Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh đi theo mọi người, phòng họp của tất cả mọi người nằm ở tầng 65, vừa đi vừa ngắm nghía xung quanh, đôi khi còn thốt lên vài tiếng tỏ vẻ thích thú.

CẠCH!~~~~

Tiếng cửa mở kêu lên, một thân ảnh bước vào, là cậu ta. Tất cả mọi người đều đứng dậy, cúi đầu chào.

-"Bắt đầu cuộc họp"- cậu gật đầu, mọi người ngồi xuống, cô thư ký đứng gần đó phát cho mỗi người một xấp giấy tờ.

-"Đây là dự án xây dựng một tòa cao ốc nằm gần trung tâm đô thị, nằm ngoài mặt đường chính..."- cậu nói rõ ràng dự án của mình suy nghĩ, cho mọi người xem trước bản kế hoạch, góp ý rồi phân chia công việc.

-"Có ai có ý kiến gì nữa không"- nhìn quanh dò hỏi đã chắc ăn không ai hỏi gì nữa thì cậu mới đứng dậy, cho kết thúc cuộc họp

Mọi người lần lượt ra ngoài, anh suốt buổi họp chả thèm nhìn cậu một cái vì lần trước cậu dọa anh xém chết nên đâm ra không ưa chỉ có tập trung vào tập hồ sơ và nội dung cuộc họp trong khi mấy chị gái xinh đẹp kia có ngó gì đến tập tài liệu và cái nội dung đó đâu chỉ có hình ảnh của cậu ta mà.

Lúc này họp xong thì cũng tới giờ ăn trưa nên mọi người đem đống" giấy nợ" kia về phòng rồi đi ăn. Anh cũng bị mấy bà chị kia lôi kéo xuống quán căn tin. Mà phải nói mấy cái bà chị kia có sở thích giống anh thật, gọi cả mâm đồ ăn mà có 2,3 người ăn thôi trong phòng 10 phút mà hết sạch.

-"Wow, đồ ăn ngon quá"- anh ăn xong lăn ra thở phì phò xoa xoa cái bụng no tròn của mình

-"Wonwoo à, em ăn quá nhiều rồi đó chị thật không ngờ em như nhiều vậy mà không mập à?"- mấy chị gái nhìn anh cười lăn lộn

-"Em còn chả biết"- anh gãi đầu cười ngượng, thiệt dễ thương hết sức

Bỗng căn tin trở nên ồn ào, tiếng người bàn tán rôm rả, mọi người vẫn còn đang ăn thì ngạc nhiên quay lại nhìn, là chủ tịch. Và điều mọi người ngạc nhiên chính là từ trước đến chủ tịch rất ít khi xuống căn tin này chỉ trừ những trường hợp như là làm việc quá trễ nên mới xuống đấy để kiếm chút gì ăn ngoài ra đều gọi người khác đem lên, hôm nay có cuộc họp nhưng đã kết thúc rất sớm vậy lí do cậu xuống đây thực sự hơi lạ!!!!!

-"Ồ, chủ tịch hôm nay xuống căn tin kìa"

-"Có chuyện gì khiến anh ấy xuống đây nhỉ?"

-"Nếu anh ấy mà xuống vì tui thì vui quá"

-"Lại nữa rồi, đã bảo muốn mơ thì về thì nằm đi thì còn may ra"

Anh không phải không nghe những lời bàn tán này nhưng để ngoài tai, chỉ là xuống đây ăn gì đó thôi có cần như vậy không

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro