Đoản ( 1 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Anh
- Sao vậy ?
Trì Hạng nhìn cô gái trước mặt khẽ nhíu mày hỏi, vì chuyến công tác trở về hiện tại khiến anh vô cùng mệt mỏi, chỉ muốn lập tức nghỉ ngơi thật tốt
- Anh xem tin nhắn của em chưa ?
- Anh chưa xem....
Nghe được câu trả lời trên mặt Ân Nhã thoáng hiện một tầng hơi nước nhưng nhanh chóng  bị cô che giấu , nhìn Trì Hạng đang ung dung uống trà cô không chịu nổi nữa liền hét lớn rồi tông cửa chạy đi mất
- Trì Hạng anh là đồ bạc bẽo
Anh hốt hoảng định đuổi theo thì tiếng chuông điện thoại vang lên, đầu dây bên kia là một dãy số xa lạ
- Chào anh .... Anh có phải bạn trai của cô Lục Ân Nhã hay không ?
- Đúng..... Là tôi
- Xin chia buồn với anh , cô Nhã bị tai nạn xe đã mất cách đây 2 tiếng trước chúng tôi đã cố gắng liên lạc với anh nhưng không được ....
Trì Hạng ngây ngốc đánh rơi điện thoại , liên tục lắc đầu lẩm bẩm " không có khả năng " bất chợt anh sực nhớ đến đoạn tin nhắn cô gửi, vội vàng mở mục tin nhắn đã nhận....
" Hạng .... Em định khi về sẽ nói cho anh biết một bí mật nhưng là em không thể nữa rồi, hiện tại anh nhận được tin nhắn này thì có lẽ em cũng sắp không trụ nổi nữa .... Em xin lỗi.... Em có lỗi với anh có lỗi với bảo bảo của chúng ta, em đành ích kỷ đưa Bảo bảo đi cùng mình.... Mong anh hãy sống tốt _ Em Yêu Anh _ "
Trì Hạng ngã quỵ xuống đất nước mắt tuôn trào không ngừng... Ngoài trời mưa tuôn xối xả như khóc than cùng lòng người
~~~~~~~~~~ Hết ~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro