21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Baba, Miss muốn ăn tôm~" Miss chỉ vào con tôm có hơi cách xa anh, thói quen ăn uống của nhóc rất giống Mile, Miss thích ăn mọi thứ và không kén ăn, đặc biệt rất thích hải sản, nhất là tôm càng.

"Được~" Apo đang định đeo găng tay dùng một lần thì Mile ngăn lại, "Em dị ứng với hải sản, về sau đừng động vào những thứ này, để anh bóc cho con"

"A?" Apo chớp mắt, "Anh biết bóc tôm sao?"

Trước kia hai người ở bên nhau, chính Apo là người bóc tôm cho Mile, vì Mile thích ăn nhưng lại không muốn có mùi tanh trên tay.

"Anh" Mile có chút không tự nhiên ho khan một tiếng, "Đương nhiên là anh làm được"

Kết quả, Miss đáng thương đã liên tục ăn tôm chưa được bóc sạch vỏ, nhóc con không ngừng ném ánh mắt oán hận về phía người cha già của mình.

............

Dù bữa ăn không được vui vẻ lắm nhưng cũng có thể coi như hòa thuận, có vẻ như phải mất một thời gian bố mẹ Po mới hoàn toàn chấp nhận Mile, nhưng Apo rất hài lòng, còn nhiều thời gian, anh bây giờ đối với Mile rất có lòng tin.

Có bố mẹ ở đây, Apo khẳng định phải ngoan ngoãn về nhà, nhưng Miss lại nắm lấy tay Mile không buông: "Bố ơi, bố không về nhà cùng chúng ta sao?"

"Ừm..." Thực ra sau khi biết được tình trạng của Mile, Apo có chút lo lắng khi để Mile sống một mình, nhưng anh không biết nên nói với bố mẹ thế nào.

"Ông ngoại, bà ngoại, chúng ta cho bố về nhà cùng nhé?"

Bây giờ bố mẹ Po nghe lời Miss nhất, bảo bối nhỏ cũng đã lên tiếng, bọn họ chỉ có thể đáp ứng, nhưng mẹ Po kiêu ngạo vẫn nói: "Tất cả là vì Miss"

Buổi tối, Mile cuối cùng cũng quang minh chính đại ngủ cùng Apo, trên chính chiếc giường của anh.

Trông thấy dáng vẻ cười xấu xa của Mile, Apo với tay lấy bé cún bông đặt vào chính giữa hai người, "Đây là nhà của bố mẹ, em cảnh báo anh không được lộn xộn, nếu không em sẽ ném anh ra ngoài"

"Nhưng mà..." Mile ủy khuất, "Anh ôm em ngủ có được không? Chỉ ôm thôi, anh thề"

Tất nhiên, Apo sẽ không tin những lời nói nhảm nhí của Mile, nhưng anh biết Mile ở đây có thể có một trái tim độc ác chứ không phải là một người dũng cảm, vì vậy anh đã thỏa hiệp. Nhưng lúc, anh vừa lấy con cún bông ra, đã thấy Miss ôm gối nhỏ của bé bước vào.

"Bố ơi, ba ơi, cho Miss ngủ cùng với nhé!"

Vừa nói Miss vừa leo lên giường, vừa vặn nằm vào giữa hai người bọn họ, bé con chui thẳng vào lồng ngực Apo, sau đó dùng cái mông đẩy đẩy Mile, "Bố xích ra kia một chút, đừng lách vào con!"

Mile vẻ mặt bất đắc dĩ, chỉ có thể tự nhủ với lòng, "Là con của mình, con của mình, không được đánh!"

Nhìn thấy bộ dáng xì khói của Mile, Apo đột nhiên muốn cười, đưa tay vuốt tóc Mile, Mile vui vẻ mà hướng Apo nói: "Cả nhà chúng ta cùng ngủ"

............

Buổi sáng sau khi mở mắt liền nhìn thấy vợ và con trai, loại hạnh phúc này, điều mà trước đây Mile chưa bao giờ dám nghĩ đến, hắn ngồi dậy, vòng qua Miss hôn nhẹ lên môi Apo, vợ hắn quả nhiên ngọt, Mile bắt đầu tính toán sớm đem Apo về nhà, hắn thật sự muốn sống cuộc sống như thế này mỗi ngày.

"Bố ơi~ sao bố không hôn con?" Miss dụi dụi mắt hỏi.

"À...." Mile nhất thời không biết trả lời thế nào, hắn hiện tại càng cảm thấy thằng nhóc này đang cản đường mình.

Lúc này, Apo cũng tỉnh, anh cười nhéo nhéo khuôn mặt mũm mĩm của Miss, "Bé ngoan, baba hôn con nhé"

"Đây nữa" Mile chỉ chỉ vào mặt mình, "Anh cũng muốn hôn"

Apo cười thành tiếng, chỉ có thể hôn mỗi người một cái, một lớn một nhỏ lúc này mới hài lòng rời giường đi rửa mặt.

Ăn sáng xong, Mile và Apo chuẩn bị đi làm, tài liệu vụ án đạo phẩm đã sắp xếp gần xong, giờ chỉ còn chờ phiên tòa, Mile rất tự tin mình có thể thắng kiện.

Hai người vừa lên xe, di động của Mile vang lên, khi nhìn thấy trên ID người gọi, sắc mặt Mile liền thay đổi, Apo rất nhanh nhìn ra, vội liếc sang liền thấy là mẹ của Mile gọi đến.

"P'Mile," Apo nhẹ nhàng nắm lấy tay Mile, "Không sao đâu, em ở đây"

Mile gật đầu rồi bắt máy, lâu rồi hắn không liên lạc với Moon, không phải hắn không muốn mà Moon chỉ muốn hắn trả thù cho bà, trong mắt Moon, Mile như một công cụ để trả thù, khi nói chuyện cùng Moon, Mile sẽ rất căng thẳng.

"Bố ngươi hiện tại sức khỏe rất không tốt, ngươi không phải dự định trở về kế thừa gia nghiệp sao?"

"Con..." Mile nắm chặt tay, "Mẹ, con không muốn"

"Ngươi không muốn? Đừng quên, ngươi là người thừa kế duy nhất của gia tộc Romsaithong. Chẳng lẽ ngươi định tạo tiện nghi cho cô Milk kia?"

"Mẹ" Có lẽ vì sự hiện diện của Apo bên cạnh mà Mile có thêm dũng khí, "Con đã nói rằng con không quan tâm đến việc kế thừa công việc kinh doanh của gia đình, con đã sống cho mẹ hơn hai mươi năm và bây giờ con chỉ muốn sống cho riêng mình. Cuộc đời này, xin đừng ép buộc con nữa, được không?"

Nói xong Mile trực tiếp cúp máy, nhưng hắn vẫn gửi tin nhắn cho Long, nhờ ông chăm sóc Moon, thực ra dù hắn không nói thì Mile cũng biết Long sẽ quan tâm đến mẹ mình, Long đến bây giờ vẫn chưa kết hôn, chính là vì Moon.

"P'Mile," Apo vỗ nhẹ vào tay Mile, "Em nghĩ có một cách tốt hơn để giải quyết nó"

"Ừm?"

"Hầu hết nguyên nhân khiến mẹ anh ám ảnh sâu sắc với tài sản của gia đình Romsaithong hẳn là do oán hận với bố anh, vì vậy em nghĩ, chúng ta có thể từ chuyện này điều chỉnh lại, để hai người họ gặp nhau, đem những chuyện này nói ra rõ ràng?"

"Đúng vậy" Mile gật đầu, "Nếu như mọi chuyện thuận lợi, chúng ta sẽ an bài bố mẹ hai bên gặp mặt bàn bạc chuyện hôn sự, nếu không thuận lợi, hai chúng ta trực tiếp kết hôn!"

Apo đánh nhẹ vào đầu Mile, "Chúng ta bây giờ đang nói về chuyện của bố mẹ anh, đừng có chuyển chủ đề!"






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro