MW

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mingyu luôn xuất hiện như một cơn gió mạnh mẽ, cuốn hút mọi ánh nhìn với vẻ ngoài hoàn hảo cùng nụ cười rạng rỡ. Anh ấy yêu cuộc sống sôi nổi, yêu những tiếng cười và ánh sáng đèn sân khấu.
Nhưng sâu bên trong, giữa những ánh đèn rực rỡ ấy, chỉ có một người mà Mingyu luôn dõi theo...người ấy chính là Wonwoo.

Ngược lại với Mingyu, Wonwoo như mặt hồ yên tĩnh, ít nói, nhưng mỗi lời nói của anh lại có sức nặng đến bất ngờ. Wonwoo không cần tìm kiếm sự chú ý, nhưng trong những khoảng lặng giữa đám đông, Mingyu luôn cảm thấy như chỉ có hai người họ trong thế giới này.

Một buổi tối khi cả nhóm đã trở về sau một ngày dài, Wonwoo ngồi yên lặng ở góc phòng, tay lướt qua từng trang sách mà không quan tâm đến những ồn ào xung quanh. Mingyu bước đến gần, nhưng thay vì nói chuyện, cậu chỉ ngồi xuống cạnh Wonwoo, đôi mắt lặng lẽ nhìn anh. Mingyu không cần nói, vì chỉ cần ở gần Wonwoo là trái tim cậu đã tìm thấy sự bình yên.

"Em không hiểu sao anh lúc nào cũng đắm chìm trong sách như vậy," Mingyu nói, phá vỡ sự im lặng giữa hai người.

Wonwoo không nhìn lên, chỉ mỉm cười. "Còn em thì lúc nào cũng phải tìm kiếm sự náo nhiệt."

Mingyu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt trầm lặng của Wonwoo, đôi mắt ấy sâu thẳm như có thể nhìn thấu mọi suy nghĩ của cậu . Trong những khoảnh khắc như thế này, Mingyu luôn cảm thấy như thế giới chỉ có hai người họ, và giữa khoảng cách nhỏ bé ấy, có một điều gì đó rất khó nói thành lời.

"Em nghĩ là vì... mình không thể ở yên được. Em sợ rằng nếu dừng lại, em sẽ bỏ lỡ điều gì đó," Mingyu nói, nhưng thật ra cậu đang nghĩ về cảm giác khi ở gần Wonwoo.

"Anh thì thích yên lặng hơn. Trong sự yên lặng đó, anh lại có thể nghe thấy nhiều điều nhất," Wonwoo đáp, ánh mắt dịu dàng nhưng sắc bén. Mingyu biết, cậu ấy đang nói nhiều hơn về một điều gì khác, hơn cả những trang sách.

Mingyu lặng người. Giữa hai người, luôn tồn tại một khoảng cách, một ranh giới mỏng manh mà không ai dám vượt qua. Nhưng cũng chính điều đó khiến cho mối quan hệ của họ trở nên đặc biệt. Họ hiểu nhau mà không cần phải nói ra, như thể những cảm xúc của cả hai đã hòa quyện vào nhau từ lúc nào.

"Em thích sự yên lặng này khi ở cạnh anh,"

Mingyu thì thầm, đủ nhỏ để chỉ Wonwoo nghe thấy.

Wonwoo ngừng lật trang sách, đôi mắt dịu dàng nhìn sang Mingyu, và trong khoảnh khắc ấy, trái tim Mingyu đập mạnh hơn bao giờ hết. Không cần nói ra, cả hai đều biết rằng giữa họ đã có một thứ tình cảm vượt qua cả tình bạn. Một tình yêu lặng thầm, không cần lời giải thích, chỉ cần ở bên nhau là đủ.

Đêm đó, giữa những khoảnh khắc im lặng, Mingyu và Wonwoo ngồi bên nhau, không cần nói nhiều. Đó là khoảnh khắc họ nhận ra rằng, dù cuộc sống ngoài kia có ồn ào và phức tạp thế nào, họ luôn có nhau – một tình yêu không cần định nghĩa, chỉ cần cảm nhận từ trái tim.

Tình yêu của họ không cần những lời nói lớn lao hay hành động phô trương. Đó là một tình yêu dịu dàng, ấm áp, và âm thầm nảy nở giữa những khoảnh khắc giản đơn nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro