mẹ của đứa trẻ đừng chạy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 

7541: Cầu 49hôn thất 9bại“Không fcần gấp 26như vậy, fdây chuyền 6anh nhất eađịnh sẽ 17đưa choaem, chỉ là 8trước đó 16chuyện giữa 75chúng ta cần 86phải nói frõ ràng mới 3được.” 1Diêm Hỏa nhìn Kính 6Huyễn thiếu 7fkiên nhẫn 02mở miệng, 70thanh âm rất 8lười biếng eanói.

“Giữa 

9

chúng ta có 

chuyện gì 

bc

để nói, 

70

phải nói 

2

thì nói mau, 

e2

tôi còn phải 

6

lấy dây 

f6

chuyền của 

1

tôi.” Kính 

4

Huyễn đã 

74

sớm đoán 

23

được anh

2

không thể 

2d

nào dễ dàng 

0

như vậy 

ba

liền đem 

7

dây chuyền 

e0

lấy ra, khoát 

cf

khoát tay 

f3

kêu Diêm 

d8

Hỏa nói 

8

tiếp, bản 

4

thân cũng 

9

đang nhìn 

d7

căn phòng 

fe

một chút, 

19

cuối cùng 

0

lựa chọn 

f0

ngồi xuống 

2

sô pha thoạt 

f

nhìn rất 

9

thoải mái.

“Em 

63

thật đúng 

3f

là tùy tiện, 

c

chẳng lẽ 

c0

một chút 

34

em cũng không

1

khẩn trương 

8

anh sẽ làm 

da

gì với em 

c5

sao?” Diêm 

96

Hỏa nhìn 

6c

bộ dạng

3d

thảnh thơi 

30

của Kính 

5

Huyễn, bất 

26

đắc dĩ 

8

cười hỏi 

5

cô.

“Anh 0có thể làm 7gì với tôi? 79Tôi thấy 38anh cũng 76không phải f4là loạicmặt người 2cdạ thú chứ?” 63Kính Huyễn 44thông minh 9lấy vấn 3đề hỏi6ngược lại Diêm Hỏa, 4nghĩ rằng danh cũng 7không thể 0trả lời 8phải“Ách““ 7Không nói cái này nữa, cdcó phải 3aem thật sự 4fquên anh rồi?”5Diêm Hỏa 7không nghĩ ftới cũng 8bị Kính 35Huyễn đánh dmột đòn,18không thể 9làm gì khác dhơn là chầm 2chậm chuyển 6fđề tài.

“Những 

62

lời này 

49

của anh đã 

0b

hỏi rất 

7

nhiều lần 

4

rồi, tôi 

cũng trả 

f0

lời rất 

14

nhiều lần 

b4

là không 

98

nhận ra, 

1

anh có phiền 

75

hay không 

7b

vậy? Anh 

9

không phiền 

56

nhưng tôi 

65

phiền.” 

c2

Lại nữa, 

4

lại nữa, 

5f

mình cũng

72

nói không 

0c

biết còn 

e4

hỏi, Kính 

62

Huyễn đối 

1

với hành 

a1

động ngu 

a2

ngốc bất 

5c

lực của 

d

Diêm Hỏa 

0

chỉ có thể 

3

trừng mắt 

ed

với không 

8e

khí.

“Vậy 

0a

em có nhớ 

02

năm năm trước 

6e

em cùng một 

45

người đàn 

f

ông đến 

a

khách sạn?” 

4

Diêm Hỏa 

0

không nhìn 

e5

ánh mắt 

8

xem thường

0

Kính Huyễn 

a

tặng cho, 

54

tiếp tục 

hỏi vấn 

9b

đề của 

c2

mình.

“Tôi d9đã sớm 36quên người đàn ông ckia bộ dạng 11thế nào arồi.” KínhafHuyễn tùy dtiện đáp 2trả vấn fđề của 8Diêm Hỏa, acái vấn 1đề này9thật sự a5là xấu hổ 3emuốn chết.“Người 3đàn ông 5ckia chính là anh, em 0fbiết không? 1Anh tìm em33suốt năm 5năm rồi, 6Kính Huyễn.” 8Diêm Hỏa d4thấy Kính aHuyễn không 46trả lời, 78tức giận ahai tay đặt 76lên vai Kính e7Huyễn rống ablên, mình 6khổ cực 8dtìm cô ấy 1dnhư vậy, c8cô ngược flại rất tốt, cái 29gì cũng quên 3hết.

“Cái 

b7

gì? Anh vừa 

64

mới nói 

6

gì?” Kính 

a

Huyễn không 

df

thể tin được

ea

nhìn Diêm 

24

Hỏa tức 

af

giận, ông 

f8

trời, cô 

33

vừa nãy 

04

có nghe lầm 

d4

hay không, 

6c

anh ta nói 

b0

mình là người 

0b

đàn ông 

aa

tối hôm 

97

đó?

“Em 

a

không có 

1c

nghe lầm, 

bd

anh vừa 

51

nói anh là 

4e

người đàn 

8

ông cùng

88

vào khách 

8

sạn với 

c

em tối hôm 

8c

đó.” Diêm 

d

Hỏa nhìn 

b7

bộ dạng 

6

Kính Huyễn 

4

không chịu 

7

chấp nhận, 

1

không thể 

làm gì khác 

d

hơn là nói

7

lại lần 

ae

nữa cho Kính 

5

Huyễn.

“Tại csao có thể 99như vậy? 8cAnh chính dlà người đàn ông 6tối đó, trời ạ.” c2Kính Huyễn achợt cảm thấy đầu f6mình rất 2đau, người 1đàn ông5dnày nói chính clà người c4đàn ông 3atối hôm fđó, thì ra anh ta chính 5blà ba của 4fhai bảo bối dBạch Đình, dBạch Hoan?“Anh f7biết em sẽ không chấp 3nhận được angay lập 0tức, bất 12quá hiện ftại anh tìm 1được em 46rồi, anh 68muốn em làm e1vợ của 66anh, em có 3thế đồng abý không?” c8Diêm Hỏa 4thâm tình 2nhìn Kính 3fHuyễn nói, không ngờ ctại buổi 3tiệc lại fbất ngờ 80nhìn thấy Kính Huyễn, c3có phải 6có thể cho 97rằng là ctrời cao giúp đỡ f7cho mình?

“Không 

0

thể nào, 

4

tôi không 

f

chịu nổi.” 

3f

Cơ hồ là 

5

phản xạ 

bf

có điều

76

kiện, lời 

8

Diêm Hỏa 

8

mới nói 

5

xong, giống 

như trên 

f6

ghế có điện,

10

Kính Huyễn 

nhanh chóng 

0

đứng lên 

8

trả lời 

af

vấn đề 

3

của Diêm 

5f

Hỏa.

“Tại 

2

sao? Chấp 

3

nhận anh 

47

khó khăn 

2

như vậy 

2

sao?” Bởi 

6

vì một câu

8

trả lời 

d4

của Kính 

a

Huyễn làm 

2b

cho tâm của 

Diêm Hỏa 

cf

bị thương,

không thể 

fa

tin nhìn Kính 

44

Huyễn.

Chương 642: Nụ hôn bá đạo

“Đúng 

20

vậy, tôi 

9

cảm thấy 

36

chấp nhận 

3f

được anh 

1c

rất khó.” 

9

Kính Huyễn 

8

cự tuyệt 

1c

rất dứt 

f

khoát, một 

f5

chút cũng 

7d

không dây 

dưa.

“Tại 1sao, cự tuyệt fcũng phải ccó lý do?” aeDiêm Hỏa ckhông hiểu aelà mình làm 4asai chỗ nào, cđể cô 1dễ dàng efcự tuyệt 6như vậy.“Lý 3fdo? Anh muốn nghe lời 0enói thật hay là giả?” 63Kính Huyễn 7nhìn thằng 7cvào ánh mắt 5Diêm Hỏa, 42hào phóng dcho anh hai aflựa chọn.

“Anh 

ea

đương nhiên 

3f

là phải 

b7

nghe lời 

6f

nói thật.” 

1

Diêm Hỏa 

f

dĩ nhiên

97

nói, nào 

1f

có người 

6

thích nghe 

2

lời nói 

dối chứ?

“Được 

12

rồi, lời 

8

nói thật 

72

chính là 

3

anh không 

8

phải người 

9f

đàn ông 

8e

tôi muốn, 

d

tôi cũng 

1c

không dám 

2f

thích người 

5d

đàn ông 

5

như vậy, 

c

hiểu chưa?” 

4

Kính Huyễn 

f

ảo tưởng 

9c

dùng hai câu 

14

nói đơn 

giản đáp 

24

lại Diêm 

0d

Hỏa.

“Vậy b6rốt cuộc 23em muốn người 2đàn ông c6như thế f5nào, anh có dthể thay cđổi.” dDiêm Hỏa adnhã nhặn fnói, đây dflà không dphải gọi dlà báo ứng a6sao? Có phải dông trời 9nhìn không c2được mình 7thay phụ 4nữ như thay 9quần áo, 98cho nên mới c5đưa Kính 7Huyễn tới?“Thật 6không ngờ, b0dù sao anh 6cũng không 7phải kiểu 5người tôie2thích là ađược rồi.” 1Kính Huyễn angay cả chính 38mình muốn 6ekiểu đàn 22ông như 6bthế nào 6cũng không 6biết, cho 16tới bây 49giờ cô chưa 6acó nghĩ tới 05phải lập dgia đình, cchỉ muốn 4nuôi lớn cBạch Đình, Bạch Hoan 89là được earồi.

“Nếu 

25

nói thật 

46

không ngờ, 

2

thì phải 

b2

nói là anh 

54

còn cơ hội 

4

không phải 

5

sao?” Diêm 

4

Hỏa nghe 

Kính Huyễn 

0

nói, lần 

ff

nữa thấy 

2c

được hi

c

vọng.

“Nói 

9

nhiều lời 

80

vô nghĩa 

8

như vậy, 

25

rốt cuộc 

3b

là anh có 

đưa dây

c5

chuyền trả 

lại cho tôi 

5

không?” 

6c

Kính Huyễn 

5

thấy Diêm 

9

Hỏa còn

6a

chưa có ý 

f

trả mình 

99

sợi dây, 

ba

không khỏi 

1

nổi nóng.

“Làm 82gì gấp như 66vậy, cầm 1blấy, trả 7elại cho em.” Diêm Hỏa 3ecũng hỏi 9được nhiều 66rồi, mới 2alấy ra dây 7chuyền ở b7trong túi áo đưa 6ccho Kính Huyễn.“Đúng flà dây chuyền c2của tôi, f0cám ơn anh, nếu không 1tôi đã bịc2mất sợi dây.” Kính 0fHuyễn nắm 5thật chặt fasợi dây 3chuyền trong2btay, rất 91sợ lại 28làm mất.

“Không 

c6

cần cám 

5

ơn, em chỉ 

49

cần cho anh 

b0

một chút 

82

phần thưởng

5

là được 

b6

rồi.” Diêm 

1

Hỏa muốn 

29

thừa cơ 

6f

lưà gạt 

41

Kính Huyễn, 

64

không hổ 

98

là người 

04

làm ăn, cho 

c

dù là trường 

5

hợp không 

2

giống nhau.

“Vậy 

79

anh muốn 

9

cái gì, tôi 

91

làm được 

thì tôi sẽ 

9

cố gắng 

d

hết sức.”

7

Kính Huyễn 

07

ngây ngốc 

d2

rơi vào trong 

55

bẫy của 

b5

Diêm Hỏa, 

3

còn đang 

c8

chìm trong 

16

sự vui sướng 

f

tìm được 

f6

vòng cổ.

“Anh 4chỉ muốn một cái 07hôn của fem là được.” 3cDiêm Hỏa 85nói xong còn 26cười rất d0không đàng fbhoàng nhìn 92Kính Huyễn.“Không cd““” f7Kính Huyễn 15còn chưa cbnói ra lời a8cự tuyệt, ccđã bị 4dDiêm Hỏa 3ngăn miệng 2alại, lời d9cự tuyệt 6Kính Huyễn fdcần nói 1ra liền nuốt8vào trong 5bụng.

Kính 

d

Huyễn không 

4

hề được 

dd

báo trước, 

44

bị Diêm 

ce

Hỏa hôn 

4c

cho sợ ngây 

fd

người, mở 

c2

to đôi mắt 

69

xinh đẹp 

07

nhìn chằm 

17

chằm vào 

3

Diêm Hỏa, 

aa

đến khi 

7

cảm thấy 

4c

có thứ gì 

f

đó dò trong 

3

miệng mình, 

10

mới biết 

f3

phải phản 

01

kháng.

“Buông 

08

““ Buông 

9

“ tôi ra 

9

“” Tiếng 

c0

nói không 

8

rõ từ miệng 

9b

Kính Huyễn 

a

phát ra, tay 

6a

cũng không 

89

nhàn rỗi, 

04

muốn dùng 

21

sức đẩy

1

thân thể 

2

Diêm Hỏa 

1a

ra, lại phát 

7

hiện toàn 

a

thân mình 

69

không dùng

5f

sức được, 

0f

nắm tay đánh 

trên người 

9

Diêm Hỏa 

74

chỉ như 

7

gãi ngứa.

Rốt b9cuộc khi 61hai người 3bđều thiếu e1dưỡng khí nghiêm trọng, 1Diêm Hỏa f1mới lưu 41luyến buông cra, Diêm Hỏa 9côm thân 98thể nhỏ 5nhắn của fcKính Huyễn f8còn đang tham lam hít 14thở, mặt 9Kính Huyễn d3đỏ lên 18dùng sức 8ađẩy Diêm Hỏa ra, hắc 1ahắc “' f5Kính Huyễn 4đỏ mặt8đương nhiên 17một nửa 24là tức giận, 0một nửa 0bkia chính là xấu hổ.Kính b9Huyễn căm 13ghét đưa 5tay dùng sức alau miệng, 6đôi môi ccũng mau bị 0Kính Huyễn 39lau đi một lớp da, “Đừng 7lau nữa, môi củaa8em đều đỏ 49lên, nụ c5hôn của 0anh khó chấp 19nhận như 7vậy sao?”8Diêm Hỏa cthấy Kính fHuyễn chán 2ghét nụ 26hôn của a4mình như 63thế, trong 5alòng cảm e1thấy rất 0akhông thoải 6bmái.

Chương 

97

43: Đình 

f

bảo bối 

hiểu chuyện

“Anh a4là tên hạ 2elưu, tại 73sao có thể 42tùy tiện 7dhôn người 6bta, không0biết xấu 7hổ.” Phản 2eứng của 09Kính Huyễn d1là cực kỳ tức giận 54mắng Diêm efHỏa, ai quản 62anh ta là 56ai, mắng e3trước nói 58sau.

“Em 

3

đừng nói 

c2

như vậy, 

d3

anh thật 

8e

sự thích 

9

em mới có 

thể như

0

vậy.” Diêm 

70

Hỏa thấy 

00

Kính Huyễn 

27

là tức giận 

c

thật, vội 

7

vàng muốn 

76

giải thích 

02

cho hành động 

db

của mình.

“Cút 

3c

ngay, về 

81

sau tốt nhất 

3a

đừng để 

8e

cho tôi gặp 

2a

lại anh.” 

a9

Kính Huyễn 

nói xong dùng 

33

sức đẩy 

97

Diêm Hỏa 

3

ra, mở cửa 

85

phòng liền

c0

chạy ra ngoài, 

70

chạy về 

8

chỗ Húc 

54

Nhật đang 

chờ mình.

“Kính Huyễn, em 9là của anh, anh nhất fđịnh sẽ 76tìm được 8em, lần này 09sẽ không 5bthả em đi fnữa.” Diêm 7Hỏa không e1đuổi theo 4agiữ Kính 57Huyễn lại, 7ađứng ở ccửa nhìn 2về phía 7Kính Huyễn dchạy đi, 26tay nắm thật e4chặt, ở 7trong lòng d6yên lặng quyết định.“Kính 8Huyễn, em 6làm sao vậy, 7ftại sao khóc?” 2Húc Nhật c3vẫn còn0đang đứng 5tại chỗ c6đợi Kính Huyễn, thấy Kính Huyễn 3rất nhanh2chạy về 40phía mình, 8lúc thấy 3brõ Kính Huyễn 5khóc, sốt cruột hỏi.

“Cái 

9c

gì,em khóc 

0

sao? Ha ha 

2

“' em còn 

2

tưởng rằng 

7

là trời 

b5

mưa.” Kính 

7

Huyễn cũng 

e0

không biết 

49

tại sao mình 

28

lại khóc, 

1

cảm giác 

d4

thật kỳ 

a7

lạ, rốt 

1d

cuộc là 

d

tại sao 

fa

vậy?

“Không 

5

có gì, chúng 

de

ta đi về 

d5

trước đi.” 

e1

Kính Huyễn 

8

không muốn

1e

nghĩ nhiều 

4

cũng không 

0

muốn giải 

0

thích cái 

c

gì, chỉ 

c7

là giọng 

fa

nói có chút 

3

khó khăn, 

4

muốn kêu 

21

Húc Nhật 

c9

cùng mình 

đi về trước.

“Ừ f“' được, 2đi thôi.” d5Dọc theo 08đường 2đi, Húc 48Nhật nhìn b8Kính Huyễn 7ebình tĩnh b1lạ thường, dfcũng không dcó nói thêm 36cái gì, achỉ yên clặng giữ 5không gian 0cho Kính 0Huyễn.“Cám 18ơn anh đưa 1em về, hôm 01nay em hơi c5mệt, muốn 50về nghỉ18ngơi.” baKính Huyễn 6thấy Húc 2cNhật dừng 2exe trước 3cửa nhà 0mình, sau ckhi xuống 73xe vẫn lễ 1aphép nói lời cảm 9cơn.

“Kính 

38

Huyễn, có 

66

phải Diêm 

5

Hỏa làm 

6

gì với 

10

em, em có 

1

thể nói

2

cho anh biết.” 

43

Cuối cùng, 

a

Húc Nhật 

f

vẫn nhịn 

83

không được 

8

hỏi.

“Không 

có gì rồi, 

c

anh ta có 

ad

thể làm 

gì với 

31

em?” Kính 

Huyễn không 

8

nghĩ tới 

5

Húc Nhật 

9f

lại đột 

7d

nhiên hỏi, 

5b

luống cuống 

f1

muốn che

b8

dấu.

“Quên dfđi, em không 9muốn nói 9anh cũng 5không miễn acưỡng,6cnhưng em 7fphải biết, 21chúng ta avẫn là 9bạn tốt? 28Em có chuyện 24gì nhất 6định phải d9nói cho anh cbiết, được 5ekhông?” Húc Nhật 22không muốn 7bmiễn cưỡng e1Kính Huyễn 1nhất định 85phải đem 6chuyện xảya8ra nói nói 2với mình. “Vâng, 5em đi trước.” 3Kính Huyễn 29nói xong b1bước đi a0cũng khôngc2quay đầu dflại, cho 2nên Kính 8dHuyễn không có nhìn 15thấy ánh 4bmắt thương atâm của 87Húc Nhật 5lúc cô xoay 96người.

“Mẹ, 

f

về sớm 

53

vậy sao?” 

12

Bạch Đình 

d1

ở trong 

db

phòng khách 

0

xem ti vi, 

bf

nhìn thấy 

33

Kính Huyễn, 

37

cười híp 

66

mắt hỏi.

“Đúng 

02

vậy, mẹ 

23

nuôi đi 

e4

đâu?” 

9e

Kính Huyễn 

8c

nhìn vào 

13

phòng, phát

92

hiện không 

thấy Mật 

f

Nhu, kỳ 

0

quái hỏi.

“Mẹ 76nuôi dỗ 58Bạch Hoan 8dđi ngủ.” dBạch Đình chỉ chỉ 3fcửa phòng 7nói.“A, 7Đình bảo 59bối, mẹ 9nói là nếu 3như, nếu 82như ba của aĐình bảoefbối bỗng 29nhiên xuất 88hiện, Đình 1dbảo bối 6fcó thể 4không cần 58mẹ mà đi 2atheo ba không?” Theo lời ccDiêm Hỏa 2nói thì anh là người 2đàn ông 7buổi tối 53hôm đó, fKính Huyễn a1luôn lo sợ cmất đi hai bảo 7cbối.

“Sẽ 

6

không, Đình 

c5

Đình sẽ 

7

không rời 

59

khỏi mẹ, 

5f

Đình Đình 

f2

sẽ luôn

1

luôn ở 

f3

bên cạnh 

9

mẹ.” Bạch 

d

Đình nhìn 

08

mẹ lo sợ, 

a

hiểu chuyện 

8f

đi tới 

d1

ôm mẹ.

Chương 

a

44: Scandal 

89

phong lưu 

6

của Diêm 

f1

Hỏa

“Đình 

2b

bảo bối 

f0

chúng ta 

3

quyết định 

5

như vậy, 

6

con không 

aa

được rời

56

khỏi mẹ, 

58

mẹ cũng 

ce

chỉ có 

28

hai tiểu 

d

bảo bối 

a

các con, 

6

mẹ không 

thể mất 

e9

đi các con.” 

0

Kính Huyễn 

b8

ôm thật 

3

chặt Đình 

7

bảo bối, 

24

như vậy

8a

mới có 

36

thể làm 

25

cho cô cảm 

a9

nhận được 

3c

cảm giác 

2

an toàn.

“Dạ 

f

“' Chúng 

d

ta quyết 

định, Đình 

5

Đình sẽ 

3

không rời 

03

khỏi mẹ 

c

.” Hắc 

a

hắc “' 

14

thật ra 

6a

thì mình 

2b

cũng có 

4

tư tâm, 

5

nếu về 

7

sau mẹ có 

4

ba rồi, 

7

sau đó không 

6

còn thương 

9

yêu mình 

2

cùng em gái, 

1

cái này

53

không thể, 

cho nên hắn 

a9

cũng không 

19

hi vọng 

8

có ba.

“Kính 92Huyễn cậu 5làm sao vậy, 7abuổi tiệc 4kết thúc 3sớm vậy?” fMật Nhu 7dỗ Bạch aaHoan ngủ d2xong, vừa 6era khỏi c3phòng thấy 5chình ảnh7Kính Huyễn 7ccùng Đình cbảo bối 81ôm nhau thật 75chặt, trên 3lông mi dài 6dcủa Kính Huyễn còn 4ướt nước 89mắt, Mật aNhu không 65hiểu hỏi.“Đình 67bảo bối 6con đi ngủ trước, 9mẹ có chuyện 1muốn cùng 1amẹ nuôi 9nói, ngoan.” 9Kính Huyễn 17yêu thương 6evỗ vỗ 8đầu Đình 5bảo bối, e4dịu dàng 1kêu Đình 1bảo bối 9ftrở về 44phòng mình 93ngủ.

“Vậy 

7d

mẹ ngủ 

ngon, mẹ 

b7

nuôi ngủ 

23

ngon, Đình 

6b

Đình phải 

đi ngủ.”

3

Đình bảo 

bối nghe 

f6

lời Kính 

37

Huyễn, chào 

7e

hỏi liền 

cc

ngoan ngoãn 

2d

trở về 

22

phòng của 

cb

mình.

“Kính 

c5

Huyễn, có 

4

phải ở 

bf

bữa tiệc 

9d

xảy ra chuyện 

c

gì không?” 

3

Mật Nhu 

1

vừa nhìn 

1

bộ dạng 

40

Kính Huyễn 

fc

cũng biết 

2

nhất định 

27

là chuyện

2

xảy ra, 

0

kéo Kính 

6

Huyễn đến 

6

ngồi trên 

4

sô pha, lo 

lắng hỏi 

49

Kính Huyễn.

“Mật 76Nhu, cậu ccó biết 42Diêm Hỏa tổng tài 0ftập đoàn 37Ảnh Hỏa 54là nhân avật như fathế nào 3không?” Ánh mắt 8Kính Huyễn aangây ngốcfnhìn TV, Mật Nhu f9cũng đợi fakhông được, 8lúc này mới chậm rãi mởamiệng hỏi.“À? 1Tổng tài 7tập đoàn 4bẢnh Hỏa? aMình biết, 2bữa tiệc 9cậu tham 0gia tới 8nay do anh 0dta đứng 6ra tổ chức, d2thế nhưng 3ccậu có a7chuyện gì41à?” Mật 8Nhu đối 4với câu hỏi không 1đầu này aecủa Kính 1Huyễn thì1không kịp 6phản ứng, 4một lát sau mới 98trả lời vấn đề 48của KínhcHuyễn.

“Vậy 

89

cậu cảm 

3

thấy anh 

2

ta là người 

c

như thế 

7c

nào?” Phải 

4a

biết rõ

67

tính cách 

5

của tình 

a7

địch, Diêm 

6

Hỏa đáng 

9

thương chẳng 

ae

qua là trộm 

8f

một cái 

f

hôn, liền 

13

bị Kính 

88

Huyễn quy 

5

kết thành 

4

kẻ địch.

“Hạng 

42

người gì? 

2b

Scandal phong 

c9

lưu của 

0

anh ta không 

42

ít, thay

3

phụ nữ 

76

như thay 

9

quần áo, 

9

nhưng mà 

d

anh ta cũng 

có quyền 

6

lợi đó, 

f

vóc người 

e2

siêu cấp 

đẹp trai 

d4

không nói, 

91

trong nhà 

fa

còn có tiền

c

như thế, 

0

bản thân 

d

ra thương 

a3

trường 

da

tùy tiện 

d

mở bách 

f9

hóa, liền

7c

dễ dàng 

1

đem tập 

30

đoàn Ảnh 

c2

Hỏa phát 

7c

triển thành 

2

đứng đầu 

fa

trong giới 

41

bách hóa, 

1

có thể 

b4

nói là một 

66

người đàn 

7

ông hoàn 

6

mỹ, bất

d

quá chỉ 

a

là chuyện 

f

hoa tâm này 

36

thì không 

5

tốt lắm.” 

d

Mật Nhu 

6

ngày ngày 

ac

đều xem 

fa

tin tức 

3

giải trí, 

6

chỉ cần 

7

là về scandal, 

94

hỏi cô 

e4

thật không 

54

sai.

“A “ Khoa trương 46như vậy?” 2eKính Huyễn 68nghe Mật 7dNhu giới 9athiệu, trong 44lòng không fnhịn được 3chảy mồ 2dhôi, đối 0thủ lợi 5fhại như 6bvậy, nếu 85anh thật 4fmuốn tới 1giành Đình 6bbảo bối 83cùng Hoan 1dbảo bối,0vậy mình 0chẳng phải 5là không có một c5chút phần aathắng rồi?“Có 7chút khoa 7trương, 9angười làm a0sao có thể d2hoàn mỹ f8như thế,hơn nữa ccòn là người 3đàn ông achỉ có 4ba mươi mốt tuổi, 8điều nàyeacũng khó atrách làm 4sao có nhiều phụ nữ 7atranh nhau bcmuốn theo20đuổi anh fcta.” Mật 62Nhu rất 7ađồng ý 1elời của d8Kính Huyễn, agật đầu86một cái, bavề lịch f2sử phong lưu của 42anh ta nói 00cả một ngày đêm1liệu có athể nói 9xong không?

“Nhưng 

d

mà Kính 

Huyễn, mình 

3

nói nhiều 

như vậy, 

f

cậu vẫn 

d4

chưa nói 

5f

cho mình 

7

biết rốt 

1

cuộc ở 

ae

bữa tiệc 

6

đã xảy 

6

ra chuyện 

7

gì?” Mật

d

Nhu cảm 

07

giác dường 

93

như mình 

8

hơi lạc 

d

đề, vội 

37

vàng đem 

c

vấn đề

73

kéo về 

0

chuyện mình 

4

đang hỏi 

Kính Huyễn.

Chương 

aa

45: Hí kịch 

8

hóa cuộc 

d1

sống

“Mật 

dc

Nhu, cậu 

2

xem, mình 

d5

tìm được 

8c

dây chuyền.” 

5b

Kính Huyễn

1

mở tay ra, 

d6

đưa sợi 

6

dây nắm 

6

thật chặt 

f9

trong tay 

c

cho Mật 

8

Nhu nhìn.

“Mình 

fd

xem một 

a4

chút, thật 

0

sự là dây 

13

chuyền của 

cậu, làm 

9

sao cậu 

2

tìm được?” 

5b

Mật Nhu 

8f

vui mừng 

f

hỏi Kính 

Huyễn, cầm 

c3

dây chuyền 

4b

trong tay 

d6

vui vẻ nhìn 

9

đi nhìn 

3d

lại.

“Khi 87đó chúng 31ta không d3tìm được 9dây, chúng 4ta từng 84đoán quabfdây chuyền d7có khả 73năng bị b8ai cầm?” Hiện tại a8Kính Huyễn 62không có edtâm tình 9tốt như 7Mật Nhu 0thấy dây 6chuyền, f3hiện tại 8dtâm tìnhccủa cô a4giống như 6bị tảng f6đá lớn ađè nặng.“Chúng 5ta đoán là bị người 42đàn ông 57buổi tối 9đó cầm 05đi, khôngd7ngờ tới e5bây giờ 3anh ta vẫn 39cất giữ?” 93Mật Nhu dnghe câu hỏi KínhHuyễn xong 4liền trực 3dtiếp đáp 8alại, còn 4không phát 97giác được 7ý tứ trong 1lời nói 2của mình.

“Đúng 

a

là bị người 

bf

đàn ông 

e9

tối hôm 

7

đó lấy 

6

đi, hơn 

fb

nữa tới 

4c

giờ anh

ta vẫn còn 

a4

nhớ rõ 

f

mình.” 

1a

Cho tới 

f

bây giờ 

Kính Huyễn 

d6

vẫn còn

9

không chấp 

20

nhận nổi 

0

tin tức 

29

chấn động 

e4

như vậy, 

1

trước đó 

10

một chút 

2f

tâm tư chuẩn 

a

bị cũng 

5

không có, 

d7

thật là 

2

khó chấp 

35

nhận chuyện 

22

này. 

“Cái 

19

gì, vậy 

f

là cậu 

13

cùng người 

8

đàn ông 

99

kia gặp 

95

mặt rồi, 

bf

hay là gặp 

44

mặt ở 

f

bữa tiệc?” 

c

Rốt cuộc 

c

lúc này 

6

Mật Nhu 

d

đã nghe 

0b

rõ lời

5

nói của 

35

Kính Huyễn, 

7d

mới vừa 

4

rồi còn 

b8

vui vẻ nghịch 

fe

ngợm dây

0

chuyền trong 

7

tay, nháy 

1

mắt dừng 

2

ở giữa 

5

không trung, 

0

cô cũng

d1

không cách 

0

nào tiêu 

60

được tin 

d

tức bất 

0

ngờ này.

“Đúng 51vậy, ở 68bữa tiệc bdgặp được, 6anh ta còn 5anhận ra 69mình, trả65dây chuyền 22cho mình.” 9Kính Huyễn 8thật sự alà không hiểu nổi0bmình cùng 46bữa tiệc 0cao cấp fđó tương 7trùng hay 7sao? Năm 32năm trước 35ngoại lệ a2một lần dtham gia bữa 7tiệc của 3chọc trưởng f2gì đó,5dbị người 54ta ăn sạch 19sẽ, hơn 3fnữa còn 27mất đi fdây chuyền 3quý giá8nhất của 77mình, vậy 8acô cũng 5chấp nhận, 5dù sao sau ađã có Đìnhabảo bối 8cùng Hoan 9bảo bối.Nhưng, clàm người 5ta tức giận 44là, năm 6năm sau mình a8bởi vì flời mời chân tình 3của Húc 9Nhật, không 0có biện 1pháp đành 2bất đắc 87dĩ đáp a9ứng, nhưng 7fkhông nghĩ 72đến sẽ 5blần nữa 11gặp phải 88người đàn0ông năm 46năm trước e1cùng bản 73thân xảy c3ra quan hệ, fcòn bị 2anh ta vô 7lại cưỡng 70hôn, cô 72đúng là a9cùng yến hội tương ctrùng phải5không, ngay fcả diễn 4phim truyền bchình cũng 3không có 8trùng hợp4như vậy 77?

Mình 

9

từ khi sinh 

3

ra đi dự 

50

tiệc hai 

80

lần, kết 

3d

quả lại 

97

biến thành 

6f

như vậy, 

05

sớm biết 

9d

mình nên 

cứng rắn 

0

hơn một 

0

chút, cự 

tuyệt lời 

6

mời của 

Húc Nhật, 

5

vậy thì 

0

sẽ không 

1

xảy ra loại 

chuyện như 

f

vậy, nhưng 

ea

trên thế 

f

giới đâu 

1

có thuốc 

1a

hối hận 

17

chứ, cũng 

a

chỉ có 

c

thể tự

e5

nhận xui 

3

xẻo.

“Vậy 

22

cậu đừng 

8

nói với 

cd

mình, năm 

65

năm trước 

85

người đàn 

a

ông xảy

9

ra quan hệ 

4

với cậu 

7f

là Diêm 

2e

Hỏa chứ?” 

f

Mật Nhu 

e4

to gan lấy 

0

Diêm Hỏa 

99

ra suy đoán, 

47

trên ti vi 

58

không phải 

4

đều diễn 

3e

như vậy, 

9

càng không 

d7

có khả 

c8

năng, sẽ 

5c

càng sẽ 

49

biến thành 

6f

có khả 

0

năng.

“Đúng là bị cậu 8đoán trúng rồi, người 22đàn ông 4tối đó 4bchính là đại hoa 4tâm Diêm 4Hỏa, cậu b2bảo bây 4giờ mình 6nên làm agì mới 10phải?”bfKính Huyễn fcrất lo lắng, clo lắng 2nếu như 03bị Diêm f5Hỏa biết có Đình 52bảo bối edcùng Hoan 08bảo bối, acó thể 2sẽ tranh giành với 80mình không.“A c“' thật 7csự? Hí f8kịch hóa.” 8Mật Nhu 3anghe lời 0khẳng đinh dcủa Kính 6aHuyễn, bật fthốt lên 83câu nói a7đầu tiên 5dlà hí kịch 3hóa, miệngchá to đến f4độ có thể nhét 2vào một 0quả trứng efgà.

“Là 

50

so với hí 

1

kịch hóa 

7

còn hí kịch 

hóa hơn, 

f9

như thế 

4c

nào chuyện

d

xui xẻo 

4d

như vậy 

f9

lại xảy 

f

ra trên người 

b2

mình?” 

79

Kính Huyễn 

4a

bất đắc

dĩ cười 

7

khổ, cũng 

90

phiền chết 

60

rồi.

Chương d46: Lúc Kính 9bHuyễn tức 7giận"Vậy cậu tính 72làm gì bây 3giờ, cậu e2có nói cho 3hắn biết chuyện cậu6fgiúp hắn 43sinh hai đứa 2cnhỏ hay 91không ?" b6Mật Nhu sốt 3ruột hỏiKính Huyễn."Làm 9ơn , mình 81làm sao có 6thể nói 5acho anh ta 1biết, Bạch 4eĐình cùng aBạch Hoan 37đều là 6bảo bối 7của mình, 4mình không 6thể nào2ccho anh ta dbiết ." 0dKính Huyễn 1trợn mắt 4nhìn Mật 40Nhu, dáng b5vẻ ngụ c8ý nói Mật 8Nhu ngu ngốc, f8mình làm f2sao có thể 1cho anh ta43biết.

"Ha 

61

ha đừng 

2

nhìn tớ 

1

như vậy, 

bây giờ 

73

hắn tìm 

4

cậu khắp 

06

nơi , có

d

khả năng 

9

không lâu 

97

nữa sẽ 

3

tìm tới 

d

cửa, chẳng 

c9

lẽ cậu 

2f

tính đem

d

hai đứá 

3

nhỏ giấu 

69

đi chứ?" 

4

Mật Nhu thật 

sự nói trúng 

d

tâm tư, chính 

7

vì lo lắng 

3

này Kính 

da

Huyễn mới 

9e

phiền não 

d

như vậy 

f8

.

"Không 

3

biết, mình 

05

nghĩ có nên 

6

tính đến 

d6

việc chuyển 

79

nhà hay không 

,? Như vậy 

e7

anh ta sẽ 

dd

không tìm 

45

thấy." 

2

Kính Huyễn 

8

tự cho mình 

21

suy nghĩ thực 

4

thông minh 

46

, sau khi 

nói xong còn 

7

cười vui

03

vẻ , nhưng 

fe

chưa vui vẻ 

50

bao lâu đã 

58

bị lời 

nói kế tiếp 

c0

của Mật 

30

Nhu đã kích 

f5

làm cho im 

30

lặng .

"Cậu a2không phải fquá xem thường 7thế lực 0của tập 0đoàn Ảnh 1Hỏa chứ? b8Cho dù cậu 4chuyển đến 9bất cứ 78nơi đâu 3hắn đều có khả năng 4tìm thấy 4cậu, huống chi cậu đang 03làm việc ftại công 8ty Húc Nhật, 3chỉ cần 4hỏi thăm 8dmột chút 4cũng có thể 4tra ra rồi." cMật Nhu thật 6sự không e1muốn đả 3ekích Kính 6Huyễn , nhưng 9nhìn bộ 6dạng ngu 5ngơ của 0fcô nàng, 8làm cho cô 5bcảm nhận dađược Kính cHuyễn thật 9fsự ngây thơ ."A, 07vậy cậu 9cmuốn bây cgiờ mình phải làm 05sao, chẳng lẽ nghỉc4việc? Vậy 3từ đây 4avề sau mình 7nuôi dưỡng 6bhai đứa nhỏ như 51thế nào?" 2Bộ dạng fKính Huyễn c0đau khổ a7đầy suy 7nghĩ, thật 2sự nghiêm 7túc tính 0dđến chuyện c7từ chức. 

“Cậu 

41

cũng đừng 

ngây thơ 

3

như vậy 

9

, cứ im 

b2

lặng theo 

8

dõi sự việc

df

biến hóa 

87

như thế 

nào, hiện 

f

tại suy nghĩ 

d

cũng không 

32

có ích lợi 

gì, cho dù 

d8

lúc hắn 

9

tìm tới 

f

cửa nhìn 

6

thấy hai 

51

đứa nhỏ, 

98

cậu nhất 

9

quyết nói 

48

đứa nhỏ 

f9

không phải 

49

của hắn 

f8

thực sự 

1

không phải 

6a

là cách tốt

8

lắm?" 

2

Mật Nhu đắc 

ac

ý đưa ra 

e6

ý tưởng 

b6

thông minh 

5

cho Kính Huyễn, 

7

chẳng biết 

b0

về sau sẽ 

a

phát sinh 

6

sự tình 

fa

gì ,tốt 

64

nhất nên

a1

đề phòng 

87

sự việc 

7

sẽ xảy 

0

ra phía trước 

2

.

"Cậu 

92

mới thực 

6f

sự là đứa 

4a

ngốc, cậu 

cảm thấy 

0e

Bạch Đình 

69

có điểm

2c

nào giống 

7

mình?" 

a

Kính Huyễn 

a

nói xong nhìn 

71

Mật Nhu xem

5

thường, 

7

nói mình 

75

ngốc, cô 

81

chẳng phải 

là càng ngu 

47

ngốc hơn?

"ha c5ha bản thân 91tớ chưa c7nghĩ qua, 2nếu không, a1chúng ta làm71gương mặt 9Bạch Đình 5thay đổi, 4làm cho hắn 6biến dạng 6một chútdcó phải cckhông nhận 62ra “. Mật 1Nhu liền ra chủ ý acho Kính Huyễn "Làm 62sao có thể, c8con trai bảo 3bối của 5emình đáng cyêu như thế,làm như vậy 7chẳng khác 13nào trở dnên xấu fxí , mình cầu xin cậu,76muốn cho 3ý kiến 9cũng nên b4suy nghĩ trước 7điều đó tốt hay không51thì hãy nói cf." Kính 61Huyễn không f1khách khí 0tặng cho 1Mật Nhu lờiakhen ngợi, cai bảo cô ffngu ngốc 73ăn nói lung 1tung .

"Tớ 

chỉ là tùy 

f9

tiện nói 

24

bừa thôi, 

5

làm sao cho 

5

là thật 

0

được, 

6

cậu có biết 

4

lời nói 

a6

của cậu 

8

đã kích 

08

lắm hay không?" 

a2

. Mật Nhu 

65

tính nói

9

để làm 

0c

dịu bầu 

5

không khí 

1

, không ngờ 

a7

Kính Huyễn 

ce

phản ứng 

7

dữ dội 

d

như vậy, 

f8

thật là, 

c0

xuống tay 

0

cũng không 

1

nhẹ chút 

2

nào.

"Những 

93

chuyện như 

8

thế làm 

8

sao tùy tiền 

c

nói bừa 

91

được? 

Thật là."

4b

.Lời nói 

dd

Kính Huyễn 

8

đầy oán 

1

trách, ai 

d

cũng không 

2

thể lấy 

f7

Đình bảo 

4

bối cùng 

d7

Hoan bảo 

4

bối ra nói 

aa

đùa được.

"Đã abiết đã 55biết, thật 5sự là mình 1sai rồi ." 0Mật Nhu cũng 5không muốn nói gì  thêm, 4dlúc tức 8giận Kính 5Huyễn thực 4sự đáng 9sợ."Quên 0ađi , là fdo bản thân 49mình tâm 4ctình không tốt, chuyệnfakhông liên 7quan đến 2cậu." 0Kính Huyễn fmệt mỏi a7nằm trên c1sô pha, thở 9cdài một 1ctiếng.

Chương 

3

47

Cậu 

c

đừng như 

f

vậy nữa, 

ea

có lẽ không 

phải như 

33

chúng ta 

77

nghĩ đến

b8

như vậy 

16

đâu, hắn 

2d

cũng có 

7b

thể không 

5

tới tìm 

5

cậu  mà. 

2 © DiendanLeQuyDon.com

Xung quanh 

hắn không 

phải mỗi 

85

ngày đều 

37

có rất nhiều  người 

43

phụ nữ

5

hay sao. Mật 

dd

Nhu nhìn dáng 

65

vẻ khổ 

não của 

1

Kính Huyễn, 

f

vừa nói

2

lời có ích 

f

vừa an ủi 

85

bạn mình

Cầu fmong là sẽ d7như vậy, 66mình cũng fsẻ không 2cần lo lắng 75nữa, Kinh 4Huyễn biết 3Mật Nhu nói a4những lời e9này là để dan ủi mình fcho nên cũng aekhông nói 6gì thêm nữa e3.Hay  tối 2enay cậu ở lại đây edngủ đi, 6cũng đã 7trễ lắm 22rồi một 7mình người 4ở bên ngoài dgiờ này 6cũng không 7an toàn , b4Kinh Huyễn d1nhìn vào e9đồng hồ 83trên tivi 2b. gần 1:00 1rồi không fenghĩ là thời 17gian lại4qua mau đến 3như vậy.

Vậy 

59

cũng được, 

0

dù sao ở 

8b

đây phòng 

của mình 

8

vẫn còn 

vậy mình

c6

đi ngủ 

e0

trước đây 

26

ngủ ngon. 

e6 © DiendanLeQuyDon.com

Hiện tại 

6c

Mật Nhu thật 

5a

sự rất 

8f

là mệt mỏi, 

7

không nói 

b5

gì thêm liền 

1

ngáp dài 

53

rồi đi vào 

9

phòng của 

a

mình

Ai 

30

không  nên 

2

nghĩ nhiều 

làm gì nữa. 

56 © DiendanLeQuyDon.com

Kính Huyễn 

1

cẩn thận 

ca

tháo chiếc 

94

vòng cổ 

9

có hình mặt 

10

trời và 

1c

đặt vào 

2

ngăn kéo, 

2

sau khi tháo 

d

chiếc vòng 

84

cổ ra, thay 

9

quần áo 

9

mới lên 

4

giường nghỉ 

6

ngơi.

++++++++++++++++++ta 4là đường cphân cách 15đáng yêu+++++++++++++++Kính 2Huyễn đi f3vào công 0ty và cảm  thấy 03mọi người 7đang nhìnc9mình với 99ánh mắt drất lạ, 1acó chút mơ 78hồ, có chút aghen tuông,4cũng có chút 1ganh tỵ, 22Kính Huyễn f6càng đi vào 57công ty càng ffcó linh cảm 14xấu.

Oh, 

8b

“chào tất 

59

cả buổi 

6

sáng.” Kính 

55

Huyễn cũng 

d0

như mọi 

32

ngày mở

8

lời chào 

c

hỏi những 

40

đồng nghiệp 

ad

xung quanh 

46

tại văn 

ba

phòng của

f

mình.

“Cô 

7

Kính Huyễn 

55

quen nhiều 

d

bạn trai 

41

khi nào mà 

c9

sao không 

nói với 

c

ai vậy, 

fe

thật không 

f

phải phép 

84

nha”. Bình 

thường thì 

65

nhân viên

8

kế toán 

aa

nói chuyện 

a

rất vui vẻ 

bc

với Kính 

e4

Huyễn, tuy 

fe

nhiên trong

đôi mắt 

8

vẫn mang 

98

một chút 

d

mỉa mai nhìn 

31

Kính Huyễn.

“Chị e8Kính Huyễn 4cũng thiệt 6alà nếu không 3aphải là 1người ta 72tới công 6ty tìm chị. 54 © DiendanLeQuyDon.comThì chị 48cũng không 91tính để 16cho mọi người 51biết hay dsao?”. Một 7đồng nghiệp 0khác cũng 67có quan hệ dtốt với 83Khính Huyễn cđi tới 37trước mặt e0Kính Huyễn fmất hứng nói.“Các e6người đang 6nói cái gì 9vậy? tôi c4thế nào 6bđều không 77phải rõ3aràng sao, 56tôi căn bản không có 11bạn trai” fKính Huyễn 91sáng sớmdmới đến achỗ làm 5liển bị f1nhóm người 25bát quái 2akhông biết e3bằng cách canào có những atin đồn 6bđó nên dathiếu kiên d0nhẫn giải d5thích 

“ 

d

Ngươi còn 

25

giả ngu, 

f

bạn trai 

cũng đã 

54

đuổi tới 

6c

công ty ngươi 

bc

đi vào trong 

ce

phòng làm 

4

việc của 

8

mình mà xem 

thì biết, 

d

ta hâm mộ

0

chết đi 

ad

được” 

0

Một đồng 

7f

nghiệp khác 

0

nữa oán 

5e

trách lại 

f8

hâm mô nhìn 

6e

Kính Huyễn 

8

nói

“Tôi 

a

đi nhìn 

06

kỹ hắn 

0

rồi nói” 

1

Khính Huyễn 

1

nói xong cũng 

7

không để

5

ý đến 

43

mọi người 

6

liền hướng 

4

phòng làm 

0e

việc của 

0

mình đi tới,

c

trong lòng 

a1

có một giọng 

bc

nói nhỏ 

nói với 

c5

bản thân 

d

mình một 

48

lần nữa 

ab

đi vào phòng 

a

không phải 

36

là một chuyện 

0

tốt

“Tiểu 4eTiểu, em bctại sao lại efở bên ngoài?” fKính Huyễn 30nghi hoặc79nhìn bình 2ethường lúc c7này Tiểu 2Tiểu nên 32ở trong c1phòng làm 7aviệc công d5tác như thế 5nào lại 5chạy ra bên angoài còn 5bdáng vẻ fbxấu hổ9trên mặt, 6đây rốt fdcuộc là có chuyện 9gì xảy ra?“ 90Không có 31, chị Kính Huyễn, Không c8có chuyện 3bgì, bên trong ccòn có người f5đang chờ 68chị đấy, 71chị mau vào 2nhanh đi”. 0 © DiendanLeQuyDon.comLàm sao có16thể nói 8cho chị Kính d4Huyễn biết 6là bởi vì 07bạn trai 6của chị e8rất đẹpftrai, đó flà lý mà 4vì sao mọi e6người đều 71đỏ mặt 14đi ra bên 8bngoài

48) 

d7

Dị ứng 

d

phấn hoa

7e

Ai ở trong 

a

đó? Húc 

0

Nhật sao?" 

d

Kính Huyễn 

0

tính hỏi 

56

rõ ràng

0f

trước khi 

79

bước vào, 

0

xem thử 

78

bộ dạng 

9

của người 

dc

kia như thế 

8

nào, dáng 

6d

vẻ không 

14

giống như 

3

Húc Nhật.

"Không 7bđúng, tổng adtài còn chưa 0có tới, 14là …" aThanh âm khe 5khẽ nhưng 5chưa nói hết câu 67thì, cửa 3phòng đột 1nhiên mở 8ra,tiếp đóclà hình ảnh 4Diêm Hỏa fngay trước 4cửa "Là 33anh, em vui fchứ?" 9eđứng trước 53cửa giọng 5fđiệu Diêm 5Hỏa đùaf7cợt, vui dvẻ  hỏi 5bKính Huyễn.

"Sợ 

0

hãi thì có 

ab

chứ vui mừng 

84

cái gì , 

3

sao anh lại 

d

ở chỗ 

da

này?" 

4

Bây giờ 

50

Kính Huyễn 

50

đã biết 

38

tất cả 

04

mọi chuyện 

2

vì sao kỳ 

65

quái như

f6

thế, người 

40

đứng trước 

e2

mặt nàng 

44

là kẻ chủ 

53

mưu sau tất 

66

cả chuyện 

6

này, không 

3

hiểu làm 

d4

sao nhanh như 

3

vậy anh ta 

7

đã tìm

89

tới đây?

"Tại 

56

sao anh lại 

7c

không thể 

2

tới nơi 

27

này, anh đến 

03

là để gặp 

2

em." Diêm 

c

Hỏa trả 

15

lời  câu 

hỏi của 

bf

Kính Huyễn  , 

e4

mặc dù trong 

8

lòng cảm 

85

thấy câu 

6

hỏi này 

7

thật sự 

6

buồn cười.

01" Em 28ở chỗ 2này đợi a3chị, còn 2anh theo tôi 5avào đây, 2tôi có lờia8muốn nói 6brõ ràng với 5anh." 31Sau khi tươi 7acười nói 3xong ,Kính1Huyễn tức 18giận chỉ 7avào Diêm aHỏa gọi 37anh ta  cùng 97mình vào3phòng làm 11việc."Hàh  thiếu cdgia'''' anh 6có thể cùng 3ctôi giải 0thích một e8chút hay không, 5rốt cuộc 7là chuyện gì đang xảy 9ra?" Kính fHuyễn còn 1chưa vào baphòng làm 81việc đã 4ngửi thấy e9mùi hương ahoa gay gắt bfxông vào 9mũi làm cho 91cô cảm thấy 6khó thở, 2nhìn vào d1thì thấy, 30cuối phòng 1làm việc  chất 2đầy hoa 4btươi, thì 95tức giận 0chất vấn 66Diêm Hỏa.

8

"Chính 

f

là sự việc 

1

như em đang 

2

thấy, như 

51

thế nào, 

4

có thích 

1

hay không?" 

4

Diêm Hỏa 

13

cao hứng 

nói,theo tưởng 

f

tượng của 

58

anh tiếp

d

theo là Kính 

9

Huyễn sẽ 

8

ôm lấy 

6

anh , vui 

3

mừng  nói 

37

rất thích,

5

nhưng đợi 

d6

thật lâu 

59

mà vẫn chưa 

6

thấy Kính 

5e

Huyễn trả 

8

lời.

Xoay 

0

đầu lại 

a

muốn nhìn 

fd

xem kính huyễn 

a3

rốt cuộc 

8

đang làm 

4

cái gì, nhưng 

c1

không biết 

4

từ khi nào 

9e

mà bên cạnh 

người đã 

ef

biến đi

cc

đâu ? Cô 

d7

ấy đã 

6

đi đâu 

cf

rồi?

"Mấy 56người các aanh, nhanh 6lên một 35chút giúp aatôi đem hoa 5btrong phòng 3alàm việc  mang ađi, Còn 82nữa..., giúp a1tôi mở toàn cebộ cửa 8sổ ra, cám dơn các anh 64." Không 1biết từ c0lúc nào Kính d8Huyễn đã  gọi4fbảo vệ, ađứng cách  phòng 0làm việc 3không xa kêu vào giúp 2mình đem 4tất cả 4hoa trong phòng cmang ra ngoài."Nhiều 3hoa như vậy 21chị cũng d4không thích f6sao? Bỏ đi crất tiếc 9." Một 92người đồng 8fnghiệp nhìn 59Kính Huyễn 3thấy hoa 02nhiều như vậy đem 5vứt đi thì 4thực lãng 32phí, quay afra hỏi Kính 9fHuyễn.

"Cô 

35

cũng đã 

24

biết tôi 

5

đặc biệt 

5

dị ứng 

c

với phấn 

a7

hoa, nếu 

b1

như cô thích 

4

thì cô cứ 

6

lấy đi, 

chỉ cần 

63

không đặt 

18

ở trong 

d

tầm mắt 

5f

tôi thấy

là được 

69

rồi." 

9

Kính Huyễn 

5

biết bọn 

fb

họ rất 

c

yêu thích 

0

có hoa trong

65

phòng làm 

36

việc  , 

87

cho nên hào 

0

phóng bảo 

ca

các các nàng 

3

mang đi, nếu 

b6

như bản 

1b

thân không 

2

dị ứng  với 

1

phấn hoa 

7

thì hẳn 

7

cũng sẽ

15

yêu thích 

6

như vậy.

"Em 

c9

làm cái gì 

f

đấy? Tại 

3

sao lại cho 

6

bọn họ 

69

mang hoa đi 

7

hết?"

ef

Diêm Hỏa 

a

nhìn mọi 

66

người từng 

7a

người từng 

a7

người cầm 

4

lấy hoa mang 

9

đi, tức 

15

giận đi 

2

tới hỏi 

8

Kính Huyễn.

"Tôi 9ecũng muốn 8hỏi anh một 3chút  không f4có chuyện fgì tại sao b1lại đưa 8nhiều hoa d8đến như vậy, tôi 82thực sự 2dị ứng e8với nó, 4cchẳng lẽ4anh tính 2blàm hại 4tôi ah?" fKính Huyễn 9không sợ 0Diêm Hỏa 0nổi giận, 0tức giận 7fquay ra hỏi fngược lại 4anh."Thực csự anh không 3bbiết em dị dứng với  phấn 1hoa, nếu 96biết anhsẽ không c6gửi tới dcho em  ." 9Diêm hỏa 7tức giận 4cnhưng nhìn bộ dạng 6Kính Huyễn fcòn tức 53giận hơn, bèn yếu 63ớt  trả clời.

"Không 

8d

có gì, bây 

3

giờ anh đi 

3

theo tôi, 

6

chúng ta đến 

11

chỗ khác 

nói chuyện 

d

." Kính 

00

Huyễn là 

d0

điển hình 

9

người thích 

f

mềm chứ 

6

không thích 

80

cứng, cho 

34

nên bình 

6

tĩnh cùng 

6e

Diêm Hỏa 

f3

nói chuyện 

8b

, một chút 

nóng giận 

df

cũng không 

b1

có, chỉ 

là kêu Diêm 

10

Hỏa cùng 

9

mình đến 

nơi khác 

để nói 

f3

chuyện rõ 

1

ràng hơn

Chương 

f

49: Thái 

68

độ kiên 

c2

quyết 

"Được 2athôi, vậy 0chúng ta 4đi uống f5cà phê, 8anh biết 9một quán dcà phê mùi 5bvị rất 4được bào 9đảm em 7csẽ thích." 3điệu bộ fbDiêm Hỏa68dường như 0drất quen f4thuộc với cKính Huyễn abthậm chí 25khoắc vai f2cô, lên tiếng d0mời cô cùng baanh đi uống fcà phê ."Buông tôi ra, không 8cphải gọi 7anh đi uống ccà phê, lên 17trên kia nói 79chuyện là c6được rồi." fbKính Huyễn 05không khách efsáo với 89Diêm Hỏa 4thẳng thừng 1đẩy cánh 55tay anh đang 1khoắc trên a8vai cô xuống, 6ccũng không 9để ý Diêm 5fHỏa có đuổi ctheo mình 8fhay không, 0quay đầu 7đi về phía 8trước .

"Ha 

0e

ha.... ngày 

cf

hôm qua chúng 

d9

tôi mới 

77

cãi nhau, 

28

cho nên cô 

ef

ấy mới 

6

có thể như 

ad

vậy ." 

ef

Diêm Hỏa 

d5

thấy Kính 

c0

Huyễn không 

63

có phối

5

hợp cùng 

c

anh, bèn 

4d

lúng túng 

6d

hướng về 

6

phía Kính 

b2

Huyễn,quay

0

sang giải 

f1

thích với 

da

mọi người 

fd

xung quanh, 

sau đó nhanh 

6

chóng đuổi 

9

theo cô .

"Nói 

c6

đi, anh tìm 

ef

đến chỗ 

b1

tôi rốt 

4f

cuộc có 

fe

chuyện gì?" 

8

Kính Huyễn

vừa đi tới 

1c

lầu cuối, 

3

nhìn xung 

f

quanh không 

a

có ai mới 

74

mở miệng

0

hỏi Diêm 

b0

Hỏa.

"Anh 3acó thể có a2chuyện gì, 4cđương nhiên 31là không 7bcó việc 27gì ngoài6việc đến thăm vợ 4yêu thôi." Diêm Hỏa 6mặt dày 50có ý định côm Kính Huyễn, đã 9bị cô sớm 2đề phòng 33dễ dàng fatránh khỏi."Diêm 3tiên sinh, 5tôi nghĩ 5hôm nay nhất 7định phải 6nói rõ với abanh, thứ 44nhất, căn 5bản tôi 23có thể nói flà không 5dquen biết 3anh, không3bliên quan fcgì đến 6engười như canh, thứ 3hai, tôi cũng dkhông phải 2alà vợ yêu 4gì đó của anh, anh nói 8muốn tìm 22vợ, theo 7tôi nghĩ 66nếu anh muốn fbcũng sẽ a7có vô số 50người phụ bdnữ nguyện 6ý làm vợ 0của anh, cho nên, tôi 7hi vọng về 34sau anh không c6nên lại efđến đây bclàm phiền 9tôi." 62Kính Huyễn 0cố ý dùng fgiọng điệu dcứng rắn 2cnói với37Diêm Hỏa, 4cô nghĩ hiện edtại nếu 6không làm 10rõ mọi chuyện, 7sau này nhất 09định sẽ 0càng dây 35dưa thêm 4aphiền toái.

"Vậy 

37

anh cũng 

e9

nên nói rõ 

83

với em, thứ 

9b

nhất, chúng 

4e

ta không phải

ea

không hề 

quen biết 

a

nhau, dù sao 

0c

giữa chúng 

b1

ta xảy ra 

6

quan hệ yêu 

37

đương là 

a7

sự thật, 

8a

thứ hai, 

9

anh mong em 

fb

nguyện ý 

53

gả cho anh, 

trong lòng 

31

anh quyết 

định vợ 

0

của Diêm 

1

Hỏa chỉ 

5e

duy nhất

6f

một người,và 

fe

người đó 

a6

chính là 

7c

em." Diêm 

60

Hỏa dùng 

05

giọng điệu

35

như lúc Kính 

a

Huyễn nói 

78

với anh, 

4

dù thế nào 

51

đi nữa 

0

anh đã quyết

2

định người 

5d

đó sẽ 

f

là cô .

"Anh 

4

rốt cuộc 

1e

muốn như 

1b

thế nào 

c

mới bằng 

3

lòng bỏ 

7

qua cho tôi,

c7

tôi nói cho 

22

biết anh 

d

xảy ra quan 

9

hệ với 

2

phụ nữ 

9f

không phải 

f

chỉ duy nhất 

mình tôi, 

4

đây căn 

e8

bản không 

26

phải là 

3

lý do đó." 

1

Kính Huyễn 

80

thật sự 

47

bị người 

f

ở trước 

a3

mắt cô bức 

cho điên 

d0

rồi, làm 

5

gì cũng không 

9

cho người 

3

ta sống yên 

a

ổn.

"Đúng 2bvậy, anh 6ccũng không cmuốn lừa 06dối em, cùng 6anh xảy 8ra quan hệ a3yêu đương 2thật sự 7là không abít, nhưng 1người phụ 3nữ làm cho 0anh có cảm a5giác duy nhất 4bchỉ có mình 4em, nên anh 1sẽ không7bao giờ buông b9em ra ." thật sự d1là Diêm Hỏa thành tâm 3thành ý muốn 0cùng Kính 2Huyễn trở athành một 1gia đình 03."Ăn 26nói lung tung, 9chẳng qua 61là trong lòng a1anh tự ý 4tác quai tácfquái mà thôi, 3có thể bởi devì tôi là 0người đầu c7tiên rời fcxa anh cho3nên anh mới f2như vậy, 1lời của e0anh nói căn 9ebản là không 1dthể tin được." 0Kính Huyễn 1có ngu ngốc 4mới tin lời 22nói đó, 9kiên quyết9ckhông thể 17tin tưởng.

"Anh 

1

sẽ không 

5

dùng lời 

7

nói, mà dùng 

1f

hành động 

a4

để chứng 

d

minh thành 

61

tâm của 

f

mình ." 

80

bắt đầu 

89

từ hôm nay 

bf

Diêm Hỏa 

d

quyết tâm

7

rồi, mặc 

9

dù anh không 

4

biết tấm 

e8

chân tình 

f

của mình 

2

có làm cho

73

Kính Huyễn 

70

động lòng 

5

hay không 

4

..

"Không 

e2

cần, tôi 

99

không cần 

86

anh chứng 

a

minh bất 

d

cứ điều 

e0

gì với tôi,

0e

điều anh 

ef

cần làm 

ac

là từ ngày 

mai, àh không, 

ea

bắt đầu 

d

từ bây giờ

0d

rời khỏi 

2

đây đừng 

5c

để tôi 

d4

nhìn thấy 

5f

anh nữa, 

7

tôi cảm 

6e

thấy tâm

b7

tình cả 

6

tôi và anh 

9

đều không 

0

tốt." 

6

Kính Huyễn 

0

không muốn 

2

tạo cho Diêm 

88

Hỏa bất 

4e

kỳ một 

d1

cơ hội nào, 

6

bằng không 

49

một ngày 

28

nào đó anh 

fb

sẽ biết 

8

đến bạch 

55

đình cùng 

e1

bạch hoan 

8a

bảo bối 

2e

của cô,

5

cho nên cô 

52

không thể 

d0

mạo hiểm.

"Anh 9sẽ không 19làm như vậy, 85anh biết arõ bây giờ 58bắt em chấpnhận anh e0là điều 65không thể, 1nhưng mà danh sẽ chờ 3đợi, chờ 7ađến một 64ngày nào 1đó em tiếp e6nhận anh." athái độ 4Diêm Hỏa 8cứng rắnnói, tuyệt 4đối anh dsẽ không fnhượng bộ.50) 8Gặp mặt 0ctình địch 

"Tôi 

a

không quan 

9

tâm là anh 

88

làm hay không, 

64

dù sao tôi 

0a

cũng không 

a

để ý, 

d7

tôi có việc 

89

đi trước 

27

." Kính 

8

Huyễn cảm 

1

thấy nói

chuyện với 

1

anh không 

7f

thể giải 

c8

quyết được 

8

vấn đề, 

b5

nên nói một

b8

câu lập 

16

tức rời 

5e

đi.

b3

Chờ một 

0

chút, rốt 

8f

cuộc là 

d7

em có gì 

79

bất mãn 

e6

với anh, 

4e

anh lập

4

tức sẽ 

3

sửa đổi 

55

." Diêm 

0c

Hỏa không 

6

muốn để 

3a

cho Kính Huyễn 

f

rời đi dễ 

dd

dàng như 

6c

vậy, không 

2

cam lòng nắm 

3

tay cô hỏi.

"Anh 67không có 3điều gì 29làm tôi bất amãn cả, fchỉ vì anh 7quá hoàn0mỹ, tôi 7cảm thấy 2mình thực 9sự không xứng với 33anh, câu b4trả lờia9này anh thực 8sự hài lòng 53chứ?" 31Nói xong, 00đầu óc 0Kính Huyễnfthật sự atrống rỗng, b1choáng váng akhông biết chuyện gì 36sẽ xảy 95ra, cô đã f1nói rõ ràng 9cnhư vậy, vì sao anh 6lại còn 9làm phiền 8."Em 63thực sự 02là đang tức 8agiận, nếu 6dnhư em cảm dthấy anh fquá hoàn d8mỹ, vậy 30anh sẽ làm 1bmình trở 5thành người 5bình thường."Diêm Hỏa bdnhư kẻ khù 7khờ, Kính 32Huyễn nói edra lời này d9ai cũng đều 2cbiết rõ aađây chẳng 81qua là cái 91cớ để dcự tuyệt, 5nhưng anh 0elại cho là 7fthật.

"Tôi 

f

không cần 

a

anh làm người 

f6

bình thường, 

d0

điều đó 

không có 

d

ý nghĩa 

a

gì cả, tôi 

1c

nói không 

5

thích là 

19

do tôi không 

thích anh." 

Kính Huyễn 

4

lần nữa 

d

mất đi kiên 

8b

nhẫn nói 

6

chuyện cùng 

2f

Diêm Hhỏa,

d

dứt khoát 

5

nói rõ tâm 

44

ý của mình.

"Tại 

c

sao, chẳng 

d

lẽ tiếp 

cc

nhận anh 

6

thực sự 

6

khó khăn 

c6

như vậy 

f

sao?"

11

hiện tại 

64

Diêm Hỏa 

a7

cũng đầy 

3

khổ sở, 

6a

thật vất 

vả khi yêu 

32

một người, 

f2

nhưng người 

da

đó lại 

68

không chấp 

97

nhận anh.

"Anh arốt cuộc 27có nghe lúc 3trước tôi efnói hay không 0? Tôi đều 8bị anh bức dlàm cho điên lên rồi." cnói xong những 2flời này 88Kính Huyễn tức giận dtính đi xuống 12lầu dưới, 1cho là những 7blời cô nói8nãy giờ 86đều là e3nói nhảm 6d."Kính 12Huyễn, em c2không sao 27chứ?" 56Kính Kuyễn 04vừa mới 8đi tới 3fcầu thang 9đã nhìn 2thấy Húc fNhật đứng edtại đó 3bthở hổn 4ahển, vừa nhìn thấy 6Kính Huyễn ccra ngoài, a3anh vội 9vàng đi tới 8hỏi.

"Em 

0

có thể có 

55

chuyện gì? 

cb

Ngược lại 

5d

anh, ở chỗ 

16

này làm gì?" 

Kính Huyễn 

a

tò mò hỏi 

46

Húc Nhật, 

ab

bộ dạng 

26

của anh làm 

5

sao mệt mỏi

4

như vậy?

"Ah 

c

''' anh không 

35

có việc 

gì, anh chỉ 

64

là nghe nói, 

c6

sáng sớm

2

hôm nay Diêm 

6d

Hỏa đã 

41

tới tìm 

de

em, anh lo 

82

lắng cho 

6

em, nên liền

9

chạy tới 

9

đây xem 

53

thế nào." 

1

Húc Nhật 

không muốn 

a

nói cho kính

7

huyễn biết 

cd

việc anh 

7

quá lo lắng 

4

cho cô, nên 

5

ngay cả thang 

a

máy đều 

88

không đi 

64

liền dọc 

a6

theo cầu 

8

thang chạy 

59

bộ lên đây 

d

?

"Cô cấy cũng 46thiệt là, 1chuyện gì efcũng nói 45cho anh biết, bdem chỉ là8cùng với 6danh ấy nói fchuyện rõ 32ràng một b2chút thôi, 4bkhông có ddviệc gì 68hết." e2Kính Huyễn 0trách mắng cnhân viên 0mình một 2chút, rồie2mới xin lỗi 7cgiải thích 56với Húc f4Nhật."Tại 2sao lại là b1anh, Một 8ftổng tài anhư anh thật sự rất 64rãnh rỗi 8ehay sao." e4Diêm Hỏa c8vốn định 3eđuổi theo 6để nói cachuyện với Kính Huyễn,lại b2nhìn thấy 1cô vừa nói 2vừa cười ađi với 51Húc Nhật, e7lập tức07dùng giọng 3điệu đay a2nghiến cắt b5đứt cuộc 6đối thoại 9của bọn d8họ.

"Tại 

6

sao tôi lại 

5

không thể, 

5b

nơi này là 

công ty của 

7e

tôi, ngược 

d2

lại phải 

68

hỏi anh, 

b8

thế nào, 

không có 

52

việc gì, 

47

sao lại chạy 

18

đến công 

1

ty tôi." 

2

trong lòng 

4

Húc Nhật 

5e

thực sự 

6e

không thích 

f

Diêm Hỏa, 

6

hiện tại

06

người kia 

21

lại tự 

0

tiện chạy 

66

đến công 

5

ty anh quấn 

6

lấy Kính 

2b

Huyễn, thế 

c

nên anh càng 

5e

không thể 

23

vui vẻ nói 

6a

chuyện với 

92

anh ta.

"Công 

48

ty của anh 

03

không có 

d

quy định 

23

người ngoài 

a7

không thể 

28

đến, hơn 

nữa tôi 

8

cũng không 

e4

phải là 

b2

đến tìm 

62

anh, tôi 

dd

đến gặp 

Kính Huyễn 

94

." Diêm 

4c

Hỏa cũng 

ff

không khách 

3

khí trả 

5f

lời, không 

dd

biết là

42

ai sợ ai?

"Thật dbsự không có quy định ccngười ngoài 0không thể cbđến, nhưng1sẽ bắt 92đầu từ 2bngày hôm e8nay trở đi, 9cbây giờ 48mời anh lập f8tức rời4khỏi đây." Gương mặt c6Húc Nhật 3không chút thay đổi 7mời Diêm7Hỏa rời bdđi, cũng cekhông sợ a5đắc tội e7hắn."Tôi 5akhông đi, 3aanh có thể 00làm gì tôi?" cDiêm Hỏa 4ccố ý muốn d6làm Húc Nhật b2tức chết, falàm sao anh 1không nhìn b7ra Húc Nhật ccó ý đồa9khác với 2người phụ d9nữ của 3anh, tất 58cả mọi d0người nói khi gặp mặt70tình địch hết sức 9đỏ mặt* e6“tức giận”, 84thật sự lời này 2nói không74sai chút nào.Chương 1251 Kính Huyễn 4Bị Thương“Tôi dsẽ không 47làm thế 66với anh. 6b © DiendanLeQuyDon.comKính Huyễn 06chúng ta 0đi xuống 45đi không b4cần để e7ý đến 57anh ta”. 7 © DiendanLeQuyDon.comHúc Nhật ftrước mặt 1Diêm Hoả akhiêu khích 5ôm bả vai 1của Kính fHuyễn, Kính 08Huyễn cũng 67không có d6đẩy Húc cNhật ra vì atrong lòng3cmuốn khiến b0Diêm Hoả achết tâm.

“Mau 

0

bỏ tay bẩn 

94

thỉu của 

9

anh ra,  bằng 

0

không đừng 

trách tôi 

0e

không khách 

8

khí” . Diêm 

7

Hoả nhìn 

9d

tay bả trên 

8c

vai Kính Huyễn 

vô cùng chói 

7f

mắt, giọng 

34

diệu khó 

c2

chịu khi 

nhìn đến 

8d

hành động 

a

khiêu khích 

18

của Húc 

Nhật

“Muốn 

1

tôi bỏ ra 

57

sao?. Anh dường 

8

như không 

17

có tư cách 

7

gì để nói 

9

đến chuyện 

7

này. Húc 

6

Nhật thấy 

5

mình thành 

b4

công đem 

a

Diêm Hoả 

9

chọc giận, 

6c

nên giọng 

54

nói tràn 

6

đầy đắc 

92

ý nhìn Diêm 

0

Hoả

“Tôi 

cnói anh thả 3ra có nghe 2không hả 23tiểu tử 5bthúi”. Diêm82Hoả nổi 56giận dùng 8sức kéo 6tay Húc Nhật cđang khoát 0ftrên vai Kính 9Huyễn ra, 57trong lòng 4elửa giận f6thiêu đốt, 7vừa mới44nãy bị Kính b7Huyễn cự 8ctuyệt đã 5eđủ căm 0tức rồi, bây giờ5còn  thêm camột kẻ 2không thức 44thời chọc afgiận mình acó thể không d1thức sao?

Húc 

19Nhật không có bất kỳ 99đề phòng 1gì liền e1bị Diêm 10Hoả đẩy 6tay ra, nên fkhông kịp 8nhìn xuống adưới chân 28mình nên thiếu chút 3nửa ngã 2xuống, cũng 72may kịp thời 2alấy tay vịn cầu thang 45mới đứng 2vững được. 7 © DiendanLeQuyDon.comSau khi đứng 3vững cũng 3akhông khách 75khí hướng 2mặt Diêm Hoả ra mộtd3quyền, lặp detức trên khuôn mặt 3etuấn mĩ 7abị thương.

“Anh 

f

dám đánh 

b6

tôi,anh chết 

21

chắc rồi” 

d6

Diêm Hoả 

7f

không nghĩ 

1

đến Húc 

83

Nhật sẽ 

43

đánh mình 

b3

hơn nữa 

6d

còn là khuôn

8

mặt mình 

74

hài lòng 

c

nhất, nhất 

9e

thời cũng 

24

mất đi lý 

92

trí lao vào 

54

đánh nhau 

3

với Húc 

15

Nhật.

“Hai 

0

người các 

db

người đang 

7d

làm gì đó, 

f4

nơi này là 

5

cầu thang 

e9

không cẩn 

3e

thận xẽ 

2

té xuống 

24

đó nghe 

c6

không”Kính

8

Huyễn đỏ 

f

mặt nhìn 

0c

hai ngưởi 

37

đàn ông 

d

nóng nảy 

0e

muốn khuyên 

can nếu ai 

ad

không cẩn 

11

thận mà 

59

bị  thương 

4f

thì minh cũng 

21

đau lòng 

7

lắm

“Kính 

8Huyễn đứng fcxa một chút, ahôm nay anh 6fnhất định5phải dậy 8dỗ hắn 4echo thật 78tốt, để 7hắn sau này c8không có4dám tới 8adây dưa với 2em nữa…” 6bHúc Nhật c9trong lúc đánh nhau fbvẫn vì Kính fHuyễn mà 7suy nghĩ săn f6sóc gọi 3Kính Huyễn 40đứng xa 11một chút.

“Làm 

a4ơn các anh 10đừng vì 43tôi mà đánh 03nhau nữa, 2các người 5blập tức 3dừng tay 0lại cho tôi” 9Kính Huyễn 0cực kỳ 4tức giận 5muốn đi lên tách a0hai người 7ra nhưng không 0chú ý bước 2dchân nên 8ebước hụt dmột bước, 5eliền không b1đứng vững8thẳng tắp 14từ trên 65cầu thang té xuống.

“Trời 

e4

ạ! Ta rốt 

f

cuộc đã 

6a

làm sai cái 

69

gì, tại 

0a

sao mình lai 

9

xui xẻo đến 

77

như vậy, 

7

đau quá 

0

đi, đầu 

91

thật là 

5

đau” Sau 

b2

khi ngã xuống 

7c

cầu thang 

72

Kính Huyễn 

03

cũng ý thức 

1a

được cuộc

7f

đời mình 

3

thật xui 

xẻo. Còn 

2

chưa than 

2a

thở xong, 

trên đầu

ce

truyền đến 

f

cảm giác 

7

đau đớn  làm 

8

cho người 

c

cảm thấy 

51

hít thở 

0

không thông 

liền ngất 

đi tại 

5

chỗ.

“ 

8

Kính Huyễn 

f

em lam sao 

3c

vậy, đừng 

1

làm anh sợ 

98

“ Diêm

b9

Hoả nhìn 

3

thấy Kính 

dc

Huyễn bị 

60

ngã cầu 

c

thang trong 

41

nháy mắt 

e9

hô hấp đều 

58

đình chỉ 

không để 

ý đến 

5

Húc Nhật 

1

vội vàng 

9

chạy xuống 

7

lầu xem Kính 

d2

Huyễn như 

7d

thế nào 

“Mau 

đưa Kính Huyễn vào 7bệnh viện, c0đừng có dôm nữa”e0Húc Nhật 29tương đối 8còn một f2chú lý trí, 0emuốn ôm 3Kính Huyễn a3từ trên 9mặt đất 73đưa vào babệnh viện.

“Tôi 

5ôm được b7rồi ,không 89cần đến 9anh” Diêm aHoả bá đạoa7doạt lại cKính Huyễn 0từ trong fngực Húc 02Nhật, cũng 7không nhìn e0đến Húc cfNhật liền 2enhanh chóng b4đi vào trong 7thang máy. 3 © DiendanLeQuyDon.comNhưng thang máy giống 92như muốn c1đối đầu 20với hắnfkhi một giây 0cuối cùng 92khi cửa thang máy đóng clại HúcaNhật liền 7nhanh chân 6ađi vào trong 3thang máy

Chương 

0c

52: quyết 

9e

định 

"Lúc 

d5

này còn 

6

có thời 

4

gian đùa 

23

bỡn hay 

sao? Hiện 

7f

tại chuyện

a

quan trọng 

4

nhất là 

37

đưa Kính 

51

Huyễn đến 

bf

bệnh viện." 

0

Húc Nhật

54

nhìn Diêm 

4a

Hỏa ôm Kính 

cf

Huyễn , trong 

5b

lòng cố 

2a

nén tức 

giận nhẹ

1e

nhàng trách 

d

mắng Diêm 

28

Hỏa .

"Tôi 0làm gì có c0thời gian fđể đùa 2giỡn, là 0anh tự  mình csuy diễnfthôi." 62Diêm Hỏa bftâm tư không 1dchút thay f3đổi, nói cdối mặt 36không đỏ, 4bản thân 1kiên quyết 3ekhông thừa 6nhận.Húc 3Nhật nghe aDiêm Hỏa 40nói, mắt 7enhìn hắn 30liếc một 47cái  liền1không muốn fphải nhìn 73hắn lần nữa, cửa dthang máy vừa mở 8hai người 2lập tức 2fthẳng hướng đi tới 2bãi đậu 9xe, thận 9trọng đem 3Kính Huyễn 12đặt ngay 83ngắn trong 4xe,xong rồi 66mới nhanh cchóng cho 7xe đi tới 1bệnh viện.

Húc 

9

Nhật cùng 

8

Diêm Hỏa 

93

hai người 

lo lắng đứng 

bên ngoài

d9

phòng,chờ 

f

bác sĩ bước 

e6

ra, Diêm Hỏa 

d8

phiền não 

bf

ở trên 

f

hành lang

7f

đi qua đi 

4

lại, còn 

04

Húc Nhật 

49

thì  mệt 

7

mỏi ngồi 

ở ngoài 

ef

phòng bệnh

c1

dựa đầu 

40

trên ghế, 

5

trong lòng 

1

thầm tự 

trách mình.

"Anh 

7b

cùng tôi 

75

xuống dưới, 

e5

tôi có đôi 

bf

lời muốn 

b3

nói với 

c7

anh." 

d

Trong lòng 

c

băn khoăn 

2

một hồi, 

8b

lúc này Húc 

2

Nhật mới 

ae

lạnh lùng 

d

nhìn Diêm 

df

Hỏa tiến 

9

đến nói.

"Chúng e6ta có cái 4gì để nói? 9aMuốn nói gì thì cứ 84nói đi." Trong lòngdeDiêm Hỏa 13vẫn còn 31lo lắng cho dKính Huyễn, a5uống từng dngụm từng 18ngụm nước 89lạnh người dphục vụ đưa  cho 7banh, chất 17lỏng lành4lạnh như 10băng từng 7cgiọt từng e9giọt chảy dxuống làm f7cho tinh thầna8anh thư thái fmột chút." 3rốt cuộc 28vì sao anh efquen biết 0cKính Huyễn? 6Tại sao anh 6dlại cứ6bám đuôi  quấn f0lấy cô ấy?" 15Trong lòng 84Húc Nhật 0có rất nhiều  nghi 5vấn, huống chi bây giờ 6Diêm Hỏa 5đang ở dtrước mặtccủa anh, 5anhh nhất 9bđịnh phải d3hỏi rõ ràng cmới được.  

"Kính 

4d

Huyễn không 

9

có nói cho 

4c

anh biết 

d

sao? Cũng 

2

đúng, cô 

b1

ấy làm 

70

sao có thể 

c

nói." 

d

Diêm Hỏa 

6

biết Húc 

Nhật hỏi 

3

mình vấn 

đề gì, 

8a

ngược lại 

b9

tâm tình 

2

rất bình 

9

tĩnh, bắt 

28

đầu nói 

4

về chuyện 

2

anh cùng 

8

Kính Huyễn 

4a

biết nhau 

98

ra sao.

"Anh 

69

đoán xem, 

7

ai là người 

9

trong buối 

d8

tiệc đêm 

51

đó cùng 

d

Kính Huyễn 

1

đi tới 

54

khách sạn 

4a

?" Húc 

c

Nhật sau 

88

khi nghe Diêm 

0b

Hỏa nói,

87

cả người 

ngẩn ra thẫn 

3

thờ, điều 

9

này đã nói 

e7

lên Bạch 

7

Hoan Bạch

f2

Đình đều 

0

là con của 

5e

anh ta, không 

5

trách được 

6b

vì sao Kính 

c

Huyễn lại 

muốn né 

34

tránh anh 

fd

ta như vậy.

"Đúng 26vậy, sau 45đó tôi 2liền tìm 5kiếm Kính 2aHuyễn, nhưng dvẫn không a6tìm được, 93bởi vì Kính 4Huyễn nói 1cho tôi biết 9ctên giả,2nhưng duyên 22phận chính 8là kỳ lạ ccnhư vậy, dtôi tìm kiếm 3fvị hôn thê 1trong buổi 2btiệc, và 73Kính Huyễn giống như 2kỳ tích 2xuất hiện 9, cái này 2thật ra phải fnói là chúng 38tôi rất 7có duyên 5phận với 6enhau ." c6Khi Diêm Hỏa 7bnói tới 5điều này, 3trên mặt 1biểu hiện  vô 16cùng vui vẻ."Vậy 8danh đối 3cvới Kính 76Huyễn  cảm 4giác chính 68là yêu sao? dehay là chỉ 37cảm thấy 79trong lòng bfhiếu kì 8?" Húc aNhật không 4enhượng bộc6tiếp tục d0hỏi Diêm aHỏa, nếu 0như anh ta 4dnói thật 7bsự là yêu 46Kính Huyễn, 9như vậy ecbản thân 4canh chỉ 72có thể lựa 81chọn con cbđường 20rút lui , nhưng là 5nếu như f6câu trả felời không phải như 8vậy, thì f6lập tứcfanh sẽ không 0chần chừ f9mà  giành 3lại Kính feHuyễn về fmình.

"Tôi 

a4

cũng không 

b9

biết, tôi 

d2

chưa từng 

d5

yêu bất 

a5

kỳ một 

b1

người phụ

18

nữ nào, 

51

nhưng mà 

1

kính huyễn 

f7

cho tôi cảm 

0

giác rất 

2

khác lạ, 

c

mặc dù không 

6

thể nói 

f

là yêu, nhưng 

1

tôi có thể 

4f

xác định 

rõ là rất 

f4

thích cô 

0

ấy ." 

f

Diêm Hỏa 

f1

mỗi ngày 

71

bị vây bọc 

bởi đám 

9

nữ nhân, 

4

nên trong 

33

lòng đã 

c2

nguội lạnh, 

nhưng là 

b0

thế nào 

7

anh có cảm 

d

giác khác

5

khi nhìn thấy 

8

Kính Huyễn 

,không hề 

6d

giống cảm 

a

giác anh đối 

với những 

fe

người phụ 

c7

nữ kia, có 

c3

thể nói 

c2

bây giờ  không 

9f

thể gọi 

29

là yêu, nhưng 

ec

có thể khẳng 

8

định là 

26

thích .

"Nếu 

c

là như vậy, 

d3

tốt nhất 

9

về sau anh 

9

không nên 

9

tổn thương 

a9

đến Kính 

1

Huyễn, nếu 

6

không tôi 

c4

sẽ không 

69

bỏ qua cho 

2f

anh ." 

8

Húc Nhật

d

biết mình 

0d

là không 

1

thể nào, 

3e

dù sao hắn 

2c

là cha ruột 

c

của đứa 

nhỏ, anh 

6a

thì có tư 

4d

cách gì?

"Tôi sẽ không 2enhư vậy, danh có thể 36yên tâm ." 1dDiêm Hỏa 3btốt bụng  bảo cđảm, bớt c6đi một 8tình địch ddcảm giác 00thật tốt, anh tin tưởng 5không có 5Húc Nhật 7ecùng anh tranh 5giành, nhất b9định KínhHuyễn sẽ dnhanh chóng dtiếp nhận 37anh.Chương 9853: Bảo 37bối lo lắng

"Tôi 

58

có thể đối 

với anh yên 

ab

tâm mới 

d5

gọi là kỳ 

ba

lạ, anh thay 

72

phụ nữ 

1

như thay quần 

88

áo, không 

7

biết sau 

d4

khi có được 

9c

cô ấy anh 

3

sẽ không 

6d

biết quý 

3

trọng là 

0

gì." 

8

Húc Nhật 

fc

không muốn 

50

dấu diếm 

7

mở miệng 

a5

hỏi thẳng 

9a

Diêm Hỏa, 

61

đối với 

anh loại 

người như 

7

thế anh làm 

02

sao có thể 

d

yên tâm?

"Cái 

3

anh này có 

3

ý gì hả? 

4

Những nữ 

nhân kia đều 

9f

là tự tìm 

a

đến tôi, 

5

căn bản 

b5

cùng Kính 

d

Huyễn không 

41

phải cùng 

d1

một dạng, 

e9

anh không 

c

thể nói 

41

chung như 

85

vậy." 

1

Diêm Hỏa 

f

vừa mới 

38

có một chút

5e

cảm tình 

6f

đối với 

5

Húc Nhật 

3

bây giờ 

f

lại bị 

a

anh ta làm 

84

cho anh muốn 

7f

bốc hỏa, 

da

người này 

2

thật là 

6

có năng lực 

3b

chọc giận 

6

anh.

"Húc d9Nhật, Kính 3bHuyễn đang 7ở chỗ 88nào? Rốt cbcuộc là dxảy ra chuyện 9gì?" 7bMật Nhu mới cvừa ở nhà dKính Huyễn 80chơi với 9fhai bảo bối, 52lại nhận 5được điện d6thoại Húc 7aNhật nói 75Kính Huyễn 1ngã cầuthang, lập cbtức liền 72lo lắng chạy a0tới bệnh 70viện.  "Còn fchưa có đi 4ra đâu, chúng 47ta đi qua cnhìn một 8chút thôi."c3Húc Nhật 4bsau khi nói 84xong mang theo f5Mật Nhu rời e0đi cũng1ekhông muốn 25để ý Diêm afHỏa.

"Chú, 

2

chú nói mẹ 

ad

cháu sẽ 

db

không có 

26

chuyện gì 

bc

à?" 

Bạch Đình 

d

vừa nghe 

4

đến Kính 

8

Huyễn bị 

9

thương, hai 

a

người nhất 

58

quyết muốn 

8

đi theo Mật 

67

Nhu cùng đến 

2

thăm Kính 

9e

Huyễn.

"Bé 

56

ngoan, mẹ 

49

cháu không 

1

có việc 

d6

gì, cô ấy 

9

không thể 

7a

bỏ rơi các 

3

cháu đâu 

3

." Húc 

0d

Nhật nhìn 

d

gương mặt 

1

giống y như 

Diêm Hỏa, 

f0

trong lòng 

7b

cũng tràn 

a

đầy cưng 

6a

chiều.

"Chú, cHoan Hoan thật 01sự sợ hãi 6." Hoan dbảo bối aavừa nghe e2thấy mẹ 5ecủa mình abị thương, a8sợ đến 84mức nước 4mắt đều fdmuốn chảyd6xuống, hốc b6mắt cũng 71hơi đỏ, e2chẳng qua a8là quật 9cường không 2để cho b6nước mắt 3chảy xuống, 7bởi vì mẹ 7có nói con 93gái không 6athể tùy 95tiện  khóc."Mẹ 6không có cviệc gì,, 9chú ôm con đi nhìn 59mẹ được 1không?" 68Húc Nhật e4buông lỏng aliền ôm 35lấy Bạch 4bHoan, mang 4theo Bạch e0Đình cùng 9Mật Nhu rời đi, không fcó nhìn lại 5dphía sau mình,Diêm baHỏa con ngươi 11kia  biểu 8ftình đang lay động.

"Chờ 

b3

một chút, 

ad

hai đứa 

ac

nhỏ này 

7

có phải 

a

là con của 

65

Kính Huyễn?"

2

Diêm Hỏa 

22

ngăn trước 

c

mặt Húc 

2

Nhật kinh 

d

ngạc hỏi, 

còn kéo Bạch

c4

Đình lại 

73

gần quan 

d

sát . 

"Đúng 

4

vậy." 

1

Gương mặt 

76

Húc Nhật 

10

không chút 

e4

thay đổi 

da

trả lời.

"Nếu 6đoán không 7bsai, hai đứa 1nhỏ đều 9là con của tôi?" 26cơ hồ Diêm 9aHỏa cười 7vui mừng 85muốn rơi lệ, thì 5ra là Kính 2Huyễn còn67len lén giúp d7anh sinh hai 48đứa nhỏ 5đáng yêu như vậy a7.       "Ai aalà con của 49ông, chúng 6tôi chỉ 0có mẹ, không dcần cái 00gì gọi là25ba ba, Còn 9nữa..., nhất 9định là 3ông không 9cẩn thận 9hại mẹ 81ngã cầu 5thang, ông 7dlà người 1xấu." 1Đình bảo 95bối nghĩ d0mẹ có thể 9là bị người 4đàn ông 4anh tuấn 5fđứng trước cmặt cậu làm cho bị 3thương, cho 0nên đối 3với Diêm 8Hỏa giọng 5fđiệu nói 8chuyện đều dcó hàm ý.

"A 

9a

" thì 

ra ông chính 

c4

là người 

85

hại mẹ 

cf

ngã bị thương  người

80

xấu,người 

03

xấu, tôi 

c

căm ghét 

10

ông." 

f5

Hoan bảo 

0c

bối nằm 

6

trong ngực 

0

Húc Nhật 

6

nghe thấy 

41

lời Đình 

cc

bảo bối 

54

nói, Liền 

c4

hướng về

5d

Diêm Hỏa 

8a

ánh mắt 

4

đầy chỉ 

a7

trích,oán 

2

giận  . 

"Không 

ab

phải như 

9

thế, các 

6a

con hiểu 

c8

lầm rồi." 

ce

hiện tại 

Diêm Hỏa

9b

có thể nói 

d

là ngậm 

64

bồ hòn làm 

f

ngọt, khổ 

3

mà không 

9

nói được,

1

muốn hướng 

a9

tới hai người 

9

bọn hắn 

5

giải thích, 

6

nhưng mà 

6

sự thật

a5

đúng là 

6

như vậy, 

c

cũng không 

00

biết phải  nói 

77

như thế 

08

nào.

"Hừ " Hoan 1dHoan chúng 56ta không cần 94để ý ông 78ta, chúng f2ta đi nhìn 18mẹ." 22Ha ha "  như vậy Hoan c3Hoan sẽ căm 1ghét ông, 2trong lòng dĐình bảo 6bối vừa 2nghĩ tới 29ý đồ xấu 3f, cậu chính 9là sợ Bạch74Hoan dễ dàng  bị 0dụ dỗ, 0cho nên mới bfphải cố 5ý nói như dvậy với26Diêm Hỏa, fquả nhiên, cHoan bảo adbối ngây 95thơ lập 9tức liền abị lừa.  

54) 

a8

Náo nhiệt 

42

tại bệnh 

f

viện 

"Bác 09sĩ, cô ấy 09bị gì vậy c5có nghiêm ctrọng không  ?" 79Húc Nhật vừa nhìn 85thấy bác 76sĩ từ trong 44phòng bệnh 0đi ra ngoài f, liền vội 8bvàng tiến 3lên hỏi 0thăm."Ai 7là thân nhân 9ccủa cô gái 4?" Bác 3fsĩ nhìn trước amắt nhiều dangười như 15vậy, lên 2tiếng hỏi.

"Tôi" 

c

"là 

9

tôi " 

3e

"là 

0f

tôi" 

22

" là 

9b

Chúng tôi 

66

" cơ 

8

hồ bọn 

0

họ đều 

một lượt

7

trả lời 

c

khi bác sĩ 

hỏi, Húc 

4

Nhật, Diêm 

0

Hỏa, Mật 

e1

Nhu, cộng 

3

thêm hai cục 

1

cưng đều 

7

không cam 

20

lòng yếu 

2a

thế  trả 

1

lời, ý thức 

69

được lời

29

nói của 

4b

tất cả 

0

mọi người 

6

đều giống 

cd

nhau, bốn 

92

người ngầm 

0

quan sát nhìn 

9

về phía 

a

Diêm Hỏa.

1f

Ý Anh không 

phải là 

f

" bọn 

60

họ ngầm 

de

hiểu với 

e1

nhau, tất 

e7

cả cũng

2

không có 

9

tức giận  bài 

xích Diêm 

fd

Hỏa, Diêm 

89

Hỏa thật 

1

đáng thương 

c

, bị chèn 

9

ép.

"Tuy abây giờ không phải, cnhưng rất 06nhanh sẽ f3là như vậy, 9ehơn nữa ctôi là cha ccủa  hai 3anhỏ." fDiêm Hỏa không cảm 8thấy lúng7túng, còn 0viện cớ 9lớn tiếng 0nói đến 8Bạch Đình 3cùng Bạch 6Hoan."Ai 8là con ông, ckhông nên cở đâu cũng nhìn 7nhận người thân , tôickhông nhớ 0mình có ba 08ba từ khi 46nào nữa  ." 7Đình bảo e3bối nghe7Diêm Hỏa 8cnói, lập 39tức phản bác lại.

"Đúng, 

2

baba là cha 

ruột của 

6b

con, chờ 

6

mẹ con tỉnh 

1

lại con có 

84

thể hỏi 

4

cô ấy." 

8

Diêm Hỏa 

84

thấy Đình 

bảo bối 

1a

phản bác 

1

lại  mình, 

c3

bèn lấy 

1

Kính Huyễn 

làm tấm 

9b

khiên che 

8

đỡ chắc 

ed

chắn, nhưng 

68

mà có thể 

c

là anh đã 

8

đánh giá 

e2

thấp Kính 

c

Huyễn rồi.

"Ông 

3

nói ông là 

f

cha ruột 

13

của tôi, 

c

vậy ông 

a

biết tôi 

tên là gì 

a1

sao?"

a

Tin rằng 

9

anh cũng 

78

sẽ không 

f

biết, trong 

1d

lòng Đình 

a

bảo bối 

a1

tin mười 

d4

phần  hỏi 

38

diêm hỏa 

cái vấn 

4

đề này 

8d

chắc chắn 

0b

anh sẽ không

5

biết.

"Àh 25" bởi fvì cha vừa 0mới biết, 9dcho nên cha không biết 31tên của04con, con có 58thể nói c8cho baba biết 4tên của 4ccon không?" 97hôm nay Diêm 6dHỏa thực dfgiống như 2con rùa thụt 6ecổ, muốn  nói cái gì cũngckhông thể d7nói."Ông 7dthật là 9khôi hài, 9bản thân 7làm cha mà 9ecũng không fdbiết têncủa con mình f, tôi thật e4sự muốn e9chú Húc Nhật 9làm baba của5chúng tôi 2hơn." 33Đình bảo 4cbối nói b4xong còn cố 3cý đi tới 01ôm Húc Nhật, 3chính là 1muốn khiến d6Diêm Hỏa 3ctức chết.

"Làm 

57

sao con có 

2c

thể nói 

b0

như vậy, 

86

baba lúc trước 

d9

có việc 

d1

bận, cho 

ce

nên mới 

8a

chậm một 

c2

chút tìm 

3e

thấy các 

c

con, ta là 

48

cha ruột 

c8

của bọn 

2f

con, không 

d

phải cái 

1

chú đáng 

0c

ghét Húc 

Nhật kia 

3

đâu  ." 

a1

giờ phút 

9

này trong 

9

lòng Diêm 

4

Hỏa ước 

8

gì đánh 

a1

cho Húc Nhật 

2d

mấy đấm, 

4

sao lại dám 

15

dụ dỗ con 

4

anh, thật 

3

là muốn 

aa

dần cho anh 

5

ta một trận.

"Mấy 

5

vị?" 

3

Bác sĩ nãy 

49

giờ bị 

2

mọi người 

5d

không ai để 

8

ý đến 

f

không nhịn 

ef

được mở 

d

miệng nói, 

4f

ông cảm 

2

thấy nếu 

18

để cho 

0

bọn họ 

9

nói tiếp, 

fb

không biết 

tới khi nào 

6a

mới có thể 

c

thương lượng 

f

xong.

"Bác 67sĩ thật 3xin lỗi , 49không cần 76để ý tới cbọn họ, 4ông có thể 78nói với 11tôi là được ccrồi." 89Mật Nhu nhìn 1bác sĩ nói 47xin lỗi, 95đem Húc43Nhật và 3bọn người 54kia quên đi."Là 29như vầy c0bệnh nhân abởi vì té dtừ cầu cthang xuống, có nên não1dcó hơi chút chấn động, 8không thể 32nhanh hồi 4tỉnh  như avậy, còn28chân cô ấy 9cũng bị d3chấn thương d8, cho nên 40trong tuần e4này bệnh3nhân không 1nên tiếp 0xúc với 9nước , như 8bvậy mới 3acó thể nhanh4hồi phục." 49Bác sĩ nghiêm atúc hướng 7fMật Nhu nói 7erõ  bệnh7tình  Kính dHuyễn  .

"Làm 

0c

sao lại nghiêm 

56

trọng như 

66

thế ?" 

c

Mật Nhu nghe 

a

lời nói 

e7

của bác 

11

sĩ, chân 

5a

mày khẽ 

fb

chau lại.

"Bởi 

3

vì khi ngã 

f

cầu thang 

2

không có 

ab

bất kì phòng 

82

bị nào, 

17

cho nên lúc 

0

ngã xuống  tương 

4

đối nghiêm 

84

trọng, nhưng 

1b

thật may 

45

là không 

8

có gì đáng 

3d

ngại." 

cc

Lời của 

86

bác sĩ  khiến 

d

Mật Nhu  bớt 

0

đi lo lắng.

"Bác 78sĩ cám ơn 99ngài, hiện atại có thể 01vào xem cô 2ấy được 8không ?" 2Mật Nhu lễ 00phép, hỏi c4thăm ý kiến 35bác sĩ."Có 60thể, vậy 8ftôi đi trước, ffcó chuyện gì thì lập 4etức báo 6với tôi."34Bác sĩ trả 1elời Mật 2Mhu, nhìn 13cô gật đầu 54một cái 3arồi rời 0đi.

55) 

3

Lo lắng cho 

c

bảo bối

"Cậu 

31

tới rồi 

df

àh , ha ha." 

c7

Kính Huyễn 

6

bây giờ 

0

đã đã 

86

tỉnh lại, 

9d

nhìn thấy 

df

Mật Nhu vào 

7

phòng bệnh, 

2f

vui vẻ  chào 

1

hỏi.

"Đúng 20vậy, cái 11cậu này d4làm cái gì 5vậy hả, b2hại tớ 7dlo lắng gần2cchết." e1Mật Nhu nhìn asắc mặt 2fKính Huyễn 6tái nhợt  , 67cũng đauc3lòng muốn a1chết."Không 6ecó gì rồi, c8chỉ là một phút không 0cẩn thận 8ngã cầu 87thang mà thôi, 9không có fgì lớn , cchờ thêm bdmấy ngày 2là có thể cchạy nhảy cbình thường 5được rồi." daKính Huyễn 1nhìn Mật 3Nhu vì cô 21mà lo lắng, dnên giọng 15nói có chút f5nhẹ nhàng b3, chính là 3muốn không20khí vui lên một chút.

"Cậu 

6

cho là mình 

d

không hiểu 

9

biết con 

f8

người cậu 

9d

hay sao, mình

4

đã dặn 

17

dò cậu rất 

7

kỹ, đến 

2f

cùng vẫn 

là có chuyện 

3b

gì xảy ra? 

5

Mình trước 

5e

khi bước 

bc

vào đây 

4

nhìn thấy 

6f

Húc Nhật 

cùng Diêm 

96

Hỏa bộ

42

mặt của 

9

cả hai nóng 

4

đến mức 

89

phát hỏa 

e3

đó." 

0

Mật Nhu cũng

70

không phải 

20

là tốt bụng 

7c

như vậy, 

tưởng cô 

a0

dễ gạt 

3

như vậy

1

sao,Kính Huyễn 

53

kết làm 

6

tỷ muội 

9

với cô thật 

8b

đúng là 

6

thất bại.

"Ha 

d

ha" đúng 

a

là bị cậu 

1

đoán trúng 

6

rồi, được 

rồi mình 

f

khai ra hết,được 

c8

chứ." 

73

Kính Huyễn 

d

thấy không 

64

thể gạt 

30

được Mật 

Nhu, đàng 

đem chuyện 

đã xảy 

7b

ra khai báo 

6

hết.  

"Cái gì, sao cậu 18lại ngu ngốc 0bnhư vậy fd,làm mình dbiến thànhd1miếng thịt ckẹp bánh 13hả? Thật e6là sống cekhông nổi, ctớ cầu 94xin cậu lần 4sau gặp phải 2loại chuyện 10như vậy 0ecậu nên 8cách xa một 64chút, thật dtức chết a1đi được 5ai bảo không c3nghe khuyên 9bảo ." 1Mật Nhu nghe 24Kính Huyễn 8kể chuyện 43đã xảy 1ra, rất muốn edlấy tay gõ alên đầu 1Kính Huyễn 16để cảnh ctỉnh cô, dnhưng nhìn b9thấy bộ 89dạng côbây giờ f1là bệnh f9nhân nên bỏ qua ý b3nghĩ này."Nhưng 8mà bọn họ 8vì mình mới 9fnhư vậy,mình 61không thể d4trơ mắt3nhìn họ đả thương 6nhau  ." 1Kính Huyễn 3nghe Mật 7Nhu mở miệng47dạy dỗ 4ccô , bèn 66uất ức cmuốn biện giải cho 99mình.

"Cho 

ad

nên tớ mới 

4a

nói cậu 

4

ngốc  , 

f

bọn họ 

1

bị thương 

92

là chuyện 

1e

của bọn 

4

hắn, cậu 

8

xem cậu muốn 

7

giúp đỡ 

5

hai người 

68

họ,nhưng 

ac

thành ra thế 

2a

nào ,ngược 

c

lại làm 

3e

cho mình bị 

c7

thương, xem 

9

ra cậu không 

f

có chịu 

nghe lời 

73

mình dặn 

ac

dò rồi." 

df

Mật Nhu thật 

39

sự bị cô

a

nàng ngốc 

5

nghếch Kính 

Huyễn này 

14

làm cho tức 

1

chết, bình

a

thường thông 

b3

minh như vậy 

40

, nhưng khi 

4

gặp chuyện 

c

liên quan

a

đến tình 

9

cảm thì 

c3

như là đứa 

8a

ngốc.

"Cậu 

0

mới là đứá 

87

ngốc , nhìn 

d7

thấy có 

d

người vì 

f0

mình bị 

90

thương trong 

51

lòng sao có 

0

thể làm 

1f

ngơ được." 

a

Kính Huyễn 

78

không phục 

0

lời nói 

Mật Nhu, 

0

yếu ớt 

2e

muốn kiên 

a

định lập 

2a

trường của 

51

mình.

"Tớ 7nói cậu e1chính là e8đứa ngốc 1,đần độn c,tớ không 11thể để 8hai cục cưng fbsau này lớn alên cũng 0trở nên 37ngu ngốc cnhư cậu, 96xem ra từ1ađây về 4sau tớ nên dạy dỗ 95tốt hơn aecho hai bảo a9bối." 60Mật Nhu thấy0lời nói fcủa mình 75không cách ccnào làm đả 0fthông Kính 2eHuyễn , vừa99nghĩ tới 9hai bảo bối 5cvề sau có 0thể trở 4nên giống 6bộ dạng dnhư Kính 14Huyễn, trong lòng quyết ađịnh sẽ 9bảo bọc 90tốt hai bảo bcbối."Cậu b6muốn làm dgì? Hai đứa 8còn nhỏ 5như vậy, 84cậu không 29nên làm hư f8bọn chúng 0." Kính 6Huyễn nhìn 65vẻ mặt b9của Mật 72Nhu, cũng3cbiết chính 8xác không fcó chuyện 7ftình tốt 9clành gì xảy 0ra,cô cũngafkhông thể nhìn thấy c7hai cục cưng 0của mình 25bị Mật 2Nhu truyềnf7thụ những 0thứ vô dụng. 

"Mình 

37

giống như 

5

sẽ dạy 

dỗ làm hư 

6

bọn trẻ 

55

của cậu 

35

àh? Cậu 

57

cũng thiệt 

3

là." 

9

Mật Nhu vẫn 

66

còn cao hứng, 

ff

bị một 

6

câu nói Kính

4f

Huyễn  đánh 

8

úp làm cho 

3a

cười lạnh 

b1

, thật là 

8e

không chút 

tình người, 

5

dội cho mình 

6

gáo nước 

d0

lạnh. 

"Cậu 

ba

thế nào, 

8b

làm sao lại 

59

cảm thấy 

6

giống như." 

4e

Kính Huyễn

4c

quan sát Mật 

1a

Nhu thấy 

e7

biểu tình 

c6

của cô là 

a4

lạ ,sau mới 

6d

chậm rãi

fe

nói ra một 

6

câu khiến 

bf

Mật Nhu không 

d2

có lời nào 

4

đáp lại 

5

cô.

"Cậu dthật sự 52là …" 2Mật Nhu bị cKính Huyễn 71chọc giận 54tức nói3không ra lời, cchỉ có thể cnhìn chằm fchằm Kính c6Huyễn, thiệt 4là, luôn 8dập tắt 7dsự hưng phấn của 49cô."Mẹ, 4chúng con tới thăm 1mẹ đây." c3Đình bảo 6bối cùng 9bHoan bảo2bối, hai 15tiểu tử cdcùng mở  cửa 2bphòng bệnh, 7bvui vẻ  nói b7mình đã0dtới.

"Hai 

2

cục cưng 

68

thế nào 

cd

theo tới 

d

đây hả 

5e

? Không có 

2a

ở nhà ngoan

6a

ngoãn làm 

b8

bài tập 

c

sao?" 

9

Kính Huyễn 

24

nhìn hai cục 

c

cưng trong

b1

lòng đầy 

cao hứng, 

c3

nhưng chẳng 

17

phải bây 

4

giờ là nên 

47

ở trong 

7

nhà sao?

"Bài 

08

tập chúng 

0

con cũng làm 

bd

xong rồi, 

92

hơn nữa 

mẹ bị thương,

8

chúng con 

41

nhất định 

60

phải tới 

3

thăm mẹ  hì 

33

hì." 

d8

Hoan bảo 

6a

bối thanh 

92

âm ngọt 

17

ngào làm 

ad

nũng , chạy 

f4

đến bên 

8

giường bệnh 

c

Kính Huyễn  vui 

f

vẻ nói.

"Vậy cthì tốt, dmẹ không 5có chuyện 6gì, chờ 67một chút 19là có thể5fxuất viện f4luôn." 1Kính Huyễn 1thỏa mãn 1nhìn hai tiểu 55bảo bối5mình thích fnhất  , 8cho dù có ccđau, nhìn 32đến hai 6cục cưng 0trên mặt3nụ cười 38sáng lạn cũng đều dfbiến mấtChương 8556: Xét Nghiệm 8AND“Đừng fnghe mẹ con nói lung 5tung, mẹ 6con còn phải 2ở mấy ngày nữa 4mới có 2thể được dra viện 87đấy” fMật Nhu 43tàn nhẫ dbphá tan ảo62tưởng cửa 4Kính Huyễn, 9cbởi vì cô 9biết Kính 7Huyễn ghét 79nhất là70nhập viện.“Ai da ngươi 3ckêu bác sĩ d2cho ta ra viện 64đi được 01không, ta 19không thích 5enằm viện”. 8 © DiendanLeQuyDon.comKính Huyễn 2chu cái miệng a7nhỏ nhắn d3hướng Mậtb2Nhu làm nũng.

“Không 

7

được, 

f3

bác sĩ đã 

f

nói não của 

d

cậu bị 

a

chấn động 

3

nhẹ, cầm

5

phải ở 

9

lại bệnh 

b2

viện để 

c

quan sát thêm”. 

02 © DiendanLeQuyDon.com

Mật Nhu “vô 

6f

tình” cự

60

tuyệt khẩn 

a

cầu của 

1d

Kính Huyễn, 

29

cô chỉ vì 

a

muốn tốt 

c

cho cô ấy 

f

mà thôi.

“Mẹ 

7

à, người 

1b

không nói 

9

lại mẹ 

2

nuôi đâu, 

10

mẹ ngoan 

d

ngoãn mà

73

nhập viện 

0

sẽ tố hơn”. 

f9 © DiendanLeQuyDon.com

Đình bảo 

6

bối hiểu 

22

chuyện giúp 

4

Mật Nhu khuyên 

b4

mẹ mình.

“Nhưng 4ở bệnh b7viện thật 8bnhàm chán, akhông có 8cviệc gì alàm cả”. 73 © DiendanLeQuyDon.comKính Huyễn 4dghét nhất 8là nhập 3bviện toàn b9mùi thuốc 74khử trùng,34còn có ở 52trong này e9nhàm chán 24cực độ.“Cậu 5còn không 4ebiết xấu cchổ lúc nào 8cũng kêu 2đình bảo aebối phảinghe lời, 14cậu còn 3như con nít 0ở đây 9làm nũng”. 53 © DiendanLeQuyDon.comMật Nhu nhìn8Kính Huyễn 4mất hứng d4nói.

“Nhưng 

là” Kính 

1a

Huyễn còn 

48

muốn nói 

15

tiếp, liền 

2

bị Mật 

e7

Nhu cắt đứt

“Không 

b0

có nhưng 

0

nhị gì hết, 

0e

cậu ngoan 

af

ngoãn mà 

95

nằm lại 

7

cho khoẻ 

3e

đi, mình 

4

sẽ tới 

0d

thăm cậu 

f

mỗi ngày.” 

61

Mật Nhu không 

0

cần suy nghĩ 

90

cũng biết 

ca

kế tiếp 

7

kính Huyễn 

31

sẽ nói chuyện 

cc

gì, liền 

c

nói trước.

“Có afthật không, 63vậy thì ít nhất 4mình sẽ dkhông thấy cbuồn chánd7nữa, nhưng 7dBạch Đình c1với Bạch aHoan ai sẽ 0coi chúng ?” Kính2Huyễn còn 6dchưa kịp fcao hừng e9, lại bị 6vấn đề aenày làm cho 22đau đầu.“Vậy 1ethì gọi 14Thanh Phong 30tới phụ coi chúng  không aphải tốt 4bhơn sao, dù e8sao mẹ của 4Thanh Phong b1cũng không 1có gì làm, 0hơn nửa5bà cũng rất 2thích hai 3đứa bọn 50nó, tới e4nhà Thanh fPhong là tốt3nhất”. 96 © DiendanLeQuyDon.comMật Nhu giải 05quyết nỗi 31khổ não 2trong lòng 3Kính Huyễn.

“Oa 

Mật Nhu cậu 

thật là 

48

thông minh, 

a

chuyện gì 

e0

cũng giải 

6

quyết được, 

a

ôm cái nào”. 

31 © DiendanLeQuyDon.com

Kính Huyễn 

vui vẻ ôm 

a

Mật Nhu.

“Kính 

ef

Huyễn em  vui 

2f

gì vậy?”. 

2 © DiendanLeQuyDon.com

Húc Nhật 

d8

vừa vào 

8

phòng bệnh

liền thấy 

51

Kính Huyễn  vui 

7

vẻ nên tò 

9b

mò hỏi.

“Không facó gì, chỉ dlà mới vừa 53rồi còn e0đang lo lắng 9Bạch Đình 75và Bạch aHoan không a4có ai giúp 2em chăm sóc, cnhưng hiện tại đã cecó người cchăm sóc a7em thật vui” 18Kính Huyễn 5vui vẻ nói 7fra tin tức 5tốt của 4mình cho Húc dNhật biết.“ 3Anh chăm e8sóc cũng được vậy, 4tại sao còn cemuốn làm 1fphiền người akhác?. Hai 48đứa nó dcũng là con 0của anh mà”. f © DiendanLeQuyDon.comSo với Húc1bNhật vào 10chậm một 95bước Diêm 61Hoả Mất cbHứng nói, mang về nhà7hắn còn có thể tăng 86thêm một chút tình 22cảm nha, 1đó đúng 3là chuyện 3thật tốt.

“Sao 

ac

anh lại 

c

tới đây, 

35

hai người 

b6

bọn họ 

7

là con của 

8c

tôi lúc nào 

2

thì lại 

5

thành con 

1

của anh” 

dc

Kính Huyễn 

db

không nghĩ 

0

tới Diêm 

6c

Hoả cũng 

7

ở đây, 

5

nhất thời 

cả người 

86

xuất hiện 

3

tình huống 

3

đề phòng.

“Con 

4

mắt của 

1

mọi người 

5

đều nhìn 

52

ra anh là 

f0

cha của bọn 

a

chúng, dáng 

f7

dấp bọn 

39

họ giống 

4

anh như vậy”. 

1 © DiendanLeQuyDon.com

Diêm Hoả 

c4

đắc ý 

7e

chỉ vào

f

Bạch Đình 

7

vui vẻ nói, 

khi lần đầy 

6c

tiên nhìn 

a

thấy Bạch 

8

Đình vào

4

thời điể 

58

đó hắn 

f

thậ là bị 

8b

hù doạ, 

8

tại sao trên 

3

đời này 

28

có người

9c

giống hắn 

f

đến như 

0

vậy, đây 

9

quả thật 

9e

là phiên 

9

bản thu nhỏ 

1

của mình.

“anh 3hay nhận ccthức như cvậy hay sao, d8tiên sinh a2anh có thể 8hay không 7quá khoa trương, 7chỉ là lớn 9alên giống 76nhau mà thôi 8atại sao anh 2lại nói 5enhư vậy 9chứ?” Kính dHuyễn cuối adcùng cũng e2thông minh phản bác 6lại lời 29của Diêm Hoả.“Em cphải tin b0tưởng lời 2nói của 61anh, nếu 35không chúng 8fta xét nghiệm 92AND đi như 7vậy khi có 9kết quả 8athì em không 7thể đổ thừa được”. 5f © DiendanLeQuyDon.comDiêm Hoả 2cũng biết 5Kính Huyễn e1sẽ không 9dễ dàng dthừa nhận, 8như vậy 5đành phải 2dùng đến b5khoa học akỹ thuật 9ađể chứngminh vậy57) ccVấn Đề 7Bộ Dạng"Tôi không muốn, catại sao 6tôi lại 16đồng ý 0để anh 17làm xét 7bnghiệm AND, 4dcon của 5tôi, tự 4tôi biết acon mình 9là của 0ai, dù sao 73không phải 5anh là được 7rồi." 90Buồn cười  nếu 66làm nghiệm  AND, 9ethì mọi2chuyện giấu b4diếm sẽ e7lòi ra hết, 2tuyệt đối 3không thể 1blàm như vậy.

"Tại 

9

sao không 

11

cần, có 

1

phải là 

29

em đang chột 

d5

dạ ,sợ 

8

người khác

8f

biết sự 

2c

thật chứ 

8

?" Diêm 

a

Hỏa nhìn 

2

Kính Huyễn 

0d

khẩn trương,

trong lòng 

04

càng thêm 

a5

xác định 

4b

hai đứa 

c8

bé đều 

7

là của anh.

"Đó 85là bởi vì 1fsẽ ảnh b7hưởng đến detư tưởng 59của bọn 2etrẻ, chúng 23còn nhỏ a5như vậy dnơi đó có c2thể nghiệm afAND, dù sao 9ckết quả 7cũng giống 8nhau, bọn 02trẻ đều 0không phải là con anh." 2Lý do KínhbdHuyễn  đưa 94ra vô cùng b6mạnh mẽ, 8nhưng mà 5cô cũng khôngdquan tâm nhiều 65đến như c8vậy , nhắm a1mắt nói d1tiếp."Không 5cần, chỉ ccần một sợi tóc hoặc là bfthứ gì liên 2quan bọn 3nhỏ là tốt 5rồi, không cnhất thiết 0phải lấy 7emáu, em không 4bcần phải0khẩn trương 67như vậy." 90Diêm Hỏa 2không buông tha cho Kính7cHuyễn, nếu 0cô còn chưa 5thừa nhận, e7vậy thì 42không có 53cách nào0ngoài việc 5kiểm nghiệm d4AND để 7bchứng minh.

"Tôi 

ab

không muốn, 

81

dù sao ông 

84

không phải 

3

là baba là 

d

được rồi, 

5

tôi không 

4

cần nghiệm 

7

cái gì AND 

13

đâu." 

4

Đình bảo 

4

bối nhìn 

d4

mẹ của

64

mình đần 

8

ra như vậy, 

c

bị nói như 

vậy mà cũng 

f8

không vận 

72

dụng sự 

6

thông minh 

57

suy nghĩ nói 

f

phản bác 

6

lại, cho 

3d

nên nhóc 

77

đành phải 

d6

ra tay giúp 

dd

mẹ.

"Tại 

a

sao con cứ 

12

khăng khăng 

f

xác định 

ta không phải 

4f

là cha con,

1

con không 

5

cảm thấy 

17

dáng dấp 

a

chúng ta rất 

a

giống sao?" 

d4

Diêm Hỏa 

5

hỏi lấy 

7

lòng Đình 

2

bảo bối, 

a1

cảm giác 

fb

Đình bảo 

3c

bối so với

Kính Huyễn 

f

còn khó hơn 

c

nhiều.

"Hiện tại người agiống nhau 1rất nhiều 0, trên ti c1vi đều có 04các khuônb6mặt minh ftinh các ngôi 8sao giống 74nhau , đó fcăn bản 22không phải0là lý do." dHì hì "  đúng eclà Đình 0bảo bối fthật thông 5minh, lấy dthực tế ađể bác 4dbiện lý bcdo của Diêm 36Hỏa.6"Tại afsao con không 53thể tiếp 2dnhận ta?" 6cảm giác 4ahiện tại  của60Diêm Hỏa 75muốn hỏi  vấn đề quan 5etrọng là 5cái này, 5cảm giác1Đình bảo 2bối một 88mực không 7chấp nhận 0anh.

"Tại 

5b

sao à? Vậy 

0e

tôi sẽ nói 

6

cho ông biết." 

4

Đình bảo 

55

bối tỏ 

3

ra  hào

96

phóng nói.

"Là 

3

cái gì? Con 

3

nói đi?" 

9a

Diêm Hỏa 

1

trong lòng 

6

gấp gáp 

, không biết 

f

mị lực  của 

anh giảm 

d

xuống  khi 

4

nào? Hôm 

38

nay gặp mọi

44

người cũng 

8b

không làm 

c9

cho sắc mặt 

bf

anh tốt 

7d

lên chút 

8a

nào.

"Đó 9bởi vì ông 0quá phong f1lưu, báo 06chí luôn đăng ông 5dcùng những7người phụ 5nữ kia làm cái gì, còn 6không biết fông theo 3đuổi mẹ 3tôi có phải 3còn có dụng atâm gì khác e0không, nhưng 57điều quan ctrọng nhất c1nữa là ." dĐình bảo 0bối nói 8đến đây acố ý dừng 3lại một fdchút, làm cbọn họ 8đều chú d4tâm nghe lời cnói của 1enhóc."Là 60cái gì? Con dnói ra ta 14sẽ sửa cbđổi ." fDiêm Hỏa 2fkhông biết 7trước kia 9lịch sử 09phong lưu a8của mình 1lại bị dtiểu quỷ 8này nói cho 0fbiết, trong 09lòng xấu 6chổ vô cùng.

"Đó 

f

chính là 

64

dáng dấp 

4

bộ dạng 

c

của ông 

08

đẹp trai 

a

hơn tôi, 

2

nếu ông

1

không xuất 

8

hiện tôi 

5f

nghĩ trên 

thế gian 

7f

này mình 

5

là đẹp 

6

trai nhất

f

rồi, bây 

1

giờ trong 

d9

lòng của 

7d

tôi cũng 

1

bị thương* 

c

‘’ đau 

1a

lòng ‘’, 

64

cho nên tôi 

ef

sẽ không 

9

tiếp nhận 

63

ông." 

14

Đình bảo 

5

bối vừa 

6

nói xong,

61

trong phòng 

5

bệnh  đỉnh 

ca

đầu mọi 

người cơ 

4

hồ giống 

7

như có một

3f

đám quạ 

d

bay qua.

Đặc 

d0

biệt là 

c

Diêm Hỏa 

51

tức giận 

6

vô cùng, 

9

bộ mặt 

0

đen xì, 

3

anh không 

5

bao giờ nghĩ 

4d

ra anh bị 

cự thuyệt 

4

vì cái lý 

56

do thái quá 

7

này, bộ 

f4

dạng anh 

6a

tuấn cũng 

70

không phải 

88

là lỗi của 

d

anh, tại 

sao lại đổ

2

lỗi trên 

90

người anh 

1d

chứ  ? 

a8

bất đắc 

0c

dĩ Anh nghĩ, 

f

tưởng chuyện 

quan trọng 

8

là đắc 

e0

tội với 

tổ tông 

nhà ai, kết 

3

quả lại 

0

là vấn đề 

64

dáng vẻ

8

bề ngoài  .

58) 5Hai trưởng 76bối khoa trương  "Chẳng 9lẽ lý do acon cự tuyệt fta chính là 5cái này, cvậy có hơi5quá.., một achút thái 64quá hay không?" 2hiện tại ceDiêm Hỏa 95thất bại8một cách 31khổ sở 93, vì một 8lý do nhàm 06chán càn 6brỡ ?  

d

"Đúng 

a

vậy, ông 

29

nãy giờ 

5c

không có 

4

nghe nhầm, 

5

đó là lý 

91

do tôi không 

42

chấp nhận  ông, 

0c

cho nên ông 

a

có thể đi 

c1

khỏi đây." 

0

Đình bảo 

c

bối khăng 

8

khăng nói, 

4

còn đưa 

3

tay ‘ tiễn 

9a

’ Diêm 

05

Hỏa đi ra

1c

ngoài.

"Chẳng 

3f

lẽ không 

48

có lý do 

c

gì khác hay 

3

sao?" 

02

hiện tại 

d1

Diêm Hỏa

a0

nghiêm túc 

4e

suy tính tới 

1d

việc đi 

98

chỉnh hình 

5a

thay đổi 

7

bộ dạng, 

65

xấu xí một 

16

chút cũng 

a

sẽ không 

f

bị nhóc 

ca

ghét nữa.

"Ông frốt cuộc 0có phiền 3bhay không, 92có một cái 78vấn đề b3kia mà sao3ông hỏi d1nhiều lần 6vậy ?" 6Đình bảo 4bối  cùng một dạng tính khídvới Kính 9Huyễn, anh aehỏi nhiều 5blần nhóc 1dsẽ tức giận."Vậy cha  làm 1mình xấu ađi một a1chút, con bfsẽ tiếp 09nhận cha 95?" giọng 4điệu Diêm 8aHỏa  tràn 8đầy hy 7vọng hỏi 02Đình bảo fbối, nếu 02là thật 89nói như vậy, 88cùng lắm athì anh phải 2bđi chỉnh hình làm cbcho xấu xí aamột chút.  

6

Hả ?" 

25

Trong phòng 

9

bệnh mọi 

d

người nghe 

d3

lời nói 

19

của Diêm 

2c

Hỏa, kinh 

42

ngạc chỉ 

d

có thể phát 

b6

ra một câu, 

c3

không nói 

0

gì thêm,?

ac

"Anh  tính 

0d

làm thật 

àh?" 

4

Kính Huyễn 

20

giật mình 

05

sợ hỏi 

ea

Diêm Hỏa.

"Bộ dáng của 39anh giống 9như là đang 8dnói đùa 3esao?" 8Diêm Hỏa31nhìn Kính dHuyễn nghiêm 8túc trả d3lời."Anh 9cũng không 5nên nghĩ 9đến chuyện aađó." 2bNếu  Diêm 0eHỏa thật37sự xấu c8đi, cô tưởng 2tượng những 6người phụ cfnữ kia mỗi 5ngày đềud0bị mê hoặc 3bởi dáng f1vẻ anh tuấn 96của Diêm Hỏa  đến  muốn6bsống muốn 28chết , nếu aanh trở fdnên như thế 05thì….,đó 1dlà chuyện03đáng sợ, không được 79không được, 55cô không 01thể khiến 6chuyện tình 8thái quá 2này xảy f0ra.

"Tại 

fb

sao không 

30

được? 

Chỉ cần 

97

con anh có 

c

thể tiếp 

06

nhận anh 

23

,điểù

3a

này có nghĩa 

55

lý gì ?" 

2

Dù thế nào 

fa

đi nữa 

1

bằng bất 

18

cứ giá nào,

85

trong lòng 

1b

anh cân nhắc, 

c2

cục cưng 

3

đối với 

4

anh là quan 

4

trọng nhất.

"Anh 

f3

không thể 

0

làm vậy, 

dc

như vậy 

3

tôi sẽ thành 

7

tội nhân 

4

thiên cổ

." Kính 

Huyễn vô 

8e

luận như 

27

thế nào 

c0

cũng phải 

6

ngăn cản 

32

Diêm Hỏa 

7b

đi làm việc 

6

ngu ngốc 

8

này, nếu 

95

không cuộc 

7

sống sau 

a

này cô sẽ 

gặp rất 

05

nhiều khó 

29

khăn .

"Chẳng 4lẽ em quan cbtâm đến  anh fdsao? Anh thật 1blà vui mừng."04Diêm Hỏa 6fbị lời anói của Kính Huyễn 3tưởng lầm adlà quan tâm,d6nhất thời fdcười vui 3cvẻ ."Tôi aekhông phải 98quan tâm anh, a9mà tôi sợ 5bbị những 4người ái 94mộ của feanh đuổi cgiết, anh  không 0cần làm fachuyện điên 6rồ là tốt rồi, làm 9enhư vậy 5không đáng dgiá ." 41Kính Huyễn 7fhung hăng cdội cho Diêm 80Hỏa một 1gáo nước 8blạnh, làm 2anh như hóa 9đá tại 4chỗ.

"Diêm 

2

Hỏa , con 

4c

không sao 

a6

chứ?"Trên 

hành lang 

29

bên ngoài

a0

phòng bệnh 

d5

truyền đến 

35

thanh âm gấp 

a6

gáp đầy 

d

lo lắng, 

0

người còn

a0

chưa tới 

5

, nhưng thanh 

d

âm đã truyền 

18

đến trước.

Diêm 

0

Hỏa lại 

ad

lại một 

c5

lần nữa 

6

trở thành 

20

tiêu điểm 

76

của mọi

2b

người  , 

01

trong phòng 

33

tất cả 

0

khuôn mặt 

a

của mọi 

8f

người đầy 

5f

nghi hoặc 

e5

hướng mắt 

77

nhìn Diêm 

a

Hỏa, bên 

d7

ngoài phòng 

c

giọng nói

3

trầm bỏng 

b7

kia dường 

e1

như đang 

6

tìm kiếm 

Diêm Hỏa?

"Phanh  " 1cửa phòng 55bệnh bị 8mở ra một 27cách thô 4fbạo, đồng thời hai 9angười phụ 8nữ tiến 7vào,  đi 8thẳng tới 3Diêm Hỏa." 1eCháu trai 0yêu quý, dcháu không b7sao chứ, f1ta đến công 3ty tìm cháu, 6lại nghe 7athấy bọn 62họ nói cháu ở bệnh e5viện, làm 3bà nội lo41lắng muốn 72chết  ." Nhưng xem ecra tinh thần 3rất tốt 53, tay bà c5lão không cfan phận akiểm tra 34khắp trên người Diêm 56Hỏa, muốn dnhìn xem có 3bị thương 6chỗ nào bckhông.

"Diêm 

0a

Hỏa , con 

c0

bị gì...? 

a6

Làm sao lại 

7

vào bệnh 

d

viện vậy?" 

d

Mẹ Diêm 

e1

Hỏa  lo 

0

lắng nhìn 

f

anh, trách 

c

cứ anh không 

4

biết thương 

c

tiếc quan 

1

tâm đến 

f

bản thân 

4

mình.

"Bà 

c

nội, mẹ, 

1

hai người 

f0

nhìn xem từ 

f

trên xuống 

1

dưới con 

ea

có bị thương 

6a

chỗ nào 

4f

không?" 

93

Diêm Hỏa 

9

hướng về 

ef

hai người 

dd

muốn nói

9c

họ quan tâm 

1b

anh như vậy 

1

là vô bổ 

42

rồi, thật 

sự là không 

c6

biết phải

6

nói gì hơn, 

d

hai người 

b0

họ gặp 

e6

chuyện bình 

b4

thường nhưng 

3

lại làm

như gặp 

af

phải chuyện 

long trời 

a

lỡ đất

Chương a59 Kế Hoạch cChạy Trốn“Con 0làm sao mà a1lại đến 6fbệnh viện 2vậy, con 34hù chết abà nội dcon rồi kìa,cái thằng bất b1hiếu này 5con có biết flà bà nội aalo lắng cho5con lắm không”. 5 © DiendanLeQuyDon.comBà nội sau 3khi nghe những flời nói 06của Diêm1aHoả, cũng d4không cần lo lắng cho 2loại ngu dngốc như fDiêm Hoả,31liền không 91khách khí 0emà đấm 1vào Diêm fbHoả,nhưng flực lại drất yếu f2không đau fcũng không adngứa.

“Con 

7

cũng thật 

f

là hai người 

c

chúng ta không 

0

dễ gì có 

f3

thể đến

43

thăm con một 

e1

lần,con lại 

c

bày ra một 

trò đùa 

af

thái quá,mẹ 

d

thấy tinh 

1

thần của 

2

con cũng đã 

6

khá lên rất 

9

nhiều rồi, 

99

tại sao không

a

mau đi kiếm 

3

về cho ta 

7c

một người 

2

con dâu đi”. 

9 © DiendanLeQuyDon.com

Mẹ của 

7

Diêm Hoả

9f

không hài 

37

lòng dạy 

8

dỗ Diêm 

5

Hoả, cuối 

85

cùng lại 

c

yêu cầu 

55

Diêm Hoả 

2f

cho minh được 

4

gặp con dâu.

“Là 

9

do hai người 

99

nghe không 

09

rõ lời con 

8

nói nên mới 

cf

chạy tới 

9

đây” Diêm 

0c

Hoả chỉ 

7

dùng chân 

để nghĩ 

9

cũng biết 

2

hai người 

chỉ nghe

được một 

c

nửa vào 

c

tai, nữa 

4d

còn lại 

3

thì theo gió 

0

bay đi mất

“Bởi 5evì chúng d8ta lo lắng ccho con nha 2tiểu tử 6thúi,ngươi 1akhông códviệc gì 5làm thì làm 9sao lại đến 46bệnh viện afhả,còn nữa 23mặt củaacon làm sao vậy hả?” b8Bà nội giờ 4enày mới 91để ý vết 03máu trên 6mặt Diêm c9Hoả thấy cckỳ lạ nên e5hỏi.“Mẹ, amẹ không 4cần hỏi fnữa, nhất định diêm b3Hoả cùng 66người ta9đánh lộn 3frồi, bây 16giờ hai người chúng ta không fở bên cạnh 5ngươi thì 49người trở 7thành trẻ mồ côi rồi.” 98Mẹ Diêm fgiúp bà nội d9Diêm giải dđáp thắc 4mắc, không 74hài lòng 7trừng mắt dnhìn Diêm 2Hoả

“Không 

f5

phải đâu. 

a © DiendanLeQuyDon.com

mẹ và bà 

8

nội hai người 

f

không phải 

a

là luôn muốn 

c5

có cháu sao?Người 

d9

hiện tại 

d7

đã có hai 

f2

cháu nội 

2

tới cửa 

32

rồi đó” 

50

Hắc hắc 

5

chỉ cần 

9

hai vị trưởng 

92

bối này 

fa

có thể nói 

29

chuyện với

6

hai tiểu 

1

quỷ kia, 

a9

vậy là mình 

a

có thể thuận 

6

lợi theo 

6

đuổi bà 

7

xã rồi, 

a

Diêm Hoả 

4

trong lòng 

3

bỗng nghĩ 

0c

ra ý xấu.

“Cái 

7

gì có sẵn 

6

đừng nói 

ae

với mẹ 

a

là ngươi 

14

có con ở 

9

bên ngoải 

3e

nha”. Mẹ 

2a

Diêm Hoả 

f1

có nằm mơ 

c

cũng không 

81

có hy vọng 

56

Diêm Hoả 

d

bên ngoài 

f

có con, như 

4

vậy mình 

4

sẽ có một 

38

đứa cháu, 

dc

mà Diêm gia

29

cũng không 

a

cần lo không 

8e

có con nối 

f

dõi tông 

4

đường 

e7

nữa rồi.

“Mẹ farốt cuộc cngười cũng 0thông minh 89một lần, 71con được 99làm ba rồi, 6amà không 62phải một 39đứa mà 6alà hai đứa 6enhỏ rất 13đáng yêu2nha” Diêm ffHoả tự 92hào nói, dhắn cũng e0không thể 83tin rằng 87mẹ và bà 6nội mình 2muốn có 5cháu đến 95như vậy.“Hai 25đứa, có 0cthật không? e0Con trai, con 1không bị 5người ta 80lừa đấy16chứ?” Bà 7anội Diêm f8thực sự 98rất ,muốn 9có cháu, 7nhưng cũng phải là 82cháu ruột ddthịt của 5mình, phải 1tìm hiểu fckỹ mới được.

“Bà 

a

nội lời 

3

nói này của 

1b

bà là có 

ý gì thế?người 

9

nghĩ cháu 

15

mình là cái 

80

máy gieo hạt 

86

giống à?” 

4

Diêm Hoả 

6

nghe lời 

c2

nói của 

74

bà nội liền

a

cảm thấy 

6

khó chịu 

0

mà phản 

64

bác lại.

“Chính 

b8

vì ta biết 

c

con là cái 

d6

máy gieo hạt, 

f6

cho nên ta 

06

phải xác

định lại 

c

một lần” 

d

Giọng điệu 

0

tuyệt đối 

6

chắc chắn, 

3e

nói xong cảm

6

thấy mình 

9a

không có 

a

nói gì sai 

f

cả.

“Bà 66nội, người dkhông nói adễ nghe được a9một chút 5sao, người6không phải 7là cần cháu dhay sao?” 7Diêm Hoả 1avì lời nói 1của bà nộid2mà cảm thấy tức chết 9dđi được, fmở miệng 8elà không 6nói được ddlời nào dtốt về 2mình. Haizz d7nhẫn nại 1một chút 43nữa vậy…“Muốn a9ta tại sao 4lại không 2muốn chứ, frốt cuộc f0chắc nội ccủa ta đang 27ở đâu?”Bà 69nội Diêm 7dbị Diêm aHoả hỏi 02như vậy e3nóng nảy3đáp trả.

“Đang 

7

ở…đi…Người 

a

đi đâu 

af

mất tiêu 

e1

rồi?” Diêm 

85

Hoả quay 

58

đầu lại

4

định chỉ 

c

bé Đình 

07

và bé Hoan 

2

cho mẹ và 

96

bà nội xem, 

7

nhưng trên

71

giường trống 

6d

không,lại 

4

nhìn xung 

9

quanh phòng, 

nhưng cũng 

0a

chỉ có ba 

b9

người bọn 

8

họ

“Bọn 

f

chúng vừa 

0a

mới đi rồi,lúc 

87

bà và mẹ 

5

con đang nói 

cf

chuyện thì

f3

họ đã đi 

47

rồi” Mẹ 

3

Diêm trả 

4

lời hộ 

93

Diêm Hoả, 

2d

bọn chúng 

d4

vừa mới

rời khỏi 

4

còn đến 

cc

đây chào 

1

hỏi thật 

là lễ phép.

“Cái f6gì, rời 1bđi rồi, 9cmẹ người 5ekhông phát 6bhiện hai 9đứa trẻ ckia, có một 0đứa trông a6rất giống ccon hay sao” d4Diêm Hoả fthấy mẹ 3của mình 12thực sự 12chậm chạp quá, chuyện cquan trọng 1như thế c8mà bà cũng không phát aahiện ra.“Không có, lúc hai 26đứa trẻ f4đó đi thì 9ebọn nó che c2mặt lại, mẹ nhìn45không rõ 11mặt của d0bọn nó thì 6làm sao mẹ fbiết giống 86được” 6Mẹ Diêm 0cảm thấy kỳ lạ muốn 5fđi khỏi 98tại sao lại 7phải che b8mặt.

“Cái 

04

gì con nói 

e9

cậu bé kia 

d

trong hình 

d

dáng rất 

3

giống con 

d

sao, ý nói 

9

đó là con 

a

của con sao” 

7

Mẹ Diêm 

giờ mới 

e7

có phản 

6

ứng nổi

54

giận lên 

b9

tiếng hỏi 

0

Diêm Hoả.

“Đúng 

53

vậy, hai 

a

đứa nó 

0

là cháu của 

68

mẹ đấy,con 

5

phải nhanh

08

chóng đuổi 

0

theo bọn 

40

họ,chứ 

94

không bọn 

c

họ lại 

d

bỏ trốn.” 

bf

Thời gian

3

từ Mỹ trở 

8

về Diêm 

bc

Hoả không 

nghĩ mẹ 

2

mình lại 

9f

chậm chạp 

đến vậy.Kính 

5

Huyễn đang 

2

bị thương 

0

thì không 

a2

thể nào 

3b

chạy xa được.

“Đợi 4chúng ta với, 9Diêm Hoả 4ekhông nên b5chạy nhanh efnhư vậy”8Mẹ Diêm 6chạy sau b4Diêm Hoả gọi với c3theo,phía 6sau mẹ Diêm 54là bà nội 79Diêm,chỉ b4có điều 19bà từ từ 82đi chứ 1không có fgấp gáp cdnhư mẹ Diêm=======Ta alà đường phân cách 3bđáng yêu===========

“Pằng” 

8a

âm thanh 

4

cửa tiếng 

45

mở cửa,Kính 

5f

Huyễn kinh 

84

ngạc nhìn

40

thấy hai 

00

người đứng 

5

tuổi đứng 

ở đó, 

d

tay nắm chặt 

3

Diêm Hoả 

1

hỏi rất 

5

nhiều vấn 

6

đề.

“Kính 3eHuyễn trận e8đấu này 76rất mạnh”Mật 08Nhu thì thầm fvào tai Kính 4Huyễn.“Chúng ta mau rời 30khỏi đây 38thôi, ở đây không 7an toàn rồi”KínhHuyễn vội aevàng kéo 8eMật Nhu rời akhỏi.

“Bé 

0

Đình, bé 

c

Hoan hai đứa 

c

mau lại đây” 

4

Kính Huyễn 

9

nhỏ tiếng

f

gọi hai đứa 

b2

nhỏ.

“Hai 

đứa nhanh 

0

lấy tay che 

e8

mặt mình 

ce

lại, sau 

05

do từ từ 

4a

ra khỏi phòng, 

đừng để 

84

cho ba người 

94

kia phát hiện, 

8

nghe chưa” 

21

Kính Huyễn 

c3

chỉ về 

4

phìa ba người 

6f

Diêm Hoả 

2

cho hai đứa 

97

trẻ thấy, 

thì thầm 

25

căn dặn.

“Tại cfsao vậy mami?”Bé 5Hoan không 5hiểu nên 0hỏi,tại sao khôngccó việc 7gì lại phải 2fche mặt, 3mẹ thật f5kỳ lạ.“Là 3bởi vì mẹ d5không muốn 20con bị hai 02người phụ 18nữ kia phátdchiện,nếu để hai 2người phụ anữ kia phát fhiện ra bọn 39con,thì tụi e8con sẽ bị 2hai người 3đó đem ađi.” Kính 7bHuyễn giải 38đáp thắc c7mắc của efbé Hoan. Nếu ahọ phát hiện ra hai 87đứa trẻ 8ckhông biết dhọ sẽ đem d5bọn chúng 9rời khỏi 18mình.

“Oh 

5

họ là người 

c

xấu” Nửa 

e5

hiểu nửa 

a2

không hiểu 

05

bé Hoan nói 

f

một cách 

7

đơn giản.

“Đúng 

6c

rồi họ 

0

là người 

07

xấu,lại 

d

đây mẹ 

fd

sẽ đưa 

em  đi, 

1

nhớ đừng 

8

có quay đầu 

b2

lại nha, 

3c

bằng không 

họ sẽ phát 

c

hiện ra đấy” 

d2

Bé Đình

e0

hù doạ bé 

d

Hoan, rồi 

e2

tự mình 

b1

đi trước 

a3

ra phía ngoài.

“Mật 64Nhu lại đây 51giúp mình một tí, 6bmình muốn darời khỏi 5đây” Kính f6Huyễn nhỏ 4agiọng gọi 6Mật Nhu đến 2giúp mình. 09 © DiendanLeQuyDon.comĐúng là 9chân này 9bị thương 8clúc nào không e3bị lại 7bị thương 84ngay lúc này, a7cố tình 5dkhông muốn 9cho mình đi 97mà

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro