3. Lover's lies

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 萝①个拉

Nằm trong serie "Tình nhân" của tác giả này, có 3 phần, đây là phần cuối.

Hmm, How to make Xue Yang confess his true feelings ???
___________________

    Bạch y đạo nhân hai tay bị dây thừng trói lại, y thử giãy giụa, không cởi ra được. Người trói hai tay y, Tiết Dương so với Hiểu Tinh Trần lần trước thông minh hơn chút, ở trên dây hạ chú. Hiểu Tinh Trần buông mắt, đạm mạc nhìn song thủ bị khổn trụ. ——  Đã mấy ngày y không thấy Tiết Dương trở về, về phần vì sao bị Tiết Dương trói lại, truy cứu nguyên do, này chính là ngày ấy Tiết Dương xác thực trạng thái thảm hại phi phàm, làm y nhất thời mềm lòng, nghe theo Tiết Dương . . . . .

    Bành một tiếng, cửa phòng bị đẩy ra, Hiểu Tinh Trần bị mùi máu tươi từ cửa xông vào huân đến nhăn lại mi, nâng mắt nhìn người đi vào. Tiết Dương dùng kiếm đẩy cửa phòng, trên người vết thương rõ ràng, dạo dạo vết máu xuyên thấu qua rách nát y phục bại lộ ở trước mắt Hiểu Tinh Trần.

    Trái tim bỗng nhiên một trận đau rút.

    Hắn lại đi đâu mà một thân thương thế này, Hiểu Tinh Trần hiện tại xem như minh bạch phương thức trả thù của Tiết Dương, cố ý cứu y trở về cho y một đôi mắt, làm cho y hảo hảo nhìn hắn từng cái như thế nào thụ thương.

    Tiết Dương hai tay có chút run run từ trước ngực lấy ra hai trương phù chú, một trương dán lên trước ngực mình, một trương khác đang muốn thiếp lên sau lưng Hiểu Tinh Trần, như là nhớ tới cái gì, lại lấy xuống. Hắn bưng nhìn lá bùa một lát, không chút do dự rạch bàn tay, dùng máu ở trên ám hoàng phù chú viết viết vẽ vẽ.

    Nguyên bản hoàn hảo lòng bàn tay nhất thời chảy máu, giống hắn trên người một đạo lại một đạo vết sẹo, dập tắt Hiểu Tinh Trần trong đầu cuối cùng một tia lý trí.

    Hiểu Tinh Trần bị khổn trụ tay dần dần nắm chặt, hắn luôn thích này dạng, thích như vậy làm cho y giận dữ.

    Không để ý trên cổ tay càng ngày càng mãnh liệt nóng rực xúc cảm, Hiểu Tinh Trần tình tự không nhịn được nữa, khống chế không được mạnh mẽ xé mở dây thừng, ấm áp máu tươi chảy ra, nhiễm bẩn ống tay áo trắng tinh.

    "Hiểu Tinh Trần! Ngươi điên rồi? Ngươi như vậy giựt đứt dây thừng hạ chú, ngươi không sợ mất máu. . . . . . Mmm!" Tiết Dương khiếp sợ nhìn về phía Hiểu Tinh Trần, còn chưa chờ hắn nói xong, bả vai bị Hiểu Tinh Trần túm, lập tức liền bị đạo nhân ngăn chặn môi lưỡi.

    "Ngươi nói cho ta biết, ngươi vì cái gì làm như vậy?" Hiểu Tinh Trần chưa rời môi Tiết Dương, vẫn dán lên hắn, thanh âm giống như từ sâu trong cuống họng gạt ra: "Ngươi cứu ta trở về, cho ta một đôi mắt, chính là để ta xem ngươi những này dơ bẩn vết thương? Là ngươi lấy máu sẽ không đau đúng không?"

    Y càng nói càng tức giận, tay túm bả vai Tiết Dương dọc theo cánh tay đi xuống, siết chặt cổ tay hắn, người kia mạch máu trên mu bàn tay đều hơi hơi nổi lên.

    Tiết Dương thật sự cảm thấy Hiểu Tinh Trần sau khi trùng sinh điên rồi, hắn bị hôn đến đầu óc choáng váng, tay bị túm lấy giãy không ra, động tác này dừng lại ở trong mắt Hiểu Tinh Trần chính là Tiết Dương đang kháng cự y, một loại dục vọng trộn lẫn hận ý tự nhiên sinh ra, theo trong lòng sinh trưởng, lan tràn tới dưới thân.

    Y lại đi vạch tìm đai lưng Tiết Dương.

    Đạo nhân đem Tiết Dương đổ lên trên bàn gỗ, thanh niên đỏ bừng tròng mắt giống một đầu bất lực thú hoang, bất khuất còn đang giãy dụa. Hiểu Tinh Trần dùng chân chế trụ lộn xộn thanh niên, đem xé nát đai lưng phủ lên trên mắt Tiết Dương.

    "Nếu là muốn ta thống khổ, vì sao còn muốn cứu ta? Nếu cứu  ta, vì sao còn muốn một thân thương như vậy xuất hiện ở trước mặt ta?"

    Tiết Dương chịu không nổi cảm giác tầm mắt đột nhiên bị cướp đoạt, miệng hắn mở ra mắng to, ở giữa bọn họ nợ cũ giống đèn kéo quân lần lần xuất hiện ở trong bóng tối mênh mông trước mắt, nhất là khi cảm nhận được Hiểu Tinh Trần cắn lên bên cổ, bàn tay luồn vào thân eo, cố ý ấn lên một đạo vết sẹo, hắn nhẫn không nổi rống giận, "Ngươi cho là là vì cái gì? Ta hận ngươi! Ta mẹ nó hận ngươi chết đi được! Ngươi chết ta đều phải túm ngươi trở về!"

    "Ngươi nói dối." Hiểu Tinh Trần nhanh chóng ở sau đầu Tiết Dương đánh cái kết, rút ra vạt áo của mình vo thành đoàn, nhét vào miệng Tiết Dương.

    "Chờ ngươi khi nào thì muốn nói thật với ta, ta sẽ cho ngươi nói chuyện." Hiểu Tinh Trần nắm tay từ trên vết sẹo lấy ra, tránh đi phần sẹo phiếm hồng này, lấy tay ở trên thân thể Tiết Dương vuốt ve xoa nắn.

    Tay y đụng đến chỗ nào, đều khiến Tiết Dương kinh hãi không thôi, nếu miệng thời khắc này không bị ngăn chặn, hắn chắc chắn thất thanh quát to.

______________

Editor: 02/04/2020

 Cắt!!! Bắt đầu từ đây có những hình ảnh và từ ngữ nhạy cảm. Hỏi lại lần nữa nì: Đã đủ tuổi chưa??? 😎😎

Như đã thông báo từ trước, ta đã chuyển nhà lên WordPress, tất cả các fic mark 18+ trên Wattpat sẽ được gỡ!!!!

Full HD ở bên dưới!!

Đủ tuổi rồi thì vào đây nhớ:  https://phongvukaze.wordpress.com/2020/04/02/hieu-tiet-r18-lovers-lies/

Còn mật khẩu như thế nào á??? Hm, ta đã đăng 1 bài viết hướng dẫn cụ thể, thỉnh đọc kỹ, tất cả những gì ta viết trong đấy đều không thừa (thừa đã gạch). Passwords không khó, hoàn toàn có thể tìm trên mạng, ta sẽ không giải thích gì thêm!!! Cố gắng của bạn không ai có thể làm thay

_______________________

    Tiết Dương nhắm chặt hai mắt, đại não còn đang phóng không, hắn căn bản nghĩ không ra đạo sĩ này lặp đi lặp lại nhiều lần đối hắn làm loại sự tình này,

    Trên thực tế bọn họ có lập trường gì mà làm loại sự tình này đâu, nói hận? Kia làm sao không phải nói dối.

    Một đoàn sổ nợ rối mù, chính hắn cũng không biết mình hận cái gì.

    Nhiệt liệt tình hình qua đi thân thể đang dần dần lạnh xuống, Tiết Dương khó khăn từ trên bàn đứng lên, muốn chạy đến trên giường. Hiểu Tinh Trần đi lại đây, Tiết Dương cúi đầu nhìn thấy ống tay dính máu của Hiểu Tinh Trần, lạnh lạnh cười một tiếng.

    Hắn lại xuất ra trương phù kia, lại bị Hiểu Tinh Trần đánh rớt trên mặt đất.

    Tiết Dương ngã vào một cái hắn đã suy nghĩ thật lâu, niệm thật lâu, lâu đến hắn đều cảm thấy là cái hy vọng xa vời ôm ấp. "Ta nghe được."

    Thân thể vừa lạnh xuống lại nhanh chóng thăng ôn, hắn tựa vào hõm vai đạo nhân, thật lâu sau mới mang theo điểm giọng mũi nói: "Nên đổi cái bàn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro