Chương 6. kỳ nghỉ,.. kích thích trong đêm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Em họ!" Tần Thục đi lên chào hỏi hắn rất nhiệt tình.
"Hmm..." Chị gái tháo kính râm ra và trả lời nhẹ nhàng.
Mẹ thì không gặp chị ấy trong một tháng, vì vậy bà đã đi lên và trò chuyện. Tôi nhìn trái nhìn phải, rồi lặng lẽ xách hành lý của ba người vào cốp xe. Tôi mở nó ra và đặt nó vào, trong long ấm ức, sau khi sắp xếp xong bốn người lên xe chuẩn bị về. lần này là mẹ lái, và chị ngồi ở ghế phụ, tôi ngồi ở phía sau với Tần Thục, vẫn không có ấn tượng tốt với y chút nào. Tần Thục nói quay qua nói chuyện, tôi ừ qua loa, giống như đang phớt lờ nó. Chẳng mấy chốc, anh ta không còn làm phiền tôi nữa.
Không khí trong xe hơi buồn tẻ, và tôi ngủ thiếp đi. Khi thức dậy, chiếc xe đã đến tầng hầm dưới nhà, và tôi rất vui mừng khi thấy nhà. Vội vàng xuống xe, Tần Thục thì đi theo mẹ trực tiếp lên lầu, chị gái liếc nhìn tôi với ánh mắt ngắn gọn sắc bén, tôi đành lặng lẽ mở cốp xe... Tôi theo chị gái lên lầu.
"Thiên đệ!"
Đột nhiên, nghe thấy Lục Hưng anh hàng xóm cạnh nhà gọi tôi từ phía sau. Tôi quay lại và nói xin chào. Anh ta chạy đến bên cạnh, chị tôi lúc này liếc nhìn Lục Hưng, làm mặt anh đỏ lên cúi đầu xuống. Trông thật buồn cười, anh ta nổi tiếng mặt dày, không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại xấu hổ khi nhìn thấy chị tôi, giống như một cậu bé. Lục Hưng đã nói với tôi chuyện này, rất thẳng thắn, anh ấy có ý đó với chị, nhưng đó không phải là tình yêu giữa nam và nữ. Giống như mọi người đều có một nữ thần trong trái tim của họ, và chị gái là nữ thần trong lòng anh ta. Thông thường, một người luôn chỉ có một nữ thần, giống như chị tôi trong mắt Lục Hưng vậy. Lục Hưng đổi chủ đề, "Tiểu Thiên, người bên cạnh mẹ cậu là ai?"
- Người thân của em.
- Ồ. Nhân tiện, cậu có bao nhiêu ngày nghỉ?
" 5 ngày." Tôi nói: "anh Hưng, 5 ngày tới có gì cho em theo với."
- Hừ. Khi thời điểm đến, anh sẽ dẫn dắt đội để thách thức lớp của cậu đó.
- Anh giỏi bóng rổ. Nhưng bên bọn em cũng rất tốt, và đừng coi thường ai nhé!
Chúng tôi trò chuyện như thế một lúc sau đó chia tay về nhà. Tôi nằm thoải mái trên giường và duỗi người thật đẹp.
"Hừ... Tôi thở phào nhẹ nhõm!
Nhưng một câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi. Chúng tôi chỉ có ba phòng ngủ trong nhà, phòng ngủ chính của bố mẹ, phòng của chị, và sau đó là phòng ngủ của tôi. Điều đó chắc chắn có nghĩa là tôi sẽ ngủ với Tần Thục tối nay. Nghĩ đến đây, lòng tôi lại bực mình một kỳ nghỉ không dễ dàng có, nhưng cuối cùng phải ngủ với người mà tôi chán ghét mỗi đêm. Lúc này, mẹ tôi bước vào với một chiếc gối trên tay, "Hôm nay Tần Thục sẽ ngủ với con."
"Ồ." Tôi bơ phờ trả lời.
Mẹ trừng mắt nhìn tôi, sau đó đặt chiếc gối trong tay bên cạnh. Bất lực nhìn chiếc gối, tôi thực sự muốn ném nó đi. Khi tôi đang xem TV trong phòng khách vào ban đêm, mẹ nhận được một cuộc gọi từ cha, và hóa ra cha tôi đã xuống máy bay! Và sẽ đi tàu qua đêm về nhà vào ngày mai!
  Tôi cũng rất vui khi nghe điều đó. Bố chắc hẳn đã trở về với rất nhiều niềm vui và những đặc sản ngon miệng. Lúc này, tôi vô tình chú ý đến Tần Thục, hắn mỉm cười, nhìn mẹ một lúc rồi lại nhìn chị tôi đang cầm cái gối. Thật kỳ lạ!. TV trong phòng khách bị chị và mẹ chiếm dụng, hai mẹ con bị mê hoặc bởi bộ phim ngôn tình. Nhà tôi có hai máy tính, một máy ở trong phòng của mẹ, và có một cái trong phòng của chị. Vào kỳ nghỉ, tôi đến phòng mẹ để chơi, không có bất kỳ trò chơi nào mà tôi thích, vì vậy tôi chỉ lên mạng và trò chuyện. Sau khi chơi một lúc, tôi nhớ ra đến với trang web đó. lắng nghe chuyển động bên ngoài, sau khi cảm thấy an toàn, tôi gõ theo trí nhớ, một hộp đăng nhập bật lên và nó yêu cầu mật khẩu. Tôi nhắn tin cho Lưu An đang online, "Mượn tài khoản trang web của cậu."
"..."Lưu An chấm chấm mấy lần.
- "Nhanh."
- "Nhân tài à, không thể cho cậu vô cớ."
Tôi sững sờ một lát, lập tức gõ chữ: "cậu muốn gì?"
- "Thật ra cũng không có gì, sau này hãy cho mượn bài tập của cậu để chép bài,...."
- "Chết tiệt! Mập mạp chết bần, làm như kiểu cậu chưa bao giờ chép ấy?"
Lưu An thả icon với một nụ cười tự mãn, tiếp theo là tài khoản và mật khẩu.
- "Cảm ơn."
- "Hehe, cậu làm việc điều độ nhé."
Tôi nhập tài khoản và mật khẩu trên trang web và đăng nhập thành công. Lưu An lại gửi thêm một câu: "Bài tập về nhà trong kỳ nghỉ tất cả phụ thuộc vào cậu cả đấy..."
Tôi phớt lờ, tập trung vào mạng. Một đống tin nhắn và thông báo nhảy lên, chết tiệt! mập mạp không biết làm quái gì thế. Tôi bỏ qua, và chỉ tìm kiếm cái cần xem. Đột nhiên, tiếng gọi "Tiểu Thiên" làm tôi sợ hãi, và nhanh chóng thay đổi tab rồi quay lại, mẹ dần đến bên cạnh.
"Đừng chơi quá lâu." Mẹ vỗ vai tôi.
Rõ ràng bà không để ý, tôi thở phào nhẹ nhõm, "Dạ. Con chơi một chút thôi."
Tủ quần áo ở cạnh bàn máy tính, và mẹ mở tủ lấy đồ để thay quần áo. Tôi giả vờ mở một vài cái cổng khác, trong khi chú ý đến hành động của Mẹ. Lúc này, mẹ cúi xuống và lục lọi đồ lót của mình, vì vậy mông mẹ hếch lên ngay trước mặt tôi, và dưới lớp phủ nhẹ của chiếc váy màu lục lam, cặp mông đẹp tròn trịa và đầy đặn thật quyến rũ. Tôi sững sờ một lúc.
Mẹ tìm quần áo xong quay đầu lại, kỳ lạ nhìn tôi: "Con đang nhìn cái gì vậy?"
- "Con..." tôi nói với một tiếng cười khô khốc, "muốn xem mẹ mặc gì vào ngày mai."
- "Vớ vẩn, mẹ đang tìm đồ ngủ đây nè"
- "Ha, bộ đồ ngủ này đẹp quá." Tôi hùa nịnh bợ
- "Thật sao?" Mẹ ướm vào cơ thể mình, một đôi mắt đẹp lấp lánh đánh giá.
Người mẹ bình thường trang nghiêm hiếm khi thể hiện ra sự đáng yêu như thế này, và tôi cảm thấy trẻ hơn mười tuổi. Tôi mỉm cười và nói: "Vẻ đẹp của mẹ là chính, nên mọi thứ khoác lên đều đẹp."
"Ngươi không cần phải nịnh bợ." Nói xong rồi mẹ đi tắm. Tôi nhìn bà bước ra khỏi cửa và nhanh chóng mở trang web. Mở blog của người đó nhưng không có bài viết nào cập nhật, hơi thất vọng mở sang của "Cậu bé bán hoa" thì có một bức ảnh mới!. Đây là một bức ảnh được chụp từ phía sau, và trọng tâm của bức ảnh là một người đang mặc đồng phục học sinh, cô ấy kéo chiếc mũ và quay lưng lại với máy ảnh, mang theo một chiếc cặp học sinh màu hồng sau lưng, từ bức ảnh thấy rằng họ đang ở trong một chiếc xe bus. Mắt tôi gần như bốc cháy, tôi biết cô gái đó. Cô ấy là Tiêu Tĩnh!!!
Nhìn vào thời gian của bài đăng, là 17:31 chiều, thời gian các học sinh trở về nhà bắt đầu kỳ nghỉ. Chắc hẳn Tĩnh đã gặp Lý Tân khi cô bắt xe buýt. Không! Hẳn là hắn ta theo dõi tiểu Tĩnh. Yên lặng!...
Chỉ có một bức ảnh này, nhưng tôi không thể ngồi yên và xem đi xem lại. Tiểu Tĩnh trong bức ảnh nhìn ra ngoài cửa sổ và dường như không chú ý đến hắn ta phía sau. Váy đồng phục học sinh dài đến đầu gối, để lộ bắp chân trắng, dịu dàng và ưa nhìn. Đăng ảnh này lên blog, Lý Tân muốn làm gì? Hắn đã làm gì trên xe bus?... Rất nhiều suy nghĩ linh tinh lóe lên trong tâm trí, có phải giống như này trên xe bus trong mấy bộ phim jav, nam chính với nữ sinh vụng trộm...
Tôi lắc đầu thật mạnh và cố gắng cho mớ hỗn độn đó ra khỏi đầu. Phải gọi điện thoại cho tiểu Tĩnh, nhưng sẽ nói gì đây? Dù sao,....
  Tôi tắt máy tính và đi đến phòng khách. Chị gái vẫn đang xem phim với sự thích thú, nằm dài trên ghế sofa. Tần Thục không biết đã đi đâu. Tôi nhấc điện thoại lên gọi đến nhà Tiểu Tĩnh.
"Alo." Đó là giọng nói một người phụ nữ nghe có vẻ ngọt ngào.
Tôi hơi đơ đơ nói: "Xin lỗi, Trần Tĩnh có ở nhà không ạ?" Tôi cố tình hạ thấp giọng.
- Ngươi là...
- Con là bạn học của Tiêu Tĩnh, có chuyện muốn thông báo cho cô ấy."
- Vậy à, cậu chờ một chút, tôi sẽ gọi Trần Tĩnh qua."
Tôi hồi hộp chờ đợi, nghĩ rằng người phụ nữ trong điện thoại hẳn là mẹ của Tiêu Tĩnh. nhìn vào phòng tắm, mẹ tôi vẫn đang tắm bên trong đó hẳn phải lúc nữa mới ra.
- Alo!... Tiêu Tĩnh nghe máy.
- "Là tớ."
- "Cậu thật táo bạo, sao lại gọi giờ này?" Tiêu Tĩnh sửng sốt.
Nghe giọng điệu của Tĩnh, dường như không có gì khác thường, tôi cố gắng nói: "Ngày mai tớ muốn mời cậu đi chơi."
"Thật sao?" Tiểu Tĩnh nhìn rất vui vẻ.
Có lẽ tôi suy nghĩ quá nhiều, nếu Lý Tân làm gì thì Tiêu Tĩnh chắc chắn sẽ không phải như bây giờ. Nghĩ đến đây, tôi thả lỏng: "Đương nhiên là sự thật, không phải cậu vẫn luôn muốn đến công viên giải trí sao?
Ngày mai chúng ta đi thôi.
- "Uh-huh, thật tuyệt!"
- "Vậy nhé, chúng ta sẽ gặp nhau tại quảng trường xx vào lúc 10 giờ sáng ngày mai."
- "Cái đó, Tiểu Thiên..."
- "Hả? Có chuyện gì sao?"
- "Ngày mai cậu có thể mặc bộ đồ tớ đã tặng lần trước không?"
- Cậu muốn ta mặc đồ đôi à?_ Tôi nhớ chiếc áo sơ mi đôi đó.
- Không sao chứ?_ Tiêu Tĩnh giọng chờ đợi
Tôi nghiến răng, "Không thành vấn đề."
Lúc này, mẹ bước ra khỏi phòng tắm, tôi nhanh chóng nói: "tớ cúp máy trước. Hẹn gặp lại vào ngày mai".
Mẹ hỏi tôi nói chuyện với ai, tôi chủ trả lời qua loa, nhưng khi nghe nói ngày mai tôi ra ngoài thì bà ngăn cản.
- "Tại sao? Mẹ sẽ không cho con ra ngoài chơi một ngày ư?" Tôi lo lắng hỏi.
- "Tần Thục đã ở nhà chúng ta đã lâu, mẹ muốn đưa nó ra ngoài chơi, ngày mai chúng ta sẽ đi."
- "Con không đi." Lại là Tần Thục, tôi hung tợn nói: "Con đã hứa với bạn học rồi, không cần biết ngày mai thế nào con sẽ đi với bạn".
- "Mẹ, con cũng đi sao?" Chị tôi hỏi với hỏi theo
- "Con có việc sao?"
- "Ngày mai con sẽ có hẹn với bạn trai." Chị tôi nói.
Sắc mặt mẹ trầm xuống, tôi và chị gái im lặng, khi thấy trận chiến sắp nổ ra, Tần Thục bước ra khỏi phòng: "dì ơi, ngày mai con sẽ ở nhà học tập. Đừng làm phiền mọi người vì con."
Mẹ trừng mắt nhìn chị và tôi: "Sao các con lại vậy chứ... Các con nhất quyết phải đi."
"Con không đi." Tôi quyết tâm.
Mẹ không ngờ tôi sẽ nói lại, và tức giận nói: "Thiên, con đi chơi với cô gái đó phải không?"
Bầu không khí đột nhiên giảm xuống mức đóng băng. Tôi im lặng không nói.
- "Ngày mai con không được phép đi đâu cả." Mẹ tức giận. Giọng điệu bà làm tôi lo lắng, phải làm gì đây...
"Dì Hồng!" Tần Thục ra vẻ cầu xin: "Con thật sự không muốn đi."
Mẹ liếc nhìn anh ta, "Con cứ nghe dì."
- "Dì Hồng, dì đừng làm các em xấu hổ. dì có thể suy nghĩ cho con, con đã rất hài lòng rồi." Anh ta vẻ mặt buồn bã, "Nhưng vì chuyện này mà ai cũng không vui thì con không muốn như vậy đâu".
Khuôn mặt mẹ dịu lại, "Ngày mai, dì sẽ đi cùng con, và họ sẽ hối hận vì đã không đi, sẽ có thức ăn ngon và vui vẻ."
- "Tần Thục, con tắm rồi nghỉ đi, ngày mai dậy sớm đi." Vừa nói, mẹ vừa quay trở lại phòng ngủ.
Tần Thục ngượng ngùng nhìn tôi và em gái: "xin lỗi hai người nhé."
Tôi cảm thấy tức giận trong lòng, nếu không phải vì y, làm sao thành như này. Vì vậy, tôi không buồn để ý đến anh ta. Chị gái dường như cũng không vui lắm khi nhìn thấy Tần Thục, vì vậy cô ấy chỉ gật đầu. Cứ như vậy, y đứng đó nhìn rất xấu hổ... Sau đó, tôi đi tắm, và muốn lên kế hoạch cho cuộc hẹn của mình vào ngày mai vì vậy tôi đã đi về phòng ngủ. Tần Thục vẫn chưa đi ngủ, tôi thật sự muốn anh ta đừng ở đây. Sau một thời gian dài, cuối cùng tôi cũng không thể cưỡng lại sự mệt mỏi tích tụ trong tháng qua, và ngủ thiếp đi nặng nề.
Vào nửa đêm, mẹ tôi đang ngủ trên giường, và ánh trăng qua cửa sổ nhẹ nhàng soi lên mặt mẹ tôi. Bà từ từ mở mắt, đứng dậy muốn đi vệ sinh để giải tỏa. Mắt lờ đờ, bước ra ngoài qua phòng khách, nhìn thấy một cái bóng đen trên chiếc ghế dài. Hơi giật mình, mẹ ngạc nhiên hỏi: "Ai vậy?"....
  - "Dì út, là con."_ Giọng nói khàn khàn, như thể bị bóp ra khỏi cổ họng.
- "Tần Thục?" _ Sau khi mẹ bật đèn trong phòng khách, chắc chắn là y, bà ngồi xuống bên cạnh quan tâm
- "Tần Thục, con bị làm sao vậy?" Tình cảnh trước mắt khiến mẹ cô chấn động, Tần Thục giống như bị sốc, mặt vô hồn, buồn bã
Tần Thục ngẩng đầu lên, "Dì, chỉ có dì yêu thương con." Nói xong, y khóc và nhào vào vòng tay bà. Mẹ yêu thương vuốt ve đầu, mơ hồ đoán được điều gì đó, nhưng vẫn hỏi: "Cháu ngoan, nói cho dì biết chuyện gì đang xảy ra nào?"
Tần Thục lắc đầu.
- "Có phải vì thái độ của hai em họ tối nay không?"
Y vẫn vùi đầu vào ngực mẹ tôi, không gật đầu cũng không lắc đầu, im lặng là....
Mẹ khẽ thở dài: "Dì là mẹ của hai đứa, lỗi của dì, xin lỗi con."
Tần Thục ngẩng đầu lên nói: "Con chỉ giận chính mình, chỉ tự trách mình vì khiến mọi người không thích".
- "Con đã rất chăm chỉ, ngoan ngoãn mà?"
- "Nhưng không ai thích con."
- "Ai nói, dì thích con mà?" Mẹ nhìn thẳng vào mắt Tần Thục.
- "Nhưng mà..." Mẹ mỉm cười và nói: "Dì đã xin lỗi con. Con không tha thứ cho dì sao?"
Hắn ngừng khóc, hai mắt lấp lánh sâu xa, "Tha thứ cho dì Hồng không dễ dàng như vậy đâu." Sau đó Tần Thục cởi quần, "Dì út, giúp cháu phóng ra đi."
Mặt mẹ đỏ bừng, ngại ngùng nói: "Mấy ngày trước con mới ra mà... Tại sao, nó vẫn như vậy?"
Tần Thục lắc lắc con cặc lớn qua lại, "Đã mấy ngày rồi, đương nhiên không nhịn được ạ."
-"Suốt ngày nghĩ đến chuyện này, làm sao con có thể học được tốt." Mẹ giả vờ nghiêm túc.
- "Dì. Việc học của con không phải đang tiến bộ sao?"
- "Được rồi, tốt, con đã có cố gắng. Nhưng loại chuyện này phải được kiểm soát từ từ, con biết không?"
- "Con hiểu rồi."
Mẹ nhìn con cặc lớn quen thuộc và ngực bà bắt đầu đánh trống.
- "Dì Hồng..." Tần Thục lại lắc lắc con cặc của y. Con cặc lớn run rẩy khiến miệng mẹ khô khốc.
Chỉ một lần, chỉ một lần, lần cuối cùng, vì nó có sự cố gắng. Sau này mình có thể làm tốt công tác tư tưởng cho nó!. Nghĩ đến đây, mẹ đã vô thức cúi xuống, càng ngày càng gần...
- "Dì út." Tần Thục ôm đầu mẹ, giọng hơi kỳ lạ.
Sắc mặt hắn thay đổi, thì thầm: "Dì ơi, cháu có một yêu cầu nhỏ."
- "Có chuyện gì?" Mẹ hỏi.
Tần Thục lấy ra một đôi vớ từ sau lưng, cười dd. Mẹ nhận ra đôi vớ màu da thịt hôm nay cô mặc, "đây không phải vớ dì sao?"
Y gật đầu: "Vốn dĩ con muốn thủ dâm với vớ của dì, nhưng không ngờ dì lại có mặt."
- "Nhưng vớ vẫn hữu dụng." Tần Thục cười ranh mãnh.
- "Con định làm gì vậy?" Mẹ nghi ngờ hỏi, đưa tay ra giật vớ lại.
- "Dì đã hứa mà, con sẽ tha thứ cho dì nếu...." Tần Thục cất vớ sau lưng.
- "Ta đâu hứa gì với con?"
- "Dì Hồng, dì quay lại đi."
Mẹ vẫn quay lưng lại với ánh mắt nghi ngờ. Y nắm lấy tay, trước khi bà kịp phản ứng, đã nhanh chóng trói chúng bằng chiếc.
Mẹ kêu lên, lúc này muốn thoát ra thì đã quá muộn, "Tần Thục, buông con ra."
- "Suỵt. dì đừng quá ồn ào, sẽ đánh thức các em đó."
Mẹ vội vàng hạ giọng: "Tần Thục, con đang làm gì vậy, mau cởi trói cho dì."
- "Dì ơi, lên đây lại đi." Tần Thục dìu mẹ, bắt bà quỳ gối trước ghế sofa... Mẹ đã mất cử động tay, vì để cho y cởi vớ mình, mẹ ngoan ngoãn phối hợp theo.
- "Nhanh..." đang định mở miệng cầu xin Tần Thục cởi vớ ra, nhưng hắn lại đặt con cặc to lên môi, ngắt lời cô.
Mẹ vặn vẹo thân thể, nhưng tay lại bị trói, cho dù có vất vả thế nào cũng không thể thoát khỏi, Tần Thục đặt tay lên hai vai bà.
Làm sao có thể, một cảm giác nhục nhã lan tỏa trong lòng mẹ. Cây gậy thịt lớn xoa xoa bừa bãi trên mặt, để lại một chút chất lỏng dâm đãng, và nó nóng bỏng như muốn đốt cháy ngọn lử trong người bà.
Quy đầu khổng lồ chà lên chà xuống đôi môi đang chu ra, hắn ôm con cặc lớn muốn chen vào, ấn xuống. Đôi môi của mẹ càng ngày càng tách ra. Bà dần dần không nhịn được, không nhịn được mà lên tiếng: "Đừng..."
Khóe miệng Tần Thục nhếch lên, con cặc lớn nhét vào khe hở nhẹ đôi môi, cái miệng thơm tho, bé nhỏ của mẹ phồng lên.
- "Whooo, ưm...."_ Mẹ rên rỉ buồn bã.
Tần Thục ôm sau gáy mẹ, chậm rãi đẩy ra vào, vừa an ủi: "Dì, đã nhiều lần rồi mà, thả lỏng nào..."
Thấy rằng kết quả đã như vậy, mẹ tôi từ từ bỏ sự kháng cự. Sự sỉ nhục như này khiến bà hơi tức giận, sự yêu thương lo lắng lại bị đáp lại thế này, quá bất thường, mình phải dạy cho cậu ấy một bài học!...
Mẹ bắt đầu hợp tác, cố gắng ngậm con cặc y. Bởi vì hai tay bị trói sau lưng, mẹ suýt nhiều lần bị mất cân bằng. Tần Thục ngồi xuống trấn an, để mẹ phải cúi đầu xuống.
- "Dì út, ôi!...lưỡi gì... vâng, vâng... Thật là thoải mái..."
Tần Thục thoải mái vén tóc mẹ ra sau tai mẹ, trầm trồ trước vẻ đẹp, và cảnh tượng đó. Nhìn vào sự trinh khiết của người phụ nữ đã kết hôn giờ đang quỳ gối, hai tay bị trói sau lưng để phục vụ cho mình, Tần Thục cảm thấy một niềm vui chinh phục mạnh mẽ trong lòng. Y không khỏi dùng tay ổn định mẹ, tay kia giữ con cặc lớn ra vào bên trong miệng bà.
Mặt mẹ phồng lên ở bên cạnh, "Hừ... Hừm..." Mẹ rên rỉ, nhìn hắn ta nhàn nhạt, như thể đang phàn nàn điều gì. Tần Thục kiêu ngạo "đánh răng" miệng dì với con cặc lớn của mình.
- "Ưm...ư... Uh-huh..."
"kẽo kẹt..."
Tần Thục và mẹ sửng sốt đến mức suýt nữa nhảy dựng lên. Y bế mẹ lên, trốn sau ghế sofa.
- "Hả?" Chị tôi thấy đèn trong phòng khách được bật lên rất lạ. Sau đó chị nhìn lại thì thấy đèn trong phòng mẹ đang sáng, "Mẹ?..."
Bởi vì hai tay bị trói sau lưng, mẹ sợ bị nhìn thấy bất thường, vì vậy bà phải ngồi xổm nửa người và để lộ đầu từ phía sau ghế sofa.
- "Tiểu Quân à!"
- "Mẹ, mẹ ở đó làm gì?"
- "Mẹ đang tìm đồ chút." Mẹ vội đáp.
- "Nửa đêm còn tìm cái gì?" Em gái tôi đi tới: "Con sẽ giúp mẹ tìm."
Thấy chị gái sắp đến, mẹ vội vàng nói: "Mẹ làm mất nhẫn. Tiểu Quân, con vào bếp giúp mẹ tìm trước."
- "Nhẫn!" Chị sửng sốt: "Con sẽ đi ngay bây giờ!"
Thấy chị gái vào bếp, mẹ tôi thở phào nhẹ nhõm, ngồi xổm xuống nói: "Cởi trói cho dì nhanh."
Bàn tay mà Tần Thục vờn quấn quanh vai mẹ, ép xuống "Àh...." Đầu mẹ tựa vào trên gốc đùi hắn.
  - "Mẹ, có chuyện gì vậy?"
- "Không có gì, mẹ vô tình ngã thôi... Uhhh.."
Con cặc lớn nhân cơ hội nhét vào, người bà nằm ngửa trên đùi Tần Thục, miệng bị nhét vào con quái vật giữa chân y, nghiêng đầu sang một bên.
- "Mẹ, mẹ làm mất ở đâu vậy?"
Tần Thục đúng lúc rút cặc ra, mẹ cậu lập tức đáp: "Mẹ quên mất chỗ nào, con cố gắng tìm xung quanh giúp mẹ...... Hừm..."
- "Được ạ"
- "Dì Hồng, dì rất thông minh, xứng đáng làm diễn viên ạ." Tần Thục lại không thương tiếc nhét vào. Mẹ lo lắng đến mức sắp khóc, nhưng hai tay bị trói sau lưng, và bà không thể làm gì khác hơn là quằn quại cơ thể đầy đặn của mình ma sát trong lòng hắn.
Thân thể đầy đặn và gợi cảm chỉ quấn trong bộ đồ ngủ mỏng quằn quại qua lại trong mắt Tần Thục, Nhìn thấy vậy ngọn lửa dục vọng trong mắt y bừng lên, duỗi tay ra nắm bên ngoài bộ đồ ngủ, thô lỗ đẩy áo ngực lên ôm trọn bộ ngực to tròn 33D.
- "Woo...khô...n...g...... Uh-huh...—" Người mẹ bị tấn công quằn quại dữ dội.
"Dì cẩn thận không em họ nghe được đó." Tần Thục khẽ nói.
Mẹ dừng lại nhưng vẫn còn hơi run rẩy.
- "Để con chạm vào nó, sẽ bắn nhanh hơn." Y tiếp tục an ủi. Vẫn nhào nặn bộ ngực xinh đẹp trong lòng bàn tay, bộ ngực thanh tú thay đổi hình dạng trong tay Tần Thục.
- "Ư...ưh....nhanh...lên...ưm..." Mẹ cố gắng hết sức để chịu đựng, nhưng không thể không rên rỉ một cách thấp thỏm. Ngực của bà... Bộ ngực dường như cũng bị nóng bỏng mỗi lần bóp, và bị kích thích rất mạnh mẽ. "Đừng chạm vào nó... Chết mất... Đừng chạm vào nó... Nhẹ thôi..."
Tần Thục đùa giỡn với núm vú của mẹ, "Dì ơi, núm vú dì cứng lên rồi..."
Bà lắc đầu mạnh mẽ, muốn hét lên nhưng lại vấp phải con cặc lớn trong khoang miệng. Lòng tự trọng mạnh mẽ khiến bà muốn vật lộn.
- "Mẹ, con đi vệ sinh trước, tý nữa con sẽ giúp mẹ tìm..." Chi gái dường như không thể nhịn được, và chạy vào phòng tắm.
Áp lực đối với Tần Thục và mẹ đột nhiên giảm đi rất nhiều.
Đi vệ sinh... Sự thôi thúc đi tiểu đến từ phần dưới cơ thể mẹ, bởi vì sốc bà quên đi sự việc đó. Bây giờ nghe từ đó sự thôi thúc mạnh mẽ đến từ phần dưới cơ thể lại dâng lên, nhưng không thể giúp nó! Mẹ kêu lên trong lòng.
Bà muốn nói, nhưng lại bị Tần Thục cố định, con cặc lớn cứ liên tục bơm vào miệng. Bàn tay y đưa vào, xoa và nhào nặn lên bộ ngực xinh đẹp không có ý định dừng lại. Hai tay lại bị trói sau lưng, mẹ bất lực, hai đùi khép chặt cọ xát qua lại hết lần này đến lần khác. Vì sự kích thích mạnh mẽ ở trên, giữa và dưới khiến ý thức của người mẹ dần mờ đi.
Tần Thục nhìn thấy mọi điều trong mắt, cười dâm đãng: "Dì ơi, dì không nhịn được ư. Vậy để con giúp nhé". Y thả lỏng bàn tay đang ấn đầu bà, dần di chuyển sâu xuống đùi, chút thả lỏng mẹ nhân cơ hội rút đầu lại. Ngay lập tức, Tần Thục phản ứng rất nhanh, vội vàng rút tay lại ấn vào sau gáy mẹ, dùng con cặc lớn đẩy mạnh.
- "Hmm—" Mẹ rên rỉ trong đau đớn.
  không còn cách nào khác y đành phải buông bàn tay còn lại đang nắm bộ ngực xinh đẹp ra, cánh tay của Tần Thục tương đối dài, có thể sờ đến bộ phận riêng tư của mẹ. Sự thôi thúc đi tiểu ở phần dưới cơ thể khiến mẹ tôi khó có thể tiếp tục chịu đựng, vì vậy bà chỉ có thể để hắn xuất tinh nhanh chóng! Mẹ cố gắng chịu đựng và mút thật mạnh, lưỡi hoạt động thật nhanh.
Ư ah!.... người dì ngổ ngáo này cuối cùng cũng phải phục tùng. Tần Thục cười dâm đãng, nhấc váy của mẹ lên, đôi chân đẹp da trắng đang cọ xát liên tục, thật là khiêu khích! đưa tay vào giữa hai chân, đùi mẹ theo phản xạ kẹo cặt tay y, lưỡi dừng lại, đầu khẽ lắc đầu.
Nhưng vốn đã mềm nhũn khắp người làm sao có thể duy trì được trước sức lực trai trẻ, Tần Thục giơ ngón trỏ lên dễ dàng chạm tới giữa đũng quần lót bông của mẹ, "Woo..."
"Đây thật là ướt át, và nhầy nhụa..." Tần Thục nói với một nụ cười dâm đãng.
dùng ngón tay nhẹ nhàng miết mạnh vào một chút, sau đó chậm rãi trượt lên trượt xuống, rồi bất đắc dĩ phải dừng lại. Lúc này, mẹ tôi nhận ra rằng bộ phận riêng tư của bà đã nóng và dâm thủy đang tràn ngập! Khi Tần Thục chơi đùa, quần lót mỏng đã lún sâu vào da thịt mềm mại, tạo thành một khe rãnh. Nhận thấy con mương đã thật nhiều nước, nhón tay cũng dính đầy chất dịch từ trong mẹ tiết ra. Tần Thục bất đắc dĩ rút về một lúc, sau đó lần mò một lúc tìm thấy viên ngọc nhô ra phía trên xuyên qua quần lót của mẹ, hắn dùng đầu ngón tay ấn không chút do dự, bắt đầu chơi đùa.
-"Ưh...Hừ..Hừ...ưm...ư...ư..." Chồng bà chưa bao giờ làm như thế này, sự kích thích chưa từng có đã đánh vào các giác quan của mẹ tôi.
Mình sắp... lấy nó ra...a... Không thể chịu được nữa... Có...... Tốt...... Không... Ta không thể nhịn được!...ư...ư.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro