Chương 54.2: Mỹ nhân kế, vật nam tính bành trướng (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Kỳ thực, kỳ thực tiểu nữ là thiếp của Đại tướng quân!”

Liễu Lâm Ba lấy tay áo, lau lau mặt, nào có một chút nước mắt, suy nghĩ hồi lâu mới bật ra được một lời giải thích tệ như vậy.

Thân hình Lương Kiêu chấn động, thực sự cả kinh!

“Ngài không tin sao? Nếu không phải, tiểu nữ là một nữ tử làm sao có khả năng đêm khuya lại có bộ dạng này ở trong doanh trướng Đại tướng quân, càng không thể ở nơi này yên tâm tắm rửa, nào có biết, người ta đang tắm thoải mái, người lại đột nhiên xông vào, doạ chết tiểu nữ!”

Liễu Lâm Ba vừa nói chuyện vừa ôm vừa kéo áo choàng đạm bạc trên người, phần đẫy đà trước ngực như ẩn như hiện, Lương Kiêu trong lúc lơ đãng thoáng nhìn, trên mặt hiện lên hai rặng đỏ khả nghi, Liễu Lâm Ba còn chưa phát hiện quần áo mặc quá gấp đã lộ ra nơi không nên lộ.

Vừa nghe nói là thị thiếp Liễu Lâm, trong lòng Lương Kiêu nổi lên một cỗ ghen tuông, tâm tình không hiểu sao trở nên khó chịu.

“Tướng quân rất nhanh sẽ trở về, vương gia…”

Đây rõ ràng chính là hạ lệnh đuổi khách, Lương Kiêu sao có thể nghe không hiểu, nghĩ đến nữ tử bản thân ái mộ thưởng thức lâu nay lại là thị thiếp của người khác, hơn nữa người này cũng không xa lạ, chính là hảo huynh đệ của mình, em vợ!

Lương Kiêu thở dài một tiếng, tâm tình xấu tới cực điểm, cụt hứng xoay người, không hề phòng bị cổ đột nhiên đau nhói, cả người liền ngất đi.
Liễu Lâm Ba ôm lấy nửa người trên của Lương Kiêu, kéo hắn ngồi lên trên ghế tựa, “Lương đại ca, ta thật sự không phải cố ý, nếu không phải huynh đột nhiên xông tới nhìn ta tắm, ta cũng sẽ không cùng huynh vừa diễn vừa đọ sức như vậy, là do huynh tự muốn bị đánh a!”

Liễu Lâm Ba lục lọi một lúc trong phòng, tìm ra một viên thuốc nhét vào trong miệng Lương Kiêu, thuốc này chính là lão môn chủ Tiêu Dao môn lão môn chủ nghiên cứu điều chế ra, có tác dụng khiến người ta trong lúc ngủ sinh ra ảo giác.

Liễu Lâm Ba ghé vào bên tai hắn nói một hồi, xoay người tiến vào bên trong đổi lại y phục cùng diện mạo xong, nhẹ nhàng đỡ hắn ra lều lớn.

“Tướng quân!”

“Hai người các ngươi tới đây một chút!”

“Dạ!”

Chúng tướng sĩ bên ngoài lều lớn thấy Liễu Lâm Ba vội vàng hành lễ, Lương Kiêu vẫn mê man, sức lực nam nữ dù sao vẫn cách biệt, nàng khó lòng điều khiển.

Liễu Lâm Ba gọi hai tên tướng sĩ đem Cửu vương gia đưa về nơi ở, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, không biết sáng sớm ngày mai nên làm sao giấu diếm, cuộc sống như thế thật giống như đi trên lưỡi đao, ngày mà chân tướng rõ ràng, hẳn chính là ngày bị chém đầu.

Liễu Lâm Ba quay lại lều lớn nằm ở trên giường nhỏ liên tục không ngừng suy nghĩ, nghĩ đến loạn đầu, chính mình nghĩ cái gì cũng không rõ, rốt cục mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Lương Kiêu được hai tên lính bên ngoài lều Liễu Lâm Ba nhẹ chân nhẹ tay đỡ về giường, chỉ lo có nửa phần sai lầm liền bị đuổi cổ, trải sẵn chăn đệm ổn thoải, hai tướng sĩ kia mới lui xuống.

Haiz, Cửu vương gia bên người chưa từng có thị nữ hầu hạ, lâu dần, liền không ai cho rằng hắn lấy quốc sự làm trọng, giữ mình trong sạch, tin tức thích nam nhân liền sau một đêm truyền ra .

Hơn nữa, Bàng quận chúa kiêu ngạo hung hăng từ nhỏ càng đem tin tức này lưu truyền rộng rãi.

Tại sao phải làm như vậy?

Đương nhiên là muốn độc chiếm Cửu vương gia, thiên kim tiểu thư, quận chúa biết tin này rồi còn có thể một lòng muốn gả cho Cửu vương gia sao? Cho dù Cửu vương gia mạo mỹ thiên hạ vô song, dũng mãnh không người địch lại, nhưng cái nhóm sắc nữ này vẫn là không chịu được chỉ nhìn mà không ăn, không ai nguyện ý sống như quả phụ.

Lương Kiêu ngủ mơ , phảng phất ngửi thấy một cỗ hơi thở thơm ngát hòa lẫn hương hoa cỏ, ngọt ngào, khiến người ta có cảm giác thấm vào ruột gan, lại giống như mùi hương trên người nữ nhân, mùi vị này thật quen thuộc, Lương Kiêu đột nhiên nghĩ đến một người, phút chốc mở mắt ra, quả nhiên liền thấy bạch y cô nương ngày nhớ đêm mong đứng ở trước mặt mình, trên người khoác một tầng y phục mỏng như cánh ve, thân thể trắng trơn mềm mại như ẩn như hiện, phảng phất nhìn thấy cả nụ hoa đỏ kiều diễm đang nở rộ bên trong, chỉ thấy một chân Liễu Lâm Ba quỳ trên giường, thân thể đột nhiên mất phương hướng, thẳng tắp ngã trên người hắn, xúc cảm ấm áp chân thực như vậy!

Gương mặt tuyệt thế khuynh quốc gần ngay trước mắt, khóe môi tao nhã mỉm cười, khảm ở trên mặt là một đôi con ngươi trong veo thẳng tắp nhìn hắn, lộ ra phong tình vạn chủng, bắt mất linh hồn nhỏ bé của hắn, hô hấp của Lương Kiêu trở nên gấp gáp, trong lòng run rẩy.

Hơi thở Lương Kiêu hỗn loạn, tay tựa hồ có chút không khống chế được muốn ôm lấy nàng, Liễu Lâm Ba phảng phất nhìn thấu tâm tư của hắn, đem toàn bộ thân thể càng dính sát vào hắn, yên lặng như tờ, bên trong đại trướng chỉ còn dư lại ánh mắt mỹ nhân đang mỉm cười, cùng mùi thơm mê hoặc trên người nàng, nàng đột nhiên ôm lấy cổ của hắn, kiện y phục mỏng manh trên người trong nháy mắt rơi xuống, Lương Kiêu khó mà tin nổi trừng lớn hai mắt, mỹ nhân trong ngực cũng không nhịn được nữa, trực tiếp nghiêng người đè xuống, rung chuyển triền miên.
Ai ngờ được, ngày hôm sau Cửu vương gia xấu hổ đỏ mặt từ trên giường đứng lên, đã sớm ướt tấm chăn.

Tiêu Dao môn quả nhiên là môn phái thần kì nhất trong thiên hạ, Liễu Lâm Ba làm sao cũng sẽ không nghĩ đến Lương Kiêu bị trút dược xong lại sẽ mơ giấc mơ như thế!

Lương Kiêu dậy sớm hồi tưởng tất cả tối hôm qua, rõ ràng như vậy, lúc trước xảy ra chuyện gì?

Đúng! Nữ tử kia tự xưng là thị thiếp của tiểu huynh đệ!

Lương Kiêu nhớ được một chút liền tới thẳng lều lớn của Liễu Lâm Ba, Liễu Lâm Ba lường trước hắn sẽ đến, trực tiếp sai người chuẩn bị sẵn điểm tâm, chưa ăn ngồi chờ hắn.

“Đại ca, tối hôm qua ngủ ngon không?” Liễu Lâm Ba từ trên ghế Tướng quân đứng lên trực tiếp đi về phía hắn nghênh đón, thật giống tối qua căn bản cũng không có chuyện, cười khanh khách thân thiết nhìn hắn.

Ngủ ngon giấc không?

Liễu Lâm Ba nào biết Cửu vương gia người ta tối hôm qua mơ không thuần khiết như vậy, có sốt ruột cũng không thể hỏi a a a!

Lương Kiêu vừa nghe tối hôm qua, đầu óc như bị cuốn thành bùn nhão, những đoạn đối thoại cùng cảnh tượng rời rạc hiện lên mơ hồ, cái duy nhất rõ ràng nhất chính là, khụ khụ, một số cảnh không thuần khiết.

Trên mặt Cửu vương gia nhất thời hiện lên hai rặng mây đỏ khả nghi, thật là ngượng ngùng a!

Liễu Lâm Ba còn chưa đoán ra hắn đến cùng nằm mộng thấy gì, Lương Kiêu đã trực tiếp kéo cánh tay của nàng, “Huynh đệ, đệ có thị thiếp, sao vi huynh trước nay chưa từng nghe đệ nhắc đến?”

Ách, Liễu Lâm Ba làm sao lại quên mất điều này.

“Lương đại ca, ta lúc nào có thị thiếp, huynh nghe ai nói vậy?”

Lương Kiêu ngạc nhiên, “Tối ngày hôm qua chính là ở lều lớn này, thị thiếp của đệ chính miệng nói với ta.”
“Cái gì? Sao có thể có chuyện đó, đại ca, huynh tối hôm qua nhất định là uống say, trong quân của tiểu đệ không cho phép có nữ tử, càng không nói đến gia quyến thị thiếp, đương nhiên, tiểu đệ cũng không có thị thiếp!”

“Nhưng là, vi huynh nhớ rất rõ ràng, trong phòng này có một cô nương a!”
Liễu Lâm Ba đột nhiên con ngươi đảo một vòng, vỗ vỗ vai Lương Kiêu vai, giả vờ thần bí nhích tới gần, thì thầm: “Đại ca, nữ tử kia có phải một thân bạch y?”

Lương Kiêu nhất thời vừa sửng sốt, vừa kinh ngạc nhìn sang, “Đúng vậy, huynh đệ không phải không biết nàng sao? Làm sao còn biết nàng trên người mặc xiêm y gì?”

“Đại ca, huynh gặp phải chuyện này, huynh gây chuyện lớn rồi!”

Lương Kiêu đang dựng thẳng lỗ tai nghe những lời tiếp theo, nào ngờ nửa ngày không thấy đáp lại, vừa quay đầu, huynh đệ nhà mình ngồi ở kia vui vẻ ăn bánh bao cua .

Càng sốt ruột lại càng khơi lên hứng thú, Liễu Lâm Ba nhíu mày, nàng không phải kẻ tham ăn giống Tiểu Thúy, thừa dịp ăn đồ ăn đầy miệng, nàng phải suy nghĩ cách ứng đối cho tốt a!

Nói dối một lần, phải dùng sức tiêu hao tế bào não hoạt động trí óc nghĩ lời nói dối kế tiếp, uất ức!

Rốt cục sau khi Liễu đại tướng quân ăn xong hai cái bánh bao, lúc này mới sâu kín mở miệng, lúc này Lương Kiêu đã vô cùng sốt ruột.

“Đại ca, thời điểm huynh đi qua núi có từng nghe một truyền?”

“Hử? Hiền đệ, nói nghe một chút!”

“Trên núi Lệ Đô có nữ nhân ca hát, đều nói đó là yêu tinh nơi núi rừng biến thành, một thân bạch y xinh đẹp, chuyên môn hút tinh khí từ thân thể nam nhân cường tráng, chẳng lẽ? Tiểu yêu tinh kia xuống núi? Đại ca, huynh thấy sẽ không phải chính là nàng chứ!”

“Hiền đệ không nên mê tín,” Lương Kiêu nửa tin nửa ngờ, tin là do, đây là từ trong miệng chính huynh đệ tốt của mình nói ra, Liễu lão đệ đã ở chỗ này một quãng thời gian, so với hắn hiểu biết hơn.

Nghi hoặc là, nhất cử nhất động tối hôm qua, mỗi tiếng nói cử động, haiz, quá mức rõ ràng !

“Đại ca đừng vội không tin, các hộ dân dưới chân núi thường xuyên nghe được tiếng ca dễ nghe từ trong núi rừng truyền ra, các tướng sĩ cũng nghe được!”

Mồ hôi nhỏ giọt! Nàng tổng cộng cũng mới lên núi du ngoạn một lần mà thôi, sau đó xuống núi Liễu Lâm Ba mới nghe được đồn đại nói là yêu tinh đang ca hát, hết cách rồi, thời kỳ không bình thường chỉ có thể bắt lấy điểm này.

“Vi huynh đã từng tận mắt gặp qua nàng ở trong núi bên dòng suối ca hát, hơn nữa, bạch y cô nương kia võ công thực sự cao cường!”

“Huynh xem, cái này không phải đúng rồi, nữ tử bình thường đâu ra võ công đây, đại ca, vẫn là đừng nên khổ não, không mau ăn điểm tâm sẽ nguội mất.”

“Cũng được, tối hôm qua có lẽ chỉ là một giấc mộng.” Lương Kiêu thở dài một tiếng, vẫn là chờ chiến sự kết thúc lại chậm rãi điều tra.

Lương Kiêu cùng Liễu Lâm Ba sau khi dùng xong điểm tâm, tiếp tục nghiên cứu chiến sự.

Lương quốc, kinh thành.

Lại nói sau khi Bàng Mị Nhi thành công đánh đuổi Cửu vương phi tướng mạo xấu xí trong lòng cũng không thấy quá cao hứng, tại sao?

Bởi vì Cửu vương gia giờ khắc này cũng không ở trong kinh thành, coi như muốn lấy lòng cũng không có cơ hội a!

“Mị Nhi tỷ tỷ, cứ đi như vậy thật sự sẽ không bị mẫu hậu phát hiện sao? Ta xuất cung liền bị mẫu hậu phát hiện, mẫu hậu rất tức tối đấy, hơn nữa, hơn nữa đi như vậy cũng không an toàn!”

“Công chúa, người sợ cái gì nha, không phải còn có ta sao, đến đến đến, mau lên xe!”

Lương Thi công chúa rụt rè đưa tay tới, Bàng Mị Nhi đã sớm dự chuẩn bị tốt rồi xe ngựa, ở cửa cung đón nàng.
Từ sau lần trước Lương Thi công chúa lén lút xuất cung bị hoàng hậu biết, liền không cho phép nàng tự ý xuất cung, một nữ hài tử một mình ra ngoài du ngoạn là chuyện nguy hiểm cỡ nào, đặc biệt, lại là một nữ hài tử xinh đẹp như vậy.

Nếu muốn bắt được tâm Cửu vương gia, vậy thì phải ra tay từ người trong nhà, Bàng Mị Nhi suy nghĩ rất nhiều, Lương Kiêu có một muội muội bảo bối như vậy, đừng nói là hắn, thánh thượng cũng mới chỉ có một nữ nhi, ai nói không bảo bối, nữ tử có thể ở trước mặt Lương Kiêu nói chuyện sợ là ngoại trừ hoàng hậu cũng chỉ có nha đầu này, hoàng hậu nàng nịnh không nổi, Bàng Mị Nhi đã sớm trang phục trang điểm lộng lẫy, cười khanh khách đứng ở cửa cung chờ nàng. Lương Thi ngồi ở trong xe ngựa vẫn nhìn xung quanh bên ngoài, thật giống đang tìm ai đó.

“Công chúa, người có bằng hữu ngoài dân gian sao?”

“Không có, ta không thường xuất cung sao có thể có bằng hữu, nhưng là có một vị ân nhân, chỉ là mãi không tìm được, cũng hỏi thăm không được bất cứ tin tức gì của hắn!”

Bàng Mị Nhi sang sảng nở nụ cười, nhìn vẻ mặt này của công chúa, có lẽ là coi trọng quý công tử nhà ai, “Công chúa đừng lo lắng, lát nữa công chúa nói rõ ràng tướng mạo người kia, ta tức khắc liền phái người đi thăm dò.”
“Trong hoàng cung thị vệ nhiều như vậy, nếu như muốn quấy rầy bọn họ ta đã sớm đã quấy rầy, liền không làm phiền Mị Nhi tỷ tỷ , có duyên phận ắt sẽ gặp lại.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro