Chương 19 + 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 19 : Không nên quá thuần thục
Anh nghiêng đầu sang chỗ khác, khóe miệng vô tình thốt ra một chữ, "Cút. . . . . ."
An Tâm Á sửng sốt, lập tức quăn đi sự ngượng ngùng kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn anh, còn chưa có đạt được mục đích, anh đã lạnh lùng đem cô vứt đi như dép cũ rồi sao? ! An Tâm Á tỏ rõ lòng tự ái bị tổn thương, bị tổn thương rất nặng nề, mấy thứ như tỏ ra ngượng ngùng toàn bộ ném đi sạch sẽ, đang muốn cùng anh lý luận, mắt liếc nhìn lên diện mạo của anh, sắc mặt ngay lập tức tái nhợt, "A. . . . . ." Kêu khẽ một tiếng, lui về phía sau một bước.
Khốn kiếp, lại. . . . . . Lại là người đàn ông này? !
Cô bị giật mình, trong vòng năm giây, vẻ mặt thay đổi, năm giây sau lại lập tức nổi trận lôi đình, đáng chết tên đàn ông này, hại cô bị thang máy kẹp hết sức chật vật, ở trên đường rõ ràng anh nhìn thấy cô kêu cứu, mặt anh cũng không chút thay đổi, cố ý không cứu cô. . . . . . Tất cả những món nợ này hôm nay phải tính rõ.
An Tâm Á hai con mắt bốc lửa híp lại, bất mãn trong lòng toàn bộ bùng bổ, đôi tay nhỏ nắm lại thật chặc, sắc mặt cực kỳ thú vị cùng đặc sắc.
Cảnh này,Trình Quân Hạo nhìn thất hết sức kinh ngạc, người phụ nữ này. Là cô ta. . . . . . Người phụ nữ ở trên đường hôm đó, bản lĩnh không tệ, nếu không phải muốn lệ thuộc vào người khác, giải quyết bốn tên lưu manh đoán chừng không thành vấn đề.
Anh híp mắt, bởi vì biểu tình của cô muôn màu muôn vẻ, anh nhìn kỹ cô lần nữa, diện mạo xinh đẹp, tuổi cũng rất trẻ, vóc người rất tốt, biểu cảm cuốn hút . . . . . . Quả thật chính là ngôi sao tiềm năng, anh bắt đầu do dự, mắt cũng khẽ sáng lên, nếu không phải bởi vì cô ngay lúc này kỳ lạ xuất hiện trong phòng anh muốn đi đường tắt, anh nhất định lập tức lôi cô đi sắp xếp làm người đại diện.
"Tên gì? !" Môi mỏng khẻ mở, cho thấy hứng thú.
"An Tâm Á. . . . . ." Cô nổi giận đùng đùng, giọng nói không tốt, mặt lộ vẻ nghi ngờ, "Anh là tổng giám đốc của CBD? !" Thấy anh nghe được tên của cô mặt không chút thay đổi, cô an tâm, tốt, rất tốt, anh ta đã quên mất, như vậy cô cùng hai bảo bối cũng bình an vô sự.
Trình Quân Hạo lạnh lùng cười một tiếng, châm chọc nói, "Đừng nói cô không phải biết. . . . . ."
Không biết mà còn xuất hiện trong phòng anh? ! Người phụ nữ này giả bộ cũng phải giống chút chứ. . . . . .

Anh tiến tới gần một bước, ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm cô, đột nhiên giơ tay lên nắm cằm của cô, nâng lên, "Bao nhiêu tuổi? !"
An Tâm Á kinh ngạc, quả đấm nâng lên, thiếu chút nữa đánh anh, nhưng vừa nghĩ tới lời dặn dò của An Bình, cô cứng rắn nhịn xuống, mẹ nó, quá xui xẻo rồi, bảy năm sau, cô vẫn phải cùng anh lên giường sao? Có lầm hay không? !
"24. . . . . ." An Tâm Á không còn hơi sức, dứt khoát trả lời câu hỏi của anh.
Những câu đối thoại cùng với những câu bảy năm trước sao mà giống nhau quá vậy a.
Trình Quân Hạo nhíu mày, cô đã 24 rồi sao ? ! Xem ra không giống, nhiều lắm là nhìn qua chỉ có mười mấy tuổi, rất trẻ a. Anh có chút động lòng, nhưng vẫn phòng bị hỏi, "Tới phòng tôi làm gì? !"
"Quyến rũ anh lên giường. . . . . ." Mặt An Tâm Á không đổi sắc, "Không đúng, phải là người nắm quyền CBD, tôi muốn làm người mẫu. . . . . ."
Giật mình. . . . . .
Sắc mặt Trình Quân Hạo tái xanh, trong cơn giận dữ, ngón tay đột nhiên siết chặt, "Quyến rũ tôi lên giường? ! Lá gan cô thật đúng là lớn, cái gì cũng dám nói. . . . . . Có phải bất cứ ai có thể làm cho cô nổi tiếng, cô cũng cùng người đó lên giường. . . . . ." Trình Quân Hạo thế nào cũng không còn ngờ tới, cô như thế này mà rất thành thực, sự thành thực này khiến anh muốn nổi giận.
An Tâm Á nhíu nhíu mày, cằm có chút đau, nhưng cũng không có phản kháng, nghiêng đầu qua, nghiêm túc suy nghĩ một chút, muốn gật đầu, chỉ là cằm không dùng được lực, không thể làm gì khác hơn là nghiêm túc nói, "Phải . . . . ."
"Tốt. . . . . ." Trong lồng ngực Trình Quân Hạo lửa giận nổi lên vạn trượng, tức giận nổi đóa, "Tôi đáp ứng cô. . . . . ."
Đột nhiên vớt tới thân thể của cô, nhanh chóng rút ngắn khoảng cách giữa hai người, môi chèn ép lên miệng của cô, một bàn tay siết chặt hông của cô, một bàn tay tập kích phía trước ngực cô, hung hăng chà đạp xoa nắn. . . . . .

==================

Chương 20 : Phúc hắc vs Sắc bén
Trời ~~ An Bình ngồi ở trước máy vi tính lập tức che mắt An Tĩnh, cái này, cũng quá mạnh bạo rồi, mắt của cậu tỏa sáng lấp lánh, không hổ là cha mình, thuộc trường phái hành động hỏa tốc.
An Tĩnh bất mãn kháng nghị, "Anh hai, đừng cản em, em cũng muốn xem. . . . . ."
Kháng nghị không có hiệu quả, An Bình lạnh lùng bác bỏ, tự mình rất hài lòng cùng mãn nguyện, hắc hắc cười gian hai tiếng, tiếp tục xem.
Tên nhóc này, nham hiểm làm người ta giận sôi! ! ( chút giận dỗi vặt vảnh, làm sao có thể cản được cậu nhìn hình ảnh độc của cha với mẹ chứ? ! )
Người phụ này quá không kiểu cách, mục địch tiếp cận mình cũng nói thật, sự thành thực này làm sắc mặt Trình Quân Hạo rất khó coi, vừa nghĩ tới việc anh bị cô lợi dụng để nổi tiếng, khuôn mặt ngàn năm không đổi của anh xuất hiện dấu hiệu khó chịu.
Tên cầm thú này làm cô choáng nha, An Tâm Á mặt đỏ tới mang tai, trong đầu hiện ra hình ảnh dã thú của bảy năm trước cũng giống như vậy, quả nhiên. . . . . . Tất cả sự lạnh lùng của anh đều là giả bộ, hiện tại lộ ra nguyên hình.
Bản chất thì của dã thú, còn bề ngoài lại lãnh khốc, vô tình.
Những nụ hôn nóng bỏng, thân thể cường trán, đốt cao nhiệt độ bên trong người cô, đầu óc An Tâm Á liền rối loạn, lâu rồi không bị người khác chạm qua thân thể giống như trời hạn gặp phải rào, sự ham muốn xa lạ như một bày sâu trong thân thể muốn bò ra, khó chịu muốn chết.
Hơi thở nhàn nhạt mờ ám quẩn quanh hai người, không khí này liền đặc biệt ám muội.
Trình Quân Hạo cũng kinh ngạc vì sự vọng động của mình, nhưng lập tức chấn định xuống, nheo mắt lại, nguy hiểm nhìn chằm chằm cô, "Cô có phải biết tôi hay không? ! Tại sao hôm nay ba lần nhìn thấy cô, cô lại có một biểu tình như thấy quỷ? !"
Vừa nhìn thấy mặt của anh liền tránh, chẳng lẽ lại muốn lạc mềm buộc chặc?!
An Tâm Á trong lòng chột dạ, lập tức dùng sức lay đầu, giống như một gáo nước lạnh hắt thẳng vào cô làm tất cả mê loạn bị dập tắt, ngay lập tức phủ nhận, "Không biết. . . . . ."
Trình Quân Hạo lạnh lùng cười một tiếng, nhìn bộ dáng của cô, biết là loại giấu đầu hở đuôi.
Chẳng lẽ ba lần gặp mặt này, tất cả đều là cô an bài hay sao? Người phụ nữ này. . . . . . Tâm cơ quá sâu rồi. Anh, rất không thích, rất giống Ôn Tâm.
Không khí nóng bỏng lúc nãy cũng đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung, không khí lúc này giữa hai người chuyển biến đột ngột, như đang giương cung bạt kiếm. An Tâm Á cực kỳ lo lắng, thận trọng nhìn anh, chỉ sợ anh nhớ ra cô, biểu hiện này Trình Quân Hạo nhận ra, cũng xác nhận ý nghĩ trong lòng, không khỏi trong cơn giận dữ, siết chặt cằm của cô, "Cô, giả bộ đơn thuần cũng phải có mức độ, cô. . . . . ." Anh dừng lại, khinh thường cười, "Có điều suy nghĩ. . . . . ."
Mục đích của cô chỉ là câu dẫn anh? ! A, Trình Quân Hạo thất thanh cười lạnh, nếu như là vậy, anh thành toàn cho cô? ! Nhưng anh muốn hung hăng đem cô chà đạp.
Đối với những người phụ nữ mơ ước có anh cùng danh lợi, anh luôn luôn không chút lưu tình.
Ánh mắt đột nhiên lạnh lẽo, ôm lấy hông của cô, tiến thẳng tới trên ghế sofa, anh dùng sức ném cô trên thảm trải sàn, mình ngồi vào trên ghế sa lon, làm bộ muốn cởi ra đai lưng, tứ trên cao nhìn xuống cô, khinh thường lạnh lùng nói: "Không phải là muốn nổi tiếng sao? ! Dùng cái này hầu hạ tốt huynh đệ của tôi, tôi liền làm cho cô nổi tiếng. . . . . ."
Một tay của anh ma sát môi của cô, trên mặt là bộ dạng cười sự xem thường. Người phụ nữ này, tôi ngược lại muốn nhìn xem cô sẽ làm được đến trình độ nào? !
An Tâm Á trợn mắt há hốc mồm, sắc mặt đột nhiên đỏ hồng như một con tôm chín. Nhưng vẻ mặt của anh cùng động tác hoàn toàn chọc giận An Tâm Á.
Cô giận, cũng không biểu hiện ra ngoài.
Dùng miệng giúp anh hút? ! Cái chuyện thiệt thòi như vậy anh cũng nghĩ ra được? Tốt, tốt vô cùng. Mọi tức giận trong lòng An Tâm Á liền muốn bùng phát ra, hận không được hung hăng quất anh mấy cái tát tai thật mạnh.
Cô cười một cái vô cùng quyến rũ, lui về phía sau xỏa tóc xuống, phong thái cuốn hút vô cùng, áo ngủ được cô tự động tháo ra hai nút phía trên, trong một lúc phong cảnh thật tốt, ánh mắt Trình Quân Hạo u ám, cũng thuận theo, một tay cũng dò vào chỗ cổ áo của cô, bàn tay bọc lại ngọn đồi mềm mại . . . . . . Không chút khách khí xoa bóp nhào nặng . . . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro