Phần2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Mẹ Chồng hoá Nàng Dâu 👵🏻

Chap 2:

Mọi người đến càng ngày càng đông,người thì hương hoa người thì phong bì.

Tôi liếc nhìn đồng hồ,cũng là quá 8 giờ.Đến lúc này,cái Ngạn mới ngáp ngủ mà chạy vội từ cầu thang xuống nhà ,rồi nhanh chóng ra chỗ tôi.

"Mẹ,con xin lỗi,tại hôm qua con thức khuya nên ngủ quên.Không nhớ đến chuyện đi chợ cùng mẹ.Mẹ bỏ qua cho con lần này nhé"

"Chị không cần giải thích.Hôm nay,quan khách đông,tôi tạm thời không chấp chị làm gì.Đợi xong cái đám dỗ này,tôi nói chuyện với chị sau"

Ngạn nó nuốt nước bọt khi nghe những lời nói ấy từ tôi.Nhìn cái bộ dạng của nó lúc này thật chướng mắt.

"Không đứng đần ra đấy làm gì,mau vào nhặt rau với cái Hoa,em chồng chị kìa.Đấy lấy chồng xa mà nó còn cố về sớm mà phụ tôi đấy"

"Mẹ..con"

Chẳng cho đứa con dâu này nói xong,tôi đã bỏ đi,kệ cho nó ngơ ngác ở đó.Nghĩ cũng thấy thương thương nhưng mà kệ,cứ dễ dãi quá mà nó chẳng biết thương cái thân bà mẹ chồng già này.

Ngạn nó nhanh chóng chạy lại chỗ rổ rau thơm cái Hoa đang nhặt

"Chào Hoa,em đến từ bao giờ ấy"

"Em đến lâu rồi,chị làm gì bâyy giờ mới xuất hiện thế"

"À,sorry em nhé,chị hôm qua thức khuya nên ngủ quên.."

Nó gãi gãi cái đầu tỏ vẻ ngượng ngùng

"Lần sau chị chú ý nhé.Sáng em thấy mẹ đi mua một đống đồ ,tay xách nách mang,khổ lắm,mẹ cũng bảo là dặn qua chị rồi.Chị chú ý lần sau nhé,mẹ già rồi,chị chí ít cũng thương mẹ em tí đi chứ""

"Chị biết rồi,chị sẽ rút kinh nghiệm cho lần sau"

Lúc này,tôi biết trong đầu cô con dâu này đang nói cái gì.Có khi là "Mày là con đẻ của bà già ấy" nói cái gì chẳng đúng.Đừng quên,trước khi trở thành mẹ chồng,tôi cũng là một nàng dâu,nên tôi hiểu hết tâm lí của các nàng dâu trẻ.Chỉ là không muốn nói ra mà thôi

Thế là một cái đám dỗ nữa lại qua và kết thúc êm đẹp.Đợi quan khách về,tôi có gói ít đồ cho cái Hoa và chồng nó.Sau khi dọn dẹp các thứ đã quá 10h,đúng là muốn gãy cái lưng

Thằng Mạnh và cái Ngạn nhanh chóng xin phép tôi đi lẩn đi trốn tránh cái trách nhiệm đây mà.Rất may là bà mẹ già này vẫn còn trí nhớ tốt lắm

"Mẹ và bố cho bọn con xin phép lên phòng ạ"

"Đi đâu,ngồi vào đây"

Lúc này không khí trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.Tôi đanh giọng lại

"Hôm qua mẹ có nói với anh chị là dạy sớm giúp mẹ chuẩn bị đồ cho đám dỗ.Ấy vậy mà để mẹ chờ trong khi hai đứa thì ngủ trương mắt lên,8h mới xuống nhà.Anh chị coi thường tôi thì coi thường vừa vừa thôi"

"Con xin lỗi,chuyện lúc sáng là lỗi của con,Ngạn không liên quan đâu mẹ"

Thằng Mạnh cố bênh cho vợ nó.

"Tại con làm việc khuya nên quên,con mong mẹ bỏ qua cho con lần này"

"Tôi không hiểu anh chị nghĩ gì nữa.Nhà này lấy con dâu về không phải để mẹ chồng hầu hạ lại."

"Con,không dám,thưa mẹ.."

Lúc này có lẽ mối quan hệ của tôi và con dâu như giọt nước tràn ly.Đến khi đầy không thể chịu đựng được nữa sẽ tự động mà phun trào ra ngoài.

"Chuyện chị làm gì tôi cũng không can thiệp.Đấy,từ lúc về nhà này tôi đã phải để chị phải chịu khổ lần nào chưa.Chị thấy có con dâu sáng nào cũng ngủ 8,9 h sáng mới dậy,việc nhà mẹ lo hết,suốt nhày ru rú trên phòng cắm mặt vào máy tính điện thoại không"

"Đó là công việc của con mà mẹ.Con ở nhà,ở trong phòng không phải là con không làm việc.Con xin lỗi nếu làm mẹ giận,nhưng những lời mẹ vừa nói có hơi quá không ạ"

"Ý chị nói tôi đè đầu cưỡi cổ chị,bắt nạt chị đúng không"

"Con không"

Thằng Mạnh và Ông Hoàng cũng chỉ biết đứng ngoài mà theo dõi diễn biến.Nhìn hai bên căng thẳng cũng không dám bênh vực phe nào,chỉ sợ cất tiếng nói lên lúc này e rằng lại thêm dầu vào lửa mà rước hoạ vào thân

"Tôi đi xem bói thầy bói đã nói rồi mà,kị nhau cả đôi đường thì sống thế nào được.Không biết thằng con tôi nó ăn phải bùa mê thuốc nú rồi mà đi đứa con gái như này có chết không"

Cái Ngạn dường như bị lời nói hơi quá này làm cho ức chế.Mặt nó đỏ bừng,đứng phốc dậy

"Mẹ cũng mang cầu trau sang nhà con hỏi vợ cho anh Mạnh.Con được cứoi xin đoàng hoàng,mẹ nói vậy ý gì ạ."

"Bây giờ chỉ cãi lại tôi đúng không"

"Con chỉ nói sự thật thôi ạ"

"Sự thật là vô phước mới hỏi chị cho con tôi"

"Mẹ luôn nghĩ cảm xúc  của mẹ.Có bao giờ nghĩ đến tụi con và bố chưa ạ.Bố thì suốt ngày bị mẹ ghen tuông rồi nghi ngời,soi mói,mỉa mai.Chồng con anh mạnh bị mẹ quản thúc không khác gì trẻ mới lớn,anh ấy đã có vợ,anh ấy lớn rồi nên mẹ đừng quan tâm quá như vậy ạ.Và con,con cũng muốn làm một người con dâu tốt,đảm đang,có hiếu,nhưng mẹ cứ như thế này thì con biết phải làm sao đây ạ.Ngay cả chuyện sinh hoạt cá nhân của chúng con,mẹ cũng can thiệp,nhiều lúc con cảm thấy bất tiện lắm ạ.Con biết là mẹ thương nên mới làm thế nhưng dường như lòng thương của mẹ hơi quá rồi đó ạ.Con xin lỗi nếu như có điều gì hỗ trong những lời nói ấy"

Con dâu vừa kết thúc những câu nói ấy cũng là lúc tôi dơ tay lên không trung tát "bộp" trọn vào má của Cái Ngạn.Năm ngón tay vẫn còn hằn sâu trên vòm má chứng tỏ cái lực tát vừa rồi rất chi là mạnh

"Chị dám ăn nói hỗn láo với mẹ chồng thế à.Chị hiểu con trai tôi được bao nhiêu,chị hiểu bố chồng chin được bao nhiêu và chị hiểu tôi được bao nhiêu, nói cứ như tôi sai rành rành ấy.Tôi làm là vì ai,,vì bản thân tôi chắc.Bao nhiêu việc một mình tôi lo hết,chị đã phải đụng tay vào cái gì chưa.Đến việc cơm nước chị còn lo chưa xong thì chị còn lo được cho ai nữa."

Cái Ngạn ôm mặt khóc.Giọt nước mắt tràn đày chảy xuống nơi khoé miệng.

"Vậy mẹ hãy thử là con xem,xem mẹ có phát dồ phát dại lên không"

Vừa kết thúc,giông bão ngoài sân tự nhiên ở đâu xuất hiện.Cơn mưa chuẩn bị kéo tới làm tôi không kịp trở tay.Cát bụi ngoàu đường bay vào,bạt chưa kịp dỡ cũng bị bật ra.Cái Ngạn nhanh chóng chạy vào nhà thì bị tôi kéo tay lại

"Đi đâu,hôm nay tôi phải nói rõ với chị"

"Đoàng..." một tia sét với cường độ khá mạnh đánh vào ngay vị trí trung tâm của tôi và con dâu.Hai người ngu ngơ nhìn nhau không kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.Rồi ngất lịm trong trạng thái nào không hay.Chỉ biết lúc ấy,tay trái tôi vẫn năm chặt vào tay phải của cái Ngạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#linh