Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


             Tối nay là lễ đính hôn của Kim thiếu gia.

Chưa nói tới yêu đương cái gì, phù hợp thôi. Phụ mẫu chi mệnh, đều là gặp dịp thì chơi.

"Mẫn Khuê, cậu thật sự muốn đính hôn à?"

Kim thiếu gia loay hoay bật lửa, tựa ở ghế sofa như đang suy nghĩ gì đó.

"Sắp đặt trước, sau đó kết hôn." Không quan trọng nói.

"Thế nhưng... người ấy đâu?"

Kim thiếu gia nghe nói, buông xuống món đồ chơi trong tay, cau mày một cái, "Trước bỏ rơi tôi, không phải là người ta sao?"

"Cậu cái này là thích cái gì?"

"Thích thú."

Lúc này có người gõ cửa, yến hội liền bắt đầu, thiếu gia nên đi chuẩn bị.

Kim Mẫn Khuê đến đại sảnh, đột nhiên cảm giác có người đang nhìn hắn, bỗng nhiên quay đầu. Người kia trong đám người tinh nghịch nhìn hắn, không giống như ôn nhuận trước đây, ngược lại là nhiều hơn mấy phần bá khí. Hai người đối mặt thật lâu, người kia đi lên phía trước: "Anh về rồi."

"Hừ." Kim Mẫn Khuê lãnh khốc nhìn đối phương, khinh thường cười nói, "Đoàn lão sư, đã lâu không gặp."

Đoàn Nguyên Vũ cũng không giận, đánh giá bộ âu phục và giày da của Kim Mẫn Khuê: "Đính hôn?"

"Tiền cưới đi tới chỗ ghi tên đăng ký một chút, Thạc Mẫn phụ trách, anh biết đấy..." Hắn đột nhiên cười, "Quan hệ này của chúng ta, có phải anh nên cho nhiều hơn không?"

Đoàn Nguyên Vũ nhàn nhạt nhìn hắn, "Quan hệ thế nào?"

Kim Mẫn Khuê đi ra phía trước, ghé vào bên tai Đoàn Nguyên Vũ nhẹ nhàng mà nói: "Đoàn lão sư lớn tuổi, chẳng lẽ hồ đồ? Là bạn trai cũ."

"Hả? Vậy anh muốn hỏi em, anh lúc nào nói chia tay với em? Hay là Kim thiếu gia đơn phương tuyên bố?"

Đoàn Nguyên Vũ cười đẹp mắt, vỗ tay, "Không hổ là Kim thiếu gia, nhiều năm không gặp, trở về liền nói em muốn kết hôn cho anh đội mũ xanh thế này, đặc sắc, thật đặc sắc." Đoàn Nguyên Vũ giương giương mặt, hơi nhíu mày lại, lại cười lên:

"Để anh nhìn xem, cuộc hôn nhân này cũng không do em sắp đặt trước đó chứ?"

"Đoàn lão sư lớn tuổi thật sự là càng ngày càng thích nói đùa, anh đi thẳng một mạch mấy năm không gặp, trở về đều đổ lỗi cho tôi." Kim Mẫn Khuê lạnh lùng nói, lại khống chế mình không nhìn tới anh, người ca ca này, làm sao ba năm không gặp, càng ngày càng dễ nhìn như thế.

"Sắp đặt trước, đương nhiên phải sắp đặt trước. Kết hôn vào tháng tới. Hoan nghênh Đoàn lão sư, thiếu người bạn lang, anh muốn làm không?"

Đoàn Nguyên Vũ ngọt ngào cười, vẻ ngoài chồng chéo của người đó trong ký ức của Kim thiếu gia trùng điệp nổi lên, "Kim thiếu gia, muốn đánh cược với tôi không?"

Kim Mẫn Khuê giữ im lặng, Đoàn Nguyên Vũ tiếp tục đi lên phía trước "Sợ sao?"

Nghe Đoàn Nguyên Vũ khiêu khích, Kim thiếu gia có chút tức giận: "Cược gì?"

"Cược anh có thể thắng hay không?"

"Cược như thế nào?"

"Đoán xem, tí nữa anh sẽ đoạt tân lang, xem người ấy có đi chịu theo anh hay không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro