Chap 13: Trái Tim loạn nhịp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


chap 13: Trái tim loạn nhịp

Về tới nhà, nó lao ngay vào chiếc ghế salon, cặp một bên, giày một bên, chạy lại tủ lạnh ôm một đống bim bim, chân gác lên bàn, nhai bim bim, mở tivi xem phim hoạt hình.
Hắn vào nhà, nhìn thấy nó thì phát bực.
" Nè..sống ở nhà tôi thì ngăn nắp một cái, giày cởi ra phải sắp gọn lại, học về thì cất cặp đúng chỗ, ăn bánh thì làm ơn đừng trét lên ghế giúp, còn nữa vụn bánh rơi đầy trên đất,DỌN DẸP ĐI"_Hắn hét lên
" anh càng nói tôi càng thấy giống bảo mẫu"_Nó khiêu khích hắn
" hừ..dọn dẹp..không thì tiền tăng gấp 3"_Hắn lạnh lùng phán một câu xanh rờn bỏ lên phòng
" cái gì...gấp 3...tôi dọn liền "_Nó mém rớt mắt vì lời hắn nói
Nó dù gì cũng là con nợ khốn khổ mà...cho nên việc phục tùng chủ nợ hách dịch cũng là chuyện hiển nhiên.
Sau một hồi làm việc cực lực thì đâu cũng vào nấy, giầy gọn gàng, cặp đã được nhặc lên, vụn bánh đã được làm sạch.
" khá lắm giờ đi siêu thị mua đồ về nấu"_Hắn nói rồi lôi nó đi như lôi một bao gạo
" này..từ từ.."
" sao không đi bằng xe mà phải đi bộ?"_Nó thắc mắt nhìn hắn
" siêu thị gần đây đi xe chi?"_Hắn lại hỏi ngược về nó
" ờ..ha"_Nó nhe răng cười trừ
Hắn cũng cười, nhưng nụ cười nhanh lướt qua, nó chắc cũng chẳng thấy được. Hắn cười vì sự ngốc nghếch trẻ con của nó. Thật dễ thương
Đến siêu thị, hắn bắt nó cầm giỏ, còn phận mình thì đi mua đồ
Hắn đi tới đâu nó phải đi theo đấy để hắn bỏ đồ vào giỏ, khi ra tính tiền nó khệ nệ xách đồ..Nặng nhọc khó khăng
" anh...giúp tôi vs nặng quá.."_Nó thở dóc nói với hắn
" đưa đây"_Hắn lấy một túi đồ của nó, vác lên vai, thông thả bước về nhà
Khi về nhà, hắn vào trong bếp làm đồ ăn, nó ngồi bên ngoài xem tivi
Bỗng bên trong phát ra tiếng...
"á..."
Nó vội vàng chạy vào xem tình hình, thì ra là hắn cắt trúng tay. Nó lúng túng cầm ngón tay hắn nhìn.
" đau không, để tôi thổi cho...phù..phù"_Nó chu môi thổi phù phù vào ngón tay đang chảy máu của hắn.
" sao không đau, lấy giúp tôi băng keo cá nhân đi"_Hắn cho tay vào miệng ngậm cầm máu
Nó te te chạy đi lấy băng cá nhân cho hắn. Còn hắn cười khi thấy bộ dáng trẻ con của nó nhìn dễ thương không tả nỗi. Trái tim hắn cũng đập lệt mất một nhịp mà hắn không hề hay biết....
End chap 13
__________
aki: 1..2..3..5...anh có đánh rơi nhịp nào không??? *cười khoái trá*
Hắn: mi qởn qá ha..mà đi trêu người khác
Aki: chớ sao..tác giả..có quyền chứ bộ...
Hắn: * chọi dép...chọi đồ*
aki: *bỏ chạy* nahhahahhaha...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro