Ánh trăng nhè nhẹ bên ô cửaNhư chứa nỗi lòng, nỗi nhớ mongTrăng khẽ cười và bảo rằngNgười chỉ mãi là tuổi thanh xuânTuổi thanh xuân chúng ta đã bỏ lỡ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro