Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tô Tử Tuệ tóa mồ hôi lạnh nhìn xung quanh,nơi này thật đáng sợ,nhìn nó cô lại nhớ đến tuổi thơ ko mấy tốt đẹp của mình.Từ khi xuyên qua đây boss ngày nào cx thương iu cưng chìu mk,đây là lần đầu tiên cô thấy boss đáng ghét. Híc cô thật sự rất sợ mà,đột nhiên có thứ gì đó rất hôi hám tiến lại phía cô. Bạn mèo nhỏ ko biết làm gì ngoài cụp tao xuống và run rẩy chờ vật kia tiếng tới. Cô cảm thấy bản thân mk rất là đau đớn sau nó bị ném mạnh ra xa.Phần do vết sưng trên chân chưa lành,phần do cô đang bị sốt nên rất nhanh liền rơi vào trạng thái mê mang.
-Boss anh đang ở đâu,mau tới cứu Miu Miu hức tôi sợ boss ơi.
Đang ngồi trong phòng làm việc đột nhiên Cao Thiên Ngạo cảm thấy ruột gan như lửa đốt, một nỗi bất an lớn mạnh mẻ xông tới như thể hắn đang mất đi thứ gì rất quý giá vậy. Nhanh chóng gọi điện thoại cho quản gia liền biết mèo nhỏ bị nhốt trong nhà kho hắn âm thầm thở phào, không ra ngoài thì tốt ngộ nhở xảy ra chuyện gì ko hay.Mà khoan đã,nhà kho sao. Hắn nhanh chóng đứng bật dậy chạy ra ngoài.Chết tiệt đáng lẽ ra hắn ko nêm cho người nhốt Miu Miu vào chỗ tối tăm đó,chỉ muốn hù dọa một chút cho cô biết sợ ai dè lại quên mất bên trong đó có nhốt chó hoang bị bỏ đói mấy ngày. Miu Miu nhất định ko đc xảy ra chuyện gì đâu đấy,chắc có lẽ hắn có bệnh rồi chăng,đi lo cho một con mèo đến sắp phát điên lên rồi.M.n trong công ty nhìn hắn với vẻ mặt kinh ngạc,boss lo lắng chạy ra ngoài như thế...chả nhẽ boss có bạn gái.(Tác giả: Rất tiếc ảnh đi gặp mèo nhỏ của chúng ta chứ ko phải bạn gái X﹏X)
Vừa về tới biệt thự hắn nhanh chóng chạy ngay đến phòng kho ko nói ko rằng đạp cửa sông vào. Vừa bước vào trong liền nhìn thấy bóng dáng màu trắng nhỏ nhắn đang nằm thoi thóp trong góc căn phòng,cơ thể ko ngừng run lên từng đợt,chả nhẽ lúc sáng mèo nhỏ thật sự bị ốm, vì chăm sóc cho hắn nên mới bị thương đã  vậy còn bị hắn ném đi nên sinh hờn mới cắn hắn. Hắn thật ngu ngốc khi đem Miu Miu ném vào nơi bẩn thỉu này.Đôi mắt hắn đục ngầu tản ra hơi thở tử thần,rút súng bắn chết con chó hoang bên cạnh,sau đó cẩn thận bế cô về phòng rồi gấp gáp gọi Lí Tần đến khám cho mèo nhỏ.
- Ngạo,tôi nói cậu cái này,lần đầu thấy cậu lo lắng cho một ai đó,nhưng thật ko ngờ lại lo cho mèo nhỏ này,haha thú dị.(T/g: Kệ ngừ ta,bộ a rãnh lắm hã= ̄ω ̄=)
Sau khi mọi thứ đã ổn định Thiên Ngạo tiến lại phía mèo nhỏ vuốt ve bộ lông vừa xù vừa đầy máu. Càng nhìn hắn lại thấy càng đah lòng,bộ lông mềm mại hắn chăm sóc giờ lại chèn chịt vết thương thế này.Bạn mèo nhỏ rất nhanh liền thức giấc hướng về phía hắn xanh mặt quát:
- Boss...anh...quá...đáng
Hắn trợn mắt như thể ko tin nhìn cô,sau đó mới lên tiếng :
-Yêu...quái
-Cái gì,anh mới là iu quái,cả nhà anh đều là iu quái aaa- Mèo nhỏ xù lông lên quát lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro