đừng chạy trốn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn đặt em ấy nhẹ nhàn xuống bể tắm , nhẹ nhàng cởi cái áo đang dính lắm le vết bẩn , trên người em đầy vết thương , hắn hỏi em

Vết thương trên lưng đâu ra mà có (Mikey)
mèo còn im lặng trả biết nên trả lời ra sau gã ta thở dài rồi cởi lun cả quần của take

Hắn đứng dậy mở nước bé take không giám động đậy chỉ ngồi imm

Lắc sau gã ta đi vô , hắn ta khóa cửa lại tiến tới chỗ take

Hắn cởi hết đồ trên người ra liền leo vô hắn ta ôm trọn lưng take, hít một hơi sâu trên làng da đầy vết thương, hắn ta sờ mó mọi thứ như một trên biến thái

Ta rất muốn có em nhưng chỉ biết nhìn từ xa, ta không có đủ cang đảm để đứng trước mặt em (Mikey)

Em có thể ở bên cạnh ta ra được không? (Mikey)
Xll nhưng... Tôi còn ở phải về nhà bame tôi chắc đang rất lo lắng cho tôi (take)

Bame có quan tâm đến em đâu ,chỉ có một mình tôi là quan tâm em thôi , em cũng thấy được việc đó mà (mikey)

Càng nói take càng sợ rồi cứ từ từ co rúm mình lại mikey thấy thế liền hôn vào sau cổ em , rồi quay lưng em ấy lại , lấy tay rờ vào mặt của take hắn hôn nhẹ lên trán em , nụ hôn chứa đầy sự yêu thương của chú sói hung dữ khi ở trước mặt chú mèo cưng của mình , take đã ngồi suy nghĩ một hồi lâu thì em quyết định ở lại với gã, gã ta vui lắm, chăm sóc cho chú mèo của mình rất kĩ lưỡng gã ta ôm em ấy vào phồng đặt nhẹ xuống gường, hôn nhẹ vào trán, đó là nụ hôn thay lời tạm biệt, gã quay đi thì có một cách tay đang rung sợ niếu kéo lại, gã ta quay lại nhìn

"Tôi... Rấtt sợ bống tốii~... "

Cả người cuộn tròn lại, gã ta ko còn cách khác liền leo lên gường đưa ra mục đích kiêu em nằm lên, take tiến tới rồi cuộn tròn vào người hắn, ôm chặc hắn không giám rời xa, hắn dụi dụi vào đầu em, rồi giỗ em ngủ cùng, chưa đầy 5 phút thì em đã ngủ đi, không như lúc nãy ngồi ủ rũ khóc nhè, thì bay giờ em đag nằm trong tay gã thở điều điều gã hôn nhẹ vào môi em rồi từ đặt em xuống gối ko giám để em thức giấc hắn đi ra một cách nhẹ nhàng thuộc hạ của hắn đã chờ ở ngoài đó cả đám liết nhìn với hắn ánh mắt của sự kiêu hạnh

Sao boss lại giữa nó lại nó phiền quá (Ran)
Hỏi xong thì hắn chả chịu trả lời gì cả bó tay, cả đám đi xuống trần hầm của biệt thự
Nó tỉnh lại chưa? (Mikey)
"nó vẫn chưa tỉnh lại" Koko
Nói xong hắn ta liền đá vào mặt tên đó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro