Thân phận thực sự.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuyện mờ ám xảy ra đêm hôm ấy bị Perth dùng lý do “bị sốt” để phủi sạch hoàn toàn, anh tin rằng chỉ khi đầu óc mình không tỉnh táo mới có thể làm điều đó với một con mèo trong lốt người. Thế nhưng Saint lại không suy nghĩ phức tạp như vậy, hay phải nói rằng nó rất thành thật với bản thân. Saint thích hành động này và muốn chơi thường xuyên với Perth.

Bởi vậy mà mấy hôm nay Perth vô cùng đau đầu, Saint cứ thỉnh thoảng lại sà vào bá cổ cắn môi anh, mà anh thì không thể coi đây đơn giản chỉ là trò đùa như con mèo ngốc nghếch kia được.

Đấy là hôn, một nụ hôn của loài người đó Saint!

Nó không phải để đùa, nó là để biểu thị tình cảm hay mối quan hệ giữa hai người, và anh em họ đương nhiên sẽ không làm thế, chủ nhân và thú cưng lại càng không làm vậy!!!

Perth mở cửa về nhà, Saint lập tức nhảy ra, ôm cổ anh, hôn chóc một cái lên môi anh, đôi mắt híp lại cười gian như vừa ăn vụng được cá.

Perth hôn trán chúc ngủ ngon, Saint lập tức chu môi hôn lại, mà có phải chỉ hôn trán như anh đâu.

Perth cùng Saint ngồi xem TV, đến cảnh hai diễn viên chính hôn nhau, Perth chột dạ định chuồn, ai dè Saint đã nhanh chân hơn, chồm qua đè anh xuống, cắn cắn gặm gặm.

_ Saint, không được làm vậy nữa! – Perth đẩy Saint ra, nghiêm mặt nói.
_ Tại sao? – Con mèo mở to mắt hỏi.
_ Vì… nó không hay. – Perth thật khổ tâm trả lời.

_ Meo, nhưng em thấy hay… – Saint lại rất là vô tư, nói xong liền tiếp tục cúi xuống, đôi môi táo bạo tìm đến môi anh.

Perth nghĩ hẳn là mình có thể đẩy Saint ra, sau đó lạnh lùng nêu rõ nguyên nhân vì sao hai người không nên vậy nữa, rồi cấm Saint không được làm thế, nếu vi phạm sẽ bị phạt… Tóm lại là Perth đã nghĩ qua một lượt những điều mình nên làm trong trường hợp này, nhưng cuối cùng anh lại chẳng thực hiện cái nào cả.

Vì sao lại thế? Lý do “bị sốt” không còn dùng được nữa rồi. Perth vừa đè lên Saint đáp trả nụ hôn vừa suy nghĩ.
Việc này đã khiến Perth trằn trọc rất nhiều, nếu không có một chuyện khác xảy ra làm anh phải chú ý hơn.

Đó là sự xuất hiện của một người.
Chuyện bắt đầu từ chiều ngày hôm ấy, khi Saint ra ngoài mua bim bim ăn. Vì buổi tối hôm Perth bị ốm nó đã có thể một mình ra ngoài mua cháo nên từ đó trở đi thỉnh thoảng Saint vẫn tự ra ngoài mua đồ. Thực ra cũng chẳng có rắc rối gì, chỉ là trên đường về nhà đột nhiên Saint đụng phải một người

_ A, xin lỗi… – Saint rất ngoan, lập tức cúi đầu xin lỗi.

_ Không sao… – Người kia vội xua tay, rồi đột nhiên giật mình, trợn tròn mắt kêu lên – Saint… Saint??!!!

_ Meow~

Saint thấy có người gọi tên mình liền vui vẻ mỉm cười, nó ngẩng đầu lên nhìn người kia đang há hốc mồm trừng mình một lúc, cảm thấy cả hai không còn gì để nói nữa thì thản nhiên xoay người đi.

Mà người kia phải mất một lúc mới khôi phục lại tinh thần, khi ấy Saint đã đi được một đoạn rồi, chỉ còn cái bóng thấp thoáng phía xa, cậu ta vội vàng đuổi theo, theo lên đến tận nhà Perth luôn.

Ding dong!

Saint vừa đóng cửa thì có tiếng chuông, nó dòm qua lỗ nhỏ trên cánh cửa hỏi.

_ Ai đấy?

_ Saint! – Người kia gấp gáp nói – Là tôi đây, Earth đây!

_ Meo… – Earth thì sao?! Saint nghiêng đầu suy nghĩ, sau đấy nhún vai xoay người đi.

Ding dong!

Lại một hồi chuông nữa vang lên, Saint lại ngó mắt qua hỏi.

_  Ai đấy?

_ Saint! – Earth dường như đã phát hỏa – Cậu không nhớ tôi hả? Mau mở cửa cho tôi, hay là…

Earth như nhớ ra cái gì đó, khuôn mặt thoáng chốc tái mét.

_ Hay cậu chính là con mèo kia???

_ Meo, mình đúng là mèo. – Saint cảm thấy vui khi có người nhận ra mình là mèo, liền híp mắt cười đáp lại. Thế nhưng cửa thì vẫn không thể mở được. Perth đã dặn nó rất kỹ là không được mở cửa cho người lạ vào nhà, Saint sẽ không quên đâu.

Sau khi thấy Saint lần nữa xoay người đi vào, Earth mất hết bình tĩnh, không bấm chuông nữa mà trực tiếp đập cửa.

RẦM RẦM RẦM!!!

_ Mau mở cửa ra, chúng ta cần phải nói chuyện! Mở! Mở! Mở!!!

Saint bị sự hung dữ ấy dọa cho phát hoảng, vội vã lôi cái điện thoại di động nhỏ xinh có đúng một số của mình ra. Đây là Perth chuẩn bị cho nó, phòng khi ở nhà có chuyện thì Saint có thể gọi điện cầu cứu anh. Saint nhớ lại những gì Perth đã dạy, đưa ngón tay chọc chọc vào bàn phím điện thoại, rồi áp vào tai chờ đợi.

_ Alo, Saint? – Bên kia rất nhanh đã bắt máy.

_ Meo meo Perth! – Saint lập tức hô lên – Có người xấu!!!

_ Làm sao cơ? – Perth vội hỏi lại.

_ Người xấu đang đập cửa muốn xông vào nhà. – Saint vừa nói xong bên ngoài lại vang lên một loạt tiếng “rầm rầm” nữa, khiến cho con mèo nhát gan hoảng sợ đến phát khóc – Ngao ngao ngao~~~

_ Được rồi được rồi. – Saint làm Perth khẩn trương theo – Anh sẽ về ngay, em mau tìm chỗ nào an toàn trốn đi. Về cơ bản thì cửa nhà anh sẽ không dễ dàng bị phá đâu, nhưng tốt nhất là vẫn nên khuyên Saint trốn đi, một là để đề phòng bất trắc, hai là để con mèo này bớt sợ.

Nghe lời Perth, Saint vừa cúp máy đã nhanh chóng ôm gói bim bim chui tọt vào tủ quần áo, vừa lo sợ nhìn quanh vừa chầm chậm bóc bim bim ăn.

Lúc Perth trở về, thực sự thấy có một người đang ngồi tựa lưng vào cửa nhà mình, gương mặt đăm chiêu suy nghĩ, thỉnh thoảng còn tức giận vò đầu bứt tai. Perth tiến lên vài bước, đứng trước mặt cậu ta.

_ Xin hỏi, anh ngồi trước nhà tôi có chuyện gì không?

_ A! –Earth giật mình đứng dậy – Nhà anh?

_ Đúng thế. – Perth khoanh tay trước ngực nhìn Earth.

_ Vậy người trong nhà này… – Đôi mày của Earth nhíu càng sâu – Saint… là gì của anh?

_ Đó là em họ tôi. – Perth không chút do dự đưa ra câu trả lời quen thuộc, trong lòng bắt đầu tự hỏi không biết con mèo kia đã gây rắc rối gì mà để người ta tìm đến cửa thế này

_ Em họ? Anh chắc chứ? – Earth cười khẩy – Tôi biết một người tên là Saint Suppapong, có gương mặt và vóc dáng giống hệt người trong này, và cậu ta không hề có anh họ.

_ … Ý cậu là gì? – Perth đột nhiên cảm thấy sợ hãi, giống như là bức màn bí mật bấy lâu nay sắp bị vạch trần, và anh không thể cùng Saint tiếp tục sống như trước nữa.

_ Saint mà tôi biết đã chết rồi, chết cách đây không lâu. – Earth nói chậm rãi từng từ một, dường như đang cố nhấn mạnh một điều gì đó – Chết trong một thí nghiệm, giữa người vào mèo…

Từ “mèo” xuất hiện vào lúc này như tiếng sét đánh ngang tai Perth. Anh đã lờ mờ đoán ra câu trả lời cho những thắc mắc tồn tại trong lòng bấy lâu nay. Rằng vì sao Saint có thể từ một con mèo dần biến hóa thành người, thế nhưng hành động
và suy nghĩ vẫn chỉ như loài mèo.

Thí nghiệm… một thí nghiệm giữa người và mèo.

Đây chính là câu trả lời cho tất cả…

---------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro