Hoonyoshi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoshi chạy trên đôi chân trần có chi chít vết thương lớn nhỏ. Anh không dám ngừng chạy thỉnh thoảng còn lén nhìn ra phía sau để kiểm tra xem người đang đuổi theo anh.

Chiếc áo sơ mi dính đầy máu và mặc chiếc quần đùi trên đầu gối. Có thể thấy nhiều vết sẹo trên làn da trắng tuyết.

Khuôn mặt đẹp đẽ như thiên thần đáng lẻ lúc nào cũng phải cười tươi như hoa giờ đây lại đầy những vết bầm tím những vết thương cũ mới chồng chất lên nhau. Thái dương anh rỉ máu, khóe môi rỉ máu, chưa kể vết máu đang rỉ ra từ áo thấm đẫm áo một mảng lớn.

Nước mắt nước mũi tèm nhem, anh trốn vào con hẻm chật hẹp và cúi người xuống vì sợ hãi. hy vọng những người đó sẽ từ bỏ việc tìm kiếm

Yoshi chạy đến kiệt sức cảm giác chân anh không thể nhấc lên được nữa.

yoshi khum mình lại. Nín thở cố gắng không gây ra bất kỳ tiếng động nào khi nghe thấy tiếng bước chân đang tiến về phía mình. trái tim anh như thể nổ tung

"hahahah hên là không bị phát hiện "

"Thật sự luôn lúc đó tao sợ gần chết cứ tưởng bị tóm"

"Có mày sau này đi đánh bạc không sợ bị mất vốn hahahaha"

"Enjoy enjoy"

Hóa ra đó chỉ là một đám sinh viên đại học. Yoshi dường như được hồi sinh. Anh thở phào nhẹ nhõm khi không bị phát hiện

Anh nghĩ, giờ anh đã an toàn cuối cùng cũng có thể cao chạy xa bay thoát khỏi địa ngục trần gian.

nhưng hóa ra suy nghĩ của anh đã sai. Tiếng thở dài nhẹ nhõm của anh không kéo dài được lâu.

Chỉ một lúc sau có người kéo mạnh áo anh khiến anh không thở được,

"Thì ra mày trốn ở đây"

Yoshi chắp hai tay cầu xin tên cầm thú này tha cho anh, cả cơ thể anh run rẩy với vẻ mặt đáng thương. bất cứ ai có trái tim sẽ ngay lập tức thương hại anh ta.

"L- làm ơn, làm ơn... Tôi không muốn quay lại nơi đó nữa, l- làm ơn hãy thả tôi ra, tôi cầu xin các người," với giọng run rẩy, xen lẫn những tiếng nức nở.

nhưng tiếc thay, người đàn ông trung niên này không hề có trái tim. Nghe Yoshi cầu xin như thế khiến hắn khịt mũi thích thú.

"Mày làm tao mệt thật đấy về nhà đi rồi tao cho mày sống không bằng chết" hắn ta nói rồi vô nhân đạo kéo áo của Yoshi ra khỏi ngõ một cách thô bạo càng để lại nhiều vết xước trên người Yoshi hơn

Tiếng cầu cứu của anh thất thanh nhưng ở đây lại không thấy ai cũng có thể là vì người ta vô tâm không muốn tự chuốt hoạ vào thân, yoshi nắm lấy tay người hắn làm giảm bớt cảm giác ngột ngạt vì chiếc áo đã siết chặt lấy cổ anh.

tưởng tượng lần bị bắt này anh sẽ phải nhận hình phạt khủng kiếp như thế nào bây giờ Yoshi chỉ muốn chết oách đi ngay lập tức.

Yoshi không còn muốn bị nhốt trong cái lồng mà người ta gọi là 'căn phòng' nữa, Yoshi không muốn nhìn thấy người ta bị tra tấn dã man thậm chí bị sát hại ngay trước mặt mình. Yoshi miễn cưỡng thỏa mãn mong muốn của những người ở đó, Yoshi không muốn nữa. thể xác anh mệt mỏi tâm hồn anh lại càng mệt mỏi hơn.

cho dù hôm nay có chết Yoshi không muốn quay lại nơi 'ngục tù' đó, có lẽ lần này sẽ đến lượt anh ta bị tra tấn và giết chết trước mặt rất những người khác.

"Ya! Con người chứ không phải vali mà kéo lê kết lết"

Tên du côn dừng lại chăm chú nhìn thanh niên đang nhìn họ kinh ngạc gần máy bán hàng tự động, hắn nhìn thẳng vào anh ta.

Yoshi được thả ra. Anh ngã xuống và ngay lập tức hít một hơi thật sâu.

Yoshi không thể ngừng khóc. đặc biệt khi nhìn thấy người đàn ông cao lớn nhìn mình đầy thương hại, Yoshi thực sự đặt nhiều hy vọng vào anh ta.

"Tao không giỏi thì ai giỏi" Jihoon trả lời với vẻ mặt kiêu ngạo trong khi vỗ về Jaehyuk, một trong năm người bạn còn lại của anh.

Jihoon nghe thấy tiếng la hét, theo phản xạ còn quay đầu về phía phát ra âm thanh. Nhưng anh quyết định không quan tâm, Jihoon nghĩ có lẽ là tiếng con gì kêu thôi

rồi mắt anh bắt gặp một cái máy bán hàng tự động, Nên anh quyết định qua đó mua
"Ê tụi mày về trước đi tao qua bên kia một lát"

"Ở đâu? Tụi tao đi chung được không dù gì cũng mới 19h?" một người bạn khác của anh ấy hỏi cụ thể là Junkyu.

"Về trước đi hay mày sợ ma không dám về?

"Chắc sợ"

"Ma mà xuất hiện tao kẹp cổ nó luôn"

"Junkyu ah junkyu ah có cái bóng trắng sau lưng anh kìa"

"Ahhh shi(bal) cái thằng này tối rồi hù hù kiểu đó"

"Anh sợ hả" - Doyoung

"Hồi nào"

Jihoon cười khúc khích vì trò đùa của lũ bạn.

Anh chậm rãi lắc đầu rồi quay người đi về phía chiếc máy bán nước

Sau khi nhét tiền vào chọn nước Jihoon im lặng chờ đợi.

Đột nhiên anh nhìn thấy một người đàn ông trung niên đang cúi mình ngay trước khoảng trống của tòa nhà mà anh đi ngang qua trước đó.

nhìn từ vị trí của Jihoon, có vẻ như người đàn ông này đang kéo thứ gì đó?

Lúc đầu Jihoon chỉ nhún vai thờ ơ quay lại nhặt đồ uống lên rồi định rời khỏi đó với lon sprite trên tay.

"Ya! Con người chứ không phải cái vali mà kéo lê kéo lết" Jihoon hét lên anh cảm thấy đau dùm người đang bị kéo lê trên đường nhựa đá

Tên du côn nhìn anh chằm chằm. hắn buông Yoshi ra bước lại gần anh.

"Đừng có nhiều chuyện nhóc con cứ giả vờ như không nhìn thấy gì nếu còn muốn sống"

Jihoon cười ha hả làm tên đó phát điên

"Shibal tao bằng tuổi bố mày đấy không biết tôn trọng lớn nhỏ à, chỉ cần tao bún tay là mày về với các cụ đó nhóc?"

Jihoon không hề có chút sợ hãi trước lời đe dọa của hắn ngược lại còn thách thức

"Sợ quá sợ quá có ngon thì nhào dô"

Tên du côn ngay lập tức tung một cú đấm vào mặt Jihoon, Jihoon dễ dàng đỡ được và phản đòn. khiến tên này ngã xuống bất tỉnh

"Tưởng thế nào ai dè là nghiệp dư"

Trước khi tên di côn kịp tỉnh, Jihoon lập tức lấy thứ gì đó ra khỏi túi. cụ thể là một mũi tiêm anh tiêm vào tay hắn

Jihoon đi đến chỗ Yoshi người trông như chết lặng. Anh nắm lấy hai vai đỡ lấy cơ thể Yoshi đi khỏi con hẻm, để lại người đàn ông nằm giữa con hẻm.

Yoshi càng ngạc nhiên hơn khi Jihoon rút con dao nhíp của mình ra và để bên cạnh người đàn ông. rồi quay lại đưa Yoshi đi như không có chuyện gì.

Yoshi như người mất hồn đầu anh vẫn đang xử lý chuyện vừa xảy ra trước mắt.

Không nhận ra họ đã ở bên ngoài con hẻm. Đường phố khá vắng vào trời đêm

Lúc này Yoshi mới dám hỏi:

"v- vừa rồi, cậu...làm gì thế?" Yoshi lí nhí hỏi

"Cứu cậu?" Jihoon trả lời ngắn gọn

"Không, ý tôi là... c- cảm ơn anh rất nhiều nhưng lúc nãy anh đã tiêm cái gì vào tên đó vậy?" anh hỏi lại

"Ồ cái đó cậu không nên biết"

"nhưng con dao?" Yoshi tò mò hỏi lại.

Jihoon chọn cách mỉm cười và từ chối trả lời vì nhìn vào Yoshi anh thấy cậu như một thiên thần một thiên thần thì không nên biết những chuyện xấu xa làm gì
Jihoon đưa Yoshi vào một phòng khám gần đó.

Tại phòng khám, Yoshi được các y tá xử lí vết thương. Tuy rất đau nhưng anh cảm thấy rất nhẹ nhõm vì giờ đây anh có thể thoát khỏi nơi địa ngục đó.

Yoshi bị bắt cóc từ Nhật Bản từ nhỏ. Nên anh không biết gia đình mình ở đâu lúc này anh hoàn toàn không có gì không có tiền không có nơi để về. Ngay cả về Nhật Bản thì cũng chẳng biết gia đình mình ở đâu

"à, anh chàng lúc nãy đã trả tiền rồi" y tá nói

"Anh ấy đi rồi ạ?? anh ấy đã giúp Yoshi trả tiền sao?".

"Tôi không rõ cậu bạn kia đã đi chưa nhưng chắc đang đợi ở ngoài"

Sau khi điều trị xong, Yoshi yếu ớt bước về phía nhân viên lễ tân với tâm trạng lo lắng. Ý định lặng lẽ rời khỏi đó mà không bị nhân viên lễ tân chú ý.

"Này, cậu xong rồi à? Trông cậu khá hơn rồi đấy, còn đau lắm không ?"

Giọng nói ấm áp, kèm theo một cái nắm tay nhẹ nhàng, khiến Yoshi đột nhiên cảm thấy yếu đuối, nhưng cũng lại cảm thấy nhẹ nhõm. nước mắt anh chợt tuôn rơi.

khiến Jihoon hoảng sợ nhưng cũng ngạc nhiên nhìn Yoshi

"N- Này, sao vậy? Tôi làm cậu đau hả?" Jihoon hốt hoảng

Nhưng thay vào đó, điều Yoshi làm là nắm lấy bàn tay to lớn của Jihoon bằng cả hai tay

"C- bạn... cảm ơn cậu. Cảm ơn cậu rất nhiều, tôi không biết nói gì hơn, nhưng cảm ơn cậu đã cứu mạng tôi," Yoshi vừa nói vừa khóc

Jihoon lại nhìn người trước mặt với ánh mắt thương hại,

"Này, không sao đâu. Đừng khóc nữa, đi nào, để tôi đưa cậu về nhà nhé? Cậu sống ở đâu? Cậu có nhớ không?" Jihoon nhẹ nhàng hỏi, vòng tay qua vai Yoshi, người đang chậm rãi lắc đầu,

"Tôi không có nhà," Yoshi trả lời, khiến Jihoon càng nhìn thiên thần ngọt ngào đầy vết thương một cách đáng thương.

"Câụ có nhớ số điện thoại của người bạn nào không ? Hay một người họ hàng?" Jihoon hỏi lại, sau đó nhận được cái lắc đầu từ Yoshi, người đang nhìn xuống đất

Jihoon chậm rãi cắn môi, im lặng suy nghĩ biện pháp giúp yoshi có được nơi ở.

nhưng ở đâu? nhà bạn bè của anh ấy? không thể nào. Chẳng ai muốn có thêm gánh nặng cả

"C-cậu có cần một người giúp việc không? Tôi- tôi, tôi có thể làm được! Tôi có thể làm bất cứ điều gì! Cậu không cần tiền của tôi! Tôi chỉ cần một nơi ở và thức ăn," Yoshi đột nhiên nói, phá vỡ sự im lặng

khiến Jihoon giật thót tim và ngay lập tức lắc đầu, cảm thấy mình không nên đồng ý với lời đề nghị này.

"không, tôi không nghĩ đó là ý kiến ​​hay" Jihoon lẩm bẩm và Yoshi đã nghe thấy rõ ràng, người đang trở nên buồn hơn.

Nhưng mặt khác, Yoshi hiện đang rất bối rối. đã muộn và anh không biết phải ngủ ở đâu.

Cho dù bây giờ tên du côn đã mất dấu Yoshi nhưng những người khác đó nhất định sẽ tìm thấy Yoshi sớm hay muộn

Thế là anh quỳ xuống trước mặt Jihoon, chắp hai tay lại và nhìn Jihoon với ánh mắt đáng thương, khiến Jihoon ngạc nhiên nhìn anh. May mắn là lúc này phòng khám khá không có ai

"Này, cậu đang làm gì vậy, đứng lên đi" Jihoon hốt hoảng

"làm ơn, làm ơn hãy cứu tôi, tôi có thể làm bất cứ điều gì cậu yêu cầu. Tôi cầu xin bạn, tôi sợ họ có thể tìm thấy tôi lần nữa" Yoshi cầu xin, xoa tay, cầu xin sự thương xót của Jihoon.

Yoshi bây giờ cảm thấy mình chẳng còn gì xấu hổ nữa.

Jihoon thực sự rất tiếc. Trái tim anh như thắt lại khi nhìn thấy Yoshi tuyệt vọng cầu xin và quỳ gối như thế này trước mặt anh.

"Chúng ta không biết gì về nhau với lại tôi không phải là người tốt lành gì".

"Tôi không đảm bảo rằng tôi đối xử tốt với cậu," anh nắm lấy cơ thể của Yoshi đỡ anh đứng dậy

Nghe vậy, Yoshi lắc đầu, "Tôi không sao. Tôi- chỉ cần anh không giết tôi. Tôi hứa sẽ không làm anh tức giận tôi chỉ cần một nơi để ngủ và ăn thôi tôi hứa sẽ không làm phiền cậu".

Jihoon im lặng một lúc, nghi ngờ nhìn Yoshi, rồi cuối cùng hít một hơi thật sâu

"Được rồi. Đây là lựa chọn của cậu, tôi không ép, tôi đã cảnh báo anh ngay từ đầu là tôi không phải người tốt rồi đó" Jihoon nói ngay lập tức khiến khuôn mặt buồn bã của Yoshi từ từ mỉm cười

"Cảm ơn, cảm ơn rất nhiều. Tôi nợ cậu một mạng."

và Jihoon chỉ gật đầu và đưa Yoshi về nhà - đến căn hộ của Jihoon

Yohsi nghĩ dù có ac thì ít nhất thì anh ấy cũng không giết Yoshi

Những điều Jihoon nói là tất cả đều là sự thật.

Yoshi không nên ở đây. lẽ ra anh không nên cầu xin ở với Jihoon ở đây. Lúc đó, lẽ ra Yoshi phải chọn ngủ ở công viên hoặc ở đâu đó

Ba ngày sau, tin tức về cái chết của người đàn ông trung niên trong con hẻm nhỏ lan truyền trên truyền hình, theo cảnh sát kết luận là do 'tự tử' do dùng thuốc quá liều khiến hắn không thể chịu đựng được và chọn cách tự sát. tự rạch cổ tay mình bằng dao nhíp, kết liễu đời mình tại đó. Lẽ ra Yoshi nên chọn chạy trốn khỏi Jihoon vào thời điểm đó.

ai tỉnh táo lại mang theo kiêm tiêm mai thúy bên mình? Ai là một người tốt khi tạo hiện trường giả là tự sát

Yoshi đã ở đây được ba tháng, dần dần anh biết được con người thật của Jihoon và đúng như những gì anh ta nói không có đảm bảo rằng anh sẽ đối xử tốt với Yoshi.

bởi vì bây giờ anh ấy cảm thấy nơi này không khác mấy so với nơi cậu bị bắt cóc trước đây.

Điểm khác biệt ở đây là không có máu hay tiếng la hét của người bị tra tấn. đêm cũng không có mùi ôi thiu, cũng không sợ bị lôi đi bất cứ lúc nào để thỏa mãn bọn canh gác.

nhưng ở đây, Jihoon giống bọn chúng sử dụng cơ thể của mình để thỏa mãn bản thân. Yoshi thậm chí còn nhớ mình đã không bị đụ thường xuyên thế này khi anh bị bắt cóc ba tháng trước.

Yoshi nhớ chính xác tuần đầu tiên, thậm chí cả tháng đầu tiên, Jihoon vẫn ổn. luôn mỉm cười và khen ngợi bất cứ điều gì Yoshi làm, thậm chí còn khen ngợi những món ăn Yoshi nấu

nhưng bước sang tháng thứ hai, Jihoon bắt đầu thay đổi. anh ấy thể hiện khía cạnh nóng nảy của mình. Khi Yoshi đánh rơi đồ đạc và gây ra tiếng động nhỏ nhất, Jihoon sẽ mắng anh. Ngay cả khi gặp vấn đề cá nhân, anh cũng không ngần ngại trút giận lên Yoshi.

cho đến tháng thứ ba, Jihoon bắt đầu trở nên mất nhân tính. anh ấy thường về nhà muộn và say khướt. nhưng Yoshi chưa bao giờ nghĩ rằng Jihoon sẽ thỏa mãn dục vọng với anh vào đêm đó.

và bắt đầu từ đêm đó, Jihoon sẽ không ngần ngại đụ yoshi bất cứ khi nào anh ấy muốn. Bất kể tình trạng của Yoshi thế nào, ốm hay khỏe, thoải mái hay khó chịu, nếu muốn thì Yoshi cũng không đủ sức từ chối.

Cả tháng này, Yoshi phát ốm vì Jihoon

Tuy cơ thể anh không có vết thương nào, nhưng trái tim và sức khỏe tinh thần anh lại bị tổn thương nặng

Yoshi không thể đi lại bình thường mỗi ngày. Mặc dù anh vẫn phải làm tất cả các việc trong nhà nhưng Jihoon vẫn tuyệt đối không quan tâm

Giống như bây giờ, Yoshi tỉnh dậy trên giường bên cạnh là Jihoon vẫn đang ngủ ngon lành

Cơ thể anh đau nhức, đêm qua Jihoon trở về nhà trong tình trạng say khướt. Anh ta đối xử với Yoshi như một đồ chơi để thỏa mãn dục vọng của mình.

Khi say Jihoon rất thô lỗ, không thể nói chuyện nhẹ nhàng và cũng rất thô lỗ khi làm tình với yoshi.

Yoshi chậm rãi rời khỏi giường. chịu đựng cơn đau nhức tột độ ở thắt lưng. Nhặt từng bộ quần áo rồi uể oải bước vào phòng tắm. cố gắng không phát ra tiếng động làm Jihoon thức

sau đó anh bước ra ngoài. thỉnh thoảng dừng lại vì chân anh run rẩy đến mức không thể bước đi. Ba ngày liên tiếp bị Jihoon đêm nào cũng bị chơi , khiến cơ thể anh lúc này rất yếu. Nếu không có việc nhà Yoshi sẽ ngủ cả ngày

Yoshi đang loay hoay làm bánh mì nướng cho Jihoon. Làm xong anh thở phào nhẹ nhõm. ngồi gục đầu xuống bàn ăn. trước đây anh chưa bao giờ mệt mỏi như vậy.

Nửa giờ sau, Jihoon bước ra. tìm thấy Yoshi đang ngủ say trên bàn ăn. Anh đến gần Yoshi, nhìn vào đĩa bánh mì nướng trên bàn ăn chưa hề được chạm vào.

"Heh, Yoshi. Vào phòng đi, sao lại ngủ ở bàn ăn thế này?" Jihoon nói, vỗ nhẹ vào vai Yoshi

khiến Yoshi chợt giật mình tỉnh dậy

"Jihoon, cậu đi chưa? Đây, bữa sáng đây. Xin lỗi mình đã ngủ quên," Yoshi nói, với khuôn mặt lần này trông nhợt nhạt.

Jihoon nhìn chằm chằm vào Yoshi một lúc, sau đó anh cầm lấy tách trà Yoshi pha, nhấp một ngụm rồi đi về phía cửa, hai chân đi giày.

"Ăn gì thì ăn đi đừng bỏ bữa. Tám giờ tôi sẽ về. Nếu đói thì cứ ăn đi. Đừng đợi tôi làm gì"

"À, cũng không cần nấu bữa tối đâu. Lát nữa tôi sẽ ra ngoài ăn, nếu muốn ăn gì khác ngoài mấy món trong tủ lạnh thì cứ gọi nhé. Điện thoại để trong ngăn kéo phòng khách, tiền để ở ngăn thứ hai" Jihoon nhìn vào gương một lúc để rồi rời đi

"Trông nhà nhé. Tôi đi đây," anh nói thêm, xoa nhẹ mái tóc của Yoshi rồi rời đi để lại Yoshi thở dài khe khẽ. cố ngồi lại vào bàn ăn, ngơ ngác nhìn món bánh mì nướng anh làm trước đó.

Đúng là Yoshi không nên ở đây. trên thực tế, anh luôn có cơ hội tốt để trốn thoát khỏi đây, thậm chí anh còn có thể lấy đi những thứ có giá trị trong nhà Jihoon

Chẳng hạn như bây giờ. Đây chẳng phải là một cơ hội tuyệt vời sao? Yoshi có thể lấy tiền và rời khỏi đây mà Jihoon không hề hay biết.

nhưng trong thâm tâm Yoshi không muốn xa Jihoon. bởi vì Jihoon thực sự không tệ đến thế. Jihoon vẫn là Jihoon thái độ của anh vẫn như vậy, dù không nói nhưng Yoshi ít nhất cũng cảm thấy mình được quan tâm. Đó là lý do khiến Yoshi ở đây cho đến tận bây giờ

Bất chấp thái độ thô lỗ và vô nhân đạo, Jihoon vẫn có lòng trắc ẩn và quan tâm đến Yoshi, ít nhất là khi anh không xỉn

"Jihoon tốt. Anh ấy rất tốt với mày Yoshi" Yoshi lẩm bẩm với chính mình.

Đó là điều ít nhất Yoshi có thể làm để xoa dịu trái tim mình.

Chiều nay là lần thứ ba Yoshi cảm thấy buồn nôn. có điều gì đó kỳ lạ ở anh ấy.

Sau khi nôn bữa sáng trước đó, cơ thể anh cảm thấy rất mệt. nhiệt độ cơ thể rất nóng. đầu anh choáng váng đau như búa bổ.

Yoshi nhăn nhó khi bước ra khỏi phòng tắm, anh nằm trên chiếc giường mà anh đã dọn dẹp sau tàn dư của Jihoon tối qua.

"Chắc là bị sốt. Jihoon có nói thuốc hạ sốt để đâu không ta?" Yoshi bắt đầu nói lảm nhảm

Vừa muốn đứng dậy đi tìm hộp thuốc ngoài phòng, nhưng cơ thể không cho phép không còn đủ sức để bước đi nữa.

Vì thế, lần này Yoshi lựa chọn nghe theo cơ thể mình. nằm xuống giường và ngay lập tức nhắm mắt lại. cho cơ thể nghỉ ngơi sau khi tất cả việc nhà đã hoàn thành.

Trong khi đó, chiều hôm đó Jihoon có vẻ bận rộn trong tiết học. ừ, đang bận mơ mộng về một điều gì đó hoàn toàn không liên quan đến bài giảng

Jihoon quyết định cúp học hôm nay. Cả ngày anh chỉ ở trong quán bar, hôm nay đầu óc anh hoàn toàn không tập trung.

"Chậc chậc, sao mày lại nghĩ đến chuyện đó rồi?" Jihoon lẩm bẩm, vò vò mái tóc của mình, bực bội.

Thực ra tâm trí anh ấy tràn đầy yoshi. Anh nghĩ về việc tối qua mình đã làm gì khiến Yoshi khó lòng đi lại như vậy.

Jihoon không nhớ bất cứ điều gì mỗi đêm. Tất cả những gì anh nhớ là gần đây anh thức dậy trong phòng của Yoshi và cả 2 trong tình trạng khỏa thân

"Mình có làm việc đó với Yoshi khi say không nhỉ? Tại sao lại nhớ gì hết vậy nè?"

bởi vì nếu là thực sự Jihoon sẽ cảm thấy rất rất tội lỗi.

Nhân cơ hội này hay tỏ ra ham muốn với Yoshi khi còn rất tỉnh táo nhỉ, nhưng cũng không được, Jihoon cảm thấy rất có lỗi. đặc biệt là khi anh ấy cũng làm vậy khi bất tỉnh thì sao?

"Ôi ditme, sao Yoshi lại xinh đẹp thế nhỉ?"

Hình ảnh Yoshi và khuôn mặt xinh đẹp trông càng thêm kích thích khi rên rỉ tên Jihoon, hay khi Yoshi ngoan ngoãn mút lấy dương vật của Jihoon chỉ càng khiến Jihoon càng điên cuồng khi nghĩ về điều đó.

Jihoon đang tức giận. tức giận vì Yoshi chưa một lần cảm thấy tức giận hay nghĩ đến việc rời bỏ mình

Jihoon tức giận vì mỗi lần về nhà vẫn thấy Yoshi mỉm cười ngọt ngào chào đón mình, mặc dù Jihoon đã lớn tiếng chửi bới

Jihoon tức giận vì yoshi không từ chối khiến anh cảm thấy mình có toàn quyền và kiểm soát cơ thể cũng như cuộc sống của yoshi.

Jihoon khó chịu vì Yoshi cứ nuôi dưỡng cái tôi của anh bằng cách cam chịu và chấp nhận bất cứ điều gì Jihoon làm dù tốt hay xấu

Jihoon không phải là người xấu. nhưng Yoshi đã khiến anh thành ác quỷ.

Jihoon nằm ngửa trên ghế sofa. thở dài mệt mỏi. mặc dù cả tháng nay anh đã cố tình về nhà muộn để không gặp Yoshi, người luôn khơi dậy niềm đam mê trong Jihoon. anh cố tình tránh né Yoshi bằng cách đi sớm về khuya

nhưng nếu điều đó lại khiến Jihoon mỗi sáng thức dậy đều nằm trên giường của Yoshi và cả 2 đều trong tình trạng không mảnh vải che thân mỗi ngày đều làm tổn thương người mà anh yêu

Vì vậy, anh nhanh chóng thu dọn đồ đạc, định về nhà. chọn hỏi Jihoon mấy tháng nay đã làm gì Yoshi mỗi đêm mà sáng nào cũng khỏa thân thức dậy trên giường của Yoshi?

Đúng ít nhất thì Jihoon cũng nên xin lỗi chứ?

Sau khi từ bar trở về, Jihoon không tìm thấy Yoshi. Sáu giờ chiều, ngôi nhà có vẻ yên tĩnh không giống thường ngày.

"Yoshi?" Jihoon gọi, ngạc nhiên vì Yoshi không chào anh như thường lệ.

Khi bước vào, Jihoon không tìm thấy gì cả. Ngôi nhà đang trong tình trạng gọn gàng nhưng Yoshi lại không có ở đây.

Trong giây lát Jihoon hoảng sợ. nhưng một giây sau anh nghĩ có lẽ đây là lúc Yoshi sẽ chọn cách rời xa anh. Thời điểm Yoshi không thể chịu nổi và chọn cách bỏ chạy có lẽ đã đến.

Trong lòng Jihoon có một cảm giác không muốn nhưng đồng thời cũng nhẹ nhõm.

nhưng khi đưa tay mở cửa phòng Yoshi, Jihoon không hề phản ứng gì mà chỉ thở dài, như thể những gì anh nhìn thấy đúng với những gì anh mong đợi.

Jihoon có thể nhìn thấy khuôn mặt bình yên vẫn còn tái nhợt của Yoshi, nằm với tấm chăn che kín toàn thân.

Jihoon bước lại gần, thường thì anh không thấy Yoshi đang ngủ vào lúc này.

Ý định của anh chỉ là muốn vén những sợi tóc rơi trên mặt Yoshi nhưng thay vào đó tay anh lại cảm nhận được luồng khí nóng tỏa ra từ làn da trắng sữa.

Jihoon cau mày, lập tức đưa tay lên má và cổ Yoshi, kiểm tra nhiệt độ cơ thể của Yoshi, so sánh nhiệt độ của chính mình. Để có thể chắc chắn rằng Yoshi hiện đang bị sốt.

Yoshi rên rỉ một chút và cử động do có cảm giác khó chịu Jihoon quyết định rời khỏi đó. trầm ngâm nguyền rủa bản thân không chăm sóc tốt Yoshi khiến Yoshi đổ bệnh.

"Jihoon mày là đồ khốn, đồ chó đẻ. Sao mày có thể lợi dụng người khác để kiếm lợi cho bản thân vậy chứ?!" Jihoon tự mắng mình vì những gì đã xảy ra.

Sau đó anh di chuyển đến tủ lạnh và lấy ba lon bia trong đó.

Anh quay trở lại phòng khách và lập tức mở lon bia, uống một cách điên cuồng

Không lâu sau, Jihoon đã uống hết lon bia và mở lon thứ hai, sau đó vỗ vỗ vào ngực mình một cách thô bạo,

"Mày đã là người đã làm Yoshi phát bệnh luôn rồi này, sao mà mày khốn nạn thế hả Jihoon?" anh nói, tự làm tổn thương chính mình.

Jihoon lẩm bẩm một mình rồi tiếp tục uống đến lon cuối cùng.

mà không hề nhận ra, trời đã bắt đầu tối. Thời gian tiếp tục trôi qua và Jihoon bắt đầu hơi ngà ngà say

Nhưng anh vẫn nhận thức rõ ràng anh bắt đầu đứng dậy bước chậm về phía phòng của Yoshi

Anh nắm lấy tay nắm cửa, mở cửa chậm rãi, nhưng hóa ra âm thanh nhỏ vẫn đánh thức Yoshi, người có vẻ sốc tại chỗ nhưng không đứng dậy nhanh như thường lệ.

"Jihoon? Cậu về khi nào? Xin lỗi, mình ngủ quên, mình tưởng cậu về lúc 8 giờ." Yoshi nói nhỏ, nghe có vẻ thiếu vẫn còn mệt

nhưng Jihoon vẫn im lặng từ từ bước đến giường của Yoshi

Nhìn thấy Jihoon đang tiến lại gần mình Yoshi nghĩ rằng Jihoon đã say vì ngửi thấy mùi cồn

"j- jihoon à cậu say à?" Yoshi hỏi, nhìn Jihoon có chút lo lắng.

và Jihoon ngay lập tức nhào đến, chọn cách hoàn toàn phớt lờ câu hỏi của Yoshi.

rồi đột nhiên anh ta trèo lên người Yoshi, đè lên cơ thể vẫn chưa khoẻ hẳn. À, thậm chí còn không có dấu hiệu khoẻ

nhìn cách cư xử của Jihoon, Yoshi chỉ có thể yếu ớt nhìn Jihoon

"j- Jihoon.. làm sao tôi có thể nói cho cậu biết.."

"Cậu có thể bỏ qua mình lần này được không? thực sự không thể làm điều đó bây giờ. Cậu có nghe tôi nói không?" Yoshi tiếp tục, với vẻ mặt yếu ớt và sợ hãi,

"Đầu mình đau quá Jihoonie," Yoshi nói thêm lần nữa, hy vọng rằng Jihoon sẽ tỉnh táo và nghe thấy lời cầu xin của anh chỉ một lần này thôi.

nhưng không có gì. Như bị thôi miên bởi ánh mắt và trạng thái yếu ớt của Yoshi, Jihoon thậm chí còn chui vào chiếc chăn mà Yoshi đang đắp. Từ đó, Yoshi biết mình sẽ không thể thoát được nữa.

nên khi Jihoon hôn, Yoshi đã để anh hôn. thậm chí còn không còn chút sức lực nào để trả lời chứ đừng nói đến việc nổi loạn.

Yoshi rất biết ơn vì Jihoon đã không đánh anh, cảm thấy biết ơn Yoshi đã hôn đáp lại

Thế nên Yoshi chỉ để Jihoon hôn mình, thậm chí xuống đến cổ, Yoshi chỉ có thể rên rỉ cam chịu trước sức mạnh của Jihoon

Jihoon hoàn toàn tỉnh táo. Anh có thể cảm nhận rõ ràng sức nóng khi môi anh chạm vào bề mặt cơ thể Yoshi. nhưng vì Yoshi không chống trả từ chối chút nào nên chính Jihoon cũng phát điên.

Anh ta thậm chí còn vội vàng lột bỏ Yoshi và quần áo của chính mình. họ bây giờ hoàn toàn khỏa thân. và Jihoon thực sự bị sốc khi nhìn thấy rất nhiều dấu hôn được vẽ trên cơ thể trắng trẻo của Yoshi. nó trông vẫn còn mới và Jihoon hiện đang tự nguyền rủa chính mình.

"j- Jihoon làm ơn chậm lại đi, tôi xin anh đấy," Yoshi nói, hơi thở không đều chỉ mới dạo đầu một chút mà Yoshi đã cảm thấy rất mệt mỏi

Jihoon người dường như đã bị mù quáng bởi sương mù dục vọng, dang rộng đôi chân thon thả của Yoshi, nhấm thẳng vào cái lỗ thường thỏa mãn bởi anh

"a- assshh" Yoshi rên rỉ, siết chặt gối và ga trải giường, siết chặt bất cứ thứ gì anh có thể bám vào khi Jihoon đẩy vào. Yoshi cố gắng không hét lên, kìm nén cơn đau bên dưới.

và không biết hết nỗi đau của Yoshi, Jihoon đã tiến vào.

"A- ahh nggh.." Yoshi, dù có nhận ra hay không, cũng đã bắt đầu khóc khi Jihoon bắt đầu di chuyển.

Yoshi cảm nhận nỗi đau thành thật mà nói, lỗ này rất đau, có thể nó đã bị xước do Jihoon luôn chơi quá thô và quá lâu

Jihoon bắt đầu di chuyển ngày càng nhanh hơn. Bàn tay anh đang bận rộn vuốt ve cơ thể của Yoshi. xoa eo, đùa giỡn với hai hạt đậu đôi khi nghịch ngợm bộ phận nam tính đang đứng thẳng của Yoshi.

"mmh j- Jihoon chậm lại đi.. l- làm ơn- ahh j- jihoon.." yoshi cầu xin, vặn vẹo yếu ớt bên dưới Jihoon và bắt đầu cảm thấy choáng váng với những lần thúc nhưng Jihoon vẫn mải mê mặc kệ, anh không hề có chút thương hại nào dường như đã quên những gì anh nghĩ trước đó.

Yoshi ôm đầu, cố gắng kìm lại cơn choáng váng khi ở dưới đó Jihoon thực sự tăng tốc chuyển động, khiến cho từng cú thúc giống như một mũi kim đâm vào đầu Yoshi.

"j- jihoon- hh, j- Jihoon tôi muốn ra ngoài"

Nghe vậy, Jihoon càng điên cuồng hơn, anh đập sâu hơn khiến Yoshi run lên khi tuyến tiền liệt của anh bị một vật cùn bên trong cơ thể chạm vào.

Nhìn thấy phản ứng của cơ thể Yoshi, Jihoon biết mình đã tìm được điểm ngọt ngào. Vì thế hắn tiếp tục đâm thật sâu vào chỗ đó, khiến cơ thể vốn nhạy cảm của Yoshi khẽ run lên.

"Quá sâu, j- jihoon- ahh! quá sâu..." Yoshi nói với hai tay đặt lên vai Jihoon

Bên kia, Jihoon cúi xuống, muốn tóm lấy môi Yoshi lần nữa nhưng trong giây lát anh dừng lại khi nhìn thấy Yoshi đang quay mặt sang phải, lặng lẽ khóc bên dưới.

Jihoon dừng chuyển động của mình. cảm giác tội lỗi lại tràn ngập trong anh.

Tuy nhiên, Yoshi rất ngạc nhiên khi Jihoon không cử động nữa. mặc dù bên trong Yoshi bên trong đã chướng rất to, sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào.

"j- Jihoon tại sao cậu lại dừng lại? M- muốn tôi di chuyển à?" Yoshi lặng lẽ hỏi

nhưng hoàn toàn không có câu trả lời. Vì vậy, Yoshi đã dám tự mình di chuyển mặc dù anh phải chịu đựng sự run rẩy của chính cơ thể mình vì điều đó.

"nghh" Yoshi khẽ rên lên, và anh đã thành công trong năm nhịp cuối cùng, Jihoon phóng vào bên trong. khiến Yoshi lại rung lên, cảm nhận được hơi ấm lại lấp đầy lỗ huyệt của mình.

Jihoon cũng cười toe toét, thành thật mà nói, Yoshi rất rất quyến rũ. Vẻ mặt của anh ấy, tất cả những gì Yoshi làm trước đó thực sự khiến Jihoon cảm thấy tội lỗi, nhưng mặt khác lại rất rất hài lòng.

trong khi Yoshi đang thở hổn hển một lần nữa ôm lấy cái đầu choáng váng của mình rồi để mình nằm dưới Jihoon

Ngay khi Jihoon rút dương vật ra, Yoshi đột nhiên lại bắt đầu khóc trong khi vẫn ôm đầu.

"y- yoshi? tại sao, đau ở đâu à? Mình xin lỗi" Jihoon rõ ràng đang hoảng sợ.

"chóng mặt, Jihoon đau quá" Yoshi rên rỉ, cảm thấy đau đầu,

"Xin lỗi, Yoshi. B- bác sĩ, mình sẽ gọi bác sĩ trước, đợi một lát nhé?"

Ngay khi Jihoon chuẩn bị lấy điện thoại Yoshi đã nắm lấy tay anh ấy trước. lắc đầu từ chối.

"Không cần, không sao đâu, chỉ cần ngủ thôi," Yoshi lại nói, tiếng khóc đã bắt đầu lắng xuống.

"Vậy bạn ngủ đi nhé? Tôi sẽ dọn dẹp mọi thứ, tôi rất rất xin lỗi "

"Không, đừng. Ngày mai tôi sẽ dọn dẹp mọi thứ."

"Không, cậu ngủ đi. Bây giờ tôi sẽ dọn dẹp để cậu thấy thoải mái." Jihoon nói, sau đó mặc lại quần áo và đi ra khỏi phòng Yoshi.

bỏ lại Yoshi đang chửi rủa trong lòng.

Phải chi khi anh ta chỉ đụ cũng tốt như vậy, làm sao Yoshi có thể ghét Jihoon được?

Sau khi lau chùi cơ thể Yoshi và mặc áo Jihoon bế cơ thể yếu ớt của Yoshi về phòng Jihoon

Jihoon đặt tay lên trán Yoshi để kiểm tra nhiệt độ, dán miếng hạ sốt, cho Yoshi uống thuốc,..

"Tôi sẽ ngủ trên ghế sofa, đây là giường của bạn," Yoshi lặng lẽ nói.

"Tôi đã nói điều đó bốn lần rồi Yoshi. Cậu hãy ở lại đây cho đến khi tôi dọn xong" Jihoon lại đáp, điều mà Yoshi không thể phủ nhận được nữa, nếu đó là quyết định của Jihoon

"Yoshi, em có phiền nếu anh ôm em không?" Jihoon hỏi, khiến Yoshi dừng lại một lúc,

" không nhưng-"

Yoshi chưa kịp nói hết câu thì Jihoon đã áp sát vào người Yoshi

"Nhưng tốt hơn hết là đừng làm vậy, cậu sẽ bị sốt đấy," Yoshi lại tiếp tục.

Jihoon mỉm cười rồi chậm rãi lắc đầu, "Tôi không quan tâm," anh trả lời, vì lý do nào đó mà Yoshi nghe thấy giọng điệu như một đứa trẻ.

Vì thế Yoshi quyết định không tranh cãi. Hơn nữa, cái ôm của Jihoon thật ấm áp, khiến cơ thể đau nhức của anh cảm thấy dễ chịu khi ở đó.

"Yoshi" Jihoon gọi phá vỡ sự im lặng,

"Vâng" Yoshi trả lời, tỏ ý rằng anh vẫn chưa ngủ.

"Có phải tôi luôn làm vậy mỗi khi say rượu không?" Jihoon hỏi thẳng vào vấn đề

Yoshi im lặng một lúc, trước khi lắc đầu, "Thường thì... mmm, dữ dội hơn?"

khiến Jihoon cau mày bối rối, "dữ dội?" anh hỏi lại và nhận được cái gật đầu đồng tình của Yoshi,

"Jihoon không nghe lời tôi, tôi không nghe lời thì Jihoon đánh tôi, tôi van xin cũng không chịu dừng, tốt nhất là dừng lại khi anh ngủ quên hoặc nôn mửa rồi mới thả tôi ra."

Nghe vậy, Jihoon nhăn mặt, tại sao lúc say lại có thể tàn bạo như vậy?

Jihoon rùng mình kinh hãi, rồi ôm chặt Yoshi

"Tôi xin lỗi," Jihoon đầy hối hận. khiến đến lượt Yoshi cười khúc khích,

"Anh đã nói xin lỗi mười lần rồi, lần này là mười một lần!" Yoshi mắng, có vẻ như anh không thích nghe Jihoon xin lỗi mình.

Jihoon cười nhẹ, nhưng rồi lại thở dài, "anh sẽ xin lỗi đến khi em tha thứ

"Anh xin lỗi vì đã làm người xấu. Em nói anh đã cứu mạng em, nhưng có vẻ như anh cũng trở thành một phần nỗi đau khác của em"

"Xin lỗi vì đã không thể đối xử tốt với em."

"Nhìn em luôn vâng lời anh và không bao giờ tranh cãi với anh một chút nào, điều đó khiến anh như phát điên. Anh cảm thấy như mình hoàn toàn kiểm soát được em vậy,"

Jihoon sau đó nắm lấy tay phải của Yoshi, hôn nhẹ nhàng vào mu bàn tay

"Anh không muốn tiếp tục như vậy nữa, Ochi, anh không muốn làm tổn thương em nữa đâu,"

"Vì vậy, từ giờ trở đi, hãy làm việc cùng nhau,"

"Hợp tác thế nào?" Yoshi bối rối.

"Em phải từ chối anh khi em không muốn. Dù thế nào đi nữa. Nếu em không muốn đó không phải lỗi của em thì em. Đừng im lặng nó chỉ làm anh càng điên hơn chi"

"Đặc biệt là liên quan đến cơ thể của em. Nếu em không muốn thì hãy từ chối anh. Em luôn có thể làm bất cứ điều gì để ngăn cản anh, anh không muốn làm người xấu với em nữa đâu"

"Và một điều nữa, liệu anh có thể cải thiện bản thân và thích em được không?" Jihoon nói, người nhận được cái nhìn ngạc nhiên từ Yoshi bên cạnh.

"Anh không phải là người cứu mạng em nữa, mà là anh là người yêu em"

"Em có quyền từ chối nếu em không thích anh"

Yoshi hoàn toàn không nói nên lời. Chưa bao giờ anh nghĩ mình có thể trải qua khoảnh khắc như thế này trong đời.

Anh cố nhìn sâu vào đôi mắt đen của Jihoon cố tìm kiếm một chút dối trá nhưng nhìn vào mắt Jihoon anh chỉ nhìn thấy sự nghiêm túc trong đó. Yoshi không tìm thấy gì ngoài sự chân thành.

Jihoon nghiêm túc với những gì anh ấy nói.

"Vậy, em có đồng ý không?" Jihoon hỏi lại với vẻ thiếu kiên nhẫn.

"Anh... muốn thử thích em không?" Yoshi hỏi, để chắc chắn rằng,

Jihoon gật đầu.

"Lúc nãy ở trường anh đã suy nghĩ rất nhiều, tại sao sáng nay thấy em xanh xao lại phát ốm. Vậy tại sao mỗi lần ra khỏi nhà anh lại luôn sợ không gặp lại em, chắc là vì anh đã yêu em rồi. Ochi"

"Gọi lại lần nữa,"

Câu nói của Yoshi khiến Jihoon bối rối

"gọi..?"

"Gọi Ochi, Ochi như thế, em thích được gọi như vậy,"

"Ochi, ochi? dễ thương hả? hợp với em đấy, ochi ochi ochi" anh nói, trong khi nhẹ nhàng nhéo má Yoshi

"Cảm ơn, cảm ơn Jihoon đã cứu lấy cuộc đời em"

và Jihoon, người vẫn đang mỉm cười hạnh phúc, gật đầu, "Anh yêu em, ochi"

"Em cũng yêu anh hoonie"



















_end_
Cre: @binbinns

Truyện gốc nhân vật chính là junkyu mình xin phép được đổi thành jihoon nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro