1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn đâu trong cái thế giới rộng lớn này, cũng đều thấy đau thương.

Nhìn đâu trong mớ cảm xúc của mình, cũng thấy thất bại.

Vì thất bại nên càng đau thương.

Con người dù thế nào vẫn làm tổn thương người khác, tổn thương chính mình; dù thế nào cũng vẫn đau khổ.

Không chừa một ai.

Có một cảm giác không thể gọi rõ bằng tên, càng không thể nói ra thành lời, giống một quả bom xịt vốn tưởng như có thể vỡ tung lại cứ im lìm ở đấy. Khiến con người ta quằn quại. Khiến con người ta chết dần chết mòn trong cảm xúc của chính mình.

Chợt nhận ra rằng, những lúc như vậy khóc được thì tốt biết mấy.

Khi còn khóc được, thì vẫn còn hạnh phúc.

Khi còn khóc được, thì vẫn có thể vượt qua.

Nhưng chẳng thể.

Cảm xúc ấy cứ như một cục tạ, kéo con người ta vào cái hố đen ngòm.

Không ai biết,

không thoát ra,

càng không đủ sức đứng dậy.

Cái cảm giác tiêu cực rút hết sức lực của con người. Con người càng yếu đuối, cảm xúc ấy càng lớn dần lên.

Nuốt chửng không chỉ họ mà cả cuộc sống của họ.

Hết sạch, chẳng chừa gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro