồ của nó . Trời, con gái gì mà phát ớn hả mậy .

-Ừ, nhìn thấy là sợ rồi . Bận đồ như vậy kỳ quá . Thiên vừa nói vừa nằm xuống .

-Nhìn củng mát mắt lắm nhưng giống mấy đứa bậy bạ quá mày ơi . Thái cười khúc khích .

-Thôi ngủ đi thằng qủi, ở đó mà mát mắt, coi chừng UT móc mắt mày ra luôn đó .

Mười lăm phút sau, Thái đã ngái khò khò trong khi Thiên vẫn nằm đó mà không ngủ được . Nhìn DM nghiêng nghiêng qua ánh đèn mờ, trông tội làm sao ấy . Vết thương trên đầu to như gì đó . Mãi nhìn DM, Thiên từ từ khép mắt lại lúc nào không hay .

Giật mình tỉnh giấc vì nghe tiếng động nhỏ nhỏ từ phía bên cạnh . Thiên ngồi bật dậy khi thấy DM tay chân múa máy loạn xạ rồi bổng dưng cô nắm lấy cái mền thật chặt . Thái củng đang ngồi lên xem chuyện gì xãy ra cho DM . Anh cứ tưởng UT vô tình đá trúng chân của DM .

-Á ! DM hét lên và giật mình tỉnh giấc . Ngồi bật dậy DM hốt hoảng ôm đầu . Trời ơi, thiệt là sợ quá . Lại thấy tới cái cảnh bị xô xuống cầu thang . Thiệt là khủng khiếp quá . Lúc này DM mới thấy bàn tay phải đau quá vì đã nắm vào cái mền quá mạnh . Đưa tay thổi thổi vào bàn tay phải, DM vừa thổi vừa lắc lắc bàn tay . Chợt phát hiện ra Thái và Thiên đang nhìn mình , DM nói nhỏ :" Sorry, sorry, em la lớn quá có phải không ? "

-Em nằm mơ hả My ? Thiên hỏi DM và bước xuống ngồi bên cạnh .

-Dạ , em thấy bị té xuống thang máy nữa . DM nói nhỏ .

Cầm bàn tay DM lên, Thiên phụ cô thổi thổi vào bàn tay . Trời , DM đã bấu chặt tới nổi máu lại chảy ra ướt cả lớp băng trong lòng bàn tay . Thiên lật đật đi lấy hộp thuốc vì anh muốn băng lại bàn tay cho DM. Quay trở lại thấy Thái vẫn ngồi đó, Thiên nói nhỏ :" Mày ngủ đi, bé My chỉ nằm mơ thôi à ".

Thái từ từ nằm xuống suy nghỉ . Thiệt tội quá, sợ tới nổi nằm mơ ngủ bị giật mình . Công nhận con nhỏ kia ác thiệt. Phải nghỉ cách nào để che chở cho Dm chứ nếu không thì nó lại có dịp ra tay nữa . Nhìn xem UT có thức hay không, mỉm cười 1 mình, Thái nói nhỏ :" Người ta la cả làng đều thức dậy mà UT ngủ như chết vậy kìa ".

Ngoài phòng ăn, Thiên loay hoay mở lớp băng trong lòng bàn tay của DM ra . Em ấy bấu thật mạnh nên làm đứt đi lớp da vừa mới được kéo mặt lại . Để miếng băng dính đầy máu đó qua 1 bên, anh lấy thuốc xức vào và vừa thổi khi thuốc chạm vào da của DM. Em ấy giật mình và nhíu bàn tay lại vì thuốc làm rát đến phát điên người . Thiên vẫn thổi thổi vào lòng bàn tay để có thể làm dịu đi vết rát của cô . Cố lắm mới không cho nước mắt chảy ra ngoài, nhưng Thiên vẫn có thể dể dàng nhìn thấy nước mắt viền quanh mi của DM. Anh nói nhỏ :" Xong rồi, hết đau rồi . Em hãy để bàn tay 1 bên coi chừng khi ngủ sẻ nằm lên nó đó nha My ".

-Ờ, em biết rồi . Thanh you anh .

Thái nằm đó nghe và thấy hết những gì DM và Thiên nói . Anh thật cảm động trước những gì mà Thiên đang làm . Một cử chỉ đến rung động con tim như thế mà chẳng lẻ Dm lại không thấy gì . Đối với UT, anh còn chưa có tỉ mỉ đến như vậy . Nhìn Thiên loay hoay nhẹ nhẹ lúc gở miếng băng ra mà còn sợ DM sẻ đau, trông thật cảm động . Nhắm mắt giả vờ ngủ say, Thái thấy Thiên bế DM trở lại chổ nằm .

-Nè, em ngủ đi nha My . Thiên nói nhỏ .

-Dạ, em biết rồi . DM ngoan ngoản .

Nằm chừng 20 phút đồng hồ mà vẫn chưa chợp mắt được, DM lăn qua lăn lại . Thiên vẩn biết DM sẻ không vổ giấc ngủ lại ược nữa . Anh giả vờ nhắm mắt và len lén nhìn xem DM làm gì . Cứ xoay mình bên này rồi lại bên kia, DM không sao ngủ được . Lồm cồm ngồi dậy, DM bò tới chổ của Thiên . Ráng nhìn xem anh đã ngủ chưa, DM chồm người tới nhìn Thiên . Bất chợt Thiên mở mắt ra làm cô giật mình xém chút đã la lên .

-Em sao vậy My ? Ngủ không được hả ? Thiên ngồi bật dậy .

-Anh làm hết hồn à , em muốn coi anh ngủ chưa thôi . Anh bù ngủ không ?

-Ngủ không được . Thiên giơ cánh tay lên khiến xương kêu lốp cốp .

-Hay mình đi ra ngoài vườn coi bông dạ lý hương nha anh Thiên . Bây giờ mà ra ngoài chắc thơm ghê lắm . Em hông muốn ngủ nữa .

Nhìn DM 1 chút Thiên đáp : Tuân lịnh nữ hoàng . Mình đi nha . Thiên đứng dậy .

Đặt DM xuống chiếc xích đu bên ngoài, Thiên trở vào và đem ra 1 cái mền mỏng và choàng lên người cho DM.

Nhìn thấy Thiên bế DM ra ngoài để thưởng thức cây Dạ Lý Hương đang nở hoa về đêm, Thái mỉm cười khoan khoái . Thì ra thằng bạn của anh đã yêu DM sâu sắc đến như vậy . Thật là ngưỡng mộ quá . Mỉm cười, anh nhắm mắt ngủ sau đó .

Bây giờ đang thưởng thức hương thơm của cây bông, DM không còn nhớ gì nữa . Nhắm mắt hít thở cái không khí trong lành về đêm tuyệt vời này, DM quay sang hỏi Thiên :" Ngày mai mommy về, chắc sẻ sợ lắm khi thấy em như vầy . Em phải nói sao đây anh Thiên ?"

-Thì có sao nói vậy thôi .

-Nhưng ....nhưng như vậy mommy sẻ sợ lắm, mai mốt không cho em đi học 1 mình nữa.

-Chuyện đó ngày mai tính nha . Anh đã suy nghỉ ra được 1 chiêu rồi . Bảo đảm bác Kim sẻ đồng ý ngay, em vừa đi học an toàn và em khỏi phải sợ ML nữa .

-Là gì ? Gì hả ? DM hỏi gấp .

-Em muốn nghe hả ? Chỉ sợ em không đồng ý đó thôi .

-Là gì ? Là gì hả ?

-Thiên cơ bất khả lộ , ngày mai em sẻ biết .

Ngồi đó khoảng chừng nửa tiếng đồng hồ, DM lại muốn vào ngủ . Thiên vội bế DM vào và lần này thì Dm ngủ 1 giấc tới sáng . Cả hai ngủ ngon lành mà không biết trời đất gì nữa cả . Có ai hay rằng bà Linh trông thấy con trai chăm sóc cho DM giữa đêm hôm như vậy, hạnh phúc dâng lên trong lòng người mẹ khi thấy con mình thật là tỉ mỉ và chu đáo . Bà mỉm cười mản nguyện .

Sáng sớm lúc mới 7 giờ, bà nội đã nhẹ nhẹ đi ra xem coi tụi nhỏ ngủ như thế nào . Uyên Thanh không còn cái mền trên người gì cả, cái gối ôm đã được cố tình chặn ngay cánh cửa kiếng . Thái thì 1 chân trên sofa, 1 chân rớt dưới đất . Thiên thì không có cái gối để lót đầu . Cái gối của Thiên bây giờ đang nằm dưới chân của DM . DM nằm ngay thẳng ngủ ngon lành . Bà nội đi tới xem đứa cháu gái như thế nào . Rờ xem trán của DM, bà giật mình . Sao nóng thế này ? DM giật mình mỡ mắt ra .

-Ủa, nội dậy rồi huh nội ? DM giương mình .

-Ờ, con thấy trong người ra sao rồi My ? Bà nội vẫn rờ xem trán của DM .

DM lắc đầu ngồi dậy 1 cách khó khăn . Cô ôm đầu :" Con chỉ thấy nhức đầu chút thôi, nội à ".

Lúc đó Thiên và Thái cũng đều thức dậy . Ngồi bật dậy Thiên nhìn ngay DM xem có chuyện gì xãy ra . Thấy 2 tay DM đang ôm đầu, Thiên xà xuống ngay và hỏi :" Bé My em có sao hông hả ? "

-Em nó bị sốt rồi con à . Nè, để nội đi nấu chút cháo cho nó . Con canh chừng nó đi nha Thiên . Coi em có cần đánh răng, ẳm nó vào phòng tắm rửa mặt gì đi nha con .

Thái lật đật kêu UT dậy . Trời, cô nàng ngủ từ nguyên đêm qua tới giờ vẫn chưa thức . Thái ngồi xuống lay lay vai của UT " Thanh nè, dậy đi em . DM cần đi đánh răng đó , Thanh à, Thanh ơi ...."

Mỡ mắt ra, UT nhìn sang DM. Thấy DM đang ngồi đó, UT bật dậy hỏi : My à, thấy sao rồi huh ? Có khỏe hông ?

-Củng okay nhưng có hơi nhức đầu . DM lắc lắc nhẹ cái đầu .

-Okay, anh ẳm em vào phòng đánh răng và UT giúp My nha Thanh . Thiên đứng dậy .

Nữa tiếng sau, Thiên đã bế DM ra đặt trên chiếc ghế trong phòng ăn . Bà nội vẫn còn đang nấu cháo cho DM . Bà Linh bước tới bên cạnh DM hỏi :" Con thấy sao rồi My ? Còn đau không con ? "

-Dạ con bớt rồi , chỉ thấy chóng mặt chút thôi bác à .

Rờ trán DM 1 cái, bà Linh quay sang bảo Thiên :" Đi lấy cho em cái áo bận vào , nó bị sốt rồi con à ".

-Hả ? Trời. Thiên chạy đi ngay và sau đó đem cái áo lạnh của DM đem theo lúc đi shopping chiều tối hôm qua . Chắc là hôm qua bé My tắm nên mới vầy , đã vậy đêm khuya còn ngồi phơi sương nữa . Thiệt tình, sao mình quên mấy chuyện này vậy chứ ?

Lát sau, bà nội bưng lên chén cháo gà vừa mới nấu xong . Nhìn chén cháo bốc khói, DM nuốt nước miếng . Thật ra tối qua cô có ăn được gì đâu . DM lần đầu tiên thấy ăn cháo 1 cách ngon lành như vậy . Ăn xong 1 chén cháo, DM cảm thấy bi giờ nóng nực 1 cách kỳ lạ . Giơ tay cởi chiếc áo khoát ra, DM thấy nhẹ nhỏm . Ngồi đó xem UT, Thái và Thiên cùng ăn cháo , DM cười khi thấy Thái giành ăn với UT .

Điện thoại reng, bà Lin bước tới cầm phone lên :Hello

-Ờ, tụi nó ngủ ở đây nà .

-Vậy hả ? Okay, chị sẻ nói lại cho bé My biết .

-Okay, bye em .

Quay sang DM, bà Linh nói :" Là mẹ con gọi phone tới, chỉ nói có thể chiều mới về nhà tại vì anh Lộc còn phải tiếp đãi mấy người bạn học chung lâu ngày .

-Dạ con biết rồi . Bây giờ con củng đâu có key đâu mà về được .

Bà nội vào trong kêu bà Linh chở đi mua mấy thứ cần dùng để nấu đồ ăn cho DM, sau đó hai người lật đật đi ra ngoài . Bà nội muốn chính tay lựa đồ ăn để nấu cho ngon thật là ngon cho bé My thưởng thức . UT hối Thái chở về nhà lấy thêm đồ cần dùng . Hai người củng đi sau khi ăn .

Ngồi 1 mình ở phòng khách, DM xem tivi . Thiên đã lên lầu làm gì đó . DM chợt cảm thấy lạnh vô cùng . Cô phát run người lên và vội bò tới cái mền bên cạnh . Ráng chui vào cái mền nằm, DM run lẩy bẩy trong cái mền mỏng lét kia .

Thiên đang đi xuống lầu, chợt nhìn thấy DM như vậy, anh nhào tới xem chuyện gì . Thấy hai cái môi DM run lên, hai hàm răng kêu lạch cạch vì lạnh, Thiên đứng dậy lấy thêm cái mền dưới chổ DM ngủ và đắp thêm vào người cô . Trời, chắc em ấy bị sốt dữ dội lắm thì phải , sao lúc nóng lúc lạnh là thế nào . Thiên hồi hộp ngồi nhìn DM

Đưa tay xem trán của DM như thế nào, Thiên bổng giật mình vì bây giờ lạnh ngắt . Bàn tay của DM run lên lẩy bẩy, sao kỳ vậy nè . Hốt hoảng Thiên chạy đi tìm ông nội ra . Ông nội rờ trán và nói ngay :" Bây giờ bé My nó bị lạnh rồi, nội nghỉ chắc là sẻ có lúc nóng có lúc lạnh đó ". Để nội chạy qua nhà bác tư xin mấy cái lá về để cho em xông một cái là hết ngay . Con ở nhà canh chừng nó nha, đừng để cho nó lạnh đó biết không ? "

Ông nội vội vả vào trong khoát thêm chiếc áo trên người rồi đi bộ ra ngoài trước nhà . Thiên nói với theo :" Nội đi cẩn thận nha nội ".

Quay lại nhìn DM nhắm nghiền đôi mắt, Thiên bối rối không biết làm sao . Đã đắp nhiều mền như vầy sao vẩn còn lạnh chứ . Đi lấy cái heater nhỏ xíu ra và đặt ngay trước người DM, Thiên bật máy lên . Hơi nóng phà vào người DM liên tục nhưng đôi môi vẫn run cầm cập . DM nói nho nhỏ :" lạnh quá, lạnh quá ". Thiên lính quính không biết phải làm thế nào vội kéo cái mền ra ngồi vào trong đó và kéo DM vào lòng .

-Nè, em hổng sao đâu My à . Thiên mở rộng vòng tay ôm DM

Nằm trong vòng tay của Thiên, DM vẫn còn đang run lẩy bẩy . Cố trườn người ra khỏi cánh tay của Thiên, nhưng DM không đủ sức . Chợt nghe Thiên nói :" Nè, đừng có như vậy, em đang lạnh lắm . Hãy để cho anh chia bớt cái lạnh của em rồi sau đó anh sẻ xích ra nha ". Thiên vừa nói vừa nhìn DM 1 cách buồn bả .

-Em không sao, anh buông em ra đi . DM vẫn cố nhúc nhích .

-Không, bây giờ em đang bị bịnh, nè, đừng có giận anh nữa nha . Bây giờ hống được giận nữa, em hãy relax chút đi rồi chừng nào khỏe hảy giận anh tiếp được hông ?

Không còn sức đâu mà cải với Thiên, với lại lạnh quá nên DM chỉ biết rúc vào người của Thiên . Cô nhắm cặp mắt lại và thiếp đi trong tay anh .

Nhìn DM ngủ trong vòng tay của mình, Thiên chợt nghe bồi hồi 1 cách kỳ lạ . Vui mừng có, sung sướng có, buồn có, trong anh bây giờ lẩn lộn đủ thứ tình cảm . Ước ao một ngày nào đó được ôm cô trong vòng tay 1 cách khỏe mạnh chứ không giống bây giờ . Nhìn em ấy ngủ mê mệt, chắc có lẽ đau ghê gớm lắm . Cái trán vẫn còn sưng lên 1 cục, tay chân vẩn chưa lành gì hết . Ngay giờ phút này Thiên thấy thương DM vô bờ bến . Anh ước ao sao có thể thay cô chịu mọi đau đớn này .

DM đang nằm trên sofa với hai bàn chân được băng kín lại . Trên trán là 1 miếng băng trắng, tí máu đỏ đỏ được thấm qua miếng băng keo giấy mỏng . Đưa tay đở DM ngồi dậy, Nhật Minh mắt vẩn không rời DM . Chuyện gì đã xãy ra mà sao DM lại ra nông nổi này ?

-Em thấy sao hả My ?

-Đã đở rồi anh Minh à . DM đưa tay rờ cái trán .

-Sao tay và mình mãy của em lại như vầy ? Nhật Minh nhíu mày .

-Kiệt tác của người yêu của anh đó . Uyên Thanh đứng khoanh tay lại nhìn NM .

-Em nói gì vậy Thanh ? NM tỏ vẻ bực bội .

-Em nói là cô người yêu của anh đã xô DM từ trên cầu thang máy xuống đó . Anh thấy sao hả ?

-Cổ không phải là người yêu của anh mà Thanh . Trời ơi, tại sao lại như vậy ? NM quay lại nhìn DM .

-UT, đừng có nói bậy nữa . DM lắc đầu .

-Chứ gì nữa, con qủi đó thiệt là ác mà giờ này còn binh nó . Em không biết đâu, anh phải đi "xử đẹp " con nhỏ đó cho em . Nếu không thì phải làm cái gì đó cho em hả dạ mới được . UT tỉnh bơ .

-Chuyện là sao vậy Thanh ? Anh muốn biết .

UT kể đầu đuôi câu chuyện xãy ra cho Nhật Minh nghe . Nghe xong, NM giận tới nổi bóp bàn tay lại thật chặt . Anh nói :" Hèn gì, ML gọi anh mấy lần vào giữa khuya . Có lẻ sợ DM xãy ra chuyện gì nên ML mới gọi anh để biết thêm tin tức ".

-Cho nó sợ như vậy mới được . UT hả hê .

-Ủa, mà tụi em đi đâu tới giờ này mới về ?

-Tụi em ở nhà nội . Dm lên tiếng .

-Tụi em ....tụi em ....sao không về đây ngủ ?

-DM quên đem chìa khóa với lại nó bị tơi tả như vậy cần người chăm sóc chứ .

-Vậy làm sao em đi đứng được hả My ?

-Thì có anh Thiên đó, em củng rinh nó mấy lần muốn đứt hơi luôn . Ảnh phải bồng nó chứ ai mà bồng nổi . UT lí lắc .

Gương mặt Nhật Minh bổng cau lại . Có lẽ anh ấy đang bực bội khi nghe nói anh Thiên của DM chăm sóc . Sao hôm qua Dm nói hổng cho anh theo vì phải đi shopping mà, con trai đi theo đâu có mua được . Sao kỳ vậy ? Sao hổng cho mình đi mà lại cho 2 người kia đi chứ ?

-Anh Minh nè, em mới có 1 ý kiến này . Anh phải hợp tác với em mới được . UT ngồi xuống bên cạnh Nhật Minh .

-Gì hả ?

-Mình hợp tác hù con nhỏ kia cho nó sợ chết luôn . Anh thấy sao hả ?

-Hù ML hả ? Uh .......hù bằng cách nào ?

-Không phải anh nói nó gọi anh từ hôm qua tới giờ sao ? Thì anh giã bộ hét lên với nó . Anh phải nói :" Nếu DM có gì anh sẻ cho nó biết tay ". Như vậy nó sẻ lo lắng sợ sệt tới te tua luôn . Rồi mai mốt nó hổng dám nữa .

-Nhưng nếu ML hỏi DM thì anh nói sao ?

-Thì anh cứ nói DM nằm đó, trán chãy máu , rồi chưa tỉnh lại .....rồi anh cứ phịa ra như là không xong rồi . Lúc đó em sẻ nói thêm vào ....và nó sẻ run tới xiểu luôn . Anh thấy sao hả ?

Mỉm cười, Nhật Minh nói :" Cũng được, vậy chừng nào gọi ML đây ? "

-Bây giờ .

-Okay, hôm qua ML dùng cái số phone này gọi anh nè . Để anh thử coi coi .

-Nè, hai người đừng có giởn ác như vậy . DM tỏ vẻ không đồng ý .

-Kệ nó đi anh Minh, mình phải hù con nhỏ đó mới được .

Reng .... Reng ....Reng ......

-Please leave your message after the tone . Beep .

-ML , là anh Minh đây . Gọi lại cho anh liền nha.

Cả hai cười hớn hở sau cú phone đó . 5 phút sau, hand phone của NM reng lên . Mở phone, Nhật Minh nghiêm giọng : Hello

-Anh Minh hả ? Tiếng ML vang lên bên kia đầu dây .

-Bây giờ thì anh biết tại sao ML gọi phone cho anh mấy lần rồi . Uyên Thanh khóc lóc gọi phone cho anh từ sáng lận kìa . ML thiệt là độc ác mà .

-DM có sao không anh Minh ? Tiếng ML hồi hộp .

-Biết sợ nữa hả ? Giờ này còn hỏi DM có sao hông ? Sao lúc cô đẩy người ta xuống cô hông nghỉ tới coi người ta có sao hông ? Cô thiệt là ác mà . N.Minh gắt lên .

-Vậy bây giờ DM đâu rồi ? ML run sợ .

-Còn nằm đó chứ đâu nữa . DM mà có chuyện gì, ML sẻ hối hận vì việc làm của mình .

Ngay lúc đó UT giựt lấy cái phone trên tay NM , UT hét lên : " Mỹ Linh mày nghe cho rỏ đây, DM mà có chuyện gì, tao sẻ làm cho mày hối hận suốt đời ".

-Dm ra sao rồi Thanh ? ML hốt hoảng thấy rỏ .

-Thì nằm đó chưa tỉnh chứ sao ? Đã kêu ba mẹ nó về rồi , phen này mày ngon rồi . Ở đó chuẩn bị tinh thần đi . Không ai thấy con mình như vậy mà bỏ qua đâu . Bye .

Cả hai phá lên cười đắc ý khi mới vừa cho ML 1 vố .

-Thanh à, tao muốn ....muốn đi restroom được hôn. DM nói nhỏ

-Hả ? Mày kêu tao bế mày hả ? Hông nổi đâu, xa như vậy ai rinh cho nổi , hay anh Minh nha . UT lắc đầu le lưỡi .

-Để anh . Nói xong Nhật Minh bỏ cái phone xuống và cúi xuống bế DM lên .

Lần đầu tiên được bế DM trong tay, Nhật Minh bối rối thấy rỏ . Gương mặt DM chợt chuyển sang màu hồng . Anh ấy vẫn chưa đi được bước nào . Cụp mắt xuống, DM không dám nhìn Nhật Minh . Sao anh ấy lại nhìn mình ghê vậy chứ ? DM trông cho NM đi mau tới restroom để khỏi phải thấy ánh mắt của NM .

Đặt DM ngồi xuống cái ghế của UT để sẳn phía ngoài restroom, N.Minh nói :" Có gì kêu anh ". Uyên Thanh cố sức bế DM vào trong restroom 1 mình .

-Nè, tao thấy kỳ quá à , hay 1 chút mày rinh tao ra nha . DM mắc cở nói .

-Trời, mày biết là mày nặng lắm không My ? Tao rinh đâu nổi .

-Ráng chút đi . Mai mốt tao cỏng mày lại bù nha . DM nài nỉ .

-Okay, ráng 1 lần thôi đó . UT gật đầu .

10 phút sau UT ló đầu ra ngoài nhìn và quay lưng lại cỏng DM ra . Nhìn tướng tá 2 người trông tội làm sao . Hì hục cỏng DM, UT loạng choạng đi không vững. Nhật Minh kinh hoàng khi nhìn thấy UT sắp té tới nơi , chạy tới anh vịnh vai UT lại :" Sao không kêu anh chứ ? Em làm vậy rủi té rồi sao ?

-Mau mau, em hổng chịu nổi nửa rồi . UT ré lên .

Giơ tay, Nhật Minh hứng lấy người của DM từ trên tuột xuống lưng của UT . Nhìn thấy khuôn mặt của DM bây giờ, NM củng im re không nói tiếng nào . Làn da hồng lên thấy rỏ , chắc DM bối rối ghê lắm . Đi tới cái sofa trong phòng khách, NM đặt DM xuống .

UT bưng ra 2 trái cam và 1 trái apple . Cầm con dao, UT gọt gọt . NM vẫn chăm chú nhìn DM . Đưa cho Nhật Minh miếng cam, UT nói :" Nè của anh đó ".

Lột lột miếng vỏ cam bên ngoài, Nhật Minh nói :' Nè, em ăn nha ".

Miếng cam đã ngay trước miệng nên DM không còn cách nào phải ăn thôi . Thầm trách UT tại sao lại muốn ăn trái cây giờ này . Dm giả vờ muốn nằm xuống để NM khỏi đút cho mình ăn . Nhật Minh đỡ Dm nằm xuống và anh nói :" Ờ, em nằm đi cho khỏe ".

Mừng thầm vì thoát khỏi cảnh ngượng ngùng đó, DM nhắm mắt lại giã vờ muốn ngủ . Chợt cánh cửa mở ra, Thái và Thiên bước vào .

Thoáng thấy Nhật Minh đang ngồi cạnh DM, Thiên quay lại đóng cánh cửa và nhíu mày lại . Tại sao anh ta lại có mặt ở đây ? Đã vậy còn ngồi gần tới như vậy nữa kìa . Mình mới đi có chút thôi mà , sao NM lại biết Dm đã về nhà ?

Theo chân Thái, Thiên bước theo . Cả 3 người củng gật đầu chào xả giao và ngồi xuống . Thiên đi tới bên cạnh DM, mỉm cười anh hỏi nhỏ :' Em thấy sao rồi My ? "

-Em okay, tụi anh đã đi mua đồ ăn về hả ? Em thấy có chút đói bụng đó . DM nói nhỏ

-Đợi anh 1 chút, để anh lấy đồ cho em ăn nha bé My . Thiên đở Dm ngồi dậy và lấy cái gối cho Dm dựa lưng vào .

Bưng tới vài miếng chicken và 1 ít cole slaw, Thiên lấy con dao cắt miếng chicken ra và đút cho DM . Nhật Minh thấy Thiên chăm sóc DM như vậy chợt thấy giận trong lòng . Sao DM lại để cho anh Thiên của em ấy đối xử như vậy chứ ? Ráng không nhìn về phía DM, Nhật Minh nhìn xuống đất . UT thấy được vẻ mặt buồn buồn của NM , cô vội lấy thức ăn và đưa tới tay NM .

-Nè, anh ăn chút nha anh Minh . UT nói

-Ờ, thank you Thanh .

Ngồi đó ráng nhai mà Nhật Minh tưởng chừng như đồ ăn nghẹn cổ . Tuy nói không nhìn Thiên và Dm nhưng lâu lâu anh lại liếc xem DM như thế nào . UT vừa ăn vừa kể cho Thái và Thiên nghe cô và Nhật Minh mới vừa hù Mỹ Linh ra sao . Thái cười thật lớn tỏ vẻ khoái chí vô cùng .

-Anh coi nó làm như vậy được hông ? DM như cố tìm đồng minh .

-Được . Thiên cười

-Hả ? Anh nói được hả ? Dm mở to mắt .

-Cô nhỏ à, phải hù người ta để mai mốt em không bị gì nữa My à . Thiên nheo mắt .

-Trời, sợ mấy người luôn . DM thất vọng vì không tìm được người nào về phe mình .

Cả 5 người đang ngồi trong phòng khách ăn thì cửa mở . Bà Kim chạy nhanh vào nhìn DM, đưa tay ôm ngực , bà Kim ú ớ :' Con thấy sao rồi My ?"

-Dạ, con đở rồi mommy à . Sao mommy nói chiều mới về mà .

-Mẹ gọi phone muốn nhắc con tự kím gì ăn với UT . Bà nội kể cho mẹ nghe nên mẹ nhờ người chở về , ba thì chiều mới về và ổng chưa biết gì hết .

-Con không sao mà mommy .

-Em uống thuốc gì chưa con ? Bà Kim quay sang hỏi Thiên .

-Dạ rồi, hồi sáng con cho bé My uống rồi bác à . Để ăn xong, chắc con thay miếng băng trên trán cho rồi . Bé My hổng chịu miếng này nữa tại vì máu thấm qua hết rồi .

UT bưng lại dĩa đồ ăn cho bà Kim và nói :" Bác ăn chút đi bác ".

-Con để đó đi Thanh, giờ này mà ăn gì vô nữa chứ . Bà Kim lắc đầu nhìn DM .

Thiên vội nói :" Xin lổi bác, hôm qua tại con hổng coi chừng bé My cẩn thận nên mới như vậy ".

-Con đâu có lỗi gì . Tại con nhỏ kia mà . Bác với mẹ nó củng chổ quen biết, hông biết từ nay tính sao đây ?

-Thôi để bác đi nấu gì cho con My 1 chút ăn . Tụi con ngồi đây chơi nha .

-Mommy à, đừng nấu gì hết, nội nói sẻ đem đồ qua cho con đó .

-Đúng rồi bác à, nội nói lát nữa nội qua coi bé My đó . Từ sáng nội đã biểu mẹ con chở đi chợ để mua gì đó cho bé My . Chắc nội củng sắp tới rồi . Thiên nhìn bà Kim .

-Vậy cũng được . Thôi để bác đi thay đồ, coi chừng em nha con .

-Dạ . Thiên gật đầu .

Tụi con ngồi chơi nha mấy đứa . Bà Kim đứng dậy .

-Rồi, xong xuôi rồi . Em đợi anh 1 chút . Thiên đứng dậy và đi rửa tay . Quay trở lại, Thiên mang ra gói giấy nhỏ và bắt đầu thay miếng băng trên trán cho DM . Miếng băng được gở ra 1 cách chậm rải . Nhật Minh đứng dậy đi lại phía sau lưng Thiên . UT và Thái củng tới gần . Mọi người hồi hộp nhìn vào vết thương trên trán của DM . Trời ạ, chung quanh bầm tím và 1 chút da đã được kéo lại trên trán . Vết thương đã kéo được 1 lớp da mỏng nhưng vẫn còn sưng đỏ . Thiên đã lấy thuốc gì đó bôi vào chổ bị thương và Dm hét lên :" Ai da, rát quá, rát quá ".

Thiên chồm tới thổi thổi vào trán của DM liên tục . DM vẫn nhúc nhích như ngồi trên đinh . Từng giọt nước mắt rớt ra liên tục trên gương mặt của DM . Nhật Minh bối rối khi thấy DM đang cố chịu đựng cơn rát đang hành hạ . Chụp ngay miếng báo trên bàn, anh quạt quạt tờ báo vào mặt DM hầu để giảm cơn đau . Một lát sau, như đã đỡ rát, DM nhìn lên hỏi Thiên 1 câu :" Có phải khi thay băng mấy chổ còn lại củng đau như vầy phải không anh Thiên ? "

-Chắc không đâu em . Thiên ngập ngừng .

-Hay mình để ngày mai hảy thay mấy chổ kia nha anh . Nó rát ghê lắm . DM năn nỉ .

-Ừ, ngày mai anh mới thay băng mấy chổ kia . Thiên gật đầu .

Nhật Minh quay mặt đi ra cánh cửa sổ , mím môi anh thấy hụt hẩng trong lòng . Cảm giác buồn buồn khó tả đang len lén vào hồn . Chợt cánh cứa chợt mỡ và bà nội bước vào . Thấy mình hơi dư thừa lúc này khi nhà có quá nhiều khách đến, NM nói nhỏ với DM :" Thôi anh về nha My , anh sẻ đến thăm em sau ".

-Okay, bye anh . DM nhìn NM, thấy gương mặt NM không được vui khi quay đi, DM củng không biết phải nói gì . Nhìn UT hỏi dò, UT đưa Nhật Minh ra tận cửa :" Anh nhớ hù cho ML nó sợ nha anh Minh ".

-Ừ, anh biết rồi . NM buồn bả quay đi .

Bà nội lăng xăng lo lắng đủ thứ đồ ăn cho DM . Được dịp nhỏng nhẻo, DM sướng ngất ngây vì có bà nội cưng chiều . Đây là dịp để cho cô "đì " Thiên . Hứ, ai biểu dám ôm người ta như vậy chứ . Còn biểu đừng có giận, khi nào hết bịnh mới giận tiếp . Bây giờ cho anh chết , phải đài ải anh cho đã mơi được . Cứ chút xiếu là DM đòi uống nước, chút xiếu là muốn ăn . Chỉ đòi Thiên đi lấy đồ ăn thôi nhưng muốn bà nội đút ăn thì mới được . Nhờ vậy UT cũng được hưởng nhờ nơi cô .

Hai cô nhỏ cứ cười tủm tỉm khi thấy Thiên bận rộn khi nội sai làm gì đó . Buổi trưa, khi DM và UT nằm ngủ trên ghế, Thiên ngồi xuống phụ nội cắt đậu hoe để luột cho DM ăn .

Mặc dù biết DM đang cố tình đày mình, Thiên lấy làm vui vẻ . Anh huýt sáo tỉnh bơ .

-Sao con vui vậy Thiên ? Bà nội hỏi .

-Dạ đâu có gì nội .

-Nội nhìn là biết ngay, sao hả ? Kể nội nghe với coi .

-Vui gì mà vui, con thấy bình thường mà . Thiên chối .

-Nhìn mặt con là nội biết ngay . Còn dấu hả ? Bà nội buông con dao ra nhìn Thiên .

-Trời, con sợ nội luôn á . Nội muốn biết chuyện gì ?

-Con thấy Nhật Minh như thế nào ?

Thiên nhíu mày lại khi nghe câu hỏi của bà nội . Ngẩm nghỉ rồi nhướng mắt nhìn nội, anh nói :" Đối thủ " của con đó nội .

Bà nội cười dữ dội - Giờ này còn ở đó mà nói đối thủ . Con thấy sao ?

-Thì Nhật Minh cũng thích DM ghê gớm lắm . Không biết bé My thế nào . Hồi nãy con vừa mới về thì thấy NM đang ngồi cạnh DM đó . Hổng biết lúc đó sao mà con cảm thấy bực ghê gớm luôn đó nội . UT cho con biết NM còn bế DM nữa đó . Con thấy bực 1 chút . Củng như lúc con tháo miếng băng trên trán cho bé My đó, Nhật Minh nóng lòng củng chụp ngay tờ báo và quạt cho bé My . Coi bộ Nhật Minh củng thương Dm ghê gớm lắm . Gương mặt Thiên hơi có chút buồn .

-Cái đó gọi là "Ghen" đó con à . Bà nội nhìn Thiên

-Hả ? Ghen hả ? Chỉ có đàn bà mới ghen thôi mà nội . Thiên ngỡ ngàng trước câu nói của bà nội .

-Đàn nào củng biết ghen hết con à . Một khi đã ghen rồi thì chứng tỏ mình đã yêu người ta dữ dội lắm rồi . Nhất là con đó . Nghe mẹ con kể lại tối qua con thay băng trên trán cho bé My rồi bế nó ra ngoài xem bông thì nội đã biết rồi . Con đã lớn rồi Thiên à .

Thiên ú ớ khi nghe bà nội và mẹ biết được tình cảm của mình dành cho DM . Bất chợt anh hỏi :" Vậy mẹ con thì sao nội ? Có bằng lòng không ?"

-Mẹ con lúc nào củng thương bé My hết lòng . Nó lúc nào củng mong con và bé My mai mốt có thể cưới nhau .

-Vậy hả nội ? Trời, con mừng quá . Nhưng bé My chỉ mới học có lớp 12 thôi hà nội . Còn lâu ghê lắm . Thiên nói tỉnh queo .

-Trời, nội đâu có nói là phải đám cưới liền đâu . Chỉ là con hảy bỏ công lên người DM đi . Nội chỉ có thể chấp nhận DM là cháu dâu của nội thôi . Bây giờ nó vẫn đi học và nội đã bàn với bác Kim là từ nay về sau sẽ do con chở bé My đi học . An toàn của nó giao về tay con đó . Còn chuyện của Mỹ Linh thì hãy bỏ qua . Dẫu sao củng quen với má nó nên bác Kim định bỏ qua .

-Con củng tính nói với bác Kim là để con chở DM đi học mổi ngày . Công việc của con thì đi tới đi lui không có vấn đề gì hết . Như vậy đỡ quá , nhưng không biết DM có đồng ý hông nội ? Thiên vẫn lo lắng .

-Chuyện đó con đừng lo, để đó cho nội . Nội đã nghỉ tới rồi, con cứ an tâm chuẩn bị làm tài xế cho nó đi .

-Củng may là bây giờ DM không cần phải tới trường vì đã final xong hết rồi . Chỉ cần tuần sau tới cho có mặt rồi cuối tháng ra trường thôi . Ngày mai con sẻ tới xin phép cho em ấy nghỉ tới tuần sau . Ờ, nội ơi, phải cho DM xức cái gì để đừng có để lại thẹo trên trán hả nội ? Bé My lo sợ sẻ có thẹo trên trán đó . Hồi nãy tháo miếng băng ra để thay miếng sạch rồi xức thuốc mà bé My chãy nước mắt đó, con chịu hông nổi khi thấy vậy nội ơi . Thiên thành thật tâm sự .

-Nội đã chuẩn bị rồi . Con xem đồ nội cũng đã mua sẳn rồi đó . Đợi 2 ngày nữa cho có lớp da thì là tới lúc phải xức thuốc rồi . Bảo đảm không bao giờ đế thẹo lại , hơn nữa da bé My hiền lắm . Nó đâu có cái thẹo nào trên người đâu .

-Vậy hả nội ? Sao nội biết ? Thiên tủm tỉm cười .

-Thằng này hỏi gì đâu không à . Cho con biết, con mà chọn DM là con tu cả mười kiếp rồi đó . Tánh tình, cứ chỉ , khuôn mặt, hình dáng .....cái nào củng đủ điểm cả . Nó thật đáng giá lắm, mai mốt khi con cưới bé My rồi thì con sẽ hiểu nội nói gì . Bà nội lắc đầu .

-Nội sao khen người ta mà không khen cháu ruột của mình vậy nội, con củng đâu tệ đâu . Củng coi được lắm mà nội . Biết bao nhiêu người ngưỡng mộ con mà hông hiểu sao con không có chút tình cảm nào . Cho tới khi gặp bé My 1 năm trước đây thì con vẫn nhớ tới giờ . Nội coi có lạ không ? Thiên cười tít mắt .

-Thì coi củng được, tụi con là 1 cặp kim đồng ngọc nử . Rất xứng đôi .

Thiên khoái chí cười , bây giờ tâm trạng anh vui vẻ phấn khởi tới nổi quên hết tất cả .

Hôm nay đã là Friday rồi, UT à, mình có tính làm gì hông ?

-Chân cẳng như vậy mà đi đâu được chứ ? UT ngạc nhiên .

-Thì hông đi được mới boring nè, kiếm gì làm đi, ở nhà cả tuần buồn muốn chết luôn nè . DM năn nỉ .

-Hay chiều nay mình mua kem về ăn nha . UT gợi ý .

-Mua về thì chảy hết còn gì , nhưng tao cũng thèm ghê lắm .

-Thì mình đi ăn . Rủ luôn "bế chuyên gia" theo thì đi đâu hổng được chứ . UT cười .

-Mày đó nha, được dịp là coi bộ mày kêu ảnh ngay . Để ảnh bồng hoài kỳ thấy mồ luôn vậy đó . Mày hổng tưởng tượng nổi cảm giác khi người ta bồng mày đâu con qủi à . Nhìn cũng hổng dám nhìn chứ đừng nói .....

-Tao đâu thấy gì, chỉ thấy phê quá trời khi có người bế đi đây đi đó thôi . UT tủm tỉm .

-Đồ điên mà .

-Nè, My à, hôm bửa cái mặt của nhỏ Mỹ Linh đã quá trời . Lúc bác Hoàng kêu nó xin lỗi mày, cái mặt của nó thấy phát mê . Ấp a ấp úng, đã quá trời .

-Nghĩ tới chuyện đó tao còn thấy sợ nè, ML nó hình như tức ghê lắm . Mày với anh Minh làm cái gì đâu không à . Bỏ qua được thì bỏ qua đi . Lúc đó mày biểu tao nằm xuống giã bộ đau đớn ghê gớm .... làm tao thấy sợ quá chừng .

-Thì bởi vậy bác Hoàng mới bắt nó tới để xin lỗi đó . Bác Hoàng nói là Mỹ Linh nó đi về nói cho bác ấy biết là lỡ làm mày té cầu thang . Tới đây gặp tao thì bác ấy mới biết là nó cố tình và bác năn nỉ bác Kim quá chừng . Tội nghiệp bác Hoàng lúc đó sợ mày có chuyện gì nên khóc quá chừng . Hy vọng qua lần này sẽ làm cho nhỏ Mỹ Linh bớt gian ác đi .

-Bây giờ chắc mày với anh Minh hài lòng ghê lắm chứ gì ? DM liếc UT .

-Đâu phải có tao với anh Minh không đâu, anh Thiên và anh Thái cũng hài lòng ghê lắm kìa . Ê, hôm bửa anh Minh với anh Thiên gặp nhau đó, anh Minh có gọi phone cho mày sau đó không ? Ảnh nói gì hả ?

-Thì ảnh hỏi anh Thiên có thường tới hay không ? Rồi, ảnh im lặng không nói gì khi nghe tao nói là anh Thiên tới nhà mỗi ngày . Rồi, ảnh ảnh ......

-Ảnh sao hả ? UT điệu bộ thắc mắc như muống nghe tiếp .

-Thì anh Minh ảnh cũng tới mỗi trưa chứ sao . Mày cũng gặp mấy lần mà thắc mắc gì nữa chứ . Xí xọn quá đi à . DM bẹo má Uyên Thanh .

-Thì tao muốn biết coi anh Minh ra sao rồi mà . Coi bộ 2 đối thủ đang gờm nhau hihiii

-Là sao ? Mày nói gì vậy ?

-Thì anh Thiên và anh Minh đang cố lấy lòng người đẹp chứ sao . Nhỏ Mỹ Linh chắc tức chết luôn . Nè, hỏi thiệt mày nha, mày thích anh Minh hay anh Thiên vậy My ?

-Sao mày thắc mắc chuyện gì kỳ vậy Thanh ? DM chăm chú nhìn UT .

-Nói đi, rồi tao giúp mày . Bảo đảm chỉ có lợi chứ không có hại . UT tròn mắt đợi câu trả lời của DM .

-Tao ....tao ....tao thích .......DM nhìn UT ấp úng

-Thích ai hả ? DM hồi hộp .

-Tao ....tao ....tao thích mày thôi qủi à . DM cười híp mắt .

-Tao hỏi thiệt đó, trả lời gì không à . UT bùng thụng .

-Thì tao cũng nói thiệt mà . Tao hổng thích ai hết .

-Chán mày ghê, đợi nhỏ Mỹ Linh giành mất rồi ngồi đó mới biết mình đã .....

-Nói chuyện khác đi mày ơi . Hey, sắp tới Prome rồi . Mày đã có cái dress nào chưa vậy Thanh ?

-Hình như chưa . Tao hông biết nữa .

-Hống biết tới lúc đó cái trán của tao có okay chưa hả ? Bà nội nói bảo đảm sẽ trỡ về bình thường mà không có để thẹo lại .

-Thì đúng rồi, da mày công nhận hiền ghê . Nhưng cũng nhờ thuốc tốt và công cán dữ lắm mới có kết quả như vậy nha .

-Là sao ?

-Thì nhờ toa thuốc gia truyền của nội với lại nếu không nhờ có người thay thuốc mỗi ngày thì chắc có người thẹo đầy mình quá . Mỗi ngày tới đây đăm nghệ rồi bế bồng rồi chăm sóc ăn uống .....hihihii điệu này chỉ có thể lấy thân đền đáp thôi à .

-Nè, mày có được anh Thiên hối lộ gì hông mà sao mày binh dữ vậy ? Hay mày thay tao lấy thân đền đáp đi .

-Không có , hoàn toàn không . Tao theo sự thật mà nói thôi . Anh Thái nói cả tuần khi anh Thiên đi làm thì hông có tập trung gì hết . Cứ coi đồng hồ canh giờ về . Nghe cảm động ghê luôn đó . Mày đúng là có trái tim bằng đá mà , lạnh lùng vô tình và tàn nhẩn . UT nói tỉnh bơ .

-Không hiểu sao tao vẫn chưa quên được cái chuyện xưa kia, nếu không chắc có tí cảm động mà . DM cúi đầu nói nhỏ .

-Trời à , lâu lắm rồi đó . Quên đi cho nhẹ nhàng My ơi . Ảnh đâu cố tình đâu . Hãy nghĩ tới ảnh đã chăm sóc mày từ lúc mày té tới giờ mà quên đi lỗi lầm của ảnh khi xưa . Nè, nếu không phải ảnh lượm được cái miếng ngọc đó thì lấy đâu mày đeo trên cổ bây giờ . Vừa nói UT vừa cầm miếng ngọc trên người DM lên coi .

-Được rồi, được rồi, để tao ráng quên mà . DM bịt tai lại như không muốn nghe nữa .

Cánh cữa chợt mỡ, Thái và Thiên bước vào . Cặp mắt của Uyên Thanh sáng lên khi thấy trên tay Thiên là 2 hộp strawberry đỏ chót . Chạy lại bưng cái hộp trên tay Thiên, Uyên Thanh xuýt xoa :' Ui chu choa, sao mà ngon vầy nè , để em đem đi rữa rồi để tủ lạnh cho lạnh ăn mới ngon ".

-Ừ, rửa dùm anh đi . Một hộp để tủ lạnh cho lạnh để ăn còn hộp kia sau khi rữa xong thì phải làm sinh tố uống đó . Thiên vừa nói vừa đưa 2 hộp strawberry cho UT .

-Hả ? Sao lại làm sinh tố uổng vậy anh Thiên ? UT ngơ ngác .

-Xay sinh tố cho bé My uống, nội nói là phải cần uống cái này cho nhiều mới tốt cho da. Thiên nheo mắt với UT .

-Trời, anh với nội lo xa quá . Da của nó đẹp như vậy mà còn chăm sóc thêm, thiệt là .....chu đáo mà . Nhưng ......anh được extra credit khi có lòng như vậy . Công lao của anh sẽ được ghi vào sổ bộ . Đế quân sư này ghi công cho anh nha . UT nói nhỏ vào tai Thiên .

UT đi tuốt vào phòng ăn với 2 hộp strawberry trên tay . Thái chạy theo nói :" Nè, anh phải canh em mới được, nếu không 1 hồi bị lưng đi mất ".

Thiên đi lại chổ Dm đang ngồi, ngồi xuống anh hỏi :" Em đói bụng chưa My ? "

-Cũng hơi hơi đói nhưng hôm nay mommy nói là hông có gì ăn hết tại Friday mà .

-Vậy hả ? Thiên nhìn quanh phòng ăn . Vậy chừng nào mẹ em mới về ?

-Chắc sắp tới rồi đó, DM vừa nói vừa nhìn ra ngoài .

-Ừa, bây giờ cũng 7 giờ rồi . Em đợi chút đi, ờ đế anh thay thuốc trên trán nha . Thay xong chắc là kịp giờ đi ăn luôn đó . Thiên đứng dậy đi lấy cái cối đăm nghệ ra và bắt đầu đâm nghệ .

Bà Kim, ông Lộc , bà Linh, ông Lam và cả ông bà nội đều bước vào 1 lượt . DM không hiểu tại sao dạo này hay có sự trùng hợp tới như vậy . Bưng cối nghệ vừa mới đâm xong, Thiên bắt đầu thay thuốc cho DM . Bà nội mỉm cười khi thấy Thiên và DM có chút tiến triển như vậy .

-Coi bộ lớp da trên trán lành mau hơn tay em đó My . Thiên vừa nói vừa thay lớp băng trên trán .

-Vậy hả ? Vậy không biết mai mốt có để lại vết gì không hả anh Thiên ?

-Nội nói không đâu . Với lại cái mặt của vết thương đã bắt đầu khô lại và sắp tróc ra rồi, chỉ việc xức thuốc đều là okay thôi .

Đem cái cối đi rữa, Thiên băt đầu quay sinh tố cho DM . Anh chia ra 1 ly nhỏ và đưa cho DM . Để cái ống hút trong cái ly, anh nói :" Nè, em uống trước để dằn bụng đi, đợi đi ăn còn lâu lắm đó ". Đợi cho DM hút hết sinh tố trong ly, anh quay sang bà nội, Thiên đưa cho bà 1 ly nhỏ và nói :" Phần này của nội nà, chỉ có người bịnh với lại nội mới có thôi đó . Nội thấy con thương nội ghê chưa ?"

-Là 2 người lận đó con à . Nội muốn 1 mình nội được thương thôi . Nội là người uống thứ nhì mà, đâu phải được con chăm sóc trước tiên đâu . Bà nội lấy ngón tay xỉ lên trên trán Thiên 1 cách yêu thương .

DM thấy ngượng ngùng sau khi nghe câu nói đó của bà nội . Quay sang phòng ăn, cô làm bộ như không nghe nội nói gì . Cũng may lúc đó chuông điện thoại reo, Thiên chạy đến bắt phone .

-Hello

- ......

-Minh đợi chút nha, Dm đang ngồi đằng kia .

Cầm chiếc phone trong tay, Thiên đi lại phía DM . Áp sát cái phone vào lổ tai DM, Thiên nói :' Nhật Minh kiếm em ". Xong anh quay sang bà nội như tỏ vẽ sẽ không nghe câu chuyện của DM với Nhật Minh .

-Hello

- .....

-Yes

- ........

-Chưa đâu .

- ........

-Hổng được đâu .

- ......

-Em nói là không được mà . DM nói hơi lớn khiến Thiên quay lại nhìn .

Biết mình nói khá lớn, DM dịu giọng lại và nói :" Em phải đi với ở nhà mà, anh đi 1 mình đi nha ."

- .........

-Okay, em biết rồi .

- .....

-Em biết rồi mà .

- ....

-Mới vừa thay xong đó .

- ......

-Chứ tay em như vầy sao mà làm được .

- ..........

-Hello ....

- ....

-Tưởng bị disconnect mà, ai biểu anh im re làm chi .

- .......

-Em biết rồi, vậy cũng được .

- .......

-Bye anh .

DM khiều Thiên 1 cái như chứng tỏ mình đã nói chuyện xong, Thiên quay sang off cái phone và nghe DM nói thank you anh 1 cách vô cùng khách sáo .

Bà nội lên tiếng hỏi lớn :" Xong chưa tụi con, tối rồi đó, mình đi được chưa hả ?

-Dạ, được rồi . Ông Lộc lên tiếng . Thiên à, con bồng em ra xe trước đi, để bác đi coi coi bác Kim con làm gì mà ở trỏng hoài . Mình sẽ đi ăn buffet nha, con chở em tới đó trước đi . Nói xong ông đi vào trong tìm bà Kim .

-Dạ, con biết rồi .

-Vậy con bế bé My ra trước xe nha nội . Thiên hỏi ý kiến nội .

-Ờ, con đi đi . Bà nội gật đầu . Thái à, con đi mỡ cữa cho thằng Thiên đi con . Nó mắt bế bé My rồi .

-Dạ, con đi ngay . Thái đứng dậy chạy ra ngoài .

Đứng trước DM như muốn cho cô biết là anh sẽ phải bế cô ra ngoài xe . Cúi xuống Thiên nheo mắt hỏi nhỏ :

-Em ready chưa My ?

-Rồi, em đâu có cần gì nữa .

-Vậy mình đi nha . Thiên cúi xuống bồng DM lên và bước đi trước cặp mắt vui vẻ của ông bà nội . Ra khỏi nhà, Thiên nói :" Lại phải nhắc nhở em hoài, em muốn té phải không ? Ui, nặng quá đi thôi . Vừa nói anh vừa nheo mắt và hạ cánh tay xuống như sắp để Dm tuột . Quính quáng, DM giang 2 cánh tay chụp ngay cổ của Thiên .

Thái từ xa mỉm cười khi thấy Thiên hù DM như vậy . Tằng hắng giọng, Thái nói nhỏ vừa đủ nghe :" Thiện tai, thiện tai, bần đạo không thấy gì hết nha ". Xong anh chạy vào nhà để lại sự ngượng ngùng cho DM .

Ngồi vào xe, mặt DM vần còn đỏ . Anh ta thiệt là thấy ghét mà . Lợi dụng mình không đi được rồi cứ kêu ôm cổ hoài . Mặt bùng thụng, DM ngồi im re không nói tiếng nào .

Thiên bước vào xe thấy DM làm mặt hình sự thì cũng ớn ớn trong lòng . Mmình chỉ giỡn chút xíu chã lẽ lại giận ??? Phải kiếm cách gì làm hoà trước khi tới chổ ăn nếu không thì phiền lắm . Nghĩ vậy Thiên quay sang hỏi nhỏ :' Em sao vậy ? Giận anh hả My ? "

-Ai rảnh đâu mà đi giận người dưng, Dm liếc Thiên 1 cái thiệt bén .

-Thiệt hổng ? Sao thấy em hông vui vậy ?

-Hổng lẽ tối ngày phải nhe răng cười hoài sao ?

-Thì cười cho vui vẽ trẻ trung mà . Con gái mà giận hoài mau có nếp nhăn lắm đó . Oh, hình như em bắt đầu có đường nhăn chổ đó rồi kìa . Thiên giơ tay chỉ chỉ

-Thiệt hả ? Ở đâu vậy ? DM quính lên, kéo nhẹ cái kiếng trước mặt, cô chồm tới xem khuôn mặt của mình .

Thiên híp mắt cười và nói :" Em còn nhỏ như vậy làm gì có đường nhăn chứ My . Đúng là con gái mà ". Vừa nói Thiên vừa lắc đầu .

-Lãng nhách . Cho anh chết nè . DM đưa mấy ngón tay ra cố nhéo vào eo của Thiên .

-Ui , ui da đau quá . Nội ơi cứu con . Thiên giã vờ la lên

-Nội ở đâu mà anh la, đừng tưởng có nội là anh ngon nha . Nội thương em hơn thương anh đó, anh đừng có dựa dẫm nội . Để coi anh còn dám ăn hiếp em nữa hôn . DM vẫn không tha cho Thiên và cố nhéo vào eo bên tay phải của Thiên .

-Không dám, không dám nữa . Anh có lỗi, anh có lỗi . Tha cho anh đi nha . Thiên chụp lấy cánh tay của DM và giã vờ đầu hàng . Thật ra DM nhéo Thiên đâu có đau . Những ngón tay xi cà que của cô cứ làm Thiên nhột gần chết chứ đau đớn gì .

-Vậy mới được chứ, tha cho anh đó . Làm mệt muốn chết luôn hà . DM thở phì phào .

-Em hết giận rồi phải không My ? Vậy 1 hồi đừng làm mặt ngầu nữa nha, nhìn em ngầu như vậy anh đâu dám ăn chứ .

DM chỉ cười tủm tỉm mà không trả lời . Cô phát hiện ra càng ngày mình không giận anh ta được lâu nữa .

Ngồi gần mẹ và Thiên, DM chả phải làm gì . Bà Kim và Thiên thay nhau đút đồ cho cô ăn . Nhìn những con tôm trong dĩa của Uyên Thanh, Dm nuốt nước miếng . Cố không nhìn những con tôm đó, DM cố găng không nghĩ tới . Bà nội nói cô không được ăn đồ biển hay rau muống . Mấy món mà cô thích đều phải nhịn hết . Sợ DM thèm nên Thiên cũng không dám lấy tôm hay cua gì cả . Anh chỉ ăn rau và thịt . Bà Kim thấy vậy nói :" Con đi lấy tôm ăn đi Thiên, để Dm bác đút nó ăn . Chừng nào hết rồi ăn cũng kịp mà . "

Cũng đi lấy đồ ăn nhưng Thiên lại không lấy tôm cua như bà Kim nói . Anh đi lấy thêm dĩa trái cây mà Dm dặn . Thái đứng sau lưng Thiên và nói :' Tội mày quá, thôi ráng đi . Để tao ăn dùm mày nha ".

Sau bữa ăn, cả nhà trở về nhà bằng chiếc xe do ông Lam lái . UT, Dm, Thái và Thiên rủ nhau đi ăn ice cream . Thái và UT đi 1 chiếc xe vì Thái nói hông muốn ngồi đằng sau xe của Thiên .

Cả 4 người cùng ăn ice cream và kể ra họ cũng có những kỷ niệm đáng nhớ đó chứ .

******

-Hello

-......

-Em đây

- .......

-Anh về rồi hả ?

- ........

-Em tính đi thư viện gần nhà trả mấy cuốn sách .

- .......

-Em đi được rồi

- .......

-Thì đi chậm 1 chút .

- .........

-Uyên Thanh hổng có ở nhà .

- ........

-Không được, đợi anh về thì lâu lắm . Em đi bộ được rồi .

- ........

-Thì chút nữa anh ghé củng được vậy .

- ........

-Okay, vậy bây giờ em đi nha .

- ......

-Thì để coi coi anh có tới kịp không .

- ......

-Okay, em đi nha .

Bỏ phone xuống, DM gom mấy cuốn sách cho vào chiếc túi nhỏ rồi đi . Bà Kim gọi lại :" Nè, ai vậy con ?"

-Dạ anh Thiên đó

-Nó nói gì ?

-Ảnh nói ảnh về rồi . Ảnh sắp tới đây rồi .

-Sao con hổng đợi nó rồi đi luôn .

-Thôi, con đi cho rồi . Đợi ảnh biết chừng nào . Con đi nha mommy .

DM đeo cái giỏ rồi đi ra ngoài . Vừa đi vừa ngẫm nghỉ . Mới đó mà đã thêm 2 tuần nữa rồi . Từ bửa anh Thiên đi tới giờ củng nhanh thật . Sao ảnh về sớm vậy kìa . Không phải ảnh nói là tới 3 bữa nữa thì mới được về mà . Thây kệ đi, bây giờ mình đi trả mấy cuốn sách này cái đã . DM hôm nay muốn thả bộ tới thư viện gần nhà . Sách đã mượn lâu rồi và hôm nay là ngày chót phải trả . Hí hững DM bước vào thư viện . Đang loay hoay tìm xem có cuốn sách nào hay ở trên kệ hay không thì bổng có tiếng con trai vang lên :" Ủa , đi đâu đây người đẹp ?"

Quay phắt lại, thấy Phúc đứng trước mặt . DM trả lời cụt ngủn :"Trả sách chứ đi đâu ".

-Bodyguard của My đâu rồi ? Vừa nói Phúc vừa nhìn quanh như tìm ai .

-Lãng nhách, DM nói nhỏ và tiếp tục tìm .

-Anh biết rồi, em chỉ đi 1 mình thôi phải hông nè ? Phúc vẫn không tha .

-Nè, nói chuyện hoài làm sao mà người ta tìm sách được . Dm có chút bực bội .

-Thì em cứ tìm đi, anh đợi khi nào xong thì anh nói tiếp . Phúc khoanh tay đứng nhìn DM đang lui cui lựa sách .

DM nghỉ thầm trong bụng, vô duyên ghê . Đúng là oan gia gặp nhau mà, hể ra đường thì cư" gặp ngay Mỹ Linh và Phúc . Hôm nay coi bộ bực mình rồi . Ghét ghê, cứ tưởng hôm nay thong thả khi trốn Nhật Minh vào đây kiếm sách, ai dè gặp cái con dê sồm này . Xui thật, mình đứng lựa sách hoài đế coi hắn còn kiên nhẩn đứng đợi hay không cho biết . DM mỉm cười đắc ý .

Đứng nhìn DM trong chiếc áo đầm cao lên đầu gối, Phúc đưa mắt quan sát khắp người của Dm . Cô ta trông thiệt là đẹp, mái tóc được buột lên cao đưa chiếc cổ nhìn muốn hôn vào 1 cái . 2 lúm đồng tiền thật sâu khi cô ấy bậm môi lại hay là thở ra . Dáng người hot ....tới nổi đứng đó mà đầu óc Phúc muốn tẩu hỏa nhập ma . Bởi vậy làm sao Mỹ Linh không ghen lên khi đối diện với DM mỗi ngày .

Thấy khó chịu khi có người nhìn mình như vậy, DM quay lại tức giận :" Nè, bộ rảnh lắm hay sao mà đứng đó nhìn hoài vậy ? Tới thư viện là để nhìn người ta hay sao vậy ? "

-Ơ, em kỳ chưa . Đây là thư viện công cộng mà . Với lại quyền muốn nhìn ai là quyền của anh . Phúc tỉnh bơ .

-Đã nói đừng có xưng bằng anh mà có nghe không vậy ?

-Em nhỏ hơn anh tới 1 tuổi lận đó My à . Cho dù có lớn hơn thì cũng vẫn gọi là em thôi người đẹp à .

Tức cành hông vì lời nói của Phúc , DM cố ghìm cơn giận lại và quay lưng vào tìm sách tiếp tục . Nhìn lại đồng hồ trên tường đã gần 8 giờ rưỡi rồi, DM thấy Phúc vẫn còn đứng đó đợi mình . Chung quanh chả còn ai, trời ạ . Cái khu mà Dm đang ở là tần dưới của thư viện và ít có người lui tới . Còn không mau đi cho lẹ, nếu không chỉ có nước te tua với con qủi râu xanh này . DM cầm mấy cuốn sách lên và bước đi chậm chậm lên thang lầu .

Phúc chạy theo và tỏ vẻ muốn đỡ DM . Đi sát bên DM, Phúc giơ tay ôm ngay cái eo của DM và nói :" Anh dìu em đi nha My ".

-Nè, buông ra nha . DM quạo lên

-Anh dìu em đi mà, chân của em chưa có lành lắm đâu . Phúc vẫn không buông tay ra khỏi chiếc eo nhỏ xíu kia của DM .

-Tôi nói là anh buông tay ra có nghe không ? Tui tự mình đi được . DM quay lại trợn mắt nhìn Phúc .

-Em giận lên càng đẹp đó nha . Rất hấp dẫn anh . Phúc nheo mắt .

Xô Phúc ra, DM lạng choạng muốn té . Mấy cuốn sách rơi xuống đất và DM lảo đảo . Phúc thừa thế vội đỡ DM, cố tình ôm DM thật chặc, Phúc nói :" Đã nói rồi mà, em cần anh dìu mà không nghe " . Ôm lấy DM, từ trên chiếc cổ trắng mỹ miều ấy Phúc nghe được mùi thơm thật là quyến rũ . Vùi gương mặt mình vào cổ của DM, Phúc hít thật mạnh và ôm DM thật chặt .Em thiệt là thơm DM à, Phúc vùi mặt vào chiếc gáy của DM hôn lấy hôn để .

-Buông tui ra, tui la lên đó . DM cố chống chọi lại Phúc .

-Em cứ la đi, giờ này có ai ở đây đâu . Phải lên tới trên lầu mới có người lận kìa . Phúc tỉnh bơ .

-Nè, tui mét Mỹ Linh cho coi . DM tìm cách lãng sang chuyện khác .

-Em nói đi , anh còn cám ơn em nữa đó . Phúc vẫn ôm chặt DM .

-Nè, buông tui ra mà . Buông ra . Dm cố sức đẩy Phúc ra .

-Từ khi chuyễn trường sang đây gặp em, anh ngày đêm mơ ước được 1 lần ôm em trong tay như vầy . Nhưng lúc nào cũng có Uyên Thanh bên cạnh em và mấy bodyguard của em cứ bám sát . Cho tới nay mới có cơ hội . Phúc ôm Dm chặt hơn nữa .

-Đúng là điên mà . Lấy hết sức của mình đang có, Dm hét lên :"Help, help ......"

Phúc hoảng hốt, đưa tay bụm miệng DM lại .

Nước mắt chảy trên mặt, DM không làm sao thoát khỏi tay Phúc . Anh ta đã kéo cô tới tận góc của cái phòng và DM như điếng người khi cặp mắt của Phúc chiếu ngay ngực của mình . Đưa tay che ngực lại, DM hét lên :" Buông tui ra, buông tui ra đi. "

Người của Diễm My bất chợt qụy xuống, trái tim co bóp 1 cách vô cùng tội nghiệp . Phúc vẩn còn đang âu yếm ôm DM 1 cách suồng sả . Bất chợt thấy DM qụy xuống và đưa tay ôm trái tim, Phúc mỉm cười nói :"Nè, đừng có hù anh nha người đẹp, anh không dễ dàng mắc mưu em đâu".

Dm lắc đầu nói nhỏ - Đau quá, đau quá, làm ơn cho My nằm xuống 1 chút có được không ? Hơi thở cô mỗi lúc 1 gấp gáp hơn .

-Em đừng có gạt anh, anh không dễ dàng gì để cho em qua mặt như vầy đâu cưng à . Vừa nói Phúc vừa cúi xuống vùi mặt vào trong cổ của Diễm My .

Nước mắt vẫn rơi rớt đều đều trên má, Diễm My thấy tuyệt vọng vì không ai cứu được mình nữa rồi . Đã vậy trái tim lại còn lên cơn đau giữa lúc này . Tâm trí không còn có thể chịu đựng được nữa , DM cố nói bằng hết sức lực còn lại của mình : "Help, help me please, buông ra buông ra mà, tui ghét anh".

Đưa tay gở cánh tay Phúc ra khỏi cổ mình, Diễm My chống chọi 1 cách tội nghiệp . Cô hét lên : "Help, help help ...."

-Buông Diễm My ra mau lên . Tiếng Thiên vang lên khắp cả tầng lầu dưới của thư viện . Nhanh chân anh chạy tới chổ của DM đang nằm bằng tất cả sức lực của mình .

Phúc ngỡ ngàng vì bất chợt có người đến làm kỳ đà cản mũi trong lúc này, quay phắt người lại thấy Thiên . Anh ta chợt đứng phắt dậy và buông DM ra . DM ngả người xuống ngay dưới đất và mơ hồ thấy anh Thiên của mình đang chạy về phía cô . Một giọt nước mắt nữa rơi xuống và cô nhắm đôi mắt lại rồi không biết gì nữa .

Gương mặt tái mét khi thấy Thiên đang lao về phía mình, Phúc cảm thấy đôi chân không còn đứng vững nữa . Thiên nhào tới nhìn Diễm My xem coi chuyện gì đã xảy ra cho DM . Tay chân lạnh ngắt, Thiên hốt hoảng đặt DM nằm thật thẳng ra trên nền thảm trong thư viện. Đôi mi vẫn nhắm nghiền và vẫn còn ướt .

Run run cầm cái phone bấm số liên tục, Thiên chợt hét lên : " Vào thư viện mau lên, Dm có chuyện ". Chỉ nói bao nhiêu đó rồi Thiên cúp phone và lập tức bế DM chạy ào lên tầng trên của thư viện .

Chạy ngang Phúc, Thiên dời cặp mắt căm hờn của mình nhìn Phúc và nói 1 cách giận dữ : " Mày sẻ biết tay tao ". Anh bế DM chạy như điên lên thang lầu, Phúc cũng sợ hải lao theo Thiên vì DM nãy giờ vẫn bất tỉnh không nhúc nhích chứng tỏ là cô nàng đau tim thiệt chứ không phải giỡn chơi hù anh ta . Nghỉ tới nếu Dm chết đi vì mình, trán Phúc rịn mồ hôi .

Ngoài này, Thái lập tức kéo tay Uyên Thanh ào ào chạy vào thư viện . Anh nói : "DM xãy ra chuyện rồi, mình đi mau lên em ".

Bế DM chạy lên tới tầng lầu trên, Thiên kiệt sức dưới ngay bậc thang cuối cùng . Cánh cửa thư viện mở ra 1 cách vội vã, Thái và Uyên Thanh hối hả chạy vào . Nhìn quanh xem DM và Thiên ở đâu, cả hai bắt gặp 1 nhóm người đang bu vào nhìn gì đó . Chen chút vào đám đông, Uyên Thanh và Thái sững người khi thấy Diễm My đang nằm ở đó . Ngồi xuống thật nhanh bên cạnh DM, UT chụp lấy cánh tay của bạn và quính quáng hỏi : "Chuyện gì xãy ra vậy anh Thiên, DM ra sao rồi ?"

Thiên nhìn DM rồi đảo cặp mắt căm hờn nhìn sang Phúc nói nhanh: " Con qủi râu xanh này làm cho Dm ra nông nổi này nè, DM xin nó cho em ấy được nằm xuống thở 1 chút nhưng nó lại cứ mất hết tánh người ....đối xử với DM ....trong khi em ấy không chút sức lực ".

Uyên Thanh dồn hết căm giận và đứng dậy nhào tới thụi liên tiếp vào người của Phúc . Cô hét lên : "Mày đúng là con qủi râu xanh mà, dám ăn hiếp DM khi không có mặt tao . Mày thật là đáng chết, cho mày chết, cho mày chết ...". Thở hổn hển, UT dừng tay khi không còn sức lực nào để đánh Phúc nữa . Phúc vẫn đứng đó chịu đòn vì DM vẫn chưa nhúc nhích cục kịch gì . Chợt thấy mấy ngón tay DM động đậy trong bàn tay mình, Thiên mừng rở nói lớn : "Dm tỉnh rồi, DM tỉnh rồi ". UT lập tức dừng tay lại và chạy lại phía DM đang nằm .

Mỡ mắt ra DM kinh hoàng ngồi bât dậy, nhìn thấy Thiên ở gần mình, cô chụp cánh tay Thiên giọng nức nở : " Anh Thiên, em sợ quá, cứu em đi, đừng cho nó tới gần em". DM ôm chầm lấy Thiên khóc ngon lành .

-Nè, nè, em đã không sao rồi bé My à . Có anh nè, đừng sợ nha . Thiên trấn an tinh thần của DM . Anh thật thấy tội cho DM vô cùng khi bị con qủi râu xanh kia .....

UT cũng nói : " Không sao, không sao, còn có tao nữa nè My à".

Bất chợt Phúc nói lớn: " Hết chuyện rồi, tôi đi đó ". Hắn ta lập tức định quay bước đi nhưng Thái đã đứng chặn ngay trước cản đường Phúc . Thái khoanh tay lại nhìn Phúc nói tỉnh bơ ; "Đâu có dễ dàng như vậy được, làm người ta ra nông nổi này rồi lại muốn chuồn im à ?"

-Vậy bây giờ các người muốn gì đây ? Phúc lùi lại nhìn Thái .

-Tao bắt mày phải xin lỗi Diễm My ngay bây giờ . Thiên vừa nói vừa dìu DM đứng dậy .

-Hả ? Diễm My đã không sao rồi mà . Phúc lí nhí .

-Mày có xin lổi hay không thì nói mau, bằng không 1 hồi security tới là mày ngon lắm . Có cần tao nói cho người nhà mày biết mày đã làm gì không ? Thái hăm doạ Phúc.

-Được được, tôi chịu , tôi chịu . Phúc hấp tấp đồng ý ngay khi nghe Thái hăm sẻ nói cho người nhà biết . Nghỉ tới viển cảnh bị ba mắng nhiết và cúp tiền tháng, Phúc lo sợ . Bước tới gần DM , Phúc lí nhí : " Dm tha lổi cho anh nha, anh không nên xử tệ với em . Anh xin lổi ".

-Trời, nói hay thật . Mày phải nói bằng tiếng Anh kià . Như vậy mọi người ở đây mới hiểu mày đang nói gì . Uyên Thanh lớn tiếng .

-Đừng ép người quá đáng nha . Phúc nóng lên .

-Có nói hay không ? Không thôi tôi đổi ý đó . Thái như hết kiên nhẩn .

-Được được . Phúc khổ sở

-I am sorry DiemMy, this is my fault . I should not treat you like that. I promise I will not do that again. Please forgive me. Phúc ngượng ngùng khi phải nói bằng câu tiếng Anh trước bao nhiêu cặp mắt tò mò của nhiều người .

Có vài tiếng xì xào vang lên : " What happened to her ? Why he said something like that ? What's wrong with him ? "

Thiên tằng hắng rồi nói : " I just want to let everybody know that this is not the good guy . For girls, if you go by yourself especially when you see him, please run . That 's all I can say for your safety . Please remember what I said ."

DM kéo tay Thiên nói nhỏ : " Anh Thiên à, mình đi về đi anh . Em thấy nó em sợ quá , đứng đây lâu 1 hồi ai cũng biết hết . Em muốn về . "

-Thôi mình đi đi Thái . Thiên ra dấu với Thái và Uyên Thanh. Anh như hiểu ý nghĩ của Thiên nên kéo tay UT đi. Uyên Thanh như chưa đồng ý với lời đề nghị của Thiên, cô lên tiếng: " Sao lại bỏ qua cho nó dễ dàng như vậy chứ ?"

Thái chồm qua nói nhỏ vào tay của UT: " Bộ em muốn ngày mai ai củng biết chuyện này xảy ra sao ?"

UT sửng người, trời ạ, xém chút quên mất chuyện này rồi . Đành phải tha cho cái con qủi râu xanh đó thôi. Quay sang Phúc, UT tới gần nói ; " May cho mày là anh Thiên không muốn làm lớn chuyện đó nha, bằng không tao sẻ nhổ bỏ cái râu xanh của mày hôm nay".

Phúc vẫn đứng đó nhìn trân trối vào Thiên và DM cùng với UT & Thái . Thù này nhất định phải trả . Tao sẻ làm cho tụi bây không có ngày nào yên . Hôm nay sỉ nhục tao trước mặt bao nhiêu người, nhất định tụi bây sẻ hối hận . Phúc bước nhanh trước bao nhiêu cặp mắt khinh rẻ của mọi người .

Theo Thiên ra xe, tất cả mọi người đều ngồi vào xe . Thiên như còn tức giận vì sự việc xãy ra vừa rồi . May là mình gọi phone bác Kim trên đường về chứ nếu không thì có chuyện xãy ra rồi . Nếu mình tới hổng kịp, chắc sẻ ân hận suốt đời vì chuyện xãy ra hôm nay . Thiệt là tức, chả làm gì nó được vì Diễm My không muốn gây lớn chuyện, nếu không ít nhất cũng phải đập cho nó phù mỏ hay là đánh cho nó tơi tả 1 trận mới bỏ cái tật dê gái của nó .

Uyên Thanh thấy gương mặt của Thiên đằng đằng sát khi nhìn vào kiếng . Cô biết anh vẫn đang tức vì chuyện lúc nãy . Thật ra ai cũng muốn làm cho Phúc tơi tả nhưng chỉ sợ DM mắc cở khi nhiều người biết đến cô bị Phúc giở trò sàm sở trong thư viện này. Gì chứ chuyện không hay thì chỉ 1 đêm đã bay cả thành phố rồi, còn chuyện tốt thì chả ai biết đến. Thái viết vội mảnh giấy nhỏ đưa cho Uyên Thanh đọc : "Em hãy nói gì cho tinh thần của T & DM vui lên đi ". UT nhìn Thái gật đầu và cô bắt đầu gợi chuyện .

-My à, hồi sáng mình nói là chiều nay đi coi phim phải hông ? UT chồm lên ghế trên hỏi DM .

-Ừ, mình nói sẻ đi coi phim gì mà action đó, My hổng có nhớ tựa .

-Vậy bây giờ mình đi đâu đây ? UT thắc mắc .

Thái đề nghị : "Hay mình đi về nhà cho Thiên cất đồ, rồi sau đó mới đi coi phim . Sẳn đó cho em thăm nội luôn nha My".

-Dạ được, em cũng muốn tới chơi với nội . DM gật đầu mỉm cười vui vẻ .

-Uyên Thanh à, em coi kìa . Phải bắt chước Dm đi, DM nói chuyện nhỏ nhẹ ghê chưa, còn em chỉ biết đì và ăn hiếp anh thôi. Thái quay sang UT nheo mắt 1 cái .

-Anh đừng có muốn em nói chuyện nhỏ nhẹ như vậy . Em đã quen ăn chanh, ăn giấm với anh rồi . Anh đừng có hòng . UT trợn mắt trả lời Thái .

-Thì lâu lâu em cho anh uống tí nước chanh pha đường đi, uống nước chanh không thì làm sao anh chịu thấu . Anh đâu có bị tiểu đường đâu mà em ban phát đường 1 cách kẹo kéo như vậy với anh . Thái giả bộ buồn xo .

-Sợ anh luôn đó, anh đòi hỏi nhiều quá . Sao hổng thấy anh Thiên đòi mà anh cứ yêu sách này nọ hoài . UT tròn mắt nhìn Thái .

Trên này DM và Thiên lắng nghe câu chuyện giữa hai người và cười . Thiên đã thấy Dm chắc có lẽ quên chuyện lúc nãy nên anh củng yên tâm 1 chút . Tự nhiên anh cũng muốn yêu sách như Thái . Anh nói : "Đâu có đâu, anh cũng muốn yêu sách ghê lắm nhưng người ngồi kế bên anh không đồng ý . Em ấy cứ bắt nạt anh hoài và lâu lâu còn trừng phạt anh nữa đó . Chỉ cho anh ăn giấm, ăn chanh mà hông bao giờ cho tí đường ." Thiên thành thật tự thú .

-Trời, thì ra cũng có người cùng cảnh ngộ như tui . Thái khoái chí .

DM giật mình khi nghe Thiên nói . Thầm nghĩ từ đó tời giờ mình cũng ăn hiếp anh ấy hơi nhiều, chỉ lâu lâu anh ta làm mình tức thôi . DM nhớ lại những chuyện xãy ra, cô mỉm cười cho những kỷ niệm thật là ngọt ngào nhưng cũng khônng kém phần ngoạn mục . Chợt nghe Thiên đề nghị :

-Hay là hôm nay mình có một quy luật này nha . Nếu như tới birthday người nào thì hôm đó người đó sẽ là vua . Nghiã là muốn gì cũng được, nhưng phải đòi hỏi những chuyện làm được mà thôi . Còn 3 người còn lại thì phải hầu hạ người đó cho đến hết hôm đó mà thôi . Được hông ?

-Đồng ý, đồng ý, Thái khoái chí vì lời đề nghị của Thiên . Anh vỗ tay .

-Em cũng đồng ý , Uyên Thanh hí hững .

-Vậy em thì sao hả My ? Thiên quay sang hỏi DM .

DM ú ớ : " Ai cũng đồng ý thì em còn nói gì được nữa . Nhưng biểu gì cũng nghe hết hả ? " DM thắc mắc .

-Ừa, biểu gì cũng phải nghe hết . Thiên nheo mắt .

-Nhưng phải biểu làm được thì mới làm à nha , nếu biểu làm mấy chuyện bậy bạ là hổng được đó . DM lo xa .

-Vậy chuyện gì là bậy bạ em có thể thí dụ được hông ? Tới phiên Thái hỏi DM.

-Em ...em ...làm sao thí dụ được . Dm lúng túng .

-Vậy coi như xong, quyết định như vậy nha . Bây giờ ai sanh ngày nào để cho "trẫm" ghi vào đầu đây . UT em trước nha .

-Em sanh vào ngày 2 tháng năm. UT đáp tỉnh .

-Vậy em lổ rồi Uyên Thanh à . Đã qua rồi, năm sau mới tính. Thái vỗ tay .

-Còn mày sanh tháng nào hả Thiên ? Thái chồm lên hỏi Thiên .

-Tháng 12 . Thiên vừa lái xe vừa đáp .

-Còn DM ?

-Em cũng tháng 12 .

-Sao kỳ vậy ? Vậy ai sanh trước , ai sanh sau ? Thái ngạc nhiên .

-Tao sanh vào ngày 15 còn DM thì vào ngày 5 . Thiên quay lại nói .

-Wow, sao 2 người trùng tháng sanh vậy . Nghe người ta nói như vậy hạp nhau ghê lắm đó . UT ứng khẩu nhanh chóng .

-Hạp gì mà hạp, hạp gây nhau thì có . DM quay lại lườm UT 1 cái .

-Thì nghe người ta nói như vậy đó . UT vẩn tỉnh bơ nói tiếp .

-Vậy hả ? Thiên quay lại nhìn UT nheo mắt cười .

Chiếc xe êm ả lướt đi dưới buổi chiều thật là lý tưởng . Dừng xe trước nhà, cả 4 người bước vào trong . Thái và Uyên Thanh xách những túi đồ vào trong sau khi họ đã đi mua lúc trước khi tới phi trường để rước Thiên về . DM được miển vì da bàn tay đang thời kỳ lành lại . Thiên kéo chiếc vali nhỏ sánh bước cùng DM đi vào nhà . Anh nói :Kỳ này anh đi, anh có mua quà cho nội nhưng hông biết nội có thích hông nữa ?

-Vậy anh đã mua cái gì cho nội vây ? DM quay sang thắc mắt .

-Thì anh mua cho nội cái khăn choàng cổ đó . Anh lựa màu xanh tối tối 1 chút, hổng biết nội có chịu hông nữa . Thấy nội cứ xài cái khăn củ đó hoài .

-Chắc được mà .

Cả hai đã bước vào bên trong . Bà nội và ông nội đang ngồi ở bàn ăn đợi Thiên về . Anh chạy tới ngồi sát bên bà nội, nắm lấy bàn tay già nua của bà nội và nói :" Đi 2 tuần làm con nhớ nội quá à , nội có nhớ con hôn ?"

-Cha mày, con nhớ nội thiệt hả ? Bà nội mắng yêu .

-Thiệt mà, mỗi ngày con đều gọi điện thoại về cho nội đó mà . Nội quên rồi sao ?

-Thôi, đi tắm rữa rồi xuống ăn, nội đã nấu 1 nồi canh chua Hải Long Vương rồi . Bé My đi gọi phone mời ba mẹ con tới ăn luôn đi con .

-Dạ, con đi ngay . DM lật đật đi gọi phone cho ba mẹ cô .

Thiên đã rinh cái vali của anh lên lầu . DM, UT và Thái đang phụ bà Linh làm gì đó ở nhà dưới . UT muốn lên phòng khách chơi với bà nội nên bắt Thái ở phòng ăn cho bà Linh sai vặt . Cô kéo tay DM chạy tuốt lên phòng khách ngồi cạnh bà nội . Ông Lộc bà Kim đã tới và đang trò chuyện với ông nội .

Bà nội ngoắc tay ra hiệu cho DM tới gần, xăm xoi cái trán của DM, bà nội nói :" Da con đã lành rồi đó My, nhưng nhớ phải ráng xức nghệ nhe con ".

-Dạ con biết rồi . DM nhỏ nhẹ .

-Nội biết hôn, hồi nãy DM nó bị ...UT xí xọn định nói chuyện của Phúc .

-UT, sao mày nói đi làm nước chanh uống mà . DM cắt ngang lời của UT .

Bà nội chợt quay sang UT, nhíu mày hỏi :" Con nói DM nó bị gì hả ? "

-Dạ ....dạ .....nó .......con đi làm nước nha nội . UT muốn đứng dậy nhưng đã bị bà nội chặn lại :" DM bị gì hả con ? Con nói cho nội biết đi ."

Thiên đã xuống tới chân lầu thì bất chợt nghe UT nói :

-Dạ DM hồi nãy nó bị Phúc dê đó nội . Thằng qủi râu sanh nổi tiếng nhất trường của tụi con . DM đã đau tim và xiểu ngay tại đó , cũng may anh Thiên tới đúng lúc và DM đã không sao . Anh Thái bắt nó xin lỗi DM trước mặt mọi người .

-Trời, rồi con sao hả My ? Ông Lộc nóng ruột khi nghe con gái như vậy .

UT tiếp tục câu chuyện :"Dạ hổng sao bác à, anh Thiên tới kịp rồi kêu tụi con vào . DM cũng tỉnh lại rồi nó xin lổi thôi ".

-Vậy mai mốt rủi Dm gặp nó nữa rồi sao ? Bà Kim lo lắng .

-Thì lúc nào cũng có con mà , UT hết mặt lên cười .

-Bác à, bác đừng lo, Dm chỉ còn 1 tuần nữa là hết học ở đó rồi . Em ấy sẻ đi trường khác học và ở đó có nhiều người lắm . Thiên vừa đi tới vừa nói . Trong tay anh là lỉnh kỉnh những túi ni lông nhỏ .

Uyên Thanh hí hững :" Wow, có quà, có quà ".

Thiên tới bên cạnh nội rồi đưa bà 1 cái giỏ:" Cái này của nội nè, con chỉ biết lựa như vầy cho nội thôi à ".

Mỗi người được 1 món quà . Ông nội thích thú đội cái nón mới vào và nói :" Chiều nay đi qua nhà anh Tư khoe mới được ". Bà Linh và bà Kim mỗi người 1 cuốn sách nấu ăn dày cộm . Ông Lộc và ông Lam mỗi người 1 cái áo thun với hàng chử New York . Thái được 1 cái nón nhìn thật là bụi . Uyên Thanh được 1 cái đồ chưng bằng crystal có hàng chử New York khắc ở phía trong . UT hí hửng khoe với Thái :" Anh coi nè, có đẹp hông ? Em thích ghê vậy đó . "

-Thank you anh Thiên, em thích lắm . UT mững rỡ .

-Ủa, sao DM hông có vậy ? Bà nội ngạc nhiên khi thấy DM vẫn ngồi im đó .

-Úi trời, con quên mất . Chắc còn trên vali á . Thiên nheo mắt với nội .

-Trời, anh Thiên sao hông đem xuống cho mọi người cùng coi với . UT ngạc nhiên .

-Em nói gì vậy UT ? Nó phải từ từ đưa cho Dm chứ nếu không em phân bì sao cô hai . Thái nhìn UT và giải thích dùm Thiên .

Mọi người đầu cười cái rần sau câu nói của Thái . Bà nội đứng dậy nói :" Thôi đi ăn tụi con . Để lâu 1 hồi canh hết ngon đó ". Cả nhà quay quần bên bàn ăn rất là vui vẻ . Bà Linh và bà Kim sau khi ăn thì bàn tính về món ăn gì đó trong cuốn sách Thiên mang về . Ông bà nội cùng ông Lộc và ông Lam đang ngồi uống trà sau vườn . UT vẫn đang chăm chú nhìn vào món quà của mình . DM ngẩm nghĩ Thiên đúng là biết ý người . Anh ấy mua cho bà nội chiếc khăn choàng cổ thiệt là đẹp . Vừa nhu vừa sang trọng khi bà nội quấn nó vào cổ với dáng dấp đã sang trọng vốn có của bà . Không biết anh Thiên lựa cho mình món quà gì mà tới giờn này vẫn chưa thấy được . Thầm giận trong bụng nhưng DM ngoài mặt ráng làm như không có chuyện gì xãy ra .

Thiên đi ra phía sau xin phép để dẫn DM và UT đi coi phim . Cả 4 người lại leo lên chiếc xe đi enjoy 1 ngày cuối tuần vui vẽ . Tới rạp phim, vé đã bán hết và nếu muốn coi thì phải đợi tới 2 tiếng nữa . Thái rủ đi ra hồ chơi . Dm mừng rở vì đã lâu cô không được đi ra hồ . Ngừng lại ớ 1 cây xăng, DM chạy tuốt vào trong mua 1 bịt bánh mì . Cô muốn được cho những con vịt no nê 1 bữa . Chiếc xe dừng lại ở ngoài parking lot và mọi người dán mắt nhìn vào 2 cặp nam nữ vừa mới tới . Họ vui vẻ thảy những mảnh bánh mì thật xa rồi những con vịt đang bu nhau rỉa thức ăn . DM thấy mỏi chân nên muốn tìm chổ nào đó ngồi trong khi UY và Thái đang đi tuốt ra ngoài để cho đàn vịt bên kia chút bánh mì . Nhìn quanh chỉ có cái ghế của ông bà cụ đang ngồi là còn chổ trống . Thiên kéo tay Dm đi về chổ đó .

-Họ trông thật xứng đôi ghê nơi, bà cụ ngồi trên chiếc ghế chỉ về phía DM và Thiên .

-Bà ơi, bà có thể cho tụi con ngồi chung được không bà ? Thiên ngọt xớt .

-Ờ, ngồi đi tụi cháu . Còn trống nữa cái ghế lận mà . Ông bà cụ mỉm cười .

Ngồi xuống cái ghế và nhìn ra hồ, thật là dễ chịu . Bà cụ đưa mắt nhìn DM và Thiên rồi hỏi :" Tụi con có thường ra đây hay hông ?"

-Dạ, không có . Hôm nay rảnh nên mới đi chơi thôi bà ơi . DM nhỏ nhẹ .

-Tụi con thật là xứng đôi ghê, bà cụ nhìn Thiên và DM. Mắc cở không dám nhìn Thiên, DM chỉ nhìn xuống tay mình . Thiên nghe bà cụ khen khoái chí hỏi :" Thiệt hả bà ? Tụi con xứng đôi hả bà ?"

-Ừ, bà nghĩ vậy đó .

-Tụi con có cháu nào chưa ? Chắc chưa đâu há vì cháu gái đây trông còn rất trẽ . Ông cụ lên tiếng .

DM giật mình quay sang ông cụ, đỏ mặt vì câu nói đó, DM không biết nói sao nên cầu cứu Thiên . Thiên quay sang ông cụ nói lễ phép :" Dạ, chưa đâu ông à . Cổ còn nhỏ lắm , chưa đâu ". Vừa nói Thiên vừa cố tình chọc DM .

Quay sang Thiên, DM tức đến thiếu điều nghiến răn lên . Đôi môi cong cớn tính nói gì đó nhưng lại dừng lại . DM nghe bà cụ tiếp :

-Chắc con của hai cháu đây sẻ đẹp ghê lắm . Giống ba hay mẹ gì củng đẹp hết . Ba mẹ tụi con thiệt là khéo sanh .

-Dạ cám ơn bà . Thiên mỉm cười tủm tỉm .

-Anh Thiên à, hay mình đi tìm UT đi, mấy người đó làm gì mà ở riết trong khu đó vậy ? DM có ý muốn đi khỏi chổ này sau khi ngồi đó 1 hồi.

-Ờ, cũng được . Thôi mình đi . Quay sang ông bà cụ anh nói :' Dạ tụi con xin phép đi trước nha ông bà ".

DM và Thiên đứng dậy chào leễ phép rồi đi khỏi chiếc ghế . Đi được 1 quảng, DM quay sang Thiên, cô bắt đầu nổi giận :" Anh đừng có nói bậy nữa nha ".

-Gì chứ ? Anh đâu nói gì đâu ? Thiên tỉnh bơ trả lời .

-Hồi nãy anh nói gì với bà cụ đó ? Còn làm tỉnh nữa ?

-Thì anh nói em còn nhỏ lắm, chưa có gì thôi . Thiên khoanh tay đứng nhìn DM đang nổi sùng . Hai cặp chân mày nhíu lại, đôi môi run lên thiếu điều muốn ăn tươi nuốt sống người đối diện .

-Sao anh hổng giải thích là mình đâu có gì ?

-Vậy sao em hổng giải thích lúc nãy đi ?

-Lúc đó em ...em ....còn ngạc nhiên khi nghe bà nói như vậy nên em đâu biết nói gì .

-Anh thấy em im nên tưởng .....Thiên ngập ngừng .

-Tưỡng gì đâu không ? DM giận dỗi bỏ đi tới chổ của Thái và UT đang đứng .

Trên đường đưa Thái và UT về, DM chỉ giỡn với UT và Thái thôi . Không thèm nhìn Thiên, cô xí xa xí xào về buổi Prome sắp sữa đi . UT nói về chiếc áo để bận đi vì năm nay là năm lớp 12 vui nhất . Cho DM xem cuốn catalog mới nhất dành cho Prome, cả hai cô nhỏ chụm đầu vào bàn . Thái và Thiên im lặng ngồi trên xe nghe, lâu lâu mỉm cười vì những câu nói ngây ngô của DM và UT . Sau khi bỏ Thái và UT xuống, Thiên đi vòng ra phía sau cốp xe làm gì đó . Dm phải lên phía trước ngồi vì UT và Thái đã đi rồi . Ngồi trong xe nhìn ra ngoài đường, DM nhịp nhịp mấy ngón tay theo điệu nhạc từ xe vọng ra . Thiên đưa 2 gói quà nhỏ được buộc chung lại với nhau và nói :' Đây là quà của em ".

DM quay lại nhìn gói quà . Trời, nó được buộc thật là xinh với chiếc nơ màu hồng lợt . Món quà được bọc lại bỡi 1 loại giấy có in hình những cây hoa hồng trông thật là đẹp mắt . Dm hồi hộp nhìn gói quà . Cô buộc miệng kêu lên :" Của em hết hả ?"

-Ừ, mọi người đều có rồi . Anh hy vọng em thích nó . Lúc đó Thiên đã thắng xe lại và đang nhìn DM .

-Sao em có tới hai cái lận ? Em mỡ ra nha ?

-Ừ, bé My đặc biệt 1 chút nên được 2 món, em mỡ ra đi .

DM tháo nhẹ cái nơ xinh xắn kia và tháo từng lớp từng lớp giấy ra, Dm hoàn toàn sửng sốt khi nhìn thấy món quà mà Thiên đã tặng cô . Chớp chớp cặp mắt xinh đẹp của mình, DM nhìn món quà trân trối .

Lúc đó trời đã thật là tối . Thiên đã vặn sẳn cái đèn ở trong xe . Nhưng anh chu đáo tới nổi đã đem theo cây đèn bin và anh cầm cây đèn bin rọi vào món quà cho DM . Với ánh dèn từ 2 phía, DM trố mắt nhìn thật kỷ .

Trước mặt DM là 1 miếng kiếng thật dầy hình vòng cung được đặt trên 1 cái chân hình chữ nhật màu bạc . Chính giữa miếng kiếng đã được điêu khắc rất tỉ mỉ hình dáng của Diễm My bằng những đường nét thật là sắc sảo . Phía dưới miếng kiếng đó là hàng chử nhỏ xiếu Nguyễn Diễm My . DM nhìn thật lâu vào hình dáng của mình được khắc trong miếng kiếng, cô tròn mắt nhìn rồi mỉm cười 1 mình .

-Em cười gì vậy My ? Thiên ngạc nhiên .

DM quay sang Thiên trả lời ngập ngừng :" Thì em thấy mình cũng coi được ghê lắm trong cái kiếng này ".

-Trời, thiệt không khiêm tốn chút nào . Thiên chắc lưỡi lắc đầu .

DM cười tít mắt . Bây giờ cô vẫn đang xăm xoi bức hình của mình . Không ngờ mình lại xinh đẹp tới như vậy . DM khoái chí xoay qua xoay lại nhìn, cô đưa tới phía trước rồi đưa lại thật gần, quay sang trái, quay sang phải . Nhìn nó với khuôn mặt rạng rở .

Thiên như nhắc nhở :" Nè, còn 1 món nữa kìa ".

DM chợt nhớ ra còn 1 món quà mà cô chưa mỡ ra . Gói quà này hơi bự hơn gói quà kia 1 chút . Lột miếng giấy phía bên ngoài ra, DM nhìn thấy 1 con gấu màu trắng tinh được buột bằng 1 sợi ribbon bóng màu tím lợt chung quanh cổ của nó . Khuôn mặt con gấu nhìn vào là muốn nựng ngay 1 cái vào má của nó . DM lập tức nựng cái má phệ của con gấu 1 cái rồi nói :' dễ thương quá đi ". Xong cô ôm nó vào lòng và nắm cái bàn tay con gấu rồi ghiền như con gấu ở trên giường của cô . Hết thồn vì Thiên đang chiếu tướng mình, DM giật mình buông con gấu ra . Cái mặt cô trông buồn cười lắm hay sao mà Thiên cười đến chãy nước mắt .

-Nè, anh bị gì vậy ? DM ngạc nhiên và thấy quê quê .

-Không gì, tại anh thấy ngạc nhiên khi có người 17, 18 tuổi rồi mà còn ghiền trước mặt anh không chút mắt cở . Thiên vẫn còn cười . Nè, bộ em vẫn như vậy khi ngủ hả My ? Thiên chọc ghẹo DM .

-Thì ....thì .....người ta quen rồi mà .

-Em vẫn như lúc nhỏ, vẫn ghiền cái tay con gấu . Hihi hihiiiiiii thật là cute . Thiên vẫn cười như không muốn dứt .

-Nè, anh đừng có cười nữa có được không ? Người gì như man man vậy .

-Bây giờ mới nghĩ thấy tội cho người nào trong tương lai được em thương . Thiên lấp lững .

-Tại sao ? Em xấu tánh lắm hả ?

-Thì chắc chắn là tên đó khổ suốt đời rồi tại vì ban đêm ngủ chung với em thì tên đó chắc khỏi ngủ vì em cứ nắm tay nó ghiền hoài . Thiên cười dữ dội hơn nữa .

-Thôi đủ rồi nha, anh man vừa vừa thôi . Mắc mớ gì tới anh chứ . DM trề môi .

-Có chứ, mắc nhiều lắm đó . Anh khổ rồi . Thiên nghiêm lại .

-Vẫn không biết anh đang nói gì, anh nói rỏ chút đi . DM ngạc nhiên tới ngẩn ngơ .

-Không nói cho em biết . Thiên tỏ vẻ bí mật .

-Thây kệ anh đi . Nói xong 1 tay Dm ôm con gấu, tay kia sờ vào miếng kiếng và nhìn 1 cách thích thú .

-Nè, em vẫn chưa trả lời anh là có thích hay không đó nha .

-Thích hả ? Thích gì mà thích . Dm buông con gấu ra và thảy con gấu vào trong mình cho Thiên . DM giã bộ không hài lòng .

-Thiệt hả ? Cầm con gấu lên anh nhìn sơ sơ rồi nói :" Vậy anh cho Uyên Thanh nha.

DM đột nhiên chồm tới giựt lại con gấu trắng tinh đó, nhoẻn miệng cười cô nói :" Giởn với anh thôi, em thích nó lấm, cái nào vào tay của ta rồi thì là của ta, dám phạm thượng ta cho "khanh" bay đầu bi giờ ".

-Tuân lịnh nương nương, trẩm biết rồi . Thiên hí hửng cười .

-Nè, ai cho anh làm lớn hơn em vậy ?

-Chỉ có đàn ông mới được làm vua thôi My à . "Khanh" chỉ nhỏ hơn anh 1 chút thôi nhưng chức vị của nương nương ở trong lòng của trẩm thì quan trọng hơn nhiều. Thiên ngọt ngào .

DM thấy chút mắc cở vì cô biết sự quan hệ của người được gọi là trẩm và nương nương . Nhớ khi xưa, cả hai đứa đều chơi hoàng thượng và hoàng hậu . Lúc nào Thiên củng làm hoàng thượng và anh hay cỏng hoàng hậu đi bơi . Nhớ lại kỷ niệm đẹp đó, DM cười nói :" Anh Thiên nè, anh có còn nhớ khi xưa không ?"

Thiên ngã người ra sau ghế xe và như đang ôn lại 1 kỷ niệm :" Lúc xưa anh làm hoàng thượng và em thì làm hoàng hậu . Chị Mai hay phải làm vú nuôi cho con công chúa và hoàng tử của mình . Chị ấy khóc quá chừng khi bị làm vú nuôi . Chị Thanh củng làm nử tì cho em . Nhớ lại có 1 lần enh ra lịnh chém nử tì của em, chị Thanh giận anh mấy bửa đó . "

-Ừa, tại chỉ làm té công chúa của mình xuống nên mới bị chém đầu chứ bộ .

-"Công chúa của mình" hả ? Vậy mai mốt mình có công chúa và hoàng tử nha . Thiên nhìn vào mắt DM tếu tếu .

-Đúng là hôm nay anh man man mà .

-Đã qua rồi cái thời gian đó nhưng anh vẫn nhớ những kỷ niệm đẹp lúc đó . Cho tới khi em giận anh chuyện đã để lọt em ở hồ nước, mình mới bắt đầu từ từ xa nhau . Có nhiều lần anh có tới thăm em nhưng bác Kim nói em đã đi chơi với chị Mai . Anh buồn ghê lắm vì lần nào củng hông gặp em hết . Thiên dán mắt nhìn vào Dm .

-Ai biểu anh quên em ở sau lưng rồi cho em uống nước làm chi . DM nghe nhắc lại câu chuyện của ngày xưa thì như muốn giận lên nữa .

-Nè My à, anh đâu cố tình đâu . Anh đã xin lỗi em nhiều lần lắm rồi mà .

-Anh làm từ đó tới giờ em có dám đi bơi nữa đâu . Nhiều lúc thấy Uyên Thanh rủ đi bơi, em thích ghê lắm nhưng lại sợ . Anh thiệt là ác .

-Thôi , chuyện đó đã qua lâu lắm rồi, em hảy rộng lượng tha thứ cho anh đi nha . Thiên nài nỉ DM .

-Không, anh không nhắc thì thôi, nhắc là em sẻ nhớ rồi giận tiếp .

-Vậy từ đây về sau anh không bao giờ nhắc nữa . Mình quên đi nha bé My .

DM không nói gì, cô lặng lẽ nhìn hình của mình trong miếng kiếng kia . Mỉm cười, Thiên cho xe chạy đi . Chiếc xe dừng lại ở phía trước nhà của DM, Thiên nói :" Anh đưa em vào nhà rồi anh mới về nha ". Cả hai sóng bước bên nhau có hay đâu có người đang dõi mắt nhìn theo .

DM mở cửa bước vào rồi quay sang Thiên nói :" Anh về được rồi . Cám ơn anh về món quà này, em thích lắm ".

Thiên nheo mắt nói :' Good night " và quay trở ra .

Lên xe, anh vui vẻ huýt sáo 1 bài hát trong tâm trạng thật là phấn khởi . Có hay đâu sau khi chiếc xe vừa rời khỏi nhà DM, 1 bóng người vội vả bước nhanh ra khỏi xe đi về phía cửa nhà và bấm chuông .

Vừa ngồi xuống ghế không được bao lâu, đang mãi mê ngắm nhìn cái khung kiếng tròn có hình mình trong đó, DM giật mình vì tiếng chuông cửa . Miển cưởng, cô đứng dậy đi mỡ cửa mà tay vẫn mang theo món quà đáng yêu kia .

Mở cửa ra, Diềm My ngạc nhiên khi thấy Nhật Minh đứng ngay trước mặt có vẻ nôn nóng . Vừa thấy Diễm My, Nhật Minh giương mắt nhìn cô :" Em có sao hông My ?"

-Chuyện gì ? DM ngạc nhiên .

-Anh vừa mới nói chuyện với Uyên Thanh xong, Thanh nói em xãy ra chuyện ở library hồi nãy . Anh vội chạy tới đây liền .

-Oh, em .......em không sao . DM quay vào trong như cố ý kêu Nhật Minh vào nhà . Đóng cửa lại, Nhật Minh ngạc nhiên khi thấy DM làm thinh không nói gì .

-Sao em lại gặp Phúc ở đó vậy ? NM ngồi xuống ghế trong phòng khách .

-Em xui đó, làm em sợ muốn chết luôn .

-UT nói em đã xiễu có phải không ? Nhật Minh hồi hộp nhìn DM .

-Ơ ......em .....hình như vậy . Tỉnh dậy thấy nhiều người xung quanh rồi .....như vầy nè . Lúc đó trái tim của em nó đau quá chừng, giống như sợi dây nào sắp bị đứt dây ở trong đó . Hihihihihiiii

-Vậy mà em còn cười được hả ? Anh lo quá hà . Vừa nói Nhật Minh vừa nắm tay của Diễm My , âu yếm nhìn vào mắt cô .(cha này hở ra là nắm tay hà, nắm từ đầu tới cuối truyện luôn á ) )

Diễm My đưa cặp mắt nhìn Nhật Minh tỏ vẻ ngạc nhiên . Cô nói: Sao anh lại gọi phone cho Uyên Thanh vậy ?" Vừa nói cô vừa rút bàn tay lại .

-Thì coi em làm gì ? Anh gọi tới nhà gặp bác nói là em đi thư viện để trả sách . Định tối nay rủ em đi ăn ice cream nên anh gọi luôn Uyên Thanh đi chung . Ai dè, Uyên Thanh nói cho anh biết Phúc nó như vậy ? Em thiệt không sao hả My ?

-Không, không sao mà . Dm đứng dậy nói :"Em đi lấy nước cho anh nha ".

Nhật Minh lập tức đứng dậy đi theo DM xuống phòng ăn , anh nói :" Anh tới đây đâu phải để uống nước đâu My , à, hai bác đâu rồi em".

DM vừa lấy nước vừa nói :" Hổng biết hôm bữa ai nói Uyên Thanh là hổng cho uống nước để khát cô cần cổ luôn . Ba mẹ đi đâu rồi .

-Thì anh, thì anh muốn đuổi khéo Uyên Thanh để nói chuyện với em mà . Nhật Minh thành thật khai .

-Trời, sợ anh luôn . Thanh nó nghe cũng đâu có gì .

-Thì anh muốn quan tâm tới em 1 chút nhưng nhỏ Thanh nó cứ ở đó hoài nên anh mới đòi uống nước chứ bộ . Minh cười .

-Nè, anh uống đi . Chỉ có coke thôi nha .

-Thank you em .

Cả hai đi lên phòng khách ngồi . DM vói tay vặn cái tivi ở trước mặt, cô nói :" Tối nay có cái phim này hay lắm nè ".

-My à, ở đâu có cái này đẹp vậy ? Nhật Minh bất chợt cầm món quà của cô lên coi .

-Oh, của anh Thiên cho em đó . Ảnh mới đi New York về .

-Vậy hả ? Ảnh đâu rồi ? Nhật Minh giả vờ ngạc nhiên .

-Ảnh ở nhà ảnh chứ đâu, ảnh mới chở em về . Chi vậy ?

-Thì anh thắc mắc chút vậy mà . Em có gặp ảnh thường không ?

-Cũng thường . Sa anh hỏi thăm ảnh hoài vậy ? DM tròn mắt nhìn Nhật Minh . Đừng nói là anh chuyễn hệ nha . DM lí lắc .

-Chuyện vậy mà em cũng nghĩ ra được hả ? Cho em biết tay anh nè . Vừa nói Nhật Minh vừa chồm tới thọt lét Diễm My . Cô la ơi ới và nhủi nhủi đầu để tránh Nhật Minh . Lấy cái gối để trên sofa, Diễm My cố che người của mình lại bằng cái gối nhỏ đó nhưng đâu thể nào thoát khỏi Nhật Minh . Anh tấn công liên tục khiến DM la thật to :"đủ rồi ..... nhột quá ...... đừng mà, đừng mà ....."

-Không được, ai biểu em nói anh thích anh Thiên của em chi . Em phải bị trừng phạt . Mai mốt có dám nói như vậy với anh nữa không hả My? Nhật Minh tỏ vẽ oai oai .

-Không, không, không nói nữa . DM la to lên .

-Nè, anh không có thích anh Thiên của em mà chỉ thích em thôi có biết không ? NM tự nhiên nhìn thẳng vào mắt DM nói giọng nghiêm nghiêm .

-Làm gì dữ vậy . DM giật mình .

-Nè, sao em đi chơi với anh Thiên hoài vậy ? Nhật Minh có vẽ không vui .

-Sao kỳ vậy ? Em hổng nên đi hả ? Còn có Uyên Thanh và anh Thái nữa mà .

-Thì ....thì ....hông biết sao anh cảm thấy bực bội khi thấy em đi chơi với họ, nhất là từ khi gặp anh Thiên của em . Ánh mắt của anh ấy nhìn em không có bình thường . Anh ...anh ....Nhật Minh không vui .

-Nè, anh không sao chứ ? Nếu anh muốn th' em sẽ nói mấy ảnh cho anh đi chơi chung . DM cúi xuống nhìn vào gương mặt DM .

-Diễm My à ! Nói sao em mới chịu tin là anh đây thật lòng thích em . Thử hỏi làm sao anh đi chung với mấy người đó được ?

-Anh Minh à ! Không phải em đã nói với anh là em coi anh như Uyên Thanh hay sao ? Anh không nhớ lúc trước em cũng đã nói với anh rồi chứ đâu phải mới nói gần đây ? DM xụ mặt .

-Tại em busy với bài vỡ nên lơ là tới anh thôi . Với lại em mới có 17 tuổi thì cũng còn sớm để nhận biết tình cảm của mình . Em nói đi, mấy ngày không gặp anh thì em có nhớ anh hông ?

-Nhớ giống như nhớ Uyên Thanh vậy đó . DM tỉnh bơ trả lời .

-Hả ? Em nói nhớ anh như nhớ UT hả ? Nhật Minh trố mắt nhìn DM .

-Ừa, sao hả ? Anh hài lòng hông ? DM như chờ đợi câu trả lời của Nhật Minh .

-Chỉ vậy thôi sao ? NM buồn bã .

-Vậy chứ anh muốn nhớ kiểu nào ? Anh nói hoài mai mốt em hổng nhớ nữa đâu . Hơn nữa, nhớ tới anh chắc Mỹ Linh nó giết em á . DM bực bội .

-Thôi, thôi, đừng có nói tới Mỹ Linh . Sợ cô bạn của em quá trời . Đúng là em gặp xui đó My à .

-Gì chứ ? Anh đã gặp ML hả ?

-Ừ, ngay sau khi từ nhà em về hôm bữa đó . Anh đã gặp Mỹ Linh tối đó . Chưởi cho cô ta 1 trận rồi không gặp tới bây giờ . ML nói đã xin lỗi em rồi . Ba mẹ em cũng đã tha thứ cho ML . Cô ta giã vờ trông thật thấy chướng .

-Trời, anh sao lại đi nói người yêu của mình như vậy ? Dứt lời Diễm My bụm miệng lại như chưa nói câu đó cho NM nghe .

-Làm ơn đừng nói như vậy nữa My à . Mỹ Linh không phải là người yêu của anh . Em mới là người anh yêu . Nhật Minh nhíu mày giận .

-Tại nghe Mỹ Linh nói riết nên em quen thôi . Sorry anh .

-Hứa với anh, từ nay đi đâu cũng phải có Uyên Thanh nha . Nếu không có UT, em có thể nào đợi anh được không ? Anh không muốn em bị bất cứ chuyện gì, nhất là liên quan tới Mỹ Linh và Phúc . Hôm nay nghe chuyện của em, anh lo sợ cho em quá My à . Nhất định sẽ còn có chuyện vì nó không bỏ qua đâu . Nhật Minh nhìn Dm đăm đăm .

-Anh đừng hù em nha . DM bắt đầu lo sợ .

-Hy vọng anh tưởng tượng xa quá . Thôi em đừng lo, miễn là đi đâu cũng có người bên cạnh là được an toàn . Em nhớ không ?

DM gật đầu .

-Nè, tuần sau là Prome rồi, em tính sao hả My ?

-Thì đi enjoy chứ sao . DM phấn khởi .

-Ba mẹ em cho đi hả ?

-Dạ , đã cho rồi .

-Vậy em có mời ai đi với em chưa ? NM thắc mắt .

-Mời ai ? Mời ai là mời ai ?

-Thì người đi chung với em đó .

-Em đi với Uyên Thanh .

-Trời ......em lớn 1 chút đi My à .

-Sao vậy ?

-À, không gì . Bữa đó chắc anh cũng đi nữa, tại vì anh Luyện trong ban tổ chức có ý muốn mời anh tham gia .

-Vậy hả ? Thì mình cũng gặp nhau . Bữa đó anh nhớ diện lên cho đẹp đẹp nha . Nhỏ Thúy Hằng hâm mộ anh ghê lắm Hihihiiiiiii

-My ! Sao em cứ đem anh cho người khác hoài vậy ?

-Thì người ta hâm mộ anh thì em nói cho anh biết thôi . Anh làm gì dữ vậy . Tối ngày anh chỉ biết ăn hiếp em thôi . Ghét quá đi . DM bùng thụng ngồi yên hông nói gì nữa . Nhật Minh cũng ngồi im nhìn DM mà không nói gì . Trong lòng anh bây giờ đang cố lắm mới không nhào tới ôm Diễm My vào lòng . Gương mặt khi cô ấy giận trông thật là ngây ngô đến phát thương . Bất chợt DM nhìn lên đỏ mặt khi thây Nhật Minh đang "chiếu tướng" mình .

-Nè, anh nhìn gì vậy ? Dm bối rối

-Em đẹp thật đó My . Nhật Minh giọng trầm ấm quyến rũ .

-Cái miệng của anh ngọt đến chết người, hèn chi .....

-Anh không muốn ai chết vì anh mà chỉ muốn em chết vì cái ngọt đó thôi . Nhật Minh lại nắm tay của Diễm My thì thầm .

Rụt tay lại, DM lãng sang chuyện khác :" Anh Minh nè, anh coi con gấu này dễ thương không ?"

-Sao em lại chuyễn đề tài nhanh vậy My ? NM quyết không đê yên .

-Anh thấy dễ thương không ? DM vẫn vô tình .

-Cũng được, có phải .......

-Phải ......gì hả ?

-Anh Thiên tặng nữa phải hông ?

-Phải, nó dễ thương ghê há . Bây giờ em có cả đàn gấu luôn and con này là dễ thương nhất đó . DM ôm con gấu vào lòng vuốt ve nó trong khi Nhật Minh đang tức đến sắp hét lên .

-Diễm My ! Nhật Minh trợn mắt nhìn DM trông khi cô giật mình 1 cái thật mạnh .

Tròn mắt nhìn Nhật Minh, DM run giọng:" Dạ " mà nước mắt bắt đầu viền mi . Ngạc nhiên vì tự nhiên lần đầu tiên Nhật Minh la mình lớn như vậy và anh ấy nhìn rất là dữ, DM run bắn người .

Nhật Minh đang rất tức giận vì Dm đang ôm con gấu của Thiên tặng ngay trước mặt mình, NM tức điên người . Không kìm được lòng khi thấy Dm ngấn lệ, Nhật Minh xìu xuống . Tới gần Dm, Nhật Minh dang tay kéo DM vào người và nói :" Anh xin lỗi, tại anh nóng quá, anh không làm em sợ chứ My ?"

Một giọt nước mắt rớt xuống rồi DM nghẹn ngào:"Anh ăn hiếp em, tự nhiên cấy la em, em ghét anh ". Cô khóc ngon lành .

-Nè, nè, đừng vậy mà My . Anh xin lỗi, tại ai biểu em ôm con gấu của anh Thiên làm chi nên anh mới nóng giận chứ bộ . Anh chịu không được khi thấy em như vậy . Minh cố năn nỉ DM .

-Anh lãng nhách , tự nhiên la người ta . DM xô Nhật Minh ra, cô cố nín nhưng vẫn còn vài tiếng hic hic phát ra .

-Anh xin lỗi rồi mà .

-Xin lỗi thôi à ? DM như muốn mèo nheo Minh .

-Vậy em muốn gì anh cũng chìu hết , chịu chưa ?

-Thiệt hả ? DM nhìn Minh .

-Ừ, em muốn gì để không còn giận anh nữa ?

-Muốn ......muốn .....để em nghỉ coi . Dm nhắm mắt suy nghỉ .

-Sao hả ? Xong chưa ? Lâu quá anh không chịu đó .

-Chưa, bi giờ tự nhiên em chưa biết muốn gì . Hay mình để đó chừng nào em muốn thì em đòi có được không hả ?

-Em khôn quá đi My à . Okay, không cần biết em muốn gì anh cũng sẽ chìu hết đó . Em biết mà .

Nhìn cái đồng hồ, DM tỏ vẻ mệt mỏi . Nhật Minh thấy vậy cũng đứng dậy nói :"Thôi em chuẩn bị đi ngủ đi, anh về nha ".

-Dạ ! Hời ơi, mệt quá ! Đi cả ngày rủ rượi hết trơn .

-Anh đi nha . Good night .

-Good night anh .

Nhật Minh ra xe đi về trong tâm trạng phấn khởi . Nghĩ tơi DM lúc nãy, anh thấy thích thú trong lòng . DM còn chưa biết tình cảm gì hết, bằng chứng là DM đã ôm con gấu của anh Thiên ngay trước mặt mình . Nếu có tình cảm với anh Thiên thì ai lại đi làm vậy bao giờ . Thôi cũng an tâm, nhưng điệu này cũng không phải là dấu hiệu tốt . Họ cứ đi với nhau hoài, thiệt là tức mà . Không biết có cách gì .......cách gì ....để biết coi tình cảm của Thiên ra sao với DM, anh ta có yêu DM hông ? Mà DM dễ thương như vậy, đáng yêu như vậy thì làm sao người con trai nào không yêu chứ ? Chán thiệt . Thôi thì tới đâu hay tới đó Nhật Minh ạ . Có chí thì nên .

Thế là ngày mong đợi cũng đã đến . Sáng sớm khi gặp bà Kim, Diễm My mặt mày rạng rỡ . Hôm nay phải làm sao cho mommy vui vẻ thì mình sẽ được đi chơi về trễ 1 chút . Chắc phải phụ mommy dọn dẹp hay lặt rau gì đó thì mới mong tối nay mommy vui vẻ cho đi .

-Mommy đang làm gì vậy ? DM dừng lại ngay bàn ăn .

-Thì chuẩn bị đồ ăn trưa cho cả nhà, hôm nay bà nội qua đây chơi đó .

-Hả ? Chừng nào nội qua vậy mommy ? DM nhíu mày . Cô đang lo nếu lỡ chiều nay thì chắc bị bắt ở nhà rồi .

-Thì trưa nay mẹ mời nội qua ăn phở .

DM thở phào nhẹ nhỏm . Cô liền ngồi xuống và nói :" Con phụ mommy lặt rau nha ".

-Sao hôm nay tốt bụng vậy kìa ? Bà Kim ngạc nhiên vì từ đó tới giờ DM ghét nhất là lặt rau .

-Thì con rảnh mà . DM hơi quê quê .

Nói vậy chứ bà Kim cũng nhớ hôm nay Dm sẽ đi Prome với Uyên Thanh . Hai ba ngày trước 2 đứa nhỏ xí xa xí xọn thử hết áo này tới áo kia . Hai ngày liên tục đi shopping tìm kiếm áo đầm để cho ngày hôm nay đi Prome . Không biết DM dùng chiêu gì mà ông Lộc đã đích thân chở 2 cô nhỏ đi miệt mài 2 ngày trời . Còn nhớ ông Lộc đã nói với bà Kim bửa tối qua:

-Hai ngày nay anh chở tụi nó đi kiếm quần áo đến chóng mặt luôn . Ông Lộc than .

-Vậy tụi nó đã tìm được quần áo chưa anh ? Nếu chưa thì để em dẫn tụi nó đi . Anh ở nhà đi .

-Rồi, xời ơi .....đúng là con gái xí xọn đến chóng mặt luôn . Cứ thay vô thay ra, đi chổ này chổ kia thử .....Nếu không phải muốn diện cho con gái mình thật đẹp thì anh không có chịu đi shopping với tụi nó tới 2 ngày đâu . Ông Lộc lắc đầu .

-Thì còn có 1 đứa thì phải coi chừng nó chứ .

-Nè, em phải công nhận DM của mình càng ngày càng đẹp không ?

-Ừ, bởi vậy em lo quá . Nghe mấy chuyện của con Mỹ Linh với thằng Phúc ở trong trường, em thấy sợ cho DM quá .

-Bỡi vậy mới nói . Mà nè, tuần rồi anh Lam mới nói về vụ tụi nó đó . Không biết tụi nó tới đâu rồi ?

-Thì thấy cũng tốt đẹp, tụi nó cũng đi chơi chung với nhau nhưng con My nhà mình còn chưa thấy biểu hiện tình cảm gì hết .

-Vậy hả ? Hy vọng tụi nó sau cái Prome này có chút tiến triển . Ông Lộc cười .

Đang xoay quanh chuyện đó, bà Kim giật mình khi nghe DM hỏi : Mommy à, chừng nào mới ăn được lận ? Con thấy đói rồi nè ."

-Thì đợi nội tới rồi mới ăn chứ . Chắc nội sắp tới rồi . Bà Kim nhìn đồng hồ . Vừa lúc đó cánh cửa chợt mỡ . Ông nội đang dìu bà nội bước vào . Ông Lam cùng bà Linh đang bưng gì đó trên tay . Thiên và Thái cùng Uyên Thanh cũng tới 1 lượt . Diễm My đứng lên đi tới bà Linh và nói :" Bác để con phụ cho ". Cô khệ nệ khiêng dĩa trái cây và đặt nó trên bàn .

-My à, chuẩn bị xong chưa con ? Ông Lộc lên tiếng khi vừa bước ra phòng khách .

-Xong gì hả daddy ? DM ngạc nhiên .

-Thì xong hết chưa đặng ăn chứ gì con gái .

-Hình như mommy làm xong hết rồi . Con đâu biết đâu .

-Con gái gì mà hông lo coi nấu nướng gì hết, mai mốt lấy chồng thì lấy gì ăn .

-Cái đó tới mai mốt lận ba à, bi giờ con còn ở đây mà . Người ta chưa học xong mà lấy ai chứ . Ba nói gì đâu không à . Dm đỏ mặt .

Ai cũng cười khi nghe DM nói như vậy . Thấy vậy ông Lộc nói tiếp :"Thì con cũng phải tập lần đi là vừa . Đâu phải đợi tới lấy chồng mới bắt đầu tập nấu ăn đâu ".

-Thì chừng nào lấy thì trước đó 1 tháng con sẽ tập mà . Ba lo xa quá đi . DM trề môi .

-Trời, nấu ăn mà nó chỉ học trước 1 tháng thôi . Khổ rồi, mai mốt chắc con ăn toàn mì gói không quá con gái ơi .

-Thôi mình đi ăn đi nội, ba nói gì đâu không à . Con còn mới có 17 tuổi thôi mà nói chuyện lấy chồng, nghe ghê quá . Mình đi đi nội . DM đỡ bà nội lên và dìu bà đi .

-Thì 17 hay 18 gì cũng sẽ phải đám cưới thôi con à . Con chuẩn bị tinh thần là vừa rồi . Bà nội vổ vổ bàn tay của DM .

-Xời ơi, hôm nay ai cũng nói gì nghe phát sợ quá . DM rùng mình nói .

Mọi người đều ngồi vào bàn, bà Linh phụ bà Kim làm từng tô phỡ nóng . Khói bốc lên thơm phưng phức cả nhà . Dĩa rau trông thật hấp dẫn dưới bàn tay khéo léo chưng bày của DM. Nào ngò gai cọng non nhớt vừa đúng để ăn , rau quế thật là tươi, giá, còn ớt khoanh được xắt lát mỏng .....Thiên thắc mắc :"Cha, dĩa rau nhìn đã thiệt nha ".

-Là em làm đó , lặt rau từ sáng giờ với mommy đó . Dm kể công .

-Giỏi vậy ? Mày ghét lặt rau lắm mà . Uyên Thanh ngạc nhiên .

-Thì lấy điểm chứ con qủi . Dm chồm tới nói nhỏ với UT .

Cả hai cô nhỏ cùng cười thích thú . Ăn xong DM và UT còn đang nhai thêm mấy miếng trái cây trên tay . Ông Lam ngồi xuống hỏi :Chuẩn bị đi Prome xong chưa tụi con ?

-Dạ rồi . DM phấn khởi trả lời nhanh miệng .

-Mấy giờ tụi con đi hả My ? Bà nội quay sang hỏi DM .

-Dạ khoảng 6 hay 7 giờ gì đó nội .

-My à, hay tao đem áo đầm qua bên đây luôn để đi chung với mày nha . UT chợt nãy ra ý kiến .

-Ừ, chiều nay daddy chỡ đi cho tiện . Vậy mày về lấy qua đi đi . DM thúc giục .

-My à ! Chiều nay daddy hông chỡ con đi được rồi . Ông Lộc nhìn sang DM và UT .

-Hả ? Sao kỳ vậy ? Ba nói là sẽ cho con đi Prome mà . DM vụt đứng dậy ngơ ngác .

-Thì con cũng đi nhưng mà ba không chỡ con được . Ông Lộc vừa nhai trái cây vừa nói

-Vậy ....vậy ....mommy cũng bận rồi . Vậy sao được ? Dm lính quính lên .

-Chiều nay ba mắc bận chỡ ông bạn ba đi phi trường rồi . Nhà ổng hổng có ai hết .

-Vậy con ....con thì sao ?

-Thì nhờ Thái chỡ đi đi . Ông Lộc lên tiếng .

-Bác à, xe con bỏ sửa rồi . Thái hốt hoảng .

-Vậy ...vậy thôi ở nhà đi con . Ông Lộc nói tỉnh bơ .

-Sao kỳ vậy ? Ba hứa cho con đi mà sao bây giờ kỳ vậy ?

-Thiên à, rảnh thì chở em đi đi con . Bà nội lên tiếng .

-Con hả ? Thiên giã bộ ngạc nhiên .

-Ừ, chỉ còn con thôi chứ ai . Ông nội lên tiếng .

-Đúng rồi, để thằng Thiên đi chung với tụi nó tui mới yên tâm . Nếu không thì gặp phải Mỹ Linh hay thằng Phúc gì đó là khổ . Bà Kim đồng ý với bà nội .

-Uh ....uh ảnh đi chung với tụi con hả ? DM ngớ ngẩn lên .

-Sao hả ? Con không chịu à ? Ông Lộc nhíu mày nhìn DM.

-Con .....con .....DM nhìn sang Uyên Thanh cầu cứu .

-Dạ đâu có gì, có anh Thiên đi chung còn vui nữa đó bác . UT nói nhanh và nháy mắt với DM như ra dấu gì đó .

-Okay, okay đi thì đi . DM ngồi xuống .

-Vậy tao đi về đem đồ qua đây nha My .

-Ừ, chút nữa rồi hãy đi .

-My à, chiều nay con bận gì vậy ? Bà nội lên tiếng hỏi .

-Dạ áo đầm đó nội . DM rạng rỡ lên như vừa quên hết tất cả mọi chuyện .

-Đẹp hôn con ? Màu gì ? Đâu đem xuống cho nội coi coi .

DM đứng dậy định chạy lên lầu nhưng không hiểu sao cô lại quay đầu trỡ lại rồi nói rằng:" Hay là nội ở đây tới chiều rồi con bận cho nội coi luôn nha ". DM nủng nịu .

-Ừ, cũng được . Nội ở đây tới chiều đợi tới khi con đi chơi thì nội về .

-Thôi, tao đi lấy đồ . Xời ơi, nhỏ My này làm nôn quá à . UT nói với Thái:" Anh chở em đi về lấy đồ tới đây đi . Sẳn đó anh lấy đồ của anh luôn".

-Ừ, cũng được . Mình đi đi . Thái đứng dậy đi cùng UT .

-Thưa nội con đi . Thưa 2 bác con đi . Chào xong hết mọi người, UT và Thái lật đật đi ra ngoài .

Thật ra Thiên đã được báo trước là sẽ tháp tùng theo Diễm My và Uyên Thanh đi Prome, anh chỉ giã vờ ngạc nhiên thôi . Nhìn gương mặt của DM lúc đó thật buồn cười, ngơ ngơ ngáo ngáo ....Đã vậy khi nghe bà Kim nói :"Con mà hổng chịu thì ở nhà ", DM hết hồn chớp chớp cặp mắt nghẹn ngào nhìn UT cầu cứu . Buồn cười thật, Thiên à Thiên, mày phải làm cách nào đây ? Nhất định tối nay sẽ cho em ấy 1 bất ngờ lớn mới được . Thiên mỉm cười thích thú .

Nãy giờ lo cuốn hết tóc tai lên để tối đi Prome, Diễm My đừ cả tay . Vừa xong tóc thì lại tới giày, rồi còn đủ thứ phải làm nữa chớ . Loay hoay 1 hồi, cũng xong xuôi . Đang thay đồ, nhỏ Uyên Thanh nhào vô phòng như đã trễ giờ . Cô nàng lính quính chải chuốt, tóc tai thấy phát mệt .

-Mày làm gì dữ vậy ? DM nhìn UT chăm chú .

-Trễ rồi, nãy giờ tao lo coi phim nên bi giờ phải nha 1 chút chứ .

-Cần giúp gì hông ? Tao xong rồi . DM đã thay đồ xong, chỉ còn tóc là chưa cỡi ra thôi .

-Thì make up cho tao nè . UT cười hí hững .

-Sợ mày luôn .

Hai mươi phút sau, UT đã xong . Giờ thì phải coi lại tóc tai nữa là có thể xuống lầu trình diện với mọi người rồi . DM tháo hết những ống cuốn trên đầu ra và cô kéo hết tóc lên búi lại bằng cây xĩa tóc đơn giãn màu đen . Những lọn tóc cong cong được kéo lên để lộ ra 1 vài sợi tóc măng ngay sau cổ trông thật là xinh . DM đã xong xuôi hết trong khi UT còn đang làm gì trong phòng . Đi vào tìm UT, DM hỏi: Xong chưa Thanh, đi đi . Anh Thiên với anh Thái đã tới lâu lắm rồi kìa ".

-Ờ, xong rồi . UT chạy ra . Đứng lại nhìn sững DM, UT không nhúc nhích . Thấy UT nhìn mình trân trối, DM hỏi ngay: Sao hả ? Không được hả ? Hay bỏ tóc xuống nha ."

-Trời, mày dễ thương đến chết người My à . UT xuýt xoa khen .

-Đồ điên mà, giỡn hoài nha . Thôi lẹ đi cô hai . DM liếc UT 1 cái .

Cả hai cười giòn giã và chạy xuống lầu . Vừa tới chân cầu thang, bà Linh đã đứng nhìn DM không chớp mắt: DM à, con thiệt là đẹp .

DM mỉm cười và đi về phía nội . Thiên và Thái đang kể chuyện gì đó cho nội nghe . Không gian lập tức im lặng khi DM tới gần . Thiên nghe tim mình như ngừng đập vì trước mặt anh là một Diễm My hoàn toàn khác so với ngày thường . Cô trông thật là xinh đẹp trong chiếc áo đầm màu tím lợt với chiếc cổ tròn khá hấp dẫn . Phần trước chiếc áo đầm thì ngắn là dài dài xuống cho tới tận phía sau . Ngay chổ eo thì được may bằng loại vãi gì đó như đế tôn lên chiếc eo nhỏ gọn xinh xắn cũa người con gái phải có . Còn lại là thứ lụa màu tím trông rất xinh mắt . Bà nội nhìn cô không chớp mắt và ông nội thì nói :"Trời, bé My đây hả ? Lại ông nội coi coi con ".

Dm xoay sang ông nội, cô khom người hỏi nhỏ :" Con có coi được hôn nội ?"

-Được, được ghê lắm, hôm nay con rất là đẹp My à . Ông nội gật gù tỏ vẻ đồng ý .

-Ờ, con được ghê lắm . Bà nội cũng không rời cặp mắt khỏi DM .

-Vậy hả ? DM vui sướng khi nghe ôn gbà nội khen . Quay sang Thiên, cô đỏ mặt vì nãy giờ anh ấy vẫn không nói lời nào mà chỉ nhìn từ nãy tới giờ . Qươ qươ bàn tay trước mặt Thiên, DM hỏi :"Nè, anh làm gì mà nhìn ghê vậy ?"

Giật mình, Thiên thấy hơi quê quê khi mọi người đang nhìn mình . Chắc mình trông ngố lắm . Thiên nhìn xuống chân và nói nhỏ :"Ờ, không có gì ".

-Chu choa ơi, bé My hôm nay nhìn không ra nha . Thái tắm tắc khen khi thấy DM .

-Anh nha, nói gì đâu hông . DM mắc cỡ .

-Nè, vậy là em không xinh phải hông ? UT giã vờ giận dổi .

-Xinh chứ, em là phải xinh rồi . Thái cười hơi quê .

-Thôi mình đi chưa 2 cô nương . Thiên đứng lên .

-Nhớ coi chừng em nha con . Phải bắt nó về sớm đó nha Thiên . Bà Kim dặn dò kỷ lưỡng .

-Dạ con biết rồi . Bác đừng lo . Thiên gật đầu .

Ông Lộc ráng vói theo:" Nhớ coi chừng nó cẩn thận đừng cho nó đi khuya nha con, bé My nó mà thác ra đường là nó đi miệt mài hổng biết đường về luôn đó . -Ờ My à, con đem theo quần áo chưa ? Qua nhà Uyên Thanh ngủ rồi phải mượn đồ bận nữa như lần trước đó." Bà Kim hỏi thăm dò .

-Con có đem theo mà, nếu mà quên thì lấy của nhỏ Thanh bận thôi .

-Đi chơi về cho sớm biết chưa My, nó mà hổng chiệu về thì con gọi phone cho bác biết nghe hông Thiên . Ba Kim hăm he lần nữa .

-Dạ, con biết rồi . Thôi tụi con đi nha bác . Thiên chào tất cả mọi người rồi cùng với UT, Thái và Diễm My đi ra xe . Hai anh chàng ngồi đàng trước, 2 người đẹp ngồi phía sau . "Đúng là 2 cặp thật xứng đôi" ông nội nói với bà nội .

-Nè, hay mình tổ chức 1 chuyến đi Việt Nam nha tụi con, bi giờ bé My nó đã ra trường rồi, với lại cũng là mùa hè bé My chưa đi học trở lại . Mình có thể đi vacation được đó . Bà nội đề nghị .

-Con đồng ý ! Ông Lam giơ tay tán thành . Anh Lộc thấy sao hả ?

-Được chứ, đi vacation 1 tháng cũng không thành vấn đề . Lâu rồi không có đi đâu chơi, vacation nhiều quá nó không cho để dành nữa . Em đi được chứ hả ? Ông Lộc quay lại hỏi vợ .

-Em hả ? Em cũng đi được mà, dẩn bé My đi chơi cho nó biết Vietnam ra sao ?

-Không biết thằng Thiên có đi được hông nữa ? Bà Linh lo lắng .

-Em đừng lo, tuần rồi nghe nó nói nó có nhiều vacation từ lúc nó bắt đầu đi làm tới giờ lận đó . Lo gì, nghe bé My nhà này mà đi là nó chạy theo ngay . Con của mình bi giờ chỉ biết bé My thôi, hết biết cha mẹ rồi . Ông Lam vừa cưới vừa nói.

-Vậy cả nhà đồng ý đi Vietnam phải hông ? Ông Minh dò xem ý kiến mọi người.

-Dạ, ai cũng đi được hết đó ba . Ông Lam gật đầu .

-Có rũ thằng Thái theo luôn hông ? Còn Uyên Thanh nữa, 2 đứa nhỏ đâu muốn tách ra . Bé My nó sẻ buồn nếu không có Uyên Thanh đi chung. Bà nội lo lắng.

-Thì ngày mai con hỏi tụi nó cho chắc ăn nha mẹ .

-Ừ, nhìn tụi nhỏ thật là vui ghê . Chỉ tiếc 1 điều .....bà Yên rầu rỉ .

-Gì vậy bác ? Bác tiếc gì vậy ? Bà Kim ngồi xuống bên cạnh bà Yên hỏi thăm.

-Tiếc tụi nó chưa có đính hôn hay cưới nhau như mình muốn . Con có biết tụi nó tới đâu rồi hông con ? Bác lo quá, thấy tụi nó càng lớn lên, bác lại càng ước ao sao tụi nó có thể thành vợ thành chồng .

-Dạ ....con ....con cũng hông rỏ . Bà Kim quay sang chồng cầu cứu .

-Bác yên tâm đi bác, trước sao gì tụi nó cũng với nhau mà . Con đã hứa thì sẻ nhất định như vậy . Con cũng hổng an tâm khi giao bé My cho người khác đâu bác à . Đợi cho bé My học ra trường thì mình sẻ làm đám cưới cho tụi nó. Từ đây đến lúc nó học xong, bác phải giữ gìn sức khỏe cho thiệt là tốt để mai mốt làm bà cố với người ta nha bác. Tụi nó có cơ hội gặp nhau, tìm hiểu thì sớm muộn gì cũng yêu thương nhau thôi mà. Ông Lộc tới gần bà Yên, nắm tay bà mà trả lời 1 cách thành thật.

-Con đồng ý hả Lộc ? Trời, bác vui mừng quá, ông ơi ông có nghe hông hả ?

-Nghe rồi, tôi cũng vui lắm . Bây giờ mình chuẩn bị cơ hội cho cháu dâu mình đi bà ơi . Hãy nghĩ xem làm cách nào tạo điều kiện cho tụi nó có thể phát triển tình cảm đi tụi con . Ông Minh hào hứng bàn bạc . Cả 6 người phấn khởi khi nói về chuyến đi Vietnam sắp tới . Thật là 1 kỳ nghỉ hè ngoạn mục trước mắt cho mọi người .

o 0 o

Bước vào trong, có rất nhiều bong bóng được cột vào phía trên sân khấu . Quả thật có rất nhiều người đang đứng rợp cả phòng . Uyên Thanh kéo tay Diễm My chen vào trong cùng Thái và Thiên . Dễ dàng tìm ra nhóm bạn của lớp mình, nhỏ Tố Nga, Thủy Tiên, Thái Thanh, Lệ Chi cùng với Phong, Kha, Tuấn, Hùng đang đứng thành 1 nhóm . Uyên Thanh chen vào nói : " Hi everybody, chúng tôi tới rồi ".

-Trời, UT và DM hôm nay biến thành người khác rồi . Tố Nga kêu lên .

-Diễm My hôm nay đẹp quá đi à, thôi chắc tôi chết quá đi . Phong giã vờ đưa tay ôm ngực lại .

-Ủa, còn hai anh này là ai đây UT ? Thủy Tiên thắc mắc nãy giờ .

-Đây là anh Thiên và anh Thái, là bạn của Thanh với My đó . UT đưa tay chỉ từng người giới thiệu tên .

Kha giơ tay bắt tay từng người và giới thiệu . Họ đứng đó nói chuyện và thỉnh thoảng lại có những trận cười thật vui vẽ . Đột nhiên Thái Thanh ra hiệu mọi ngoùi im lặng và nói nhỏ :" Mai Siêu Phong tới rồi kià, chuẩn bị tâm thần để đối phó đi".

-Ai là Mai Siêu Phong vậy hả ? Thái ngạc nhiên nhìn quanh như tìm kiếm .

-Thì tụi này có 1 lần ngồi chung với nhau đã đặt tên cho Mỹ Linh đó . Tuấn vừa nói vừa cười .

-Trời ơi, hôm nay Mai Siêu Phong diện ghê chưa, mặt đồ tới bến luôn . Muốn lấy trái tim của ai nữa đây . Hùng lắc đầu .

Ngoài này, Mỹ Linh đang cùng Phúc đan tay nhau đi vào phòng . Hôm nay cô nàng ăn bận hết ý luôn . Chiếc áo vô cùng khiêu gợi với chiếc cổ thật rộng ôm sát người . Nó được may như cố ý ôm thật sát bộ ngực và may bằng loại vãi gì mà mỏng tới không thể có thứ nào mõng hơn nữa. Không biết ML cố ý hay vô tình mà hàng nút được tháo đi 2 nút như muốn đưa hết bộ ngực của cô . Một chiếc cũng thật là ngắn, ngắn tới mức không còn có thể ngắn được nữa .

Vừa thấy Thiên đứng chung với Uyên Thanh và Diễm My, Mỹ Linh lập tức buông tay Phúc ra . Cô nàng làm như chưa từng có chuyện gì xãy ra, đi nhanh tới chào mọi người:" Chào các bạn, mấy bạn tới sớm ghê nha ".

Quay sang nhìn Thiên, Mỹ Linh thật nhỏ nhẹ:" Chào anh".

Thiên chỉ gật đầu rồi anh làm như không có sự hiện diện của Mỹ Linh ngay trước mặt . Anh quay sang Thái nói gì đó mà cả hai cùng quay nhìn về hướng góc phòng .

-Thôi mình tới bàn chuẩn bị ăn gì đó nha mấy bạn . Lệ Chi quá chướng mắt khi thấy Mỹ Linh tới gần .?

Tự nhiên cả bọn không hẹn mà cùng nhau tản ra đi lấy đồ ăn và nước uống . Uyên Thanh khoái chí khi thấy Mỹ Linh bị cô lập như vậy . Bên cạnh DM, UT nói nhỏ : Đã ghê, cho bỏ tật thấy ghét . Nó đi Prome mà tao tưởng nó đang bận đồ ngủ đó chứ . Không biết tối nay nó lại muốn lấy trái tim của ai đây . Oh, tao biết rồi, biết của ai rồi ".

-Hả ? mày nói ai hả ? DM ngạc nhiên .

-Mỹ Linh đã chấm trúng mục tiêu rồi, nó đã chọn anh đó anh Thiên .

-Em nói gì ? Chọn anh hả ? Em đừng làm anh sợ nha . Thiên giật mình .

-Quen với ML mà anh còn chê hả ? Người ta tướng tá đẹp hết sẩy luôn đó nha anh Thiên . Uyên Thanh cố ý trêu Thiên .

-Thôi, tha dùm anh đi Thanh à . Tự nhiên nổi da gà hết trơn . Thiên cười .

Đằng này, Mỹ Linh tồi sầm nét mặt khi thấy Thiên, Thái, UT, và Diễm My tự động đi lấy đồ ăn và bỏ mình ở lại . Nhưng không hiểu sao Mỹ Linh tự nói với lòng rằng anh chàng đẹp trai đó phải cần tốt chút công để chinh phục . Người ta thường nói :"có công mài sắt có ngày nên kim" mà . Anh thật đáng cho Mỹ Linh này tốn hết tâm huyết để có anh . Anh không thoát khỏi tay của Mỹ Linh này đâu . Xong, cô nàng đon đả theo sau Thiên và Thái .

-My à ! Em lấy đồ ăn đi . Anh đi lấy nước luôn cho em nha . Thiên nói .

-Dạ, em muốn coke nha anh Thiên . DM đồng ý .

Quay sang Thái, anh nói nhỏ:" Nè, mày canh chừng 2 người nha, tao đi lấy nước luôn . Có "sát thủ" phía sau đó, cẩn thận nha thằng qủi .

-Biết rồi, đi lẹ đi . Tao chờ mày ở góc phòng đó nha .

Thiên tách ra khỏi đó và đi về hướng nơi để nước uống . Mỹ Linh bám gót theo Thiên, cô đi ngang với Thiên và giọng ngọt tới phát siêu lòng:" Anh cũng tới chơi nữa hả anh Thiên ?"

-Ừ, tôi đi chung với Diễm My và Uyên Thanh và Thái nữa . Giọng Thiên cứng ngắt như nói chuyện với người xa lạ .

-Một lát nữa anh có làm gì khác không hả anh ? Mỹ Linh sốt sắng .

-Tùy coi DM với UT muốn đi đâu thì đi . Thiên đưa tay rót coke vào ly cho DM.

-Anh cho em 1 chút coke luôn đi nha . ML chìa cái ly ra chờ đợi .

-Xin lỗi nha, tay tôi mắt cầm tới 4 cái ly lận . Cô tự làm 1 mình đi, xin lỗi nha . Nói xong, Thiên bỏ Mỹ Linh ở đó và đi te te tới chổ Thái đang đợi .

Mặt nóng bừng vì Thiên đối xữ mình phủ phàng, Mỹ Linh nhếch môi tức giận tới cùng cực . Mình đã xuống nước ngọt ngào với anh ta, thậm chí còn cố tình khêu gợi anh ta bằng cách cuối xuống thật thấp để cho anh ta nhìn thấy bộ ngực hấp dẫn của mình khi xin nước coke . Vậy mà anh ta không có chút phản ứng nào, chẵng lẻ mình không hấp dẫn sao ? Thôi, lại cái con Diễm My này nữa rồi, nó lúc nằo cũng chống đối mình . Đi bên cạnh nó thì làm sao mình hấp dẫn anh đẹp trai kia được . Phải tìm cách gì đó vì đây là cơ hội duy nhất để thuần phục trái tim của anh đẹp trai hôm nay . Mỹ Linh đứng đó suy nghĩ . Cặp mắt cô lướt qua khu sân khấu, ánh mắt sáng lên khi thấy Nhật Minh đang giúp ai đó .

Đi tới gần Nhật Minh, Mỹ Linh lên tiếng:" Hi anh Minh, anh tới lâu chưa hả ?"

-Lâu rồi . Nhật Minh nói mà không nhìn lên .

-Anh Minh nè, anh thấy Diễm My chưa ?

-Chưa .

-Ở đằng kia kià . Giơ tay chỉ chổ của Diễm My, Nhật Minh nhìn lên .

Sao lại có Thiên và Thái nữa . Em ấy nói đi 1 mình mà . Nhật Minh nhíu mày khi thấy bên cạnh Diễm My là Thiên đang bưng nào là nước, nào là dĩa đồ ăn . Họ trông rất là vui vẻ vì Diễm My đang cười rất là tươi .

Đằng này DM cũng tình cờ phát hiện ra Nhật Minh đang đứng trên cao, cô giơ tay ra dấu như đã gặp anh . Nhật Minh cũng ra hiệu đã thấy cô . Họ đã bắt đầu ngồi vào bàn ăn . Nhật Minh nói:" Thôi anh xong rồi, bây giờ đi tìm gì ăn 1 cái đã, khác nước quá ".

-Anh uống đi, em mới lấy coke cho anh nè . Mỹ Linh đưa ly nước cho NM.

-Thôi, anh muốn 7-up thôi . Để anh đi lấy . Em hãy đi lấy gì ăn đi chứ .

-Em đi lấy đồ ăn với anh nha anh Minh .

Sau khi lấy đồ ăn, Nhật Minh đi thẳng tới chổ của Diễm My đang ngồi . Bên cạnh Diễm My vẫn còn chổ trống, Nhật Minh ngồi xuống đó . Bên cạnh DM là Thiên, rồi Uyên Thanh, Thái, Tố Nga, Thủy Tiên, Thái Thanh, Lệ Chi, Phong, Kha, Tuấn và Hùng . Còn 1 cái ghế còn lại dành cho anh . Vừa ngồi xuống, Nhật Minh đã nói ngay:"Wow, hôm nay ai cũng đẹp hết nha ".

-Anh muốn nói ai đẹp vậy hả anh Minh ? Nhỏ Thủy Tiên rắng mắt hỏi .

-Thì ai cũng đẹp hết mà, Nhật Minh cười .

-Biết anh nói ai mà, còn làm bộ . Thấy ghét . Tố Nga liếc 1 cái thiệt bén .

-Bộ mày không nghe có bài hát như vầy sao:"Trong đôi mắt anh em là tất cả". Lệ Chi xí xọn ca 1 câu .

Cả đám cười thật là vui vẻ . Chợt Mỹ Linh tới gần và nói:" Sao hổng có chổ cho Linh vậy hả ? Cho Linh tham gia với nha mấy bạn ". Vừa nói cô nàng vừa ráng nhét thêm 1 chiếc ghế vào sát bên Nhật Minh và Diễm My . Thiên nhíu mày khi thấy ML ngồi sát DM như vậy . Quay sang Thái, anh nói nhỏ:" Giờ sao đây ?"

-Thì ráng canh chừng thôi chứ sao . Thái lắc đầu .

Sau khi đã ngồi xuống, ML hớn hở ra mặt . Cô nàng thầm phục trí thông minh của mình khi kéo ghế ngồi giữa DM và NM . Bên này Nhật Minh cũng đang tức đến nghẹn cổ khi thấy ML tự nhiên tách mình và DM ra . Còn chưa được nói với DM lời nào ngoại trừ cái gật đầu và cười với nhau . Chán cô nàng này quá, mình đã nói hết những gì cần nói rồi mà sao vẫn bám lấy mình không tha . Nhật Minh đành ngồi đó ăn uống và nói chuyện với Hùng người ngồi sát bên cạnh anh .

Diễm My đang ăn uống nói chuyện vui vẽ thì ML ngồi ngay sát bên cạnh mình, cô đã thất bắt đầu run lên . Nhìn Uyên Thanh như cầu cứu, DM khổ sở . Uyên Thanh chợt nói lớn:" Lo gì, ăn đi nha ".

Diễm My hết hồn, cụp mắt xuống khi nghe câu nói đó của Uyên Thanh . Cô thầm lo ngại nếu Mỹ Linh biết mình cầu cứu UT thì nó sẻ ra tay với cô . Cầm ly nước lên uống, DM thấy lo sợ thật sự . Trong khi Mỹ Linh vẫn đang ăn uống bình thường như không nghe thấy gì . Yên tâm 1 chút, DM trấn an tinh thần mình với ý nghĩ nếu ML muốn làm gì mình thì đã làm rồi, đâu đợi gì nữa . Cô dần dần quên đi và trò chuyện với Thiên .

Nãy giờ Thiên vẫn chú ý tới DM và ML . Tuy ăn uống như vậy nhưng anh lại lo không biết Mỹ Linh sẻ làm gì nữa . Bây giờ mọi người đã ăn uống xong và Michael bắt đầu bước lên cầm microphone để tuyên bố gì đó .

-Welcome everybody. My name is Michael. Please feel free and enjoy tonight.

Mọi người vỗ tay rần lên . Sau đó là lời giới thiệu những người ra trường năm nay và tiết mục mọi người mong đợi đã đến . Một chiếc bánh được kéo ra từ phòng bên cạnh. Nó to đến nổi ai cũng kêu lên khi nhìn thấy. Đây là ý kiến của ban tổ chức, năm nay mọi người đồng ý làm 1 chiếc bánh thật to.

Những người thợ chụp hình đang rất bận rộn để có những tấm ảnh thật đẹp cho những người đang có mặt tại đây . Thiên kéo tay Diễm My lên sắp hàng chung với Uyên Thanh và Thái . Họ đang đợi tới phiên của mình trong khi Mỹ Linh đang trò chuyện với Nhật Minh gì đó tại bàn .

Họ cuối cùng cũng có một tấm ảnh thật là đẹp đó chứ . Thiên mỉm cười khi người thợ chụp hình đề nghị anh choàng tay qua eo DM để có 1 tấm hình như mọi người . Gương mặt DM lúc đó đỏ hồng lên vì ngượng nhưng nụ cười của cô cũng không vì đó mà nhìn xấu đi . Hai cái đồng tiền trông thật là xinh bên cạnh cái răng thật là có duyên của anh, trông thật xứng đôi . Người chụp hình đã kêu lên khi thấy hình anh và DM .

Quay trở lại bàn, lúc Dm ngồi xuống thì Mỹ Linh cố ý đứng dậy . Giơ tay hất nhẹ ly nước vào mình DM khi thấy cô không để ý và nhìn về phía sau . Ly nước từ đâu đổ ngay vào chân của DM. DM giật mình khi thấy chân mình lạnh lạnh và rồi nước từ đâu chãy trên chân mình . Thiên chụp nhanh cái ly lại và đưa nhanh tấm khăn giấy ngay vào chân của DM để cho cô khỏi ướt. Anh nhíu mày nói nhanh:" Nè, cô rỏ ràng là cố ý mà".

-Không đâu, em vô tình làm đổ mà thôi . Sorry nha DM .

-Rỏ ràng em cố tình mà, Nhật Minh lớn tiếng quát .

-Sao ai cũng ăn hiếp tôi hết vậy ? Bằng chứng đâu mà anh nói em cố tình chứ hả ? ML trợn mắt nhìn Nhật Minh .

-Thôi, không gì, chỉ là nước thôi . My không sao đâu anh Minh . DM vừa nói vừa chậm chậm nước trên chiếc áo đầm của mình .

Cũng may ly nước đó là của DM chứ không phải là ly Coke của cô . Thiên đã dời ly coke đó sang bên anh, nếu không thì cả chiếc áo đầm dơ hết . ML cũng tưởng đâu đó là ly coke chứ không thôi thì còn sướng hơn khi thấy DM bị dính coke tùm lum trên người . UT đứng dậy nói:" Đi My, mình đi làm cho áo khô lại, ở đây không thôi 1 hồi có người vô tình làm bị ướt cả người luôn đó".

Kéo tay DM đi, Uyên Thanh giúp cô hơ áo đầm cho khô bằng chiếc máy xấy tay trong phòng vệ sinh . Lẩm bẩm 1 mình, UT chưởi ML:" Con đó sao mà nó cứ kiếm chuyện hoài mà không mệt hay sao đó ".

-Thôi mà, đừng chưởi hoài . Tao không sao mà .

-Nè, 1 hồi mày qua giữa anh Thiên và anh Thái ngồi đi, để coi coi nó có dám làm gì anh Thiên không . Nhớ chưa hả ?

-Ờ, biết rồi, hy vọng tao không sao, hay là nó làm đổ nước lên người anh Thiên đi há . DM khoái chí cười .

Hai cô nàng ở đó chừng 15 phút đồng hồ rồi đi ra . Thiên và Thái đang ở ngoài chờ đợi hai người . Thiên đi tới nhìn DM rồi nói:"Chút nữa em đừng có ngồi ở đó nha My, em hãy ngồi cạnh anh và anh Thái cho an toàn".

-Em biết rồi, UT mới vừa biểu nhu vậy đó . DM gật đầu .

Mọi người trở lại bàn ngồi, ngạc nhiên khi thấy chỉ có Mỹ Linh ngồi ở đó . UT nhìn quanh rồi tự nói 1 mình:" Ủa , đi đâu hết rồi ?"

ML lên tiếng:" Mấy người đó đi lấy bánh ăn rồi, sẻ quay trở lại liền đó".

Thiên đứng dậy nói:"Anh đi lấy bánh nha My". Thái nói với theo: "Còn cho tao và Uyên Thanh nữa nghen".

-Biết rồi, khỏi dặn mà . Thiên lườm Thái 1 cái.

Bưng 4 dĩa bánh tới, Thiên nói:"Cha, hôm nay ăn nhiêù như vầy hổng biết có ai nhịn ăn mấy ngày khác không nữa ."

-Mày đang nói ai vậy ? Thái ngơ ngác .

-Thì DM nhà ta chớ ai, nó mà ăn 1 bửa là nhịn 2 bửa đó . UT nói .

-Thiệt hả ? Hèn chi ....hèn chi em ốm vậy đó My à . Thấy UT hôn, Thanh ăn thoải mái cũng đâu có mập gì lắm đâu . Thái tỉnh bơ .

-Gì ? Anh nói em mập hả ? Thiệt hông ? UT tròn mắt nhìn Thái .

-Thì mập hơn DM nhiều nhưng như vậy okay . Mắc công khi ôm bị xương cấn đau lắm . Thái nheo mắt với Uyên Thanh.

-Anh nói gì đâu không à .

Mỹ Linh đứng dậy khi mọi người còn đang ăn bánh . Cô nàng cố ý nói lớn:" Linh đi đây chút xiếu nha qúi vị". Đá long nheo với anh chàng đẹp trai 1 cái, Mỹ Linh ẻo lả bước đi. Thủy Tiên nói theo: Rồi Mai Siêu Phong đi rồi, ngồi đây phập phồng mãi".

Sau khi ăn xong dĩa bánh của mình, Thiên nhìn quanh tìm ly coke để uống . DM thấy vậy hỏi: "Anh muốn nước hả ?"

-Ờ, anh muốn coke nhưng ly của anh hết rồi .

-Nè, uống ly của em đi . Nãy giờ em chưa có uống . DM đẫy ly coke của cô cho Thiên .

-Vậy em uống gì hả My ?

-Em còn ly nước nè . Dm chỉ ly nước của mình .

-Vậy anh uống ly này nha . Thiên cầm ly nước lên uống . Bổng anh ho dữ dội và nhổ ngay đống nước trong miệng ra ngoài . Đưa tay lên bụm cổ, Thiên vẫn ho dữ dội khiến mọi người trong bàn kinh ngạc . Chụp ngay nước của Diễm My, Thiên uống ừng ực rồi dừng lại để thở . Lấy hơi để dìm đi cơn tức giận của mình, Thiên đưa mắt quanh quẩn tìm ai đó . Dừng cặp mắt lại phía góc phòng,Thiên giận dữ định đứng lên . Thái hỏi ngay: " Mày sao vậy Thiên ?"

Thiên vẫn còn đang ho và nước mắt chãy ra vì hình như anh đã bị sặc . Vuốt vuốt lỗ mũi của mình, Thiên nói: " Sorry, sorry everybody". Xong anh vẫn chưa bình thường trở lại mà vẫn ho thêm 1 hồi nữa .

Diễm My hốt hoảng kêu lên: "Anh có sao hông hả ? Uống chút nước nữa nha". Vừa nói cô vừa đưa tay lên đánh đánh nhẹ phía sau lưng của Thiên .

Nhìn mọi người, Thiên nuốt giận nói: "Các bạn, Thiên có một chuyện này muốn hỏi ý kiến các bạn, không biết các bạn có muốn nghe không ?"

-Anh nói đi, anh nói đi . Mọi người đều cùng nhau tán thành .

-Đây là ly nước coke của Diễm My . Trong lúc UT đưa DM đi làm khô áo vì ML cố tình đổ nó lên người của DM, Thiên và Thái cũng như các bạn đều không có mặt tại bàn . Thiên thì đợi DM và UT, các bạn thì đi lấy bánh . Không ai ở lại bàn này cả . Bây giờ khi uống ly coke của Diễm My, các bạn có biết có gì trong đó không hả ? Thiên nhìn quanh mọi người .

-Có gì vậy ? Nhật Minh là người đầu tiên hỏi .

-Ừ, có gì vậy anh Thiên ? Uyên Thanh tức giận .

-Trong này có rất là nhiều thứ gọp lại . Nhưng chủ yếu là ớt . Cay không thể tưởng tượng được . Đó là lý do tại sao Thiên lại ho như vậy .

-Trời, con Linh này hết nói mà . Tố Nga lắc đầu .

-Quá ghê, Hùng lên tiếng .

-Vậy mình tính sao đây ? Không có bằng cớ, nó không nhận đâu . Thủy Tiên tức giận lên .

-Thôi bỏ qua đi anh Thiên . Diễm My lay cánh tay của Thiên .

-Em có biết em bỏ qua hoài thì Mỹ Linh cứ như vậy hoài không My ? Thái như đồng tình với Thiên .

-Ừ, cứ tha cho nó hoài nên nó mới như vậy đó . Uyên Thanh đồng ý .

-Vậy bây giờ mình tính sao đây ? Lệ Chi gỏ gỏ cái ly .

-Thì cho nó uống lại cái nước y như vậy chớ sao . Các bạn đừng quên 1 hồi vẫn còn tiết mục dancing nữa nha . Nhãy mệt thì nó nhất định sẽ uống nước thôi . Mình cứ đem ly nước để sẳn và đừng ai lấy ly đó thì Ml sẽ uống nó thôi . Nhật Minh đề nghị .

-Được đó, được đó . Mọi người đều giơ tay tánh thành ý kiến của NM .

-Vậy đi nha, bây giờ chờ dịp là ra tay ngay thôi . Thủy Tiên phấn khởi lên .

Tiếp theo đó là tiếc mục dance cho những người tham dự . Từng cặp từng cặp bước ra trông thật là ngoạn mục . Các cô nàng đang cùng bạn trai của mình dìu nhau trông thật lãng mạn . Cái bàn của DM và UT vẫn đông đúc vì không ai muốn nhãy . Họ đã kéo nhau tới chổ để nước để pha chế thức uống cho Mỹ Linh . Mọi người đang đợi Mỹ Linh sa vào bẫy của chính cô nàng . Rải rác vài người đứng chung quanh trò chuyện cười đùa với nhau .

Marie kéo tay cô bạn Judy của mình tới chào . Nãy giờ nhìn quanh thấy được anh chàng đẹp trai này, Marie đã chú ý từ lâu . Marie vui vẻ bắt tay Thiên và Thái 1 cách tự nhiên . Nheo mắt với Thiên 1 cái, Marie ngã ngớn: " never seen you before". Cô nàng như muốn làm quen với Thiên .

-Rùi, thêm 1 ma nữ đa tình xuất hiện nữa rồi . Uyên Thanh nói bằng tiếng Việt .

-Cho mày chết nha Thiên . Thái mỉm cười khoái chí .

-What 's your name ? Marie tiếp tục câu chuyện .

-Thiên . Thiên trả lời tình bơ .

-Nice to meet you . My name is Marie .

-Nice to meet you too . Thiên khách sáo xả giao .

Ngoài kia dòng nhạc mỗi lúc 1 nhanh hơn . Mọi người đang sống hết mình cho âm nhạc . Họ đang uống éo 1 cách oằn oại, nhất là Mỹ Linh đang cùng Phúc nhảy cái điệu nhạc trông đến rợn người . Mọi người đều kéo vào hết để cho Phúc và Mỹ Linh cũng như 1 cặp nam nử khác biểu diễn. Họ nhảy trông hết sức man dại và đầy khích thích . Ôm nhau thật sát, giựt điên cuồng, phần body của Mỹ Linh và Phúc như nhập thành một . Khuôn mặt của Phúc áp sát vào phần ngực của cô trước bao nhiêu ánh mắt của mọi người . Diễm My đỏ mặt không dám nhìn nữa . Cô lũi ra phía sau và vói tay lấy ly nước uống . Nhật Minh cũng lùi lại, tới bây giờ anh mới có dịp gần gủi DM.

-Em thấy sao hả My ? NM quan tâm

-Oh, em không sao . DM lúng túng .

Ngoài này Marie vẩn đang tấn công Thiên . Vì tiếng nhạc lớn quá, Marie có cơ hội kề vào sát tai của Thiên nói : "Do you have anything to do tonight ?"

-Yes, I have to go home . Thiên cười .

-Do you want to hang out with me tonight ? Vừa nói Marie vừa thở phì phà vào cổ của Thiên . Cô nàng đang áp sát người vào Thiên . Marie cũng ghê gớm không thua gì Mỹ Linh . Chiếc áo đầm ngắn củng đang lộ nên rỏ nét cặp ngực trắng toát dưới ánh đèn .

-No, I am busy .

-You smell so good . I like it . Marie thì thầm vào tai Thiên và cô nàng lấy chiếc lưỡi quét 1 đường lên cánh tai trái của Thiên.

Giật mình vì sự quá tự nhiên của Marie, Thiên lùi người lại làm như không có chuyện gì xãy ra . Cô nàng dám như vậy dù chỉ mới gặp lần đầu tiên . Thiệt đúng là Mỹ mà . Không cần biết coi người ta ra sao cũng muốn hang out . Đúng là con gái gì đâu . Thiên ngẫm nghỉ .

Tiếng nhạc chấm dứt với tráng pháo tay thật lớn, Mỹ Linh nhún nhẩy đi vào . thấy Marie đang đứng bên cạnh Thiên, Mỹ Linh tối sầm mắt lại . Gì chứ ? Mới vừa ra nhãy thôi thì con qủi ma nữ này cũng giành anh đẹp trai với mình . Đến sát bên cạnh Thiên, cô nhỏng nhẻo : "Anh coi chừng nhỏ này nha anh ".

Marie và Mỹ Linh liếc nhau. Hai cô nàng không ai ưa gì ai. Bổng Mỹ Linh nói nhanh: " Khát nước quá, kiếm gì uống mới được". Xong cô nàng đi về hướng đó và bưng ly nước lên . DM đã thấy và lùi lại phía sau Nhật Minh giã vờ như không thấy gì hết . Mỹ Linh ho sùng sục khi nuốt phải ngụm nước đầu tiên . Mặt cô ả trông thật kinh dị , nước từ trong miệng chảy ra và dính lên trên bộ ngực căng đầy sức sống đó . Trời ạ ! Cô nàng ho liên tục và chãy nước mắt ra . Tức giận vì mình uống phải thứ nước này, Mỹ Linh lồng lộn lên tìm Diễm My . Thiên bước tới nói: "Sao hả ? Đã thử được thứ nước do cô pha chế rồi phải không ? Để cho cô biết tài năng của mình khi pha nước này . Tôi cũng đã thử rồi và quyết định cho cô nếm thử luôn, cô hài lòng chứ ?".

Mọi người cùng cười rần lên . Có tiếng ai đó nói : "Gậy ông đập lưng ông" .

Mỹ Linh phát điên lên khi nghe Thiên nói như vậy . Sầm mắt lại, Mỹ Linh đi vào phòng vệ sinh . DM vẫn đứng bất động khi thấy Mỹ Linh như vậy . Nhật Minh phải lay cánh tay DM mấy lần thì cô mới tỉnh lại . Lắc đầu, cô nói : "Rồi sẽ có chuyện nữa cho coi".

Nhật Minh nói: " Em đừng có hiền lành quá My à, như vậy chỉ có dịp cho ML ăn hiếp em thôi ."

Mỹ Linh sau khi chùi sạch sẽ thứ nước trên người, cô nàng vẫn còn đang tức giận đến kinh hoàng . Đi ra ngoài định tìm DM trã đủa, gặp ngay Phúc tại cửa . Anh ta tỏ vẽ quan tâm tới Mỹ Linh: " Em thấy sao hả Linh ?"

-Đừng có làm phiền tui, tui đang bực đó nha . Mỹ Linh giọng bực bội .

-Nè, đừng có nóng giận, lát nữa anh nhất định sẽ ra tay cho em .

-Bằng cách nào ? Mỹ Linh sốt sắng .

-Anh có cách rồi, nhưng em phải thưởng cho anh gì mới được . Phúc vừa nói vừa nhìn vào bộ ngực của Mỹ Linh .

-Được, chỉ cần anh làm cho em hả dạ, tối nay em sẽ thưởng cho anh .

-Chờ tin mừng của anh đi, em sẽ toại nguyện . Nhớ xem cho sướng mắt nha cưng . Nói xong Phúc bước tới hun lên má của ML 1 cái rồi đi ra ngoài .

Ngoài này Marie cứ cố kiếm cách nói chuyện với Thiên, anh sắp phát cáu lên khi thấy Nhật Minh đang nói gì đó với Diễm My mà trông DM lúng túng muốn đi khỏi mà không sao thoát khỏi tay anh ta . Marie cứ đứng sát như muốn ôm lấy Thiên, cô nàng muốn Thiên ra nhãy nhưng Thiên không chiệu nên cứ day dưa mãi . Thiên bực bội nói:" I have to go now". Nói xong, anh bỏ mặt Marie và quay lại phía DM đang đứng. Cùng lúc đó ML đi ra từ phòng vệ sinh .

Vừa thấy Mỹ Linh bước ra, DM mặt tái mét . Đang không biết làm sao để đối phó thì Thiên tới, DM mừng rỡ kêu lên: "Anh Thiên, Mỹ Linh ra rồi kìa, giờ mình làm sao đây ?"

-Không sao đâu bé My à, để đó cho anh .

-Nếu lỡ Mỹ Linh quậy lên thì sao ? Hay mình đi về đi anh . DM lo lắng .

-Không, không về . Nè bé My à, em có muốn nhãy với anh hay không ? Đứng đây khó chịu quá, gặp toàn người gì đâu không à .

-Em ....em .....DM ngập ngừng nhìn Thiên . Thoáng thấy Mỹ Linh tới gần, DM lật đật đi tới Thiên thật nhanh.

Kéo tay DM ra sân nhãy, Thiên dìu DM trong điệu nhạc khá chậm . Đó là bài Love Story nối tiếng mà ai cũng biết . Khá nhiều người cũng đang thả hồn theo bài nhạc lãng mạn đó . Uyên Thanh và Thái cũng kéo nhau ra ngoài khiêu vũ . Thấy DM vẫn còn đang run, Thiên nói vào tai cô:" Không cần sợ, có anh đây nè , nó hổng dám làm gì em đâu . Chỉ cần em ở bên cạnh anh thì nó sẻ không bao giờ có cơ hội đó ". DM gật đầu khi nghe Thiên nói mấy lời đó . Cô nói:

-Anh làm như anh ngon lắm vậy . DM trề môi

-Không ngon gì nhưng dám nói với ML là chính anh cho nó thử nước đó .

-Ừa, anh gan thiệt đó . DM cười trừ .

Đang nhãy thì Marie lại gần và nói với DM:" Could I dance with him please ?"

Buông tay Thiên ra, DM gật đầu với Marie nhưng Thiên vội nói:" No, I just want to dance with you". Kéo bàn tay Diễm My lại, Thiên tỉnh bơ như không có chuyện gì xãy ra . Tránh chổ đó, Thiên dìu DM sang chổ khác và nói nhỏ :" Nè, anh đã nói là em phải ở bên cạnh anh mới an toàn mà . Bộ em hông sợ ML sao ? " Thiên hù DM .

-Sợ thì cũng sợ nhưng người ta muốn dance với anh mà .

-Rồi em cũng okay sao ? Thiên cúi xuống nhìn vào mặt DM .

-Chứ hổng lẽ nói No thì kỳ lắm .

-Thí dụ mai mốt em có người yêu, rồi có người con gái khác thích người yêu của em và muốn dance với người yêu của em . Em cũng nhường cho người ta dance luôn hả ?

-Thì .....dance thôi mà, cũng đâu có sao .

-Trời .....em thiệt là rộng lượng ghê bé My à . Thiên lắc đầu .

-Chỉ được dance thôi chứ hổng được gì khác nữa . Nhưng cũng hổng được dance hoài đâu, rũ người ta dance hoài chắc em cho đi luôn quá . DM thành thật .

-Vậy thì còn nghe được 1 chút . Thiên mỉm cười .

Bản nhạc vừa dứt thì mọi người đều vỗ tay, Uyên Thanh và Thái cũng kéo nhau về bàn chung với DM và Thiên . Thái và Thiên cùng nhau biến đâu mất mà không ai biết ở đâu . Uyên Thanh được giao nhiệm vụ coi chừng DM nên cô nàng nghiêm hết cở .

Sau đó là tiết mục khui champagne, mười mấy chai champagne được bưng ra để trên bàn . Phúc bưng tới 5 ly champagne tới cho DM và UT . Phúc tỏ vẻ hiền lương hết cỡ với Uyên Thanh:" Hi Thanh, Phúc đem 5 ly champagne tới cho mọi người nè, mỗi người 1 ly, Phúc để đây nha".

-Champagne hả ? Nhật Minh nhìn vào 5 ly nước do Phúc mang tới .

-Trời, sao hôm nay Phúc tốt dữ vậy hả ? Uyên Thanh móc họng .

-Thì sẳn tay Phúc lấy dùm luôn mà . Ủa, hai anh kia đâu rồi Thanh ? P nhìn quanh .

-Không biết đi đâu mất hết rồi, chắc trong restroom á .

-Thôi UT với DM uống đi . Hãy quên đi chuyện lúc trước nha My, lúc đó Phúc thiệt là có lỗi với My . Hãy tha lỗi cho Phúc nha . Phúc cạn ly trước cho Thanh với My yên tâm . Xong anh ta uống 1 hơi sạch ly .

Nhật Minh cũng bưng ly uống thử, thấy Nhật Minh gật đầu nhẹ, UT cũng an tâm . Giọng Michael vang lên trên chiếc microphone:"Cheer" thật lớn . Thấy ai nấy đều chuẩn bị cụng ly, UT nói với DM "Uống chút đi My, champagne không có làm say đâu, nó nhẹ lắm, có Thanh ở đây nè, đừng lo ".

Mỹ Linh chạy tới nắm tay Nhật Minh kéo đi đâu đó :" Đi, đi mau lên, cho anh coi cái này nè ". Không để cho NM có thời gian từ chối, ML lôi NM đi thật nhanh .

Phúc vội vàng đẩy cái ly về phía Uyên Thanh, tay kia Phúc lấy 1 cái ly khác cho DM. Thấy Uyên Thanh nói vậy, DM cầm ly lên . Uyên Thanh uống 1 hơi là hết cái ly nhỏ đó, DM thấy vậy nên cũng uống . Trời ạ, thứ nước gì trong trong vàng vàng mà thật là khó uống . Đây là lần đầu tiên DM thử nó, gì mà đắng đắng mà mùi lại nồng nồng, nhất là nó đắng ngắt cổ họng .

Thấy UT nhìn mình chăm chú, DM lấy hơi ráng uống cho hết nhưng chỉ được phân nữa thì lại phát nôn ra . Cầm cái ly còn 1/3 nước để trên bàn, Diễm My ho liên tục và thấy thật khó chịu . Khom người xuống, DM thấy bụng mình thật nóng và cảm giác được thứ nước ấy nó chạy tới từng chổ trong bụng mình . UT thấy vậy vội chạy đi lấy ly nước cho DM và bảo Phúc coi chừng .

Thừa dịp UT không có ở đó, Phúc thấy vậy mỉm cười và chạy tới vỗ vỗ nhẹ vào lưng DM:" Sao mà uống dỡ vậy nè ? " Hắn ta khoái chí chăm sóc DM như người yêu .

DM ho liên tục và thấy cổ họng đắng ngét . Thứ nước kinh dị này mà làm sao người ta có thể uống được chứ ? Đắng, cay, nồng, hôi, còn ......còn ....nóng nữa .

Từ xa, Thiên thấy Phúc đang đứng cạnh DM mà không thấy bóng Uyên Thanh . Anh hối hả chạy tới thật nhanh . Đẩy Phúc qua 1 bên, Thiên hốt hoảng :" My à, em thấy sao hả ? Em bị gì vậy ?" Thái nhìn quanh và hỏi Phúc trống không :"Uyên Thanh đâu hả ?"

-Đi lấy nước cho DM rồi . Phúc chỉ tay về hướng UT . UT cũng đang chạy tới . Đưa ly nước cho DM, Thanh nói "Nè, uống miếng đi cho đỡ ".

-Thôi, Phúc đi nha Thanh . Phúc te te đi tuốt mà không chào ai .

Chụp ly nước, DM uống thật nhanh . Thở phào nhẹ khi có nước vào trong bụng, DM bây giờ mới tỉnh hồn trỡ lại .

-Sao DM lại như vầy hả UT ? Thiên dò hỏi .

-Thì chỉ uống champagne thôi, em cũng mới uống 1 ly mà .

-Vậy hả ? Thiên loay hoay tìm khăn giấy cho DM .

-Thanh ơi, sao bụng tao nóng quá . Mày có thấy vậy hông hả ? DM ôm bụng .

-Thì có chút xiếu lúc đầu nhưng không còn nữa . UT cười .

DM ngồi xuống và ngạc nhiên khi thấy trên bàn có 2 bó hoa thật bự . Một cái màu hồng đỏ còn bó kia là hoa hồng màu tím . Chồm tới nhìn vào hai bó bông, DM dứng dậy ngơ ngác hỏi :" Đẹp vậy ? Của ai đây ? "

-Là của anh và Thiên . Thái trả lời nhanh .

-Vậy cái nào của em, cái nào của nhỏ My ? UT nhìn Thái .

-Dĩ nhiên màu đỏ của em, màu tím của bé My rồi . Thái lắc đầu .

-Thank you anh . UT mừng rỡ đỡ lấy bó hồng lên .

Dm cũng cầm lấy bó hoa màu tím lên nhìn, cô mỉm cười nhìn Thiên nói :"Thank you ".

Nhìn được 1 chút, DM thấy đầu óc mình hoa lên . Tay chân bủn rủn , cô thấy chóng mặt 1 cách lạ lùng . Đưa tay ôm đầu mình, DM lắc đầu và hình như đứng không vững nữa.

-My à, em thấy sao rồi ? Thiên lo lắng .

-Em thấy ....thấy cái bụng nóng quá .

-Sao kỳ vậy ? UT thắc mắc . Sao em hông thấy gì hết ?

-Nóng quá . Dm đưa tay lên rờ mặt mình . Bây giờ hai má ửng đỏ lên, trông cô thật là xinh hết mức .

-Ly nào là ly hồi nãy DM uống đâu Thanh ? Thiên nhìn lên bàn tìm cái ly của DM.

-Đây nè, Phúc hồi nãy đem 5 ly tới đó . Anh Minh cũng uống thử rồi nên tụi em mới uống mà . Em đâu có sao đâu . UT chỉ cái ly của DM cho Thiên .

-Vậy tụi em tự lấy hay nó đưa từng người ? Thiên dò hỏi và vẫn nhìn vào mỗi ly .

-Là nó đưa từng ly cho em và Dm . UT trả lời vẽ lo lắng .

Thiên ngưỡi ngưỡi từng ly rồi bất ngờ anh nhíu mày lại . Cầm cái ly của DM trên tay anh hớp 1 hớp . Bỏ cái ly xuống bàn, Thiên lộ vẽ giận dữ . Anh nói nhanh :' Đã bỏ thêm thứ rượu khác vào nữa chứ không phải là champaign . Tụi em bị gạt rồi ".

-Hả ? Thiệt hông ? Để tao thử coi . Thái nhào tới cầm ly rượu của DM lên hớp thử .

-Đúng rồi, thứ này cũng không vừa đâu nha .

-Vậy .....vậy Dm có sao hông ? UT lo lắng

-Thì 1 lát nữa sẽ say thôi chứ sao . Thiên nhìn DM đang ngồi đó bàng hoàng .

Đằng kia, Mỹ Linh và Phúc đang nhìn về phía DM và UT . Họ rất là mãn nguyện khi thấy DM đang ngất ngây đằng này . Cô nàng mỉm cười tinh quái khi thấy DM uống gần hết ly rượu trên tay . Phúc đã tìm đâu đó cái rượu gì mà màu sắc y như vậy nhưng hoàn toàn khác . Nhất định sẽ làm cho người ta say li bì . Cả hai đan tay nhau đi tới nơi DM và UT . Mỹ Linh lên tiếng :

-Trời, sao mà tội vậy ? Uống không được thì đừng cố .

-Phúc đâu biết được DM lại uống dỡ như vậy chứ . Phúc phụ họa .

-Tụi bây ngon lắm . Thiên nhìn ML đầy căm phẩn .

-Thử cho biết với người ta . Mỹ Linh lộ vẽ khoái chí trên mặt . Đó là kết quả hành động nông nổi của anh đó anh đẹp trai à .

-Trời, nghe đâu mùi thúi quá hà . Uyên Thanh nhìn quanh giã vờ tìm gì đó .

Mỹ Linh giật mình nhìn UT vì cô nàng dám nói như vậy . Cứ tưởng mình vẫn còn dính thứ nước vừa oẹ ra khi nãy, ML vội nhìn xuống người mình và thấy khó chịu . Đã thấy DM như vậy là thoả mản rồi, ML kéo tay Phúc đi và không quên đá lông nheo với Thiên 1 cái kèm theo câu nói "Em về trước nha ".

-Vậy mình đi về đi nha . Party cũng sắp xong rồi . DM đề nghị .

-Ghét con nhỏ đó quá đi à . UT nhìn theo đầy tức giận .

-Thôi mình đi về đi . Thiên dìu Diễm My đứng dậy . Thái ôm hai bó bông trên tay và theo mọi người đi ra xe .

UT và Thái phải ngồi đằng sau để cho DM được nằm phía trước . Cũng may chiếc xe mui trần của Thiên được tận dụng thật thỏa đáng cho buổi tối hôm nay . DM nhắm nghiền mắt lại và cục cựa phía trước . UT vẫn đang lãi nhải về vụ ML và Phúc .

Nhật Minh quay lại tìm Dm thì không thấy ai ngồi ở đó nữa . Rỏ ràng cô nàng cố tình kéo anh đi để anh không gần được DM mà . Loay hoay tìm kiếm, Thiên chợt thấy Thủy Tiên và Lệ Chi . Chạy tới anh hỏi :"Tiên à, em thấy DM đâu không ?"

-Hồi nãy thấy DM và UT đi về rồi . Hình như DM bị say đó .

-Hình như gì, là say rồi . Đi hông vững mà hình với như . Lệ Chi nói 1 cách quả quyết

-Chắc vậy đó . Tiên gật đầu .

Đỡ lo 1 chút, Minh cám ơn và quay đi . Thôi thì cũng okay, dẫu sao có UT bên cạnh . Nhưng anh Thiên của DM .....cũng có mặt nữa . Nhật Minh thầm tức vì cơ hội lo lắng cho DM đã bị Mỹ Linh làm hỏng . Cầm ly rượu, anh uống nhanh và đi về .

o 0 o

Nhắm mắt hưởng thụ không khí trong lành tối nay, DM mỡ mắt ra ngà ngà nhìn hai bên đường . Cô bổng hát nho nhỏ gì đó trong miệng, bổng chợt DM ngồi thẳng lên nói :" Uyên Thanh à, có còn nhớ mình nói là mình sẽ đi ra chổ nào có nước chơi hông hả ? Hôm nay là ngày mình ra trường, hay mình đi nha Thanh ". DM xoay quanh tìm UT .

-Nhưng mày không tỉnh mà đi gì nữa . UT chồm lên nhìn bạn .

-Đi đi nha, mày coi hôm nay trăng thật tròn kìa . DM lại nằm xuống rồi chỉ tay lên mặt trăng . Tao muốn đi ngắm trăng ngay tại hồ . DM nói liên tục .

-Được, được, anh chở em đi nha My . Thiên kéo cánh tay DM vào trong vì cô nàng đã đưa cánh tay ra tuốt phía ngoài .

-Nó say rồi phải không anh Thiên ?

-Chắc vậy nhưng chưa tới nổi nào đâu . Anh nghĩ 1 lát nữa mới say lận . Thái trã lời thay cho Thiên .

Chiếc xe chạy thẳng ra hồ vào lúc khoảng nữa đêm . Hôm đó, rất nhiều người đi hồ vì đó là đêm trăng tròn . DM vẫn ngồi trên xe ca cái gì không rỏ . Thiên quay sang lay lay cánh tay của DM rồi nói:" Bé My à, tới hồ rồi nè ".

DM nhìn Thiên rồi mỉm cười , cô nói :"Mình đi ngắm trăng nha ". Cô loay hoay mờ cửa xe và bước xuống . Thái lật đật chạy theo dìu DM vì tướng DM loạng choạng đi 1 mình . Thiên chạy theo nói :" Hay mình đi về nha My ? Em cần phải uống gì cho tỉnh lại mới được .".

-Không, không, hôm nay là ngày người ta ra trường mà, em chưa muốn về . Chưa về phải không UT ? DM nhìn quanh tìm UT .

-Ừ, về chi sớm vậy anh Thiên . Nó còn chưa say đâu .

-Vậy, bây giờ mình làm gì ? Thiên nhìn Thái như hỏi ý kiến .

DM gạt Thiên qua 1 bên rồi chạy ngay tới chổ cái bàn đá, cô leo lên trên bàn rồi ngồi ở đó . Cô nói với vẽ mừng rỡ: Hôm nay mình phải ngắm trăng rồi coi mặt trời mọc mới được . Thiên bất ngờ khi thấy DM bổng nhiên chạy đi .

-Em sao hả My ? Thiên ngồi xuống bên cạnh DM .

-Người ta đang ngắm trăng mà . Đừng có ồn . DM ra hiệu cho Thiên im lặng .

-Thiên à, hay mày coi chừng DM nha . Tao với UT đi dạo 1 chút . Có gì thì phone cho tao nha .

-Okay đi đi nhưng đừng đi đâu xa nha . Thiên đồng ý .

Uyên Thanh và Thái dẫn nhau đi đâu đó . Nơi này DM vẫn đang ngước lên nhìn mặt trăng . Cô ca :

Trên trời cao có muôn vì sao

Lung linh tìm nhau giữa ........

Em quên rồi, DM lắc đầu cười . Thôi ca cho em nghe đi nha . DM đề nghị .

-Anh hả ?

-Chứ ai nữa ? DM hối Thiên .

-Được được, em muốn nghe bài gì hả ?

-Gì cũng được hết .

-Okay anh ca nghen .

Rồi ngày em đến nghe đời thấy bỗng reo vui

Và rồi anh biết đã yêu em sẽ yêu dài lâu

......

................

Anh yêu em như nắng yêu trời

Anh yêu em không nói nên lời

Anh yêu em như gió yêu cơn mưa trong nắng hạ .......

..........

...

....

Em, .....

Tưới trên khô cằn,giọt mưa mát tim anh

Đừng hỏi vì sao, anh đã yêu em

Đừng hỏi vì sao anh ngu anh ngơ anh thức trắng đêm

Đừng hỏi vì sao, anh đã yêu em

Đừng hỏi vì sao tim anh bây giờ riêng bóng hình em

......

DM cười khúc khích, cô ho mấy cái rồi nhìn Thiên rồi cười tiếp . Thiên ngạc nhiên khi thấy DM nhìn mình, anh hỏi : Em cười gì vậy bé My ?"

-Anh ca hay lắm . DM nhắm nghiền mắt lại . Cô hình như đã say hay sao mà ngồi không vững nữa . Ngã vào vai của Thiên, DM nói : anh ca hay lắm , anh ca hay lắm . Nhớ lúc nhỏ anh ca thấy ghê .

-Em chê anh hả ? Lúc nhỏ anh hay ca ru em ngủ mà My ?

-Hồi đó anh ca dỡ lắm . DM bổng đưa tay ôm cánh tay Thiên .

-Sao em hổng chê anh lúc đó ?

-Tại em thích nghe mà .

-Vậy hả ? Vậy bây giờ có thích hôn ?

-Thích, hay lắm . Hay anh kể chuyện đi nha . DM nắm lấy bàn tay Thiên như lúc cô còn lúc nhỏ . Mỗi lần muốn Thiên kể chuyện là DM nắm tay lay lay và nủng nịu .

-Được, anh kể nha .

-Hồi xưa, có 2 đứa nhỏ chơi với nhau rất thân . Cô bé đó rất thích chơi với anh của nó . ...Sau 1 lân vô ý cho cô bé đó bị uống nước dưới hồ, cô bé đó giận luôn đứa bé trai kia ........

-Anh Thiên cho con uống nước như chị Mai kìa mẹ ơi . DM thúc thích, cô nói như đang mơ .

-DM à, em sao rồi ? Thiên đỡ Dm dậy .

-Em ghét anh, em ghét anh . Anh hết thương em rồi . DM chãy nước mắt nhìn Thiên .

-Bé My à, bé My à, anh thương em, anh thương em . Đừng giận anh nữa nha My . Anh hối hận khi đã để cho em bị như vậy . Thiên kéo DM vào lòng .

-Anh cho em uống nước hồi nãy kìa . Hic hic hic

-Bé My nè, ngoan nha . Đừng giận nữa .

-Bụng của em khó chịu quá à . DM nhỏng nhẻo .

-Okay, okay mình đi về nhà rồi anh cho em uống nước chanh nha .

-Không, không về đâu . DM định chạy đi nhưng đã bị Thiên kéo lại . Ôm cô thật chặt, Dm không sao nhúc nhích và cô đã nói gì nho nhỏ rồi im lặng luôn .

Nằm im 1 hồi, DM ngủ thật ngon trong vòng tay của anh . Bế DM ra xe, Thiên đặt cô nằm xuống băng ghế trước và ngồi đó nhìn DM ngủ . Hai hàng mi cong vút đang nhắm nghiền lại dưới ánh trăng làm tăng thêm vẻ đẹp của cô . Thiên sững sờ ngắm DM ngủ thật lâu , anh lấy phone và gọi Thái trỡ về . Cả 4 người về tới nhà UT cũng gần 3 giờ sáng . Thật là 1 ngày đáng nhớ cho cả mọi người .

Bế DM vào trong nhà của Uyên Thanh, Thiên đặt DM xuống ngay chiếc ghế trong phòng khách . Anh hỏi UT:" Bây giờ mình để DM ngủ ở đâu hả Thanh ?"

-Anh ẳm nó vào phòng của em đi, có gì tối em coi chừng nó luôn .

-Ờ, được đó . Thái đồng ý .

-Nhưng phải pha chút nước chanh cho bé My uống cái đã . Thiên nói nhanh .

-Để tao làm cho, mày lo ở đây đi .

Thiên vội bế DM vào và đặt cô lên giường của UT . DM chợt mỡ mắt ra, cô như được nghĩ ngơi sau 1 lúc ngũ trong xe của Thiên nãy giờ . Ngồi bật dậy, DM ôm đầu và dường như muốn gì đó . UT chạy tới hỏi :"Thấy sao hả My ?"

-Khó chịu quá, khó chịu quá . DM gập người xuống như muốn phun hết ra gì đó trong miệng .

-Nè, em uống chút nước chanh đi My . Thái bưng vào ly nước vừa mới pha cho DM .

DM vẫn ngồi không vững và UT phải kéo DM vào dựa trên vai mình . Ép DM uống được nữa ly nước chanh, DM lắc đầu ngầy nguậy và ôm bụng . Thiên đề nghị đem DM vào phòng vệ sinh vì lát nữa đây anh biết rằng Dm sẽ phải ói ra những chất kinh dị kia . Ngồi đó vỗ vỗ lưng DM, không lâu lắm DM đã ói tùm lum khiến UT phải bận rộn cả tay chân . Thiên đã ra ngoài vì UT muốn thay áo cho DM, mặc đồ vào cho bạn thật không phải dễ . Cô nàng xoay qua xoay lại và nói cười tùm lum . Được cái, DM không la hét như người say . Cô chỉ kể những chuyện đã xãy ra với Uyên Thanh khi 2 người đi học chung .

UT chỉ phụ họa theo rồi thay đồ rữa mặt cho DM. Đụng vào nước, DM la ơi ới và không muốn cho UT tới gần nữa . Tự nhãy xuống cái kệ để rữa mặt, DM té đùng sau khi UT đã thay đồ cho cô . UT nói :"Anh Thiên ơi, xong rồi, anh ẳm nó ra đi ".

Thiên mỡ cửa bước vào và thấy DM đang ngồi dưới đất, dìu DM đứng lên Thiên nói nhỏ:" Đi, mình đi nha bé My ".

-Đi đâu, đi đâu vậy ?

-Anh dẫn em vào phòng UT . Thiên kéo DM đi nhưng cô nàng không chịu đi .

-Đi mà, bây giờ đi ngủ đi nha . Em cần phải ngủ đó .

-Em không muốn, em không muốn . Uyên Thanh ơi .....DM nhìn quanh tìm UT nhưng không thấy, UT vẫn còn đang ở phòng tắm dọn dẹp .

-Em muốn gì hả bé My ?

-Muốn .....muốn ngủ . DM ngồi xuống đất như không muốn đi nữa .

-Được , được, đi ngủ nha . Thiên dỗ dành .

Chợt thấy bó bông đỏ để trên bàn, DM cố đi tới nhìn xem . Cầm bó bông đỏ lên nhìn, cô nói :" Em đã nói với anh là đừng tặng bông hồng cho em mà anh Minh, anh đi tặng bạn gái của anh đi . Em không lấy đâu, không lấy đâu ".

Nói xong, DM lấy nguyên bó bông đập lung tung vào ghế làm cho những cánh hoa hồng đỏ rơi rớt đầy trên thảm . Thiên vội chạy tới kéo DM ra vì sợ cô sẽ đạp lên những cánh hoa hồng đó .

-Nè, sao em không thích hoa hồng đỏ vậy My ?

-Em không thích, không thích mà . Nghe người ta nói cái đó chỉ cho người yêu tặng thôi .

-Vậy mình bỏ nha . Bỏ nó đi okay My . Bây giờ mình đi nha .

Dẫn được bé My vào phòng, Thiên mừng quính . DM nằm xuống và nói :"Nội ơi con muốn nghe chuyện, nội ơi".

-Nội đâu có ở đây đâu bé My .

-Em muốn nội, em muốn nội .

-Anh kể chuyện thay cho nội nha . Em muốn nghe chuyện gì hả My ?

-Muốn chuyện ....gì mà 2 người đó đánh nhau đó .

-Anh đâu biết kể chuyện đó, hay anh kể chuyện khác nha .

-Kể mau đi mà . DM nắm lấy cánh tay áo Thiên và ghiền ghiền . Thiên mỉm cười và anh bắt đầu câu chuyện . Ngày xưa lâu lắm rồi có 1 thằng bé ......từ đó 2 đứa nhỏ không gặp nhau nữa .

-Em ghét anh, em ghét anh .

DM cựa quậy một hồi nữa mới chịu ngủ yên trên giường của Uyên Thanh . Trời ạ, mệt cả đêm chớ chơi sao . Đúng là người không có tữu lượng thì sẽ không chịu nổi cái ly rượu đó . Thiên và Thái đã nếm qua và biết được nó như thế nào .

Dm đã nằm im nãy giờ khoảng 15 phút, thấy DM đã ngủ, Thiên vội nói với UT:" Thôi em cũng đi ngủ đi Thanh, anh và Thái ở ngoài phòng khách, có gì kêu tụi anh nha ".

-Em biết rồi .

UT đang thiu thiu ngủ bổng DM hét thật lớn :"Á .......". Cô ngồi bật đậy nhìn xem coi DM làm gì . DM đang qươ tay lên trên không và miệng không ngừng kêu lên :"Đừng có tới đây, đừng có tới đây, buông ra, buông ra, UT ơi, Phúc tới kìa, UT ơi ".

Cánh cữa chợt mỡ ra, Thái và Thiên ngơ ngác không biết chuyện gì đã xãy ra . Thiên chạy tới dỗ DM:" Bé My nè, anh Thiên đây . Đã không sao rồi, tụi anh đây nè, em ngủ đi nha ".

DM chụp ngay cánh tay Thiên và cắn vào đó không buông ra .

Á ...........Thiên hét lên nhưng vẫn không rút ra .

Nhãy lên giường, UT ôm DM thật chặt, cô nói nhanh :" Tao đây, tao đây, không sao đâu, tao ở đây nè, đừng sợ nha, đừng sợ nha ". Vừa thấy Thiên, DM khóc dữ dội hơn, cô nghẹn ngào nói :" Tại anh mà nhỏ Linh xô em xuống đó ". Hic hic hic

Uyên Thanh thấy DM cắn vào cánh tay của Thiên . UT kéo DM ra và hỏi :"Sao anh không rút ra chứ ? Bộ muốn nó cắn chết hay sao ?"

Kéo được DM ra khỏi Thiên, hai hàm răng của DM được in sang tay Thiên kèm theo dấu máu đang rươm rướp túa ra . Nhìn sơ dấu máu , Thiên cười nói :"Không sao, anh hy vọng sau khi thấy vết răng của mình, em ấy không còn ghét anh nữa ".

-Trời, sợ anh luôn . Ngày mai em nói cho nó biết nó đã làm gì .

Kéo DM nằm xuống gối, Thiên dỗ ngọt :"Okay, tại anh, tại anh hết, bé My ngủ đi nha, tối rồi đó ".

-Không, không nó đang canh chừng em đó, hổng ngủ được đâu . DM nhìn quanh

-Vậy anh coi chừng cho em ngủ nha . Thiên ngồi xuống bên cạnh DM .

DM không nói gì, cô gật đầu tỏ vẻ đồng ý . Ôm cánh tay Thiên thật chặt, DM nhắm mắt lại . Thái lắc đầu nói :"Trời, nằm mơ cũng thấy tụi qủi kia nữa, thiệt là tội ".

-Thôi anh đi ngũ đi . UY cười với Thái . Nhỏ này làm hết ngủ đêm nay rồi, hay mình coi tivi nha .

-Trời, sao mà romantic vậy ? Tao nhấn nút biến đây . Thái nheo mắt với Thiên "cũng được, mình ra ngoài coi tivi đi Thanh" . Thái đồng ý .

Cánh cữa được đóng lại và Thiên vẫn ngồi đó với DM . Cô nàng nói gì đó trong miệng rồi mỉm cười . Có lẽ tưởng Thiên là cái gối ôm của cô hay sao mà DM kéo Thiên vào ôm tỉnh bơ . Mỡ lớn mắt nhìn DM, anh lắc đầu cười . Cánh tay trái của DM bây giờ đang choàng qua cổ của Thiên và bàn tay phải thì đang ghiền chiếc áo anh đang mặc trên người . Vùi mặt vào lòng ngực của Thiên, Diễm My dần dần chìm vào giấc ngủ .

Đối với Thiên đây là lần đầu tiên anh được kề cận với DM trong 1 thời gian dài như vậy . Người yêu của anh đang nằm ngủ rỏ ràng trong cánh tay mà anh cứ ngỡ như mơ, 1 giấc mơ chắc còn lâu lắm mới có thể trỡ thành sự thật. Mùi hương con gái từ người Diễm My quyện lấy Thiên khiến cho anh ngất ngây say đắm . Nhắm mắt lại Thiên mỉm cười với ý nghĩ nếu như được đặt vào đôi môi DM 1 nụ hôn, như vậy anh đã mãn nguyện lắm rồi . Nhưng gương mặt DM lại áp sát vào lòng ngực anh nên khó lòng nhìn thấy được DM . Nhìn hơi thở đều đặn của DM, Thiên chợt thấy lâng lâng khó tả, một cảm xúc thật mãnh liệt đang không ngừng thôi thúc anh . Cố xua đi ý nghĩ đó, anh lắc đầu và nhắm mắt lại .Thấy DM co người lại có lẽ vì lạnh, Thiên vội kéo cái mền đắp lên người cho DM . Lúc đó DM lại càng bám chặt vào Thiên hơn nữa và anh cứ tư thế đó mà mõi mệt chìm vào giấc ngủ . (Trùi, romantic wé )

Mấy tiếng sau, Thiên gỡ nhẹ tay DM ra và đặt cô trỡ về tư thế thoải mái hơn . Anh bước xuống giường và nằm ngay xuống thảm vì đã quá mệt mõi . Giấc ngũ đến với anh thật nhanh .

Đã 11 giờ sáng, DM tỉnh dậy thấy mình đang ở trên giường của UT . Ngồi dậy, cô thấy nhức đầu vô cùng . Ráng lê bước đi vào bathroom, DM hoàn toàn không thấy Thiên đang nằm dưới chân giường ngủ say . DM lục lọi tìm được chiếc áo đầm của UT và đi vào bathroom . Giờ này cô chỉ muốn đi tắm 1 cái cho tỉnh táo lại .

Ngâm mình dưới vòi nước nóng, DM vẫn không hiểu tại sao mình lại có thể về được nhà và đã xãy ra chuyện gì hôm qua sau khi cô uống ly rượu đó . Thôi kệ, có gì hỏi UT thì sẽ biết ngay chứ gì . Nữa tiếng sau khi làm vệ sinh cá nhân xong, DM bước ra tỉnh táo . Cô trở lại phòng ngủ của UT và chợt phát hiện ra Thiên đang nằm co ro dưới chân giường. Đứng nhìn Thiên ngủ, DM lắc đầu nói nhỏ:" Ngủ gì mà co người như vầy, đã vậy mền đá đâu rồi, thiệt tình ".

Thấy trên giường có tới 2 cái mền, chẵng lẽ Thiên đã đắp cho cô ? Thoáng cảm động với ý nghĩ đó, DM vói tay lấy 1 cái đắp cho Thiên . Cô làm rất nhẹ nhưng Thiên vẫn giựt mình tỉnh dậy .

-Em tỉnh rồi hả My ? Thiên ngồi dậy

-Sao anh nằm đây vậy ? Sao hông ngủ trên giường hay sofa chứ ?

-Thì hết chổ rồi nên anh ngủ ở đây thôi .

-Vậy UT và anh Thái đâu ?

-Hai người đó nằm trên sofa coi tivi rồi ngủ ở đó rồi .

-Vậy anh thì sao ? DM ngơ ngác nhìn Thiên .

-Anh ngủ ở đây canh chừng em . Thiên cười tỉnh .

-Họ đang ngủ ở ngoài kia hả ?

-Ừ, chắc chưa dậy đâu . Thôi để anh đi đánh răng . Thiên đứng dậy và đi khỏi phòng .

DM đi ra ngoài phòng khách xem coi Uyên Thanh ngủ ở đâu . Trời ạ, cô nàng đang ngủ trên sofa 1 chân gác phía trên 1 chân thòng xuống phía dưới . Thái cũng đang nằm cùng 1 sofa nhưng là đầu ngược lại . DM đi xuống tủ lạnh rót lấy 1 ly sữa . Cầm ly sửa trong tay, DM đi lên cái bàn trong phòng ăn . Thiên đã có mặt tự bao giờ . UT và Thái cũng đang nói gì đó, có lẽ Thiên đã đánh thức 2 người . Chợt thấy cánh tay Thiên có dấu vết bị trầy, Diễm My nói nhanh:

-Tay anh bị gì vậy anh Thiên ?

Chưa kịp trả lời thì UT đã ngồi bật dậy nói ngay:"Thì là do mày chứ ai nữa ".

-Tao hả ? Tao sao vậy ? DM ngạc nhiên

-Thì mày cắn ảnh chứ ai vào đây .

-Thiệt hả ? DM đứng dậy đi tới nhìn vết cắn trên tay của Thiên . Thật vậy vết răng rất giống răng của mình . DM lúng túng không hiểu vì sao . Kéo bàn tay của Thiên lên nhìn rồi bất chợt chạy đi , 1 lát sau cô đem ra cái hộp nho nhỏ và kéo Thiên lại ghế ngồi . DM nói :

-Đưa tay đây em băng lại cho , sao anh không chịu xức thuốc lên vậy ? Vừa nói DM vừa lấy thuốc xức vào vết thương trên cánh tay của Thiên .

Nhìn DM đang xức thuốc cho mình, Thiên rất lấy làm cảm động . UT đã đi đến bên cạnh và nói :"Mày nha, cả 3 người busy chết được vì mày đó ".

-Thiệt hả ? DM mắc cỡ nhìn xuống đất .

-Chứ còn gì, hôm qua quậy anh Thiên quá chừng luôn . UT kể 1 hơi cho DM nghe và cô đỏ mặt . Hèn gì thấy bông hồng sao rơi tả tơi dưới đất mà chưa ai dọn hết . Còn bó bông màu tím đã được ai đó cắm vào bình rồi .

-Sorry anh Thái, anh Thiên và Uyên Thanh nha . Hôm qua đã làm phiền mọi người, em cũng đâu muốn vậy và cũng đâu biết gì .

-Được rồi, hông sao đâu em . Mà nè, hôm qua em thấy ly nước chanh ngon hông hả ? Thái cười tươi rói .

-Nước gì ? Em đâu biết .

-My à , ảnh đang kể công đó . UT liếc Thái 1 cái .

-Nè, có ai đói bụng chưa hả ? Thiên nhìn mọi người như gợi ý vì anh đã nghe được tiếng kêu phát ra từ bụng của DM .

-Ờ, nhắc mới nhớ , để đi thay đồ rồi kiếm gì ăn mới được . UT chạy tuốt vào phòng . Thái cũng đi thay đồ .

-Em chuẩn bị đi, mình đi về nha . Thiên ngọt ngào nhìn DM .

-Dạ . DM đứng lên và đi vào phòng UT .

Chiếc xe phóng nhanh về nhà Thiên với bao nhiêu là chuyện cười mà DM đã làm hôm qua . UT còn bịa thêm chút vào khiến DM đỏ cả mặt . Hôm đó trời thật đẹp, gió thôi tung những đám mây và nhường lại bầu trời trong xanh tuyệt vời cho mọi người.

Dẩn tay bà nội bước đi từng bậc trong chiếc máy bay, DM vẫn còn đang bực bội về vụ vé lúc nãy . Ông bà nội được ngồi first class thì đỡ rồi nhưng không biết ông Lộc làm thế nào mà DM , UT, Thái và Thiên phải ngồi tách ra . Năn nỉ lắm thì Thái mới chiệu đổi chổ cho cô . Ông Lam, bà Linh, ông Lộc bà Kim thì ngồi liên tục với nhau . Cô cuối cùng được ngồi xuống chiếc ghế . Từ đêm qua tới giờ có ngủ được gì đâu .

Sau khi được biết cả nhà sẽ đi Vietnam, có cả 2 tuần để mọi người chuẩn bị . Vậy mà vẫn không đủ để cho UT và Dm đi mua sắm . Ngay buổi tối trước khi đi, DM còn phải chạy đi mua đủ thứ đồ xịt muổi mà cô đã quên mua lúc Thiên chở đi hôm qua. Đã vậy tối qua cô và UT còn thức coi bộ phim cho hết để còn đem đi trả trong khi tất cả người lớn điều đã đi ngủ tự bao giờ .

DM và UT mệt đừ người từ sáng nay tới giờ . Nghe nói chuyến bay từ Dallas đi thẳng tới Korea phải mất mười mấy tiếng đồng hồ . Nghỉ tới đây, DM chợt thấy oải cả người . Cũng may chiếc ghế bên cạnh không có người ngồi, nếu không thì khổ . DM ngồi khoảng 15 phút thì cô đã thấy bù ngủ rồi . Quay sang Uyên Thanh, DM nói :Tao ngủ trước nha, chiệu hết nổi rồi ".

-Okay, ngủ đi .

-Mày hổng ngủ hả ?

-Chưa, để ngồi coi báo chút đã .

-Tao ngủ nha . Nói rồi, DM nằm xuống và nhắm mắt lại .

Chiếc máy bay đang từ từ rời xa thành phố Dallas và tiến thẳng về Korea bỏ lại 1 người đang buồn bả chia tay với người mình yêu. Mọi người hình như đã ngủ, chỉ còn vài người đang đọc báo . DM lồm cồm ngồi dậy vì cánh tay phải của cô đã tê cứng tự bao giờ . UT vẫn còn đang đọc báo mà cô đã đem theo . Dụi mắt, DM thấy Thái và Thiên đi tới chổ mình đang ngồi .

Thái lên tiếng trước :"Sao hả ? Nãy giờ tụi em làm gì ?"

-Em thì đọc báo, còn nó thì ngủ .

-Nè, bắt 2 thằng con trai ngồi chung với nhau nãy giờ làm cái bà bên cạnh nhìn tụi anh quá chừng . Đã vậy tụi anh còn cười nói dữ quá cho nên bã nhìn tụi anh như người từ hành tinh khác tới vậy đó . Hay đổi chổ nha . Thái đề nghị .

-Là sao hả ?

-Thì trả Uyên Thanh lại cho anh . Thái nheo mắt .

-Vậy ....vậy ....DM ấp úng .

-Thì nó ngồi chung với em . Thái kéo tay UT đứng dậy và đẩy Thiên ngồi xuống .

-Vậy sao em ngủ được ? Có tới mười mấy tiếng đồng hồ lận đó nha anh Thái . DM cuống lên .

-Thì em muốn ngủ thì cứ ngủ đi . Làm ơn đi nha My, cho anh tâm sự chút với UT rồi sẽ trả lại cho em sau đó . Thái cúi xuống nói nhỏ vào tai của DM .

-Được rồi, sợ anh luôn . DM cười méo xẹo .

Thái kéo tay UT đi khỏi và DM mệt mõi vựa người vào thành ghế . Xoay người lại và mặt hướng ra cửa sổ của máy bay, cô nhắm mắt lại định ngủ tiếp . Thật là khó khi mà phải ngủ ngồi như vầy , DM vô cùng mệt mõi . Quay lại Thiên, cô nói :"Em nằm xuống ngủ chút nha anh Thiên, em bù ngủ quá à nhưng em ngồi ngủ hông có được".

-Ừ, em ngủ đi nhưng khoan đợi chút đã . Vừa nói Thiên vừa đứng lên lấy thêm mấy cái gối nhỏ và 2 cái mền nữa đã được để sẳn trên kệ .

-Sao anh lấy nhiều vậy ? Dm ngơ ngác nhìn Thiên .

-Thì lót cho em nằm đó . Thiên đặt 2 cái gối vào khoảng giữa của 2 cái ghế và trải lên đó 1 cái mền mỏng . Trông thật giống như cái nệm nhỏ bấy giờ . Rồi đó, em nằm đi My .

-Thank you . DM định nằm xuống và đắp mền lại nhưng cô vẫn chưa biết nên quay đầu lại đưa cái chân về phía Thiên hay là để cái đầu ở đây và quay chưng về cửa sổ.

-Nằm ngủ đi, em còn muốn gì hả My ?

-Em ....em .....okay . DM quyết định để cái đầu nằm cạnh Thiên và duỗi chân về phía cửa sổ . Như vậy lịch sự hơn .

Mười lăm phút sau, Dm đã ngủ say sưa . Cô co người lại có lẽ vì lạnh và Thiên đã lấy thêm mền đắp cho DM . Anh cũng chìm vào giấc ngủ có lẽ vì không có người trò chuyện . Đang mơ màng thì Thiên cảm thấy có vật gì nặng nặng đang ở trên đùi mình, hình như còn ươn ướt nữa . Anh dụi dụi cặp mắt và kinh ngạc nhìn những gì đang xãy ra trước mặt mình .

DM đang chãy nước mắt trên đùi của Thiên, có lẽ cô đang mơ gì đó mà đang nghẹn ngào . Bấu chặt vào quần Thiên, DM níu kéo 1 cách tội nghiệp. Chồm xuống nhìn xem DM ra sao, Thiên đang nghĩ xem DM đang mơ chuyện gì mà gương mặt cô trông giống nhu gặp việc gì khủng khiếp lắm . Lay lay cánh tay của DM, Thiên gọi DM:" Bé My à, tỉnh dậy, tỉnh dậy đi em".

Mỡ mắt ra, DM ngơ ngác nhìn Thiên rồi mới biết thì ra đó chỉ là 1 cơn mơ . Thở phào nhẹ nhỏm, DM uể oải ngồi dậy rồi lắc nhẹ đầu:" Em nằm mơ đó".

-Vậy em đã thấy gì ?

-Lại cũng thấy Phúc nữa . DM nhắm mắt lại như cố xua đi cơn mơ vừa rồi .

-Không sao đâu, một thời gian nữa thôi thì em sẻ quên mà . Nó không có cơ hội để tới gần em được đâu .

-Em khát nước quá hà . Dm nhìn quanh .

Thiên chợt rời khỏi chổ ngồi và đi thẳng về phía trước . Lát sau anh trở lại đưa cho Dm hai chai nước, một chai là nước apple, chai còn lại là nước lạnh . DM nhoẻn miệng cười rồi nói :"Thank you".

Uống nước xong, DM ngả người ra ghế, đã 5 tiếng đồng hồ rồi mà cô chợt thấy như là lâu lắm . Quay sang Thiên, anh vẫn ngồi yên đó nhìn cô .

-Sao hả ? Bộ mặt emcó dính gì phải hôn ? DM đưa tay lên xoa xoa mặt mình.

-Oh, không, chắc tại em nằm ngủ nãy giờ nên đã đói bụng rồi há .

-Thì cũng đói nhưng em không ăn đâu .

-Tại sao vậy ? Em không đói sao ?

-Thì bi giờ nhịn ăn để khi tới VN ăn cho ngon . Nghe nội nói đồ ăn VN ngon dữ dội lắm đó. Bi giờ nhịn trước chứ nếu không mai mốt mập thù lù. Mommy nói mập thì hông ai chịu cưới hết đó .

-Không ai chịu thì anh chịu cho . Thiên cúi đầu nhìn xuống gương mặt DM.

-Cho anh chết nè, chọc em hả ? DM đưa tay nhéo vào eo của Thiên .

Chụp bàn tay của DM lại, Thiên nghiêm mặt nói :"Anh nói thiệt mà, hông giỡn đâu đó . Cho dù em mập ốm xấu đẹp hay gì đi nữa, anh cũng cưới hết đó".

Cụp mắt xuống, Dm không dám nhìn Thiên, trong lòng cô đang nghĩ coi Thiên đã ăn trúng cái gì mà nói năng gan dạ tới như vậy ? Đưa tay nâng gương mặt DM lên cho cô nhìn thẳng vào mắt mình, Thiên dịu giọng: "Em sao hả ? Có nghe anh nói hông My ?"

DM gật đầu và định quay đi nhưng Thiên vẫn giữ gương mặt mình lại . Dm lúng túng không biết làm gì và không dám nhìn Thiên . Tim cô bây giờ đang đập loạn xạ vì câu nói của Thiên lúc nãy .

-Nghe sao em hông trả lời anh ? Thiên hồi hộp chờ đợi Dm trả lời .

-Em .....em phải nói gì bây giờ ? Dm quính lên .

-Thì cho anh biết em nghĩ gì khi nghe anh nói như vậy . Thiên tỉnh bơ .

-Thì thấy run and .....and ....thấy mắc cười . Dm thành thật

-Trời ....anh bái phục em rồi đó cô nương . Thiên buông tay ra khỏi gương mặt Dm, anh ngầm nghĩ rằng chắc Dm chưa chuẩn bị tinh thần để nghe những chuyện này trong hoàn cảnh này .

-Anh Thiên nè, hông biết Uyên Thanh đang làm gì ở đó hả ?

-Thì chắc người ta đang tâm sự mà . Thiên cười nữa miệng .

-Sao anh biết ?

-Thì hai người đang yêu nhau đó, người ta phải tâm sự chứ . Đừng nói là em muốn ngồi chung với UT nha .

-Đúng rồi, anh thông minh ghê . Dm định đứng lên.

-Nè, em hông định phá đám người ta chứ ?

-Em ....em .....muốn nói chuyện với UT 1 chút .

-Trời, tha cho UT và cho anh Thái nhờ chút đi bé My à . Người ta đang tâm sự hoặc là ngủ rồi, về VN anh trả UT lại cho em okay.

Ngồi xuống, Dm buồn thiu . Cô chợt nghĩ ra 1 ý kiến, khiều tay Thiên, DM nhỏ nhẹ:"Anh Thiên nè, hay mình đi coi nội đang làm gì trên đó nha anh".

Nhìn cặp mắt Dm lúc này, anh không thể nào mỡ miệng nói không cho được . Một cặp mắt như van xin đến xiêu lòng . Gật đầu, anh đứng dậy đi với Dm lên phía khu dành cho những hành khách có vé first class.

Người tiếp viên giơ tay cản Thiên và DM ngay tại cữa, cô nói:" Xin lỗi, đây là khu dành cho những người có vé first class ".

Thiên vội nói:" Chúng tôi chỉ muốn xem ông bà nội có khỏe không thôi, chúng tôi đem thuốc tới và sẽ đi ngay ".

-Xin tự nhiên, người tiếp viên xinh đẹp gật đầu biết lỗi.

Dm và Thiên đi nhanh tới phiá trước tìm ông bà nội . Nhìn ông bà ngủ say, Thiên và Dm đành đi về ghế ngồi của mình . Thiên không quên căn dặn ngưòi tiếp viên đó chăm sóc kỷ cho bà nội của anh vì ông bà không biết nói tiếng Anh gì cả . Có gì cần thì có thể đến tìm anh ở khu phía sau .

Đi ngang qua chổ của UT, Dm thấy UT đã ngủ say bên cạnh Thái . Họ trông thật là xứng đôi bên nhau . Dm hí hửng nói khi cô ngồi xuống:"Anh coi UT và anh Thái xứng đôi ghê hôn ?"

-Ờ, xứng lắm . Thiên gật đầu .

Câu chuyện được chấm dứt sau đó và Dm lại ngủ tiếp . Thiên cũng muốn ngủ chút vì vẫn phải ngồi trên máy bay mấy giờ nữa . Bà Linh và bà Kim cũng có ghé ngang coi 2 đứa nhỏ như thế nào . Nét vui mừng hiện trên khuôn mặt của bà Linh khi nhìn thấy DM đang dựa vào Thiên mà ngủ . Bả vai phải của Thiên đã trỡ thành nơi lý tưởng cho DM trong suốt đọan đường dài này, chỉ tội Thiên phải chịu trận mà không dám than van . Thỉnh thoảng nhìn Dm ngả vào vai mình ngủ như vậy, anh nghe lòng thật hạnh phúc . Một hạnh phúc thật đơn sơ nhưng rất ngọt ngào .

Cuối cùng mọi người cũng đã đến được cái nơi gọi là Vietnam đầy thích thú mà những người trẽ tuổi chưa từng được biết tới. Bước ra khỏi máy bay, Dm hoàn toàn ngạc nhiên vì khí hậu nơi này. Nó ẩm, nóng và rít 1 cách lạ lùng . Chùn chân lại giây lát, 1 luồng gió nóng rát thổi thẳng vào mặt cô. Nhắm mắt lại, Dm hít thở không khí và theo chân mọi người bước ra khỏi máy bay để đi xuống cầu thang và vào 1 chiếc xe gì đó.

Được vào tới bên trong, Dm và UT thở phào nhẹ nhỏm. Ý là DM và UT chỉ xách những chiếc túi riêng của mình và kéo theo 1 cái vali nhỏ khi lên máy bay . Tất cả nhũng đồ còn lại được Thái củng như Thiên phụ trách . Nhìn gương mặt Dm bấy giờ, Thiên thấy cô càng đáng yêu làm sao . Hai cái má đang hồng hồng như những đứa trẽ nhỏ trên làn da trắng hồng . Cô nàng đang nhìn những người ở đây bằng con mắt vừa ngạc nhiên vừa hiếu kỳ .

Mọi người được chia thành 5 nhóm để chia nhau làm giấy tờ cho nhanh . Vẫn là Dm được đi theo Thiên qua cổng số 5 . Người thanh niên ngồi ở đó nhìn Dm không chớp mắt . Anh ta nói:"Nguyễn Diễm My hả ? Tên Diễm My thật là đẹp nha, em mới về Vietnam lần đầu tiên hả ?"

-Dạ phải . Dm gật đầu

-Em đi 1 mình hay đi với ai ?

-Dạ với anh Thiên .

-là anh trai hả ? Giống lắm . Chào anh Thiên .

-Chào anh, Thiên gật đầu và quay người cười khó chịu .

-Chắc nóng lắm phải hông ? Người thanh niên có tên Thanh vẫn hỏi cô .

-Cũng nóng nóng . Dm nhìn quanh tìm xem UT đang ở đâu.

-Nhìn là biết ngay, mặt của em hồng lên hết trơn rồi kià . Thanh cười tươi đoạn anh ta nói:" Xong rồi, hai anh em có thể đi qua được rồi".

Vừa qua khỏi nơi đó, Thiên kéo tay DM đi thẳng tới bà nội đang ngồi trên ghế . Người tên Thanh vẫn đang nghiêng người nhìn DM bằng con mắt không mấy thân thiện cho lắm . Ông nội lắc đầu nói:' Tụi này hối lộ trắng trợn luôn há bà, tui nghe mà hết thồn đó".

-Nội nói gì vậy nội ? Dm ngạc nhiên .

-Thì mấy người đó đòi tiền nội đó .

-Sao kỳ vậy ? DM ngớ ngẩn .

-Thì muốn kiếm chút ít vậy mà, thôi kệ đi . Ông nội cười .

-Sao mình phải đưa tiền cho người ta vậy nội ?

-Thì để người ta làm lẹ lẹ rồi cho mình qua đó con. Bà Kim đả tới cùng bà Linh và ông Lam .

-Trời, thiệt đúng là kỳ quá . Thiên lắc đầu . Hèn chi con nghe tụi bạn nói đi về Vn phải có chuẩn bị sẳn $5 hoặc là $10 gì đó . Thì ra là như vậy . Vietnam như vầy làm sao mà khá được .

-Thôi mình đi tụi con . Đi lẹ chớ ở đây hoài sao . Ông nội đứng dậy .

Hơn hai tiếng đồng hồ làm thủ tục và tìm vali đầy đủ, họ cũng bước ra khỏi sân bay . Phiá trước là lố nhố bao nhiêu người đang đứng tại cổng để chờ thân nhân về nước . Những cặp mắt liên tiếp nhau chiêm ngưỡng 4 người trẻ từ Mỷ mới về Vn lần đầu tiên . Họ bận những áo quần thật khác người . Hai chàng trai thì hai cái áo thun, một xanh, một trắng . Hai cô gái thì hai chiếc áo đầm ngắn ngắn tay, một vàng một tím . Nhất là cô gái bận áo tím trông thật là xinh bên cạnh anh chàng bận chiếc áo thun trắng . Gương mặt đỏ hồng vì cái nắng gió rát mặt, tay phải đang kéo cái vali nhỏ, tay trái đeo chiếc túi thật xinh .

-Trời, con nhà ai mà đẹp vậy nè trời ? Anh chàng nào đó la toáng lên .

-Ờ, cô áo tím ơi, cô đẹp quá đi thôi .

-Áo nàng vàng, anh về yêu hoa cúc, áo nàng tím anh yêu hoa pansé . Cả đám cười rần lên khi ai đó cất giọng thật ngộ nghỉnh .

-Anh kia cũng đẹp trai quá đi à . Giọng 1 cô gái vang lên .

-Chắc tui xin chử ký quá . Nhiều giọng la toáng lên khiến cho Diễm My, Uyên Thanh lúng túng .

Ông Lam tiến về phiá trước dạt mọi người ra và kéo tay Diễm My đi khỏi đám đông đó . Xung quanh là biết bao nhiêu âm thanh hổn loạn khi đoàn người bước qua cổng của sân bay . Một vài người nào ái mộ chạy theo xin chữ ký và đòi chụp hình chung nữa cơ chứ . DM và Uyên Thanh nắm tay nhau, chạy thật nhanh vào chiếc xe đã chờ sẳn ở ngoài . Ngồi vào xe, Dm vẫn còn bàng hoàng vì cảnh tượng vừa rồi trong khi Thiên cười ngặt nghẽo vì có cô nào đó đã nhét mảnh giấy vào tay anh . Trong lúc đợi chờ chuyển hết tất cả vali vào trong xe, 1 cô gái đã chạy tới nhét mảnh giấy vào trong tay Thiên khiến anh hết thồn . Trên mảnh giấy là hàng chử:"You are so handsome" kèm theo số phone .

Đây là chuyến du lịch đầy thú vị dành cho DM và UT . Đã nghe bà nội kể về Vietnam đã nhiều lần, bây giờ mới được diện kiến thành phố Sài Gòn, điều này khiến cho DM như được mỡ rộng tầm mắt . Sau khi chiếc xe du lịch chạy thẳng tới nhà của người mà Dm gọi là dì bảy, cả 10 người bước vào 1 ngôi nhà tương đối khá rộng . Dì bảy tên là Ngọc, DM biết được điều này vì nghe bà Linh gọi thế . Dì bảy không cho ai đi đâu hết vì đã lâu lắm rồi bà Kim và bà Linh mới về thăm Vietnam . Khi biết được DM là con gái út của chị hai mình, dì bảy nhìn Diễm My trân trối .

Cầm tay bà Yên trong tay, dì Ngọc hỏi thăm:" Bác lúc này cũng khỏe hả bác ? "

-Cũng được con à . Bà Yên tủm tỉm cười .

-Bé My đây hả ? Con thật khác với trong hình đó nha . Lại đây dì coi con coi . Dì 7 nắm tay Diễm My và ôm cô thật lâu . Sau một hồi nhìn ngắm cháu gái mình, bà Ngọc dời cặp mắt sang Thiên và khám phá ra cậu trai trước mặt rất giống như ông Lam . Nhướng mày nhìn ông Lam, bà Ngọc hỏi :"Anh Lam, đây là con trai của anh phải không ? "

-Ừ, anh chỉ có 1 thằng này thôi . Ông Lam cười

-Con là Thiên phải không con ? Bà Ngọc nhìn Thiên dò hỏi .

-Dạ, là con đây . Thiên ngượng ngùng .

-Trời, nó giống anh ghê nha anh Lam .

-Thôi, tụi con đem vali dọn dẹp cho gọn lại đi , bày quá không có chổ đi nè . Chút nữa rồi nói chuyện tiếp bây ơi . Bà nội khoát tay bảo Thái và Thiên dọn dẹp đồ .

-Vậy đem mấy cái này đi đâu hả mẹ ? Thiên loay hoay nhìn đống vali . Có tới ít nhất là 14 cái vali bự và 10 cái vali nhỏ kéo tay đó chứ bộ .

-Đừng lo, đừng lo, chắc là tầng lầu 2 ở trên dành cho anh chị Linh và anh chị Kim . Tầng lầu thứ 3 chắc phải để cho tụi nhỏ, còn phía dưới cùng thì dành cho 2 bác đây cho tiện . Con sắp xếp như vậy có được không bác ? Bà Ngọc dò hỏi ý bà Yên .

-Được, vậy được đó con . Nhưng chắc để soạn đồ ra bớt cho nhẹ 1 chút rồi hãy khiên lên lầu hả Linh ? Con thấy sao ?

-Dạ, chắc phải dọn bớt cho nhẹ đó mẹ . Mấy đứa nhỏ không có gì trong vali thì cứ rinh lên lầu đi tụi con . Để mấy cái vali của nội và ba mẹ lại đây đế cho mẹ soạn đồ . Bà Linh đứng dậy ra tay chỉ về hướng mấy cái vali .

Ngoài cổng có vô số người đang bu lại nhìn vào nhà bà Ngọc . Diễm My thắc mắc không biết tại sao mà có vô số đứa nhỏ khoảng 9 hay 10 tuổi gì đó và 1 vài người lớn đi qua đi lại trước cổng . Đi tới gần dì 7, Dm ngồi xuống nói nhỏ :" Dì ơi, sao có nhiều người ở đàng trước nhà mình vậy dì ?

Mỉm cười, dì bảy vuốt tóc DM và nói:"họ nhìn con đó, tại chưa thấy nhà này có nhiều người tới như vậy nên họ nhìn thôi ".

-Oh, vậy hả ? DM vẫn nhìn ra ngoài .

-My nè, con đem bọc kẹo này ra chia cho mấy đứa nhỏ ngoài kia đi . Bà Linh đưa bọc M & M cho DM .

-Dạ , DM đứng dậy và rủ UT đi ra ngoài . Ra tới sân, DM đi thẳng tới cánh cửa và nói nhỏ nhỏ :" Chào mấy em, chị tên là Diễm My, chị này là Uyên Thanh . Bây giờ chị phát kẹo cho mấy em nha ".

Đám nhỏ reo lên thật lớn, tụi nó chen nhau giành phần . DM ra hiệu cho tụi nhỏ im lặng . Đợi đám nhỏ im , DM nói :"Bây giờ để cho công bình, chị đề nghị tụi em sắp hàng đi . Người nào lùn nhất thì được đứng đầu tiên . Mau lên nha, các em chỉ có 2 phút chuẩn bị thôi ".

Thế là đám con nít cứ đo coi mình cao bao nhiêu và sau đó thì tụi nó đã sắp thành 1 hàng . Ở trong này, Thiên cười tít mắt vì ý nghĩ của Diễm My . Uyên Thanh đang giúp DM chia kẹo cho tụi nhỏ và 2 cô nàng nhí nha nhí nhảnh cười nói luôn miệng . Sau 1 hồi đứng dưới ánh nắng mặt rời, DM thấy choáng cả người . Một vài viên kẹo rơi xuống đất và 1 đứa nhỏ reo lên :" Chị ơi, chị làm đổ kẹo kìa ". Diễm My đưa tay vịnh lấy vách tường và cô thấy thật ngộp thở . UT chạy đến hỏi :" My à, mày sao rồi ? Sao mặt mày kỳ vậy ?" Quay vào nhà thấy Thái và Thiên đang nói gì đó, UT kêu lớn:"Anh Thiên, ra đây mau lên ".

Đang mãi mê bàn coi tối nay sẽ đi đâu, Thiên nghe UT réo mình . Chạy đến, Thiên thấy DM đứng vựa vào tường thở hổn hển . Mồ hôi đang nhỏ từng giọt từ trên trán xuống tới 2 bên má của DM . Đỡ DM vào nhà, bà nội hết hồn thấy mặt mày DM đỏ chét . Dưới ánh nắng gay gắt của mùa hè, hai má của DM đỏ hồng thật là xinh .

-Con sao hả bé My ? Bà nội đứng dậy đi tới gần .

-Dạ, con ...con thấy chóng mặt quá .

-Nè, ngồi xuống cây quạt chút đi cho khỏe nha em . Thiên kéo cây quạt tới gần DM .

Đưa hết khuôn mặt của mình vào cây quạt, DM nhắm mắt thưởng thức khí lạnh phát ra từ 1 cái thùng màu đen . Ai đó bỏ nước đá vào phía trên và khi cây quạt được ghim điện, nó phát ra 1 luồn khí mát lạnh . Dm khoái tít nên dần dần thấy đỡ hơn . Ngoài kia, Thái đang phụ UT chia hết phần kẹo còn lại và tụi nhỏ từ từ giải tán .

Bước vào, UT chạy tới bên DM, thở hổn hển . UT nói :"Trời, mệt quá, sắp tẩu hỏa nhập ma rồi My ơi".

-Nè, ngồi đây cho mát chút đi . DM kéo UT và Thái tới gần cây quạt và cô nhích người qua 1 bên .

-Con thấy sao rồi My ? Bà Kim tới gần Dm . Đưa tay lên trán xem con gái thế nào, bà Kim lắc đầu .

-Con okay rồi mommy . DM cười cười .

-Thôi đi tắm rửa thay đồ gì đi con . Bà Kim quay sang Thiên và nói:" Con đem đồ em lên lầu đi Thiên, mấy đứa lên lầu 3 nha ".

Cả 4 người đi lên lầu trong khi mọi người vẫn đang cười nói rất vui vẻ phía dưới . UT và Dm chọn căn phòng phía ngoài vì nơi đó còn có cả 1 cái bancon . Tối tối có thế nhìn xuống đường được nữa , nơi đây đúng là 1 nơi lý tưởng về đêm .

Hai cô nhỏ tắm cả nữa tiếng đồng hồ, có lẽ vì nước mát quá nên chả ai chịu vô hết . Thái phải đập cửa nhà tắm mấy lần nên 2 cô nhỏ mới đành vô . Khoan khoái trong người nên DM bắt đầu dọn đồ của mình . Trong lúc chờ đợi mọi người, không biết làm gì, cô nằm trên đống quần áo và ngủ thiếp đi . UT củng nằm đó ngủ ngon lành, có lẽ vì giờ giấc không trùng nhau giữa Mỹ và Vietnam nên mới vậy . Khi Thái và Thiên tắm xong thì hai anh ngạc nhiên khi thấy DM và UT đã ngũ tự bao giờ . Thái nói :"đành về phòng và thả hồn vào mộng rồi Thiên ơi ".

Cả 4 người ngủ cho tới 6 giờ chiều . Thiên giật mình tỉnh dậy vì thấy ngoài trời đã nhen nhém tối . Đánh thức Thái dậy, Thiên nói: "Sao mình ngũ dữ vậy kìa ? Thôi đi kêu DM với UT dậy mày ơi, đói bụng rồi đó ".

-Ờ, xời ơi, tao ngũ ngon quá . Cho nằm chút nữa đi nha . Thái vẫn nằm đó .

-Thôi dậy đi, đói bụng quá rồi nè . Thiên ngồi dậy xếp lại đống quần áo .

-Sợ mày luôn . Thôi được, Thái bổng ngồi bật dậy . Anh lôi ra cái bọc nhỏ và lấy cây lược ra chải lại tóc của mình .

Cả hai đi qua phòng nơi DM và UT đang ngũ . Trời ạ ! Mỗi người một nơi, DM thì nằm trên đống đồ của mình trong khi UT bị bao nhiêu là quần áo đè trên người . Lôi hết quần áo ra, Thái vực UT dậy .

-Thanh nà, dậy đi em . Sao đồ tùm lum vậy nè ?

-UT ngồi bật dậy:"Hồi nãy em tỉnh dậy rồi, thấy tối thui nên hổng dám đi đâu hết . Em hổng dám kêu Dm dậy nữa, bóng cây cứ lắc qua lắc lại hoài làm sợ muốn chết . Bởi vậy em lấy quần áo trùm kín người lại ."

-Sao em hổng kêu anh ? Thái cười sặc sụa .

-Em đâu dám nhúc nhích thì làm sao kêu anh được . Sợ quá à . UT liếc nhìn ra ngoài .

DM nãy giờ ngũ ngon lành nên nào biết bạn mình gặp gì . Bây giờ nghe UT nói, cô mới thấy hoảng lên . Vậy tối nay làm sao mà ngủ đây ? Cô ngồi im thin thít nhìn UT mà trong lòng cũng đang đánh trống .

-Thôi, mình đi xuống lầu coi coi có gì ăn hông ? Thiên đề nghị .

-Ờ há, em đói bụng quá rồi . DM đứng lên định đi nhưng không hiểu sao cô quay lại nhìn đống đồ của mình . Ngồi xuống, cô gom nó lại và nhét hết vào vali . Xong xuôi cả 4 người xuống lầu tìm mọi người . Thái hù UT :"Ai đi lâu thì có con ma chạy theo nắm chân lại . Á, thôi anh chạy trước ".

-Á, anh nói gì ghê vậy ? UT dạt Thái qua 1 bên và chạy đi thật nhanh

-Á, anh này dã man, sao tối nay em ngủ được ? DM xô Thái qua và cũng chạy nhanh xuống lầu .

Đứng khoanh tay nhìn Thiên, Thái cười tinh quái:"Coi bộ tối nay vui rồi nha ".

-Gì nữa đây ? Thiên cười ranh mảnh .

-Thì mày không nghe nói câu này sao ? Người ta nói trong thế giới có 100 người phụ nữ thì đã có 99 người là sợ ma rồi ".

-Sợ, mày luôn, mày biết chọn thời cơ ghê . Thiên lắc đầu cười .

-Có lợi cho cả hai mà . Thái nheo mắt .

-Lợi chưa thấy mà thấy 2 cô nàng la muốn điếc tai rồi nè .

-Tưởng tượng tối nay tôi sẽ là người hùng .......thiệt là đã . Thái chắc chắc lưỡi .

-Thôi đi lẹ mày ơi .

Cả hai phóng xuống lầu tìm mọi người . Dưới nhà thật im lặng và không thấy DM và UT đâu cả . Không nghe tiếng động gì, không thấy ai, đèn đuốc gì mà không thấy chỉ thấy bóng cây xào xạt bên ngoài . Thái hốt hoảng kêu lên:"Ủa, UT và Dm đâu rồi ?"

-Sao kỳ vậy ? Thiên ngó dáo dát tìm kiếm .

Bước xuống thêm vài bậc thang nữa, cả hai người đang lần tìm xem coi ổ điện nằm ở đâu . Thái bổng đá trúng vật gì mà anh loạng choạng muốn té, tiếng Uyên Thanh rú lên: "Ai da, cái ngón chân đau quá".

Thái mừng rỡ khi nghe tiếng kêu của UT, anh lần mò trong bóng đêm và đụng ngay Uyên Thanh . Anh hớn hỡ: "Nè, sao hồi nãy em im lặng vậy ?"

-Thì muốn hù anh chứ gì . UT gắt lên vì chân vẫn còn đau .

-Làm anh sợ thấy mồ hà . Nhưng sao tối om vầy ?

-Sao em biết được, xuống tới là thấy như vầy rồi . UT càu nhàu .

-Vậy bé My đâu ? Thiên lên tiếng .

-Em đây nè, DM qườ quạng đứng dậy . Thiên theo hướng nơi phát ra tiếng của DM và lần tới . Chụp được cánh tay của Thiên, DM bấu vào . Mình kiếm đèn vặn lên đi anh, thấy ghê quá .

-Có ma, ai ai chụp chân tui vậy ? Thái giã vờ hét lên .

Á, á, Diễm My và Uyên Thanh không hẹn mà cùng hét lên rồi DM ôm Thiên cứng ngắt . UT thì nhãy vào lòng Thái mà tay thì lạnh ngắt . Thái khoái chí cười thật lớn rồi nói: Anh giỡn thôi mà, thôi hết chuyện rồi, đừng sợ nữa nha".

UT hét lên: "Em ghét anh".

-Thôi đừng giận mà, anh giỡn thôi . Thái năn nỉ .

-Anh tránh ra, tránh ra . UT đẩy Thái ra .

-Nè, em làm dữ thì tối nay ai canh chừng cho em ngủ, em đừng quên nhà này của người ta đó nha . Ngoài kia lá cây xào xạt thấy ớn đó . Thái đe dọa .

Dm rúc người lại và cô bắt đầu run lên cầm cập . Nói nhỏ nhỏ với Thiên: "Anh Thiên ơi, em sợ quá". Sau câu nói đó, DM úp mặt vào bàn tay mình và run lên . Bên kia, UT đã khóc rống lên và ôm lấy Thái: "Anh thiệt là ác mà, nhát ma em, DM ơi mày ở đâu rồi . Tao sợ quá nè hic hic hic hic

-Tao đây nè, Dm cũng qươ qươ bàn tay tìm UT và cô chụp trúng được . UT nhào tới bên cạnh DM, ôm lấy bạn, UT khóc ngon lành .

Thái lúng túng khi thấy tự nhiên UT lại sợ ma tới như vậy . Anh chồm tới xin lỗi thật ngọt : " Thanh nè, anh đâu biết em sợ tới như vậy , nếu biết anh đã không dám . Anh giỡn thôi, trên đời này làm gì có ma chứ . Đừng sợ, đừng sợ nha Thanh".

-Có, có mà, em nghe kể là có ma đó . UT vẫn ấm ức .

-Không có đâu, nè đừng sợ mà, ma chỉ xuất hiện khi có 1 người thôi, còn có nhiều người thì nó hông có bao giờ xuất hiện hết đó . Nó khoái số lẽ lắm, mình có tới 4 người lận mà phải không ? Thái vẫn tìm cách năn nĩ UT .

-Thiệt hông ?

-Ừ, ngoại anh nói như vậy đó . Thái tiếp tục .

UT như nguôi ngoai đi và cô nín khóc . Thấy mình có tới 4 người, UT cảm thấy an tâm lên . Thiên đã bật được công tắt điện ở trên vách tường và không thấy ai ở nhà cả . Lẩm bẩm trong miệng, Thiên nói: "Hổng biết nội và mẹ đi đâu hết rồi nữa, còn cho mình nhịn đói kìa".

-Thì mình thay đồ ra ngoài ăn thôi . Thái đề nghị .

-Em đói bụng và khát nước quá à, Dm đưa tay xoa bụng mình .

-Thôi mình đi thay đồ rồi đi ra ngoài ăn nha My . UT đứng dậy kéo DM đi lên lầu. Quay lại kéo luôn Thiên theo, UT nói: "Anh phải đi chung với tụi em mới được".

-Nè, như vậy là số lẽ đó . Thái khoanh tay đứng nhìn UT .

-Anh còn không mau lên, UT chuẩn bị nổi nóng .

-Được được, anh đi ngay . Thái phóng theo lên lầu .

Mười lăm phút sau, cả 4 người xuống lầu chuẩn bị đi ăn . Thiên hốt hoảng nói: "Thôi chết rồi, mình chưa đổi tiền thì làm sao đi ăn được hả ?"

-Trời đất, xém chút quên rồi . Thái vỗ đầu .

-Vậy làm sao đây ? Người ta đâu xài tiền này ở đây and .....mình hông biết chổ nào để đổi hết .

Thế là cả 4 người đành ngồi ở phòng khách xem tivi, DM và UT đói tới run người chớ bộ . Thiên đi tìm được 4 chai nước suối ở trong tủ lạnh, vì thế mà họ không bị chết khát . Lúc đó cữa mỡ và mọi người đi vào . Bà nội vào trước, nhìn thấy mấy đứa cháu tiu ngỉu ngồi ở phòng khách, bà ngạc nhiên .

-Sao ngồi đây hết vậy con ? Chắc đói bụng rồi phải không ?

-Dạ, con đói bụng qua nội ơi . DM gật đầu .

-Lại ăn đồ ăn nội mới đi mua về cho tụi con nè, còn nóng đó nha .

Thế là cả 4 người nhào tới chiếc bàn nhỏ và nhai ngấu nghiến . Bà nội đã mua về 4 tô hủ tiếu còn nóng hổi ở ngay đầu đường . Nước lèo thiệt thơm phưng phức khiến mọi người húp sạch . Dm ăn gần hết 1 tô, chỉ chừa lại nữa tô nước mà thôi . Ôm bụng mình, DM cười ngặt nghẽo . Sau đó, dì bảy còn cho mỗi đứa 1 trái dừa xiêm mát lạnh nữa chứ . DM khoái cái thứ nước này ghê gớm vì nghe nói uống vào rất mát và tốt cho da .

Thái lên tiếng: "Nội ơi, con no quá, cám ơn nội".

-Nửa hông con ? bà nội trêu anh .

-Dạ thôi, con để dành bụng nữa đó . Thái cười .

-Thôi mình đi dạo chút nha . Thiên đề nghị .

-Ờ được đó, bi giờ no quá nà, đi cho xuống bớt chút . Dm đứng dậy

-Con quên nữa, dì ơi dì đổi tiền dùm cho con hay chỉ chổ nào cho tụi con đổi tiền chớ không thôi tụi con đâu xài được cái này ở đây . Thiên chìa 1 xấp tiền ra đưa cho dì bảy .

-Ba mẹ đã đi đổi hồi nãy cho tụi con rồi kià . Dì bảy cười .

-Nè, đem theo coi có mua gì hông đi con . Ông Lam đưa cho anh 1 xấp giấy bạc mới tinh .

-Trời, ba đưa chi dữ vậy . Cả triệu đó , bé My em coi nè, thấy anh giàu ghê chưa hả ? Thiên chìa ra cho DM xem những tờ giấy bạc mới tinh .

-Wow, sao ngộ vậy ? Dm cầm những tờ giấy bạc lên xem 1 cách thích thú .

-Nè, con đừng đem tiền theo, đưa đây cho mẹ giữ cho .

-Dạ, Thiên móc bóp đưa cho bà Linh .

-Thôi mình đi nha UT . DM nắm tay UT đi ra ngoài sau khi thưa mọi người trong nhà .

Bốn người dạo vòng quanh khu vực gần nhà . Thành phố về đêm thật là sống động, biết bao nhiêu người ra đường vào giờ này . Dm và Thiên dừng lại ngay 1 chổ làm bánh trên đường đi . Một ông già đang làm bánh tiêu và chà quảy . Dm say sưa đứng nhìn với cặp mắt thán phục . Cô bước tới gần và nói với ông già rằng: "Ông ơi, ông bán ở đây lâu chưa vậy ông ?"

-Ông bán ở đây mười mấy năm rồi cháu à . Ông già mỉm cười .

-Ông bán 1 mình hay có ai giúp ông không vậy ? Dm vẫn nhìn ông già chăm chăm .

-Lâu lâu vài bữa thì có con nhỏ cháu ra gìúp ông, bình thường thì ông bán 1 mình . Hôm nay ông phải bán 1 mình đó cháu, nó xin ông đi chơi với bạn hôm nay rồi đó .

Một vài ngưòi khách ghé tới và mua 1 số bánh của ông làm . Ông gói không kịp tay nên chiếc đủa đang cầm rớt vào chảo dầu và văng lên bàn tay ông . DM hốt hoảng chạy tới kéo ông già ra và thổi thổì vào bàn tay ông . Cô nói nhanh: "Ông ơi, ông có sao không hả ?"

-Ông không sao, đau chút thôi cháu à . Ông già thổi thổi bàn tay .

-Con giúp ông bán nha . Bán bao nhiêu tiền một cái vậy ông ? DM dò hỏi .

- Con làm được không ? Thôi để ông bán cho . Ông già đứng dậy nhưng bàn tay vẫn còn đỏ chót . Ông thổi thổi vào bàn tay .

-Dạ được, dạ được . Ông coi con nè, con thấy ông nãy giờ bán rồi, con phụ ông nha . Quay sang người mua, DM hỏi nhỏ : "Chú ơi, chú muốn bao nhiêu cái vậy chú ?"

-Hả ? Chú hả ? Tôi già lắm sao ? Người đàn ông mỉm cười nhìn DM ,

-Vậy ....vậy ....Dm lúng túng quay sang ông già cầu cứu .

-Cho tôi 4 cái bánh tiêu và 4 cái chà quảy . Với lại thêm 4 cái bánh bò để ăn chung với bánh tiêu nha . Người đàn ông nói 1 hơi .

-Khoan, khoan, bánh tiêu là bánh nào hả ? Phải chỉ cho rỏ thì My mới biết được cái nào chứ .

-Trời, người đàn ông ôm bụng cười ngất . Sau 2 phút đồng hồ ôm bụng cười, người đàn ông cở 30 tuổi đó chỉ vào bánh tiêu nói: "Cái này 4 cái, cái kia 4 cái và 4 cái bánh trắng đằng kia kià ".

-Okay, wait for me . Dm cười rạng rỡ và cô gói tất cả vào giấy và cho vào bao ni lông . Quay sang ông già, cô hỏi: "Ông ơi, bao nhiêu tiền vậy ông ?"

-Thôi khỏi đi, của ông hết đó . Ông có được người giúp việc thật dễ thương . Cám ơn My nha .

-Hả ? Sao chú biết tên My vậy ? Dm tròn mắt nhìn người đàn ông .

-Bé à, bé thiệt là tiếu . Hy vọng gặp lại . Chào nha . Người đàn ông đề máy xe và đi mất . Cầm tờ tiền trong tay, Dm quay sang ông già . Đưa tiền cho ông già, Dm nói: "Ông thấy con bán được hông ? Ông cất tiền đi nha ."

-Cám ơn con nha . Không có con thì hôm nay ông không biết phải làm sao nữa .

-Không có sao đâu ông, hôm nay con rảnh lắm. Nheo mắt với Thiên 1 cái, Dm nhỏ nhẹ : "Anh Thiên nè, hôm nay mình rảnh, hay mình phụ ông nha anh ".

-Anh đồng ý, anh sẻ phụ em . Con sẻ chiên bánh cho ông nha ông .

-Con làm được hông ? Coi chừng văng dầu đó . Ông già đứng dậy .

-Nè, ông ngồi đó coi tụi con kiếm tiền hôm nay đây . Thiên dìu ông già ngồi xuống và anh bắt đầu lấy bột bỏ vào chảo dầu .

UT và Thái cũng đã trở về và tham gia vào cuộc buôn bán đầy thú vị đó . Người ta bu lại xem rất đông vì những người bán là những người còn rất trẽ . Đặc biệt là những người bán hàng và đầu bếp là những người vui vẽ và dễ thương vô cùng . Họ mua rất là nhiều làm cho Thiên và Thái không kịp nhồi bột và chiên . Đống bột của ông tư nhồi đã bán hết và Thiên và Thái phải nhồi thêm . Hôm đó có lẽ là ngày đầu tiên ông tư bán được nhiều tiền như vậy .

Gói mấy cái bánh do chính tay mình nhồi bột và chiên, Thiên mỉm cười mản nguyện . Nếu sau này anh có bị thất nghiệp thì đây là cái nghề tay trái mà anh có thể nghĩ tới . DM cười thật to khi nghe Thiên nói như vậy .

Sau khi tắt lữa và dọn dẹp xong, ông già cám ơn rối rít . Cả 4 người còn tặng cho ông thuốc và đồ để băng bàn tay lại . Tối đó cô cháu của ông tư ghé sang và cám ơn rối rít những người bạn mới quen của ông tư . DM giã từ ông già và cũng đã tới giờ đi về . Ông tư nhìn theo mà lòng cảm thấy thật hạnh phúc khi gặp phải những người trẽ này .

Cho tới hôm nay Thiên lại phát hiện ra thêm 1 điều là Diễm My rất có lòng cho dù với người không quen . Cô lăng xăng phụ ông tư hết lòng cho dù không quen biết gì cả . Anh thầm kiêu hảnh vì bé My của ngày hôm nay . Một ngày đã trôi qua và mọi người đã làm được 1 việc mà họ cho là vui nhất . Bà nội nghe xong câu chuyện thì ôm Dm vào hun chụt chụt . Bà nói: "Nghe con như vậy, nội vui quá đi My à, con làm nội sung sướng quá".

-Còn có con nữa đó nội . Thiên cà nanh .

-Còn con nữa, con nữa . UT và Thái cũng nhao nhao lên .

-Ừ, tụi con giỏi lắm . Nội vui ghê vì tụi con biết nghỉ tới người già, biết nghĩ tới người nghèo khổ, biết giúp đỡ người ta . Nội vui lắm .

Ông Lộc đang ngồi gần DM, kéo con gái lại gần, ông hít hít mũi rồi nói: "Thôi, mấy đứa đi tắm rữa đi, nghe toàn mùi dầu không à ."

-Dạ, tụi con đi đây . Nội ăn thử bánh của tụi con làm đi nội . Mai mốt con thất nghiệp thì con đi bán bánh nuôi nội nha . Thiên hun thật lớn vào má bà nội 1 cái.

Nghĩ tới lúc đi ngũ, DM v à UT le lưỡi nhìn nhau . Tối nay phải bắt Thiên và Thái canh chừng mới được . Hai cô đã đồng ý với quyết định này .

Tối nay trong lúc mọi người đã bắt đầu chuẩn bị đi ngũ thì cả 4 người trẽ lại chuẩn bị cho một cuộc đi chơi ngoạn mục vào ngày mai . Thái đã bàn tính với Thiên là sẽ đưa ông bà nội cùng tất cả mọi người đi chợ Bến Thành gì đó . Nghe nói là ở đó có rất là nhiều thứ để mà mỡ rộng tầm mắt cũng như thành phố giờ này đã hoàn toàn thay đổi . Nhân tiện, bà nội muốn đi thăm ai đó . Mãi lo nghe Uyên Thanh và Thái "đấu khẩu" với nhau, cây kim đồng hồ đã chỉ tới số 3 rùi . Nghĩa là đã 3 giờ sáng mà họ vẫn ngồi đó nói chuyện tỉnh bơ . DM uể oải mệt mõi, thấy vậy Thiên nói: "Em đi ngũ đi My, ngồi nãy giờ rồi đó, còn hai người kia, ngày mai mới tiếp nha".

-Nhưng .....nhưng....sao mà ngủ được . DM nhìn vào căn phòng .

-Là sao hả ? Em ngũ không quen hả ? Thiên dò hỏi .

-Ngũ thì cũng okay nhưng mà ......nhưng ....em sợ quá .

-Đúng rồi, em cũng sợ nên mới ngồi đây đấu khẩu với anh Thái nãy giờ đó chứ bộ . UT lấp lững .

-Là sao đây ? Thái ngạc nhiên .

-My à, hay là mình kê hai cái giường của mình lại cho gần với nhau nha My . Tao sợ quá à, chỉ nội nhìn thấy bóng lá cây nhúc nhích, rồi gió thổi là tự nhiên nổi da gà liền hà .

DM gật đâu ngay khi nghe UT nói như vậy, nhưng cô vẫn chưa yên tâm vì đề nghị đó . Vẫn cũng chỉ có hai người mà thôi . Bổng Dm rùng mình khi biết mình sắp phải đi ngũ .

-Hay là hai anh dọn cái giường qua đây ngủ luôn đi nha . Cái phòng vẫn còn rộng khi có thêm hai cái giường nữa . Uyên Thanh chợt đề nghị như vậy .

-Hả ? Dọn giường qua đây ngũ chung hả ? Thái ngạc nhiên lẫn thích thú .

-Ừ, sẳn đó coi chừng ma cho tụi em luôn . UT tròn mắt đợi câu trả lời .

-Mày nghĩ sao hả Thiên ?

-Thì sao cũng được . Tối nay thế nào cũng không ngủ được tại vì cũng không đúng giờ ngủ bên kia mà .

-Okay, vậy quyết định vậy đi . Tạm thời, anh sẻ kéo hai cái giường của tụi em lại với nhau, ngày mai anh sẻ dọn hai cái giường kia qua đây . Tối nay tụi anh sẻ gác cửa cho tụi em ngủ được chưa . Thái tỏ vẻ mình đang là "người hùng" trước mặt Uyên Thanh và Diễm My .

Thiên và Thái kéo hai cái giường nhỏ lại với nhau, vẫn còn 1 góc phòng trống nếu có thêm 2 cái giường như thế này nữa . Thích thú khi biết mình sẽ ở chung phòng với con gái, Thái cười tủm tỉm .

Sau đó họ chuẩn bị đi ngủ . Cứ xoay mình qua lại hoài mà khó có thể vổ giấc ngủ, Dm lồm cồm ngồi dậy nhìn xem UT đang làm gì . Cô nàng đã ngủ từ đời thưỡ nào rồi đó chớ . Dm nằm xuống và cố ru mình ngủ, chiếc máy nhạc nhỏ xíu cứ êm ả phát những bài hát vào tai của DM . Thỉnh thoảng cô còn hát nho nhỏ nữa chứ, cô có hay đâu Thiên vẫn đang dõi mắt nhìn mình . Anh mỉm cười nhìn DM đang hoạt động về đêm như thế này . Chiếc máy điều hòa không khí cũng đang làm việc không ngừng nghỉ với thời tiết không mấy dễ chịu như bên ngoài . Sau đó tiếng Dm im bặt rồi cũng như Dm, Thiên đã ngủ tự bao giờ .

Bà Kim và bà Linh đã lên tới lầu 3 để xem tụi nhỏ ngủ như thế nào . Ngạc nhiên khi không thấy Thái và Thiên, hai người lật đật chạy qua phòng Dm và UT thì thấy Thiên và Thái đang nằm dưới đất trên đống quấn áo . UT thì đang nằm giữa hai cái giường, Dm thì đâu mất không thấy trong phòng . Nhìn quanh không thấy DM, bà Linh chạy tới lay lay vai của Thiên và nói nhanh: "Con à, dậy mau, DM đâu rồi hả ?"

Thiên còn đang ngáy ngủ nhưng khi nghe câu nói đó, anh vội vã bật dậy . Nhìn chung quanh phòng không thấy DM, anh chạy ra ngoài . Đi vào phòng tắm coi có ai không, anh chạy ra ngoài bancon mà ngày hôm qua tụi anh đã ngồi . Vẫn không thấy Dm đâu cả , Thiên nhỏ mồ hôi xuống trán . Rỏ ràng, tối hôm qua còn đây mà, phòng vẫn đóng kín thế kia . Trời đã sáng lắm rồi mà . Gọi UT và Thái dậy, Thiên hỏi nhanh: " DM đi đâu mất rồi kià".

-Hả ? Chuyện gì nữa đây ? Thái dụi mắt nhìn quanh .

-Anh đã coi ở ngoài kia chưa ? UT đã tỉnh và chỉ tay ra phiá ngoài .

-Hay là DM đi xuống dưới lầu rồi . Thái nghĩ ngay tới điều này .

-Không đâu, mẹ và bác Kim đây mới từ dưới lầu đi lên mà . Con nhỏ đó đâu có im lặng tới như vậy .

-Thôi mình chia nhau đi tìm đi . Thiên bật dậy như cái lò xo và rời khỏi phòng .

Mọi người chia nhau ra tìm DM, Thiên chạy ngay xuống phòng bà nội và tìm xem coi DM có ở đó không ? Thái và UT chia nhau tới phòng ông Lộc và ông Lam . Đầu óc Thiên rối bời lên không thấy hính bóng của DM . Anh lại chẳng nghe 1 tiếng động nào tối hôm qua cả, thầm trách mình tại sao đã ngủ mê tới như vậy . Bà Ngọc đã nói nhà bếp và ngoài sân đều không có ai mà, vậy DM có thể đi đâu chứ . Thiên đứng nhìn trân trối xuống đường từ tầng lầu thứ ba của căn nhà khá là sang trọng trên đường Nguyễn Thiện Thuật .

Ôm đầu mình lại, Thiên thấy hoa mắt lên . DM ơi, em đang ở đâu chứ ? Chợt nhìn quanh balcon, Thiên phát hiện ra cánh cửa ngay cầu thang đã mở tự bao giờ . Hình như chiếc cầu thang này được dẫn tới sân thượng thì phải . Hy vọng chợt loé lên trong đầu Thiên, anh lao tới cái cầu thang và đi tuốt lên sân thượng của căn nhà . Bóng dáng của DM đang cúi đầu nhìn xuống đường làm cho trái tim của Thiên thót lại, chạy tới chổ DM đang đứng thật nhanh, anh kéo DM vào và ôm chầm lấy cô cứng ngắt .

-Anh Thiên à ! Anh Thiên ! Anh có sao hôn ? DM như nghẹt thở .

Buông DM ra, Thiên cười đau khổ . Anh nói : "Em có biết mọi người đang tìm em từ sáng tới giờ hông ?"

-Tìm em hả ? Chi vậy ? DM ngơ ngác .

Nhìn DM bây giờ, anh thể nào la cô được . Thiên chỉ cười mà không trả lời . Đoạn anh nói:"Em làm gì ở trên đây vậy My ?"

-Em dậy sớm lắm kià, thấy mọi người còn đang ngủ nên em đi lên đây 1 mình sau khi đánh răng xong . Ở trên này mát ghê lắm và lại fresh nữa .

-Mai mốt đừng cúi xuống nhìn như vậy nữa nghe cô nương .

-Có sao đâu, em nhìn thôi mà .

-Nguy hiểm lắm . Không được chồm như vậy nữa đó nghe không ?

-Ờ, em biết rồi .

-Thôi, theo anh đi xuống đi, mọi người đang tìm em đó . Thiên kéo tay Dm rời khỏi sân thượng .

Xuống tới nhà, bà Kim đã la DM 1 trận ngay tại chổ . Bà nội cũng lo lắng tự nãy tới giờ . Ông Lam vội nói: "Thôi, thì nó vẫn còn đây mà, ai biết tự nhiên mọi người lại đi kiếm vào buổi sáng như vầy phải hông con ?"

-Bác ơi, bé My chỉ đi vòng vòng thôi mà bác . Thiên năn nỉ .

-Đi mà không nói cho ai biết, làm bác lo muốn chết luôn . Bà Kim vẫn còn bực tức nhìn DM .

-Bé My nè, con đi chuẩn bị rồi mình đi ăn sáng đi con . Bà nội như muốn đừng ai la DM nữa .

-Dạ, con đi nha nội . DM biến ngay sau khi nghe nội nói như vậy .

Sau đó mọi người đã chuẩn bị đi ăn sáng và chiếc xe du lịch 15 chổ ngồi đã chạy thẳng tới khu trung tâm thành phố . Được thưởng thức đồ ăn Vietnam, UT và DM khoái chí vô cùng . Một tô phở nóng hổi với hương vị chánh gốc phỡ từ Vietnam đã làm cho ông bà nội ăn thật ngon . Dm ăn qua loa rồi cô ngồi nhâm nhi món trái cây . Bà Linh đã mua ngay bịch nhản hột tiêu, 1 bịt măng cụt và 1 bịch trái vãi khi vừa mới đặt chân xuống . Dm thử ngay tất cả những món trái cây và cô tắm tắt khen ngon đáo để . Nhất là cái món trái cây tên là "măng cụt" là hạp khẩu vị của DM nhất .

UT thì ăn hết cả tô phở rồi lần lượt nếm hết tất cả trái cây trên bàn . Ăn xong, cô nàng ôm bụng đau khổ . Thái cười ngất khi thấy cái tướng của UT bấy giờ . Thấy bọc măng cụt gần hết, Thiên quay sang dì bảy nói nhỏ: "Dì ơi, con đi mua thêm măng cụt nha dì ".

-Con đi 1 mình thì tụi nó khứa cổ con đó . Để dì đi chung với con . Dì Ngọc đứng dậy .

-Ủa, đi đâu vậy con . bà nội ngước lên nhìn Thiên .

-Dạ, dì bảy đi mua chút đồ với con đó nội . Con về ngay . Thiên hấp tấp đi .

Dì bảy lập tức ra tay điều tra Thiên, dì nói : " Mua cho bé My phải không con ?"

-Dạ, My thích ăn món này rồi đó dì ơi . Thiên cười .

-Dì nhìn là biết ngay mà , chừng nào tụi con đám cưới vậy hả ?

-Dạ ....dạ....... Thiên lúng túng khi nghe dì bảy nói như vậy .

-Còn chưa hả con ? Nghe mẹ con nói là tụi con cũng tốt lắm mà .

-Dạ, con còn chưa biết tình cảm bé My với con ra sao nữa .

-Trời, sao thấy cũng khắn khít lắm mà . Dì 7 quan tâm .

-Dạ, hơn nữa bé My mới ra trường, cũng còn lâu lắm dì ơi .

Lát sau anh quay lại với hai ba giỏ nhỏ trên tay . Tất cả đều là măng cụt trong giỏ . Anh còn mua thêm mít tươi nữa chứ . Tiếc là quá no chứ nếu không Dm có thể nạp thêm chút ít trái cây vào bụng rồi . Cô không bao giờ ăn quá no vì sợ sẽ mập phì lên trong khi nhìn UT ăn, thiệt khó lòng mà không thèm .

-Thôi mình đi vòng vòng chợ nha tụi con . Ông nội dìu bà Yên đứng dậy .

-Ờ, đi cho rồi để không thôi trưa nắng lắm bây à .

Đi quanh chợ, DM và UT thấy có rất nhiều đồ ăn và quần áo cũng như mỹ phẩm được bài bán quanh chợ . Bà Kim và bà Linh đã mua rất là nhiều thứ khiến cho tay ông Lộc và ông Lam bận rộn xách đầy những giỏ . Đang đi quanh chợ, DM chợt thấy bụng mình đau quá . Cô chụp UT nói nhỏ :"Sao bụng tao đau quá Thanh à".

-Vậy hả ? nãy giờ tao cũng đau nữa . UT như tìm được đồng minh .

-Sao kỳ vậy ? DM khó hiểu .

-Tao đâu dám nói nãy giờ . UT cười méo xẹo .

-Để tao nói với nội rồi mình về mới được . Tao đi hết nổi rồi . DM cố chạy theo bà nội . Nói nhỏ vào tai bà nội , bà mĩm cười .

-Mệt quá , đi hết nổi rồi tụi con ơi . Mình đi về đi . Bà Yên nói như ra lịnh .

-Dạ, để con đi lấy xe chạy tới đây nha bác. Người tài xế lướt đi thật nhanh .

Chiếc xe quay trỡ về nhà sau đó . UT và DM đã ôm bụng nằm đó vì trong bụng đã chứa đủ thứ món ăn lạ mà cái bụng chưa bao giờ nếm qua . Bỡi vậy nó mới loạn lên làm hai cô phát mệt như thế . Uống viên thuốc màu hồng chuyên trị đau bụng, DM và UT đã rã rời và ngũ ngay sau đó có lẽ vì mất sức . Đó cũng là giờ đáng lý ra phải ngũ cho mọi người . Thiên và Thái cũng lăn ra ngủ cho tới chiều .

Đang ngủ thì bị DM đánh thức dậy, Thiên ngạc nhiên nhìn DM đang ngồi trước mặt mình . Cô nàng trông như đã lấy lại sức và bây giờ hình như đang định đi đâu nữa . Ngồi dậy, Thiên hỏi ngay :"Em thấy cái bụng ra sao rồi My, có còn hurt nữa không ?"

-Em okay rồi, thank you . Nè, chiều nay mình đi đâu chơi đây hả anh ?

-Thì chắc đi chổ mà có tàu gì đó, để coi coi anh Vinh nói là bến Bạch Đằng thì phải .

-Nhưng tụi mình đi hay có người lớn theo nữa ?

-Chắc tụi mình đi thôi, nội muốn đi thăm ai đó thì phải .

-Good, DM tỏ vẽ rất vui khi nghe câu nói này .

-Sao vậy ? Em hông muốn có người lớn đi theo hả ?

-Uh, uh ....tại .....hông có gì , thôi anh dậy chuẩn bị lẹ đi . Em đi coi UT tới đâu rồi, sắp tối rồi là hổng còn gì vui hết á . DM đứng dậy đi khỏi phòng .

Tối nay, UT, DM, Thái vá Thiên cùng nhau đi tới cái nơi kêu là bến tàu như anh Vinh đã nói . Họ rũ nhau đi ra đó trên 1 chiếc taxi và không cần ai đưa đi hết . Phải thuyết phục lâu ghê lắm bà Linh mới cho 4 người đi chơi 1 mình . Trước khi đi, ông Lam còn căn dặn mấy lần: "Thiên, ráng coi chừng em nha con, nó hay quên trước quên sau, con đi cẩn thận đó".

-Dạ, con biết rồi, ba đừng lo mà .

Đứng ngay chổ này có thể thưởng thức được phong cảnh thật là lãng mạn . Nhiều cặp tình nhân ra đây để thưởng thức khung cảnh tình tứ này và họ đang tay trong tay với nhau . UT và Thái đã rủ nhau đi đâu đó bỏ lại Thiên và Diễm My đang ngồi tại đây để thưởng thức cái không khí bấy giờ . Họ quay trở lại với ý kiến là muốn được thưởng thức những con khô mực chấm tương ngọt ngay taị bến tàu này .

-Chú ơi, cho 4 con khô mực nướng nha chú, giọng Thái cất lên .

-Ờ, được . Mấy cháu ngồi nha .

Bốn con khô mực nướng được đem ra sau khi được cán ra mỏng lét . UT và Thái ăn rất ngon trong khi Dm chỉ ăn cầm chừng vì cô không muốn phải bị đau bụng lần nữa .

Bỏ UT, Thái và Thiên ngồi ở đó, Dm đi chầm chậm tới phía ngoài . Nhìn ra ngoài mặt nước lấp lánh những ánh đèn về đêm, Diễm My lại nghĩ đến Nhật Minh . Có lần anh đã chở Uyên Thanh và Dm ra hồ vào 1 đêm sáng trăng như vầy . Lần đó cô đã có dịp được thưởng thức khung cảnh không bao giờ có thể quên đó . Bầu trời thật trong và có những vì sao lấp lánh ẩn hiện dưới ánh trăng . Nhật Minh đêm đó đã nói rằng anh thích DM từ lâu lắm, từ ngay khi anh gặp cô lần đầu tiên sau cái lần hội ngộ ở thư viện của trường . Nghĩ tới đây Dm chợt mĩm cười liên tục . Chợt thấy Thiên nhìn mình, DM nín bặt và mắc cỡ nhìn xuống .

-Nè, em đang nghĩ gì mà vui vậy bé mèo ? Thiên ngạc nhiên nhìn DM .

-Uh ...uh ....đang nghĩ tới chuyện vui mà . Dm lại cười tủm tỉm .

-Anh có thể nghe đuợc không ?

-Anh không thích nghe đâu . Với lại cũng chẳng có gì để kể mà .

-Thiệt hả ? Anh đoán chuyện em đang suy nghĩ có liên quan tới 1 người phải không ?

DM giật bắn người khi nghe Thiên nói như vậy . Hổng lẽ anh ấy lại biết mình đang nghĩ tới Nhật Minh sao hả ? Sao ảnh tài ba vậy ? DM mãi suy nghĩ xem vì sao Thiên lại biết điều đó .

-Sao hả ? Anh nói đúng rồi phải hông ?

-Yes

-vậy để anh guess tiếp nha . Uh ....uhhhhhhh em đang nghĩ tới anh Minh của em phải hông nè ? Thiên lấp lững nhìn DM .

-Sao anh hay vậy ? Dm nói nhanh và phát hiện ra mình đã bị mắc bẩy của Thiên, cô cúi xuống không nói gì nữa .

-Gương mặt em đã nói hết ý nghĩ của em rồi bé mèo à . Giọng Thiên chợt buồn xo, anh nhìn ra mặt nước và hông nói gì nữa .

-Hổng biết giờ này ảnh đang làm gì ? Có nhớ đem cuốn sách đó trả cho em chưa nữa ? Dm vẫn say sưa nói 1 mình như không hề biết câu nói của cô đang làm cho Thiên đau buồn tới độ nào .

-Em đang nhớ tới anh Minh lắm hả ? Thiên quay lại nhìn DM .

-Không nhớ lắm, chỉ thắc mắc coi ảnh có nhớ trả cuốn sách cho em chưa .

-Chỉ vậy thôi ? Thiên đang dò hỏi DM, câu trả lời này rất quan trọng với anh .

-Chẳng những nhớ anh Minh mà em còn nhớ Thủy Tiên, rồi Lệ Chi ....nữa kià .

Chợt gương mặt Thiên vui tươi trở lại, thấy vậy DM hỏi ngay: "Nè, em thấy anh sao đó nha . Không bình thường gì hết ?"

-Là sao hả ?

-Thì anh ba hồi thì vui, bốn hồi thì ngầu lên . DM liếc Thiên 1 cái thật bén .

-Anh đâu có . Thiên chối ngay .

-Anh còn nói, mới thất thì nè, anh tự nhiên muốn hét lên thì hét . Làm như ai chọc giận tới anh vậy, người gì kỳ .

-Tại nghe em nói như vậy nên mới giận chứ bộ . Thiên khoanh tay trả lời tỉnh .

-Thì anh hỏi mới trả lời, tự nhiên giận . thấy ghét . DM chu môi không nhìn Thiên nữa .

-Thôi được, thôi được, là lỗi của anh . Tại em hết á .

-Gì nữa chứ ?

-Thì ai biểu em nhắc anh Minh của em hoài nên anh mới giận .

-Sao UT nói được mà em lại không được .

-UT thì được nhưng em thì không, anh Minh thích em chứ không phải thích UT .

-Hả ? Ai nói anh nghe vậy ? Dm cuống lên khi nghe Thiên nói .

-Anh nhìn là biết ngay, đâu cần ai nói . Thiên vẫn đứng đó nhìn DM .

DM không biết nói gì, chỉ đứng đó đợi cái nhìn phán xét của Thiên . Cô đang mắc cỡ và thắc mắc vì sao Thiên lại biết được là Nhật Minh thích cô . Chã lẽ UT lại đi nói cho Thiên nghe ? Không đâu, UT không có làm như vậy đâu . Nhưng sao ảnh lại biết được chứ ? Cũng như mình mới vừa nghĩ tới anh Minh thì ảnh lại biết ngay .

Thiên vẫn quan sát gương mặt của Dm, 1 vẻ lúng túng như bị bắt quả tang . Chả lẽ Dm đã thích Nhật Minh rồi sao ? Gương mặt Thiên chợt tối lại với ý nghĩ đó . Phải điều tra mới được, nếu không anh sẻ điên lên mất . Cố nuốt cơn giận, anh nhỏ giọng:

-My nè, vậy em có thích anh Minh không ? Thiên hồi hộp nhìn DM .

-Em ....em hả ? Uh .....uh ....sao anh lại hỏi như vậy ?

-Thì anh muốn biết coi tình cảm của em nó ra sao rồi, có cần anh help không ?

-Thiệt hả ? Anh không nổi giận lên khi nghe chứ ? DM dò hỏi .

-Không, bảo đảm không . Em nói đi .

-Làm sao em biết bắt đầu từ đâu chứ .

-hay là em hãy nói em hình dung anh Minh như thế nào đối với em . Như vậy anh mới biết coi tình cảm của em ra sao . Thiên vô cùng hồi hộp .

-Thì ....em nghĩ là anh Minh cũng như Uyên Thanh vậy đó, anh Minh cũng giống như Thủy Tiên và những người kia . Ờ, ảnh giống nhất là anh Thái vậy đó .

-Chỉ vậy thôi sao ? Thiên vui như mỡ cờ trong bụng .

-Thì vậy đó . Lúc trước nghe anh Minh nói, em còn tưởng ....

-Tưởng đã fall in love phải không ?

-Yes, nhưng đó không phải đâu vì mỗi lần em gặp ảnh thì hình như là thấy sợ và thấy vui mà thôi . Đó không phải là fall in love, I think .

Hài lòng trước câu trả lời của DM, cặp mắt Thiên sáng lên một trời yêu thương . Anh còn muốn biết thêm tình cảm của Dm dành cho anh như thế nào nên tiếp tục .

-Vậy em coi anh có giống anh Minh của em không ?

-Hình như khác 1 chút, anh thì em hông có sợ nhưng .....nhưng ...

-Nhưng sao hả ? Thiên muốn đứng tim khi nghe câu nhưng của Dm .

-Nhưng , đôi khi anh dữ quá làm em sợ thấy mồ .

-Trời, em làm anh hết hồn . Thiên thở phào nhẹ nhỏm .

-Nhất là tự nhiên lâu lâu ngầu lên , thấy phát khiếp .

-Sorry My, anh đâu muốn vậy . Mai mốt anh hổng vậy nữa . Bé My nè, em có thích anh như thích anh Minh không ?

-Thích chứ, nhưng còn giận 1 chút .

-Thôi mà, chuyện củ quên đi bé My . Em đâu thể nào giận anh hoài như vậy . Hơn nữa nếu anh không chụp miếng cẩm thạch đó thì bi giờ em đâu có đeo trên cổ đâu . Thiên mỉm cười với DM.

Rờ tay vào miếng cẩm thạch trên cổ, DM cười cười . Thật ra cô đã hết giận Thiên từ lâu lắm rồi, nhưng chỉ nói vậy thôi . Nhìn sang trên cổ Thiên cũng có miếng ngọc, DM chồm sang nhìn . Vén cái cổ áo qua 1 chút, Dm thấy phân nữa miếng ngọc đang được Thiên dùng 1 sợi chỉ đen lồng qua miếng ngọc, y hệt như sợi chỉ của cô đang đeo . Nhíu mày khi thấy 2 miếng ngọc y như nhau, DM nhìn trân trối, cô đang nghĩ tới nếu như phải đám cưới với Thiên .......

-Bé My , bé My , Thiên lay lay bàn tay của DM.

-Hả ? Dm giật mình ngơ ngác

-Em đang nghĩ gì vậy ?

-À không có gì . Dm chối quanh .

-Thiệt hả ? Em đang lie kià .

-Thiệt mà, DM cụp mắt xuống tránh tia nhìn của Thiên .

-Em nhất định đang nghĩ tới chuyện có liên quan tới miếng ngọc này .

-Em ....em ....

-Đúng rồi, cặp mắt của em đã nói hết rồi .

-Sợ anh luôn, mai mốt nói chuyện với anh em nhắm mắt lại mới được . DM cười méo xẹo .

-Rồi sao đây ? Tìm cách chối phải hông ?

-Vậy chứ anh muốn gì ?

-Có phải em đang nghĩ tới chuyện xưa kia, chuyện mai mốt lớn lên đám cưới với anh có phải không ? Thiên cố nén xúc động khi nói câu này với DM.

-Em ...em......anh nói gì đâu không à . Dm đứng dậy định đi nhưng cô đã bị Thiên giữ lại trong đôi tay rắn chắt của anh .

-Em không nói, anh không cho đi đâu .

-Em ...em ....đâu biết nói gì .

-Chú ơi, chú à, chú mua kem hông chú ? Tiếng của đứa nhỏ cắt ngang câu chuyện của Thien và DM.

-Không mua, không mua đâu . Hãy đi đi . Thiên tức mình nhưng cũng giữ giọng bình thường .

-Mua dùm con đi cô ơi, tiếng đứa nhỏ lại vang lên .

-Em muốn ăn kem được hông ? DM nhìn Thiên van lơn .

Buông tay DM ra, Thiên đành chiều ý cô . Hai cây kem được đặt trong cái miếng sắt đã được chú bé kéo ra 1 cách dễ dàng . Một cây mít một cây đậu, thiệt là ngon . Đây là lần đầu tiên Dm ăn kem ngon như vậy . Cô còn kêu UT và Thái ăn nữa chứ . Thằng nhỏ trông thiệt là tội nghiệp với thùng cà rem trên tray . DM kéo tay thằng bé, nhét vào trong tay nó tờ 100 ngàn mới tinh và nói:"Nè, chị cho em đó, mau đi về nhà đi ".

-Chị cho em thiệt hả ?

-Ừ, em cất đi .

-Cám ơn chị, đôi mắt thằng bé sáng lên . Nó chạy đi thật nhanh vì sợ DM đổi ý .

Sau đó DM đòi về vì sợ Thiên sẻ theo hỏi nữa . Cô lính quính đi theo UT và tìm mọi cách nói chuyện với UT . Thiên mỉm cười khi thấy cử chỉ DM và anh thật hài lòng về thu hoạch hôm nay của mình .

Tối nay mặc dù cố nhắm mắt lại, DM vẫn không tài nào ngủ vô cho được . Không dám quay ra phía ngoài vì cái hướng đó có Thiên đang nằm, DM quay lưng lại nhìn UT đang ngon giấc . Nằm nghe hết cả 2 dĩa CD, DM thấy tê cả người . Quay nhè nhẹ nhìn xem coi mọi người đã ngủ chưa, DM ngóc đầu dậy nhìn về hướng của Thiên đang nằm . Tối quá không biết anh ấy ngủ chưa, DM lại nằm xuống . Cô tự nói 1 mình là hãy ráng nằm yên 1 chút nữa thì mới an toàn . Thấy vẫn không có động tịnh gì, DM ngồi dậy nhìn qua cửa sổ . Hôm nay trăng thật sáng, thật là tuyệt vời nếu được nằm ngoài kia ngắm trăng 1 chút . Cô nhón người bước qua khỏi thân hình UT và kéo nhẹ cửa đi ra ngoài .

Khép cửa lại, DM khoái chí khi thấy Thiên vẫn nằm đó không nhúc nhích, điều này chứng tỏ là anh đang ngủ mê lắm . DM đi ra ngoài và đem theo cái gối nhỏ . Ngồi xuống cái ghế bố dài, DM hạ cho cái ghế thấp xuống và nằm đó nhìn lên bầu trời . Một vài ngôi sao lấp lánh xa xa khiến cô bổng nhớ tới Nhật Minh đã từng ca một bài ca nào đó với cái câu:"Em như vì sao sáng, rơi vào trong mắt anh......". Cô chợt cười 1 mình và bắt đầu hát:" Trên trời cao có muôn vì sao ...."bài hát mà ca sỉ Mỷ Tâm đã ca và tình cờ NM đã có . Sau bài đó, DM liên tục ú ớ trong miệng những bài ca khác mà cô đã thuộc . Có hay đâu cử chỉ của cô đêm nay không qua khỏi cặp mắt của Thiên . Anh đang đứng ngay bệ cửa và nhìn DM đang co rút người lại vì sương đã xuống . Đem cái mền nhỏ ra ngoài, Thiên ngồi xuống chiếc ghế sát bên cạnh DM và đắp cái mền lên người DM . Giật mình, DM ngồi bật dậy .

-Trời, làm người ta hết hồn . Sao anh ở đây ?

-Thì ngủ không được như em đó . Đắp lại để muổi cắn đó My . Thiên nằm dài xuống ghế và anh củng trùm lên người 1 cái mền khác .

-Thank you . DM lại nằm xuống và tinh thần cô lại làm việc khi nghĩ tới chuyện Thiên sẻ hỏi cô ra sao về chuyện lúc chiều bị stop lại giữa chừng . Quay lưng lại Thiên, DM hồi hộp tìm lý do để đi vào trong . Làm cô mất hứng như vầy, thiệt kỳ cục mà .

-My nè, trăng hôm nay đẹp ghê há .

-Yeah, lại mát nữa .

-Hồi nãy nghe em hát bài gì đó, nè hát tiếp đi .

-Thôi, em mà hát gì .

-Tiếp đi mà, Thiên năn nỉ .

-Vậy anh hát đi, DM dường như quên đi nổi lo của mình .

-Em muốn nghe hả ? Thiên nhìn DM chăm chú .

-Anh hát đi, bài gì cũng được nhưng phải hay hay chút nha . DM ôm cái gối vào lòng and nằm quay qua nhìn Thiên .

-Okay, anh sẻ hát bài này tặng em nha nhưng hổng được cười nếu như anh hát không được hay đó .

-Biết rồi mà, lẹ lẹ đi . Dm hối Thiên .

Không cần biết em là ai, không cần biết em từ đâu

Không cần biết em ngày sau, ta yêu em băng mây ngàn biển rộng

Ta yêu em qua đông tàn ngày tận

Yêu em như yêu vùng trời mênh mông

Không cần biết đêm dài sâu, không cần biết bao gầy hao

Ta ngồi đếm tên thời gian, nghe thương yêu dâng cao như ngọn đồi

Như xa xôi nay quay về nguồn cội

Yêu em khi chỉ biết đó là em .

Để rồi từ đó, ta yêu em không ngại ngần

Để rồi từ đó, trong bước chân nghe gần hơn

Một ngày lại đến trái tim ta dại cuồng

Rồi từng chiều lên, mang nổi buồn vô biên

Cho dù biết em rồi đi, cho dù biết không chờ chi

Nhưng lòng vẫn nghe cuồng si,nghe trong ta quên đi lòng sầu hận

Ta yêu em chưa bao giờ 1 lần

Yêu em vì chỉ biết đó là em .

-Trời, anh ca hay ghê nha . DM thích thú nhìn Thiên .

-Thiệt hả ? Còn tưởng em sẻ chê anh hát nữa đó chứ . Thiên cười vui vẽ .

-Nghe được ghê lắm, nếu hông có Quang Dũng ca thì anh có thể thay thế được .

-My nè, em lạnh chưa ? Hay vào trong ngủ đi nha . Thiên đề nghị

-Chưa, em chưa muốn . DM trỡ mình quay lại nhìn lên bầu trời .

-Okay, nằm chút nữa rồi đi vào ngủ đi nha .

-Anh coi, ban ngày thì nắng nóng quá . Chỉ có ban đêm mới thấy thoải mái như vầy thôi . Vừa không bụi bậm vừa mát nữa, em thích ghê lắm .

-Bởi vậy nội nói chắc mình sẻ đi Đà Lạt chơi đó, em chuẩn bị đi .

-Đà Lạt là ở đâu vậy anh ? DM vui mừng khi nghe Thiên báo là sẻ đi Đà Lạt .

-Thì là cái nơi mát ghê lắm . Anh cũng đâu biết đâu .

-Vậy chừng nào mình đi ?

-Chắc ngày mốt đó . Nội nói cho mọi người nghĩ thêm 1 ngày rồi mình sẻ đi ra đó ở vài bữa .

-Mát hả , được lắm . DM thích thú tưởng tượng tới cái thời tiết khá thú vị đó . Ủa, mà ngày mai mình sẻ làm gì hả anh ?

-Thì ....thì ...em muốn đi đâu thì mình đi đó, đâu cần phải theo nội và ba mẹ đâu .

-Yeah......mình đi chợ Sài Gòn nữa nha anh .

-Em đi rồi mà My .

-Thì muốn đi nữa, hôm qua đau bụng quá nên đâu có nhìn được gì đâu .

-Oh, thì ra là vậy . Thiên cười tinh quái .

Cả hai nằm đó nói chuyện đông tây, trên trời dưới đất cho tới khi đôi mắt DM khép lại từ bao giờ . Trở vào lấy thêm cái mền khác đắp cho DM, anh cũng ngủ tại chiếc ghế bên cạnh cô . Trông DM như đứa bé đang chìm vào giấc mộng đẹp . Bàn tay đang ghiền cái mền và đôi chân thì đang ôm cái gối, Thiên tưởntg tượng một ngày nào đó nếu hai người đám cưới chắc anh sẻ bị nghẹt thở vì DM quá . Cô hay ghiền và còn ôm chặt cứng cái gối nữa . Bằng chứng là vào cái đêm DM say đó, cô đã coi Thiên như cái gối ôm của mình và kỷ niệm đó vẫn còn làm con tim anh lỗi nhịp tới tận bây giờ .

o 0 o

Đặt chân tới Đà Lạt, mọi người thấy khoẻ hẳn ra vì khí hậu nơi đây . Dọn hết đồ vào phòng, cả nhà chuẩn bị đi ăn ở 1 nơi nào đó . Sau khi ăn xong, cả hai cô điều muốn đi đâu đó coi cảnh đẹp . Mọi người còn đang chuẩn bị thì DM và UT đã kéo nhau ra tuốt bên ngoài vì cái khí hậu tuyệt vời này . Hít thở không khí này, DM và UT luôn miệng cười . Thái và Thiên dĩ nhiên phải đi theo 2 cô nàng sát gót . Ở đây những tiệm bán đồ lưu niệm, có những thứ mà DM và UT chưa từng bao giờ biết đến . Quá nhiều thứ mà cô muốn gom về nhưng cô chỉ nhìn và chọn những thứ có thể đem trở qua tặng lại cho Thủy Tiên, Lệ Chi, Nhật Minh ......

-Thanh nè, cái này cho Thủy Tiên được không ?

-Cái nào ? UT nhìn quanh bàn kiếng .

-Cái hộp này nè, làm công phu ghê đó . Handmade đó nha .

-Ờ, được đó .

-Dì ơi, làm ơn cho con lấy cái này nè dì . DM nhỏ nhẹ nói với dì bán hàng .

-Ờ, được . Con có muốn đi coi thêm ở trong không ? Cứ tự nhiên vào đây coi đi con .

-Dạ, DM và UT khoái chí đi vào bên trong . Hai cô lục lung tung đống áo thun có chử Đà Lạt . DM tìm 1 hồi được 1 cái áo cho Nhật Minh, cô hí ha hí hửng để nó vào mình rồi hỏi UT: "Thanh nè, coi anh Minh bận cái này được hông ?"

-Wow, oh my god, được đó . Bảo đảm ảnh thích ngay .

-Thiệt hông ?

-Ừ, mình còn phải tìm cho Hùng, Thịnh , Tuấn ....nữa kìa cô hai . Lẹ đi .

Ngoài này, Thái và Thiên vẫn đứng đó nói chuyện với nhau . Thái nói nhỏ

-Hey, hôm bửa nghe mày ca hay ghê nha .

-Hồi nào ?

-Thì hôm bửa tối đó, bài Vì đó là em đó

-Oh, vậy hả ? Sao mày biết ? Thiên cười

-Nằm trong này, UT kêu dậy rồi còn bị Thanh dũa cho 1 trận đó

-Sao kỳ vậy ?

-Thì Thanh nói là tao hổng có romantic như mày, nói tao ca phát ghê rồi Thanh hâm mộ DM quá chừng .

-Trời, tưởng tụi bây ngủ chứ . Thiên mắc cở .

-Ngủ gì được với Thanh, đang ngủ thì cô nàng bắt dậy rồi nghe mày hát ở ngoài .

-Vậy nghe hết rồi chứ gì, cũng may hôm đó hông có nói gì ghê gớm . Thiên cười tỉnh queo .

-Thì nghe, bỡi vậy mới tiếc ghê . Hổng nghe được I love you gì hết . Chán quá .

-Thằng qũi này . Ờ, phải tìm gì cho DM mới được . Đi với tao đi .

Thái vài Thiên băng qua bên đường sau khi dặn người bán hàng là DM và UT đợi hai anh trở về . Thiên tìm quanh xem coi nên tặng DM vật gì để có thể nhớ đến mình, anh hoa cả mắt khi nhìn thấy quá nhiều đồ cho con gái . Nhớ lại DM hay bới tóc lên cao, Thiên đi tới chổ tìm kẹp lược và ngó quanh . Anh yêu cầu người bán hàng cho anh coi 1 cây xĩa tóc màu trắng . Nó được làm bằng ngà voi và thật đep. Kiểu cách thật đơn giản nhưng lại rất sang vì những đường vân trên chiếc ngà . Đây là cây xỉa tóc duy nhất mà tiệm bán quà này có . Hài lòng với món quà này, Thiên vội trã tiền . Giá cả được ghi rỏ ràng trên miếng giấy và Thiên muốn món quà của anh được gói vào 1 cái hộp được chạm trổ đồi mồi màu trắng như cây trâm cài tóc này . Anh chọn được hình 1 người thiếu nữ tóc dài được chạm trổ 1 cách tinh vi lên chiếc hộp . Lúc đó Thái đi tới và ngạc nhiên lẫn thán phục cặp mắt tài tình đầy nghệ thuật của Thiên .

-Mày hay thật đó . Thái vỗ vai Thiên .

-Được hông ?

-Very good nữa kìa .

-I hope so . Vậy mày tìm cho UT cái gì chưa ?

-Rồi, 1 cái hộp nè .

-Trời, vầy thôi hả ?

-Tao đâu biết lựa gì nữa . Thôi lẹ đi . Thái hối Thiên .

-Từ từ, đợi người ta gói đồ xong mới được chứ . Mày coi, vẫn chưa thấy DM và UT ra mà . Còn lâu lắm . Xong, hai anh quay trở lại và đứng đợi ở ngoài.

UT và DM bước ra với 1 túi đồ trong tay . Hai cô nàng hí ha hí hửng xách lỉnh kỉnh những cái giỏ xốp nhỏ đủ màu sắc . Thái ngạc nhiên kêu lên: "Trời, bộ tụi em định mua hết tiệm của người ta luôn hả ?"

-Là đồ để tặng người ta đó anh hai . DM le lưỡi nhìn Thái .

-Sao nhiều vậy ? Thiên đưa tay xách những giỏ đồ cho DM .

-Thì phải có gift cho người ta chứ . Dm như đã thấm mệt, cô nhìn quanh tìm xem có nơi nào bán nước không .

-Em ngồi xuống nghỉ chút đi . Thiên cúi xuống và lôi ra 2 trái dừa anh vừa mới mua được .

-Xời, anh Thiên lịch sự quá . Thank you anh . UT chụp ngay trái dừa .

Bỏ cái ống hút vào trái dừa, anh đưa cho DM và nói: "Nè, cái này không có đau bụng đâu, mát ghê lắm ".

-Thank you . DM đón lấy trái dừa .

Sau một hồi nghỉ ngơi lại sức, họ lại lội bộ ven hai bên đường và lê la những tiệm bán đồ kỷ niệm khác . Cho tới khi đôi chân rã rời, DM không còn sức nữa thì cô mới được về vì UT vẫn muốn mua xong những món quà để tặng bạn bè .

Về tới phòng, DM đi tắm rữa ngay và mặt UT mân mê những món đồ . Cả ngày lang thang ngoài đường với khí hậu như vậy, Dm mệt nhừ người . Trời ạ, căn phòng của DM và UT thiệt nhỏ vô cùng, cái giường củng nhỏ nữa . Xà người xuống giường, DM nhắm mắt và ngủ ngay tại chổ . UT cũng đi tắm sau đó và cô nàng đi qua phòng bà nội ăn chè . DM ngủ được hai tiếng đồng hồ và thức giấc . Hoảng hốt, cô ngồi bật dậy vì không thấy ai trong phòng . Chạy thật nhanh qua phòng bên cạnh, DM thở hổn hển khi thấy Thiên ngay cửa .

-Em làm gì vậy My ?

-Chạy qua đây . Sợ ma quá à . DM đưa tay phẩy phẩy .

-Sao vậy ? Anh vừa mới trở về phòng lấy cái đèn nhỏ qua để gắn vào phòng của em cho sáng đó .

-Vậy hả ? Sao anh có đèn này vậy ?

-Thì đem theo . Ngày đầu tiên thấy em sợ tối nên anh mới biết đó . Thiên trêu DM .

-UT cũng sợ vậy . DM quê quê .

-Thôi, em dậy rồi thì đi xuống ăn luôn với mọi người đi .

-Okay, mình đi nhưng em không có chìa khóa phòng .

-Để anh khóa . Ờ quên, anh có món này cho em nè . Thiên chìa tay ra 1 cái hộp được gói giấy cẩn thận .

-Của em hả ? Dm mừng rỡ đón lấy món quà từ trong tay Thiên .

-Anh mới tìm được sáng nay đó . Em mỡ coi có thích không .

Quay vào phòng, Dm ngồi lên giường và tháo lớp giấy bên ngoài ra . Một cái hộp màu trắng được khắc hình người con gái với mái tóc dài thật là đẹp . Dm đưa tay lên rờ vào hàng chạm trổ tinh vi đó . Ngước lên nhìn Thiên, DM nói : "Đẹp ghê đó, em thích lắm, thank you anh ".

Vẫn mân mê cái hộp đó, DM nghĩ ngay cô sẻ đựng hết earing của mình vào đó cho khỏi mắc công tìm . Bổng nghe Thiên nói:"Em còn chưa xem món quà bên trong mà ".

Lật cái hộp lại và mỡ nắp ra, DM nhìn thấy 1 cây trâm màu ngà ngà thật là đẹp . Cô tròn mắt nhìn vào nó và đôi mắt sáng lên khi biết cây trâm này thật đúng là cây trâm mình mơ ước . Chiều dài vừa đủ như cô muốn và thật là đẹp . Thật đơn giản nhưng quí phái . DM đứng dậy chạy nhanh tới trước kiếng và vội búi tóc mình lên . Quay lại nhìn Thiên, DM cười tít mắt: "Sao hả ? Có đẹp không ?"

Không trã lời, Thiên đang ngẩn ngơ vì DM . Anh đang bơi giữa dòng hạnh phúc nên đâu nghe DM nói gì . Lắc nhẹ bàn tay trước mặt Thiên mấy lần, cô chợt vỗ vai Thiên 1 cái rồi hỏi: " Nè, anh sao vậy ?"

-Oh, nothing .

-Sao không trả lời em ?

-Em hỏi gì ?

-Anh không nghe hả ?

-Không mà . Em hỏi gì ?

-Anh sao vậy ?

-Thì ....thì ....thấy chóng mặt . Thiên giã bộ ôm đầu .

-Hả ? Anh có sao hông ? DM kéo Thiên lại ngồi xuống giường và rờ đầu anh .

-Anh thấy chóng mặt đó . Thiên nhắm mắt lại .

-Nè, anh nằm xuống 1 chút đi . Em đi lấy thuốc cho anh . Để bàn tay nhỏ của cô lên vai Thiên và kéo anh nằm xuống, DM chạy ngay đi lấy nước và Tylenol . Cô trở lại và nâng đầu anh lên .

-Anh uống đi nếu không bịnh đó . Dm đặt viên thuốc vào lòng bàn tay của Thiên .

-Thôi anh hông muốn đâu . Thiên nhỏng nhẻo .

-Sao vậy ? Uống đi mới hết chóng mặt .

-Anh không sao mà . Thiên giã vờ đứng dậy và đi vài bước . Muốn xem DM có quan tâm mình không, anh vội bước đi loạng choạng và ngồi xuống cạnh cửa .

-Nè, anh sao rồi . DM chạy nhanh tới và dìu anh đứng dậy . Với sức mạnh của mình, Dm đâu thể nào lôi Thiên trỡ về cái gường kia . Cô thở hì hục và nói: "Anh để tay qua cổ của em rồi em dẫn anh đi tới giường cho anh nằm xuống nha . Anh nặng quá à, em hổng có kéo anh nổi ".

-Anh thấy mệt quá, hông có sức nữa . Thiên rên rỉ .

-Chắc anh ăn trúng gì hả ? Hay tại đi cả ngày rồi anh bịnh . DM cuống cuồng khi nghe Thiên nói như vậy .

-Chắc vậy rồi . Thiên vẫn nhắm mắt ôm đầu .

-Đi, đi với em tới giường nha . Kéo cánh tay của Thiên qua cổ mình, DM lấy hết sức kéo Thiên đứng dậy . Đứng được dậy, Thiên lại ngồi xuống rên rỉ . Dm đành phải làm lại từ đầu và cô cũng lôi được anh tới giường . Thấy Thiên vẫn chưa uống thuốc, DM nói ngọt :" Nè, uống thuốc nha anh, như vậy mới còn sức đi chơi ngày mai chứ ".

-Ừ, nhưng anh hổng ngồi dậy nổi . Thiên khóai chí trong bụng .

Bây giờ Dm đang nghĩ lại coi tại sao Thiên lại như vậy ? Chắc đi ngoài đường nhiều quá nên bị cảm . Kéo Thiên ngồi dậy và để anh dựa vào vai mình, DM chồm tới lấy ly nước . Cô nói: "Anh uống đi nha ".

Thiên cũng uống viên thuốc đó và giã bộ rên rỉ thê thảm . Dựa người vào DM, Thiên nhắm mắt lại . Đố ai biết anh đang nghĩ gì, chỉ biết là anh cảm nhận được trái tim của Dm nó đang đập muốn vỡ tung ra vì anh đang ôm chầm lấy DM . Trong khi DM đang mắc cỡ vì sau khi Thiên uống thuốc thì anh bổng ngã người vào ngực cô và nằm đó . Không nhúc nhích được vì cái lưng đã sát tường, DM đành ngồi chịu trận .

Thiên ngưởi được mùi hương từ trên người Dm toát ra, nhất là lại gần như vầy từ ngực em ấy . Đúng là mùi hương thật là quyến rũ, nó làm đầu óc anh mụ mị khó tả . Lao đao, ngất ngây, đắm say trong hương vị đó, Thiên nghe rỏ tiếng đập từ phía trái tim của DM và trái tim của anh . Gương mặt anh cũng nóng lên và lấy hết sức mình anh mới không cục cựa khi nằm gần DM như vầy .

Tim DM đập điên cuồng và cô thấy gương mặt mình nóng lên . Một cảm giác khó tả đang diễn ra và cô thấy tay run lên . Nhìn thấy Thiên đang nhắm mắt lại, cô không nỡ xô anh ra nên cứ ngồi như vậy . Rồi như hồi hộp quá, Dm kéo khuôn mặt Thiên ra và để anh nằm xuống chiếc gối bên cạnh trong sự nuối tiếc của Thiên.

Thở phào nhẹ nhỏm, DM ngồi xích ra và đưa tay lên ngực mình vổ vổ nhẹ . Cô nói nhỏ: "Làm sợ gần chết, tự nhiên bịnh không đúng lúc gì hết".

Thiên ráng nhịn cười khi nghe DM nói như vậy . Anh nằm đó chừng nữa tiếng đồng hồ và nếu không nghe cái bụng của DM kêu lên thì anh còn nằm đó nữa . Cố ý quay mình, Thiên chợt ngồi dậy . DM chạy tới nhìn Thiên rồi hỏi: "Anh thấy sao hả ?".

-Đỡ rồi . Ủa sao anh nằm ở đây vậy ? Thiên giã vờ không hiểu .

-Uh ....uh ....thì anh đi 1 mình đó . DM đỏ mặt chối quanh .

-Vậy hả ? Thôi anh thấy khỏe rồi, mình đi ăn đi em .

-Anh đi được hông ?

-Được mà . Thiên đứng dậy và đi với dáng bịnh hoạn .

-Thôi, em vịnh anh nha . DM chạy tới .

-Được rồi, anh đi được mà .

Cả hai xuống tới phòng ăn trong khi mọi người đang ở đó chờ . Thiên ăn rất ngon vì anh biết được là Dm cũng có quan tâm tới anh . Trong khi DM vẫn còn đang mắc cỡ vì chuyện lúc nãy, cũng may là không ai biết chứ nếu không mặt mũi để đâu . Mĩm cười, DM cứ ăn trong khi Thiên vẫn đang dõi mắt xem coi cử chỉ của cô ra sao . Em ấy lâu lâu mĩm cười, chứng tỏ ....no problem . Tình yêu của anh đang đi vào qũy đạo và sẻ tuyệt vời khi ......Thiên mĩm cười mản nguyện .

Đang mãi mê nhìn vào hàng những con thú bằng thủy tinh, một làn gió bổng tạt nhanh rồi cái cổ bị giật về phía trước kèm theo 1 cái đau điếng người . Giỏ đồ trong tay buông ra và DM loạng choạng té chúi về phía trước . Cảm giác đau đau phía cổ làm cô thấy đau đau và bổng phát hiện sợi dây trên cổ đã không cánh mà bay . Thiên giật mình quay lại nhìn DM và 1 bóng người vút qua mặt anh nhanh như chớp . Chưa kịp định thần thì thấy DM nhào người tới trước, Thiên hốt hoảng nhìn xem chuyện gì đang xãy ra . Một lằn đỏ hiện nhanh trên cổ của DM và gương mặt không còn hột máu . Lúc đó, DM ú ớ kêu lên: "Miếng ngọc, miếng ngọc .....".

Anh chợt giật mình và đuổi theo tên lạ mặt kia . Hét thật lớn : "Đứng lại, đứng lại ".

Giờ này đầu óc anh chỉ biết nó là người đã làm nên 1 lằn đỏ trên cổ DM và nếu như DM đánh mất miếng ngọc đó thì cuộc tình của anh coi như cũng hết hy vọng . Nữa miếng kia còn gì đầy đũ ý nghĩa đó . Anh cố sức chạy theo bóng dáng đó bỏ lại DM đang run rẩy đứng nhìn, sau đó như chợt tỉnh cô vội chạy theo Thiên .

Chạy một hồi, Thiên gần như kiệt sức . Tên lạ mặt đó đã quen với cảnh chạy đua này nên bây giờ đã thắng thế . Anh nói 1 cách thành khẩn :"Nè, anh trả lại cho tôi cái miếng ngọc đó đi, nó đối với tôi vô cùng quan trọng đó ".

-Tại sao tao phải tin mày chứ ? Người lạ mặt nhìn anh rồi nhìn vào miếng ngọc .

-Đó là vật kỷ niệm của bà nội tôi dùng làm vật đính ước , tôi không thể nào làm mất nó được .

-Vậy sao ? Coi bộ đáng giá lắm đối với mày há . Cặp mắt hắn ta xếch lên đắc ý .

-Anh trả nó lại cho tôi đi .

-Không, mày tưởng tao là thằng điên hả ? Hắn tỏ ra giận dữ .

-Vậy anh muốn gì để có thể trả lại cho tôi miếng ngọc đó . Thiên hồi hộp .

-Đễ tao suy nghĩ coi ........trên người mày có gì đáng giá hả ? Hắn giương mắt nhìn chằm chằm vào người của Thiên .

-Tôi ....anh muốn tiền hả ? Tôi chỉ còn nhiêu đây thôi . Thiên lục hết trong bóp ra xoè trên tay cho tên hung dữ có hàm râu xếch lên .

Lúc đó DM chạy hổn hến tới, cô ôm lấy ngực mình vì quá mệt . Nhìn chăm chăm vào người có bộ dạng hung dữ đó, DM thấy miếng ngọc của mình trên tay hắn . Cô nói :" Miếng ngọc , miếng ngọc kìa ".

-Anh biết rồi . Thiên giơ tay cản DM lại .

-Thì ra con bé xinh đẹp này là người mày sẽ .......ha ha ha ha a

-Anh có muốn đống tiền này hông hả ? Thiên chợt lo sợ với ý nghĩ vừa mới lóe lên trong đầu mình .

-Không, bây giờ tao đổi ý định rồi .

-Là sao hả ? Đống tiền này còn có giá trị hơn cả miếng ngọc đó nữa đó .

-Tao không muốn tiền nữa . Hắn ta đi tới đi lui nghĩ ngợi điều gì rồi chợt nhìn chăm chăm DM . Cô lùi lại nép sát sau lưng của Thiên .

-Vậy anh muốn gì đế có thể trả miếng ngọc đó cho tôi . Thiên chợt thấy điều anh suy đoán sắp thành sự thật .

-Tao muốn ....muốn ......

-Tôi cho anh thêm cái đồng hồ này nữa . Như vậy đủ chưa hả ? Thiên cố đem tiền bạc và đồng hồ ra để đổi lấy ý nghĩ đen tối trong đầu của tên hung dữ kia .

-Không, mày muốn lấy miếng ngọc này lại thì kêu con bé xinh đẹp kia đến đây lấy lại .

-Hả ? Không được . Thiên tối sầm mắt lại . Trời ạ ! Thái và UT rủ nhau đi xuống dốc kia mua đồ ăn rồi, nếu không anh đâu cần lo sợ cho DM như bây giờ . Quay lại nói nhỏ với DM thật nhanh:"Em chạy nhanh đi bé My, hãy đi kiếm anh Thái tới đây mau lên".

-Không, không, còn anh thì sao . DM run lên, cô đứng không muốn nổi nữa thì đừng nói chi tới chuyện chạy .

-Anh không sao . Nó chỉ muốn tiền thôi . Em đi mau lên . Thiên hét lên .

-Không được, bé à, em mà đi là tôi sẽ quăng ngày miếng ngọc này xuống kia ngay . Hắn ta giơ tay định quăng đi .

-Đừng, cả DM và Thiên kêu lên .

-Đừng mà, đừng mà , DM nói 1 cách khổ sở :"Anh có thế có luôn đống tiền này nếu anh muốn, đừng quăng nó đi . Bà nội tôi sẽ buồn lắm ".

-Vậy thì lại đây, tôi sẻ trả nó cho em . Còn nữa, đem cả đống tiền trên tay thằng bạn trai của bé qua đây mau lên .

-Anh Thiên à, em ...em làm sao đây ? Em sợ quá . Tay DM run lên .

-Không được đi qua bên đó, nguy hiểm lắm . Thiên rối lên .

-Nhưng nó sẻ quăng đi miếng ngọc đó đó, DM nhìn quay lại nhìn miếng ngọc với vẽ tiếc nuối .

-Mau lên, muốn đợi người ta tới đây phải hông ? Tao quăng đó .

-Được được, Dm chụp lấy đống tiền của Thiên và run rẩy bước tới trước .

-Mày đứng yên nha thằng kia, nếu không tao quăng miếng ngọc đi là mày mất vợ đó .

-Anh đứng đây đi, em hông sao đâu . Dm quay lại trấn an Thiên .

Cầm đống tiền trên tay, cô chìa ra phía trước và run rẩy đưa cho tên cướp kia . Ánh mắt hắn ta như muốn ăn tươi nuốt sống cả con người DM . Một cơn gió thoảng qua làm DM rùng mình, cô đứng đó nhìn tên cướp trân trối .

-Qua đây mau lên, bé không muốn lấy miếng ngọc này hả ?

-Muốn, vậy ông cất tiền đi rồi đưa cho tôi miếng ngọc nha . DM cố lấy hết can đảm ra để năn nỉ tên cướp .

-Đưa đây , tên cướp xòe tay ra trước mặt DM .

Cuộn đống tiền lại nhưng Dm không sao sắp xếp nó lại cho gọn . Tay cô run lên trông thật tội nghiệp . Dững dưng đứng nhìn DM, coi bộ hắn ta còn khoái chí nữa là khác . Trong đầu tên này, bây giờ hắn ta chỉ muốn được 1 lần ôm thử cái dáng ngọc ngà đáng yêu kia .

-Bỏ vào túi này mau lên . Hắn ta hùng hổ làm dữ lên nhưng mắt vẫn nhìn xem động tịnh của Thiên .

-Ờ, DM run rẩy quay lại nhìn Thiên . Cặp mắt cô trông tha thiết đến nao lòng . Nhắm mắt lại DM hít 1 hơi rồi quay trở lại, bước tới cô chầm chậm chuẩn bị nhét tiền vào cái túi nhỏ đang đeo trên người tên cướp . Cô nói:"Nè, ông có trả cho tôi miếng ngọc không vậy hả ?"

-Được rồi . Hắn hối thúc .

-Ông hãy đưa tôi cầm trước đi .

-Trời, cô bé à . Cô có biết cô đang nói gì không ? Ha ha haaaa

-Ông là đàn ông con trai mà sợ tui hả ? Chicken . Dm lấy hết can đảm chưởi tên kia .

-Cái gì ? Hắn ta nhíu mày lại rồi lại cười khằn khặc . Được đây nè, hãy cầm lấy . Hắn ta đưa miếng ngọc ra ngay tay cho DM .

Chộp lấy miếng ngọc thật nhanh, DM mừng rỡ nhưng cũng không quên nhét đống tiền còn lại vào chiếc túi đó . Quay mình lại định bước đi thì tự nhiên cô bị hắn ta chụp lại cứng ngắt .

-Buông tui ra, buông ra mà . DM giãy dụa .

-Sao được chứ ? Tên cướp cười khoái chí .

-Thả cổ ra . Thiên hét lên , anh định chạy tới nhưng vội dừng lại khi thấy DM bị siết trong cánh tay của tên cướp .

-Ông nói sẻ trả tui miếng ngọc và chỉ cần tiền thôi mà . Dm run sợ miếu máo .

-Hồi nãy thì tính như vậy, bây giờ đổi ý rồi .

-Vậy ông muốn gì chứ ? DM đã rớt vài giọt nước mắt ra ngoài . Chân cô đứng không vững nữa và như muốn qụy xuống .

-Nè đừng làm bậy nha . Thiên la lên .

-Bây giờ tôi chỉ muốn ...muốn ....hắn ta càng ôm siết DM chặt hơn nữa . Cạ cạ cái hàm râu quai nón của mình vào cái cổ của DM, hắn ta khoái chí vì trong tay đang là 1 cô gái thật xinh đẹp quyến rũ . Người cô nhỏ này rất thơm, 1 mùi hương rất đặc biệt đến con tim bằng đá của hắn cũng đã lay động .

-Buông tôi ra, buông tôi ra mà . Anh Thiên ơi anh Thiên . Dm nấc lên .

-Đứng lại, mày tới đây là không còn kịp nữa . Mày không nhanh bằng tao đâu . Hắn ta càng siết DM chặt hơn nữa .

-DM em có sao không ? Thiên rối rấm tơi bời .

-Anh Thiên, em sợ quá . DM vẫn cố vùng vẩy thoát khỏi tay tên cướp nhưng mọi cử động của cô không làm sao thoát khỏi cánh tay rắn chắt đó .

-Sợ gì chứ ? Tên cướp vẫn ôm Dm trong vòng tay, hắn ta thích thú .

DM từ từ qụy xuống vì cô không thể nào chịu nổi sự hồi hộp đến cao độ như thế này nữa . Đưa tay ôm lấy ngực mình, DM thấy chóang váng và khó thở . Thiên định chạy đến nhưng một con dao bóng loáng được kéo ra từ chiếc túi, thoáng thấy con dao được ví vào cổ DM, Thiên chợt dừng lại mà không dám nhúc nhích gì . Thấy DM đang từ từ qụy xuống, Thiên không còn sợ gì nữa, anh đã quên mất con dao nên chạy thẳng tới dạt cánh tay tên cướp ra .

Thình lình khi thấy Thiên lao tới quá nhanh và phải đở lấy người của DM đang trì xuống nên hắn có vẽ yếu thế đi . Định đưa con dao ra xẹt xẹt mấy cái để dọa Thiên nhưng anh chàng có vẽ không sợ mà cứ nhào tới cô bạn gái đang trong tay mình . Tức giận hắn ta quẹt 1 đường ngọt xớt vào cánh tay phải của Thiên khi anh lao tới DM và đẩy người anh qua 1 bên.

Một cảm giác khó chịu đang lan ra từ cánh tay anh, dòng máu ứa ra, anh qụy xuống sau khi nhìn thấy DM té vào 1 cục đá bên bệ đường . Một vệt máu ứa ra từ khóe miệng của DM ngay trong tầm mắt của Thiên, có lẽ cô đã cắn vào môi hay sao đó. Cái chân đã bị trặc gân hay sao mà Thiên đã không đứng dậy được nữa .

-Xin đừng, xin đừng mà . Thiên cố lết tới khi nhìn thấy tên cướp kéo DM dậy .

-Đừng làm bộ nha bé, tên cướp kéo DM vào lòng và chợt bất ngờ khi thấy DM thở 1 cách khó khăn như vậy .

-Sao vậy nè, bé à, bé à . Tên cướp hốt hoảng đứng dậy, trong tay hắn còn có người của DM rả rời mềm nhủn.

-Cổ đau tim đó, xin đừng mà . Hãy cho cổ nằm xuống thở đi . Thiên coi bộ không sao có thể lết tới gần Dm được nữa .

Á, tên cướp hét lên và đẩy DM ra ngoài . Loạng choạng nhào về phía trước, DM không còn chút sức lực nào nữa cả, cô đã dùng hết sức cắn mạnh vào bắp tay của tên cướp đó .

Tên cướp sợ án mạng có thể xãy ra khi thấy DM và Thiên mỗi người 1 nơi nên hắn ta chuồn im ả . DM lấy hết sức bò về phía Thiên và cô thấy không còn có thể thở được nữa khi đụng được Thiên . Nhìn thấy cánh tay anh toàn máu, DM nhắm mắt lại đau lòng . Thiên đang nằm đó, hình như bị thương rất là nghiêm trong nữa thì phải .

-Anh Thiên ơi ! Anh Thiên ơi, anh có sao không hả ? DM cố gượng người lên nhìn xem Thiên thế nào .

Vẫn không nghe Thiên nói gì, Dm cũng không còn sức lực nào nữa .

-Có ai ở đây không ? Làm ơn giúp dùm tôi đi . DM nức nỡ .

Kêu khan cá cổ bổng thấy 1 thằng bé bán vé số đi ngang, cô kêu nhỏ:' Em ơi, hãy coi anh này ra sao rồi ? "

-Ờ, hình như ảnh bị thương đó chị . Chị có sao không vậy ?

-Trái tim chị đau quá nhưng chị không sao đâu, nằm nghỉ chút sẽ hết. Em hãy chạy xuống dưới kia tìm 1 người con trai và 1 người con gái bảo họ lên đây ngay . Hãy nói là anh Thiên chị My đang gặp dangerous. Mau lên đi em .

-Là cái gì vậy chị ? Thằng nhỏ ú ớ khi nghe chữ dangerous của DM. Nó đâu hiểu gì .

--Dangerous là ...là cái gì đây ? DM không biết nói ra sao cho thằng nhỏ hiểu . Em hãy nói là anh chị đang nằm đây, mau đi . Họ đang ngồi ở quá nước đó . DM lấy hết sức thều thào nhìn thằng bé mà trong tay vẫn nắm chặt bàn tay của Thiên .

Thằng nhỏ chạy đi thật nhanh và bỏ lại DM với Thiên nằm đó . Cô cố sức lay lay khuôn mặt của Thiên và vẫn thấy anh không nhúc nhích gì .

-Anh Thiên ơi, đừng làm em sợ nha . DM chãy nước mắt nhìn Thiên .

-Anh tỉnh lại đi mà . DM ú ớ tuyệt vọng .

Thật ra anh đâu có gì nghiêm trọng ngoài chuyện cánh tay đang chãy máu dữ dội . Anh đang muốn xem coi DM ra sao khi thấy anh như vầy . Nghe DM kêu tên mình nhưng DM không cục cựa nổi nên đành nằm đó . Bàn tay của Thiên chợt nhúc nhích trong bàn tay mình, DM vui mừng hỏi nhỏ: "Anh tỉnh rồi hả ? Anh có sao không ?"

-Đau quá, đau cái tay quá . Thiên nhắm nghiền mắt đau đớn .

-Anh ....anh đau lắm hả ? DM giọng lo lắng .

Muốn thử coi DM có để mình trong lòng hay không nên Thiên rên rỉ thêm nữa . Anh nói

-Bé My à, anh không xong rồi .

-Anh đừng nói vậy, đừng nha . Có ai ở đây không ? DM nghẹn ngào nhìn quanh .

-Em còn giận anh không hả My ?

-Giận chuyện gì ? Em đâu có giận anh chuyện gì đâu . DM nấc lên .

-Thiệt hả ? Nè, miếng ngọc của em nè . Cầm lấy đi . Thiên buông vội miếng ngọc ra và Dm chợt ôm lấy Thiên khóc như mưa . DM để mặt mình vào vai Thiên mà khóc .

-Đừng đừng nha. Anh đừng có như vậy. Anh Thiên ơi , tỉnh dậy đi .

-Bé My nè, đừng có khóc . Hãy lấy cái gì băng cái tay của anh lại đi . Tay của anh tê quá . Thiên nhìn xuống tay mình và phát hiện thì ra vết thương cũng khá nặng . Một đường dài ít nhất là cỡ 5 inches đó chớ .

DM lục lọi cái bóp của cô nhưng không tìm được cái gì ngoài cái khăn buộc tóc của cô . DM để nó vào cánh tay Thiên và giữ chặt nơi đó cho máu đừng chãy ra và không dám nhìn .

UT và Thái chạy tới thật nhanh và họ đã thấy DM với lại Thiên đang ngồi gần góc cây . Thái hốt hoảng khi thấy cánh tay Thiên đầy máu, máu lan qua thấm cả lớp vãi bên ngoài . Bàn tay DM cũng dính đầy máu, trên môi lại còn có vết máu đã khô đi . Anh lập tức dìu Thiên ngồi ngay ngắn lại và lấy cái khăn trong túi ra giữ lại vết thương trên cánh tay cho Thiên .

-Thanh, em hãy đỡ DM ngồi dậy coi có sao hông ? Thái nói nhanh .

-Ờ, em biết rồi . UT lập tức kéo DM ngay ngắn lại nhìn xem bạn mình ra thế nào rồi . Dm lập tức kể lại đuôi đầu trong khi Thiên đang mỉm cười nói nhỏ với Thái: "Ê, kỳ này bị thương đáng lắm nha mậy, bé My hồi nãy ôm cổ tao khóc đó ".

-Thiệt hả ? Mày có sao hông ?

-Thì chãy máu rồi ........sẵn đó coi bé My ra sao với tao . Thiên nói nhỏ vào tai Thái trong khi UT đang chùi tay chân cho DM.

-Đừng lo, tao sẽ giúp mày . Đợi chút nha . Thái nheo mắt .

-My à ! Sao lại như vầy hả em ? Thái làm bộ ngạc nhiên .

-Hả ? Dm giật mình quay lại .

-Coi bộ nó bị thương nặng lắm đó, vết cắt rất là sâu .

-Vậy làm sao ? Em đâu dám nhìn chổ đó . DM nhích lại gần xem Thiên ra sao .

-Anh Thiên ơi, anh thấy sao rồi ? DM đỡ đầu của Thiên lên .

-Anh không sao . Thiên cười 1 cái rồi nhìn DM .

-Không sao mà sao cái chân của anh không có đứng dậy được ? DM nhìn xuống chân của Thiên .

-Để anh coi chân nó có sao không ? Em xích qua 1 bên đi My . Thái nói nhanh .

Thái xoay qua xoay lại rồi bổng anh vặn cái cổ chân của Thiên 1 cái nghe 1 cái rợp . Thiên á lên và sau đó lại cười . Cử động sơ sơ, anh quay sang Thái nheo mắt 1 cái ra hiệu là anh đã okay . Thái quay sang UT nheo mắt 1 cái và UT mĩm cười hiểu ngay signal đó .

-Mình đưa anh Thiên về đi anh .

-Nhưng cái chân của ảnh chưa có đi được đâu . DM nói

-Thì dìu ảnh đi chứ hổng lẽ ở đây hoài . Thái đứng dậy kéo theo Thiên .

-Ờ, để em đỡ anh nha . DM kéo cánh tay trái của Thiên choàng qua người mình và đỡ anh .

Quay sang Thái và UT, Thiên nheo mắt cám ơn và giã bộ rên rỉ :'I da sao đau vậy nè".

-Vậy hả ? Anh đi chậm chậm đi . DM vịnh Thiên chặt hơn .

-Okay . Thiên gật đầu .

-Anh Thái ơi, hay là anh đi kêu xe chạy tới đây đi . Đi như vầy anh Thiên đau lắm . DM nóng ruột nhìn Thiên đi cà nhắc như vầy .

-Ờ, để anh đi gọi xe . UT ở đây với bé My nha . Thái dặn dò xong rồi chạy nhanh xuống phía dưới .

UT đi kế bên và cô đang suy nghĩ xem có cách nào để coi DM đối với Thiên ra sao . Cuối cùng cô mỡ miệng hỏi: "Nè, sao anh chạy theo cái thằng đó chi vậy ?"

-Thì lấy miếng ngọc lại cho bé My đó .

-Miếng ngọc thôi, anh đâu cần phải risk như vậy chứ . UT chề môi .

-Mất miếng đó là tui mất vợ đó cô hai . Thiên cười tủm tỉm .

-Trời, sanh mạng không lo mà ở đó lo mất vợ . UT nhìn DM như trêu cô .

-Mày nói gì vậy Thanh ? DM đỏ mặt lườm UT 1 cái .

-Tao nói không đúng sao ? Bây giờ đã lấy lại được miếng ngọc rồi thì còn không mau gật đầu đồng ý . UT đi trước vài bước và chọc 2 người .

-Em nói gì vậy Thanh ? Đồng ý chuyện gì ? Thiên giã nai không hiểu .

-Thì kêu nó mau mau đồng ý yêu anh chứ gì . Chuyện cảm động tới như vậy mà không đền đáp sao ? UT vẫn tía lia .

-Nè, em có đền đáp anh hông hả bé My ? Thiên nhìn DM như dò hỏi .

Gương mặt cô giờ này đã đỏ hồng lên từ lúc nào rồi . Cô phát hiện ra cô đã đau lòng tới khóc khi thấy anh bị thương đó chớ . Chẳng những vậy mà cô còn không muốn Thiên tới gần tên cướp vì sợ anh bị thương . Rồi khi nhìn thấy anh nằm đó thì cô đã ôm anh vào lòng khóc như mưa . Trời ạ ! Chã lẽ mình đã thích ảnh rồi sao ?

-Bé My ! Bé My ! Em sao rồi ? Thiên lay lay bàn tay DM .

-Hả ? Anh nói gì ? Dm giật mình nhìn Thiên .

-Anh hỏi em đang nghĩ gì mà ghê vậy ?

-Em .....em ....đâu có gì .

-Trời ơi, anh hỏi như vậy thì làm sao nó trả lời được . Nó đang nghĩ tới chuyện lấy thân đền đáp anh đó .UT cười thật lớn .

-Đồ điên, Dm la lớn lên vì cô đã thấy quê dữ dội lắm rồi .

Chiếc taxi đã đợi tự nãy giờ, dìu Thiên lên xe và chiếc xe chạy về khách sạn . Khu du lịch này thật đẹp và lãng mạn thật nhưng sao mà ghê quá . Nó đã để lại cho DM 1 ký ức khủng khiếp trong chuyến đi chơi này . Bà nội hoảng lên khi thấy cánh tay Thiên đầy máu và được buộc lại bỡi 1 cái khăn của ai đó . Bà quyết định sáng hôm sau cả nhà quay về SG và 2 miếng ngọc được tháo ra để cho bà nội giữ và không ai được đeo gì trên người cả . Jewelry được tháo ra hết cho bà nội cất .

Thiên thật hài lòng vì anh đã chắc chắn rằng không ít thì nhiều con đường tình yêu của anh đã và đang đơm hoa kết trái . Thật là hạnh phúc khi người ta đã và đang được yêu .

Đang thả hồn vào cái ngày mà mình gặp tên cướp, trời ạ, thiệt là khủng khiếp . Anh Thiên đã bị nó cầm con dao khứa cho 1 đường thiệt phát ớn . Từ hôm đó tới giờ đã hai ngày rồi mà sao vẫn thấy có chút gì đó thật khó nói . Bây giờ mỗi lần nhìn Thiên là tim cô đập loạn xạ, sao kỳ vậy chứ ? Còn nhớ mình đã khóc quá chừng khi thấy ảnh nhắm mắt nằm đó, chưa bao giờ có chuyện như vậy . Chã lẽ mình đả bắt đầu thích người ta rồi sao ? Trời ạ ! Nếu để anh ấy biết được thì mặt mũi nào mình nhìn ảnh nữa chứ ?

-Bé My à ! Thiên lay lay bờ vai DM.

-Hả ? Anh làm hết hồn à . Dm giật bắn người .

-Anh kêu em mấy lần rồi đó cô nương à . Em nghĩ gì mà ghê vậy ?

-À, đâu có gì . Em đâu nghĩ gì đâu

-Không nghĩ gì mà sao anh kêu hổng nghe .

-Ờ, thì người ta đang nhìn trời, nhìn mây mà . Dm đỏ mặt chối .

-Ờ há, em bắt đầu biết chối quanh co rồi há . Thiên tặc lưỡi .

-Làm gì có, thì nghĩ chuyện mà .

-Cho anh nghe với được hôn ? Thiên cúi xuống nhìn vào gương mặt DM .

-Không được, không được đâu .

-Thiệt hả ? Anh đoán nha . Thiên bắt đầu suy nghĩ nhưng cặp mắt vẫn nhìn DM chăm chăm . Bất chợt DM nhìn lên và cô nàng vội nhắm cặp mắt lại thật chặt . Thiên bỗng thích thú cười tới rung cả người . Anh nói : "Em khỏi cần nhắm mắt lại mà ".

-Sao vậy, nếu không anh biết được thì sao ? DM vẫn nhắm nghiền mắt và trả lời .

-Bé My nè, anh đoán được rồi . Em đang nghĩ tới ......

-Nghĩ gì ? DM hồi hộp nhìn Thiên

-Nghĩ tới .....nè, em hông mắc cỡ khi nghe anh nói hả ? Thiên nheo mắt nhìn DM.

-Thôi, anh đoán gì kệ anh . Em hông muốn biết đâu . Dm đứng dậy và chạy đi thật nhanh . Cô lính quính va phải Thái đang từ dưới lầu đi lên .

-Sorry anh . DM cúi mặt đi 1 hơi .

-Chuyện gì đây ? Sao lại nhắm mắt đi mà không nhìn gì hết vậy nè ?

Đi thẳng ra ngoài, Thái khoanh tay lại đứng nhìn Thiên . Anh ta đang cười hết cỡ và có vẽ vui ghê lắm . Ngồi xuống cái ghế bên cạnh, Thái nói

-Mày chọc ghẹo gì bé My phải không ?

-Đâu có, tao thấy bé My ngồi đây nghĩ ngợi gì mà mặc đỏ bừng lên rồi mắc cở . Tao nói tao guess được em ấy nghĩ gì, rồi tự nhiên cô nàng đỏ mặt đứng dậy chạy tuốt đi 1 đường đó . Thiên khoái chí kể cho Thái nghe .

-Vậy hả ? Nè, coi bộ mấy ngày nay mày nhỏng nhẻo quá nha .

-Thì lợi dụng cơ hội 1 chút mà .

-Lợi dụng tay đau bắt người ta đút cho ăn nữa . Quá lắm rồi, tao đi nói cho bé My biết mới được . Thái hăm he .

-Đừng nha cha, cơ hội ngàn năm 1 thưở đó . Bi giờ tao mới biết trong đầu bé My đã có chút thay đổi rồi nhưng chưa được nhiều . Thiên nghiêm trang lại .

-Vậy mày muốn ra sao nữa ? Cưới liền hả thằng qũi .

-Đâu có, DM mới ra trường thôi, ít nhất còn phải đợi tới khi nào .....còn lâu lắm mày ơi . UT cũng vậy phải không ?

-Ừ, tao với mày phải "phòng không chiếc bóng" thêm vài năm nữa lận . Thái thở dài .

-Nhưng ít ra tụi mày còn yêu nhau, đi chơi rồi .....

-Thì mày cũng được vậy .

-Bé My từ bữa tới giờ hình như muốn trốn tao thì phải . Chắc tình cờ phát hiện ra đã có chút tình cảm với tao nên kinh ngạc rồi hoảng sợ thì phải .

-Vậy mày tính ra sao .

-Thì tới đâu hay tới đó chứ sao .

-Nghe nói bữa hôm qua Dm năn nỉ anh Vinh chở đi tìm nơi check email gì đó . UT nói là Nhật Minh email quá chừng luôn .

-Ờ, có nghe UT tiết lộ cho biết . Đối thủ của tao đó mày . Thiên thở dài .

-Vậy DM ra sao với Minh ?

-Thì UT nói là DM đã nói là coi NM như mày nhưng có lẽ Nhật Minh không cam tâm và vẫn yêu thích bé My . Nhiều lúc tao phát điên lên khi nghe DM quan tâm tới NM, nhưng tao biết như vậy là hẹp hòi .

-Đừng lo, bé My biết mình thương ai mà . Thái vỗ vai Thiên .

-Thì cũng cầu trời thôi . Thiên cầm ly cà phê của Thái vừa đưa và uống vội .

-Hey, tối nay đi ăn gỏi khô bò không hả ? Nghe anh Vinh nói chổ kia bán ngon ghê lắm đó .

-Ừ, đi thì đi .

-Thôi xuống dưới lẹ đi, còn chuấn bị nữa .

-Okay sir . Cả hai đứng dậy đi thay đồ đặng chuẩn bị cho cuộc đi chơi tối nay .

o 0 o

-Trời, em no quá hà . UT xoa bụng nhìn Thái .

-Ăn cả hai dĩa gỏi mà sao hông no được . Thái mỉm cười

-Tại ngon á .

-Hình như anh thấy ....anh thấy em mủm mỉm lên rồi đó nha Thanh . Thái chiếu tia nhìn lướt khắp người Uyên Thanh .

-Thiệt hả ? UT nhìn xuống người mình 1 lượt .

-Chứ còn gì nữa , Thái đứng nhìn UT .

-My nè, tao mập lên nhiều không hả ?

-Chút chút, nhiều hơn tao . DM cười tươi .

-Thôi, qua bển nhịn lại là vừa .

-Bây giờ mình đi đâu cho tiêu bớt hả ? UT vẫn chưa muốn về nhà .

-Tản bộ đi . Thái đề nghị .

-Thôi, em thấy mệt quá . Tụi anh đi đi . Em ngồi đây đợi nha . DM chỉ cái ghế đá và ngồi xuống đó .

-Vậy hai người đi dạo đi . Thiên ngồi xuống bên cạnh DM .

-Okay, tụi này đi đó . Thái kéo tay UT đi 1 cách tình tứ .

-My nè, em mệt hả ?

-No, em ăn no quá nên cái bụng hơi đau . DM ôm bụng cười .

-Thì mập lên cho đẹp mà, em ốm quá đi .

-Đồ của em bận thấy chật rồi đó .

-Mập lên chừng vài pounds nữa thì hết xãy . Thiên nheo mắt .

-Giống heo thì có .

-Em biết gì hông ? Hôm qua ngồi nghe nội nói chuyện đó, em nghĩ thế nào ?

-Uh ...uh ....thì em nói rồi mà . DM đỏ mặt không dám nhìn Thiên .

-Vậy .....vậy phải chờ đợi tới khi nào thì em mới biết là em có thích anh hay là không thích anh hả ? Thiên buồn xo nhìn Dm .

-Em làm sao biết được chứ . DM thấy thật ngượng ngùng khi phải đối diện với vấn đề này .

-Okay, anh đành chờ chứ đâu làm được gì . Thiên thở dài nhìn xa xa .

Cả hai ngồi đó không nói gì nữa mà chỉ nhìn đoàn người qua lại và mây bay . Giờ đây trong đầu óc họ có những dự tính quan trọng trong tương lai . Thiên mãi mê nghĩ về cái ngày mà anh trông đợi được đeo vào tay bé mèo của anh chiếc nhẩn cưới để biến lời hứa xưa thành sự thật . Anh yêu Diễm My đến day dứt, nhiều đêm nằm nhìn DM ngủ, anh thấy thật là hạnh phúc khi có được sự hiện diện của DM trên cỏi đời này . Không hiểu anh yêu cô vì lý do gì nhưng khẳng định 1 điều là không có ai có thể thay thế cô được . DM thì đang nghĩ nếu như cô mà chịu đám cưới thì làm sao có thể đi học được nữa . Bạn bè sẻ cười chết nếu biết cô đám cưới với Thiên . Tuy lòng cô bây giờ cũng bắt đầu thấy thích anh, nhưng điều đó chưa có nghĩa là phải đám cưới . Hơn nữa bây giờ cô chỉ mới 17 tuổi rưởi mà thôi, vẫn còn chưa đủ tuổi cho vấn đề này .

****

Ngày mai là đã đến ngày trở về lại Mỹ rồi nên dì Ngọc rất là ủ rủ khi tiển người thân đi xa . Tối nay cả nhà đông đủ không thiếu một ai cả . Bà nội cám ơn dì Ngọc đã lo lắng cho mọi người . Dì Ngọc nhìn DM và Thiên mà nói: "Hy vọng mai mốt tụi con mau báo tin mừng cho dì hay".

-Dạ, con cũng mong như vậy . Thiên tỉnh bơ .

Cả nhà ai cũng cười vì câu nói của Thiên . Bà nội vội nói: "Bây giờ thì bà nội đứng nhì rồi hả con ?"

-Đâu có đâu nội . Thiên thấy hơi quê .

-Cha mày ! Bây giờ cái gì cũng bé My hết đó . Ông xạo quá đi ông ơi . Bà mắng yêu đứa cháu nội trai .

-Nội à ! Nội nói gì đâu không, bé My đỏ mặt nữa rồi kìa . Thiên lãng sang DM .

-Thôi đừng đánh trống lãng nha ông . Bà Linh xen vào .

-Con đi soạn vali, hổng nói với nội nữa . Thiên đứng dậy đi lên lầu .

******

Đang soạn quần áo để vào closet, Diễm My nghe cuông cửa reng lên . Thầm nghĩ mommy có lẽ quay vào lấy gì đó mà bà đã quên, DM đứng dậy chạy tuốt xuống lầu . Nhật Minh xuất hiện ngay cửa trong có vẽ hấp tấp lắm .

-Ủa, anh đó hả ? DM cười tươi .

-Không mong anh tới hả ? Nhật Minh nhìn DM đắm đuối .

-Đâu biết anh tới nhanh như vậy chứ .

-Nhìn em thấy khác chút đó nha My .

-Là sao ? Xấu đi hay đen đi hả ?

-Là mập lên chút xíu, không đen gì hết và xinh lên nhiều . Nhật Minh vẫn đứng nhìn DM từ nãy tới giờ .

-Ờ, em cũng thấy mập lên 1 chút đó . DM cười .

-Em đi chơi vui không hả My ? NM ngồi xuống cái sofa nơi phòng khách .

-Vui, vui ghê lắm . Chừng nào rảnh em kể cho anh nghe . Bây giờ anh ngồi chờ em chút nha . DM đứng dậy định đi lên lầu .

-Nè, em làm gì hả ?

-Em đi lấy quà cho anh . Đợi em 1 chút .

Cô mang xuống 1 giỏ đồ đã được gói cẩn thận lại . Đưa cho anh gói quà trong tay, DM nói: "Nè, em lựa cái này lâu lắm rồi đó nha . Đứng mấy tiếng đồng hồ với Uyên Thanh mới có được nó đó nha ".

-Cha, anh được đặc biệt như vậy sao ? Nhật Minh thoáng vui trong lòng .

-Mỡ ra coi đi mà . DM ngồi xuống bên cạnh NM.

-Wow, em có mắt thẩm mỹ ghê nha My . Sao lại có tới hai món quà cho anh lận ?

-Thì cái áo thun đó là nơi em đi chơi nên em muốn tặng anh cho anh biết Đà Lạt là gì . Món thứ nhì, cái bức tranh đó là do em đã đem hình của anh ra cho người ta coi and biểu người ta vẽ cho giống như trong hình . Anh coi có được không ?

-Sao hổng vẽ hình của em mà lại vẽ hình anh chi vậy My ?

-Ai lại đi đem hình vẽ của mình cho người khác bao giờ . Chừng nào em như tiên giáng phàm thì lúc đó em sẽ đem hình em cho anh ngắm chán chết luôn . DM cười thích thú .

-Trời, em như vậy rồi mà còn muốn đẹp thêm nữa hả ? Tham lam quá đi cô nương ơi .

-Chưa đủ đâu , xời ơi anh biết hôn . Con gái Sài Gòn đẹp hết xẩy luôn đó, buổi tối mà anh thấy con gái thì anh sẽ tưỡng là anh lạc vào cỏi tiên đó . Hổng biết người ta ăn gì mà đẹp quá chừng hà .

-Em làm như em xí lắm vậy . Đẹp như vầy mà còn muốn đẹp thêm nữa, chắc thiên hạ xỉu đùng đùng vì em đó .

-Em nói thiệt mà, con gái Sài Gòn đẹp ghê lắm đó anh à .

-Toàn là son với phấn không đó cô nương, buổi sáng nhìn họ thì em nhìn hổng ra đâu đó .

-Sao anh biết ? Dm tròn mắt .

-Thì bạn anh đi VN về nói như vậy đó . Nó quen được cô nào đó buổi tối, nhìn cũng đẹp ghê gớm . Sau đó khi hẹn nhau đi chơi vào buổi sáng, nó dông luôn vì cô nàng xấu quá cở . Mặt mũi nhìn ghê quá nên nó nói đừng bao giờ thấy con gái đẹp vào buổi tối mà khen, toàn đồ giả không . Nhật Minh vừa nói vừa cười .

-Thiệt hả ? Trời, nghe anh nói thì một trời sụp đổ rồi còn gì .

-Chuyện có thật 100% đó cô hai .

-Em là cô tư chứ cô hai gì . DM liếc NM 1 cái .

-Cám ơn em nha My . Anh thích lắm .

-Nè, đi theo em, em cho anh ăn cái này nè . DM kéo tay NM ra phía sau phòng ăn .

-Gì vậy cô tiên ?

-Nè, em là cô tư chứ hổng phải tiên đâu à nha . Ghét anh ghê . Chọc người ta hoài .

-Nói thiệt mà, em đối với anh lúc nào cũng như tiên hết chứ hổng phải cô tư đâu .

-Cái miệng của anh ngọt tới chết người đó . DM nhéo NM 1 cái .

-Đâu có phê với em đâu kìa . And anh chả thấy ai chết vì anh hết .

-Có, có Mỹ Linh đó . Còn nhỏ Lệ Chi cũng kết anh lắm mà .

-Anh chỉ muốn em chết vì anh thôi, anh hổng cần mấy người đó đâu .

-Nhỏ Lệ Chi mà nghe được là nó buồn chết luôn and Mỹ Linh nó sẽ giết anh cho coi .

-Nè, sao em cứ nói Mỹ Linh với anh hoài vậy ?

-Thì ....thì ....nghĩ sao nói vậy mà . Anh Minh nè, hổm rày anh làm gì hả ?

-Thì đâu làm gì ngoài chuyện nhớ em . Anh học xong rồi và đã đi làm ở chổ kia . Cũng may mắn công ty đó đang cần người .

-Very good, congratulation anh . DM mừng quính lên như cô được job .

-My nè, em đi Vietnam có nhớ anh hông ? Nhật Minh chợt nắm Dm kéo tay cô lại hỏi nghiêm túc .

-Cũng nhớ .....nhớ vài lần á . DM thành thật trả lời .

-Vài lần thôi hả ?

-Vậy chứ anh muốn bao nhiêu lần ?

-Thôi, có cũng còn hơn không . Mà em có biết anh ở bên đây làm gì hông ?

-Làm gì hả ?

-Thì nhớ em chứ làm gì nữa . Nhớ chết đi được, em đi 1 tháng mà tưỡng chững như em đi cả năm . Mai mốt đừng đi lâu như vậy nữa nha My .

-Nói như thiệt vậy . Chán anh ghê . DM ngúng ngẩy định đi tiếp nhưng đã bị Nhật Minh kéo lại .

-Anh nói thiệt đó My à . Em có nhớ anh lúc em đi VN không hả ?

-Nói rồi mà, em nhớ vài lần đó . DM kéo bàn tay của NM ra khỏi tay mình nhưng anh nắm cứng quá .

-Anh muốn hỏi là em có nhớ anh như cái kiểu anh nhớ em hông kìa ?

-Không, không có . DM giận lên vì NM vần không buông tay cô ra .

-Thôi, anh không hỏi nữa . Đừng giận mà . Thấy DM giận lên nên NM buông tay cô .

DM bỏ đi 1 nước, cô ngồi xuống lục lọi gì đó trong tủ . Ngẩn đầu lên, cô nói: "Hôm nay cho anh ăn thử bánh trán này nè, ngon lắm đó". DM xách giỏ bánh trán ra và lột liền 1 cái đưa cho NM.

-Wow, thơm quá . NM hít hít mũi . Anh nhai ngon lành và ă 1 hơi hết ba cái bánh trán sữa .

-Sao anh ăn nhanh vậy ? Thôi, tới món khác nha . Thế là cô bưng hủ xoài chua ra và hai người ngồi nhai nhót nhép cả buổi . Chợt điện thoại NM kêu lên nên anh đành chùi tay và bắt phone .

-Hello !

.....

-Có chuyện gì không ? Giọng NM tỏ vẽ khó chịu .

..............

-Anh busy rồi và cũng hổng muốn đi chơi với em .

.........

-No, no, anh đã nói là không mà . Nhật Minh gắt lên .

........

-Bye nha, anh không rảnh . Xong Nhật Minh cúp phone và anh không vui .

-Nè, anh ăn tiếp đi . DM đẩy dĩa chùm ruột ngào đường tới .

-Okay, từ từ đã . Ăn mấy món này lát nữa xót ruột lắm đó My à . Thôi em đừng ăn nữa nha .

-Hổng sao đâu . Mà em cũng hết chổ chứa rồi . Anh ăn cho hết đi .

-Ờ, uh ....uh ....sorry em nha . Hồi nãy Mỹ Linh gọi đó .

-Vậy hả ? Vừa nói Dm vừa liếm ngón tay dính đầy đường của cô .

-Em hông thắc mắc gì sao ? NM nhíu mày nhìn DM.

-No, mắc mớ gì tới em chứ . DM cầm giấy chùi chùi ngón tay .

-Em không giận hả ? NM ngạc nhiên .

-Tại sao phải giận ? And em phải giận ai hả ? DM tròn mắt nhìn NM.

Nhật Minh thoáng buồn vì câu nói của Diễm My . Vậy là DM không có ghen lên khi ML gọi phone cho anh . Vậy là ....chẳng lẽ ????? Tự nhiên nghẹn cổ, Nhật Minh đứng dậy nói: "Để anh đi rữa tay nha ".

Trong lúc anh đi thì cái hand phone vẫn còn đang nằm trên thảm, nó lại reng lên . DM thấy vậy nên bắt phone

-Hello

-Là ai đó ? Giọng Mỹ Linh gắt gỏng

-Uh ....uh là My .

-Về rồi hả ? Vừa mới về là dụ dổ anh Minh tới đó ngay .

-Đâu có đâu . Ảnh .....

-Ảnh gì mà ảnh ? Ảnh đâu rồi hả ?

-Ảnh đang rửa tay .

-Nói ảnh mà không tới thì cái phone của ảnh sẻ reng hoài đó .

-Ờ, biết rồi .

-Đừng có dụ ảnh nữa, My phải biết là Linh thích anh Minh mà . Hổng có dành nổi ảnh với Linh đâu, đừng nằm mơ nữa . Lúc My đi VN, Linh gặp ảnh mỗi ngày đó . Tình cảm cũng có chút tiến triển, nhưng vừa hay tin My về là ảnh lại đi tới đó ngay . Tại sao My lại dụ dổ bạn trai người khác chứ ? My đã có anh Thiên rồi thì hãy buông tha cho anh Minh đi .

-My hổng có dụ ai mà . DM quính lên .

-Coi như Linh xin đó, tha cho ảnh đi . Từ đó tới giờ Linh chưa bao giờ xin ai điều gì . Hãy nghĩ tới Linh và tội nghiệp cho Linh đi nha .

-My ...My ....

-My hổng chịu hả ? Giọng Mỹ Linh nghèn nghẹn .

-Đâu có đâu . My đã nói với ảnh là chỉ xem ảnh như anh mà thôi .

-Vậy hả ? Vậy mà ảnh cũng còn tới đó nữa . Chỉ có nước My đám cưới thì ảnh mới hết hy vọng thôi . Chừng nào My đám cưới với anh Thiên vậy ?

-Uh ....uh .....

-Hãy tội nghiệp Linh đi nha , bây giờ Linh đã có con rồi, Linh chỉ còn anh Minh mà thôi . Linh ....Linh .....giọng cô nàng khóc ré lên .

-Linh nói gì ? Linh ....Linh pregnant rồi sao ? DM kinh ngạc .

-Đúng, anh Minh nói sẽ lo cho Linh . Nhưng Linh không dám tin điều đó khi My cứ để cho ảnh tới nhà hoài . Linh khổ lắm .

-Linh pregnant ....rồi sao ?

-Đúng vậy .

-Uh ....uh ....DM bàng hoàng đến run cả người .

-My có thể hứa với Linh điều này hông ? Giọng Mỹ Linh tha thiết gần như cầu khẩn .

-Linh nói đi, làm được thì My sẽ làm .

-Hãy đính hôn với anh Thiên, như vậy anh Minh sẻ không có lý do để tới nhà My nữa . Hãy thương dùm cho đứa con trong bụng của Linh đi .

-Cái đó, cái đó .....

-Cái đó, cái đó .......

-My không chịu hả ? Giọng Mỹ Linh đau khổ .

-My có thể nào kêu ảnh từng tới đây nữa mà không cần ....với anh Thiên không ?

-Nếu My nói được thì ảnh đã đâu tới nữa . Chỉ có nhìn thấy My với anh Thiên thì ảnh mới hết hy vọng . My tội nghiệp cho đứa con của Linh đi, chả lẽ My không muốn nó có ba như người khác sao ? Không có anh Minh thì Linh chỉ còn có cách ......Mỹ Linh ngập ngừng rồi ré lên liên tục .

-Nè, nè, đừng đừng nha . Cho My mấy ngày để My suy nghĩ đi . Anh Minh sắp ra rồi, hãy gọi lại nhà My sau nha .

-Okay, cám ơn . Nhưng đừng nói cho anh Minh biết là mình vừa nói chuyện, nhất là chuyện Linh có con đó . Ảnh sẻ mắc cỡ hông có nhận đâu . Linh khó khăn lắm mới làm cho ảnh đối xữ tốt với Linh 1 chút . Đừng hỏi ảnh nha .

-Okay, My biết rồi .

-My ráng giúp dùm Linh nha .

-My sẻ cố, bye há . DM cúp phone . Cô ngồi suy nghĩ .

Nhật Minh đi lên phòng khách rồi ngồi xuống cạnh DM . Hình như DM đang nghĩ gì mà coi bộ khẩn trương ghê lắm . DM chợt nhìn NM rồi hỏi .

-Anh Minh nè, anh mấy tuổi rồi há ?

-Thì lớn hơn em 4 tuổi đó . Sao hả, tính bói cho anh hả ?

-Thì hỏi cho biết vậy mà, vậy anh 22 rồi phải hông ? Đủ tuổi để cưới vợ rồi .

-Rồi sao hả ? Nhật Minh chăm chú nhìn DM.

-Bây giờ anh đủ sức để lo cho 1 người nữa rồi . DM nhìn NM, cô nói thật nghiêm .

-And ????

-Không có gì, em chỉ nói vậy thôi .

-Em có vẽ thần bí quá, em nói đi, em đang suy nghĩ chuyện gì hả ?

-Không có gì mà, em chỉ thắc mắc thôi .

Ding Dong Ding Dong

Dm đứng dậy mỡ cửa, Thiên Xách 1 giỏ gì đó hiện ra ngay trước mặt cô . DM mững rở vì không biết tìm cách nào để kêu Nhật Minh về . Kéo tay Thiên vào, DM nghĩ ngay đến anh có thể giúp đỡ cô .

-Anh tới rồi hả ? Lẹ đi . Em đợi nãy giờ đó .

-Vậy sao ? Thiên cười và cái cười đó stop lại ngay khi thấy trong phòng khách là Nhật Minh . Lấy lại bình tỉnh, Thiên đi tới bắc tay NM: "Hi Minh, khỏe không ?"

-Cũng okay . Thank you . NM vẫn đứng đó đợi DM bước vào .

-Nội sao hả anh ? Nội khỏe chưa ?

-Ông nội vẫn nằm hoài, chắc chưa hết bịnh . Bà nội kêu anh đem cái này qua cho em nè .

-Gì vậy hả ? DM nhìn vào cái giỏ trong tay Thiên . Thì ra đó là món gỏi ngó sen mà cô thích . Nuốt nước miếng, Dm xoa bụng nói: "Thôi, em đang diet mà, mập quá rồi".

-Hai người nói chuyện nha, NM đứng dậy định cáo từ .

Tiển NM ra cửa, Dm thấy mắt anh thoáng buồn . Có lẽ vì sự hiện diện của Thiên ở đây chăng ? Thôi dù sao cũng tốt cho anh ấy, để ảnh đừng hy vọng nữa . Cô thở dài quay trở vào .

-Bé My nè, em thiệt đợi anh hả ? Thiên hỏi ngay vì biết DM nghĩ gì .

-Thì em ....em .....hổng biết làm sao để cho ảnh về . Bỡi vậy mới nói như vậy .

-Cha ơi, quá lắm rồi . Thiên chắc lưỡi mấy cái .

-Gì chứ ? Em đâu làm gì ghê gớm đâu .

-Vậy mà nói hổng ghê gớm kìa . Mai mốt phải cẩn thận với em mới được, nếu hông bị em đuổi về kiểu này đó .

-Muốn về thì kêu anh đi chứ tội gì nghĩ cho nhiều . DM cười tỉnh bơ .

-Thôi chuẩn bị lẹ đi cô nương . Nội đang đợi em đó .

-Okay, đợi 2 chúc . DM đã học được cách nói này khi cô đi VN .

-Em nhớ dai lắm . Không đợi 1 chúc mà là tới 2 chúc lận . Vừa đủ thời gian cho em chuẩn bị há . Thiên cười ngất .

-Yes, it is .

o 0 o

Ăn xong, DM đang nằm trên chiếc ghế sofa mà nghĩ về chuyện ML đã nói với cô mấy ngày trước . Chả lẽ Mỹ Linh pregnant thật sao ? Ít nhất là 2 tháng như ML đã nói and mình chỉ đi VN có 1 tháng thôi mà . Sao anh Minh tỉnh bơ vậy ? Rỏ ràng là cái bụng của ML cũng đã tròn tròn chút rồi, cô ta còn đưa cho mình xem giấy tờ nữa là khác . Nhìn ML khóc thật là tội, DM đã hết giận Ml mà trái lại còn tội nghiệp nữa là khác . Còn nữa, hôm qua đứng ngoài cửa nghe bà nội than, cô thiệt thấy khó chịu . Bà thiệt muốn cho Thiên và DM đính hôn trước rồi sau khi cô học ra trường thì sẽ đám cưới . Nhưng lại không muốn ép DM nên chỉ lặng lẽ ngồi than với ông nội . Lúc đó có đầy đủ mọi người ở đó, chỉ thiếu mình cô vì cô và UT đang ăn mớ strawberry ngoài phòng ăn . Tình cờ đi vào rủ Thái và Thiên ra ăn chung, bỡi vậy cô mới nghe được câu chuyện .

Rối bời cả tâm trí, DM thay đồ và đi ra ngoài sau khi để lại cái note: "Con đi dạo 1 chút, lát sau con sẽ về ."

Lang thang qua mấy con đường mà cô vẫn không nghĩ ra được mình phải làm gì . Thích Thiên thì cũng có, tội nghiệp ML cũng có, muốn dứt khoát với NM để anh biết rỏ là cô chỉ coi anh như anh mà thôi, muốn cho ông bà nội và ba mẹ khỏi lo lắng ....và quan trọng nhất là ....cô cũng thích Thiên . Vậy tại sao mình không đám hỏi trước rồi học xong mới đám cưới ? Không hạp thì stop, cũng đâu có chuyện gì ? Gương mặt hớn hở lên, DM định rảo bước về nhà . Ngơ ngác vì không hiểu mình đang ở đâu, DM nhìn con đường mà cũng không biết được mình ở nơi nào .

Ghé ngang public phone, cô gọi ngay về nhà và gặp ngay bà Linh .

-Hello

-Bé My hả con ? Giọng bà Linh có vẽ vui mừng .

-Dạ, là con đây . Bác tới chơi lâu chưa vậy bác ?

-Bác tới nãy giờ rồi . Con đang ở đâu ? Mọi người đang kiếm con đó .

-Con ...con cũng không biết mình đang ở đâu nữa . Bác cho con nói chuyện với anh Thiên đi bác .

-Ờ, con chờ chút nha .

......

-My hả ? Em ở đâu vậy ? Giọng Thiên lo lắng .

-Em đang ở cái đường tên là .....

-Okay, anh tìm đường rồi tới đó ngay . Đừng đi đâu nha . Anh tới liền .

-Bye anh . DM cúp phone và ngồi chờ .

-DM đang ở chổ kia . Con đi rước bé My về nha mẹ . Thiên chạy ngay ra ngoài .

-Thiệt tình, đi mà hông nói đi với ai . Con cái hết nói nổi mà . Bà Kim phàn nàn .

-Thôi tìm được nó rồi . Đừng lo nữa . bà Linh cười .

Chiếc xe Mercedes 2 cửa màu silver vụt lướt qua trên con đường thật nhanh, trong xe là Thiên đang dõi mắt mọi nơi tìm hình dáng DM. Thấy bóng ai đó ngồi ở trên ghế đá, Thiên mừng rỡ thắng xe lại . Mỡ cửa xe, anh đi nhanh về phía DM

-Em làm mọi người sợ chết luôn .

-Em đi dạo mà, có để giấy lại trên bàn .

-Mẹ em tưởng em đi với anh, đến khi thấy anh thì mới biết em đi 1 mình .

-Uh ....uhh.....

-Thôi đi về lẹ đi cô nương, làm thót tim mọi người hoài . Thiên lắc đầu .

-Tại người ta mắc suy nghĩ công chuyện quan trọng nên mới đi lạc chớ bộ .

-Em nghĩ gì mà ghê vậy ? Không nghĩ ở nhà được sao ? Thiên nhíu mày .

-Lát nữa em nói cho anh biết .

Ngồi trong xe, DM hít 1 hơi dài rồi cô quay qua nhìn Thiên 1 hồi, cô muốn anh ngạc nhiên vơi quyết định này của cô . Hơn nữa cô muốn xem phản ứng của anh thế nào khi biết quyết định này . Cô nói :"Anh dừng xe lại đi, em có chuyện muốn nói với anh". Chiếc xe thắng lại sau đó và Thiên hồi hộp nhìn DM .

-Sao nghiêm trọng vậy ? Rồi, anh chuẩn bị rồi .

-Hôm kia em đã nghe ông bà nội nói chuyện lúc tối khi tình cờ định vào kêu anh và anh Thái ra ăn .

-Vậy hả ?

-Yeah, rồi em cũng nghe anh nói là anh muốn engage với em .

.....

Vẫn không nghe Thiên nói gì, DM tiếp tục nói: "Anh nghĩ sao hả ?"

-Thì chờ em thôi chứ sao nữa ? Anh không muốn ép em, em cũng đừng nghĩ tới ông bà nội cũng như lời hứa năm xưa . Hãy suy nghĩ cho cẩn thận, anh không gấp . Anh sẽ nói với nội đừng nhắc tới chuyện đó nữa . Thiên nhìn DM với cặp mắt buồn rã rời .

-Nếu như em nói cho biết là em đã nghĩ thông suốt chuyện này rồi thì anh nghĩ sao ?

-Hả ? Em đi dạo là để nghĩ chuyện này hả ? Thiên ngạc nhiên và hồi hộp .

-Yeah, nghĩ xong rồi .

-Vậy em ....em .....?

-Em đồng ý engage trước . Dm nhìn thẳng mặt Thiên để xem phản ứng của anh .

Gương mặt Thiên thay đổi hoàn toàn nhanh, ánh mắt anh như biết cười thật sự khi nghe tin này . Khóe miệng lấp bấp như không tin vào tai mình nữa . Nhưng vẻ hân hoan trên khuôn mặt vẫn tràn đầy hạnh phúc .

-Em ....em..... em nói em đồng ý engage với anh hả ?

-Ừ, anh thấy sao ?

Thấy Thiên lắc đầu như không tin vào tai mình, DM cười rồi cô bổng muốn chọc ghẹo anh . Cô nói:" Anh lắc đầu là hổng chịu hả ? Vậy thì thôi ".

-Không, không , anh chịu, anh chịu, anh hoàn toàn chịu . Thiên nói gấp rút .

-Vậy sao anh lắc đầu chứ ?

-Tại anh tưởng anh nghe lầm . Oh my god, là thiệt đó . Thiên vui vẻ quá nên ríu rít lên như 1 đứa trẻ .

-Vậy anh thấy sao ?

-Thì engage liền đó . Càng sớm càng tốt . Nhưng ....nhưng ....em đã suy nghĩ thật kỹ rồi hả My ?

-Ờ, kỷ rồi, cả tuần nay lận đó .

-Thiệt không hối hận hả ? Thiên hồi hộp chờ câu trả lời của DM.

-Never regret , còn anh ?

-Anh vui quá, hôm nay là ngày hạnh phúc nhất của anh . Thiên nhìn Dm trân trối . Ngừng 1 lát, anh hỏi nhỏ: "Anh có thể nào hug 1 cái không hả My ?"

Thấy DM không nói gì, Thiên vội kéo cô vào lòng . Đây là 1 ngày đáng nhớ cho cuộc đời của anh . Thiên ôm chặt DM với nổi mừng vui vừa được trọn vẹn . Anh thì thầm: "Anh mong đợi ngày này lâu lắm rồi, chỉ cần thấy được cái gật đầu của em là anh đã mãn nguyện ".

-Thiệt hôn ? DM nghe rạo rực con tim khi nghe Thiên thì thầm vào tai cô .

-Thiệt mà, anh vui quá à . Đẩy DM ra, Thiên vịnh hai bờ vai cô và hỏi: "Lý do nào khiến em đồng ý vậy My ?"

-Thì tại đồng ý thôi . DM mắc cỡ không dám nhìn Thiên .

-Nói đi mà, nói cho anh nghe đi . Thiên nài nỉ

-Tại muốn như vậy . DM cười

-Thiệt hông nói phải hông ? Thiên đe dọa .

-Không

-Thiệt hả ? Cho em biết thế nào là chữ "Không" . Thiên chỉa ngay hai ngón tay mình vào ngay eo của DM .

-Á, đừng mà, đừng mà, nhột quá à . DM la ơi ới và cố chụp lấy bàn tay của Thiên nhưng hoàn toàn vô dụng . Tiếng cười khúc khích của hai người đã lan tràn hạnh phúc . Hai gương mặt kề nhau, hai con tim đập thình thịch .......cả hai từ từ từ từ gần nhau hơn ......

Thật là khó đè nén cảm xúc khi đang kề sát vào khuôn mặt của Diễm My bấy giờ, cô cũng đang thở dồn dập như anh . Khuôn mặt họ càng lúc càng gần nhau hơn và điều gì tới thì nó sẻ phải tới . Họ đã không kiềm được cảm xúc của mình và môi kề môi, má kề má . Thiên âu yếm ôm lấy DM và đặt lên đôi môi cô 1 nụ hôn tưỡng chừng như là mãi mãi . Dm co người đón lấy nụ hôn đầu tiên của cô, đúng như người ta đã nói: "Nụ hôn đầu tiên sẻ không bao giờ có thể phôi phai". Chiếc xe vẫn ngừng nơi đó, bài hát "Vị Ngọt Đôi Môi" như đồng tình với Thiên và Diễm My .

Trong tình yêu, làm sao biết ai luôn chân thành

Trong tình yêu, làm sao biết ai hay lừa dối

Xin hãy cứ yêu đừng nên bối rối

Trái tim tự tìm ra lối, bước qua gian dối người ơi

Anh nhìn em, cười tươi trong đáy mắt em dịu dàng

Em nhìn anh 1 trời hoa bướm lung linh tỏa sáng

Muốn nói thế nhưng cần chi phải nói

Hãy nghe lòng ta khe khẻ, hát câu yêu chỉ một người .

Khi thời gian như đứng yên lại

Quá điên dại trong chiếc hôn nồng

Giữa hơi thở đê mê ngây ngất

Đắm say vị ngọt đôi môi

Cho dù mai vật đổi sao dời

Trái tim này cũng chỉ một người

Dù phải chịu trầm luân luôn nghìn kiếp

Vẫn yêu 1 mình em thôi .

Đang say sưa hôn nhau, DM bổng giật mình và đẩy Thiên ra . Cô đưa tay ôm ngực lại và mặt nhăn lên . Hít 1 hơi để thở, DM nhìn sang Thiên như thầm trách tại vì anh nên cô mới như vậy . Thiên còn đang say sưa với vị ngọt đôi môi nên cứ lẳng lặng nhìn Dm mà trong lòng vui như bắt phải vàng .

-Em đau hả My ?

-Yes, thở hổng được nữa . Tại anh hết á . Dm nhắm mắt lại để tâm hồn mình thư thả vì tim cô đã đập loạn xạ tự nãy giờ .

-Okay, my fault, my fault. Sorry em .

-Nè, anh tính sao đây ?

-Tính chuyện gì hả ?

-Chừng nào cho mọi người trong nhà hay chuyện mình sẻ engage .

-Dĩ nhiên là nói ngay lúc về chớ sao . Thiên hớn hở trả lời .

-Thiệt hả ? Vậy mắc cở lắm . DM lo sợ .

-Có gì đâu, ai cũng trông cho mình cưới cho rồi, chỉ ngại em còn đang đi học kia kìa . Thôi ráng học lẹ lên đi nha My . Anh sắp có tóc bạc rồi đó .

-Kệ anh chứ . Mắc mớ gì tới em . DM cố tình chọc ghẹo Thiên .

-Vậy em hổng sợ chồng sắp cưới của em già hay sao ? Thiên ngạc nhiên .

-Không đâu, càng già càng tốt . Càng xấu càng tốt nữa, khỏi sợ mai mốt mau già hơn anh .

-Trời, mới nghe lần đầu đó nha . Ai cũng muốn có chồng trẻ đẹp, còn em thì hoàn toàn ngược lại . Em nói có thiệt hay không vậy My ?

-Yes, người xấu thì ai mà giành làm gì , chỉ tiếc ...tiếc là anh hông có xấu như em nghĩ . Tiếc quá ....DM có vẻ tiếc nuối .

-Em hổng muốn ...muốn như anh hả ? Thiên hồi hộp .

-Phải chi anh xấu 1 chút thì em yên tâm hơn . Dm cười .

-Thôi đi cô nương, em ....weird quá đi à . Mình đi về nha My .

-Okay, tối rồi kià anh hai.

Chiếc xe lướt đi êm ả và họ thật vui vẻ bên câu chuyện với đề tài mới: "Lể Đính Hôn".

O 0 o

Hôm nay DM thật xinh trong chiếc áo dài cổ tròn màu hồng nhạt . Dưới tà áo dài là 1 miếng vải lụa dầy hơn so với phần trên của chiếc áo . Hai cánh tay được may bằng loại vải voan mỏng với vài cái bông rải rác trên cánh tay . Phần thân áo dài được ráp một cách công phu vì đây là loại vải lụa mỏng với độ dầy khác nhau . Ngay phần eo được thợ may may khéo đến nổi tất cả phần vải mỏng đều được tập trung nơi đây và có thể dễ dàng nhìn ra người đang bận cái áo này có 1 vóc dáng rất ư là tiêu chuẩn .

Ngắm nhìn con gái trong kiếng, bà Kim mừng thầm vì rốt cuộc cũng đã có lể đính hôn giữa Diễm My và Thiên . Diễm Thanh và Diễm Mai cũng đã bay sang tham dự lể đính hôn của cô em gái mình . Họ rất là thích Thiên vì cậu bé ngày xưa đã trở thành người rất ư là ga lăng và đẹp trai hết biết . Cái gì cũng bé My này, bé My nọ nên DM và DT rất thích người em rể này .

Buổi lể được diển ra trong không khí gia đình thật là nghiêm trang . Trên tay DM bây giờ là một chiếc nhẩn hột xoàn thật là to . Cô thấy quính lên khi nghĩ mình phải đeo nó từ bây giờ . Phải theo năn nỉ nội dữ lắm thì nội mới đồng ý khi nào đám cưới mới đeo vì cô phải đi học nữa . Cả nhà ai cũng cười vì biết được DM mắc cở khi bạn bè biết cô đã đám hỏi rồi .

Họ cũng có được những tấm hình nhìn cũng lãng mạn ghê gớm đó chứ . Người chụp hình đã đề nghị Thiên choàng cánh tay qua người cô và tay kia thì nắm lấy cánh tay đó kéo lại . Nhớ lúc đó, mọi người ai cũng cười dữ dội khi thấy mặt mày DM sượng ngắt . Xem ra, bà nội thật hài lòng khi thấy hai đứa cháu đã đính hôn xong .

Tối nay, Thiên xin phép đưa Dm đi coi phim . Sau khi xem phim xong, anh đưa DM ra bờ hồ và gặp ngay ông bà già mà dạo trước anh và cô đã có dịp gặp gỡ .

-Chào ông bà ! Thiên hớn hở tay trong tay cùng DM dạo bước .

-Oh, là cháu hả ?

-Ông bà khỏe không ?

-Cũng khá, cám ơn cháu .

-Hôm nay trời mát và đẹp ghê há ông ? Thiên kéo DM tới gần và ngồi đó nhìn ra hồ . Cô ngoan ngoản ngồi xuống bên cạnh Thiên .

-Hai cháu khỏe hả ? Bà cụ gợi chuyện .

-Dạ khỏe bà ơi . Bà thường ra đây lắm hả bà ? DM nhỏ nhẹ .

-Lâu rồi không gặp hai cháu, tưởng đâu không còn dịp gặp hai cháu nữa chứ .

-Dạ, tụi con bận quá nên không ra đây thường . Thiên mỉm cười .

-Hai cháu thật xứng đôi đó . Ráng nắm giữ lấy hạnh phúc nha con . Bà đoán cậu trai này thật hạnh phúc vì nụ cười lúc nào cũng thấp thoáng trong mắt của cậu ấy . Bà cụ nắm tay DM .

-Dạ, cám ơn bà .

-Ông bà cũng hạnh phúc lắm, con thật hâm mộ . Thiên tiá lia .

-Vậy hả ? Ông cũng không ngờ mình lại đầy bản lỉnh như vậy . Ông già nhìn Thiên rồi cười .

Sau đó, họ rời khỏi hồ và Thiên chở DM trở về nhà . Anh huýt sáo trong niềm vui trọn vẹn của mình . Thiên hỏi DM: em bây giờ có thể nào cho anh biết khi chụp hình em đã nghĩ gì không ?

-Thì mắt cở thấy mồ luôn chứ sao .

-Nhìn là biết ngay, chút xíu là đỏ mặt hà .

-Ai biểu anh đứng and làm theo ông thợ chụp hình làm chi, làm sợ thấy mồ luôn

-Thì như vậy mới có tấm hình đẹp chứ . Thiên cười thật to .

-Nói gì đâu không à .

Chiếc xe dừng lại trước nhà và DM bước ra ngoài . Vừa định đưa tay lên bấm chuông cửa nhưng DM đã bị Thiên chụp cánh tay lại . Anh nói: "Nè, sao hông mi anh 1 cái trước khi vào vậy hả ?"

-Gì nữa đây ? DM cúi xuống hổng dám nhìn Thiên .

-Bi giờ mình đã đính hôn rồi, em không cần phải mắc cở như vậy mà . Thiên cầm bàn tay của DM đong đưa như tỏ ý năn nỉ cô .

-Anh nha, nham nhở thấy ghê giống .....chưa kịp dứt lời thì môi của Thiên đã kề lên đôi môi của cô . Bờ môi tham lam của anh phủ xuống mê say, đắm đuối làm cho Diễm My khuất phục hoàn toàn và thân hình cô run rẩy trong đôi tay rắn chắt của anh . Nếu không bị ngộp thở thì có lẽ DM vẫng còn đang chìm trong hạnh phúc ngọt ngào đó, cô xô anh ra và cúi đầu xuống không nhìn anh .

-Em sao vậy ? Thiên thắc mắc .

-Không gì, anh thấy ghét . Lúc nào cũng vậy . Em đi vào nhà đó .

-Thôi được, thôi được rồi . Mai mốt có muốn kiss em, anh xin phép, có được hông hả ? Chắc chỉ có mình anh mới bị kiểu này thôi quá , Thiên giơ tay lên đầu hàng .

Cả hai đều cười thật vui vẻ và bước vào nhà . Mọi người vẫn đang thao thao bất tuyệt về chuyện đám cưới của ai đó . Thiên và Diễm My bước vào thì không khí lại sôi động hơn . Tới khuya họ mới chịu tan buổi tiệc và Thiên phải chở ông bà nội về . Anh nheo mắt ngầm nói với DM rằng anh đành phải chia tay cô . Ra đến cửa, anh nói nhỏ :"Mai gặp nha My, I love you"

Thế là đã 1 tháng sau khi họ làm lể đính hôn, Dm cùng Uyên Thanh cũng đã trở lại trường để tiếp tục học . Lần này, Dm không gặp được Mỹ Linh nữa vì nghe đâu cô ta đã mang 1 cái bụng bầu khá to rồi . Hôm nay DM đang đứng trong thư viện của UTD thì Nhật Minh đã đến . Kéo tay DM ra phía ngoài, Nhật Minh nói: "Đi, em đi với anh, anh có chuyện muốn nói với em".

-Hả ? Anh muốn nói chuyện gì ? DM ngạc nhiên và cô thầm nghĩ rằng chắc NM đã biết chuyện mình đính hôn với anh Thiên .

-Anh có chuyện rất quan trọng muốn nói với em . Em đi theo anh ra xe mau lên.

Nhật Minh kéo Diễm My đi ra xe, gương mặt anh bừng bừng sát khí làm cho DM thấy khớp vô cùng . Ngồi vào xe của Nhật Minh, DM bối rối với cái nhìn như muốn xuyên suốt con người cô .

-Anh nói đi, có chuyện gì ? DM lí nhí .

-Em đã engage tháng rồi phải không My ? NM cố kìm cơn giận lại .

-Yes, em engage rồi .

-Sao em không cho anh biết ? Anh vừa mới về trở lại Dallas là đã nghe tin em engage rồi . Mà chuyện đó anh biết được từ chính miệng của Mỹ Linh nữa kià . Em nói đi, tại sao vậy ?

-Mỹ Linh nói cho anh nghe hả ? Sao kỳ vậy ?

-Em nói đi, tại sao không đợi anh về ? Nhật Minh nhíu mày nhìn DM.

-Em phải nói gì với anh chứ ?

-Thì nói là em sẻ engage với anh Thiên của em, thì nói là em .....Nhật Minh ôm đầu 1 cách khổ sở .

-Anh ở đâu mà nói, thì em định khi nào anh về thì sẻ cho anh biết . Còn nữa, anh định tính chuyện của Mỹ Linh ra sao ?

-Tính chuyện gì ?

-Thì tính sao với cái bụng đó . Anh phải chịu trách nhiệm với Mỹ Linh chứ .

-Cái bụng gì ? Trách nhiệm gì ?

-Nè, anh không tính là .....đám cưới với ML hả ? Anh thiệt là ác mà , Dm thở dài tỏ vẻ khinh miệt Nhật Minh .

-Sao anh phải cưới Mỹ Linh chứ ? ML ăn chơi hoang đàng rồi đã có con, cô ta tới xin anh chăm sóc cổ . Em nghĩ anh phải rộng lượng ra tay cưới cổ trong khi anh không hề yêu ML hả ? Em đừng nghỉ anh thần thánh như vậy .

-Vậy ....vậy hổng phải con anh hả ? DM kinh ngạc nhìn Nhật Minh .

-Không bao giờ, anh làm sao có thể có con với Mỹ Linh trong khi ôm anh còn chưa ....ôm thì làm gì có chuyện có con . Đó là con của Phúc chứ hổng phải của anh . Nhật Minh nhìn DM nói 1 cách quả quyết.

-Vậy sao ....sao Mỹ Linh nói là anh đồng ý lo lắng cho nó and tình cảm giữa anh và nó đang tiến triển tốt đẹp .

-Em lại mắc bẩy của Mỹ Linh nữa rồi My à . Cổ lại gạt em đó . Tuy là cổ có con thiệt, nhưng nó không phải là con của anh . Chả lã em lại đi tin ML mà không tin anh . Em tận mắt nhìn thấy anh đối xữ với ML ra sao mà, làm sao anh và cô ta có thể chứ ? Hãy nói lại chuyện của em đi, tại sao em engage với anh Thiên ?

-Thì tụi em thích nhau thì engage, với lại tụi em cũng đã có hứa hẹn từ trước .

-Em ....em .....em còn đang đi học mà . Nhật Minh tức giận lên .

-Thì chỉ là engage thôi chứ có cưới đâu . Sau khi em học xong thì mới đám cưới lận đó . Mẹ em nói là em phải đàng hoàng kể từ bây giờ tại vì em giống như là .......là cái gì mà hổng được thân với ai nữa hết đó . Dm vẫn vô tư tâm sự với Thiên .

-Vậy ....vậy ....anh thì sao ?

-Thì anh cũng là anh chứ sao, em vẫn xem anh như là trước đây .

-Nhưng anh ....anh yêu em . Nhật Minh nắm lấy bàn tay của DM lên và nhìn cô 1 cách đau khổ .

-Nhưng em chỉ coi anh như là anh thôi, xin lỗi anh . DM rụt tay về và không dám nhìn NM nữa .

Không khí thật là nặng nề khi NM và DM im lặng không nói gì .

-Anh Minh nè, anh hãy xem em như Uyên Thanh nha, từ đó tới giờ em cũng coi anh như anh của em thì bây giờ hay mai mốt cũng vậy thôi . Diễm My nhìn Nhật Minh tâm sự 1 cách thành thật .

-Em nói vậy chứ làm không dễ đâu, anh đã thử cố gắng để xem em như là Uyên Thanh nhưng đã lâu lắm rồi mà anh vẫn làm không được . Thôi em cứ mặc kệ anh đi . Nhật Minh buồn bả .

-Anh ...anh đừng buồn em nha . Rồi một thời gian sau, anh sẻ bình thường thôi mà .

-Anh thiệt không còn hy vọng gì nữa hả My ? Em có chắc là em thật sự thích Thiên hay là vì lời hứa năm xưa ?

-Lúc đầu em cũng nghỉ rằng em sẻ không bao giờ thích anh Thiên, nhưng sau cái lần đi Vietnam này, tình cảm của em dành cho anh ấy mỗi ngày một nhiều thêm . Em không giải thích được tại sao lại như vậy, nhưng sau bao nhiêu việc em mới biết được là anh ấy yêu em nhiều hơn là em nghĩ . Cái đó làm em cảm động và có nhiều chuyện anh ấy thật là tỉ mỉ quan sát coi em ra sao . Có lần em bị 1 người ăn cướp lấy đi miếng ngọc trên cổ, ảnh đã không sợ nguy hiểm khi thấy em bị người ăn cướp đó, ảnh đã bị thương và máu chảy rất nhiều . Em sau này em mới phát hiện ra khi ảnh nằm đó bị chãy máu vì em, em đã khóc rất nhiều vì sợ ảnh sẻ chết đi . Lúc sau này, cái feeling của em dành cho anh ấy cũng khác đi, muốn gặp anh ấy mỗi ngày và hay nhớ về anh Thiên. Như vậy đó, my feeling đã thay đổi hoàn toàn.

-Thôi anh hiểu rồi, anh đã thật sự hiểu rồi . Em đừng nói nữa . Nhật Minh nuốt nước miếng mà thấy đắng cả cổ họng .

-Nè anh đừng như vậy mà . Em lúc nào cũng vẫn có 1 vị trí dành cho anh . Anh vẫn là người anh tinh thần của em. Hãy chúc phúc cho em đi . Dm chìa tay ra và chờ đợi câu trả lời của Nhật Minh .

Nhìn DM với ánh mắt tuyệt vọng, và cái chờ đợi nắm tay của DM, anh thở dài và miễn cưỡng nắm tay DM . Anh nói 1 cách thiết tha: "Anh chúc em được vui vẽ hạnh phúc mãi mãi ".

-Cám ơn anh . Dm mỉm cười nhìn Nhật Minh . Mong rằng sau này, em sẻ còn gặp lại anh .

-Anh cũng hy vọng là vậy . Thôi, em đi vào library đi . Chào em . Nhật Minh đắm đuối nhìn DM lần cuối vì trong đầu anh đã có 1 quyết định cho tương lai của mình . Cái nơi này ở lại thì đau lòng, mà đi thì anh lại không nỡ vì nơi đây có hình bóng người con gái anh yêu nhất . Nhật Minh à, mày phải làm sao đây ? Thôi hãy bỏ cuộc đi vì mày mãi mãi chỉ là người anh tinh thần của Diễm My mà thôi . Hãy chấp nhận số phận đi .

Hôm nay là sinh nhật của Thiên, cô suy nghĩ mãi mà vẫn không biết nên tặng gì cho anh . Đã vậy còn là Saturday nữa chứ, ngày mà Thiên đã nhắc đi nhắc lại bao nhiêu lần . Anh thầm mong cho nó mau tới vì nếu ai mà có sinh nhật thì muốn gì cũng được . Từ sáng sớm thì anh đã phone cho DM để đánh thức cô nàng dậy rồi .

-Hello, vậy đi em .

-Xời ơi, để cho người ta ngủ chút nữa mà . Giọng DM vẫn còn ngái ngủ .

-Dậy đi, anh đang trên đường tới nhà em đó .

-Hả ? Anh nói gì ? DM ngồi dậy ngay .

-Anh đang tới nhà em nè, sắp tới rồi . Em dậy đi nha .

-Làm gì sớm vậy ? Dm nhìn đồng hồ . Bi giờ chỉ mới 7 giờ rưởi sáng thôi mà .

-Thì mình có chuyện quan trọng phải làm mà . Em chuẩn bị đi nha . Bye bye . Thiên cúp phone và mỉm cười khoái chí . Anh đoán rằng nhất định Dm sẻ tung mền chạy đi chuẩn bị ngay vì cô không bao giờ muốn ai thấy mình mặt mày ngáo ộp nhất là vào lúc sáng sớm như vầy .

Đúng y như Thiên đoán, DM tung mền chạy vào phòng tắm và làm vệ sinh thật nhanh . Chui vào trong vòi nước, cô mĩm cười vì nghĩ đến sinh nhật của Thiên . Cũng may, nghe lời Uyên Thanh mua được 1 cái áo blue shirt và 1 cái tie đi kèm, anh vẫn thường mặc như vậy đi làm . Cô hy vọng anh sẻ thích nó . Loay hoay cũng đã 1 tiếng đồng hồ, cô đi xuống lầu thật nhanh . Thiên đã có mặt từ bao giờ và đang chơi cờ với ông Lộc .

-Con dậy rồi hả My ? Con gái gì mà ngủ trưa trời trưa trắng vậy hổng biết nữa .

-Trưa đâu mà trưa daddy, mới có 8 giờ mấy thôi à . Người ta giờ này còn đang mơ nữa kià, ai mà dậy sớm như daddy chứ . DM ngồi xuống sofa và nhìn vào bàn cờ . Cô hoàn toàn mù tịt vì những chữ tàu to tổ bố đang được sắp xếp theo hình sọc vuông vuông .

-Em đi uống sửa đi My rồi lát nữa mình đi . Thiên chỉ tay về ly sửa trên bàn đã rót ra từ lâu .

-Ờ, em biết rồi . DM đưa tay vói lấy cái gối nhỏ trên sofa và ôm nó như thể cô chưa tỉnh ngủ .

-Lẹ đi cô hai, anh Thiên chờ lâu lắm rồi đó . Ông Lộc hối thúc DM.

-Thì daddy chơi cho hết bàn cờ đi, con ngồi đây 1 chút . Dm nói xong thì cô co giò lên và nằm xuống .

-Trời, đừng nói giờ này em ngủ ráng nha My . Dậy đi cô nương .

-Cho nằm chút xíu nữa đi mà . Người ta đang mơ tới khúc hấp dẫn đó . Dm nhắm mắt lại .

Đứng dậy đi lấy ly sửa tới cho DM, Thiên nói: "Nè, uống lẹ đi, em phải cần uống sửa thì mới được, kỳ rồi bác sỉ nói là em thiếu nhiều vitamin lắm, uống đi nha ".

-Muốn nằm chút cũng hổng được với anh nữa . DM càu nhàu nhưng cũng ngồi dậy uống hết ly sữa .

-Con phải lo cho con chứ đừng ỷ vào người khác nha . Không biết lo cho mình gì hết đó, làm như còn nhỏ lắm vậy .

-Daddy à, con mới có 18 tuổi thôi à , còn nhỏ lắm . DM nủng nịu ôm lấy tay ông Lộc

-18 tuổi cở con thì người ta đã có mấy đứa con rồi kià .

-Daddy nói gì vậy ? Ghê quá .

-Breakfast để trên bàn kià My, em đi ăn đi . Anh chơi xong sẻ đi .

-Ờ, em biết rồi . DM đứng lên và đi lại bàn ăn .

Hôm nay Thiên đưa cô tới 1 cái hồ ở Tyler, một nơi rất là đẹp cách Dallas 2 tiếng đồng hồ lái xe . Cả ngày ở đó ngắm cảnh và đi dạo chung quanh, DM mê mệt với những cảnh đẹp nơi đó . Dù bàn chân đã mõi, cô vẫn muốn đi tiếp nếu không có sự hối thúc của Thiên thì chắc cô đã quên luôn là phải đi về .

-Nè, em mệt chưa ? Hôm nay đi bộ nhiều quá phải hông ?

-Muốn chết luôn nè . DM bật cái ghế ra phiá sau và nằm xuống .

-Cũng may là mình đã đem theo đồ ăn, chứ không thôi đói chết luôn .

-Anh thấy món cocktail có được hông ?

-Được chứ, nhưng thiếu chút đồ đó . Thiên quay sang nhìn DM .

-Thiếu gì, em nếm rồi mà . Dm ngạc nhiên và ngồi dậy .

-Thiếu chút gia vị lần đầu em bỏ vào ly cho anh ăn đó . Thiên khoái chí cười .

-Làm tưởng thiệt, anh nha, thiệt là qủi quái mà . DM nhéo Thiên 1 cái .

-Ui, ui, nói thiệt nha, nhờ cái gia vị đó nên mỗi ngày anh lại thương em nhiều hơn .

-Nói gì đâu không à . DM liếc Thiên 1 cái .

-Thiệt mà, càng ngày anh càng thương nhiều hơn, chắc mai mốt anh hổng có thương ai nữa hết á . Cho nội xuống thứ nhì từ lâu rồi .

DM cười khúc khích đoạn cô nghiêm mặt lại nói: "Anh nha, xạo xự không à, thương nhất mà bữa thấy anh đứng nói chuyện với Marie đây "

-Nói chuyện thôi mà, anh hỏi Marie có thấy em không ?

-Hỏi gì mà lâu vậy ? Em với UT đứng trong library nhìn ra thấy anh nói chuyện lâu lắm đó . Dm làm mặt giận .

-Thì Marie nó hỏi anh đang làm gì, ở đâu, có gia đình chưa ?

-Rồi anh nói sao ?

-Thì anh nói anh có gia đình rồi, vợ đang học ở trường này nữa .

-Anh nói thiệt hả ?

-Ừ, anh nói như vậy đó. Rồi Marie nói cổ hổng có care vì anh đây rất là handsome dưới mắt cô ta . Thiên cười quê .

-Vậy hả ? DM đâm lo trong bụng .

-Ờ, con gái gì đâu mà trống trơn, không có nử tính gì hết . Anh thắc mắc sao đi học mà Marie có thể bận được những bộ đồ như vậy hả My ?

-Oh, thì muốn bận sao thì bận mà anh .

-Đi học gì mà bận đồ thấy oải . Ủa mà sao anh không thấy Mỹ Linh nữa ?

-Oh, đang chờ ngày sanh mà, nghe nói là con trai đó . Phúc cũng đã chịu đám cưới với Mỹ Linh rồi .

-Sao lúc trước em nói là anh Minh sẻ lo cho ML mà ?

-Đâu phải con ảnh đâu mà ảnh lo . Hơn nữa lâu rồi em không gặp ảnh . Ảnh đi Austin từ lâu lắm rồi . Nghe ảnh nói ảnh xin transfer về Austin để gần ba mẹ ảnh hơn và company của ảnh đã okay .

-Sao em rành vậy ? Vậy anh Minh có thường gọi phone cho em không ?

-Cũng có, 1 tuần 1 lần . DM thành thật .

-Vậy hả ? Gương mặt Thiên bổng buồn xo và anh không hỏi gì nữa .

Thấy tự nhiên Thiên im lặng, DM cũng chẳng muốn nói thêm gì . Cô không biết phải giải thích thế nào cho Thiên hiểu là cô chỉ xem Nhật Minh như người anh của mình thôi . Nghĩ vậy, cô bèn quay sang Thiên và hỏi : "Nè, sao anh lại im lặng vậy ?"

-Vậy em muốn anh nói gì hả ?

-Sao hông hỏi em là em có feeling gì với anh Minh không ?

-Đó là quyền tự do của em, em có quyền giao du với bất kỳ người nào nhưng chỉ được là tình bạn bè bình thường mà thôi . Anh không có cản trở em .

-Anh có tin tưởng em không ?

-Tin nhưng anh hông có tin anh Minh của em . Tuy anh có nổi cơn ghen lên khi thấy anh Minh của em ghé nhà hoài nhưng anh không có thể cản trở em vì đó là quyền tự do giao thiệp mà . Thiên cười méo miệng .

Ôm cổ Thiên thật nhanh, DM nói vừa đủ để anh nghe: "Em đối với anh Minh cũng như đối với anh Thái vậy đó, là tình cảm của 1 ngưòi em đối với 1 người anh, là brother and sister chứ hổng phải thuộc vào loại lover đâu anh à . Hãy tin tưởng em cũng như tin tưởng anh Minh, ảnh đã đi Austin rồi ".

Thắng xe lại, Thiên thật là hạnh phúc khi nghe câu nói này của DM. Thiệt ra anh không phải không tin tưởng Dm mà là anh cứ thấy Nhật Minh hoài nên đăm ra thấy lo sợ . Anh vuốt tóc DM và nói 1 câu vô cùng ngọt ngào nhưng cũng rất quan trọng: "I love you more than I can say".

Anh kéo DM ra và nhìn đắm đuối vào mắt cô, Diễm My đẹp vô cùng dưới buổi tối hôm nay, keó gương mặt cô lên để gần gương mặt mình anh âu yếm: "Anh yêu em quá à, tình cảm anh dành cho em bao ngày qua có làm cho em xúc động không hả bé My ?"

-Có chứ, Dm ngập ngừng mắc cở .

-Thôi đi cô nương, em khỏi nói anh cũng biết mà . Ghét nhất là em, mà yêu nhất cũng là em . Dứt lời, anh siết chặt cô muốn nín thở . Chưa kịp nói gì thì đôi môi cô đã bị bịt kín bởi môi anh và 1 nụ hôn áp đảo tinh thần đã ụp đến . Cái hôn tham lam, mạnh bạo, rồi từ từ dịu dàng, mơn man vành môi rát bỏng đê mê . Diễm My nghe lòng mình lơ ngơ mụ mị bởi bờ môi quyến rũ của Thiên, cô bổng nhớ đến chiếc răng khểnh của Thiên lúc mới anh gặp lần đầu . Đẩy Thiên ra, DM cười khùng khục, cười đến chãy cả nước mắt trước sự ngạc nhiên của Thiên .

-Em cười gì vậy hả bé My ?

-Thì cười anh chứ ai . Dm vẫn cười run cả người lên .

-Anh có gì cho em cười ?

-Có chứ, có cái răng .

-Hả ? Em nói gì vậy ? Thiên ngạc nhiên .

-Em muốn nói là cái răng mọc mất trật tự của anh đó, cái răng ngang tàng của anh nó có duyên vô cùng .

-Vậy hả ? Em không bị đau khi mình kiss nhau chứ ? Thiên nheo mắt nhìn DM .

-Hi hi hi em nhớ lần đầu khi gặp anh và ngồi ăn chung với anh đó . Lúc đó, em mới vừa lén lén nhìn xem người được giới thiệu tên là Thiên đó . Em biết là anh nhưng chưa có nhìn kỷ, rồi khi lúc anh nói chuyện với anh Thái, em lén nhìn thì lúc đó anh đang cười với anh Thái . Em phát hiện ra anh có cái răng rất là có duyên và khi đang nhìn anh thì bị anh quay lại .

-Rồi sao nữa hả ? Thiên thích thú nắm lấy bàn tay DM .

-Thì em quính lên nên gắp đại cái gì đó bỏ vào chén chứ sao . Ai dè đó là rau vấp cá, hại em cầm lấy ly nước của anh mà uống thật nhanh . Thiệt lúc đó muốn chết luôn vì nuốt phải cái thứ rau thấy ghê đó .

-Rồi em giận anh nên đau tim chứ gì ?

-Yes, tại anh nói em uống lộn ly nước của anh nên em mới quê như vậy, nhất là thấy anh lấy cái ly nước của em uống cùng 1 chổ nên em mới tức lên .

-Có phải em định nói là mai mốt anh không được làm em tức phải hông My ? Thiên âu yếm nhìn DM .

-Cũng tốt mà , Em thấy mắc cười quá . DM lại cười tỉnh bơ .

-Vậy bây giờ có còn thấy cái răng của anh có duyên hông ?

-Ừ,còn chút chút . Dm cười cười .

-Vậy anh có được thưởng gì khi có cái răng ngang tàng không hả ?

-Anh muốn được gì ?

-Mi em đó . Thiên vừa nói vừa chồm tới DM.

-Đừng nha, đừng nha, lúc nào cũng mi, lúc nào cũng kiss . Dm la ơi ới và họ lại cùng nhau nếm vị ngọt đôi môi . Hạnh phúc đang dâng tràn trong trái tim của hai người đang yêu nhau .

o 0 o

Bốn năm sau .......

Thời gian dần trôi, trong buổi tiệc ra trường của mình, Dm cùng Uyên Thanh đang nhận được lời chúc mừng cũng như hỏi thăm từ phía bạn bè . Ông bà nội cũng như ba mẹ đã thật là vui vẻ khi thấy DM đã học xong . Nhật Minh cũng đã về lại Dallas để chúc mừng cho Diễm My và Uyên Thanh . Anh trông chững chạc lên và già dặn ra .

-Hi anh Minh, anh khỏe không ? Dm tươi cười ôm chầm lấy Nhật Minh sau gần 4 năm không gặp mặt .

-Anh cũng bình thường, còn em . Nhật Minh nhìn Diễm My thật tự nhiên .

-Em cũng okay, anh coi em có khác không hả ? DM tự nhiên xoay 1 vòng .

-Có, khác hơn lúc xưa nhiều . Em đẹp hơn và tươi nữa .

-Thank you, chỉ với câu nói này của anh cũng đủ để em đãi anh ăn 1 bửa rồi .

-Vậy sao ? Anh nói thiệt mà . Trong mắt anh, em lúc nào cũng đẹp hết . Nhật Minh vẫn nhìn Diễm My bằng ánh mắt như lúc xưa . Anh cũng không tin sau gần 4 năm gặp lại, tình cảm tưởng đã nguôi ngoai nhưng hôm nay khi gặp lại anh chợt phát hiện ra tình cảm vẫn còn trong anh như ngày nào . Quay đi nhìn nơi khác, Nhật Minh cố dìm cảm xúc mình xuống và anh vội uống 1 chút rượu .

-Anh về đây bao lâu hả anh Minh ? Dm rối rít sau 1 thời gian dài không gặp NM, cô muốn biết hiện tại anh sống như thế nào .

-Em thiệt muốn biết hả ? Hay muốn anh thật nhanh đây ? Nhật Minh cười buồn .

-Ừ, anh ra ngoài kia đi, chổ này ồn quá không nghe gì hết . Đợi em chút nha anh, em đi nói với UT 1 chút .

Diễm My quay lại và kéo tay Nhật Minh đi ra phía ngoài để trò chuyện . Cô bắt đầu thật nhanh .

-Rồi anh nói đi, em thiệt muốn biết coi anh đã làm gì ?

-Thì anh vẫn đi làm ở Austin và vẫn sống với ba mẹ anh . Anh đã tập trung hết sức mình để đi làm, mỗi ngày ít nhất là 10 hours, đủ để cho anh mệt đừ người . Có như vậy anh mới không nghỉ tới chuyện khác .

-Vậy mệt ghê lắm . Dm tỏ vẻ lo lo .

-Vậy hả ? Anh còn thấy vậy cũng rảnh quá nên đã đến cộng đồng của người Việt để xin dạy thêm tiếng Việt cho mấy em nhỏ nữa . Như vậy thì anh mới có thể làm luôn Saturday and Sunday . Anh rất cần cái schedule của anh nó đầy lấp hết để anh có thể tập trung tinh thần lại .

-Oh, vậy ....vậy .....Dm ngập ngừng nhìn NM .

-Có phải em định hỏi anh có bạn gái chưa phải không ? Nhật Minh quay sang nhìn DM .

-Dạ đúng, anh có bạn gái chưa ?

-Còn chưa, anh ....anh .....muốn tập trung vào công việc mà thôi . Ngoài ra anh không còn muốn nghỉ tới chuyện gì khác nữa hết . Nhật Minh buồn buồn nhìn ra xa xa . Anh rất muốn tâm sự cho Diễm My biết là hằng đêm anh vẫn nghĩ về cô, rằng anh vẫn lâu lâu lái xe từ Austin về Dallas để thăm cô and lẳng lặng nhìn cô trong bóng tối mà không dám gặp mặt . DM, em có biết là anh thật khổ sở khi không thể nào lấy bóng hình em ra khỏi tâm trí anh không ? Ước gì có phép lạ gì đó để cho anh bị mất đi cái khoảng ký ức đó thì giờ đây anh đã có được một cuộc sống bình thường như bao nhiêu người khác . Được sống vui vẻ thoải mái bên cạnh người mình yêu nhưng anh đã không có được hạnh phúc trọn vẹn . Bù lại anh đã thành công trên phương diện sự nghiệp, với quyết tâm vùi đầu vào công việc để muốn mình quên đi Dm, Nhật Minh đã rất thành công về mặt này . Anh hiện giờ đã trỡ thành một Vice President cho 1 company lớn nhất Austin.

Diễm My vẫn ngồi đó nhìn Nhật Minh mà tâm trí cô thì đang nghĩ về chuyện xa xưa . Thưỡ đó, cô và Nhật Minh thật vui vẻ bên những câu chuyện cười thật dí dỏm, bên những món trái cây chua lè mà Diễm My đòi ăn, bên những dĩa kem lạnh ngắt vào mùa đông mà họ cùng nhau trốn đi ăn . Cũng có cả đống kỷ niệm đẹp đó chứ, không thể nào quên được cả . Chỉ mổi một chuyện là tình cảm đã không đi đến cho DM vì anh không phải là người cô yêu .

Nhật Minh quay lại nhìn Diễm My và phát hiện ra DM đang suy nghĩ chuyện gì đó mà nét vui buồn thoáng hiện ra trên khuôn mặt . Anh cứ nhìn như để khắc cốt ghi tâm hình ảnh người con gái anh đã và mãi mải yêu . Tuy rằng DM đã không yêu anh, nhưng tình cảm đó anh sẽ mãi chôn dấu và không bao giờ nhắc đến nữa . Diễm My, sẻ không có ai có thể thay thế vị trí của em trong tim anh, không bao giờ . (Trùi, NN cảm động quá hà)

-Em suy nghĩ gì mà ghê vậy bé My ? Nhật Minh nồng nàn nhìn DM.

-Không gì, em đang nhớ lại anh chở em đi ăn Banana Split ở Braum vào mùa đông đó . Thật là vui . Dm tươi cười gật đầu .

-Vậy hả ? NM cũng cười nhẹ .

-Hay mình đi ăn Bababa Split nha anh ?

-Bây giờ sao ? Em đang có party ở bên trong mà .

-Thì có UT ở trong đó rồi . Em đã nói nó là em nói chuyện với anh 1 chút .

-Vậy em có cần cho anh Thiên biết không ?

-Thôi khỏi đi, em cũng không biết ảnh đang ở đâu nữa kià . Anh Thái cũng trốn mất biệt rồi .

-Em chắc là không có problem gì chứ ? NM e dè .

-Không mà, bi giờ chỉ muốn ăn Banana Split thôi . Mình đi đi anh . Dm nắm tay NM lôi đi .

*****

Chiếc xe dừng lại ngay tiệm kem và họ order banana split. Ngồi trong xe ăn kem vào lúc này, Dm thấy lạnh đến tê cả tay . Cô cười nói suốt buổi vì những câu chuyện dí dỏm của Nhật Minh và những kỷ niệm lúc trước . Sau khi ăn xong, Nhật Minh chở Diễm My về lại nơi đang có buổi party dành cho những sinh viên ra trường năm nay . Bước xuống xe, DM xuýt xoa : "Lạnh quá à, mình đúng là điên khi đi ăn kem vào mùa đông há anh ".

-Ừ, là em muốn mà . Nhật Minh cười cười .

-Thôi đi vào trong cho rồi để anh Thiên chờ đó . Em cầm lấy cái áo này bận đở đi, cái áo lạnh của em mỏng lét thì làm sao đủ ấm chứ .

-Okay, tự nhiên gió thấy lạnh quá . DM chụp lấy cái áo vest của Nhật Minh và trùm kín người .

-Bye bye em, anh đi nha . Nhật Minh vẫn ngồi trong xe .

-Hả ? Anh đi hả ? Không vào trong sao ? Dm ngạc nhiên .

-Thôi, em đi vào 1 mình đi . Quà ra trường của em anh đã đem tới nhà và gởi cho bác trai rồi . Congratulation and chúc em hạnh phúc . Nhật Minh ráng nở 1 nụ cười thật tươi mà trái tim anh đang rỉ máu .

-Thank you anh, chừng nào em có thể gặp anh lại ?

"Ngày nào em còn chưa lầy chồng là anh vẫn có thể gặp lại em, nhưng anh Thiên không vui đâu" . Rất muốn nói câu này với DM, nhưng anh đành lặng im mà chỉ cười buồn rồi nói: " Còn nhiều dịp lắm cô nương à".

-Okay, bye anh . DM bước ra xe và chạy tuốt vào trong .

*************

Đang tìm xem Thiên ở đâu dưới tầng lầu cuối cùng, DM đứng chết sửng khi nhìn thấy Marie đang cặp cổ Thiên trong điệu slow mùi mẩn . Hình như Thiên đang cười cười nói nói gì đó mà gương mặt anh đang vui vẻ thấy rỏ . Dm đứng đó nhìn 1 cách nghẹn ngào, nước mắt viền mi, cô chụp vội cánh cửa vì trái tim đã đập những nhịp đau lòng . Cô đã ghen lên khi thấy Thiên đang tay trong tay cùng Marie trong điệu slow nồng nàng tình tứ .

Người của Thiên kề sát vào người của Marie, cô nàng ỏng ẹo đến ...phát rùng mình . Bộ ngực cô ta đang kề sát vào nơi trái tim của Thiên và anh đang du dương dìu Marie dưới ánh đèn màu đó .

Trái tim đau đớn khôn tả, DM đứng không vững nữa và cô lảo đảo với niềm đau này . Uyên Thanh đã thấy Diễm My ngay tù khi cô vừa bước vào nhưng UT đã không chạy tới . Đứng nhìn xem Thiên như thế, DM quay người trở ra và cô bỏ chạy thật nhanh .

Uyên Thanh chạy nhanh tới kéo tay Thiên ra và nói: "Thôi rồi, My nó đã chạy ra ngoài rồi và hình như đau tim nữa đó anh Thiên à".

-Vậy làm sao đây ? Hai người hại chết người ta mà . DM mà giận lên là tao giết mày đó Thái . Thiên lúng túng bực mình .

Marie đâu biết 3 người đang nói gì, cô ả đang say sưa dance với Thiên, đang thả hồn vào điệu slow mùi mẩn đó . Cứ tưởng Thiên đã sa vào trong vòng tay đầy quyến rủ của mình, Marie rất đổi vui mừng . Cô ta đêm hết biệt tài cũng như sắc đẹp thân thể để "câu" Thiên nhưng không hề biết Uyên Thanh và Thái đã cá với Thiên . DM đã ghen lên và bỏ đi vì ghen . Anh không nghĩ DM lại ghen tới độ như vậy .

Kéo tay Thiên như muốn tiếp tục nhãy với mình, Marie ngã vào lòng Thiên lã lơi quyến rủ . Thiên đỡ Marie cho cô ta ngã vào vòng tay của Thái và chạy đi ra ngoài . UT và Thái cũng chạy ra thật nhanh để tìm xem DM đang ở đâu .

Nói về Dm khi chạy ra ngoài, cô chạy mà không biết hướng mình đang chạy là đâu nữa . Trái tim đập rất là nhanh và lại đau đớn nữa chứ . Thình lình bổng có 1 bàn tay của ai đó nếu lại và ghị thật chặt . DM ngước nhìn và thấy bóng Nhật Minh trước mặt . Cô ôm chầm lấy anh khóc nức nỡ .

Nhật Minh vẫn còn ở đây, anh chưa chạy xe rời khỏi khu vực này . Vẫn đang ôm ấp kỷ niệm cuối cùng của DM tặng mình vào ngày hôm nay, anh rả rời suy nghĩ . Chợt thấy bóng DM lao nhanh ra và cô hình như đang khóc thì phải . Lao nhanh ra khỏi xe, Nhật Minh chụp được cô .

Dm nói nhanh: "Anh có thể nào chở em đi khỏi cái chổ này được không ?"

-Chuyện gì xãy ra vậy My ?

-Em muốn đi khỏi chổ này, anh có đi hay không ? DM hét lên .

-Okay, okay, đi thì đi . Dìu DM vào xe and chiếc xe lao đi thật nhanh .

DM vẫn ngồi bất động nhìn ra đường mà không nói gì . Cô không muốn về nhà nên NM cũng chẳng biết đi đâu . Anh cho xe chạy vòng vòng khoảng chừng hai tiếng đồng hồ . DM đã dựa vào thành ghế và nhìn ra đường . Nhật Minh dừng xe lại và im lặng đợi chờ xem DM sẻ nói gì với anh . Lát sau, cô nói nhỏ: "Em khát nước quá anh Minh ơi".

-Trời, anh đang lo nãy giờ đó . NM thở phào nhẹ nhỏm .

-Mình đi kiếm gì uống nha anh .

-Ờ, em muốn uống gì ?

-Muốn café ở Starbuck đó . Dm nói tỉnh bơ .

-Okay, mình tới đó nha . Nhật Minh chìu theo ý DM .

Sau khi đem ly café ra và uống ngay nữa ly vào, DM thở dài và nhìn NM, cô hỏi: "Sao anh còn ở lại mà chưa đi về vậy ? Em tưởng anh đi lâu rồi đó chớ".

-Uh ...uh ....tại anh chưa muốn về mà . NM ấp úng .

-Cũng may em gặp được anh, nếu không em cũng không biết tối nay em đi đâu nữa . Đừng biểu em về nhà, em không muốn về nhà đâu . Mẹ em đã cho em tối nay đến ngủ ở nhà UT rồi, bỡi vậy sẻ không ai biết chuyện gì xãy ra cho em đâu . Dm bắt đầu khóc ngon lành . Từng gịot, từng giọt nước mắt rơi trước mặt Nhật Minh.

-Nè, em có chuyện gì vậy My ? Nói cho anh nghe đi .

-Anh Thiên, anh Thiên ảnh ....ảnh .....DM khóc ré lên .

-Ảnh sao hả ? NM hồi hộp .

-Ảnh ôm Marie trong kia kià . Dm thúc thích kể lại sự việc cô tận mắt nhìn thấy cho Nhật Minh nghe .

-Dance thôi mà My, không có gì đâu . NM an ủi DM.

-Nhưng em, em không chấp nhận được chuyện đó . Ảnh ôm sát ghê lắm và còn cười nói như ảnh cười nói với em vậy đó . DM giọt ngắn giọt vài .

-Thì không nên dance với người con gái khác, nhưng biết đâu khó từ chối người ta mà em . Hổng có gì đâu, em đa nghi quá .

-Không , không, em không chấp nhận những cử chỉ như vậy .

-Thôi, đừng như vậy mà My . Nghe lời anh, hảy để cho anh Thiên giải thích coi tại sao ảnh dance với Marie nha . Em đâu thể nhìn thấy sơ sơ rồi giận ảnh chứ phải hông ? Nhật Minh vỗ vai DM .

-Bây giờ em mới biết em .....em .....không chịu được khi thấy ảnh như vậy . Có phải em ngu lắm không anh ? DM hít mũi .

-Không đâu, cái đó gọi là ghen đó . Em không chịu được khi thấy người con gái khác bên cạnh anh Thiên của em . Em đã yêu anh Thiên sâu đậm rồi đó My . Nhật Minh buồn rầu an ủi DM .

-Vậy hả ? Thiệt hôn ? DM ngước nhìn NM.

-Ừ, tin anh đi nha . Em hãy nghe ảnh giải thích xem chuyện gì xãy ra .

-Nhưng ....nhưng ....em chưa muốn gặp mặt ảnh .

-Vậy tối nay em làm sao ? Nhật Minh ngạc nhiên .

-Em không muốn gặp Uyên Thanh luôn nữa, anh Thiên thế nào cũng tìm UT để coi em có ở đó không . Em cũng hông muốn về nhà vì ảnh sẻ tìm tới .

-Vậy em ở đâu ?

-Hay tối nay mình ngắm trăng ngắm sao nha anh . Dm đề nghị .

-Hả ? Trời lạnh lắm đó cô nương . Em muốn chết cóng giữa mùa đông này sao hả ?

-Thì đi ngắm trăng, ngắm sao rồi ....rồi ...ủa anh còn có nhà ở Dallas mà .

-Em định nói em tới nhà anh ngủ hả ?

-Sao hả ? Em ngũ không có ngái đâu, sẳn đó em canh chừng ma cho anh luôn .

-Trời, vậy mà em cũng nghĩ ra . Okay, đi thì đi .

Sau 1 lúc ngắm trăng, thuyết phục Dm đi về nhà nhưng cô không chịu, anh đành chở Dm về ngôi nhà của mình . DM sau một hồi thao thao bất tuyệt về chuyện học hành của cô, cô đã nhắm mắt ngủ ngon lành . Nhìn DM lúc này, Nhật Minh nghe lòng tan nát . Người con gái anh yêu đang nằm đó nhưng giờ đây cô như một bông hoa đã có chủ . Yêu đến đau lòng mà đổ lệ vì anh Thiên, ôi tình là cái gì mà nó khiến cho người ta đau khổ đến thế này .

Nhắm mắt lại, Nhật Minh rớt nước mắt không dám nhìn Diễm My vào lúc này . Tiếng hát của Lê Tâm càng làm anh xốn xang với lời hát như vết dao khứa từng mảnh trong trái tim của anh:

Ngày em bỏ anh, thế gian tưởng chừng vỡ tan

Ngày em bỏ anh, lấy đi theo 1 trái tim

Còn đây mình anh, với xác thân giờ mất đi linh hồn

Chìm trong vực sâu, ngẩn ngơ biết đi về đâu .

Ngày như là đêm, ước mong em về với anh

Trời đang vào đông, tuyết rơi cho lòng nhớ thêm

Dù cho thời gian có vá đi được vết thương linh hồn

Một khi tình xa mất em trái tim về đâu

Quay lại nhìn Diễm My đang ngủ say sưa, Nhật Minh dán chặt mắt mình vào khuôn mặt kiều diễm đó . Không biết từ lúc nào, anh đã đứng cạnh bên cô . Run rẩy đặt vào trán DM 1 nụ hôn, Nhật Minh bổng chạy đi chổ khác vì anh sợ anh không kiềm chế được lòng mình và làm những chuyện có lổi với DM . Đúng là "Dù cho thời gian có vá đi được vết thương linh hồn, Một khi tình xa mất em trái tim về đâu" đó Diễm My à .

Sáng hôm sau, chở Dm về nhà và sau đó cô đã gọi cho NM biết là đêm qua UT và Thái cũng như Thiên đã cá với nhau chuyện đó . Cô ríu rít trên phone mà vô tư không nhớ đến cảm giác đau buồn của Nhật Minh . Anh đã trở về Austin và vùi đầu vào làm việc không ngừng để chôn đi kỷ niệm về cuộc tình đó . Mua rất nhiếu sách truyện để giết chết thời gian, anh lại càng đau khổ hơn khi đọc được câu thơ của ToUyên trên internet mà có lần anh đã viết xuống:

Mãi như ngày nào có trong ta

Một đóa Tường Vi dáng ngọc ngà

Ngây thơ ...dễ mến ...ôi đẹp quá !

Sắc màu tình ấy chẳng phôi pha ...

O 0 o

Một tháng sau .

Hôm nay là đám cưới của Diễm My và Thiên, buổi sáng hôn lể được cử hành thật nghiêm trang dưới sự chứng kiến của hai họ . Có cả Diễm Mai và Diễm Thanh tham dự vào đám cưới này nữa . Thái và Uyên Thanh cũng làm dâu phụ rể phụ cho đám cưới của Diễm My và Thiên .

Cô dâu xuất hiện dưới chiếc xoa rê màu trắng tinh khiết, với nét đẹp của mình, DM đã làm cho trái tim Thiên gần như rớt ra khỏi lồng ngực khi nhìn thấy cô . Trời ạ ! Đúng như người ta thường nói: "Con gái sẻ đẹp nhất khi đám cưới" . Trái tim của Thiên đã đập mấy nhịp tim yêu khi ước mơ của anh đã thành sự thật . Ngày này, anh đã có cô.

Sau buổi lể nghiêm trang đó, Thiên kéo tay DM đi vào phòng và kéo cô xuống ngồi lên đùi của anh . Anh nói âu yếm: "Nè , em ngồi nghĩ mệt chút đi, chiều nay còn đi ra nhà hàng nữa đó".

-Ờ, em biết rồi . Dm thở phì phào .

-Sao lại ờ hả ? Em bây giờ là thuộc về anh rồi, hổng được ờ hay ừ đâu đó .

-Vậy em phải nói sao hả ?

-Thì phải dạ cho nghe nhỏ nhẹ chứ . Em nhỏ hơn anh tới 8 tuổi lận đó nha My .

-Vậy thì sao ? Làm như anh lớn lắm vậy . DM trề môi .

-Vừa đủ lớn để .....để .....Thiên ngập ngừng .

-Để gì hả ? Diễm My tròn mắt nhìn Thiên .

-Vừa đủ lớn để trở thành husband của em được chưa . Thiên cười khoái chí .

-Thiệt là điên mà . DM định đứng dậy nhưng cô đã bị Thiên ghị lại .

-Khoan đả, sáng giờ mệt quá à . Cho anh mi cái nha . Vừa nói Thiên vừa kéo DM vào lòng và hôn đắm đuối lên đôi môi của cô .

Đẩy Thiên ra, DM lính quính khi nghe tiếng gọi của Uyên Thanh phiá ngoài: "My ơi, My".

Cửa phòng chợt mỡ, Uyên Thanh và Thái bước vào . Diễm My lúng túng đỏ mặt lên và Thiên cũng đứng dậy . Trên môi anh vẫn còn dính vết son của DM để lại . Uyên Thanh tinh ý nhận ra và cô giã vờ không thấy . UT nói: "Bà nội kêu ra chụp hình kià".

-Ờ, tao ra liền . DM đỏ mặt chạy đi .

Uyên Thanh cười tít mắt và quay sang Thiên nói ngay: "Kiss thôi mà, vậy mà nó cũng làm như vừa đi giết người vậy . Mặt mày đỏ chét lên như uống rượu kià".

Thiên cười tủm tỉm và nhìn Uyên Thanh . Anh định bước đi thì UT đã giữ anh lại thật nhanh . Rút miếng khăn giấy để trên bàn, UT đưa cho anh và nói : "Anh chùi vết son đi kià , em đi ra trước nha".

Xong cô cười thật lớn rồi đi ra ngoài cùng Thái, Thái cũng lắc đầu nói nhanh: "Chùi son đi cha, để người ta thấy hết trơn".

Thiên mỉm cười và lau vội vết son trên môi . Ngày hạnh phúc của anh đây rồi .

Tối nay sau khi tắm rửa thay đồ xong, DM định đi ra khỏi phòng thì đã bị Thiên nắm tay kéo lại .

-Em định đi đâu vậy bà xả ?

-Trời, anh kêu em thấy ghê quá à . Cái tên đó nghe kỳ quá .

-Vậy anh sửa lại nha .

-Ừ, í quên dạ . DM cười nhẹ .

-Em định đi đâu đó vợ ?

-Thấy ghê . DM lắc đầu .

-Vậy thì ....em đi đâu đó người yêu, bé My, vợ , bà xả, baby, honey ....anh hết nghỉ ra tên để kêu em rồi .

-Thôi đủ rồi . Kêu em My là được rồi . Em định chạy qua nội chơi chút mà .

-Trời, hôm nay là đám cưới của mình chứ đâu phải đám cưới của nội đâu mà em qua bên phòng nội chơi . Thiên ôm chầm lấy DM .

Nụ hôn kéo dài tưởng chừng không thể dứt . Chiếc áo ngủ màu hồng nhạt đã được bàn tay Thiên từ từ kéo xuống . Nhìn thân thể Diễm My bây giờ, đúng là pho tượng Venus . Một kiệt tác của tạo hoá đã ưu đãi cho Thiên . Ôm chầm lấy cô, anh siết chặt rồi nói: "Anh yêu em quá đi hà bé mèo ơi".

-I love you too . DM thì thầm nho nhỏ .

Diễm My háo hức đón nhận nụ hôn say đắm dịu ngọt, đôi tay của Thiên đang khám phá từng vùng da thịt của DM . Tay trong tay, mắt trong mắt, họ đưa nhau đến bến bờ hạnh phúc . Nơi mà có ngàn hoa đua nở, có tình yêu anh dành trọn cho cô . Cỏi mộng yêu đương đó được xây bằng thứ tình cảm mà họ đã dành cho nhau những nhịp tim yêu .

Đến ngày hôm nay anh mới biết được vì sao nội anh nói khi cưới DM thì con mới biết được là con là người hạnh phúc .

****

Một năm sau, trong nhà lại thêm tiếng khóc của 2 đứa nhỏ chào đời . Một cặp sanh đôi 1 trai 1 gái . Ông Minh bà Yên giờ đây đã trở thành ông cố bà cố . Ông Lộc, bà Kim, ông Lam và bà Linh cũng trở thành ông nội bà nội ông ngoại bà ngoại .

Hôm nay là 2 đứa bé vừa đầy tháng, mọi người đều có mặt đông đủ, ngay cả Nhật Minh cũng đến tham dự . Nhật Minh được làm ba nuôi của 2 đứa nhỏ . Nhìn hạnh phúc của DM hôm nay, anh mĩm cười mản nguyện. Nhìn ra cửa sổ mà cảm thấy đôi mắt có gì đó cay cay, anh mím môi cố đè nén cảm xúc đang dâng tràn trong trái tim mình . Những nhịp đập của trái tim anh đang cuồn cuộn lên những con sóng và lời nói rất muốn nói với Diễm My nhưng chưa bao giờ được thốt nên lời . Thôi thì anh sẻ ôm mối tình đơn phương này vào lòng và cầu chúc cho em được mãi mãi hạnh phúc nha Diễm My . Vẫn mãi như ngày nào tình yêu này chỉ riêng tặng em thôi, người yêu một đời của anh Diễm My.

Uyên Thanh và Thái cũng đã đám cưới và Uyên Thanh cũng sắp tới ngày sanh . Ai cũng đang quay quần bên 2 đứa nhỏ trong tiếng cười của mọi người vì người nói giống ba , người kia nói giống mẹ . Đứa con gái được mang tên Thiên Mi và đứa con trai được mang tên Thiên Thiên . Được hỏi vì sao đặt cho con gái cái tên Thiên Mi, anh cười rồi nói: "đó là bí mật mà".

Chỉ có DM và Thiên mới hiểu được vì sao có tên Thiên Mi . Chữ Mi chứ hổng phải chữ .

Chỉ có DM và Thiên mới hiểu được vì sao có tên Thiên Mi . Chữ Mi chứ hổng phải chữ My như Diễm My . Họ muốn Thiên Mi mang đậm kỷ niệm ngọt ngào mà cha mẹ chúng có được những vị ngọt tình yêu trong suốt thời gian đủ để 2 đứa nhỏ song sinh ra đời . Thiên Thiên với ý nghĩa là vì đây là ý định của ông trời . Một cặp tên thật là đầy đủ ý nghỉ đó chứ .

ĐOẠN KẾT

Tử Y xin chân thành cám ơn các bạn đã ủng hộ về tinh thần cho Tử Y hoàn thành câu chuyện "Mấy Nhịp Tim Yêu" này . Đây là câu chuyện được viết trên 1 câu chuyện có thật chứ không phải tưởng tượng . Thật khó tin lắm nhưng những người trong câu chuyện này đang sống rất thật ngoài đời đó thưa các bạn. Tất cả những nhận vật trong truyện này đều đã và đang hiện diện trên xứ sở mà Tử Y đang ở, rất thật đó các bạn. Tử Y đã xin phép để nguyên tên của 3 nhân vật chính:"Diễm My, Thiên, và Nhật Minh" và thay thế toàn bộ tên còn lại hầu để giữ lại chút riêng tư cho những nhân vật phụ . Tất nhiên những bài hát trong này xuất hiện rất gần đây, Tử Y đã đem nó vào đây để làm cho nội dung phong phú hơn .

Tử Y thấy câu chuyện của họ quá ư đẹp nên mạo muội dùng văn từ ít ỏi của mình để làm thành 1 cuốn truyện nhỏ hầu để giải trí cũng như giữ lại chút kỷ niệm đáng nhớ này . Tử Y chỉ biết chút ít tiếng Việt nên khi dùng những từ ngữ trong này, Tử Y không diễn tả hết được ý nghĩ của mình . Nếu như có gì sai sót, xin thành thật bỏ qua cho Tử Y. Xin các bạn nhận nơi đây lòng chân thành và tri ân nhất .

Tử Y

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#namdep