Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Với vẻ mặt lạnh lùng, tôi xoay nhẹ quả cầu nhỏ trên tay trái.

"Người chơi Kim Su Hyun."

10 năm. Sau khoảng thời gian dài đó, tôi thực hiện được những gì tôi khao khát, những gì tôi mơ ước. Nhưng, nỗi đau không biến mất. Tôi vẫn bị ám ảnh và day dứt bởi cảm giác mất mát và lạnh lẽo trong tim.

“Người chơi Kim Su Hyun. Tôi hỏi lại được không?"

Giọng nói nhỏ nhẹ, nhưng thánh thót như chuông đồng, vang vào tai tôi. Giọng nói kéo tôi khỏi dòng suy nghĩ, tôi dần dần ngẩng đầu lên.

Nơi tôi đứng là nơi bắt đầu của mọi thứ,  ‘Phòng Triệu hồi.’ Ở trung tâm của căn phòng là một bàn thờ hình chữ nhật, và trên đỉnh bàn thờ, những chiếc cánh trong mờ đung đưa ánh sáng trắng. Tràn ngập cảm giác trống rỗng, tôi tập trung ánh mắt nhìn vào ‘Thiên thần’ đang lơ lửng trên cao.

“Người chơi Kim Su Hyun, tôi hỏi lại một lần nữa. Anh thực sự muốn quay ngược thời gian của Hall Plain ư? "

"Đúng."

Chậm rãi gật đầu, tôi nhìn chằm chằm vào thiên thần trước mặt. Vẻ ngoài của cô ấy được ca tụng là đỉnh cao của sắc đẹp, làn da không tì vết và mịn màng, thân hình kiều diễm và bộ trang phục kiêu sa . Tất cả những điều này hiện lên trong mắt tôi.

Nhưng không có ham muốn nào trỗi dậy trong tôi. Vẻ đẹp của Thiên thần, hay ánh mắt yêu thương của cô ấy, cũng không thể lay động trái tim tôi Kể từ ‘ngày đó’, tôi đã mất hết cảm xúc.

“Tôi không thể đồng ý với điều này. Mọi Thiên thần kể cả tôi, đều không thể hiểu được suy nghĩ của cậu ”.

“Không, cô đừng làm chuyện sai lầm. Tôi chưa bao giờ mong đợi sự thông cảm, Seraph ạ. ”

Tai tôi cũng choáng váng vì giọng nói lạnh lẽo của chính mình. Thiên thần Seraph, hôm nay giọng cô ấy hơi run. Cô ấy chưa bao giờ phản đối tôi. Những gì tôi yêu cầu, thực sự khó vậy sao?

Cô ấy hơi gật đầu, rồi ngay lập tức khôi phục lại vẻ mặt vô cảm. Cô ấy bắt đầu khuyên nhủ tôi bằng một giọng nói dịu dàng, nhưng nhã nhặn.

“Người chơi Kim Su Hyun, anh đã hoàn thành tất cả các nhiệm vụ của Hall Plain và trở thành người chơi đầu tiên vươn tới đỉnh cao của thế giới này.”

"Vì thế..."

"Phải, cậu đã nhận được Zero Code. Quyền năng của nó cho phép cậu đạt được bất cứ điều gì cậu muốn. "

“Seraph. Đừng thảo luận nữa "

“Trở về Trái đất? Có thể chấp nhận được. Cậu có thể trở lại Trái đất mà vẫn giữ lại tất cả khả năng của mình. Ở lại Hall Plain? Cũng có thể chấp nhận được. Với Zero Code, cậu có thể trở thành người thống trị trên toàn lục địa, không, cậu có thể trở thành một tồn tại vĩ đại hơn cả một vị Hoàng đế. ”

Cô ấy có vẻ như không chịu dừng lại. Thở dài một tiếng, tôi đặt tay phải lên gần hông. Tay tôi đặt lên chuôi kiếm quen thuộc.

“Haizz, 10 năm nghe những lời đường mật của đám Thiên thần nhà cô là đủ rồi. Tôi đã quá mệt mỏi . Seraph, tôi không muốn nói nữa. Cho dù cô dùng lời lẽ gì để lôi kéo tôi, tôi sẽ không đổi ý đâu ”.

Nắm chặt chuôi kiếm, tôi đánh thức ma lực của mình. Như thể đọc được nguồn năng lượng đang trỗi dậy từ cơ thể tôi, Seraph mím chặt môi ngay lập tức. Nhưng điều đó chỉ diễn ra một giây. Khuôn mặt của cô ấy khắc sâu sự lo lắng. Có vẻ như cô ấy vẫn chưa từ bỏ việc thuyết phục đường lối hành động của tôi.

“Zero Code đã nằm trong tay Người chơi Kim Su Hyun. Chúng tôi cũng không có thẩm quyền để chạm vào nó. Vì vậy, thật đáng tiếc. Sử dụng vật phẩm chứa đựng sức mạnh toàn năng như vậy để quay ngược thời gian là một điều lãng phí. "

“…….”

“Tôi sẽ xác nhận lần cuối cùng. Người chơi Kim Su Hyun, cậu có thực sự muốn lặp lại 10 năm dằn vặt ư? ”

Cuối cùng thì giọng của Seraph gần giống với tiếng van xin buồn bã. Đột nhiên, tiếng cười vô cớ nổ ra từ tôi. Đúng như mô tả, là một tiếng cười không lý do.

Tôi im lặng cười một lúc lâu.

*****

Đây không phải là Trái đất. Điều này hoàn toàn khác với những ngày đơn giản mà mọi người được ban tặng, ‘Hall Plain’, một thế giới khác, nơi có điều gì đó xảy ra bên ngoài giới hạn của một thói quen bình thường.

Tôi nhẹ nhàng nhắm mắt lại và hồi tưởng lại từng thứ từng trải qua.

Lần đầu tiên tôi đến Hall Plain là 10 năm trước, khi tôi 23 tuổi với cả tương lai phía trước. Những kỷ niệm cuối cùng mà tôi nhớ được, là tôi đang hạnh phúc trở về nhà sau 2 năm thực hiện nghĩa vụ quân sự.

Sau khi xuất ngũ và trở về nhà, tôi đã ngủ quên trên tàu. Khi tôi đến, tôi đã được triệu hồi đến chính ‘Phòng Triệu hồi’ này. Thế rồi, một Thiên thần chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng đang ở trước mặt tôi, với đôi cánh nhẹ nhàng đung đưa.

Một tình huống mà tôi không biết, cũng không thể làm bất cứ điều gì.

Đây không phải là giấc mơ hay trí tưởng tượng. Khi tôi nhận ra thực tế này, tôi đã cầu xin Thiên thần cho tôi trở về nhà. Nhưng tôi đã được chuyển đến nơi tiếp theo được gọi là 'Nghi thức Kiểm tra', một nơi xác định giá trị của tôi.  Ở nơi đó, tôi đối mặt với những con quái vật,  bị truy đuổi và buộc phải hoàn thành bài kiểm tra trái với ý muốn của mình.

Thời gian thử nghiệm kéo dài 7 ngày, là một chiến trường thực sựu. Chìm đắm vào vô số tình huống đe dọa đến tính mạng, tôi đã may mắn sống sót trong một tuần. Thế rồi tôi giành được quyền ‘Người chơi ' để bước vào thế giới của ‘Hall Plain.’

Nhưng mọi chuyện chưa kết thúc ở đó. Khởi đầu thực sự, giờ mới xuất hiện. Nếu như Nghi thức Kiểm tra chỉ là một trận chiến sinh tử thì Hall Plain là địa ngục đích thực, nơi chỉ có cái chết chờ đợi.

Cuộc sống của tôi ở Hall Plain đã bắt đầu như thế đó.

Tôi muốn sống. Bởi vì tôi muốn sống, tôi đã thích nghi với thế giới dị thường có tên là ‘Hall Plain'. Tôi đặt tất cả hy vọng vào lời cam đoan của các Thiên thần. Rằng tôi có thể trở lại Trái đất sau khi tôi hoàn thành nhiệm vụ. Thế là tôi đã nỗ lực trong tuyệt vọng.

Vâng, tôi chỉ muốn sống và trở về. Với tất cả những người thân yêu của tôi....

“Người chơi Kim Su Hyun. Cậu đang suy nghĩ sâu sắc về điều gì? Hay là cậu...”

Khi hai chữ ‘người thân yêu’ xuất hiện, một cảm xúc dâng trào. Tôi lắc đầu dữ dội. Giờ không phải là lúc để mắc kẹt trong hồi tưởng của quá khứ".

“À, tôi chỉ đang nghĩ về một vài chuyện cũ. Nhân tiện, khi nhắc lại 10 năm địa ngục…. Cô  dùng những lời lẽ như vậy, ít nhất cô cũng có chút lương tâm? ”

“…….”

"Đúng. Nhờ các đồng loại của cô, tôi đã phải trải qua nỗi thống khổ đầy bất công. Suốt 10 năm liền. ”

"Người chơi Kim Su Hyun."

Đôi mắt của Seraph đang quan sát kỹ lưỡng. Như thể cô ấy đang cố gắng đọc được trạng thái tâm trí của tôi. Ngay khi tôi cố gắng bảo cô ấy từ bỏ, đôi môi xinh đẹp của cô ấy mở ra và một giọng nói êm ái cất lên.

“Có lẽ, nếu Người chơi Kim Su Hyun đang nghĩ về Người chơi Han So Yung …… Tôi tin rằng tôi hiểu cậu muốn gì. Người chơi Kim Su Hyun. Tôi có một đề xuất.... Với lượng GP mà cậu đang sở hữu, cậu có thể ước vài thứ. Cậu không cần phải cố chấp về việc sử dụng Zero Code để trở về quá khứ… .. ”

"Tôi không muốn thừa nhận điều đó, nhưng tên khốn ấy nói đúng."

Tôi biết cô ta sẽ nói những lời đó. Ngay cả trước khi Seraph nói hết câu, tôi ngắt lời cô ta và rút kiếm ra khỏi vỏ.

XOẸT!

UỲNH!

Kiếm khí xé nát không gian và làm rung chuyển căn phòng. Nhưng chỉ có thế mà thôi.

Làn sóng kiếm khí tan biến không chút dấu vết khi chạm vào kết giới trắng tinh mà cô ta tạo ra.

“Người chơi Kim Su Hyun… .. Tôi hiểu tình cảm của cậu, nhưng điều đó là vô nghĩa. Tôi tin rằng chính cậu cũng đã nhận ra điều này ”.

Tôi biết chứ. Người chơi không thể làm hại các Thiên thần. Nhưng mà, lý do tôi rút kiếm là để khẳng định lại một cách kịch liệt rằng tôi quyết tâm thực hiện hành động này.

“Astaroth cũng nói với tôi như vậy, vào lúc hắn chết. Rốt cuộc, các người cũng như nhau mà thôi. ”

“Cậu tin vào những lời của một ác quỷ? Ngay cả cậu cũng tin một ác quỷ ư? ”

“Không phải là sự thật sao? Điều đó không được phép, điều này không được phép. Hừ, cùng một lò với nhau cả.”.

“Tạm dừng, xin đừng tranh cãi nữa. ”

"Tại sao? Nếu Zero Code thực sự quyền năng, tại sao yêu cầu của tôi lại bị từ chối? Đừng nghĩ tôi là thằng ngu như mười năm trước!"

"Su Hyun! Cậu..."

UỲNH!

“Im đi, tôi không muốn nghe. Và hãy gọi tôi là Người chơi, như mọi khi".

Một lần nữa, kiếm khí bay vào cô và biến mất. Như thể cô ấy không thể tin được hành động của tôi, cô ấy nhìn tôi chằm chằm với đôi mắt u sầu. Bất chấp việc tôi chĩa thanh kiếm sáng chói vào cô ấy, cô ấy chỉ đứng im.. Khi tôi bơm ma lực vào kiếm, những mầm nhỏ của ngọn lửa xanh thẳm bắt đầu bay lên. Nhìn chằm chằm vào mũi kiếm, Seraph cắn môi.

“Tôi sẽ cảnh báo cậu lần cuối cùng. Bỏ thanh kiếm của cậu xuống ngay lập tức. Dù cậu có cố gắng đến mấy, cậu vẫn chỉ là một con người. Tôi nhắc lại, cậu không thể giết được một thực thể vũ trụ".

"Có thật không? Hay là chúng ta thử một chút? Tôi sẽ dùng Zero Code để xóa bỏ giới hạn đó, và xử lý đồng loại của cô. ”

“Vô ích. Muốn kích hoạt Zero Code, cậu phải nhận được sự cho phép của các Thiên thần. Hãy từ bỏ ước mơ vô ích ấy đi ”.

"Thực sự không còn cách nào khác ư? ”

“Su… .. Người chơi Kim Su Hyun. Làm ơn …… Đây là một nỗ lực vô nghĩa. Tuy nhiên….."

Seraph dường như còn nhiều điều muốn nói, nhưng môi cô ấy khựng lại. Như thể cô ấy cảm nhận được cơn thịnh nộ lạnh lùng bùng lên từ thanh kiếm và cảm xúc tha thiết của tôi. Thế là, cô ấy ngậm chặt miệng.

“…….”

“…….”

Trong giây lát, sự im lặng nặng nề bao trùm giữa Seraph và tôi.

Tôi cố kìm nén cơn kích động đang sôi sục của mình và thả thanh kiếm xuống. Với ánh mắt quyến đoán tôi nhấc Zero Code trên tay trái lên cao. Một ánh sáng mờ ảo đang ấp ủ bên trong quả cầu cẩm thạch nhỏ bé, đầy quyến rũ này.

“Seraph. Tôi không muốn tranh cãi về điều này nữa. Nếu cô thực sự hiểu trái tim tôi, và cô thực sự quan tâm đến tôi. Tôi giao phó mọi việc cho cô ”.

Ngay khi tôi nói đến từ ‘giao phó’, mắt Seraph bỗng mở to. Tôi đưa bàn tay đang cầm vật phẩm Zero Code, hướng về phía cô ấy. Bây giờ, tôi đã hoàn toàn chắc chắn về quyết định của mình.

“Tôi nhắc lại. Tôi muốn quay lại 10 năm trước. Thời điểm khi tôi mới vào đây". ”

Như thể nó đọc được quyết tâm chân thành của tôi, vào lúc đó, ánh sáng mờ ảo tỏa ra từ quả cầu Zero Code bỗng bùng lên một vầng sáng chói lòa. Tôi mở bàn tay đang nắm chặt lấy Zero Code. Quả cầu sáng chói nhẹ nhàng bay lơ lửng, nó vẽ một hình parabol rất mảnh khi bay về phía Seraph. Cô nhận quả cầu với vẻ mặt trống rỗng.

Ánh mắt trống rỗng của Seraph bắt gặp ánh mắt của tôi. Chúng tôi cứ nhìn nhau rất lâu. Thế rồi, đôi môi của cô, chậm chạp mở ra.

"Nếu đó là điều cậu thực sự mong ước."

“…….”

"Tôi sẽ tôn trọng mong muốn của cậu."

"Seraph."

Khi Seraph ngây người nhìn tôi, cô ấy lại lên tiếng bằng khuôn mặt vô hồn.

“Xin đừng hiểu sai những gì tôi sắp nói. Như tôi đã nói trước, Người chơi Kim Su Hyun, cậu đang sở hữu lượng điểm GP khổng lồ. Để nó biến mất như thế này thì thật đáng tiếc.”.

Tôi khịt mũi và lắc đầu khi nghe thấy những lời của Seraph. Tôi định quay lại quá khứ, vậy điểm GP của hiện tại còn có ý nghĩa gì nữa? Nhưng có vẻ như Seraph đã có một ý tưởng khác, cô ấy điều khiển đôi tay của mình nhanh đến mức không thể nhìn thấy bằng mắt thường.

“Không thể tin được, sự quyết tâm của cậu đã lay động Zero Code. Bản thân nó đã chấp nhận nguyện vọng của cậu. Với tư cách là người Hỗ trợ của cậu, Tôi sẽ giải quyết các vấn đề cụ thể theo quyết định của mình. Nhưng mà... Người chơi Kim Su Hyun sẽ không thấy mẩu tin báo hệ thống nào đâu. Tôi sẽ sớm gặp lại cậu ngay khi công việc hoàn thành. "

Sau khi công việc hoàn thành? Hẹn gặp tôi sớm?

Tôi định hỏi cô ta về ý nghĩa của những lời khó hiểu đó.  Nhưng ngay lúc tôi định mở miệng, Phòng Triệu hồi tràn ngập một giọng nói thánh thót mà tôi chưa từng nghe thấy.

“Đã nhận được yêu cầu của người dùng Kim Su Hyun. 27%, 58%, 77% 100%. Đang tải…. Tán thành. Chấp thuận quyền truy cập. Ngay bây giờ Zero Code sẽ bắt đầu hoạt động. Hãy sẵn sàng. ”

Grrrr. Krrggrrrrrr.

Không biết từ đâu, một âm thanh tương tự như máy móc rỉ sét đang di chuyển, bỗng vang lên. Đồng thời, vật phẩm Zero Code tan vào vòng tay của Seraph, tỏa sáng chói lòa trong không khí.

Paah!

Ánh sáng chói đến mức tôi cay cả cay mắt. Tiếng máy móc rỉ sét vang khắp phòng. Một cảm giác bí ẩn và kỳ lạ lan tỏa khắp cơ thể tôi. Cảm giác không gian bị xoắn lại, và cảm giác có những thứ gì đó bay ngang qua. Giống như lúc Đại hoàng tử của Địa ngục xuất hiện trong trận chiến ở Atlanta, khiến cả thế giới bị bóp méo.

Thời gian trôi qua, ánh sáng chói lọi đã bao phủ hoàn toàn Seraph khiến tôi không còn thấy bóng dáng của cô ấy nữa. Không lâu sau, tôi nhắm mắt lại, chờ đợi điều gì sẽ xảy ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#memorize