(Cả đám đang lật đật đuổi theo Doyoung)
...
Jeongwoo: DOYOUNG! MANG HAI CÁI LỌ ĐI ĐÂU ĐÓ?
Doyoung (mặt ngơ): Thì thầy kêu tớ phân biệt hai lọ mất nhãn mà?
Jeongwoo: Bị ngốc à? Thầy kêu lấy giấy bút ra làm bài tập, không phải kêu lấy hai cái lọ ra đây nghịch.
Doyoung: Vậy giờ sao, tớ có biết làm bài đâu?
Haruto: Ê tao thấy cũng vui mà, tiện thể làm thí nghiệm luôn. Hai lọ gì đây Doyoung?
Doyoung: Một lọ là aceton, một lọ là ethanol.
Haruto: Xời tưởng gì khó khăn lắm!
Haruto (thì thầm với Jeongwoo): Là cái gì vậy mày?
Jeongwoo: Sao mày hay ra dẻ quá dậy? Một cái là nước chùi móng tay, một cái là rượu.
Haruto (giành lấy hai cái lọ): Xời easy game! Làm cho. Cho xin mấy tờ quỳ tím đi.
Jeongwoo (giành lấy hai cái lọ): Thôi mày bớt gáy dùm tao đi. Quỳ tím không phân biệt được hai cái này.
Doyoung (giành lấy hai cái lọ): Ê tớ biết rồi nè. Lấy hai cái này chùi lên móng tay Haruto đi. Cái nào bay màu là aceton.
Haruto: Ê mới đổi màu sơn hôm qua nha! Đứa nào đụng vô tao táng chết mịa à!
Junghwan (cầm đại một lọ): Thôi tụi bây lằng nhằng quá. Đưa đây đi.
*Uống cạn*
Đồng bọn: ...
Junghwan: Này là aceton.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro