Chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hyomin mong còn không được, vội vàng gật đầu: "Ừ..." 

Cô hoàn toàn quên mất, ngay từ đầu là ai muốn đi chơi ... Chỉ có thể nói rằng, địa điểm không đúng ... 

 Nin Hi muốn mời Phỉ đến Park gia chơi, Phỉ cười cười nhìn anh ta, tiếng nắm tay răng rắc vang lên,  Nin Hi cười cười đứng đằng sau hyomin. 

Rõ ràng là gặp cô thì trào phúng chế nhạo, bây giờ gặp Phỉ thì lại thế này, đúng là thích bắt nạt kẻ yếu ... 

Cuối cùng, Phỉ quyết định không đến Park gia, dù sao thì đối tượng xem mắt của cô không đến, cô phải về trước để tìm lại chút thanh danh cuối cùng, Nin Hi thấy vậy, gọi một cuộc điện thoại, sau đó, một chiếc xe màu đen có rèm che cực kỳ khoa trương xuất hiện trước mặt Phỉ. 

Nin Hi mở cửa thay cô: "Con gái về nhà một mình không hay lắm, bây giờ cũng không còn sớm ..."

Hyomin nhìn lên trời, bây giờ mới hơn năm giờ chiều – 

Phỉ cảnh giác nói: "Tôi thấy ngồi trong cái xe này mới nguy hiểm..." 

Hyomin: "Tớ cũng thấy vậy ... Còn hơn cả nguy hiểm nữa ..." 

Phỉ nói nhỏ với Hyomin: "Hơn nữa, như vậy chẳng phải sẽ biết địa chỉ nhà của tớ sao?" 

Hyomin nói nhỏ: "Thế thì không cần lo lắng, nếu anh ta muốn thì tự khắc sẽ có cách khác dễ dàng hơn, không cần phải dùng thủ đoạn này đâu." 

"Được rồi, đã có tài xế miễn phí thì tôi cũng không từ chối." Phỉ đáp lại Nin Hi, sau đó sảng khoái bước đi,  Nin Hi chọt chọt jiyeon, hai người cùng lúc mở miệng – 

"Phỉ, hẹn gặp lại." 

"Dì, hẹn gặp lại." 

Phỉ đen mặt, đi thẳng vào xe, làm như không nghe thấy gì, Nin Hi không vui nói với jiyeon: "Không phải đã hẹn trước là nói 'Dì, hẹn gặp lại' sao?" 

jiyeon nghiêm túc nhìn Nin Hi: "Mẹ bảo là phải gọi dì ấy là Phỉ 

Hyominn suýt nữa thì bật cười ra tiếng. 

 Phỉ lạnh lùng bỏ đi, Nin Hi buồn bã chọt chọt tay của jiyeon, jiyeon không thèm để ý đến anh, ngoan ngoãn nhìn hyomin.Hyomin hiểu nó đang muốn được khen, sờ sờ đầu nó bảo: "jiyeon làm đúng lắm ~ " 

 Nin Hi vờ khóc lóc nói: "Tôi đúng là có cha mà cha không thương, có mẹ mà mẹ không yêu mà ..." 

Thêm một chiếc xe chẳng biết từ đâu chạy ra, tài xế đúng là người đã chở bọn họ đến, jiyeon và hyomin bỏ lên xe trước, Nin Hi sợ hai người sẽ bỏ mình lại, cũng nhanh chóng ngồi vào ghế phụ, xe bắt đầu chạy ra đường lớn, hai chiếc xe khác một trước một sau cùng xuấ hiện, bảo vệ cho chiếc xe ở giữa. 

Sau khi xuống xe, hyomin kêu jiyeon về phòng trước, còn cô thì ở lại nói chuyện với  Nin Hi – – về chuyện Phỉ. 

"Ừm, tôi muốn hỏi anh ..." hyomin do dự một chút, "Anh và Phỉ ..." 

Nin Hi nghi ngờ nhìn cô. 

"Thì là ...  Phỉ ... Chẳng phải anh cứ làm phiền cậu ấy sao ... Chẳng lẽ anh ... với cô ấy ..." 

Nin Hi cười cười: "Ơ, mẹ ghen tị sao?" 

Hyomin đen mặt nói: "Tôi không giỡn với anh. Tính cách Phỉ thẳng thắn, nếu anh không thích người ta thật thì đừng có trêu chọc người ta." 

 Nin Hi nhìn hyomin, cười bí hiểm: "Thật giả cái gì, tình cảm có thể nói đến thật giả hay sao?" 

Hyomin kinh ngạc nói: "Vậy anh thích Phỉ sao?" I 

Nin Hi nói: "Cả hai đều là người trưởng thành, cần gì phải biết thích hay không, vui vẻ là được rồi." 

Hyomin hiểu ý của Nin Hi. 

"Đúng rồi, đùa giỡn với người ta rồi bị đánh thì vui lắm đúng không? Sở thích của anh đúng là hơi bị đặc biệt đấy. Nhưng tôi cảnh báo anh trước, đối với Phỉ mà nói, chuyện này không thể đùa giỡn." hyomin nghiêm túc nói: "Tôi đã nói rồi, Phỉ ..." 

Cô còn chưa nói xong,Nin Hi đã ngắt lời cô: "Được rồi được rồi, tôi hiểu ý của cô, sau này tôi không phá cô ta nữa, được chưa?" 

Hyomin trợn mắt nhìn anh ta, thấy anh cười cười nhìn mình, không biết nói thật hay nói giỡn, nhưng cô không tìm ra được dấu hiệu nào khác trên mặt Nin Hi cả, đành vào nhà trước. 

Hyomin đi vào phòng khách, nhìn thấy Nin đang ngồi trên ghế sofa nói chuyện điện thoại, gương mặt nhìn nghiêng của anh ta quả thật rất đẹp, lông mi nhỏ mà dài, đường nét từ mũi đến môi có thể nói là hoàn mỹ, tay trái anh ta cầm điện thoại, tay phải tùy tiện đặt lên ghế sofa, không biết người trong điện thoại đang nói gì mà Nin khẽ nhíu mày, gương mặt lạnh lùng vì thế lại càng trở nên gợi cảm lạ thường. 

Ôi, ba anh em nhà họ Park này, chẳng có ai là không đẹp trai cả, nhưng mỗi người mỗi nét, nhưng hyomin vốn bị tiểu thuyết tình yêu tẩy não từ lúc nhỏ nên dĩ nhiên là nghiêng về kiểu "nam chính lạnh lùng trầm tĩnh" như Nin ... Có điều, đó chỉ là một suy nghĩ nhỏ nhoi thôi, khi ở chung với ba người này, ai cũng có khuyết điểm cả ... 

Nghe thấy tiếng động, Nin khẽ nghiêng đầu nhìn thoáng qua hyomin, nhìn nghiêng đã đẹp, nhìn chính diện lại càng đẹp hơn, Nin gật đầu với cô, sau đó tiếp tục nói chuyện điện thoại. Hyomin hơi mừng rỡ một chút rồi lại thất vọng, đi lên lầu hai. 

Nin vừa tắt điện thoại xong, gọi cô lại: "hyomin." 

Hyomin ngẩn người, đây là lần đầu tiên mà anh ta gọi đầy đủ họ tên của cô, lúc trước chỉ gọi cô là cô Park thôi. 

Nin vỗ xuống chỗ ngồi bên cạnh sofa, hyomin hiểu ý, ngồi xuống cạnh anh, không hiểu hỏi: "Có chuyện gì sao?" 

Đừng nói là muốn hỏi cô xem có cảm nghĩ gì sau chuyến đi chơi lần này đấy ... 

Kết quả, lần này cô đã đoán trúng, Nin nói: "Lần này đi chơi, cảm giác thế nào?" 

Hyomin suy nghĩ rồi thành thật trả lời: "Tốt lắm, đỡ hơn là đi vòng vòng trong nhà ... Có điều, công viên giải trí không phải là chỗ thích hợp để tôi đi chơi." 

 Nin gật đầu: "Thật ra sau này không phải là không được đi ra ngoài nữa." 

Hyomin nghe vậy, nhanh chóng hỏi lại: "Hả? Không Được ra ngoài nữa sao?" 

Nin nhanh chóng đổi đề tài: "Một tháng nữa là đến sinh nhật của jiyeon rồi." 

"Ồ ..." hyomin suy nghĩ, bây giờ Nin đang muốn bàn bạc với cô chuyện tổ chức tiệc sinh nhật cho jiyeon sao 

Nin nói tiếp: "Đến lúc đó, sẽ mời không ít người." 

Nhưng mà jiyeon như thế này thì làm sao mà gặp mặt người khác chứ ... 

Nin nhìn gương mặt lúng túng của hyomin, nhẹ nhàng nói: "Hẳn là cô hiểu ý của tôi." 

"Ừm ... Nhưng nếu trong một tháng mà muốn jiyeon khỏi bệnh ngay thì ..." Nói đến đây, cô chợt khựng lại, chuyện này gần như là không thể.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro