CHƯƠNG 142: TÔI KHÔNG MUỐN LÀM NGƯỜI TỐT, TÔI CHỈ MUỐN EM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Công ty vệ sĩ Báo Đen bị đóng cửa.

Một đơn vị kinh doanh hoạt động hơn mười năm, là cái tên đứng đầu trong giới vệ sĩ, rốt cục chôn vùi trong tay Báo Đen. Lãnh đạo cấp cao thì chạy trốn, vệ sĩ tinh nhuệ ở công ty thì liên tục đổi nghề, nhân viên cấp dưới chịu không được cũng cuốn gói ra đi. Thay vào đó, công ty của Mile chính thức nắm giữ cục diện.

Tin tốt tới quá đột ngột, dẫn đến người được lợi có chút trở tay không kịp. Mấy ngày nay, công ty phải nâng cao năng suất làm việc, cảm thấy tiềm lực phát triển ở công ty lớn mạnh, rất nhiều người tinh anh đã tìm đến đây để nương tựa, công ty tiến thêm một bước vững vàng.

Lãnh đạo cấp cao tổ chức yến tiệc động viên, chuẩn bị cho một cuộc truyền quảng bá thế lực.

Mà đã là động viên thì ắt không thể thiếu tiệc rượu. Lãnh đạo cấp cao cùng nhau tề tựu tại phòng tiệc, gái đẹp nườm nượp kéo đến, phòng tiệc lớn huyên náo tiếng người cười nói, không khí náo nhiệt vui vẻ.

Mile đi vào phòng tiệc, không thèm nhìn đến đám gái đẹp kia, trực tiếp ngồi vào bàn, cầm lấy một chai rượu, tỉ mỉ quan sát một chút rồi hỏi người quản lý: "Rượu tôi hay uống đâu?"

Người quản lý nói: "Rượu này là có người tình nguyện bỏ tiền tài trợ."

"Tôi mặc kệ rượu này là mua hay ai tặng, lập tức dẹp xuống cho tôi, đổi rượu khác." Mile nói.

Người quản lý gật đầu, "Được, được, chúng tôi lập tức dẹp xuống."

Apo buổi tối tăng ca, lúc lái xe tới nơi thì tiệc rượu diễn ra sắp tàn ròi, cậu được nhân viên phục vụ dẫn đến cửa phòng yến tiệc. Lúc này, ánh mắt đột nhiên quét thấy một bóng người có chút quen thuộc.

Dan dựa lưng vào cửa, miệng hút thuốc, bên cạnh là nhà vệ sinh, cứ mỗi một lần có người từ trong phòng tiệc mở cửa đi ra để vào nhà vệ sinh, hắn liền tranh thủ đưa mắt nhìn vào bên trong phòng tiệc để nhìn ngắm ai đó, sau đó mới trở lại vị trí cũ. Coi như cũng là một cách 'Tham dự tiệc rượu từ xa'.

Apo hỏi nhân viên phục vụ, "Sao không cho cậu ta vào trong?"

Nhân viên phục vụ nói: "Không có ý gì cả, chúng tôi chỉ là dựa theo yêu cầu của công ty, đem thư mời đến thì có thể vào, không có thư mời thì phải được người trong nội bộ dẫn vào."

Apo nhấc chân hướng về Dan. Dan cứ nhìn mãi mê, cho tới khi Apo đi tới cách cậu chừng năm mét mới chợt nhận ta, cấp tốc lách vào nhà vệ sinh. Kết quả Apo tay mắt lanh lẹ lập tức nhảy tới, một phát nắm vạt áo Dan lôi lại.

"Sao lại đứng ở đây?" Apo nhìn cậu chằm chằm, "Xem cậu can đảm thế nào!"

Nói xong mạnh mẽ siết vai Dan lôi vào trong, "Theo tôi." Dan vùng vẫy một chút, "Như vậy không được đâu!"

"Có cái gì không được?" Apo nói, "Kẻ nào dám nói này nói nọ cậu một câu, tôi vả vào miệng của nó!"

Nói xong, dẫn Dan tiến vào.

Ngay từ lúc đi vào phòng tiệc, nhiều người liền lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nhưng nhìn thấy mặt mũi của Apo, ai cũng không tiện nói thêm cái gì. Dù sao chuyện cái video sex gay đó cũng đã khiến công ty Báo Đen bị đóng cửa, hơn nữa quanh đi quẩn lại mà nói, cậu cũng coi như là một đại công thần khiến mọi việc diễn ra mỹ mãn, không có cậu cũng sẽ không có buổi yến tiệc ngày hôm nay.

Sau đó Apo liền dẫn Dan đi khắp nơi cùng mọi người cạn chén, những người này rất nhanh thì vứt bỏ khúc mắt với Dan, cùng cậu thân thiện hàn thuyên.

Đang lúc náo nhiệt hỗn loạn, Mile nắm được một giây phút rảnh rỗi mà hỏi Apo, "Em mang cậu ta tới đây làm gì?"

Apo cố ý đem khuỷu tay khoác lên vai Mile, dùng mắt liếc anh.

"Hội họp đông đúc như vầy cậu ấy cũng là núp bên ngoài không lộ diện, anh thực sự đem cậu ấy làm tiểu tam mà nuôi nấng chăm sóc đó hả?"

Mile ở trên mông săn chắc của Apo nhéo một cái, nói: "Em đã từng nghe qua có một loại mà Vợ còn lẳng lơ hơn cả tiểu tam chưa?" nói xong cầm lấy cái gương nhỏ để trước mặt Apo cho em tự soi.

Apo hầm hừ tức giận mà kéo cái gương xuống, vừa muốn cùng Mile tự do bên nhau, liền thấy ánh mắt của Mile lóe lên ngay cửa ra vào.

Apo quay đầu nhìn lại, Bible là người đóng góp vào quỹ từ thiện với số tiền khá lớn, tất nhiên cũng sẽ được nhận thư mời. Tiệc tàn, Mile dẫn Apo tới nhà mình.

Tắm rửa xong nằm ở trên giường, ngón tay của Mile đặt lên đầu vú mỹ miều đang vểnh lên của Apo sờ soạn bóp ngắt.

"Sao hôm nay không mặc quần lót lọt khe?"

Apo hỏi lại "Sao anh lại muốn em mặc quần lọt khe?"

Mile đem cả người Apo khóa chặt vào trong ngực, rù rì vào lỗ tai em: "Anh thích."

Apo ở trong lòng ngực của Mile lật mình, ôm chặt lấy anh, không nói một lời. Mile vội vàng hôn lên đôi gò má mịn màng của em, rồi đến cái cổ mượt mà, nhưng trong khoảnh khắc đầu lưỡi bắt đầu trượt xuống, Apo bỗng dưng gắng gượng mà dừng lại.

"Em hôm nay không có hứng."

Mile dùng ánh mắt cáu giận nhìn Apo, bởi vì Apo nói câu này đã hơn nửa tháng nay, từ lúc Dan gặp chuyện không may tới giờ, lúc nào cũng nói câu này, chẳng bao giờ có ngoại lệ.

"Em nghĩ em mang tội quá lớn." Apo nói, "Mỗi lần em ôm anh, lại nhớ tới đoạn video kia."

Mile giật tóc Apo, bất chấp mà đè em xuống hôn thật sâu, sau đó nói một câu 'Lòng lang dạ sói'

"Tôi không muốn làm người tốt, tôi chỉ muốn em."

Apo ôm Mile, lại bắt đầu dùng trăm ngàn chiêu thức, làm nũng nỉ non mà cầu xin.

Cuối cùng, Mile vẫn là bại trong tay Apo.

"Thôi thì chúng ta đi ngủ vậy."

Nhưng Apo vẫn là không an lòng mà ngủ, lại leo lên nằm trên người của Mile.

"Em như vậy làm sao mà ngủ được? Nghe lời, xuống nằm bên cạnh anh ngủ đi."

Apo vẫn nằm trên người Mile, không nhúc nhích.

Mile vốn là đối với Apo không có lấy một chút sức chống cự, Apo vẫn còn hết lần này tới lần khác mè nheo chọc ghẹo anh, khiến trong lòng Mile thực sự muốn 'ăn' em mà không nỡ ăn. Rốt cục, mềm cứng khuyên bảo gì cũng đã thử, ép buộc hay dụ dỗ gì cũng làm qua, giả vờ kiềm nén cũng thất bại, đành dùng lực thật mạnh đem Apo đặt ở dưới mình.

Apo đạp đá cắn xé, phản kháng kịch liệt. Mile không cho cãi lời.

Mile trong nháy mắt lột sạch quần lót của Apo, tiếng kêu khóc nghẹn nghe đến đau lòng trong lòng Apo phát hết ra ngoài, không thể cứu vãn...

Lòng của Mile đương nhiên bị thọc một cái lỗ rất lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro