Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bọn nhà báo lục tìm một lúc mãi không thấy người cần tìm liền chán nản bỏ đi.

Sau một hồi không còn nghe tiếng bước chân lẫn tiếng nói của lũ nhà báo. Anh chàng kia mới buông tay ra khỏi miệng của Gulf, cả hai đứng lên. Cậu khẽ hé mắt ra nhìn xung quanh để xác định xem họ đã bỏ đi thật chưa. Thấy không còn ai khẽ thở ra một hơi quay sang liếc xéo anh chàng kia.

- Anh có thể đi được rồi....!!!

Anh ta bây giờ mới để ý nhìn thằng nhóc trước mặt mình. nhóc này nhìn kỹ cũng dễ thương nhưng tính cách hình như không được thân thiện, Cái áo sơ mi tay dài , chiếc quần dài cùng đôi giày đen .

Gulf cởi nón ra lau hết mồ hôi trên trán mình, xong lại đội cái nón Lên.

Gulf bước đi mà không thèm nhìn anh chàng kia cũng không nói câu nào. Anh ta ngạc nhiên hỏi.

- Chờ đã Tại sao cậu lại giúp tôi với cậu giúp tôi nhằm mụch đích gì...??

Cậu dơ tay của mình lên khẽ vẫy vẫy mà không quay đầu lại, bỏ lại một câu .

- Anh thì có cái quái gì để mục đích giúp anh vì tình người thôi...?

Anh ta không tin nên hỏi lại.

- Cậu có chắc là mình không cần tôi trả ơn cho cậu....??

Gulf méo cả mặt bực .

- Sao Anh lắm chuyện thế , Anh nghĩ tôi cần anh phải trả ơn cho tôi hay sao rồi anh định trả ơn tôi bằng gì....!!

Anh chàng kia liền đưa tay của mình ra nói.

- Tôi cho cậu chữ ký của tôi....!!

Gulf lắc đầu ngán ngẩm chán nản nhìn người trước mắt như tên điên.

- Cám ơn nhưng tôi không biết anh là ai , vậy nên anh giữ lấy mà sài hoặc ký nó cho người khác đi tạm biệt hẹn không gặp lại...

Nói xong câu đó Gulf bỏ đi thẳng, nhưng Anh ta có vẻ nhanh hơn bắt lấy tay cậu nói...

- Cậu có cách nào để tôi thoát khỏi đám phóng viên ngoài kia được không...??

Gulf mệt mỏi trợn mắt lên thở một hơi bực cả mình quay lại quát tên kia.

- Mèn ơi Tôi giúp cho anh đến thế là cùng, anh muốn làm gì mặc anh, đừng có làm phiền tôi thêm nữa...!! Nhanh chóng giựt tay mình khỏi người trước mặt.

Cái mặt của anh ta nhăn lại khổ sở, im lặng một hồi Gulf thấy cũng tội nghiệp đành phải giúp nốt cho anh ta lòng thầm niệm.

' bình tĩnh bình tĩnh giúp tên này một lần nữa thôi không được nóng giận ông đây nhịn... nhịn người ta nói giúp người không bằng xây 10 toà tháp nốt lần này mà tên khốn đó còn làm phiền mình chắc chắn đập cho tên này thành đầu heo cũng không muộn '

Gulf liền chạy ngay vào một cửa hàng quần áo thời trang nằm ngay bên cạnh quay sang bảo anh chàng ca sĩ kia.

- Anh mau chóng thay bộ đồ trên người ra đi đội luôn kiểu tóc giả nữa. Tôi thấy anh thay đổi phong cách như thế này thì không ai có thể nhận ra đâu....!!

Chọn một hồi, cuối cùng cũng xong. Nhìn anh ta bây giờ chả khác mấy thằng đầu gấu.

Gulf nhìn một hồi tay bật ngón cái gật đầu tỏ vẻ hài lòng.

- Bây giờ anh có thể đi không sợ bị làm phiền tôi cũng phải về....!!

Anh nhìn bộ dạng của mình trong gương, ngay chính anh cũng phải giật mình phì cười vì cả đời anh cũng chưa bao giờ ăn mặc như thế này khi ở nhà lẫn khi đi ngoài đường. Anh lắc đầu cho khiếu thẩm mỹ ăn mặc của cậu nhóc kia. Nhưng mà nhóc đó nói đúng chỉ có ăn mặc như thế này mình mới không bị phát hiện.

- Cảm ơn cậu đã giúp tôi....!!

Gulf dơ đồng hồ lên để xem giờ, ớn quá vì cậu lại sắp trễ giờ học vào ban chiều .
nhanh chóng quay lưng cắm đầu chạy trước khi đi không quên quăng lại một câu.

- Người cũng đã giúp không còn nữa thì Tôi có tiết đi trước đây....!!

Gulf bỏ chạy thật nhanh. Anh ta nhìn theo, cảm thấy thằng nhóc này đúng là rất thú vị. mỉm cười lẩm bẩm.

- Thôi chết quên mất không hỏi tên của thằng nhỏ kia học ở trường nào.

Gulf cố gắng chạy hết sức mình, mồ hôi tuôn ra ướt đẫm cả áo. Trên khuôn mặt những giọt nước đang chảy xuống, giữa trưa nóng bức như thiêu thế này mà phải chạy bộ thì không có cái khổ nào hơn cái khổ này. Nhưng nếu không chạy nhanh cậu sẽ lại bị trễ học.

Gulf rất hay đãng trí mặc dù đồng hồ luôn đeo trên tay nhưng cậu chưa bao giờ xem nó đeo lên chỉ để làm cảnh trừ khi theo thói quen muốn biết mấy giờ chỉ khi nào đồng hồ nhích lên từng phút từng giây cậu mới nhớ là mình cần phải tới lớp.

Cánh Cổng sắt thép của trường đang dần được đóng lại, Gulf nhanh chóng bắt lấy cánh Cổng sắt gần 5m nhảy một phát qua. Khi đã vào được cổng , cậu gập người xuống để thở, lấy tay quẹt mồ hôi ở trán. Gulf lẩm bẩm.

- 1s may mà mình đến kịp, tí nữa là lại đứng tấn hết buổi không thì bị phạt nữa rồi...!!

Gulf quên luôn mệt mỏi do phải chạy bộ lâu mà vui vẻ vì cậu hôm nay đến kịp trước 1s bước chân vào trường.

Bác bảo vệ kinh ngạc, nhìn Gulf đang thở hổn hển, phì cười.

- Thằng nhóc này cháu không thể nào đi học sớm hơn được hay sao, mà hôm nào bác cũng thấy cháu muộn học còn mấy lần trèo cổng trường không thì nhảy một phát qua cổng, mặc dù thân thủ cháu tốt nhưng lần sau còn đi học muộn kiểu này nữa thế nào cũng bị phạt quét cả sân trường một tháng còn phải làm bản kiểm điểm....!!

Gulf gãi đầu cười nói.

- Lần sau cháu sẽ đi học sớm hơn mà cũng đâu phải tại cháu , ở đây giao thông hay tắc nghẽn, bác bảo cháu làm sao mà đi học sớm được đây...!!

Bác thấy Gulf suốt ngày mượn cớ nhà ở xa để vi phạm kỷ luật của trường, liền cốc cho cậu một cái vào đầu, trừng mắt lên dọa.

- Cháu cứ thử đi học muộn thêm một lần nữa xem, bác sẽ không cho cháu vào mà còn lôi lên phòng hiệu trưởng của trường để phạt cháu nên bác khuyên cháu nên cố gắng đi sớm một chút....!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro