Chương 11: Chơi Game

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại thư phòng, Mew ngồi trước bàn làm việc xem tài liệu trên máy tính, Gulf ngồi trên sô pha, lật xem quyển sách trong tay.

Thư phòng một mảnh an tĩnh, cơ hồ chỉ còn nghe được tiếng kim đồng hồ chạy.

Hoàn thành xong đống tài liệu, Mew rời mắt khỏi máy tính, ngẩng đầu lên, thấy cậu ngồi yên lặng lật từng trang sách, hàng lông mi dài khẽ động, thực sự… rất đáng yêu.

Mew thầm nghĩ, trả trách có những người cứ nhất định muốn sinh con, nếu có được một đứa trẻ như Gulf thì còn gì tuyệt vời hơn.

Sắp xếp lại tài liệu trên bàn Mew hỏi: "Gulf Vì sao cậu không tiếp tục đi học?"

Nghe đến vấn đề này, Gulf lập tức buông bỏ quyển sách,trừng mắt nhìn anh, "Trường học nhiều người lắm."

"Đến trường cậu sẽ có nhiều bạn bè."

Gulf lắc đầu,"Tôi không thích nơi đó.Tôi thích được các anh chị dạy hơn."

Mew nghe xong câu này, không khỏi cảm thán trên đời này liệu có mấy người có thể nhận được sự dạy dỗ của những anh tài gia tộc Kanawut .Họ điều là những nhân vật danh tiếng, điều hành những công ty vượt trên cả tầm cỡ quốc gia.

Vậy mà, cậu bé này, lại luôn luôn ở trong nhà, đến khi nào mới mở được khúc mắc trong lòng cậu đây.

Anh muốn giúp cậu, nhưng bản thân liệu có khá hơn cậu. Cũng đã từng quen biết những người con gái tốt, cuối cùng thì sao củng chẳng thể tiến thêm một bước.

Mình cùng Gulf, thực sự có phần giống nhau.

* * *   * * *

Lại một ngày Gulf đến chơi nhà anh

"Chủ nhật tới tôi phải ở lại công ty, không thể ở nhà tiếp đón cậu. Thật có lỗi, nhất định tuần sau sẽ cho cậu thăm mèo con "Mew nói.

Gulf nghe xong,cười đáp: "Sao lại phải xin lỗi, anh phải làm việc, chuyện rất bình thường, là tôi làm phiền anh thì đúng hơn."

Khó có dịp nghe được một câu nói dài như vậy,Mew thoáng kinh ngạc.

Thấy vẻ mặt của anh, ánh mắt cậu xẹt qua một tia ngại ngùng.

"Hiếm khi được nghe cậu nói một câu dài như vậy."

Gulf ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, "Tôi không phải là người không bao giờ nói chuyện."

Thấy cậu nhóc trước mặt bộc lộ ra bộ dáng trẻ con Mew không khỏi vui mừng.
-------

Gulf một mình ở sân sau cùng Ju ngắm cảnh ,Chopper ở gần đó lười biếng nằm ngủ.

Qua một hồi lâu,không thấy Mew, thấy có chút kỳ quái, cậu bèn đi tìm.

Cậu tìm thấy anh trong phòng bếp.

Tựa vào cửa nhà bếp ,cậu hỏi: "Anh đang làm gì vậy?"

Mew quay đầu lại, thấy cậu nở nụ cười, "Xin lỗi vì không ở cùng cậu, tôi đang chuẩn bị đồ nấu cơm."

Mew vừa thái rau vừa nói: "Dù cậu không ở lại dùng bữa thì tôi vẫn cần phải ăn,cậu cứ tự nhiên đi, tôi làm một chút là xong ngay."

Gulf vẫn tựa vào cánh cửa, nhìn theo động tác thành thạo của anh hứng thú hỏi: "Anh biết làm cơm?"

Mew không quay đầu lại,đáp: "Sống một mình, bản thân cũng phải biết một ít chứ".

" Vậy còn người nhà anh đâu?"

"Cha mẹ tôi ở nước ngoài tôi ở đây vì công việc kinh doanh."

" Thế còn bạn gái anh?"

Nghe Gulf hỏi,Mew ngừng động tác trên tay, quay đầu nhìn cậu,: "Chuyện này cậu cũng quan tâm?"

Khuôn mặt của cậu thoáng đỏ lên,trừng mắt nhìn anh.

Mew nhìn thấy,âm thầm hối hận, lời vừa rồi có hơi không được thỏa đáng liền nói thêm "Hiện tại tôi không hẹn hò,tôi cũng có một vài người bạn là nữ, đều là bạn rất tốt"

Vẻ mặt Gulf thoáng chóc trở nên lạnh nhạt, cậu đi vào ngồi cạnh bàn ăn, không thèm nhìn Mew, "Ý tôi chỉ là, nếu như anh dẫn bạn gái về, tôi sẽ không tới."

Mew nghe xong,thấy cậu càng hiểu sai ý mình, có chút bối rối, "Sao vậy? Bạn bè đến nhà chơi có gì không đúng?"

Gulf quay đầu, giọng điệu cứng ngắc : "Không được. Tôi ghét con gái."

"Sao cậu lại tức giận, con gái nhiều người rất đáng mến, vì sao lại ghét?"

Ánh mắt Gulf trở nên mờ mịt nhìn đăm đăm về một hướng, không trả lời.

" Chị gái cậu cũng là phụ nữ."

"Chị ấy khác."

Nghe giọng điệu ương ngạnh ấy, Mew nhận thấy trong đó có sự hờn giận nên anh không tiếp tục nói về chuyện này nữa.

Chuẩn bị nguyên liệu cho bữa cơm xong, anh ra ngồi xuống bên cạnh cậu.

Gulf liếc nhìn chỗ nguyên liệu trên bếp, hỏi: " Vì sao anh lại muốn mời tôi ở lại dùng cơm?".

Mew vừa cười vừa nói: “ Vì cậu là bạn  tôi,tôi là bạn cậu,muốn cậu nếm thử tay nghề nấu nướng của tôi, những ai ăn qua rồi đều khen ngon đấy nha.”

Gulf mở đôi mắt to, "Thật sao?"

Mew khoanh tay, nâng cằm nhìn cậu, "Phải ăn thử mới biết được."

Thấy cậu không có ý gì muốn ở lại Mew hỏi: "Nghe chị cậu bảo, cậu không thích ăn bên ngoài, sao thế. Sợ không sạch sẽ à.?"

Gulf không nói gì.

"Cậu có thể nhìn tôi nấu."

"Có thể sao?"

Mew vui vẻ đứng lên, "Có thể."

"Bây giờ?"

"Không phải bây giờ vẫn còn hơi sớm. Nếu như cậu bằng lòng ở lại,thì báo với người nhà một tiếng.

Gulf gọi điện báo cho bác quản gia,tâm trạng cảm thấy thoải mái hơn hẳn.

Trước đây đến chơi luôn nhớ đúng giờ phải trở về, trong lòng có chút bận tâm ,vui chơi củng không tận hứng. Hiện tại nếu ở lại ăn cơm, có thể tùy ý lựa giờ giấc trở về, nghĩ đến đó khiến cậu không khỏi thấy vui vẽ hơn.

Mew cùng Gulf trở vào phòng khách, kéo cậu ngồi xuống, "Ngồi đi, chúng ta cùng chơi game."

"Nhà anh có à?"

"Đương nhiên có."

Sau 1h đồng hồ bị bắn hạ, Mew càng thêm nhìn Gulf với con mắt khác.

Vốn nghĩ cậu ấy an tĩnh và nhu thuận,  luôn rụt rè, thu mình như một con mèo

Giờ đây dần quen thân hơn, mới hiểu rằng cậu không khép mình, chỉ là tâm lý có chút ngăn trở, thành ra khiến cho người khác nhìn vào chỉ thấy dáng vẻ nhỏ bé sợ hãi.

Ai ngờ đâu, cậu chơi game lại lợi hại như vậy. Trong lúc đối chiến, cậu chỉ huy đồng đội của mình khiến anh phải liên tục bại.

Nhăn mặt buông điều khiển trên tay, Mew tựa vào sô pha, thở dài, "Tôi nhận thua."

"Còn chưa xong mà."

Mew xua tay, "Không phải tôi xem thường cậu, chỉ là không ngờ cậu lại chơi khá như vậy…"

Gulf lại gần, kéo tay anh, "Không nên bỏ cuộc dễ dàng như vậy."

"Trò chơi thôi, bỏ đi."

Mew thực không muốn tiếp tục chơi nữa, nghĩ mà thấy mất mặt, cậu thanh niên chưa một lần nếm trải khói lửa nhân gian, lại có thể bức một kẻ dày dặn kinh nghiệm sa trường như anh phải thối lui.

"Anh còn cơ hội, dù là trò chơi cũng không nên dễ dàng bỏ cuộc."

Mew giương mắt nhìn cậu, "Ai nói với cậu như vậy?"

"Các anh tôi nói như vậy. Lúc chơi với bọn họ, bọn họ đều nói thế".

Mew không khỏi hiếu kỳ, "Anh em cậu cũng chơi trò này?"

"Cũng không giống lắm. Chúng tôi chơi game kinh doanh, tự bỏ vốn thành lập công ty, chơi cùng tôi bọn họ chưa bao giờ nương tay, thường ác ý lừa gạt làm cho thua lỗ hoặc làm cho phá sản.

Mew nghe xong, không khỏi sửng sốt, quả nhiên là gia tộc thương giới, trẻ con cũng chơi trò này.

Nói đến đây, Gulf lộ ra một tia buồn rầu, "Đáng tiếc, bọn họ đều đã lớn không còn ở nhà thường xuyên nữa."

Mew vỗ vỗ vai cậu, "Cậu đã rất lợi hại rồi."

Gulf liếc nhìn anh, "Đương nhiên rồi, tôi là người trong gia tộc Kanawut."

Mew nhìn cậu lúc này, mày nâng cao, trên mặt toát lên một cỗ khí khái không thể diễn tả bằng lời, sinh động mà hoạt bát, tựa một luồng sáng từ trong bình ngọc hé lộ, Mew không khỏi khẽ động trong lòng.

Thật muốn khiến cậu vĩnh viễn có được dáng vẻ hoạt bát như vậy...

            ___________* * * __________

Còn tiếp....

Không biết nói gì😅 Chỉ biết cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện❤️❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro