Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngụy Vô Tiện đối Kim Tử Hiên :

- xin lỗi

- hả ngươi ngươi nói cái gì cơ? Không phải do vết thương vẫn liên tục truyền đến đau đớn, căn bản Kim Tử Hiên nghĩ mình đang nằm mơ hay là dạo này uống nhầm thuốc ('⊙ω⊙')!

- xin lỗi_ Ngụy Vô Tiện nhắc lại

- nếu ngươi nói đến chuyện Ôn Ninh làm ta bị trọng thương thì không cần đâu. Dù sao ta đã chết đâu mà , không cần quá xúc động vậy đâu ha._ Kim Tử Hiên nhìn hắn với ánh mắt ái ngại' ta đến giờ vẫn không thích ứng với một Ngụy vô tiện chính nhân quân tử như này a' .

- ta cũng chỉ vì sư tỉ thôi a. Ngươi bị gì ta quan tâm chắc. Mà ngươi là bị cái gì vậy a Lăng đang tiệc đầy tháng , ngươi ra đó làm gì chứ. Ngươi ngốc à._ Ngụy Vô Tiện trở lại dáng vẻ cà lơ phất phơ pha chút bực mình .

" ta cũng chỉ vì a Ly thôi, tưởng ta muốn chắc T-T"_ nội tâm Kim Tử Hiên said.

- thôi được rồi , ngươi nghỉ ngơi đi _ Ngụy Vô Tiện xoay người hướng cửa đi thì ngoảnh mặt lại hăm dọa_Sau này dưỡng thương xong ra ngoài nhớ chăm sóc tốt sư tỉ thay ta , để ta biết được ngươi chết chắc.

Nói đoạn , Ngụy Vô Tiện định đi ra ngoài nghe thấy hắn nói thì đứng sững lại.

- ngươi không định trở về?

- không biết nữa a dù sao thanh danh bên ngoài cũng không hề tốt . Ở đây luôn cũng được ._ giọng nói Ngụy Vô Tiện cách xa căn phòng truyền lại trong lòng chất chứa bao nhiêu suy nghĩ.

Ngụy Vô Tiện " thực ra ta cũng muốn trở về nhưng ta sợ cũng thật không thể biết nên đối mặt như thế nào với mọi người với .... sư tỉ"
______________
Cùng lúc đó

Bên ngoài, tin tức Ngụy Vô Tiện giết chết Kim Tử Hiên , Kim Tử Huân rồi bị phản phệ vạn quỷ cắn nuốt lan đi rộng rãi . Tỉ muội Ôn Tình đến thỉnh tội Kim Lân đài bị xử tử nghiền xương thành tro . Người người hả hê trước tin này, "hahaha,Ngụy Vô Tiện chết rồi ,thật hả lòng hả dạ"," tà đạo rốt cuộc không thắng nổi chính đạo mà."
.......

Trong khuê phòng Kim gia xa hoa, còn có một người vẫn không ngừng tiếc thương :
- a Tiện , tử Hiên..._ Giang Yếm Ly khóc.
______________

-A Thanh, a Phong tạm biệt . Đến lúc ta phải đi rồi .

"Hức... hức"

- dương người sao không muốn ở lại chơi với tụi con nữa sao.

Kim Tử Hiên hắn cũng không ngờ mình lại được yêu mến như vậy ,khẽ xoa đầu đứa trẻ kia :

- đừng khóc tiểu cô nương khóc sẽ xấu , sau này vẫn có thể gặp lại.

Nói xong lại xoay sang đám người bên cạnh:

- làm phiền đã lâu.

- không có gì dù sao cũng là do a Vân nhờ vả._ Tuyền Nghi tiên nhân mái tóc đã dần chuyển hoa râm_ cũng phải xin lỗi ngươi không thể giúp ngươi khỏi sớm hơn .

- không sao dù gì lúc đầu ta cũng không nghĩ ta còn có thể sống.

Kim Tử Hiên hỏi Ngụy Vô Tiện

- ngươi là vẫn không có ý định ra trở về?

Hắn lắc đầu đứng cạnh hai đứa bé tầm 2 tuổi.

- ta hiện tại vừa mới xuất quan, kim đan vừa mới thành hình cần tu luyện thêm.

- a Ly chắc chắn sẽ nhớ ngươi.

Ngụy Vô Tiện nghe xong lòng có chút mềm đi .

- được rồi ta sẽ xem xét trở về thăm tỉ ấy, chăm sóc tỉ ấy thật tốt.

Được rồi đi thôi a. Đừng dài dòng nữa _ a Vân đứng đó nghe màn chia tay cảm cmn động này muốn rớt luôn con mắt ... à nhầm nước mắt .

Vừa nói xong bỗng có cục bông nhỏ túm lấy vạt áo của nàng.

- Vân di cho con đi theo với nha . Con cũng muốn thấy Ly di , muốn ra ngoài chơi _ nó vừa nói vừa đưa ra đôi mắt lưu li to tròn nhìn.

Tuy vẻ mặt hiền hòa cười đáp lại nó nhưng tâm Vân di của nó đang dữ dội từng đợt sóng nga 'tiểu bảo bối a, ngươi manh chết ta rồi '

Như sợ chưa đủ thuyết phục kéo theo ca nó luôn cho đủ bộ.

- ca, huynh nói đi huynh cũng muốn đi mà phải không?

- ân _ vẻ mặt vô cảm đầy ý bất đắc dĩ

- a ta xin lỗi tiểu bảo bối cái này ta không quyết định được rồi_ lại liếc sang Ngụy Vô Tiện .

Theo ánh mắt của y, nàng lại ngoảnh mặt chạy sang nương nó chớp chớp đôi mắt ngọc :

- cha người sẽ cho ta đi phải không, đi mà ... nhaaaaaaaaa?

Hắn chính là bị một tiểu cô nương này làm đổ gục. Ngồi hổm đối diện với nó véo lấy hai cái má bánh bao kia bảo

- không được nha . Ngoài kia nguy hiểm nhiều lắm hai đứa không sợ ở bên ngoài sẽ nhớ ta sao.

Đứa bé gái khuôn mặt buồn bã phụng phịu

- đi ra ngoài thật sự không nhìn thấy cha nha, vậy dượng ra ngoài vui vẻ nhớ mua kẹo cho ta nha.

Hai huynh muội kia chính là con của Ngụy Vô Tiện .

Huynh trưởng tên Ngụy Ái, Ngụy Huyền Phong đôi mắt đào di truyền từ mẹ, tính tình trầm tĩnh vừa được trao bảo kiếm Lạc Huyền, muội muội là Ngụy Mộc Thanh đôi mắt lưu li linh động trường kiếm là Thanh Liên.

-a hai tiểu bảo bối của ta đừng buồn cha các ngươi là vì lo lắng cho các ngươi mới không cho các ngươi đi, chỉ cần lớn thêm chút nữa không cần đợi hắn nói, tiểu cô của các ngươi liền sẽ đưa các ngươi ra ngoài kia chơi rồi.

Huyền Phong y phục lam nhạt ,tuổi còn nhỏ mà khí chất toát ra cao lãnh , xa cách (nghe là biết giống ai rồi hen) tay cầm trường kiếm vững vàng. Mộc Thanh lục y mái tóc xõa qua vai mang vài phần dịu dàng , tinh nghịch.

Sau khi hai bé con này sinh ra, Lục Vân nghiễm nhiên trở thành loại" chất khống" không thể cứu vãn, suốt ngày cứ bám lấy hai đứa trẻ.Ba người cộng thêm Ngụy Vô Tiện những lúc xuất quan , thỉnh thoảng Kim Tử Hiên tạo thành một đội hình quen thuộc thường cùng nhau bắt gà rừng, đánh cá sông, ... đến quen thuộc với người dân ở đây . Trong thời gian này quả thực Ngụy vô Tiện cũng không ghét hắn nhiều như lúc trước nữa.

- được rồi đó nương à, phải mẫu đi đi thôi còn không đi sẽ lại trễ_ a Phong nhắc lại vài điều trong bản nhắc nhở Ngụy vô tiện

- ngươi là đang chê ta nói nhiều sao tên tiểu tử kia , mà này ta đã bảo ngươi gọi ta là cha mà ...._ Ngụy Vô Tiện vừa nghiêm mặt nói chuyện đã lật mặt giã vờ khóc lóc túm áo lục Vân lau mặt .

Lục Vân ghét bỏ giật lại vạt áo, Huyền Phong tay che trán hắn thật sự có chút nhìn không nổi suốt ngày ăn vạ,lẽ nào đây là mang thai một lần ngốc ba năm trong truyền thuyết.

- được rồi ngươi đi đi đến là lúc trở về nơi của mình rồi. Đi về nhớ cẩn thận tên kia gửi tin tới chắc chắn đã rõ ràng tình trạng của ngươi, hắn nếu muốn hại ngươi thì đã âm thầm phái người đến giết ngươi khả năng không có giết ngươi, nhưng cũng đừng quên ngươi bị gì mới đến đây cẩn thận vẫn hơn.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro