Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng cũng chẳng biết nói gì hơn nữa chỉ thở dài qua chuyện. Không biết đây là lần thứ bao nhiêu nàng phải thở dài vì hắn nữa. Tính tình hắn nàng còn không rõ chăng. Giang gia đối với Ngụy gia huynh muội thực ân trọng như núi, chính nàng cũng rất biết ơn họ mà đại ca nàng lại trọng tình trọng nghĩa . Bao nhiêu lo lắng, xót xa cũng chỉ đành giấu nó vào trong lòng.

- còn chuyện tu quỷ đạo ta_ hắn ngập ngừng _ là ta cũng chỉ muốn tiếp tục giúp đỡ hắn thôi. Không có kim đan, chỉ còn cách tu quỷ đạo mà thôi.

- phải, phải nhưng dù sao bây giờ cũng không được như vậy nữa . Nó ảnh hưởng tâm tính ngươi còn ảnh hưởng đến cả hài tử của ngươi nữa.

Nàng chỉ biết bất lực nói cho hắn hiểu, còn vô tình hữu ý nhấn mạnh hai tiếng 'hài tử'.

- Nhưng ngươi xem ta cũng đâu còn cách nào khác quay đầu .Hắn nhỏ dần nói

-  còn... còn chứ ngươi còn không biết đây là đâu- là núi Nga Mi là nơi nhiều y sư giỏi nhất ra đời. Ta ở đây cũng đã mấy năm rồi học nghệ, cũng đọc qua rất nhiều sách không ngại, không có cách giúp ngươi.

Nàng thiếu điều vỗ ngực nói ra. Nhưng nàng nói cũng không sai, tuy Lưu gia trang không phải thế gia tiên môn hiển hách gì, nhưng truyền thừa y học, lấy y đạo tu luyện. Trưởng lão cấp cao ở đây tu vi có khi còn hơn mấy tông chủ tông môn trung lưu. Khả năng chữa bệnh cũng càng không tầm thường, chữa lành bệnh lạ cũng không phải số ít, công đức vô số thành danh không tồi kể như Tuyền Nghi được người quanh vùng và khắp nơi gọi là tiên nhân. Bọn họ tu y đạo khác mặt khác thế gia nên ngày thường càng không có không màng thế sự tiên môn bách gia, chủ yếu là những sự kiện lớn mới nghe thấy. Lục Vân cũng vì vậy mới xuất quan đột ngột đi trở lại cái nơi chó gặm không nhả xương kia. Trên đường không thiếu người tán tu thậm chí tu sĩ tiểu thế gia không hiểu rõ ra sao mà chỉ biết chửi rủa đại ca nàng, nàng chỉ hận không trực tiếp giết chết được đám người miệng lưỡi như gia kia. Đại ca nàng vì tình vì nghĩa trả giá đại giới giúp đỡ không ít người vậy mà trong miệng bọn họ lại là hung thần ác sát chết không hết tội. Còn bọn hắn giết Ngụy vô tiện mới là chính nghĩa 'ha' nàng thực giận cực phát cười một đám hám danh hám lợi chỉ biết nghĩ cho mình mà chính nghĩa. Nàng thực muốn một lần giết hết tất cả cái tiên môn thối nát này, đại ca nàng nên sống ở trong hạnh phúc chứ không phải ở đó.

- được, vậy cảm tạ ngươi trước._ hắn mắt sáng lên tìm thấy được hi vọng.

- này ca ca ngươi là mấy năm không găp khách sáo hơn đi._ nàng cười trêu chọc .

- này, ta là chỉ tạo ấn tượng tốt với ngươi sau vài năm không gặp thôi, không cần ghét bỏ ngươi đại ca. Hắn khẽ chạm lên cánh mũi thanh tú kia.

- thôi bỏ đi, ngươi nghỉ ngơi chút, trước xuống núi tìm ngươi để ngươi gặp bà bà mà khi về lại thành như vậy chắc bà bà cũng đau lòng lắm. Tí nữa chắc là bà bà sẽ tới thăm ngươi.

Y đỡ Ngụy Vô Tiện nằm xuống rồi chỉnh chăn cho hắn. Bước ra ngoài cửa, khép cánh cửa cho hắn .

Ngụy Vô Tiện sau khi nghe tiếng bước chân đã xa, mở mắt ngước lên trần nhà suy nghĩ. Thật may khi có được một muội muội tốt như vậy.
__________________
Tiếng bước chân ngày càng tiến gần hơn.

Cạch

Cánh cửa mở ra, bước vào chính là nữ nhân không ai khác chính là Tuyền Nghi tiên nhân - bà của hắn.

Nàng tiến lại ngồi bên cạnh hắn, ngắm hắn gương mặt tuấn mỹ tìm kiếm nét đi truyền ít ỏi khẽ vén mấy sợi tóc mai trên mặt hắn, cười hiền .

- cháu của ta ngươi cực khổ nhiều rồi.

Hắn như thấy có cảm giác ấm áp từ trong tâm, cái đầu vô tình khẽ dụi lên bàn tay còn đặt trên mặt hắn.

Bỗng có tiếng gõ cửa phát lên :

" cốc ... cốc"

- tiên sinh .

Nàng đành phải ra mở cửa, nàng không muốn để Ngụy vô tiện tỉnh giấc, khó khăn lắm hắn mới có giấc ngủ yên lành.

- có chyện gì ?

- các tiền bối có vấn đề cần bàn về tình trạng của Kim công tử.

- được rồi ngươi đi, ta đến sau.

- vâng .

Dù tiếng động không lớn cũng không thoát khỏi ảnh hưởng tới giấc mộng yên bình của hắn . Nghe tiếng nói chuyện bên ngoài cửa, hắn nhíu nhíu mi, mở mắt nhổm dậy. Hãy còn ngái ngủ , hắn chỉ thấy một bóng trắng gầy gầy tóc đen điểm bạc vấn lên bằng trâm ngọc thủ công , tuy đơn giản nhưng đẹp mắt.

Bóng hình kia quay lại, nhận được ánh mắt từ hắn nàng đứng đó hồi lâu rồi bước đến bên hắn.

- ngươi tỉnh rồi à ?

- bà bà

- có gì khó chịu trong người không?

-.không sao ta rất khoẻ nha, trước kia còn bị thương nghiêm trọng hơn còn có thể một mình đánh vài mười người đâu

- nếu có gì cần thì cứ nói với ta_ nàng hiền hậu nhìn đứa cháu khổ sở của mình

-....

- bà có thể đưa ta đi dạo được không?

Nàng quay lại mỉm cười .

- tốt

Nói đoạn nàng dìu hắn đi thăm quan hết sơn trang từ hậu đường , hoa viên , ngoại viện,... kể cho hắn nghe mẫu thân hắn đã làm hồi còn bé. Người già ấy thích nhất kể chuyện, nhất là kể chuyện xưa, họ một khi đã kể liền có cảm giác câu chuyện có thể kéo dài đến tận mấy ngày. Câu chuyện từ miệng bà như không bao giờ khiến hắn nhàm chán còn tham lam nghe càng nhiều về người thân đã khuất của mình đôi khi còn hỏi hỏi trò chuyện lại mấy câu thân thiết không còn cảm giác xa lạ ban đầu.

Lo sợ vừa mới tỉnh đã đi dạo đến mệt, nàng,quay đầu sang nhìn hắn.

- ngươi vừa mới tỉnh không nên ngoài này quá lâu dễ nhiễm phong hàn, nếu muốn đi tiếp sau này dẫn ngươi đi, bây giờ trở về phòng , được không?

Hắn gật đầu đồng ý.

- bà có việc cứ đi làm không cần lúc nào cũng lao tâm ta, muốn đi ta sẽ gọi a Vân hoặc là nô bộc.

Tại phòng hắn sau khi đỡ hắn về giường , nàng nói hắn:

- ngươi nghỉ ngơi đi, ta đi trước có gì cứ gọi ta đừng ngại.

-...

- a Anh... ta.... gọi ... a Anh .... được không?

- tất nhiên là được_ Ngụy Vô Tiện vừa nói vừa nở nụ cười thương hiệu kia.

Y lại gần hắn hơn, đưa tay lên xoa đầu hắn.

- lớn rồi chẳng khác gì con nít bà tuổi, sau này chẳng phải sẽ làm mẫu thân sao? rồi ngươi sẽ hiểu cảm giác người làm mẹ như nương ngươi như ta thôi đừng hỏi những thứ ngủ ngốc lúc trước nữa .

- bà , ta sẽ thay nương báo hiếu người nửa đời sau.

Nàng cảm động, nước mắt cứ chực rơi, ôm chặt lấy hắn.

Ngụy Vô Tiện nói tiếp:

- chỉ sợ không giúp được gì cho người mà chỉ gây thêm phiền phức cho người thôi .

Hắn cảm nhận được vòng tay ôm hắn chặt hơn , chặt hơn nữa.

- tốt, a Anh ngoan, ngươi không phiền phức tí nào hết, ngươi cũng không cần phải báo hiếu thấy mẫu thân ngươi, nàng đã báo hiếu ta thật tốt khi đem ngươi và a Vân đến chỗ ta cuối đời này.

- vậy a Vân có ngoan không ?

Người chưa thấy đâu nhưng đã nghe thấy tiếng. Liền sau đó có bóng người lao vào phòng, đặt gì đó xuống bàn, gia thêm vòng tay ôm hai người.

- hả? nói gì đi chứ, a Anh ngoan ,vậy a Vân ngoan không _ nàng ôm lấy hai người, chớp chớp đôi mắt to tròn hỏi lại.

Nàng liền vòng tay qua người nàng nói :

- a Anh ngoan , a Vân cũng ngoan nữa .

Nàng được khen ,nhướng mắt sang Ngụy Vô Tiện biểu lộ " ta cũng được bà khen ngoan nha"

Hai người bất lực , cười trừ .

Ôm hồi lâu , bọn họ mới rời ra. Nàng kéo cả hai người ra khỏi giường , ấn hai người ngồi xuống ghế trước mặt nói:

- ta vừa mới xuống bếp, hai người mau ăn thử _ nàng vừa nói vừa múc ra hai bát canh đặt trước mặt hai người.

Hắn nhìn vào bát , món nàng nấu chính là canh sườn ngó sen. Hắn châm chọc:

- muội muội ta mà cũng biết nấu sao ? Cho ta hỏi thăm nhà bếp vẫn ổn chứ?

- ta biết nấu là đương nhiên, dù gì trước đây ta cũng từng nhiều lần phụ bếp cho sư tỷ. Vốn tưởng ngươi thích ăn nên nấu cho ngươi , hóa ra ngươi không có thích , vậy thôi đừng ăn nữa ta dẹp nó giúp ngươi vậy .

Nói xong, nàng vơ bát canh đi mất. Hắn đem tay đòi lại, nàng xoay người trốn đi. Cứ như vậy đến khi người bà cất tiếng, hai người mới dừng lại :

- được rồi ,a Anh, a Vân đừng đùa nghịch nữa nào .

Ngụy Vô Tiện và Lục Vân lại ngồi xuống . Nàng bảo hắn:

- ngươi mau ăn đi, a Vân là cố ý nấu cho ngươi ăn ,trù nghệ của nàng cũng không tệ.

Hai người ngồi ăn và nàng có công việc ngồi ngắm hai người . Có ca ca ,có bà bà, à còn cả tiểu thiên thần trong bụng ca ca nữa chứ, gia đình nàng , cứ vậy  là hạnh phúc . Từ giờ trở đi, nàng sẽ bảo vệ nó không ai có thể phá hủy .Chợt như nhớ ra cái gì, đối Tuyền Nghi tiên nhân mười phần nghiêm túc, nàng hỏi:

- bà người có cách gì giúp hắn không _ vừa nói cùng liếc Ngụy Vô Tiện.

Nàng nghiền ngẫm hồi lâu rồi nói:

- có.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro