Chap 2 - 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 2
- Là anh
- Là cậu
Trời ơi sao xui xẻo dữ vậy trời, mình nhớ tháng 7 mình có cúng cô hồn mà ta hơizz hết chuyện lai gặp thằng cha này- Kì Hoàng thầm nghĩ
- Haha nếu là cái tên xấu xí này thì khỏi cần phõng vấn nữa, tôi tuyên bố cậu rớt- Gia Tuấn
- Này này anh nói chuyện cho có lí lẽ 1 chút chứ, chưa gì mà phán tôi rớt là sao- Kì Hoàng
- Tôi là TGĐ tôi có quyền
- Anh là TGĐ thì củng phải phõng vấn tôi đàng hoàng chứ. Tôi không phục
- Không phục thì kệ cậu, rớt.
- Anh..-Kì Hoàng tức sôi máu nhìn chầm chầm con người trước mắt. Cậu thật sự không cam tâm. Dù gì thì cậu cũng có năng lực thật sự vậy mà chưa gì đã bị phán rớt.
- Huỳnh Gia Tuấn anh lại ăn hiếp người khác nữa rồi- Phạm Mỹ Kim bước vào
- Mỹ Kim là em à, chuyện này không liên quan tới em đâu( thật ra Mỹ Kim và Kì Hoàng là 2 anh em cùng cha khác mẹ)
- Sao lại không liên quan, Kì Hoàng là bạn của em em không cho phép anh sĩ nhục bạn ấy
- Anh chỉ nói sự thật thôi mà
- À sự thật hả, ừk vậy để em nói sự thật về mấy cô bạn gái của anh cho mẹ biết luôn nha
Gia Tuấn nghe đến đây mặt mài xanh dờn, tay hơi run rồi. Mặc dù anh khá có quyền lực và củng là người nắm giữ tập đoàn nhưng mẹ anh thật sự không phải là con người bình thường. Mẹ mà biết chuyện anh trăng hoa bay bớm yêu tum lum tà la thì anh chi có nước chết
- Thôi được rồi giờ em muốn gì
- Không được đánh rớt cậu ấy
- Được vậy thì anh sẻ phõng vấn cậu ấy
- Không cần phải phõng vấn, trực tiếp cho cậu ấy đâu luôn
- Nhưng như vậy thì không đúng quy tắc
- Vậy giờ anh muốn phá quy tắc hay là muốn cuốn chiếu ra khoi nhà
- Thôi được rồi nhận thì nhận, cậu giỏi lắm- Gia Tuấn vừa nói vừa lườm Kì Hoàng 1 cái
- Cám ơn anh quá khen- Kì Hoàng tranh thủ cười
...
...
- Này cậu có sao không, anh mình thiệt la. Thôi mình đi kiếm gì ăn đi đói quá
- Ư cám ơn cậu nhiều, hôm nay đê mình khao nha
-Ưk
...
...
Huỳnh Gia 1 ngôi nhà tọa lạc tại 1 khuôn viên phải nói là rất lớn. 1 toàn nhà nằm giửa 1 rừng hoa cho người ta cãm giác như mình đang sống 1 trong cung đình vậy
- Gia Tuấn àk vào phòng mẹ đi me có chuyện muốn nói
- Có chuyện gì vậy mẹ
- Đây con xem hình mấy cô gái này đi, con thich người nào thì cứ chọn người đó. Mẹ muốn có 1 đứa con dâu
- Nhưng mà con chưa muôn lấy vợ
- Tại sao
- Thì tại con chưa muốn thôi
- Con không được cải lời mẹ
- Con là gay làm sao cưới vợ- Gia Tuấn nói xong câu này ngay chính cả bản thân anh cũng muôn cười, mặc dù anh thích trăng hoa thật nhưng vẫn không muốn ràng buộc bỡi hôn nhân. Với lại bí quá nên anh nghĩ chĩ có thê nói mình là gay thì sẽ không cưới vợ. Nhung nào ngờ mẹ anh vẩn khog thay đỗi sắc mặt thật ra bà vốn vĩ đã biết anh lấy cớ này nên vẫn bình thản coi như không
- Được vậy con dẫn người yêu con về đây cho mẹ xem mặt
- Mẹ mẹ không thấy lạ sao, con mẹ là gay đó
- Haha tinh gạt mẹ àk con khờ quá rồi con mà là gay thì chắc khong ai là trai thăng quá. Đừng có nói với mẹ là tai mây mối tình lăng nhăng của con mà mẹ không biết nha. Tại mẹ không muốn nhún tay vào thôi. Đừng có hòng qua mặt mẹ mày
- Con nói thật mà, con gạt mẹ làm gì
- Được vậy con dẫn người yêu của con về đi rồi mẹ sẽ tin con
- Được con sẽ dẩn về cho mẹ coi.
Thôi rồi thế là cuộc đời của Gia Tuấn xem như xong nếu như không kím ra được người yêu. Cuộc hành trinh đi tìm người yêu chính thức bắt đầu.

Chap 3
Ngày hôm sau
Hôm nay là ngày Kì Hoàng đi làm đầu tiên, tuy rằng cậu đã bớt được vẽ đẹp của người tiền sử nhưng vẫn mang 1 khí chất "khác thường". Hôm nay cậu đở hơn 1 chút, 1 cái áo sơ mi màu vàng kem rộng chừng cái mền à. 1 cái quần kaki ống nhỏ hơn cái quần kia nkiều như vẩn thuộc loại quần thời ông nội mặc. Vẫn cặp kính huyền thoại và mái tóc ráo dừa thế kỉ. Ôi đẹp trai phếch( tác giả còn nhìn không ra đây)
Tại phòng TGĐ
- Ơi phải làm sao đây, sao mình khùng vậy nè trời( khùng lâu rồi tại không biết thôi) khi không nói mình là gay chi. Trời ơi bây giờ kiếm đâu ra thắng điên làm vợ mình đây- Gia Tuấn
Cốc cốc cốc
- Vào đi- Gia Tuấn
- Dạ thưa TGĐ hôm nay có 1 nhân viên mới sẽ đi làm- Trần Hữu Đạt Quản lí bộ phận nhân sự
- Ưkm vậy anh sắp xếp công việc cho người đó đi
- Dạ thưa TGĐ tất cả các bộ phận đã đũ người rồi
- Vậy còn bộ phận nhỏ lẽ nào khác thiếu người không
- Dạ không, nhưng còn 1 vị trí ạ
- Chổ nào
- Dạ là thư kí TGĐ
- Ưkm thôi cứ sắp xếp tạm thời như vậy đi, anh đi làm việc đi
Anh quản lí nhân sự vừa đi thì bệnh tự kỉ của Gia Tuấn lại bắt đầu...haizzz ai biểu tài lanh chi giờ chịu khổ
...
Kì Hoàng hí ha hí hững bước vào tập đoàn, ôi bây giờ có dịp nhìn kĩ thì nó lớn kinh khủng khiến cho cậu muốn lồi 2 con mắt ra luôn
- Dạ chào anh dạ chào chị dạ chào cô...- Kì Hoàng lể phép chào tất cả nhửng người xung quanh kể cả cô dọn vệ sinh. Hơi kiểu này là rãnh quá nàk
- Cậu là nhân viên mới- Hữu Đat hỏi
- Vâng ạ- Kì Hoàng đáp
- Cậu đi theo tôi tôi sẽ sắp xếp công việc cho cậu
- Dạ, xin hõi anh em làm bộ phận nào dạ
- Ờ trước mắt là các bộ phận đã đủ người nên cậu được đưa vào làm thư ký cho TGĐ
- Dạ- Kì Hoàng vẫn bình thảng, cậu đã quên mất Huỳnh Gia Tuần chính là TGĐ-ôi chưa già mà lẫn rồi
- Cậu vào đi, tới rồi đó-Hửu Đạt chĩ vào phòng TGĐ nói
- Vâng cám ơn anh
Cậu nhẹ nhàng mở cửa ra. Thấy 1 anh thanh niên ngồi trên chiếc ghế xoay đang quay mặt ra nhìn cửa sổ. Ôi nhìn ở góc cạnh này anh thật đẹp làm sao (thôi rồi bệnh hám trai của Kì Hoàng lại phát chứng). Ơ sao nhìn quen quen ta? Kì Hoàng thắc mắc
- Dạ thưa TGĐ nhân viên mới đến rồi- Hửu Đạt nói
Nghe vậy, Gia Tuấn liền quay người lại. Lập tắc mắt chử A mòm chử O. Ngay cả anh cũng quên mất đi cậu và càng không ngờ cậu lại làm thư kí cho anh
- Oh My God chuyện gì thế này- cả 2 đồng thanh nói
- Tại sao lại là cậu ta, ôi con ễnh ương xấu xí này(bình thường là con vịt xấu xí nhưng Gia Tuấn thấy con vịt không đủ độ xấu như cậu ta nên quyết sửa lại thành con ễnh ương-ôi ác mòm ácmiệng quá)
- Anh nói ai là ễnh ương đó- Kì Hoàng ra sức cải( còn ai ngoài cậu nửa hơizz khỗ ghê)
- Chẳng lẽ tôi nói tôi, xin lổi tôi đẹp chứ tôi đâu có khùng- Gia Tuấn
- Xuống anh ơi, vướng dây điện bây giờ- Kì Hoàng
- Cậu nói ai đó??? Gia Tuấn bắt đầu cảm thấy tức
- Chẳng lẻ tôi nói tôi, xin lỗi tôi đẹp chứ tôi đâu có khùng-Kì Hoàng (hơizz lại thêm 1 người hoang tưởng thời kì cuối)
- Cậu...haha cậu mà đẹp ờ đẹp cở chí phèo hôn
- Xin lôi anh nha chì phèo còn thua tôi xa
- Hoang tưởng
- Chắc anh không có chắc
Hửu Đạt nảy giờ chứng kiến khung cảnh trƯớc mắt mà không khỏi cười...lộn ruột. Ai biểu 2 người này ngu khi không chửi nhau làm chi
- Thưa TGĐ đây là thư kí của anh- tiếng nói của Hửu Đạt làm ngừng cuộc chiến "đo nhan sắc" đang diễn ra
- Thôi anh ra ngoài đi- Gia Tuấn
- Dạ TGĐ
Nói rồi Hữu Đạt bước đi, để lại trong phòng 2 ngọn núi lữa đang chuẩn bị bùng phát
Gia Tuấn củng bắt đầu nghiêm túc trở lại,
- Dương Kì Hoàng cậu biết công việc của mình làm là gì rồi chứ
- Vâng thưa ngài TGĐ cao quý tôi đã nắm rõ trong lòng bàn tay
- Được tốt- Gia Tuấn suy nghĩ: cậu cứ chờ đi xem tôi hành hạ cậu như thế nào
Kì Hoàng quay qua thấy Gia Tuấn đang nhìn mình cười tham độc mà không khỏi lo sợ
- Này anh đang tính toán chuyện gì đó
- Chuyện này là của tôi không liên quan tới cậu, ý khoan đã
- Dạ thưa TGĐ cao quý có chuyện gì ạ
- Cậu có muốn đi du học ở Mỹ không? Tôi sẽ giúp cậu
- Muốn, nhưng tại sao anh lại giúp tôi- trong đầu Kì Hoàng đang có một dấu chấm hõi to đùng
- Tôi chỉ cần cậu giúp tôi 1 điều thôi, điều này nằm trong khả năng của cậu chỉ cần cậu đồng ý thì tôi se đưa cậu đi du học
- haha công nhận mình thông minh quá, mượn ai chi bằng mượn tên này vừa có thể trả thù vừa có thể giúp mình. Mẹ mình sẻ tuyệt đối không chấp nhận đứa xấu xí như cậu ta haha- Gia Tuấn nghĩ
- Được rồi tôi đồng ý ( thôi rồi tiêu Kì Hoang rồi. Chưa gì đã đồng ý thế nà con nai đả sặp bẩy của sói rồi)
- Tôi cần cậu làm người yêu tôi
- What??cái gì? Who are crazy???
Kì Hoàng đưa vẻ mặt nhìn con nguời phía trước. Một chặng đường mới lại bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro