Ngày Đôi Ta Gặp Nhau.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Cô mệt mỏi thức dậy sau một đêm daì vì bài tập thật sự rất nhiều nên đến 2h sáng cô mới có thể đi ngủ. Vốn định ngủ thêm nhưng tính quy củ trong cô đã gọi cô dậy.
  Mặt trời còn chưa lên hẳn, từng giọt nắng tràn vào căn biệt thự cổ kính. Từng tán lá vẫn đọng những giọt nước từ cơn mưa xuân. Ngọc Vân lười biếng xuống bếp tìm đồ ăn sáng. Mọi hôm mẹ cô hoặc dì Lâm sẽ chuẩn bị đồ ăn nhưng mẹ cô đã bay gấp sang Ý từ tối qua còn dì Lâm xin nghỉ về thăm con nên cả căn biệt thự chỉ còn một mình cô. Còn một tháng nữa là Tết Âm Lịch nên cô còn rất nhiều việc cần làm. Rất may vì trong tủ vẫn còn một ít banh bao, thôi thì hôm nay ăn tạm vậy. Đáng lẽ sáng nay cô không có tiết nhưng vẫn phải tới trường nộp báo cáo và đón cô bạn thân từ Pháp về nghỉ Tết.
   Cô mặc một chiếc váy trắng dài họa tiết tường vi rồi đến trường nộp báo cáo.

  "Cốc cốc cốc"- Tiếng ghõ vang lên trước cửa phòng giáo viên.
  - Ngọc Vân đấy à, em vào đi- Vị giáo sư già ra mở cửa.
  - Thầy đang có khách ạ, em sẽ tới vào khi khác. - Cô nhìn thấy một ông lão trạc tuổi thầy đang ngồi uống trà trong phòng. Bình thường thầy ấy không tiếp khách ở phòng riêng phần nào cho thấy vị khách này rất quan trọng.
  - Em đừng quan tâm đến ông ấy, không nên làm trễ báo cáo của em.
  Cô trình bày bài báo cáo đơn giản rồi rời đi trước. Giáo sư nhờ cô tới phòng tài liệu để tìm vài quyển sách

  "Ông bạn già cô sinh viên lúc nãy là  học trò cô à". Ông lão ngồi trên ghế một lúc rồi cất tiếng hỏi.
  "Con bé là một trong những đứa học trò tôi tự hào nhất đấy, chắc là chỉ sau hai đứa nhỏ nhà ông thôi"
"Trông con bé không giống sinh viên bình thường?
  Đúng, Đại tiểu thư họ Châu đấy." Vị giáo sư già nói với giọng tiếc nuối.
  Truyện nhà họ Châu ông cũng biết một phần. Năm xưa Châu gia và An gia liên hôn chính trị với nhau, đó là Châu Thiên cùng An Lam. Họ có 5 người con lần lượt là Châu An Kiên, Châu An Liên, Châu Minh Thành, Châu Liêm và cô con gái út Châu Ngọc Vân. Mọi thứ sẽ an ổn như vậy nhưng sau khi An Lam phát hiện Châu Thiên có con riêng liền đệ đơn ly dị và mang Châu Ngọc Vân rời đi. Đứa con riêng kia bằng tuổi Châu Ngọc Vân, Châu Thiên đón cô ấy về đặt là Châu Giao- Nhị tiểu thư Châu Giao. Châu Ngọc Vân tưởng chừng vẫn hạnh phúc có mẹ ở bên nhưng sâu trong cô vẫn buồn khi An Lam thường xuyên đi công tác. Cả thời thơ ấu chìm trong học tập để trở thành cô gái hoàn hảo nhất.
  Ngọc Vân trở về với một chồng sách trên tay. Khi cô chuẩn bị rời đi ông cụ lên tiếng:
  - Cô bé, cháu là Ngọc Vân đúng không, cháu có nơi để thực tập chưa
  Thật ra Ngọc Vân cũng đang tìm công ty thực tập, cô không muốn tới An Thị hay Châu Thị thực tập
  - Tới Trần Thị làm việc đi, ta tin cháu sẽ học tập được rất nhiều đấy. Đây là số điện thoại của ta. Khi nào nghĩ xong cứ gọi cho ta.
  - Vâng cháu sẽ gọi cho ông khi nghĩ xong. Ngọc Vân cúi đầu rồi đi trước, cô trễ giờ ra sân bay rồi.
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro