CHƯƠNG 89: ĐIÊN TÌNH 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Apo gục lên ngực Mile thở hổn hển, đôi mắt phượng nhắm chặt hưởng thụ cảm giác mãnh liệt vừa xảy ra hướng về phía cửa sổ, nỉ non nói: "Trời tối rồi Mile."

Mile dùng hai tay luồng dưới nách Apo, nâng em hướng về phía trước mặt mình, chóp mũi chạm vào chóp mũi. Con ngươi đen nháy của anh bây giờ chỉ có người yêu bé nhỏ trước mặt mình, yên lặng nhìn chăm chú vào Apo, ánh mắt anh nhìn mèo nhỏ có cáu giận, có lo lắng, có yêu thương, ánh nhìn mãnh liệt khiến ai mà nhìn vào cũng đều trở nên khó thở. Một phát súng bùng lên, "Súng ống" ở bên dưới căn bản là không muốn gục xuống, trực tiếp giương cao sừng sửng đòi tác chiến thêm.

Người yêu anh lại bắt đầu nghịch ngợm, gán môi cậu ở trên môi Mile "Chóc" một cái.

Mỗi lần Mile muốn nổi giận hay muốn "Dạy dỗ" người yêu thì Apo lại cùng chiêu đùa giỡn, ngoan ngoãn, nịnh nọt làm cho người khác mê đắm. Giống như chỉ cần làm cậu tổn thương một chút thôi, thì cũng giống như là tự đâm vào bản thân mình hai nhát dao. Loại mùi vị này, xác thực là loại hạnh phúc cũng là giống như bị hàng ngàn con kiến đục khoét ngứa ngáy đến tận xương tủy vậy, một loại cảm giác muốn được đày đọa "Cả đời".

Kỳ thực Mile hiểu rất rõ, hiện tại không có dầu bôi trơn, không có chuẩn bị tâm lý, việc này căn bản không làm được. Nhưng chỉ muốn có được một lần "Làm" đến cùng cực, anh tự hận mình không thể một lần được làm kẻ đày đọa thật sự, làm một trận "oanh oanh liệt liệt" giết chóc. Chỉ khi nào Apo cho anh một chút xíu lòng tốt thôi, anh khẳng định điều đầu tiên làm chính là tự bóp nghẹn chính mình.

Luyến tiếc, thực sự luyến tiếc.

Người yêu anh lại không để anh yên, Apo cắn vào tai Mile, giống như một con mèo nhỏ gặm vào dái tai của anh vậy, rồi ghé vào tai anh cười haha.

Anh dùng anh mắt yêu chiều nhìn Apo, nói: "Anh muốn 'Làm thịt' em."

Apo không muốn thừa nhận rằng cậu ám ảnh với bộ ngực của anh, cậu di đầu lưỡi trượt lên ngực Mile, ở trên cơ ngực rắn chắc đầy đặn của anh giờ đây in hằn đày vết răng của mèo nhỏ như đánh dấu "Anh là của Em", quăng ánh mắt lẳng lơ vào Mile, ánh mắt kia rõ ràng đang nói: "Anh muốn thịt hả? Anh làm nổi chứ?"

Ngoại trừ "Thiếu Chịch" ra, Mile vẫn còn thấy được từ trong ánh mắt của Apo còn có sự tin tưởng anh sẽ "Thịt" cậu thật.

Ở trong lòng Apo, Mile căn bản không có khả năng ép buộc cậu làm cái gì, có lẽ là vì Mile đối với cậu lúc nào cũng dung túng, nuông chiều vô điều kiện. Ở bên Mile cậu có thể làm gì cậu thích cậu hạnh phúc làm, có thể tự do mà giở những trò đùa nghịch, vì anh mà không cần lời giải thích nào, anh khiến cậu có thể đi một quãng đường xa chỉ để tới đây bùng phát sự "Nhớ" của mình.

Còn với Mile, anh là một người kiêu ngạo, ít muốn tỏ ra yêu ai đó mà thể hiện hẳn ra bên ngoài, đừng nói đến chốn đông người. Riêng chỉ đối với Apo, anh tự thấy bản thân mình lại tự đặt cho mình một sự ngoại lệ "Duy nhất", tình cảm, anh chỉ muốn cho cả thế giới biết rằng anh yêu Apo, Apo chính là của riêng anh mà thôi.

Anh sâu kín như thế nhưng cũng ở trong lòng yên lặng nói ra một tiếng "Phải quất thôi".

Tay của Apo lén đưa xuống dưới, chạm vào bờ mông rắn chắc của Mile bóp một cái, rồi nửa đùa nửa thật nói: "Em cũng muốn chịch anh."

Mile nghĩ: "Mình nên tức giận không? Có nên nổi bão lên không? Có nên không?"

Apo còn nói: "Thằng em của em bé hơn của anh, cái mông của anh so với của em cũng to hơn, anh để em chịch anh, biết đâu anh lại thích, anh có muốn suy nghĩ một chút không ngáp?"

Mile tạm không nổi bão, hỏi trước: "Vì sao lại muốn chịch anh?"

Apo nói: "Ủa chớ sao anh lại muốn chịch em?"

"Bởi vì anh thích em."

Người yêu anh nghe câu trả lời bỗng không phản ứng được.

Mile hỏi ngược: "Vậy còn em là bởi vì sao? Hả?"

Apo cố không tỏ vẻ vui sướng khi nghe câu nói đó của Mile, nhưng nụ cười của cậu lại phản bội cậu.

Ngọn lửa tình trong quần Mile lại được dáng vẻ tươi cười của Apo châm đốt, tay siết chặt vòng eo của Apo, dương vật cạ lên xuống trong kẽ mông người yêu anh, chuyển động mãnh liệt tăng lên gấp bội. Nhiều lần đã chạm vào điểm G cực khoái, nhưng Apo lại đôi lúc kêu khóc cầu xin buông tha khỏi cái vật đang trượt ra chui vào trong cơ thể mình... Một lần nữa cảm giác sung sướng cùng sự đau đớn bất mãn lại mâu thuẫn giằng co, Mile đem Apo trói lại trong tâm trí anh, chỉ có nhịp tim đập quyết liệt hỗ trợ lẫn nhau mới có thể cắt đứt được ý nghĩ hung tàn trong đầu anh lúc này.

Vừa làm tình một trận sảng khoái nhễ nhại, hai người liền ôm quấn lấy nhau run rẩy co giật, say sưa thưởng thức vẻ mặt mê đắm đang dâng trào của nhau một cách lỗ mãn. Không chỉ không mệt mỏi, mà còn tiếp tục khơi dậy lên thêm một trận vật lộn quấn siết lấy nhau.

Xa nhau hơn mười mấy ngày, nỗi nhớ và sự dày vò cuối cùng cũng được phát tiết ra, hai người đều mất khống chế, hoàn toàn không biết cái gì gọi là mệt mỏi, cái gì gọi là "Biết chừng biết mực". Mồ hôi trên cơ thể đã thấm ướt tấm chăn mền, vừa mới giặt sạch lại bị đủ các loại vết ố dính lấy, trên đó tỏa ra hương vị đàn ông vừa thô tục vừa hoang dã.

Mile một bên điên cuồng hôn gò má của Apo, một bên hỏi: "Có đói bụng không?"

Apo lê la dùng tay siết dương vật của cả hai lại, hơi thở dồn dập liên tục nói: "Không đói bụng, không đói bụng, muốn anh chịch tiếp cơ."

Fuck... Mile một tay đem Apo lật lên giường, tay đặt lên mông em quất một cái, giọng gằn xuống.

"Lẳng lơ"

Apo giương cổ, miệng nhỏ phát ra một tiếng rên rỉ, một giây sau liền dùng đôi chân cuốn lấy hông của Mile, mặc cho anh dày vò thân xác của mình. Gương mặt đẹp, khiêu gợi một lần nữa lại sung sướng đến mức phát ra đủ loại từ ngữ dâm đãng, làm đủ thứ động tác thô bỉ khó coi. Hai người quấn lấy nhau triền miên từ lúc hừng đông tới khi nhà nhà người người đã lên đèn, rồi tiếp tục cho đến lúc đèn đóm đều đã lụi tàn.

Lăn qua lăn lại đến đến cùng, Apo đã bắn không ra cái gì, cứ như cũ mà vặn vẹo, chà xát, ôm quấn lấy Mile. Thân thể hòa quyện vào nhau đập tan mọi quy luật, các giác quan rơi vào trạng thái phấn khích cực độ. Mile chỉ cần đụng vào bất kỳ bộ vị nào của Apo, cậu liền run rẩy co quắp, kích động đến không thể tự mình kiềm chế được.

Bàn tay to lớn của anh nắm trọn lấy bộ phận nhạy cảm đang sưng đỏ của Apo. Apo gần như phát điên, giãy dụa cầu xin tha thứ, khóe mắt hơi nước dày đặc, rốt cuộc phát ra một tiếng hét lớn.

"Anh yêu, em sướng...!"

Mile dùng một tay ôm lấy người yêu anh vào trong lồng ngực mình, trái tim trong một khắc ấy như hạnh phúc đến rỉ máu.

***

Giữa trưa ngày hôm sau, Chomechai phong trần mệt mỏi về đến nhà, cứ tưởng rằng sẽ được ăn một bữa cơm nóng hổi, kết quả, ngay cả nhà vệ sinh cũng không có lấy một chút gì gọi là hơi ấm con người. Điên điên khùng khùng đi tới phòng của Mile, cửa phòng vẫn còn khóa.

Đcmn, chắc là không ngủ thẳng cẳng tới giờ này luôn chứ?

Vừa muốn gõ cửa, Chomechai đột nhiên loáng thoáng nghe được bên trong có tiếng nói chuyện.

"Được rồi, được rồi, em yêu..."

"Em cương nữa rồi nè, sao giờ?"

"Em chê cái mông em chưa đủ sưng đúng không? Hả?"

"Hí hí..."

Chomechai dán tai lên cửa nghe một hồi, buồn bực: "Nói với ai dãy trời?"

Gìa rồi nên giờ ngồi lẩm bẩm một mình à?

Điên mới tin!

Chomechai đầy đầu đều là hai chữ... "Gian dâm", đang thầm cười trộm, anh à anh quả nhiên không nhịn được, đàn ông vẫn là đàn ông mà thôi! Đợi em bắt được sẽ chụp cho anh hai tấm hình, gửi về cho tên nam thần kia, cậu ta lúc đó còn không chịu chia tay anh!?!

Chomechai quay lại phòng của mình rất lâu, rốt cuộc lục tìm được một chuỗi chìa khóa, xem ra không khác biệt với ổ khóa phòng của mình lắm. Nhẹ nhàng đút vào ổ, cửa khóa đã được mở, Chomechai nhanh như tia chớp đẩy cửa xông vào.

"Tách" một tiếng.

"Dâm cảnh" toàn bộ thu vào trong điện thoại của Chomechai.

Trong hình Apo nằm ngửa, cánh tay khư khư ôm quấn Mile, Mile áp thân mình to lớn lên trên người của anh, mặt dán lên hõm cổ của Apo. Apo giương cổ lên hưởng thụ, nửa khuôn mặt viết lên một chữ thôi: "PHÊ".

Vén chăn ra một chút, hai người ngực dán chặt vào nhau, cơ ngực khêu ngợi như ẩn như hiện.

Chomechai kinh ngạc buông điện thoại xuống, thấy cảnh tượng trước mắt liền như người mất hồn.

Lúc này hai tên đàn ông đã hướng đầu về phía cô ta, Mile vẫn biểu cảm trầm ổn lạnh lùng, còn Apo vẫn giữ nguyên tư thế quyến rũ mê hoặc như lúc bị chụp ảnh. Trong ấn tượng của Chomechai trước đây về cậu đều đã trở nên..."Đổ nát".

Nghe được thấy được là một chuyện, nhưng trước mắt lại là một chuyện khác.

Trong lòng Chomechai như bị một con ngựa phi nhanh đến dẫm đạp, vì sao lại là cậu? Vì sao lại là nam thần của mình?!!! Hơn nữa thứ làm Chomechai không chịu nổi là cô ta vừa bắt được cảnh Apo thần thái quyến rũ ngời ngơi, bản thân lại kích động muốn chảy cả máu mũi.

Dáng người ướt át bóng bẩy luôn xuất hiện trong giấc mộng dâm tà của cô ta, đang nằm chung giường với anh trai của mình... Rõ hơn ban ngày.

Đại não Chomechai đang đấu tranh dữ dội, hai người bọn họ lại không nhanh không chậm đứng dậy mặc quần áo.

Apo lúc bước xuống đất, cảm giác dưới mông không phải là hai cái đùi của mình nữa. Bước đi như bước chậm trong đám mây, cảm giác đau rát xuyên thấu.

Chomechai lôi cậu lại hỏi: "Anh đến đây lúc nào? Sao tôi lại không biết?"

Apo dùng sức tránh qua một bên, cố tự đi tới phòng rửa mặt, dựa vào trên tường chậm rãi đánh răng.

Hám trai vẫn là hám trai, mặc dù lòng tràn đầy đố kị, nhưng lúc cần hám trai thì vẫn cứ hám trai.

Chomechai thấy Apo cả thân người mệt mỏi đang đứng tựa vào tường, ánh mắt chớp chớp hướng ra ngoài cửa sổ, tiêu cự của con mắt trông rất uể oải. Rõ ràng đang chọc cô ta muốn phát tiết, nhưng vẫn còn giả vờ ra vẻ.

"Tôi không lạ gì anh".

Kỳ thực Apo suy nhược quá độ đến đứng không thẳng.

"WTF, anh thực sự để ý anh ấy?"

Apo "..."

"Tôi đang nói với anh, anh không nghe tôi nói gì à?"

Apo "..."

"Tôi nói cho anh biết, tôi đã chụp được cảnh hai người cùng giường cùng chiếu, cẩn thận tôi cho anh phơi bày ra ánh sáng"

"..."

Apo rửa mặt hoàn tất, đi tới trước mặt Chomechai, dùng ngón tay ướt nhẹp ngắt lên mặt của Chomechai một cái.

Gì cũng không nói, bỏ đi.

Chomechai cắn răng nghiến lợi, trước đây mà như thế này, bị nam thần đùa giỡn chọc tức như thế, lòng đã phát điên lên rồi. Còn bây giờ gương mặt như con kì đà cản mũi, quả thực khóc không ra nước mắt!

Người nên tìm cũng đã tìm được, chuyện nên làm cũng đã làm xong, lúc này Apo mới cảm thấy nhẹ lòng, thư thái, cầm điện thoại gọi về cho mẹ.

Quả nhiên điện thoại vừa kết nối thì mẹ Apo sẳng giọng tra hỏi.

"Con đã chạy đi đâu?"

Apo nói: "Con ở Kalasin với một người bạn."

"Con chạy đến đó làm gì?"

Apo nói: "Được nghỉ phép nên con muốn đi du lịch thôi mà mae."

"Giỏi, giỏi quá nhỉ?"

Apo chần chờ chốc lát, cười hiền nói: "Mẹ à, chờ con về lại sẽ cùng mẹ nói chuyện này, con ở bên này có chút chuyện muốn làm. Được rồi, con cúp máy trước."

"Trở về mẹ sẽ tính sổ với con!"

***

Co những đoạn hội thoại rất ba chấm ><

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro