Chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh đứng trước cửa phòng chủ tịch gõ cửa, cậu lên tiếng để anh vào, anh mở cánh cửa gỗ ra, cậu đang ở bên trong nhưng không phải ngồi trên bàn làm việc mà là toàn thân dựa vào bức tường mắt nhắm hờ.

-"Cậu gặp cần tôi có chuyện gì?"- anh vẫn là thái độ đó không có đỡ hơn chút nào -

"Xin lỗi, tôi không nên như vậy, không có chuyện này lần nào nữa đâu, tôi hứa!"- cậu vẫn vậy trạng thái không có chút thay đổi gì chỉ có đôi mắt nhìn thẳng vào anh

-"Tôi không để bụng chuyện đó, xem như chưa có gì cả"- anh hoàn toàn có thể hiểu chuyện cậu đang nói tới là gì, anh cũng không phải nhỏ mọn thôi thì cứ cho qua

-"Vậy tối nay tôi mời anh một bữa cơm coi như chuộc lỗi, hy vọng anh đồng ý"- cậu rất trông chờ vào câu trả lời nếu không đồng ý chắc chắn anh còn giận

-"Được thôi, cảm ơn cậu trước"- anh không nói gì nữa chỉ vậy ra ngoài

-"7 giờ tại nhà hàng For You"- cậu gấp gáp nói lớn để anh nghe thấy, mặc dù trước đó anh định ra ngoài nhưng những lời cậu nói anh nghe rất rõ không để ý nhiều anh về phòng làm việc

TaeHyung ngả người vào chiếc ghế, tay nới lỏng cà vạt, đối diện với anh thật khiến cậu bối rối.

(Mingyu pov's: tôi thích anh sao Wonwoo? Đến tôi còn không ngờ nữa là! Ha!)

*Tối đó*

Anh như lời hẹn đến nhà hàng For You, anh mặc trên mình chiếc quần jean đen rách gối, áo thun trắng và đôi giày converse đen, mái tóc được nhuộm màu nâu dẻ. Anh bước vào với hàng ngàn con mắt ngưỡng mộ và ghen tị, mặc dù là trai nhưng anh có vẻ đẹp như con gái, anh bước đến quầy hỏi người tiếp tân.

-"Cho hỏi anh có đặt chỗ trước chưa?"- chị tiếp tân nhẹ nhàng hỏi

-"Tôi đến cùng một người bạn, cậu ấy tên là Mingyu"- anh bình thản trả lời nở nụ cười nhẹ

-"À, anh ấy ở phòng VIP 2 ở dãy này"- chị ấy chỉ tay về phía đường đi phía bên phải bảo anh cứ đi thẳng

Anh gật đầu cảm ơn rồi đi thẳng đến phòng đó, cậu đã ở đó từ rất lâu rồi. Hẹn anh 7 giờ nhưng mới 6 giờ cậu đã đến rồi, không hiểu sao cậu rất hồi hộp về ngày hôm nay, đã chuẩn bị rất sớm. Hôm nay cậu mặc bộ vest đen trong vô cùng lịch lãm và sang trọng.

CỐC CỐC

Cậu biết là anh đến thở phào một cái rồi mở cửa.

-"Mời anh"- anh và cậu an vị, gọi một vài món lên bàn khai vị để thưởng thức, cậu rót rượu vào ly cả hai

-"Anh cứ tự nhiên"

-"Cảm ơn"- anh và cậu nâng ly, màu rượu đỏ ánh lên cùng với đôi môi quyến rũ của anh làm cho cậu cảm thấy dao động

-"Có thể hơi riêng tư một chút......................................................... nhưng tôi có thể hỏi anh một câu?"- cậu do dự không biết có nên hỏi hay không nhỡ đâu anh giận thêm thì chết

-"Anh thích Hong Joshua phải không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro