Chương 16. Tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tập đầu tiên sau World Cup, Neymar cố tình dậy sớm hơn mọi ngày sửa sang cẩn thận quần áo. Y ngắm bản thân trong gương, đảm bảo biểu cảm không có gì khác thường để cánh nhà báo lại có cơ hội khắc họa y thành một kẻ đáng thương thua cuộc hay điều gì tương tự như thế.

Bữa sáng cũng không ăn, mở cổng ra cửa thì gặp Kyle đang đứng lù lù trước mặt. Hôm nay cậu mặc một bộ vest màu xanh, kiểu dáng đơn giản, có cảm giác trẻ trung hơn.

"Em vừa làm bữa sáng cho anh, định đem đến đây luôn. Hôm nay anh đi sớm vậy? Không giống mọi khi." Kyle cầm hộp đồ ăn trên tay nghi hoặc nhìn y.

"Ừ, đi sớm một chút để tập luyện." Thật ra là hẹn gặp bạn trai cũ. Nói dối nhiều cũng thành quen, Neymar làm như không có chuyện gì, tự nhiên nhận lấy hộp đồ ăn sáng trên tay Kyle. Dù sao y chưa ăn sáng, cũng không muốn từ chối thành ý của cậu.

"Để em chở anh đi nhé. Em tiện đường. Lúc về, em đón anh."

"Không cần đâu. Thế thì phiền em quá."

Kyle thấy y từ chối đành thôi, thời gian còn dài, không cần ép dưa chín quá nhanh. Cậu chỉ cười giả lả, tạm biệt y, lên xe rồi khuất dạng. Neymar cũng nhanh chóng di chuyển ngay sau đó.

Xe dừng lại trước cửa câu lạc bộ, y đã thấy cậu bé vàng nước Pháp mặc bộ đồng phục tập luyện quen thuộc đang dựa lưng vào tường chờ mình.

Kylian đi theo y đến bãi đỗ xe, người trước người sau lại đi vào phòng nghỉ ngơi của hắn. Phòng nghỉ này Neymar đã vào không biết bao nhiêu lần. Chẳng có gì đặc biệt lắm, chỉ là cảm giác ghế êm nệm êm hơn phòng mình. Do sức mạnh quyền lực chăng? Y tùy tiện chọn một chỗ thoải mái nhất ngồi xuống, rồi dùng ánh mắt chờ đợi hắn lên tiếng.

Kylian đứng trước mặt y, hai bàn tay đan vào nhau, bối rối chưa biết nên bắt đầu từ đâu. Ngẫm đi ngẫm lại xin lỗi và tỏ tình ở câu lạc bộ, có cảm giác không được riêng tư cho lắm. Nhưng Neymar thích là được.

"Nói đi, tôi đang chờ cậu." Y chớp chớp hàng lông mi nồng đậm cong vút như cánh bướm rồi nở nụ cười tươi rói. Môi hồng răng trắng. Xinh đẹp không thở nổi. Kylian bỗng ảo giác như bọn họ trở về lần đầu gặp gỡ. Ngay từ lúc bắt đầu nụ cười này đã khắc sâu vào tim hắn để lại một vết sẹo dù có cố gắng cũng chẳng thể xóa mờ.

Hắn ngồi xổm xuống ngang bằng với Neymar. Vốn dĩ chiều cao hai người cũng chẳng chênh lệch nhau bao nhiêu vừa vặn mắt đối mắt, mặt đối mặt.

"Anh biết không, có lẽ từ lần đầu tiên ta gặp mặt, em đã yêu anh mất rồi. Chỉ là em quá ngu ngốc, quá tham lam, trọng sự nghiệp hơn tình yêu. Em làm những việc kia còn có suy nghĩ muốn chứng tỏ rằng anh đối với em chẳng quan trọng đến thế."

Kylian chậm rãi nói hết những lời đã chôn giấu trong lòng rất lâu. Lâu đến mức trở thành một tảng đá đè nặng lên trái tim hắn. Cuối cùng, hắn đã trút bỏ được tảng đá này rồi, đã nói được với người hắn yêu.

"Em luôn cố huyễn hoặc bản thân mình chẳng yêu anh đâu, cố biện minh cho mọi hành động quan tâm anh là một cái bẫy đợi chờ anh sa chân. Nhưng người lún sâu nhất lại là em. Vì yêu anh nên mới chấp nhận làm kẻ thay thế cho Kyle. Vì yêu anh nên mới học nấu ăn, muốn tận tay chăm sóc cho anh cho dù là những thứ nhỏ nhất. Vậy mà em đã phản bội anh rồi."

"Ừ, bị bạn trai phản bội là trải nghiệm khó quên đấy." Neymar vẫn giữ nụ cười ban đầu, nháy mắt với hắn như thể việc này chẳng ảnh hưởng đến y. "Không sao, tôi tha thứ cho cậu. Ai mà chẳng có sự ngông cuồng của tuổi trẻ?"

Tha thứ dễ dàng bởi không có tổn thương, không có đau lòng cũng chẳng có tình cảm. Mọi việc làm của hắn trong mắt y chỉ là một đứa trẻ bướng bỉnh, một đứa em trong câu lạc bộ đi lạc đường. Kylian biết chứ, giọng hắn nghèn nghẹt hẳn đi, cố gắng đem hết tâm tư của mình ra nói.

"Xin lỗi vì hành động của em khi ấy. Xin lỗi vì những toan tính lên cả người em yêu. Xin lỗi vì sự hèn nhát không dám thẳng thắn đối diện với trái tim mình. Cuối cùng, xin lỗi vì đã yêu anh. Những lỗi lầm kia em sẽ cố gắng sửa chữa chỉ riêng việc yêu anh, em sẽ không làm được. Em chẳng thể nào ngừng yêu anh được và em cũng không muốn ngừng."

Hắn chưa từng nói những lời dài dòng, sến súa như vậy với bất kỳ ai ngoại trừ người trước mặt. Bởi hắn biết, nếu hắn bỏ lỡ thêm lần nữa chỉ vì sự dại dột, tôn nghiêm hão huyền thì ánh mặt trời sẽ chẳng bao giờ chiếu rọi đến hắn.

Có Chúa mới biết hắn yêu Neymar đến nhường nào. Những ngày qua chỉ nghĩ đến việc y sẽ không cho hắn lại gần, như thời điểm bọn họ chiến tranh lạnh kia, Kylian cảm giác hắn sẽ phát điên mất.

Nhưng hắn là người làm sai, hắn chẳng có quyền đòi hỏi gì. Thậm chí hắn cũng chẳng có quyền mưu cầu sự tha thứ.

"Anh có thể trừng phạt em bằng bất kỳ hình phạt nào, em không cầu xin anh tha thứ. Chỉ là xin anh đừng đẩy em ra xa. Cho phép em được yêu anh, được chứ?"

Kylian khẩn thiết nói như con chiên ngoan đạo cầu xin với đức thánh thần hãy rủ lòng thương. Hắn cũng biết y luôn mềm lòng với dáng vẻ này. Vừa là cầu xin, vừa là ép buộc.

"Cậu biết tôi không thể nào từ chối một Kylian tỏ ra yếu thế mà." Neymar phì cười. Y đỡ hắn đứng dậy. Đứa trẻ ngốc, chẳng biết khi nào sẽ lại hối hận vì nói những lời này.

Kylian ngồi xuống bên cạnh y, nắm lấy đôi bàn tay xinh đẹp kia, có cảm giác khoảng trống trong trái tim được lấp đầy. Neymar cũng không né tránh, để mặc cho hắn nắm. Mãi cho đến khi tiếng bước chân, nói cười của đồng đội loáng thoáng vờn quanh tai hai người báo hiệu đã đến lúc bắt đầu buổi huấn luyện.

"Vẫn còn vị trí bạn tình còn thiếu đấy. Tối nay, 8 giờ, địa điểm phỏng vấn là nhà tôi." Neymar vỗ vai hắn, thì thầm trước khi mở cửa ra khỏi phòng.

Kylian nhìn theo bóng dáng y. Hắn vẫn luôn biết Neymar không phải là một bình hoa rỗng tuếch hay bản phác thảo với vài nét cơ bản. Y là một câu đố phức tạp, một chiếc hộp pandora bí ẩn chỉ dành cho những kẻ kiên nhẫn, can đảm mới có thể tìm ra lời giải đáp. Vừa hay hắn cũng chẳng phải người tốt. Hai người bọn hắn mới là hoàn mỹ phù hợp. Bây giờ vẫn chưa muộn mà nhỉ?

"Hai đứa nãy giờ cứ liếc mắt đưa tình. Không phải chia tay rồi à?" Messi hỏi khi đưa cho y chai nước. Lúc này, bọn họ đang nghỉ ngơi giữa buổi tập luyện. Y nhận lấy chai nước từ tay anh, chống cằm đánh mắt về phía cách đó không xa, Kylian đang cười ngu nhìn mình. Neymar mỉm cười lại đáp lễ rồi quay sang nói chuyện với Messi.

"Chia tay rồi thì không được tán tỉnh sao? Em đang độc thân mà."

Messi bất lực trước câu trả lời vô lý này của y. Anh lảng sang chuyện khác.

"Còn Kyle? Em qua lại với Kylian mà cậu ta để yên chắc?"

Neymar im lặng, mãi một lúc sau mới lên tiếng.

"Không biết nữa. Giờ chỉ biết cố gắng bù đắp cho cậu ấy."

"Em biết cậu ta muốn gì mà, Ney."

Neymar không trả lời nữa. Y vặn chai nước, ngửa cổ uống một ngụm. Kyle cố chấp thế nào y cũng rõ. Việc duy nhất y có thể làm là chờ cậu buông bỏ chấp niệm với mình.

Y cảm thấy mình thật khốn nạn. Rõ ràng biết có lỗi với Kyle nhưng vẫn muốn qua lại với Kylian, vẫn ích kỷ thích làm theo điều mình muốn. Y nói muốn bù đắp cho Kyle nhưng vẫn từ chối làm người yêu cậu.

Rõ ràng muốn Kyle từ bỏ mình nhưng chẳng muốn cậu yêu kẻ khác. Rõ ràng liên tục cảnh báo Kylian nhưng lại muốn hắn nhanh chóng rơi vào cái bẫy do y đặt sẵn. Buồn cười là Neymar không hề yêu ai trong số bọn họ.

8 giờ tối, Kylian mặc chiếc áo hoodie màu trắng, quần jean đứng bấm chuông cửa nhà Neymar như lịch hẹn. Người đàn anh Brazil nhanh chóng ra mở cửa, nhiệt tình chào đón bằng cú nhảy phốc vào lòng hắn. Kylian thuần thục một tay đỡ lấy mông y, tay còn lại đóng cửa cẩn thận, đi vào phòng khách, đặt Neymar xuống sofa. Hai tay người đẹp vẫn ôm cổ hắn như lúc ban đầu, Kylian thuận thế khom người xuống để y đỡ mỏi tay.

Hắn tìm đến đôi môi Neymar nhưng bị ngón tay y chặn lại.

"Kylian, cậu đang là ứng viên thôi đấy."

Lông mày Neymar nhếch lên, Kylian lập tức hiểu ý ngay. Hắn nhanh chóng vứt bỏ những thứ vướng víu phần thân dưới của y ra. Hắn yêu mọi thứ trên cơ thể y, kể cả thứ gọi là "thánh vật" mà y tự phong hằng ngày nhìn cũng thật đáng yêu. Phía dưới Kylian đã căng cứng nhưng hắn cố nhịn để phục vụ y.

Kylian dịu dàng hôn lên phần đỉnh đầu dương vật rồi liếm láp dọc toàn thân nó. Đầu lưỡi hắn chuyển đến tinh hoàn khiến nó trở nên ướt át. Giờ phút này sự tĩnh mịch của căn phòng chỉ làm nền cho tiếng nước òm ọp vang lên, cảnh tượng dâm dục không thể tả nổi.

Suốt cả quá trình, đôi mắt hắn chăm chú nhìn y khiến Neymar có hơi ngại ngùng, y đảo mắt đi chỗ khác. Thấy y không tập trung, hắn đột nhiên nuốt toàn bộ dương vật của y vào trong khoang miệng nóng ấm. Bị giật mình, cơ thể Neymar run lên, dùng sức nhấn ót hắn, đẩy dương vật xuống càng sâu đến tận cổ họng.

"Uh... ah... Kylian giỏi lắm, sâu thêm chút nữa nào. Đúng rồi, chỗ đó." Giọng Neymar khàn đi vì dục vọng, tiếng nói trở nên đứt quãng. Từng đợt khoái cảm dữ dội như thủy triều ập đến, độ ấm nóng rực dần dần thiêu đốt cả cơ thể. Lúc sau y cũng chịu không nổi mà bắn ra, lý trí cũng trở nên mơ hồ nhìn đàn em nuốt trọn tinh dịch của mình vào bụng như một món ăn ngon lành.

Đôi mắt Neymar phủ một tầng hơi nước, khuôn mặt đỏ bừng càng thêm diễm lệ, cơ thể y mềm nhũn như động vật không xương. Kylian cảm thấy nếu lúc này hắn nhịn nổi nữa, chắc thằng em bên dưới sẽ vô dụng mất, hắn rướn người lên, dùng tay lau khô những giọt nước mắt sinh lý của y, thấp giọng dụ dỗ.

"Đến lượt em rồi chứ nhờ."

Neymar dùng hết sức lực còn sót lại đá vào thằng em của hắn. Lực nhẹ hều, như mèo cào càng kích thích dục vọng trong hắn thêm mãnh liệt hơn.

"Lượt gì mà lượt, cậu đang phỏng vấn đấy. Vào phòng tắm mà tự giải quyết đi." Giọng điệu đúng chuẩn đàn ông cặn bã, đồ dùng xong thì vứt, tàn nhẫn nói với hắn. Dù uất ức nhưng hắn cũng không dám cãi, đành lủi thủi xối nước lạnh để giảm bớt lửa nóng trong người.

Khi Kylian giải quyết đống lộn xộn xong xuôi, người hắn yêu mời hắn ở lại ăn cơm. Đương nhiên là đồ ăn gọi về. Neymar có mối thù sâu đậm với căn bếp, chẳng đời nào y đi học nấu ăn.

"Về sau, em sẽ tiếp tục nấu ăn cho anh." Kylian nhíu mày nhìn đống đồ ăn nhanh bày la liệt trên bàn. Chẳng có cái nào tốt cho sức khỏe cả. Nhiều lúc hắn còn nghĩ y liệu có nhớ mình là cầu thủ không nhỉ? Neymar gật gật tán thành đề nghị của hắn. Lúc này, y mới nhớ ra bữa sáng Kyle làm cho mình đặt trong chiếc hộp màu xanh lục còn để chỏng chơ trên xe. Trước ánh mắt ngỡ ngàng của Kylian, y chạy nhanh ra xe lấy rồi đặt lên bàn ăn.

"Anh còn muốn ăn thêm bánh mì nướng nữa sao?" Hắn cau mày nhìn Neymar lấy chiếc bánh bên trong hộp ra, đặt vào lò vi sóng hâm lại.

"Ừ. Đồ ăn từ ban sáng, không ăn lãng phí đấy."

Kylian hơi khó hiểu. Ngoại trừ hôm tảo mộ Kyle lần đó ra, Neymar lại quay về thói kén ăn ngày thường, không dỗ sẽ chẳng ăn. Nhắc đến Kyle, hắn muốn hỏi y hai người đã gặp nhau hay chưa, lời đã đến bên miệng lại ngập ngừng do dự. Hắn không muốn biết.

Dù Kylian cố tình bỏ qua vấn đề này nhưng hắn vẫn có câu trả lời. Trong lúc dọn dẹp bát đĩa, hắn nhìn thấy ký hiệu K quen thuộc trên chiếc hộp màu xanh lục. Thảo nào, người hay bắt bẻ như Neymar lại chịu ăn đồ thừa từ ban sáng.

Lần nào thay đổi thói quen ăn uống cũng là vì cậu ta. Bất chấp việc hơn 3 năm chẳng hề liên lạc lẫn sự sỉ nhục vô lý đến từ gia đình cậu ta, Kyle vẫn luôn được thiên vị. Kể cả khi cậu ta còn sống.

Trăm ngàn lời tỏ tình, dỗ dành của hắn có lẽ cũng không bằng sự xuất hiện của cậu ta.

TBC

À đến đây thì xin phép tâm sự một chút, bộ này tôi từ bỏ ý định viết H rồi. Có hai lý do thứ nhất tôi tệ khoản viết H. Thứ hai nếu viết thì nó sẽ là phong cách không được ưa chuộng lắm, có thể là lôi chí mạng của nhiều người. Đến lúc này thì nó khác hoàn toàn với mấy bộ H 400 củ các bác hay đọc ấy, đọc xong sợ các bác ám ảnh quá nên thôi. Chỉ nghe nhắc đến thể loại cái đã khiến nhiều người ám ảnh ý. Kiểu viết truyện thì tôi chả sủng ai rồi nhưng mà H thì chắc chắn thuần sủng bot.

Đến đam tôi còn nửa năm mới đọc được 2, 3 bộ H hợp gu là các bác biết gu tôi nó hiếm như nào rồi. Vì vậy để đảm bảo an toàn cho tâm hồn mọi người, tôi sẽ giấu nhẹm vụ H nhé. Dự là bộ sắp tới tôi cũng viết thanh thủy văn luôn tại viết H như cái chương 6 không phải gu tôi nên cứ bị gượng gạo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro