mẹ sắc bén mua một tặng hai 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 71: Sẽ Làm Cho Cô Nổi Tiếng

71. Sẽ làm cho cô nổi tiếng

Sắc mặt của Ôn Tâm cùng đạo diễn Lưu đều tái đi, đạo diễn Lưu tức giận đập bàn một cái, lửa giận bừng bừng vọt ra khỏi phòng họp, "Quả thực là hồ đồ. . . . . . Bộ phim này tôi không làm. . . . . ."

Ôn Tâm tức muốn học máu, nhưng lại cố gắng nhịn xuống.

Mọi người hai mắt nhìn nhau, đạo diễn Lưu không làm, ai tới chỉ đạo đây? !

Trình Quân Hạo khinh thường cười một tiếng, "Nữ chính cứ quyết định như vậy, đạo diễn Lưu không chỉ đạo, vị trí đạo diễn này, tôi cũng sẽ sử dụng người mới. . . . . ."

Mọi người xôn xao, chuyện này cũng quá đáng sợ.

Sắc mặt Trình Quân Hạo chuyển lạnh, "Nếu có người nào nghi ngờ lời nói của tôi, hiện tại có thể ngay lập tức rời CBD, sẽ không ai ngăn, nếu không có chuyện gì khác thì cố gắng làm việc cho tôi. . . . . ."

Mọi người cúi đầu xuống, cho dù bất mãn, nhưng cũng không muốn thất nghiệp.

Mấu chốt là khi thất nghiệp, cũng không tìm được một công ty lớn giống như CBD, mọi người giận dữ, tổng giám đốc quyết định như vậy, chẳng lẽ ngay cả CBD cũng không giữ nửa sao? !

Ôn Tâm cười lạnh một tiếng, đột nhiên bật cười, "Tổng giám đốc Trình, tôi rất mong đợi bộ phim này được công chiếu, nhất định làm người ta bất ngờ. . . . . ."

Trình Quân Hạo vẻ mặt lạnh nhạt, "Tất nhiên sẽ khiến cho người ta bất ngờ. . . . . . Cô, một ngôi sao hết mùa, khó có thể với tới. . . . . ."

Ôn Tâm giận dữ, phất tay áo rời đi.

An Tâm Á 囧, biểu hiện của Ôn Tâm giống như muốn ăn thịt cô, làm cô lạnh cả sống lưng a, phụ nữ khi ghen tỵ rất là đáng sợ.

"Trước khi đạo diễn mới đến, phải đưa cho tôi kịch bản chính thức của bộ phim mới. . . . . ." Trình Quân Hạo phát xong nhưng lời cuối cùng, vô cùng bình tĩnh kéo tay An Tâm Á đi ra ngoài.

Trong phòng họp liền xôn sao bàn luận, "Quá càn quấy, cô gái này. . . . . . Thật là nhiều thủ đoạn. . . . . ."

"Nhất định rồi. . . . . ."

"Ngay cả quay thử cũng không có, tổng giám đốc có phải bị cô ta mê hoặc đến thất hồn lạc phách rồi hay không hả? Không phải là hồ ly tinh chuyển thế chứ? !"

"Tôi thật lo lắng không biết đạo diễn mới là ai. . . . . ."

". . . . . ."

So với một diễn viên chính mới toanh, đạo diễn mới lại làm người ta lo lắng hơn rất nhiều, ngộ nhỡ thật sự là người mới, chẳng phải là. . . . . .

Sắc mặt mọi người sầu khổ.

An Tâm Á đến bây giờ vẫn không có kịp phản ứng, cho đến khi trở lại trong thang máy, tay mới đổ mồ hôi.

Trình Quân Hạo trực tiếp châm chọc, "Thế nào? Sợ? Nếu không tin tưởng thực lực của mình, không dám kiên trì, không dám đối mặt chỉ trích, không bằng về nhà làm bà nội trợ của gia đình đi, nếu không có dám đảm nhận công việc này hay không, muốn kiếm tiền nửa không? !"

Trình Quân Hạo kích cô, cô gái này. . . . . . Vậy sao lúc phát tán cái video đó lại không biết sợ hãi. Không đúng, có lẽ là hai anh em song sinh kia, trong lòng lại mềm đi.

Trên thế giới này, anh lại có thêm hai đứa con trai, hai người thân.

Đối mặt với chê cười của anh, An Tâm Á giận mà gấp, "Sao anh không nói với tôi một tiếng, tôi không có kinh nghiệm diễn xuất a, sao lại đột nhiên để cho tôi làm nữ diễn viên chính chứ, tại sao lại không hỏi ý kiến của tôi. . . . . ."

Trình Quân Hạo bật cười, đột nhiên khuôn mặt tiền gần lại, nhẹ nhàng hô hấp ở bên tai cô, nỉ non, "Bất kể cô có thực lực hay không, có kinh nghiệm hay không, tôi muốn cô nổi tiếng, cô nhất định sẽ nổi tiếng. . . . . ."

72. Ký tên đồng ý bán mình

". . . . . ." An Tâm Á hết ý kiến. Bị anh làm cho thẩn thờ, người đàn ông này rốt cuộc đang có chủ ý gì, cảm giác tựa hồ căn bản không thể nào đơn giản như vậy. . . . . . Bản thân như bị lấy ra làm vật đỡ đạn, nhất là khi nhớ tới anh mắt ghen tỵ đáng sợ như muốn ăn thịt người của Ôn Tâm. Anh căn bản không quan tâm cô có kỹ năng diễn xuất hay không, anh vốn dĩ không quan tâm. . . . . .

Người đàn ông này đang suy nghĩ gì, làm An Tâm Á toát mồ hôi lạnh.

*

Ôn Tâm giận muốn bốc hỏa, ở trong sảnh lớn phim trường mà phát tiết, cô gái An Tâm Á kia, dùng chút thủ đoạn mờ ám liền nghĩ có thể uy hiếp cô, cô Ôn Tâm sẽ không dễ bị uy hiếp như vậy, không có chuyện dễ dàng như vậy đâu. . . . .

Địa vị ảnh hậu của cô sẽ không bị cô ta cướp đi dễ dàng như vậy.

Trình Quân Hạo, anh điên rồi. Nhất định phải làm cho anh phải trả giá thật đắt.

*

"Thư ký Lâm, chuẩn bị hợp đồng. . . . . ." Trình Quân Hạo trực tiếp phân phó.

"Vâng . . . . ." Chuyện này khiến thư ký Lâm cũng khó hiểu, liếc An Tâm Á một cái, lập tức đi thảo hợp đồng.

Cái nhìn này, làm An Tâm Á cảm thấy rất không thoải mái.

Cô là một người đâm ngang mới vào a, tự nhiên bị bao vây tứ phía, cũng là chuyện bình thường, ánh mắt ám muội của mọi người buổi sáng cũng biến thành ý vị không rõ, An Tâm Á biết, cô đang trong một tình huống chẳng tốt chút nào.

Cô liếc nhìn qua Trình Quân Hạo, liền chửi thầm anh: đồ âm hiểm, đại biến thái.

"Ký. . . . . ." Trình Quân Hạo ném tập hợp đồng cho cô, động tác kia giống như chủ nhân nếm xương cho chó ăn, làm An Tâm Á rất bi phẫn.

"Tôi vì cái gì mà phải ký? !" An Tâm Á giận muốn bốc hỏa.

Trình Quân Hạo nguy hiểm nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào cô, "Cô xác định mình không muốn ký. . . . . ."

An Tâm Á cả người run lên, nhưng vẫn muốn giữ lập trường của mình, quả thật đối với chuyện mèo mù vở phải cá ràn này không nên không nắm lấy, cô không phải là vì nổi tiếng sao, ư, giờ sao lại đột nhiên kiểu cách , cuối cùng thở dài một hơi, nhận mệnh.

Ký tên, đồng ý bán mình! !

Về sau trên người của cô sẽ không thể nào xóa được các mác dựa vào Trịnh Quân Hạo mà nổi tiếng, cái nhãn hiệu gặp may, thật là đau đầu a. . . . . .

Nhưng Trữ Trữ nói rất hay, nổi tiếng như thế nào không quan trọng, quan trọng là nổi tiếng.

Trình Quân Hạo nheo mắt lại, hài lòng nhếch miệng khẽ mỉm cười, đem hợp đồng thu hồi, bình tĩnh hỏi cô, "Bây giờ đã chính thức trở thành nữ diễn viên chính rồi, cảm giác như thế nào? Mục đích của cô đã đạt được, bây giờ có thể nói cho tôi biết tại sao nhất định phải nổi tiếng? Chẳng lẽ. . . . . . Là bởi vì nuôi trai? !"

Vẻ mặt thật rất bình tĩnh, ánh mắt cũng rất đáng sợ.

An Tâm Á chột dạ, ". . . . . . Không phải."

Trình Quân Hạo thế nhưng lại cười một tiếng, thái độ mưa nắng thất thường làm An Tâm Á hoa mắt, oán hận thầm mắng chửi.

Không phải trai là tốt rồi, nuôi hai đứa con trai đúng là cần một số tiền lớn, đột nhiên tâm tình Trình Quân Hạo tương đối tốt.

"Cô ở đâu? !" Trình Quân Hạo lại đột nhiên đặt câu hỏi.

Hả? !

An Tâm Á không có kịp phản ứng, há to miệng, không hiều câu hỏi này của anh là hỏi đến chỗ ở nào.

Kéo ra ngăn kéo, móc ra một cái chìa khóa, ném cho cô, "Đây là chìa khóa căn hộ riêng của tôi, về sau cho cô ở, lập tức chuyển đến. . . . . ."

". . . . . . Không cần, tôi ở nhà tôi." An Tâm Á đỏ mặt phản bác, ngộ nhỡ bị phát hiện ra sự tồn tại của An Bình An Tĩnh phải làm thế nào? ! Huống chi ở chỗ của anh, anh chẳng phải là tùy lúc có thể cầm chìa khóa mở cửa vào nhà sao? !

Chương 72: Ký Tên Đồng Ý Bán Mình

". . . . . ." An Tâm Á hết ý kiến. Bị anh làm cho thẩn thờ, người đàn ông này rốt cuộc đang có chủ ý gì, cảm giác tựa hồ căn bản không thể nào đơn giản như vậy. . . . . . Bản thân như bị lấy ra làm vật đỡ đạn, nhất là khi nhớ tới anh mắt ghen tỵ đáng sợ như muốn ăn thịt người của Ôn Tâm. Anh căn bản không quan tâm cô có kỹ năng diễn xuất hay không, anh vốn dĩ không quan tâm. . . . . .

Người đàn ông này đang suy nghĩ gì, làm An Tâm Á toát mồ hôi lạnh.

*

Ôn Tâm giận muốn bốc hỏa, ở trong sảnh lớn phim trường mà phát tiết, cô gái An Tâm Á kia, dùng chút thủ đoạn mờ ám liền nghĩ có thể uy hiếp cô, cô Ôn Tâm sẽ không dễ bị uy hiếp như vậy, không có chuyện dễ dàng như vậy đâu. . . . .

Địa vị ảnh hậu của cô sẽ không bị cô ta cướp đi dễ dàng như vậy.

Trình Quân Hạo, anh điên rồi. Nhất định phải làm cho anh phải trả giá thật đắt.

*

"Thư ký Lâm, chuẩn bị hợp đồng. . . . . ." Trình Quân Hạo trực tiếp phân phó.

"Vâng . . . . ." Chuyện này khiến thư ký Lâm cũng khó hiểu, liếc An Tâm Á một cái, lập tức đi thảo hợp đồng.

Cái nhìn này, làm An Tâm Á cảm thấy rất không thoải mái.

Cô là một người đâm ngang mới vào a, tự nhiên bị bao vây tứ phía, cũng là chuyện bình thường, ánh mắt ám muội của mọi người buổi sáng cũng biến thành ý vị không rõ, An Tâm Á biết, cô đang trong một tình huống chẳng tốt chút nào.

Cô liếc nhìn qua Trình Quân Hạo, liền chửi thầm anh: đồ âm hiểm, đại biến thái.

"Ký. . . . . ." Trình Quân Hạo ném tập hợp đồng cho cô, động tác kia giống như chủ nhân nếm xương cho chó ăn, làm An Tâm Á rất bi phẫn.

"Tôi vì cái gì mà phải ký? !" An Tâm Á giận muốn bốc hỏa.

Trình Quân Hạo nguy hiểm nheo mắt lại nhìn chằm chằm vào cô, "Cô xác định mình không muốn ký. . . . . ."

An Tâm Á cả người run lên, nhưng vẫn muốn giữ lập trường của mình, quả thật đối với chuyện mèo mù vở phải cá ràn này không nên không nắm lấy, cô không phải là vì nổi tiếng sao, ư, giờ sao lại đột nhiên kiểu cách , cuối cùng thở dài một hơi, nhận mệnh.

Ký tên, đồng ý bán mình! !

Về sau trên người của cô sẽ không thể nào xóa được các mác dựa vào Trịnh Quân Hạo mà nổi tiếng, cái nhãn hiệu gặp may, thật là đau đầu a. . . . . .

Nhưng Trữ Trữ nói rất hay, nổi tiếng như thế nào không quan trọng, quan trọng là nổi tiếng.

Trình Quân Hạo nheo mắt lại, hài lòng nhếch miệng khẽ mỉm cười, đem hợp đồng thu hồi, bình tĩnh hỏi cô, "Bây giờ đã chính thức trở thành nữ diễn viên chính rồi, cảm giác như thế nào? Mục đích của cô đã đạt được, bây giờ có thể nói cho tôi biết tại sao nhất định phải nổi tiếng? Chẳng lẽ. . . . . . Là bởi vì nuôi trai? !"

Vẻ mặt thật rất bình tĩnh, ánh mắt cũng rất đáng sợ.

An Tâm Á chột dạ, ". . . . . . Không phải."

Trình Quân Hạo thế nhưng lại cười một tiếng, thái độ mưa nắng thất thường làm An Tâm Á hoa mắt, oán hận thầm mắng chửi.

Không phải trai là tốt rồi, nuôi hai đứa con trai đúng là cần một số tiền lớn, đột nhiên tâm tình Trình Quân Hạo tương đối tốt.

"Cô ở đâu? !" Trình Quân Hạo lại đột nhiên đặt câu hỏi.

Hả? !

An Tâm Á không có kịp phản ứng, há to miệng, không hiều câu hỏi này của anh là hỏi đến chỗ ở nào.

Kéo ra ngăn kéo, móc ra một cái chìa khóa, ném cho cô, "Đây là chìa khóa căn hộ riêng của tôi, về sau cho cô ở, lập tức chuyển đến. . . . . ."

". . . . . . Không cần, tôi ở nhà tôi." An Tâm Á đỏ mặt phản bác, ngộ nhỡ bị phát hiện ra sự tồn tại của An Bình An Tĩnh phải làm thế nào? ! Huống chi ở chỗ của anh, anh chẳng phải là tùy lúc có thể cầm chìa khóa mở cửa vào nhà sao? !

Chương 73: Hai Tiểu Phản Đồ

Trình Quân Hạo nheo mắt lại, thâm trầm nhìn chằm chằm cô, "Bây giờ em là nghệ sĩ, ở một chổ không đàng hoàn, sẽ bị người ta dòm ngó, em xác định thật không dời đi. . . . . ."

"Không dời đi. . . . . ." thái độ An Tâm Á kiên quyết, quyết không thương lượng.

Trình Quân Hạo đột nhiên tốt bụng không ép cô nữa, lấy lại chìa khóa, "Tốt thôi, trước sau gì cũng phải vướng vào phiền toái . . . . . ."

". . . . . ." An Tâm Á thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt cũng dịu xuống, cũng may, tên biến thái này không có kiên trì nữa.

Trình Quân Hạo lại đột nhiên rất muốn trêu cợt cô một chút, lại thần kinh bộc phát cười thật to, âm hiểm mà nói: "Em ở đâu? Tôi đưa em về nhà. . . . . ."

". . . . . . Tôi hiện tại không trở về nhà, không phải làm việc sao? ! Hiện tại." An Tâm Á cắn răng, sắc mặt trắng bệch. Tuyệt không thể cho anh biết chỗ ở của cô, ngộ nhỡ. . . . . .

Trình Quân Hạo giảo hoạt mà cười, "Thân là tổng giám đốc, tôi có nghĩa vụ quan tâm cuộc sống của em. . . . . . Hơn nữa em là nữ diển viên chính của tôi, lại là diễn viên mới. . . . . ."

Con bà nó, CBD hơn vạn nhân viên, sao anh không quan tâm? !

"Không cần. . . . . ." An Tâm Á giọng nói mặc dù mềm mại xuống, mà thái độ lại như cũ rất kiên quyết.

Trình Quân Hạo cười khẽ, cô gái này. . . . . . Như vậy là sợ anh đến nhà cô, trong lòng thật sự có quỷ a. Là sợ anh nhìn thấy hai đứa con trai của mình sao? !

Bảy năm trước, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? !

A, cô cùng các con tuyệt đối trốn không thoát lòng bàn tay của tôi.

Đột nhiên tâm tình Trình Quân Hạo tốt lên rất nhiều, gọi điện thoại cho thư ký Lâm, "Chuẩn bị cho An Tâm Á một phòng làm việc ở tầng trên cùng. . . . . ."

". . . . . ." An Tâm Á lặng yên, vì sao lại là ở lầu trên cùng.

"Dạ . . . . ." Mấy thư ký hai mặt nhìn nhau, đãi ngộ này. . . . . . Ngay cả Ôn Tâm ở CBD rất nổi tiếng cũng không có được một phòng làm việc riêng như vậy nha 吖. Cô gái này, thật không đơn giản a.

"Còn nữa, sắp xếp hai phòng ăn. . . . . . phải thật gần . . . . . ." Trình Quân Hạo phân phó xong, bỏ điện thoại xuống, hướng An Tâm Á cười nham hiểm một tiếng, "Buổi trưa cùng nhau ăn bữa trưa a. . . . . ."

"Không cần. . . . . ."

"A, đừng nói phải về nhà nấu cơm nha, không phải cô nói mình độc thân, trong nhà còn có người nào, cùng nhau ăn sao. . . . . ."

". . . . . ." An Tâm Á lặng yên, trong nội tâm tức giận mắng, ăn cái đầu anh đó, cuối cùng hóa thành vô lực, "Tôi đi. . . . . ."

Trình Quân Hạo rốt cuộc hạnh phúc cười.

Thư ký Lâm hiệu suất làm việc rất cao, phòng làm việc rất nhanh sắp xếp xong xuôi, An Tâm Á một khắc cũng không nán lại phòng làm việc của tổng giám đốc, như đưa đám đâm đầu vào phòng làm việc mới nổi đóa, đem tổ tông Trình gia thăm hỏi N lần.

Cuối cùng bấm số điện thoại của An Bình, "Bảo bối . . . . . ." Thanh âm rất vô lực.

An Bình cười xấu xa, "Thế nào? Mẹ bị chà đạp xong rồi hả ?"

An Tâm Á vạch đen, Trữ Trữ này thật là, chẳng lẽ cô bị chà đạp xong rồi, nó thật cao hứng như vậy sao? !

"Mẹ đã ký hợp đồng, nữ chính mới ột bộ phim điện ảnh. . . . . ." An Tâm Á vô lực nói.

An Bình cùng An Tĩnh hoan hô lên, "Chúc mừng mẹ. . . . . ."

". . . . . ." An Tâm Á u ám oán thầm, hai phản đồ này nha, cô gọi điện thoại cho bọn chúng không phải muốn được chúc mừng, là muốn được an ủi . . . Lệ, hai tâm phúc của mẹ lại biến thành phản đồ rồi. . . . . .

Chương 74: Lại Thêm Một Quỷ Kế

"Tiểu tử thúi. . . . . ." An Tâm Á cắn răng thở dài, quả thật ba cha con này gien di truyền thật tốt quá, tên nhóc An Bình này âm hiểm giống hệt cái tên kia. . . . . .

An Bình làm bộ muốn an ủi An Tâm Á, cười híp mắt nói: "Mẹ, bảo bối sẽ giúp mẹ một tay. . . . . ."

". . . . . ." Nhất thời An Tâm Á dự cảm không hề tốt.

Điện thoại vừa cúp, An Tâm Á nghe đến sự quan tâm trong điện thoại di động, có chút mất hồn, tên nhóc này. . . . . . Gần đây có cái gì đó rất không đúng a.

An Bình cười hắc hắc không ngừng, cùng An Tĩnh cười rất nham hiểm, hai anh em cấu kết với nhau làm việc xấu, giương mắt nhìn thấy Trình Khả Khả xuống một chiếc xe sang trọng, dưới sự bảo vệ của bọn cận vệ vào vườn trẻ, Trình Khả Khả vừa nhìn thấy bọn họ liền kêu to lên, "Trữ Trữ, Lẳng Lặng. . . . . ."

Trong mắt không khỏi mang theo mừng rỡ.

An Bình An Tĩnh cũng bình tĩnh cười, hai anh em liếc mắt nhìn nhau, không cần nói cũng rất ăn ý, "Anh trai cậu rất đẹp trai a, tối hôm qua anh ta có hỏi về hai chúng tôi hay không ? !"

"Ừ a. . . . . ." Trình Khả Khả mặt mày rạng rỡ mà nói: "Là cha, không phải là " anh trai " a, ngày hôm qua mẹ nói ta sửa lại miệng, cha ta rất đẹp trai đi, hì hì, ngày hôm qua ông ấy thật có hỏi các cậu thì sao. . . . . ."

Trữ Trữ nhăn trán, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười, một cỗ chua xót ý xông tới, "Là cha cậu a. . . . . ."

"Đúng vậy a. . . . . ." Trình Khả Khả lôi kéo tay của hai cậu, hiển nhiên rất vui vẻ.

Trữ Trữ Lẳng Lặng trong lòng lướt qua vẻ cô đơn, không có lên tiếng nữa, có vẻ thiếu sự hăng hái.

Nghĩ ngược lại, đến cuối cùng nếu như ngay cả một mối quan hệ ngoài mặt cũng không còn, quan hệ giữa Trình Quân Hạo cùng Trình lão cuối cùng cũng tan vỡ, như vậy. . . . . . Hiển nhiên có thể đoán ra chuyện ngày hôm qua người nào là chủ mưu rồi.

Hỏi Trình Khả Khả, xác định cậu thật sự được đem đến nơi ở của Trình Quân Hạo, không trở về nhà cũ nửa, An Bình càng thêm tin chắc là ai ở sau lưng giở trò quỷ.

Tâm tình An Bình không được tốt lắm, cả hai bên đều bị ảnh hưởng.

Sau khi tan học, An Tĩnh mới an ủi An Bình, "Anh hai, đừng để ý nhiều như vậy, ông ấy có thể thật sự không biết sự hiện hữu của chúng ta. . . . . . Chỉ là, ngày hôm qua ông ấy hỏi Trình Khả Khả, không phải là dấu hiệu tốt hay sao. . . . . ."

"Vậy sao? !" An Bình cười cười buồn bã, "Quản chi chuyện ông ta có biết hay không, dù sao mẹ đã được làm nữ chính rồi, bất kể ông ta có thể trở về bên cạnh chúng ta hay không, mẹ nổi tiếng là tốt rồi. . . . . ."

"Ừ. . . . . ." Hai mắt An Tĩnh tỏa sáng, một kế hoạch lại xông lên đầu, anh em hai người lại đi làm chuyện nhiều chuyện một chút.

Người bất đắc dĩ nhất, phải chịu đừng quá mức chính là Đêm 13, hắn bị hai cậu nhóc kéo đi làm trâu làm ngựa, kêu khổ liên tiếp, chỉ là, cũng là cam tâm tình nguyện.

"Người ta thật là đáng thương oa. . . . . . Tới thành phố A, tưởng đâu cũng được ăn ngon ngủ yên rồi. . . . . ." Dạ Thập Tam oán trách.

An Bình đá hắn, "Dĩ nhiên, tận tâm điều tra cho tôi, còn nữa, tôi cùng Lẳng Lặng muốn học một ích võ phòng thân, chuyện này phải nhờ anh rồi. . . . . ."

Ánh mắt Đêm 13 sáng lên, cười híp mắt bắt hai cậu lại, "Người tốt, lần này thật muốn nhận thức tôi làm sư phụ rồi sao? !"

An Bình không được tự nhiên, giựt giựt khóe miệng, "Chuyện này phải xem anh dạy như thế nào rồi nói? !"

Chương 75: Được Voi Đòi Tiên

"Nha. . . . . ." Đêm 13 cười híp mắt, "Người ta nhất định sẽ dạy hai anh em các cậu thật tốt mà, vậy về sau sau khi tan học, đều sẽ luyện tập chút võ phòng thân với ta chứ gì. . . . . . Chỉ là . . . . . ."

Đêm 13 cười gian xảo, híp mắt lại, "Số tiền trong tài khoản ngân hàng của ta, cậu có thể biến thành gấp đối được không! ?"

An Bình mặt mày nhăn lại, "Anh thật là được mỗi cái voi đòi tiên a, anh cho tôi là máy in tiền chắc? !"

"Trữ Trữ. . . . . ." Đêm 13 giả bộ đáng thương, "Người ta làm trâu làm ngựa giúp cậu cũng mất thời gian nha, không có kiếm được tiền, chẳng phải là rất đáng thương sao, dù sao cậu cũng là thiên tài kinh doanh, sao không giúp ta đầu tư một chút, gấp đôi coi như ít nha, ta muốn xin gấp năm lần gấp mười gấp trăm lần. . . . . . Huống chi, lấy sự thông minh của Trữ Trữ, nghĩ gấp trăm lần cũng còn được. . . . . ."

". . . . . ." An Bình cắn răng, "Đừng nói nhiều, tôi đồng ý, gấp hai thì gấp hai. . . . . ."

"Trữ Trữ, ta quá yêu cậu quá đi, cậu là đứa trẻ đáng yêu nhất trên thế giới . . . . . ." Đêm 13 bắt lấy cậu, hung hăng hôn một cái, "Trữ Trứ ngoan nhất. . . . . . , bảo bối, trước gọi một tiếng sư phụ nghe chút coi. . . . . ."

". . . . . . Sư phụ cái đầu." An Bình giận, Đêm 13 đáng chết, ai giúp hắn kiếm tiền, hắn liền thích người đó, mẹ nó.

"Chẳng lẽ cậu lại muốn gọi ta là cha, nếu mẹ cậu nguyện ý đi theo ta, ta đây liền gắng gượng chấp nhận a. . . . . ." Đêm 13 hưng phấn nói không thôi.

An Bình không thể nhịn được nữa, ngón tay chọt vào ót của hắn, "Mẹ tôi, anh đừng mơ tưởng. . . . . . Còn suy nghĩ lung tung nữa, muốn Lẳng Lặng ghét ngươi. . . . . ."

"Ô ô. . . . . . Cậu tàn nhẫn quá. . . . . ." Đêm 13 khóc lớn.

An Tĩnh ở một bên cười to. Anh hai của cậu thật sự là siêu cấp mạnh mẽ cùng hung hãn, cả Đêm 13 nổi danh thần trộm kỹ thuật suất quỷ nhập thần cũng bị anh ấy thuần phục làm cánh tay hỗ trợ đắc lực của mình, nhớ lại, vốn dĩ ban đầu là cậu trêu chọc Đêm 13, có một lần cậu ngứa tay, đột nhập hệ thống một ngân hàng lớn, lại vừa đúng lúc Đêm 13 đi kiếm ăn tại ngân hàng lớn kia, hai người đối đầu nhau, sau đó là anh hai An Bình đàm phán với Đêm 13 đem tiền phân chia, nhớ tới chuyện này, cũng là rất may mắn, tiền thì không tính, chủ yếu là có được Đêm 13 con người này.

Sau đó, Đêm 13 vẫn luôn muốn nhận anh em hai người làm đồ đệ, An Bình chết cũng không chịu, lần này, lại chủ động nói ra, Đêm 3 tự nhiên vui vô cùng.

Từ lần đó về sau, An Bình không để cho Lẳng Lặng ra tay nửa, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên, cả Đêm 13 cũng không biết An Tĩnh mới là Hacker thiên tài đêm hôm đó, hắn vẫn cho rằng đó là An Bình, bởi vì anh hai trời sanh tính hoạt bát, cùng hắn rất hợp duyên, hai người rất nhanh liền thân thiết. . . . . .

An Bình hoạt bát một chút, An Tĩnh trầm lặng một chút, một là Thần Cổ phiếu , đánh đâu thắng đó, một là hacker đứng đầu thế giới, hai anh em này phối hợp , muốn thống trị thế giới tài chính quả thật rất dễ dàng. . . . . .

Chương 76: Ỷ Có Tiền

Đêm 13 sẽ thở dài, hai cậu bé này quá ưu việt rồi, biết là hạt giống của Trình Quân Hạo, hắn liền bi phẫn không dứt, con bà nó, người này vô duyên vô cớ lại có được hai đứa con thiên tài, thật làm cho hắn cực kỳ khó chịu cùng ghen tỵ.

Ô ô, mà cón chưa kể đến hai đứa trẻ này đối với cha chúng trung thành tuyệt đối, điều này làm hắn càng thêm khó chịu, a a. . . . . . Nếu hắn cũng có hai đứa con trai tốt như vậy thì hạnh phúc biết mấy, chỉ là, nghĩ lại, có thể thu làm đồ đệ không tồi. . . . . .

Đêm 13 nhìn hai đứa bé nghĩ ngợi.

"Pằng. . . . . ." An Bình viết xong bản thảo, mặt nghiêm lại phân phó Đêm 13, "Công bố ra ngoài cho tôi, giống như lần trước, chẳng qua tôi muốn tin tức phải được đặt ở trang đầu, thay đổi cách nhìn của mọi người, lần trước thể hiện sự bị thương chia lìa, lần này, là sự ấp áp khi hòa hợp, tranh thủ đem chuyện mẹ cùng ông ấy gặp lại viết lên khiến ọi người cảm động. . . . . ."

". . . . . ." Đêm 13 trợn to hai mắt, sửng sốt ba giây, lập tức hướng Trữ Trữ dựng lên ngón tay cái, "Cậu quá xuất sắc. . . . . ."

Trữ Trữ này ngay cả mẹ mình cũng tính toán ở bên trong, quá giỏi rồi, hắn cái danh sư phụ này không có quan hệ máu mủ gì không nên đắc tội cậu thì tốt hơn, ngộ nhỡ ngày nào đó hắn bị liệt vào danh sách đen, đem hắn biến thành nghèo rớt mồng tơi, liền tiếc nuối không thôi. . . . . . Ô ô, Đêm 13 bi phẫn rời đi, hỏa tốc đi làm việc, một mặt hướng cậu khoát khoát tay, "Bảo bối ngoan, hẹn gặp lại sau giờ tan học. . . . . ."

". . . . . ." An Bình lặng yên.

An Tĩnh cười trộm, "Anh hai, anh nói thử, yêu sách lần này, ông ấy có thể hoài nghi chúng ta hay không. . . . . ."

"Nếu có hoài nghi cũng tốt. . . . . ." An Bình hì hì cười, "Nếu ngày hôm qua ông ấy nổi lên lòng nghi ngờ, nhất định sẽ hoài nghi, nếu là có đem lòng sinh nghi, ông ấy nên hoài nghi là mẹ mới đúng. . . . . ."

". . . . . ." An Tĩnh lặng yên, vì mẹ mặc niệm, nhìn ánh mắt nham hiểm của anh hai, cũng có thể đoán được tình cảnh bi thống mẹ. Thế nhưng vẫn có một phần nhỏ nhỏ một chút cảm thấy vui sướng khi có người gặp họa? !

*

An Tâm Á bối rối không chịu nổi, Trình Quân Hạo không nói lời nào kéo cô lên xe, chở cô đi đến một nhà hàng ăn cơm, một cái bàn nhỏ, hai chỗ ngồi, chiếc bàn nhỏ là dùng rèm thủy tinh ngăn cách thành một không gian riêng biệt, rất mờ ám, tầm nhìn cũng rất tốt, người khác cũng có thể mơ hồ nhìn thấy bọn họ.

An Tâm Á cả người không được tự nhiên, cực kỳ khó chịu, cảm giác anh ta tâm không tốt.

"Chọn món ăn. . . . . ." Trình Quân Hạo nhận lấy thực đợn do phục vụ viên đưa cho anh lại kín đáo đưa cho An Tâm Á.

An Tâm Á giận, tức giận: "Ngại quá, Tổng giám đốc Trình, tiểu nữ xuất thân bình dân, chưa từng tới ăn một nơi cao cấp như vậy, làm sao biết chọn món ăn, sợ lại làm ra chuyện chuyện cười. . . . . ."

Trình Quân Hạo mày nhăn lại, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười mà nói: "Thật sao, nói cũng phải, vậy thì trên thực đơn tất cả các món mỗi món lấy một phần. . . . . ."

". . . . . ." An Tâm Á tức giận im lặng, choáng nha, ỷ có tiền phải không? ! Cô là không có tiền để ỷ vào thì thế nào ? !

Phục vụ viên hiển nhiên nhìn ra hai người không được tự nhiên, vội vàng nở nụ cười, "Tiên sinh tiểu thư từ từ gọi món cũng được, bàn bạc thật tốt rồi sau đó gọi tôi lần nữa cũng không sao. . . . . ."

Trình Quân Hạo lại cười, "Không cần đi, theo như tôi mới vừa nói mà làm. . . . . ."

Xin lỗi mình bị cảm khá nặng nên có thể sẽ post bài chậm mong các bạn thông cảm !

Chương 77: Sở Thích Đồi Bại

Rốt cuộc An Tâm Á vô lực thỏa hiệp, kéo thực đơn tới, tùy ý chỉ hai món, kín đáo đưa cho Trình Quân Hạo, biểu tình có chút phẫn uất. Trình Quân Hạo tâm tình ngược lại vô cùng vui vẻ, ưu nhã cười, "Giống như cô ấy, lấy thêm một chai rượu đỏ 78 năm. . . . . ."

Phục vụ viên rốt cuộc hài lòng rời đi.

An Tâm Á liếc mắt, cái đầu anh nha, gọi rượu đỏ thì tự anh uống đi..., cô sẽ không uống.

"Cô không thoải mái? ! !" Giọng của Trình Quân Hạo giống như là khẳng định sự thật, An Tâm Á phản bác, "Không có. . . . . ."

Trình Quân Hạo cười lưu manh, "Tôi thật sự hoài nghi cô thật ra biết diễn xuất, hơn nữa rất có tài, nét mặt của cô thật rất phong phú. . . . . ."

An Tâm Á giật nhẹ khóe miệng, phản kích, "Không thể không nói, biểu tình của tổng giám đốc Trình cũng tương đối phong phú, vừa mới vô cùng lạnh lùng ngạo mạn, bây giờ lại rất nhiệt tình ấm áp, có phải bị tâm thần phân liệt hay không, tồn tại hai tính cách? !"

Trình Quân Hạo giựt giựt khóe miệng, rất nhanh nắm được tay của cô kéo qua, nguy hiểm nheo mắt lại, "Vậy cô thích mặt nào? !"

An Tâm Á đỏ mặt, muốn xoay tay thoát ra, nhưng lực không đọ lại được, chỉ đành phải từ bỏ, "Tôi đều không thích. . . . . ."

Trình Quân Hạo cứng lại, tay lại dùng lực, bóp chặt làm cô rất đau, xương giống như muốn gảy, An Tâm Á oán thầm, con bà nó, cầm thú, tuyệt không hiểu thương hương tiếc ngọc, thật không có tình cảm. . . . . .

"Cô bé, em thật không ngoan. . . . . ." Trình Quân Hạo thở dài, chỉ là, giọng điệu này lại giống như đơn thuần khiển trách chú chó nhỏ không biết nghe lời, khiến An Tâm Á nghe có chút không thoải mái.

Cô không phải là thú cưng trong nhà anh ta, tại sao phải ngoan? ! Mẹ nó. . . . . .

"Tôi có một chuyện muốn hỏi anh. . . . . ." An Tâm Á liếc nhìn anh, tâm nhảy thình thịch, mặc dù giống như là chất vấn, chỉ là khí thế giảm sút mất ba phần, cô sao lại không có tiền đồ như vậy 吖? ! Thán. . . . . .

"Nói. . . . . ." Trình Quân Hạo mặt người dạ thú vẫn như cũ ưu nhã, chỉ là nheo mắt lại, lộ ra ánh sáng bên trong, có chút nguy hiểm.

"Chính là xì căng đan mấy ngày trước. . . . . ." An Tâm Á giận không kiềm được mà nói, "Có phải anh quay lén hay không? Đó là phòng của anh, sao anh lại làm như vậy, còn cài đặt camera thu hình. . . . . ."

". . . . . ." Trình Quân Hạo xiết chặt chân mày, quả nhiên không phải cô, như vậy, nhất định là hai tên tiểu tử đó, nói như vậy, ngày hôm đó. . . . . . Không phải là toàn bộ quá trình bị bọn chúng nó xem hết rồi sao ? !

Mẹ nó, trong lòng của anh âm thầm chửi tục, ruốt cuộc có phải người đàn ông kia ở sau lưng giúp bọn chúng hay không, mục đích người đàn ông đó là gì? !

Theo lý thuyết, đứa bé sáu tuổi. . . . . . Không thể nào. . . . . .

Nhưng hiện tại tình huống này, cũng chỉ có thể do anh đừng ra chịu trách nhiệm mà thôi.

"Tổng giám đốc Trình, anh thật là sở thích đồi bại. . . . . ." An Tâm Á lên tiếng châm chọc, trong lòng đã nhận định chính là anh làm rồi.

Trình Quân Hạo cũng không phản bác, ngược lại híp mắt cười, "Sở thích đồi bại? ! Tôi cảm thấy chuyện này rất thú vị a, hình ảnh quay được cũng rất tốt, lưu lại làm kỷ niệm không phải tốt vô cùng sao? !"

An Tâm Á giận dữ, cắn răng nghiến lợi nói, "Cũng nhân dân cả nước thưởng thức, còn thú vị, anh thật là biến thái. . . . . ."

Chương 78: Trở Mặt Như Lật Sách

" Không phải cuối cùng An tiểu thư cũng tự chui đầu vào lưới sao, cái trò chơi này vốn là phải có hai người chơi, tôi nếu là biến thái, cô chẳng phải là còn hơn cả biến thái, mà như vậy cũng tốt, cho thấy chúng ta rất xứng đôi. . . . . ." mặt mày Trình Quân Hạo cũng không đổi, nhàn nhạt ưu nhã, cực kỳ thoải mái.

An Tâm Á trợn mắt hốc mồm, không lời nào để nói, người đàn ông này, vì muốn dụ cô từ mình xa lưới, thật đúng là cái gì cũng dám làm. Cô đột nhiên nhớ tới sự xuất hiện của anh trên màn hình kêu gọi cô xuât hiện thân hình ung dung ánh mắt khí phách, cô hung hăng vặn vẹo. . . . . .

Tức giận, không cam lòng, thật muốn cắn anh một miệng lớn.

"An tiểu thư không phải là muốn nổi tiếng sao? Nổi tiếng như vậy, không tốt sao? !" Trình Quân Hạo bình tĩnh cười một tiếng, "Mới gia nhập làng điện ảnh mà đã có cơ sở quần chúng như vậy, chuyện này quả thật không tệ. . . . . ."

An Tâm Á hung hăng nắm nĩa, sợ mình kích động quá mức cắm vào trong miệng anh, bâm nát cái lưỡi của anh.

Không nên tức giận, không được không được, thầy giáo dạy chúng ta gặp phải heo phải bình tĩnh.

"Tôi không phải nguyện ý muốn nổi tiếng như vậy,. . . . . ." An Tâm Á vô lực uể oải nói.

Trình Quân Hạo liếc nhìn cô, trong mắt lóe lên kinh ngạc, ngay sau đó lại tan mất, khóe miệng mím lại một chút ý cười, "Bất kể nổi tiếng như thế nào, chỉ cần nổi tiếng, không ai nhớ đến làm sao cô nổi tiếng được, mọi người cuối cùng chỉ nhớ rõ cô là siêu sao, chỉ đơn giản như vậy, không cần suy nghĩ quá nhiều. . . . . ."

". . . . . ." Anh thật là biến thái, trong nhà có hai vật nhỏ cũng di truyền thật tốt như vậy, càng nói lại càng tức hơn, thật làm cho cô không vui.

Dùng thức ăn để trút giận.

Hai người đều không nói chuyện, Trình Quân Hạo ăn rất ít, cùng với cô gái đang cúi đầu nuốt thức ăn đầy tức giận rất không giống nhau, động tác của anh ưu nhã, có một phong thái quý tộc của xã hội thượng lưu bình tĩnh cùng thong dong, ăn một chút, lại giương mắt liếc nhìn cô một cái, vẻ mặt sâu thẳm, nhìn không ra được cái gì, ánh mắt lóe sáng, giống như ánh mắt chim ưng trong đêm tối chờ đợi con mồi rất sắc bén cùng chắc chắn.

Anh thầm nghĩ, cô gái này là của anh, hai tiểu bảo bối khuyến mãi thêm thật đúng là không tệ.

Cơm nước xong, An Tâm Á vô lực, "Có thể trở về công ty chưa? ! Dù sao cũng phải đi lên từng bước, phải học một chút cách diễn xuất thế nào chứ, tôi không muốn gánh trên lưng cái danh là một kẻ bất tài vô dụng. . . . . ."

"Không nhìn ra cô lại có chí khí như vậy. . . . . ." Trình Quân Hạo cười híp mắt nói, "Cái này không cần nóng vội, trước tiên đi với tôi đến sân bay đón người. . . . . ."

"Người nào lại muốn tôi đi đón? Tôi lại không biết? !" An Tâm Á nói thầm, rất không tình nguyện đi, cô cũng không muốn giống như con chó con dính vào bên cạnh anh, như hình với bóng.

Trình Quân Hạo ác ngoan liếc nhìn cô, giọng nói lạnh xuống , "Có đi hay không? !"

Cô gái này thật là không biết đến lòng tốt của người ta, nếu là người khác, anh sẽ không mang đi, coi như anh là vì cô mở ra cửa sau, cố ý đi mời tới đạo diễn nổi tiếng ở Hollywood, cô gái này, sao lại không biết điều như vậy.

Trình Quân Hạo nghĩ như vậy, giọng nói rất âm lãnh, cả người khí thế cũng lạnh xuống .

Chương 79: Đạo Diễn Hollywood

"Đi thì đi. . . . . ." An Tâm Á bất đắc dĩ, người đàn ông này thật đúng là trở mặt nhanh như lật sách, nói thay đổi liền thay đổi ngay, thật là đáng sợ.

Trên đường chạy xe cũng không người nào nói một lời, Trình Quân Hạo cả người cũng lạnh lùng, sắc mặt khó coi, An Tâm Á cũng rất nghiêm túc, cũng không nói chuyện, cô cũng không nhận ra đây là lỗi của cô, người đàn ông này vốn chính là tâm tình bất định, trở mặt như lật sách.

Đến sân bay, Trình Quân Hạo xuống xe, An Tâm Á đi theo phía sau anh, đi có chút miễn cưởng, âm thầm tức giận mắng, con bà nó, cô ý tốt theo anh tới đón người, anh ngược lại không chịu chờ đợi ai cứ hướng sân bay mà đi, anh bước lớn như vậy, cô làm sao theo kịp được, cô một mặt im lặng, một mặt dữ tợn thầm mắng.

Trình Quân Hạo đột ngột quay đầu lại, thấy cô chính là bộ dạng này vẻ mặt dữ tợn đáng sợ, lúc này sửng sốt một chút, cau mày nói: "Con rùa a, sao lại chậm như vậy. . . . . ."

o(╯□╰)o

An Tâm Á 囧 lúng túng một chút, ngay lập tức bình tĩnh trở lại, vẻ mặt khôi phục bình thường, bình tĩnh tự nhiên đi theo phía sau anh.

Vẻ mặt Trình Quân Hạo nhăn nhó, khó chịu cực kỳ chân mày nhăn lại, nhưng liền khôi phục bình thường, tiến lên ôm lấy hông của cô, hướng của khẩu kéo đi. . . . . . Là kéo đi, giống như một khúc gỗ, An Tâm Á vặn vẹo từng cái.

Liếc mắt nhìn đồng hồ, cũng đã đến giờ rồi, Trình Quân Hạo nhìn ra cửa xuất nhập cảnh, một người ngoại quốc đi ra, mang cái mũ thật to, mặc áo sơ mi vải bông, đôi mắt màu lam, sâu đến hút hồn, gương mặt đẹp trai, rất cao lớn, vẻ mặt rất cao hứng chạy vội tới, "Hi, Quân Hạo. . . . . ."

Là tiếng Trung, An Tâm Á ngừng vặn vẹo, một người ngoại quốc cao lớn đẹp trai gọi tên một người tóc đen Trung Quốc, tình cảnh này cũng rất kịch, nhất là ngoại quốc đẹp trai còn một vẻ mặt rất hưng phấn biểu tình rất xinh đẹp, An Tâm Á vì Trình Quân Hạo âm thầm mặc niệm trong lòng, xin lỗi, anh cũng thật sự rất biết cách hưởng thụ, lặng yên. . . . . .

Trình Quân Hạo cười, chào hỏi, "Jack. . . . . . Đã lâu không gặp. . . . . ."

An Tâm Á bình tĩnh cúi đầu, cô thật sự không muốn ngẩng đầu nhìn a a a. . . . . . Cô sẽ nghĩ bậy bạ mất a a a. . . . . .

Jack chỉnh lại cái mũ, lộ ra một đầu tóc vàng rối loạn, lộ vẻ đẹp trai nhiều hơn, Đông Tây kết hợp hai người đứng chung một chỗ, ánh mắt mọi người bị hấp dẫn về đây, hiển nhiên ánh mắt của anh bị An Tâm Á nấp sau lưng hấp dẫn, anh cúi đầu nhìn An Tâm Á đang cười thầm đến rung động bả vai, không xác định hô một tiếng, "Ồ, Tâm Á. . . . . . Là Tâm Á sao? !"

(⊙_⊙)

Hả? !

An Tâm Á sững sờ, người nào nhớ đến tên thường gọi của cô, cô kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn Jack, thu hồi nụ cười đắc ý.

Trình Quân Hạo tối mặt, cô gái này. . . . . . Thật đúng là danh vang xa a? ! Mẹ nó.

"Anh là. . . . . ." An Tâm Á thừa nhận mình rất vô dụng, đối với cô khuôn mặt đàn ông ngoại quốc đều không khác biệt lắm, cô nhớ không được mấy cái.

"Tôi là Jack nè, Jack ở Hollywood. . . . . ." Jack hưng phấn, đưa tay ôm cô, "Ha ha, còn nhớ ở nước Pháp có một lần biểu diễn show thời trang không, tôi là người mẫu khách mời. . . . . ."

". . . . . ." An Tâm Á có chút ấn tượng mơ hồ, dùng sức cố gắng nhớ lại. Chỉ là, ba chữ Hollywood này như sấm bên tai, cô như muốn đứng hình.

Chương 80: Rất Đổi Tự Nhiên

Trình Quân Hạo cắt đứt hồi tưởng thân thiết của bọn họ, cả thân thể cao lớn chen vào giữa hai người, cánh tay phải rất tự nhiên ôm lấy bả vai của An Tâm Á, cười híp mắt, "Hai người là quen biết à? ! Vậy tôi lại dễ dàng giới thiệu hơn, An Tâm Á, người phụ nữ của tôi, lần nữ diễn viên chính của bộ phim lần này, Jack, đạo diễn mới cho bộ phim. . . . . ."

( ⊙ o ⊙ ) a!

Đạo diễn? !

Nữ diễn viên chính? !

Jack lập tức cười lên ha hả, "Thì ra lần này là hợp tác với cô, cầu còn không được nữa là. . . . . ." Anh ta lại tiến gần hai bước, tiến sát phía bên phải của Tâm Á, rất thân nhiệt.

Trình Quân Hạo cắn răng, sắc mặt đen lại, cô gái này. . . . . . Làm sao lại quen biết cậu ta? !

Anh vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười trừng mắt liếc An Tâm Á, tiến gần bên tai cô, dùng thanh âm mà chỉ có hai người mới nghe thấy nói: "An Tâm Á, không nhìn ra nha, cô thật đúng là rất thủ đoạn! ?"

An Tâm Á ngẩn người, trừng mắt liếc Trình Quân hạo, bình tĩnh cười, "Tất nhiên, bản tiểu thư ở nước ngoài cũng rất nổi tiếng . . . . . ."

Trình Quân Hạo bực bội.

An Tâm Á hạnh phúc cười, bắt đầu cùng Jack làm quen nhiệt tình, mặc dù quên mất trước kia làm sao mà quen biết anh, nhưng một đạo diễn nhiệt tình như vậy, lúc quay phim sẽ dễ dàng hơn một chút. . . . . .

Jack hiển nhiên không để ý câu nói của Trình Quân Hạo về việc cô là người phụ nữ của anh, hơn nữa suy nghĩ của người phương tây cũng không quá bảo thủ như suy nghĩ của người Châu Á, làm sao hiểu được tâm tư trong lòng Trình Quân Hạo, suy nghĩ của anh cũng giống như lời nói đều là thẳng thắn bộc trực, sẽ không cong cong quẹo quẹo, điều này khiến An Tâm Á rất yên tâm.

Xem ra hợp tác cùng vị đạo diễn này cũng không khó khăn lắm, nghĩ đến buổi sáng hôm đó vị đạo diễn Lưu đập bàn bỏ đi, nếu hợp tác cùng ông ta, không phải là bị giày vò đến chết. . . . . .

An Tâm Á rất cao hứng, Trình Quân Hạo lại vô cũng bực bội, Jack thì lại rất nhiệt tình.

Hai người hợp lại không để ý tới Trình Quân Hạo, tán gẫu rất nhiều đề tài, Trình Quân Hạo cũng không tham gia vào, chỉ là thỉnh thoảng chen vào một câu, làm ột người nghe không hiểu, còn một người thì giả bộ nghe không hiểu, mà bị làm lơ làm lái xe, anh cực độ khó chịu,. . . . . .

Má cậu nha, Jack chết tiệt, lại kéo An Tâm Á ra phía sau ngồi, làm cho anh giống như là tài xe lái xe, Này này, hai người các ngươi không cần ngồi gần như vậy. . . . . .

Tốt, rất tốt, An Tâm Á, cái cô gái này. . . . . . Chết chắc.

Trình Quân Hạo nắm tay lái vặn vẹo, có một cảm giác muốn bóp vỡ sự sôi nổi này của cô. Anh tạm thời không hiểu loại tâm tư này là gì, gọi là ghen sao.

( hì hì, đàn ông khi ghen là rất đáng sợ, đây là lần đầu bạn Quân Hạo ghen, thật đáng yêu. Một ánh mắt rét lạnh lướt qua. . . . . . )

Vừa tới công ty, An Tâm Á ngay cả chào hỏi cũng không còn nhanh chóng chạy như điên xuống xe, theo Jack đi thẳng vào phòng chụp ảnh công ty, hình ảnh cùng cảm giác quen thuộc này làm cho Trình Quân Hạo chắc lưỡi hít hà, cô gái này. . . . . .

Mặt anh đen lại, ngừng xe, lên thang máy, khuôn mặt đang rất bình tỉnh ngay lập tức nổi bão.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#readoff