1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


<Ở Bắc Kinh đang có tuyết rơi. Lạnh quá, nhưng rất đẹp. Lần sau chúng ta nhất định phải cùng nhau đến Trung Quốc>

<Còn phải tăng ca sao? Ăn tối chưa? Ở nhà còn có chút cháo ăn liền, trở về nấu một bát, trước khi đi ngủ nhớ uống>

<Công việc của em ở đây sắp xong rồi, em đã mua vé ngày mốt, buổi tối có thể đến Bangkok chúng ta cùng nhau tổ chức sinh nhật. Anh muốn ăn gì? Em làm cho anh>

Sau khi gửi tin nhắn, anh đợi vài phút cũng không có hồi âm, Apo dụi mắt, hôm nay anh đang thay mặt khách hàng đàm phán với bên đối tác, cả ngày hôm nay anh đều ở trong trạng thái căng thẳng cao độ, giờ cuối cùng cũng được thả lỏng, anh hiện tại buồn ngủ muốn chết.

Trong khoảng thời gian này, Apo với tư cách là một luật sư nước ngoài đến Trung Quốc công tác, việc đàm phán hợp đồng rất tốn thời gian và rắc rối, hết lần này đến lần khác luật sư của công ty đối phương tìm đủ mọi cách để dây dưa, hơn nữa từ khi Apo phân hóa lần thứ hai từ Alpha thành Omega, thân thể vẫn chưa tốt lắm, cho nên mỗi ngày trở về khách sạn, anh đều hận không thể ngủ đến chết, nhưng mặc kệ mệt mỏi như thế nào, anh vẫn sẽ đúng giờ nhắn tin cho bạn trai...Ừm, nói đúng hơn là Alpha của anh, anh mỗi ngày vẫn đúng giờ gửi một vài tin nhắn cho Mile.

Mặc dù hầu hết tin nhắn đều không được hồi âm, ngay cả khi nhận được, đó chỉ là một tiếng "Ừ" đơn giản.

Có nhiều lần Apo muốn gọi điện trực tiếp với Mile đang ở Bangkok, nói với hắn, anh thật sự rất mệt, áp lực cũng rất lớn, nhưng anh không thể, anh không thể truyền năng lượng tiêu cực cho Mile, đương nhiên, Mile cũng sẽ không an ủi anh, thậm chí còn cảm thấy anh phiền phức, Apo đã quen với điều đó.

Sau khi tắm xong, Apo thay chiếc áo cộc tay của Mile, ngửi thấy mùi pheromone của Alpha, liền cảm thấy dễ chịu hơn, lúc này điện thoại reo lên, anh liếc nhìn liền thấy tiếng "Ừ" quen thuộc, Apo bấm mở khung trò chuyện, toàn bộ đều là màu xanh lá, phần trả lời màu trắng chỉ có vài dòng ngắn ngủi, nếu chỉ nhìn vào lịch sử trò chuyện, người khác nhất định sẽ nghĩ đây là một loại văn chương chó liếm nào đó, nhưng Apo đã như vậy cùng Mile hơn 3 năm rồi.

"Nếu nói nhiều hơn, thì đó chắc chắn không phải P'Mile"

Được rồi, Apo lại một lần nữa an ủi chính mình, nếu như lúc này có em trai Gulf của anh ở đây, Gulf nhất định sẽ đập vào đầu anh rồi hét thật lớn, "Tỉnh táo lại đi, Hia!"

Apo yếu ớt nằm trên giường, một lúc sau, anh lại mỉm cười, vì ngày mốt là kỷ niệm 4 năm yêu nhau của anh và Mile, cũng là sinh nhật của Mile.

Có lẽ bởi vì gen lãng mạn trong người, Apo là một người rất có lễ nghĩa, mỗi ngày quan trọng với Mile anh đều sẽ không tiếc công sức chuẩn bị các loại bất ngờ khác nhau, nhưng là Mile luôn luôn một bộ không chút tình cảm đáp lại, "Làm những thứ này em không thấy mệt sao?"

Nhưng Apo sẽ trực tiếp bỏ qua sự thờ ơ của Mile, bởi vì chỉ cần anh ở bên Mile, chỉ cần anh có thể tham gia vào từng khoảnh khắc đặc biệt của Mile càng nhiều càng tốt, anh đã rất hài lòng.

------

Sau khi rời sân bay, Apo bắt taxi đến siêu thị mua một mớ rau và đồ ăn vặt, anh biết Mile rất sợ phiền phức, chỉ cần hắn ở nhà một mình, căn bếp sẽ không bao giờ được ưu ái, cho nên trong nhà nhất định không có gì ăn.

Ngồi trên xe taxi về nhà, anh nghĩ đến việc sắp gặp lại Mile sau nửa tháng, nghĩ thôi đã thấy hạnh phúc, nhưng vừa xuống xe liền nhìn thấy mấy chiếc ô tô xa xỉ đỗ trước cửa nhà.

"Trong nhà có khách sao?"

Apo bước vào sân, qua những ô cửa sổ kiểu Pháp không có rèm che, anh nhìn thấy những người đàn ông và phụ nữ trong những bộ đồ đắt tiền đang ở phòng khách, họ cầm ly rượu rồi mỉm cười trò chuyện cùng nhau, không biết còn tưởng rằng trong nhà mở tiệc.

Mới đây đầu Apo chỉ nghĩ là Mile xã giao cùng bạn bè, cho đến khi nhìn thấy chiếc bánh sinh nhật trên bàn, lúc đó anh không thể diễn tả được cảm xúc của mình, rõ ràng anh đã nói với Mile họ sẽ tổ chức sinh nhật cùng nhau, nhưng Mile vẫn...

Apo muốn nổi giận nhưng không thể, anh là người thích Mile trước, là người tự chạy đến cửa nhờ Mile đánh dấu tạm thời, có lẽ chính vì vậy mà anh đã cam chịu, luôn nhượng bộ trong mối quan hệ này...

Sau khi điều chỉnh lại tâm trạng, Apo bước vào, nghe thấy tiếng mở cửa, mọi người quay đầu lại, trong nháy mắt bầu không khí có chút lúng túng, Mile chỉ liếc nhìn anh một cái rồi lại quay đầu đi.

"Tsk," một người đàn ông vỗ vai Mile, "Con chim hoàng yến nhỏ của cậu đã trở lại, vậy bọn tôi đi trước nhé?"

Bởi vì Mile chưa bao giờ tiết lộ quan hệ của hắn với Apo trước mặt người ngoài, hơn nữa thân phận công khai của Apo chỉ là một luật sư nhỏ, cho nên mọi người đều cho rằng anh là tình nhân nhỏ của Mile, thân phận như vậy không được tôn trọng. Tuy nhiên, điều mà những người khác không biết là danh tính thực sự của Apo là con trai cả của một ông trùm bất động sản ở Bangkok.

"Không cần" Mile lên tiếng, sau đó nhìn về phía Apo, "Tôi đang có việc, em lên lầu trước đi"

Apo khẽ cắn môi, mặc kệ trong lòng buồn bực như thế nào, ngoài mặt cũng cười gật đầu, "Được, vậy anh nhớ uống ít một chút"

Đi lên vài bậc thang, Apo mơ hồ nghe thấy một người đàn ông vừa nói : "Omega nhỏ của cậu thật biết nghe lời, nếu ngày nào đó cậu chơi đủ rồi, nhớ đưa cho tôi. Tôi nhất định mang quà lớn đến đáp lễ cậu!"

Apo dừng bước, anh muốn nghe xem Mile sẽ trả lời như thế nào, Mile có từ chối không? Mile sẽ đuổi người đàn ông đó ra ngoài? Nhưng mà...

Mile chỉ cười khúc khích, "Được rồi"












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro