CHƯƠNG 130: GỌI!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, thằng Bank rủ rê Apo đến nhà nó.

"Làm vài ly với tao đi Po." Bank vẫy vẫy tay về phía Apo.

Apo ngồi đối diện Bank, sắc mặt nó nhìn không được tốt lắm, tới cả cậu còn biết rõ có chuyện gì xảy ra, nên muốn nhân cơ hội cắt thêm vào vết sẹo của nó.

"Lại uống rượu? Bữa mày mà không uống rượu là đã đánh thắng cái thằng kia rồi!"

Nhắc tới việc này Bank càng tức, không muốn chửi cũng phải chửi, "Đều tại vì Yok Rak, cái tên khốn đó, nếu không phải là vì nó ấy hả, tao cũng không đến mức sinh bệnh thế này."

Apo nói thẳng:"Lại đổ lỗi! Hai người đó tao thấy đẹp đôi ấy chứ, mày mới là đứa không nên quấy rối người ta. Nếu là có người đập cửa nhà mày nói rằng muốn lên giường với bạn gái mày, mày không điên lên đập nó mới lạ à nha!"

"Tụi nó mà so với tụi tao à? Hai người đó là kiểu quan hệ giống 'trai bao', quan hệ vì tiền, mới vài ngày đã cặp kè."

Thằng Bank ngửa cổ uống vài hớp rượu, đặt chén rượu xuống, yết hầu cay xé.

"Nhưng Yok Rak u mê tao lắm cơ mà? Bọn tao bất kể là giận dỗi cãi nhau đến thế nào, chỉ cần tao cần cậu ta, thì chắc chắn sẽ vì tao mà gì làm đó. Yok Rak biết lắng nghe tao nói."

"Tao nói cậu ta như thế, nhưng đâu phải muốn tổn thương cậu ta, tao thích cậu ta vì cậu ta hiếm lạ, tao cứ nghĩ cậu ấy là của riêng mình, ai cũng không cướp đi được. Tao cứ xã giao, cứ bạn bè, cứ làm gì thì làm, chỉ cần mỗi ngày về nhà được sờ cậu ta, ôm cậu ta một cái, là tao thấy như được về nhà của chính mình vậy."

Apo thầm nghĩ trong lòng: "Mày bị vậy đáng lắm, ĐM!"

Bank tiếp tục luyên thuyên rồi lưng tựa vào ghế, con ngươi có chút ướt đỏ, buồn bã hút một điếu thuốc.

"Êi Po, tao muốn nói một chuyện với mày."

Apo gật đầu, "Nói lẹ."

"Tao điều tra rồi, gã đàn ông ở cùng với Yok Rak là người của công ty Mile."

Đồ ăn trong miệng Apo xém chút nữa sặc ra ngoài. Đm, nó biết rồi à?

Ai ngờ đâu, Bank buông ra một câui:"Cho nên tao lo cho mày lắm."

"..."

"Lo cho tao?"

Mặt thằng Bank nghiêm lại: "Tao nghi là Yok Rak để ý trúng anh Mile rồi, nên tìm một người giông giống Mile để luyện tay, chờ khi luyện được rồi sẽ qua cầu rút ván với gã đó, chính thức tán tỉnh anh Mile."

Apo ho nhẹ một tiếng, "Cậu ta không dã tâm vậy đâu?"

"Mày nói vậy cũng không đúng, Chồng mày vừa phong độ, còn cậu ta thì lẳng lơ, lỡ như kết hợp lại, chẳng phải là quá đẹp đôi à?"

Apo dửng dưng, trong lòng lại độc thoại một mình:"Cậu ta quyến rũ ai thì tao không biết, chứ anh nhà tao thì tao không chắc. Tao cũng không tính khoe khoang, chứ ngoại trừ tao ra thì không thằng đếch nào có thể làm ổng sướng đến chết được đâu!"

"..."

Cơm nước no nê, Apo rất phấn khởi, đi tới tủ quần áo của thằng Bank.

"Tao xem coi có bộ nào đẹp không, lật lật lật!" Lật ra một cái quần lót lọt khe của nam.

"Nói, ở đâu dãy?" Apo nhìn Bank tóe lửa.

Bank bị rượu hung đỏ hai gò má, cười không đứng đắn, "Còn đâu ra nữa? Yok Rak mua cho tao, tao chưa mặc qua đâu."

"Mày không sợ con bạn gái mày thấy à?"

"Thấy thì sao? Tao cứ nói là tự mua thôi."

Hiện nay mặc quần lọt khe đã không còn là đặc quyền của phụ nữ và gay nữa, rất nhiều người đàn ông cũng thích mặc kiểu quần lót này. Apo nghe nói loại quần này so với quần lót tam giác hoặc quần boxer thì mặc thoải mái hơn rất nhiều, hơn nữa lại rất mát, vẫn luôn muốn mặc thử. Hôm nay uống một chút rượu, đột nhiên hăng hái hẳn.

"Tao mặc thử được không?" hỏi Bank.

Bank nói: "Thử đi, tao chưa mặc đâu."

Apo cầm cái quần lót lọt khe bay vào nhà vệ sinh.

Bank nhắc nhở, "Mày không sợ anh Mile biết à?"

"Tao đang ở nhà mày, sao ổng biết được?"

"..."

"Mặc nhanh đi, tao xem mày mặc đẹp không?"

Đối diện căn hộ của Bank là một quán rượu, giờ này khắc này, cùng tầng với tầng nhà của Bank, đang có hai người đàn ông dùng ống nhòm quan sát mọi động thái diễn ra trong phòng, cẩn thận đề phòng để không có bất kì sự cố phát sinh nào.

"Cậu ấy đi vào nhà vệ sinh." người đàn ông 1 nói với người đàn ông 2.

Người đàn ông 2 nói: "Quan sát cẩn thận đi, Sếp Mile nói không được để xảy ra bất kì sơ sẩy nào."

"Đi ra rồi" người đàn ông 1 tiếp tục nói, "Má ơi... cậu ấy hình như 'trơn tuột' đi ra."

Người đàn ông 1 đưa ống nhòm cho người đàn ông 2, nhịn không được nuốt nước bọt.

Apo thay quần lọt khe xong, cứ như vậy vô tư thoải mái mà đi ra.

Trong phút chốc ánh mắt mơ màng vì say rượu của thằng Bank trở nên sáng như mắt chó. Cứ tưởng rằng loại quần này Apo mặc trông sẽ khó nhìn, thế nhưng hiệu quả cái quần lọt ke trên người Apo lại nằm ngoài dự đoán của Bank.

Apo mặc quần lọt khe và Yok Rak mặc quần lọt khe cảm giác hoàn toàn không giống nhau. Yok Rak mặc vào chỉ là phóng đãng, còn Apo mặc vào lại là dáng vẻ của một người mẫu đồ lót nam, rất "ĐÃ". Bộ phận ở phía trước được bao bọc đầy đặn, hai sợi dây quần lót ở phía sau tách nâng hai cánh mông tròn trịa chắc lên, hơn nữa lại còn rất đều màu, chỉ có thể dùng hai từ "Gợi cảm" để miêu tả!

Bank nói: "Chồng mày mà thấy chắc sẽ phát điên mất."

Apo nói: "Tao sẽ không để ảnh thấy đâu."

Hai người đàn ông ở tầng lầu đối diện đang rầu rĩ.

"Việc này có nên báo với Sếp Mile không?"

"Cái này... không tính là tình huống đặc biệt"

"Còn không đặc biệt? Cái này là... là cái dạng gì rồi..."

"Ý của mày là, gọi điện thoại?"

Bàn bạc một trận rất đắn đo vất vả, quyết định...

"Gọi!"

---------

Báo tới nữa rồi đó =.= 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro