Dâng hiến vì hòa bình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên gốc: A Peace Offering - Dâng hiến vì hòa bình

Tác giả: lillupon

Tóm tắt:

Cuộc chiến chống lại tà thuật đang làm cạn kiệt tài nguyên và tiêu diệt đội quân của Camelot. Khi thấy cuộc chiến không có hồi kết, hoàng tử Arthur đã hiến thân cho phù thủy Emrys để đổi lấy hòa bình.

*Lưu ý: Merlin còn được gọi là Emrys, vậy nên Emrys = Merlin nha mọi người.

_______________________

Việc tìm kiếm nơi ẩn náu của quân nổi dậy đã dẫn Arthur đến pháo đài Ismere ở Đồng bằng phương Bắc. Anh nghĩ rằng nó bị bỏ hoang, nhưng thực tế đã chứng minh ý nghĩ đó đã sai khi anh cùng các hiệp sĩ bước vào bóng tối của tòa tháp và nhận ra mình bị vây hãm trong một vòng lửa rực cháy.

"Bỏ vũ khí xuống." Arthur nói với người của mình, tuốt kiếm khỏi vỏ và ném nó sang một bên. Thanh kiếm bị vùi xuống tuyết một cách lặng lẽ. Dao găm cũng bị vứt đi. Anh giơ cả hai lòng bàn tay lên để cho họ thấy mình không còn vũ khí. Anh nói: "Ta là Hoàng tử Arthur của Camelot. Ta không muốn ngươi bị thương. Ta đến để nói chuyện với chủ nhân của ngươi."

* * *

Mordred, người anh từng tự hào gọi là một trong những kỵ sĩ của mình anh có thể tin tưởng cậu ta bằng cả tính mạng, dẫn anh qua các hành lang của pháo đài.

Gió vẫn thường thổi vào lâu đài của Camelot ngay cả những tháng mùa xuân. Nhưng ở đây, dù cho bão tuyết đang gầm gừ bên ngoài, cái lạnh vẫn không thể xuyên qua các bức tường của pháo đài. Những quả cầu sáng màu cam lơ lửng trên không trung, tỏa ra hơi ấm và soi sáng đường đi. Đó là ma thuật, Arthur lo lắng nghĩ cho chính mình.

Mordred đưa anh đến một phòng nghiên cứu nhỏ. Ngọn lửa đã được thắp lên trong lò sưởi. Sách chất đầy trên các kệ dọc theo bức tường và một số chất thành đống trên sàn. Bên cạnh cửa sổ là chiếc bàn gỗ sồi với những cuộn giấy da nằm rải rác bên trên.

Arthur đứng giữa phòng và chờ đợi, cố gắng không để lộ sự căng thẳng của mình. Mordred đứng cách anh một khoảng. Chắc chắn gã sẽ không nhân nhượng mà chém đôi Arthur nếu anh trở thành một mối đe dọa. Cũng có thể Mordred không cần đến một thanh kiếm nữa. Sau tất cả, Arthur hiểu rằng bây giờ chỉ cần thốt ra vài từ và một tia sáng vàng kim là có thể khiến Mordred phục tùng.

Arthur siết chặt đấm tay, cảm thấy khó chịu vì không tìm thấy chuôi kiếm, nhưng anh đã để vũ khí bên ngoài cùng các hiệp sĩ của mình. Hôm nay, anh đến với Emrys trong hòa bình.

Arthur chưa bao giờ được gặp vị phù thủy đó. Anh không biết việc gì sẽ xảy ra. Người đàn ông có sức mạnh để hủy diệt một vương quốc sẽ trông như thế nào? Arthur chỉ có thể hy vọng rằng ở đâu đó trong trái tim của Emrys vẫn còn chút lòng trắc ẩn. Hoặc không. Arthur sẽ chỉ nhận lại sự thương hại dù cho điều đó khiến anh cay đắng và nhục nhã.

Cứ như cả một thế kỉ trôi qua trước khi cửa phòng bật mở và một người đàn ông tóc đen bước vào. Anh ta mặc một bộ giáp da và khoắc trên mình bộ lông thú dày cộp.

Người tên Emrys này trẻ hơn Arthur nghĩ, có thể gần bằng tuổi Leon, trẻ hơn Uther và chỉ lớn hơn Arthur một vài tuổi. Khuôn mặt của người đàn ông nhợt nhạt và không tỳ vết, khác với Arthur đã lăn lộn với chiến tranh nửa năm. Với đôi môi đầy đặn và dáng người mảnh mai kia, anh ta trông giống một gã hầu giường hơn là phù thủy đã một tay nghiền nát lực lượng của Camelot ở Camlann. Có lẽ người này là bạn tình của Emrys chăng?

Anh ta lên tiếng, xua đi những nghi ngờ của Arthur.

"Anh có thể rời đi rồi, Mordred."

Mordred nhìn về phía Arthur. "Thưa ngài, hắn rất nguy hiểm— "

"Ta đủ khả năng để tự bảo vệ bản thân", Emrys nói.

"Vâng, thưa ngài." Mordred cúi chào và rời đi.

Emrys ngay lập tức chuyển sự chú ý sang Arthur. Arthur giữ thẳng vai khi người đàn ông kia quan sát mình, đôi mắt xanh lạnh giá đảo quanh thân thể anh.

Cuối cùng, Emrys cũng lên tiếng chào Arthur. "Hoàng tử Arthur của Camelot. Ta có thể giúp gì cho anh?"

Arthur từ bỏ lòng kiêu hãnh của mình và quỳ xuống trước Emrys. Anh cúi đầu để thể hiện sự tôn kính, liếm đôi môi nứt nẻ trước khi lên tiếng. "Tôi đến hiến thân cho ngài để đổi lấy hòa bình."

Emrys trầm ngâm suy nghĩ. Arthur nhân cơ hội liếc nhìn vị phù thủy một cách kín đáo. Anh thấy Emrys cong môi nhìn mình đầy hứng thú. Ánh lửa nhảy múa trong đôi mắt Emrys và chiếc bóng mờ ảo kéo dài trên xương gò má của anh.

"Cha anh có biết anh ở đây không?"

Arthur lắc đầu. "Không. Ông ấy... sẽ không chấp nhận điều này."

"Tôi cũng không tưởng tượng nổi ông ta sẽ đồng ý. Chà, hãy nói cho tôi, hoàng tử Arthur, tôi có thể làm gì với anh?" Emrys treo chiếc áo choàng lông thú lên lưng ghế và tựa người vào cạnh bàn.

"Tôi—" Lời nói nghẹn lại trong cổ họng Arthur. Anh ấy không biết. Vài ý tưởng mơ hồ quẩn quanh trong tâm trí anh nhưng anh chưa bao giờ giữ lại hay để chúng bén rễ trong đầu cả. Anh hy vọng Emrys có thể tìm được cách sử dụng mình. Sau cùng thì hoàng tử cũng là một chiến lợi phẩm đắt giá từ chiến tranh. "Anh có thể giết tôi?" Arthur đề nghị.

Emrys cười phá lên. "Tôi có thể làm điều đó ngay cả khi anh không đến pháo đài của tôi. Cái chết của anh không giúp ích gì cho tôi cả, không hề."

Arthur cố thử lần nữa. "Một dược sĩ ở Camelot đã nói với tôi về nghi thức để mở cánh cổng Avalon. Nó đòi hỏi dòng máu hoàng gia để làm vật hiến tế, và..." Arthur do dự trước khi nói hết câu, "Và tôi rất sẵn lòng."

Emrys nhướn mày nhìn Arthur với ánh mắt đầy hứng thú. "Nghe có vẻ hấp dẫn. Tuy nhiên, tôi vẫn còn vài việc chưa hoàn thành."

Arthur đảo mắt khắp phòng, cố tìm thứ gì đó anh có thể sử dụng để đàm phán với Emrys. Anh chú ý đến vết bẩn và vết xước trên giày của Emrys. Ruột anh quặn thắt vì những điều sỉ nhục mà anh sắp nói, nhưng Arthur không thể bận tâm về lòng kiêu hãnh của mình khi Camelot rơi vào cảnh dầu sôi lửa bỏng. "Có lẽ anh sẽ thấy sự phục vụ của tôi hữu dụng. Tôi có thể cọ giày cho anh và đánh bóng giáp—bất cứ điều gì tôi có thể làm."

"Sự hầu hạ của anh?" Emrys hỏi lại. "Và một hoàng tử thì biết gì về việc hầu hạ người khác?"

Không gì cả. Anh ấy đã phụng sự cho Camelot bằng cách đề cao đạo đức và lý tưởng của quốc gia, và chiến đấu nhân danh nó, nhưng anh không hề biết gì về việc trở thành một gã hầu cận. Anh chưa từng phải tự mình mặc quần áo hay tắm rửa. Nhưng Emrys đâu cần biết điều đó. "Tôi có thể học rất nhanh." Nó không phải là một lời nói dối. Ngay cả khi là một hiệp sĩ, anh chỉ được xem những chiêu kiếm phức tạp một lần trước khi anh có thể tự mình thực hiện chúng.

"Nhưng không nhanh bằng những người sống cả đời bằng việc phục vụ. Tôi không thiếu những người hầu sẵn lòng phục vụ mình, hoàng tử Arthur à—những người luôn vinh dự khi đến với tôi, không giống anh."

"Tôi không còn gì khác để trao đổi," Arthur nói một cách thất vọng và bất lực. Móng tay ghim sâu vào lòng bàn tay anh. "Anh không muốn lãnh thổ hay sự giàu có của Camelot. Hãy tin tôi, tôi đã cố gắng thuyết phục cha mình rằng hãy bãi bỏ luật cấm đoán ma thuật ở Camelot nhưng vô ích, tôi không có quyền hạn làm điều ấy."

"Tôi có thể bắt anh làm con tin và yêu cầu Uther bãi bỏ bộ luật để đổi lấy tính mạng của con trai."

"Không có tác dụng đâu," Arthur nói.

Sự ngạc nhiên thoáng qua khuôn mặt của Emrys. "Cha của anh sẽ để mặc anh chết sao?"

"Lòng thù hận ma thuật của ông ấy quá lớn." To lớn hơn cả tình thương dành cho Arthur. Điều này luôn khiến anh nhức nhối khôn nguôi. Và hiện tại nó như cứa vào tim anh. Uther sẽ chẳng để tâm đến nguyên do nếu nó liên quan đến ma thuật, ông thà nhấn chìm vương quốc của mình trong biển lửa còn hơn việc cho phép sử dụng ma thuật một cách công khai và tự do trong lãnh thổ của Camelot.

"Mù quáng," Emrys sửa lời. "Nếu không phải là vua thì người dân đã xem ông ta là một kẻ điên cuồng rồi."

Arthur làm lơ lời chế giễu. "Tôi chỉ có thể giao nộp bản thân cho anh. Tôi..."

Arthur nghĩ về lời thề sẽ giữ mình trong trắng trước đêm động phòng. Trong những năm tháng còn trẻ, khi anh mới bắt đầu vỡ giọng và không đủ tự chủ như hiện tại, anh đã đeo một chiếc thắt lưng kim loại quanh hông, khóa chặt cơ quan sinh dục của mình lại. Anh thậm chí còn không biết đến cảm giác thế nào khi tự sướng bằng tay. Khi chiến tranh đang diễn ra, hiển nhiên hôn nhân không nằm trong dự định của Uther và ông vẫn chưa lựa chọn một đối tượng phù hợp cho Arthur.

Arthur nhắm mắt lại. Anh tự hỏi rằng mình có bị xử tử ngay tại chỗ vì nói bóng gió rằng Emrys thích bầu bạn với đàn ông không. Giọng anh lí nhí, căng thẳng và xấu hổ khi anh nói, "Tôi chưa từng chạm vào ai cả."

Emrys nhướn mày. "Bất ngờ đấy."

"Nhưng nó là sự thật." Arthur nói. Anh biết về những người đã tuyên thệ lời thề của kỵ sĩ nhưng lại ngủ với gái điếm mỗi đêm ở phố dưới. Một vài quý tộc nhỏ—gọi là bạn của Arthur, chà, đó là nếu hoàng tử có thể kết bạn—đã cố gắng dụ dỗ anh tham gia cùng với họ nhưng Arthur luôn từ chối.

Emrys đứng dậy, chậm rãi đi vòng quanh Arthur và đánh giá anh ấy. Anh trầm ngâm suy ngẫm một mình. Arthur có lẽ đã từ bỏ ngay lúc ấy nhưng trong lòng anh vẫn nhen nhóm một chút hy vọng. Chỉ duy nhất một lần, Emrys không từ chối Arthur ngay lập tức, nhưng nếu không đồng ý, liệu Arthur có lao vào vòng tay gã khác hay không?

Arthur nung nấu quyết tâm của mình. Anh phải làm điều này. Có rất nhiều binh sĩ đã hy sinh mạng sống của họ vì Camelot. Và tất cả những gì Arthur cần làm chỉ là nằm xuống và... Anh có thể cảm thấy mặt mình nóng lên dù chỉ nghĩ về điều đó.

Emrys đứng trước mặt Arthur, giữ cằm anh giữa ngón trỏ và ngón cái, nâng đầu anh lên. Arthur không dám thở khi Emrys xoa ngón cái lên môi dưới của mình. Anh thấy mình trần trụi trước ánh mắt của Emrys dù giáp xích vẫn còn đó. Khi anh quỳ gối và Emrys nhìn xuống mình, điều này đã thể hiện rằng Arthur vô cùng tin tưởng vào lòng thương xót của vị phù thủy.

"Tốt lắm," Emrys nói, buông Arthur ra và lùi lại một bước. "Tôi chấp nhận món quà này."

Emrys ra lệnh cho bê một thùng tắm vào phòng riêng của mình. Arthur bị lột trần và cọ rửa mỗi inch trên cơ thể bởi hai người hầu. Đã nhiều tuần rồi anh mới có thể tắm rửa sạch sẽ; trong cuộc viễn chinh anh chỉ có thể rửa mình nhanh chóng trong dòng suối. Bụi bẩn trên người anh trôi sạch, làm vẩn đục nước tắm và để lại một làn da nhẵn bóng, hồng hào.

Emrys ngồi phịch xuống ghế, ngắm nhìn Arthur với đôi mắt đen láy khi anh đang chuẩn bị. Emrys đã thay một chiếc áo dài màu xanh đậm và một chiếc quần rộng rãi. Chiếc quần không thể che giấu đường nét của dương vật bán cương của anh. Arthur nuốt nước bọt, cố dời mắt khỏi đũng quần của Emrys.

Một người hầu xoa xà phòng lên vùng đùi trong của Arthur. Anh bật ra một tiếng hô kinh ngạc khi người đó cầm lấy dương vật anh, rửa nó sạch sẽ rồi để sang một bên và vệ sinh tinh hoàn cùng những vết bẩn khác trên cơ thể. Những cái chạm ấy không ám chỉ điều gì cả nhưng từ trước đến giờ chưa ai từng chạm vào anh như thế này-anh thích tự mình cọ rửa những bộ phận riêng tư của mình-và anh bất lực trước cách cơ thể mình phản ứng. Arthur vô cùng xấu hổ cựa người để tránh khỏi bàn tay của những người hầu.

"Thưa ngài," một trong những người hầu lên tiếng, "Chúng tôi có cần chuẩn bị cho anh ta không?"

Phải mất một phút Emrys mới phản ứng lại. Ánh mắt anh lướt từ dương vật của Arthur đến khi chạm mắt với anh, đôi môi Emrys cong lên thành một nụ cười nhếch mép nguy hiểm. "Không, ta sẽ tự mình làm điều đó."

Sự chú ý của Emrys bị phân tán khi Mordred gõ cửa và bước vào. Hai mắt Mordred liếc nhìn Arthur khi báo với Emrys rằng các hiệp sĩ của Camelot đang trở nên bồn chồn và lo lắng cho hoàng tử của họ. Họ muốn được gặp hoàng tử. Emrys đứng dậy với một tiếng thở dài trên môi.

"Đừng quên giao kèo của chúng ta." Arthur thấp thỏm nhắc nhở khi Emrys đi ngang qua.

"Tôi hứa với anh, hoàng tử Arthur."

Những người hầu lau khô người anh bằng một chiếc khăn tắm và thoa dầu thơm lên da anh. Tuy không muốn thừa nhận nhưng anh tận hưởng quá trình này hơn mình nghĩ, anh kiềm chế tiếng thở dài khi bàn tay mạnh mẽ của người hầu xoa bóp các cơ bị đau nhức của mình.

Để sỉ nhục anh, tiếp theo họ còn cạo lông cho anh. Arthur nhắm chặt mắt, tránh nhìn khi người hầu lấy dao cạo kề vào thân dưới anh. Anh ngồi im như chết, sợ rằng dù chỉ là một cử động nhỏ nhất cũng khiến thằng nhỏ của anh bị thiến. May là anh không xui xẻo như vậy. Dao cạo lướt trên da anh, cạo sạch lông mu của anh.

Sau khi mọi thứ đã xong hết, Arthur thấy mình trông trần trụi như một em bé sơ sinh.

Cuối cùng, giống như đối xử với một người phụ nữ, một người hầu nghiền quả mọng và bôi nó lên môi, má và núm vú của anh.

Ngay khi Emrys quay lại, Arthur đã nằm trên giường như một món quà, dương vật cương cứng dù anh thấy nhục nhã. Anh đã không thể loại cảm giác được ngón tay Emrys siết chặt cằm của mình ra khỏi tâm trí. Anh nghĩ về sức mạnh của cú nắm đó, nghĩ về những ngón tay mềm mại dụ dỗ anh mở rộng bản thân, và điều đó khiến anh rùng mình.

Anh tự hỏi chuyện quái gì đang xảy ra với mình, anh đang mong chờ nó ư. Hoàng tử kiểu gì mà lại muốn bị khinh bạc bởi kẻ đã tàn phá dân tộc mình? Có thể vì mình vẫn còn trẻ, Arthur trấn an bản thân. Anh đã nghĩ về tình dục, cảm thấy tò mò và bị mê hoặc bởi điều anh luôn từ chối. Nhưng nếu anh thành thật với chính mình, tất cả là do Emrys, người đàn ông với mái tóc đen và đôi mắt xanh thẳm tựa sao trời cùng tất cả quyền năng trong tay người ấy, đây chính xác là mẫu người thu hút Arthur.

Arthur không cần quả mọng làm hồng đôi má của mình. Mặt anh cũng đủ đỏ rồi. Người anh nóng lên khi Emrys ngắm nghía bộ dạng trần truồng của anh một cách tán thưởng. Anh xấu hổ với những điều mình thấy không cần phải che đậy trước đây, Arthur xoay người sang một bên và khép đùi che lại dương vật của mình.

"Hình như tôi không phải là người duy nhất mong chờ điều này nhỉ." Emrys nhẹ nhàng nhận xét.

Arthur không thể nói được gì. Anh nhìn Emrys kéo chiếc áo qua đầu để lộ thân thể thanh mảnh. Một nhúm lông đen bắt đầu từ rốn Emrys và biến mất trong quần của anh. Trước sự thất vọng của Arthur, Emrys vẫn giữ nguyên quần của mình. Và điều ấy khiến anh phát điên; anh có thể thấy đường nét tinh tế của dương vật khi Emrys tiến về phía mình.

Emrys ngồi xuống mép giường, đỡ lấy eo Arthur và đặt anh nằm ngửa. Dương vật của Arthur rũ xuống bụng anh.

"Anh thật sự chưa làm với ai sao?" Emrys đánh giá Arthur với đôi mắt u ám và thì thầm. Anh vươn tay, lướt những ngón tay từ ngực đến bụng và cánh tay như thể đang ghi nhớ từng nhịp thở và đường cong trên cơ thể Arthur.

Cơn rùng mình lướt qua cơ thể Arthur trước những cái chạm nhẹ nhàng như lông vũ. "Chưa bao giờ." Anh khẳng định, giọng nói hơi hổn hển. Arthur đang mắc kẹt giữa sự xấu hổ và kích thích. Anh không lạ gì với những ánh mắt ghen tị của những người đàn ông khác khi họ nhìn vào sự giàu có, quyền lực và vẻ ngoài anh tuấn của mình, nhưng trong ánh nhìn sâu thẳm của Emrys chỉ có sự ngưỡng mộ và khao khát.

Emrys sờ ngực Arthur. Anh xoa vòng quanh quầng vú với ngón tay, nhẹ nhàng nhéo nó. Đầu vú anh cương cứng khi Emrys chơi đùa nó. Arthur không biết ngực đàn ông có thể nhạy cảm đến vậy nhưng mỗi lần Emrys vặn và kéo núm vú anh, một cơn khoái cảm bùng lên và chạy thẳng xuống thân dưới.

Arthur cố nén hơi thở ở phổi trong khi Emrys dời sự chú ý xuống thấp hơn. Emrys nắm lấy vật đã cứng ngắc của anh và phát ra một tiếng ngâm nga vui vẻ trong cổ họng. Arthur cắn môi khi những ngón tay nhẹ nhàng trơn mớn dương vật và tinh hoàn trần trụi của anh, làm cho tinh dịch rỉ ra một chút ở phần đầu. Da của anh vẫn còn rất mẫn cảm vì lông đã bị cạo đi, khiến cho khoái cảm được phóng đại mỗi lần được chạm vào. Anh không không chế được mà đẩy hông lên cao và đỏ bừng mặt khi Emrys cười khúc khích.

Arthur buộc phải nâng hông lên khi Emrys kê một chiếc gối dưới mông anh.

"Dạng chân ra." Emrys nói. "Để tôi xem nào."

Arthur làm theo, mở đùi của anh ra cho Emrys kiểm tra. Người dân của Camelot sẽ nghĩ gì nếu họ thấy hoàng tử của họ dang rộng đôi chân cho người đàn ông khác một cách dễ dàng? Anh biết rằng mình nên đấu tranh nhiều hơn về việc này hoặc ít nhất là hành động như thể mình không quan tâm. Nhưng Emrys thực sự cực kỳ đẹp và Arthur chỉ là một người đàn ông.

Emrys mở lọ dầu bôi trơn và thoa nó lên khắp dương vật Arthur. Arthur thút thít khi chất lỏng mát lạnh tiếp xúc với cậu bé nóng bỏng của anh. Chất lỏng trượt xuống vùng đáy chậu và tinh hoàn anh, chảy xuống chậm rãi trên gò mông và đọng lại trước "cửa vào".

Emrys đặt tay quanh dương vật Arthur và bắt đầu tuốt lộng nó một cách chậm rãi. Arthur rên rỉ, nhắm hai mắt lại và tựa đầu vào gối. Emrys siết lấy dương vật anh với độ mạnh vừa phải, giật giật cổ tay và hướng lên trên, cọ cọ quy đầu của Arthur.

"A..." Arthur khẽ rên rỉ, đẩy hông sâu hơn vào kẽ hở của ngón tay Emrys. Anh nắm chặt tấm ga trải giường bên dưới. Hiện tại, nhịp thở của anh trở nên gấp gáp. Anh cảm thấy cơ thể anh quá căng so với làn da mình, đùi anh run rẩy và gập lại.

Ngón tay Emrys chen vào cửa sau của Arthur khiến anh bất ngờ. Theo bản năng, anh cố gắng chống lại sự xâm nhập.

"Thả lỏng nào." Emrys nói. "Tôi sẽ không làm em bị thương."

"Tôi không lo lắng." Arthur lẩm bẩm, dù anh thực sự quan tâm. Nhưng anh không phải phụ nữ, anh không cần được an ủi và trấn an khi làm chuyện này—dù đây là lần đầu của anh.

Emrys nhẹ nhàng nở nụ cười đầy mê hoặc. Anh dùng đầu ngón tay vòng quanh cửa huyệt Arthur, tay còn lại vẫn tiếp tục tuốt dương vật của anh. Không tốn quá nhiều thời gian để Arthur thư giãn với một ngón tay bên trong. Nó không đau; chỉ thấy... kỳ quái, một cảm giác anh chưa từng được biết đến. Đồng tính luyến ái bị coi thường ở Camelot, nhưng Arthur biết các hiệp sĩ của mình đã làm những việc tương tự trong các chiến dịch dài, tìm kiếm sự an ủi và giải thoát cho nhau khi không có người phụ nữ nào ở bên. Arthur đã tình cờ nghe thấy âm thanh ân ái của họ khi nằm trong túi ngủ vào ban đêm, lỗ tai anh nóng bừng nhưng vẫn phải vờ như đang ngủ. Anh biết rằng có một số đàn ông học cách thích thú với việc bị xâm nhập. Nhưng khi việc đó xảy ra với mình, anh thực sự không hiểu cảm giác đó có thể tuyệt như thế nào.

Arthur phải tự nhắc nhở chính mình rằng điều này không dành cho anh. Quan trọng hơn hết là Emrys cảm thấy hài lòng. Và nếu Emrys thích việc đẩy Arthur xuống và nhét ngón tay vào lỗ hậu của anh thì anh sẽ không phản đối. Việc này có thể tệ hơn nữa.

Arthur bắt đầu cảm thấy không thoải mái khi Emrys thêm ngón tay thứ hai. Anh nhăn mặt, bên trong anh run rẩy quấn lấy ngón tay Emrys.

"Thư giãn nào." Emrys xoa dịu anh. "Như vậy sẽ đỡ đau hơn."

"Tôi biết mà."

"Tất nhiên rồi. Tôi suýt quên cưng là một tay lão luyện đấy."

"Ngậm miệng lại và tiếp tục đi." Arthur nghiến răng.

Emrys "ngậm miệng", nhưng anh tận dụng thời gian của mình, anh rút ngón tay ra để bôi thêm dầu trước khi cho vào lại. Arthur hít vào thật sâu để cố gắng thư giãn. Lần này anh phải thừa nhận rằng nó đã trở nên dễ dàng hơn. Anh cố gắng tập trung vào bàn tay đang phóng túng trên dương vật mình hơn là những ngón tay cuộn tròn và khai phá bên trong anh.

Emrys cắn môi, đôi mày nhíu lại vì tập trung và cong ngón tay mình theo nhiều cách như thể —

"Ô, Chúa ơi!" Arthur hét lên, giật bắn người. Bên trong anh cắn chặt ngón tay Emrys, cố gắng đưa chúng vào sâu hơn để có thể cảm nhận điều đó một lần nữa—bất kể nó là gì.

Emrys cười toe toét. "Tìm thấy rồi," anh nói một cách đắc thắng.

"Lại một lần nữa!" Arthur đòi hỏi, dang rộng hai chân của mình.

Emrys cong ngón tay, nhấn thật mạnh vào một điểm bên trong Arthur và ấn ngón tay cái vào vùng dưới tinh hoàn. Arthur hét lên, cơn cực khoái đến với anh quá bất ngờ. Khoái cảm ập đến dữ làm hơi thở anh đứt quãng và đầu óc anh quay cuồng khi anh cố kiềm chế bản thân. Cơ thể co giật vì cơn dư chấn của khoái cảm. Anh ngậm chặt miệng khi nhận ra mình đang rên rỉ.

Khi Emrys rút dương vật ra, Arthur đã bắn hai lần. Anh không thể cảm nhận được hai chân của mình nữa và thấy ngạt thở kể từ lần đầu bắn tinh, bàn tay kỳ diệu của Emrys đã nhanh chóng đưa anh lên đỉnh một lần nữa. Lần thứ hai, anh đã bắn chỉ với ngón tay của Emrys mà không cần chạm vào dương vật mình. Cả dương vật lẫn lỗ huyệt của anh đều mềm nhũn nhưng khi nhìn thấy cây hàng to và dài của Emrys, dương vật Arthur anh dũng giật giật và cố gắng cương lần nữa. Anh tách hai chân rộng hơn.

Emrys để ý. "Nhóc con tham lam," anh thì thầm, chầm chậm vuốt ve dương vật của mình. "Vẫn chưa thỏa mãn sao?"

Những lời này nghe có vẻ là một lời chế nhạo, cứ như Emrys đang gọi anh là một con điếm vậy, nhưng không phải. Nó giống một lời khen hơn.

Arthur dõi theo chuyển động của bàn tay Emrys với vẻ say mê. Dương vật Emrys sung huyết, hơi sẫm màu ở phần đầu và tương phản một cách tuyệt đẹp với làn da tái nhợt của anh. Emrys xoa ngón tay cái dọc theo dương vật như muốn vắt ra những giọt tinh dịch. Arthur không biết liệu đêm nay anh có thể cương lần nữa không, ít nhất cũng phải nghỉ ngơi một chút, nhưng ý nghĩ về việc muốn vùi dương vật của Emrys vào bên trong anh khiến ruột anh quặn thắt vì ham muốn.

"Xoay lại." Emrys nói.

Arthur nhanh chóng tuân lệnh, lật người. Ưỡn mông một cách gợi tình, dương vật mềm mũn nằm trên đùi anh. Anh có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch ở đâu đó trong đầu, và nhanh hơn nữa khi tấm đệm lún xuống và Emrys ngồi phía sau anh. Anh có thể cảm nhận được sức nóng từ dương vật của Emrys từ phía dưới.

Emrys run rẩy thở ra, hơi thở phả trên vùng cổ Arthur. Anh cầm lấy dương vật của mình, giữ nó lên xuống khe mông và trêu chọc. Đúng như dự đoán, mông của Arthur vặn vẹo khó chịu.

"Chúa ơi, cái mông này của cưng. Tôi muốn—" Emrys rên rỉ.

Làm đi, Arthur bàng hoàng nghĩ. Tiếng đồng ý nghẹn dài trong cổ họng.

Emrys đưa dương vật của mình xuống giữa hai bờ mông Arthur và ấn nó về phía trước, đẩy dương vật dính đầy dầu bôi trơn vào giữa hai đùi Arthur đến khi quy đầu đụng vào tinh hoàn anh.

"Ép hai bên đùi vào." Emrys nói. "Chặt lại".

Arthur làm theo. "Đừng nói là —anh định..." Arthur lắp bắp, không thể nói hết câu hỏi của mình. Anh không muốn nghe như đang cầu xin Emrys.

"Không phải đêm nay," Emrys nói, áp mũi vào vùng da sau tai Arthur. "Bây giờ cưng quá nhạy cảm. Tôi sẽ làm cưng bị thương mất."

Arthur cảm thấy thất vọng một cách kỳ lạ.

Emrys vòng tay qua người Arthur, giữ yên anh và bắt đầu đưa đẩy hông. Bàn tay Emrys trượt xuống bụng dưới của Arthur để giữ lấy dương vật anh nhưng Emrys không vuốt ve, chỉ giữ lấy như thể tuyên bố quyền sỡ hữu nó.

"Tôi sẽ làm tình với em vào buổi sáng." Emrys hứa hẹn với chất giọng trầm thấp khiến Arthur rùng mình. "Trong khi em đang say ngủ. Tôi sẽ đặt em lên người mình và chịch đến khi em tỉnh táo." Anh di chuyển hông trong khi nói và Arthur tưởng tượng cảm giác sẽ thế nào khi Emrys thúc vào người mình với dương vật vùi sâu vào cơ thể.

"Có rất nhiều thứ tôi muốn thực hiện với em, hoàng tử Arthur à. Tôi muốn tận dụng cái miệng của em. Tôi muốn em được biết cảm giác tuyệt vời thế nào khi một người đàn ông khác mút dương vật mình. Và tôi muốn xem mình có thể làm em bắn bao nhiêu lần chỉ trong một đêm."

Arthur rên rỉ, đùi kẹp chặt lấy vật nóng bỏng giữa hai chân. Anh không nên mong chờ những điều đó, nhưng cầu chúa giúp anh—anh khao khát nó.

Trong lúc này, Emrys chắc hẳn sắp đến giới hạn của mình vì chỉ sau hai, ba cú thúc anh đã rên rỉ và bắn ra. Chất lỏng ấm áp chảy lên đùi Arthur.

Hai người nằm nghỉ một lúc và ổn định nhịp thở. Emrys phà hơi thở nóng bỏng lên cổ Arthur. Mí mắt của Arthur chùng xuống vì sự mệt mỏi và thỏa mãn sau cơn cực khoái. Emrys lẩm bẩm vài từ, một cơn nóng râm ran lướt qua người Arthur, lau sạch sẽ mồ hôi và tinh dịch trên cơ thể anh. Arthur cảm thấy thư giãn và thoải mái đến mức anh hầu như không giật mình với những hành động của Emrys.

Cuối cùng, trong khi Emrys mải mê nâng niu dương vật mình, Arthur đi vào giấc ngủ.

Ghi chú (của tác giả):

TIẾP THEO ĐÃ XẢY RA CHUYỆN GÌ

· Họ đụ nhau—rất nhiều. Arthur biết rằng mình hơi có máu M. Anh ta thích thú khi Emrys thô bạo với mình và đau đớn khiến anh vui sướng; anh thừa nhận mình thích làm Emrys thỏa mãn nhiều hơn mình nghĩ; và anh ấy sung sướng khi bị trói chặt bởi pháp thuật của Emrys.

· Họ phải làm quen với hình tượng bên ngoài của đối phương khi không "ngủ" với nhau và Arthur thấy mình bị quyến rũ bởi một Emrys không để tâm đến quý tộc, và một ngày nào đó, Arthur sẽ trở thành người đàn ông quyền lực nhất Camelot. Emrys dịu dàng, hài hước (Arthur sẽ không nói với anh ta điều này), và đôi khi hơi ngu ngốc, và Arthur nghĩ rằng anh ta có thể gặp rắc rối.

· Họ yêu nhau, yep. Sau đó họ làm tình một cách mùi mẫn. Arthur cố gắng loại bỏ lòng căm ghét phép thuật và chấp nhận những tình cảm đang nảy nở giữa anh và Emrys. Họ luôn quan hệ thể xác một cách mãnh liệt nhưng hiện tại mặt tình cảm cũng rất quan trọng, kèm theo đó là sự khao khát.

· Có những hiểu lầm thực sự ngớ ngẩn giữa hai người. Emrys thấy rất có lỗi khi buộc Arthur phải ngủ với mình và anh nghĩ rằng nếu không phải vì việc này thì Arthur sẽ không bao giờ dành thời gian cho anh. Vậy nên anh bắt đầu ngừng việc làm tình với Arthur. Arthur cảm thấy hơi bối rối với sự ghẻ lạnh này, và anh lo rằng Emrys đã thấy chán anh. Nhưng anh thấy sẽ thật mất mặt nếu để Emrys thấy mình bị tổn thương, vì vậy Arthur cũng bắt đầu tỏ ra cách biệt với Emrys. Đương nhiên, điều này chỉ khiến Emrys nghĩ rằng Arthur không quan tâm đến mình.

* Và đương nhiên là họ không thể xa nhau quá lâu. Cảm xúc bắt đầu vỡ òa và họ trao cho nhau những nụ nôn ướt át, ủy mị và cùng có những quãng thời gian nóng bỏng với đối phương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro