Chương 5: Thăm Nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


                  _______* * * _______

Đến cuối tuần, một chiếc ô tô đen sang trọng dừng trước cửa nhà Mew.

Mew đang chăm sóc vườn hoa, nghe tiếng xe chạy đến, đoán là khách quí liền ra ngoài mở cửa.

Mika vừa xuống xe, liền quan sát xung quanh.Đây là một khu biệt thự sang trọng, an ninh, nơi đây như được phủ lên một màu xanh của cây lá,  không khí trong lành mát mẽ, còn có thể nghe được cả tiếng chim hót líu lo.

Đứng trong khu nhà, nhìn ra xa là biển xanh,sóng vỗ nhấp nhô, làm cho tâm hồn người ta thoáng chốc cũng thoải mái hẳn lên.

Mở cổng rào, Mew tươi cười đón khách, " Mời tiểu thư vào."

"Đã quấy rầy anh rồi."Mika tiếp lời

Mew dẫn cô vào phòng khách,phòng khách nhà Mew rất rộng rãi, đồ dùng  đơn giản của một người đàn ông độc thân. trong phòng khách có một cánh cửa bằng kính trong suốt có thể nhìn  thấy một vườn hoa hồng đang đua nhau nở rộ phía sau nhà.

Ngồi trên sô pha, Mika không để ý vừa quay đầu lại, liền bị một phen giật mình, "A…"

Một đám lông tròn tròn ở đâu đang động đậy phía dưới sô pha.

Mew quay đầu nhìn một chút, nở nụ cười, "Đó là Chopper, con chó tôi nuôi."

Hóa ra là có một chú chó đang ngủ say dưới sô pha, bị đánh thức mới loạng choạng ngóc đầu lên.

Mika quay sang Mew thăm dò , "Thế Con mèo nhỏ? Nó ở đâu ạ?"Vừa nói Mika vừa thầm nghĩ, chắc là không bị con chó kia....

Mew cười tay chỉ về phía góc tường kế bên một chậu cây to,nó ở kia.

Mika bước đến bên chậu cây thì ra là nó đang bình thản ngủ trong cái ổ niệm củ mình. Lúc này cô mới thấy yên tâm hẳn.

Một chó, một mèo, xem ra đều được Mew nuôi dưỡng rất tốt.

" Tôi có thể thăm quan nhà một chút được không?" Mika hỏi.

Mew đứng lên, cười, Được chứ tôi sẽ dẫn đường."

Tham quan một vòng, từ cách bài trí trong nhà,Mika có thể nhận thấy được cuộc sống sinh hoạt của Mew cũng như sở thích hàng ngày của anh.

Lần nữa ngồi lại trên sô pha, Mew cùng Mika nhìn nhau một lúc, mỗi người lại lộ ra một tia mỉm cười khác nhau.

"Tôi đã qua được bài kiểm tra của tiểu thư chưa?"Mew nhìn Mika hỏi

Mika nghiêng đầu,cười: " Sao anh lại hỏi thế .?"

"Nghe nói quí gia đình,còn em nhỏ nếu muốn kết giao bạn bè phải được người lớn cho phép. Tôi muốn cùng cậu ấy kết bạn liệu đã được cô thông qua chưa.?"

Thấy Mew nói có vẻ rất chân thành, Mika trái lại lại cảm thấy áy náy, "Xin lỗi.. anh..."

Mew lắc đầu, "Đừng nói vậy, điều cô lo lắng tôi ít nhiều cũng đã đoán ra được. Nếu như thấy tôi đủ tư cách, rất mong cô đồng ý cho tôi cùng cậu ấy kết bạn. Tôi rất vui nếu cậu ấy thường xuyên đến làm khách nhà tôi."

"Chắc là anh cũng đã nhìn ra, Gulf có chút không giống người bình thường."Mika thở dài...ủ rủ.

"Tên cậu ấy là Gulf , Mew cuối cùng cũng đã biết được tên của cậu trai đáng yêu đó.

"Cậu ấy sợ người lạ, cũng sợ nơi có nhiều người, đúng không?" Tiếp xúc với cậu ấy 2 lần tôi ít nhiều nhiều có thể nhận ra.

Mika gật đầu, " đúng vậy"

Gulf cậu ấy năm nay bao nhiêu tuổi?”

" 4 tháng nữa, là vừa tròn 22 tuổi."

Mew cả kinh. Cậu ta đã 22 rồi cơ à nhưng cậu làm cho anh có cảm giác cậu vẫn còn là một thiếu niên vừa mới tới tuổi trưởng thành. Chính mình cũng chỉ nghĩ cậu ấy khoảng 17-18 gì đó mặt dù thân hình cậu ấy cao to như thế.

Xem ra, thời gian chỉ nhanh với thân hình cậu ấy còn đối với khuôn mặt và tâm hồn cậu ấy thời gian giường như đã bỏ quên.

Mew thực rất muốn biết, điều gì đã khiến cậu tự khép kín chính mình như vậy.Thế nhưng, vấn đề riêng tư như vậy làm sao anh dám mở lời.

Thăm quan nhà Mew xong,Mika càng yên tâm hơn. Đối phương là một người có thói quen sinh hoạt tốt, có thể yên tâm để Gulf đến đây.

Mika hỏi, "Sau này tôi dẫn Gulf đến thăm gia đình, được chứ ?"

Mew vui vẻ , gật đầu,"Đương nhiên, tôi rất vui lòng."

Con người trước mắt này, đã đồng ý làm bạn với em trai, Mika vừa cười vừa nói: "Đã nhiều năm qua, cậu em trai bé nhỏ của tôi rất ít khi bước ra khỏi nhà, thậm chí đối với người nhà như anh em chúng tôi còn từng sợ. Bây giờ, nó thoạt nhìn có vẻ không sợ anh, lại còn có ý muốn đến chơi nhà anh, nói thực là tôi rất vui mừng."

Mew nhớ lại cái lần hai người mới gặp gỡ, lộ một nụ cười dịu dàng, "Có lẽ, là duyên phận?"

"Kỳ thực, mọi người trong nhà đều mong muốn nó nói chuyện nhiều hơn, đi ra ngoài ngắm nhìn thế giới tươi đẹp xung quanh. Thế nhưng, nó là đứa nhỏ tuổi nhất trong nhà, được ông nội vô cùng thương yêu, chuyện gì nó không muốn chúng tôi cũng chẳng thể ép buộc. Có một số chuyện xảy đến, một năm rồi lại một năm nó càng trầm lặng hơn.Tôi cảm thấy, nếu quen với anh, biết đâu nó sẽ có một chút thay đổi."

Mew gật đầu, "Tôi cũng mong thế."

"Làm phiền cũng đã lâu, tôi xin phép về."Mika nhìn đồng hồ trên tường nói.

Nhìn chiếc xe rời đi, Mew không khỏi thở dài.Nếu như Gulf không phải sinh ra trong một gia đình cao quý đến như vậy, có lẽ cậu đã cùng anh trở thành bạn bè từ lâu, anh đã hiểu rõ khúc mắc của cậu, tìm được biện pháp giúp đỡ cậu.

Xuất thân trong một gia đình giàu có, đối với cậu ấy mà nói, có thể là chuyện tốt. Cậu ấy sẽ nhận được nhiều sự bảo hộ, nhưng cũng bởi vì bảo hộ quá tốt, có khi trái lại khiến cậu ấy trở nên yếu đuối...

                _______* * * _______

Còn tiếp.....
 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro