19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấy Apo bước vào studio, Mile định đi theo nhưng Film đã ngăn lại: "Tôi thích Apo, có lẽ anh cũng nhìn ra đi?"

Mile nhìn y một cái, "Nhưng Apo thích tôi,  cậu cũng nhìn ra?"

Film nhất thời nghẹn lời, sau đó lại nở nụ cười, kỳ thực y cùng Apo đã ở bên nhau lâu như vậy, nhưng Apo vẫn coi y là tiền bối, là bạn bè bình thường, y đã chuẩn bị sẵn sàng cho loại tình huống này nhưng lại không ngờ nó đến sớm như vậy.

"Po, thật không dễ dàng, sức khỏe của em ấy không tốt lắm, lại không có pheromone của Alpha an ủi, lúc mang thai đã rất vất vả, còn chưa nói đến chuyện lúc sinh Miss, thiếu chút nữa..."

"Làm sao?" Nét mặt của Mile thay đổi.

Film dừng một chút, "Thật ra cũng không có gì, chỉ là đề phòng, bác sĩ hỏi nên bảo vệ lớn hay nhỏ, tôi chỉ là bạn của Apo, lúc đó cha mẹ em ấy còn chưa tới Anh, Apo đã tự mình quyết định, em ấy nói với tôi, nhất định...phải mang Miss về cho anh"

"Cái gì?" Nghe được câu này, Mile cả kinh, hắn đã tổn thương Apo nhiều như vậy, thế nhưng Apo suy nghĩ đầu tiên chính là bảo vệ con của bọn họ.

Film vỗ vai hắn: "Tôi nghĩ Po không muốn cho anh biết những chuyện này rồi anh cảm thấy có lỗi, tôi chỉ muốn anh hiểu từ đầu đến cuối Po chỉ yêu một mình anh, cho dù có rất nhiều người hợp tác hai chúng tôi, nhưng tôi biết em ấy đã sẵn sàng sống độc thân đến hết đời"

............

Trong khi làm việc, Apo để ý thấy Mile thỉnh thoảng nhìn về phía anh, khi anh nhìn lại thì Mile nhìn đi chỗ khác.

Cuối cùng, công việc cũng đã bàn xong, thời điểm trên xe, Apo hỏi: "P'Mile, anh có điều gì muốn nói với em sao?"

"Ừm..."

Mile muốn hỏi về chuyện Apo ở Anh, nhưng hắn cảm thấy điều đó có vẻ hơi đường đột chuyện cũng đã lâu như vậy, nghĩ đi nghĩ lại, hắn quyết định nắm lấy tay Apo.

"Po, anh biết em đã chịu khổ rất nhiều, anh…anh xin lỗi, nhưng em yên tâm, anh sẽ dùng cả đời này yêu thương em và Miss, bù đắp tổn thương mà anh đã gây ra cho em trước đây, hãy tin tưởng ở anh"

Apo sửng sốt, "P'Mile, P'Film đã nói gì với anh sao?"

"Không có!" Mile lập tức phủ nhận.

Kỳ thật, Apo đã nhìn thấy Film và Mile nói chuyện, anh cũng có thể đoán được bọn họ đại khái nói gì, nhưng anh không có vạch trần.

"Được rồi~" Anh nhéo nhéo mặt Mile, "Chuyện đã qua hãy để nó qua, việc chúng ta phải làm bây giờ là sống tốt những ngày tiếp theo, dù sao cũng đã lãng phí rất nhiều thời gian"

Đối với Apo lúc này, không có gì hạnh phúc hơn là được ở cạnh Mile và Miss, tạo thành một gia đình nhỏ ấm áp.

"Ừm" Mile nhẹ nhàng hôn Apo một cái, "Vậy chúng ta đến bệnh viện đón Miss!"

"Ừm..." Apo do dự, mặc dù bố mẹ đã nói sẽ không can thiệp vào chuyện cả đời của anh, nhưng đó là lúc họ cho rằng anh sẽ không quay lại với Mile, bây giờ anh cũng không chắc, nhưng mà anh không biết nói với Mile thế nào.

"P'Mile, còn lâu nữa mới bắt đầu học mẫu giáo, để Miss sang chơi với ông bà vài ngày nhé"

"Vậy cũng tốt" Mile lộ ra nụ cười xấu xa, "Dù sao anh chỉ muốn em chuyển tới đây, nhóc con kia chỉ là cái cớ thôi"

Apo trợn tròn mắt, quả nhiên mèo đen ăn không được Samoyed.

............

Nhìn thấy Apo và Mile cùng nhau xuất hiện trong bệnh viện, Tay nhướng mày, "Tuyệt, cuối cùng tôi cũng có thể bắt đầu kế hoạch điều trị chính thức của mình, bây giờ sẽ không có người chạy khỏi bệnh viện nữa, phải không?"

"Chạy trốn?" Apo nghi hoặc, "Ai chạy trốn?"

"Khụ..." Mile ho một cách khó chịu, "Cái kia...em bận công việc quá và em cũng không cố ý bỏ trốn đâu, P'Tay, đừng vu khống em trước mặt vợ em chứ"

"Oái!" Tay bật cười thành tiếng, "Nhanh như vậy đã thành vợ rồi sao?"

"Không phải" Apo có chút xấu hổ, thấp giọng lẩm bẩm "Tôi còn chưa có đồng ý đâu", sau đó nhìn về phía Tay, "P'Tay, anh trước kiểm tra cho P'Mile, không cần lo, có em ở đây anh ta không dám chạy đâu"

"Haha, có em ở đây anh đương nhiên yên tâm, chỉ là" Tay dừng một chút, "Chúng ta cũng không phải người ngoài, anh cũng không nói giúp mày nữa Mile, mày lâu rồi chưa được kiểm tra toàn diện, nhìn bệnh tình của mày số lần phát tác cùng mức độ, anh có chút sợ bệnh tình tái phát nghiêm trọng"

"Cái gì?" Apo cau mày, "P'Tay, nếu như nghiêm trọng..."

"Chúng ta chỉ có thể đổi phương án trị liệu khác, nhưng cần nằm viện, bất quá đây cũng chỉ là suy đoán của anh, còn phải chờ kết quả xét nghiệm ra. Vậy đi, trước làm kiểm tra đã"

"Được"

Bước ra khỏi văn phòng của Tay, thấy sắc mặt Mile không được tốt lắm, Apo nắm lấy tay hắn: "P'Mile, em ở đây, cho dù có chuyện gì xảy ra, em cũng sẽ luôn ở bên cạnh đồng hành cùng anh"

Mile cố nặn ra một nụ cười, "Anh...anh muốn chữa lành vết thương cho bản thân trước khi theo đuổi em. Anh muốn dành cho em một tình yêu bình thường thay vì một tình yêu bệnh hoạn, nhưng..."

"Không sao", Apo đặt tay lên ngực Mile, "Chỉ cần nơi đây của anh có em, chỉ có em, đây là tình yêu bình thường"

Sau đó, anh lại đặt tay Mile lên ngực mình, "Còn có anh ở đây, chỉ có anh, cho nên bất kể chúng ta phải đối mặt với điều gì tiếp theo, em cũng không sợ"

Nhìn thấy ánh mắt kiên định của Apo, Mile nhất thời không biết nên nói gì, lúc này Apo lại cười nói: "Anh còn chưa có kiểm tra, hiện tại liền bắt đầu lo lắng, có phải là hơi sớm rồi không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro