3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Mile quay đầu lại, cũng không có trả lời, chỉ nhìn Apo đang bị nhìn chằm chằm có chút căng thẳng, anh vội vàng xua tay, "Em không có ý gì đâu, chỉ là không biết mình có nên chuẩn bị một món quà hay không, dù sao..."

"Không cần" Mile ngắt ngang lời anh, "Không thích hợp để hai người gặp nhau"

Không thích hợp để gặp nhau...Không thích hợp để gặp nhau.... Apo cười khổ, đúng vậy, một người là vị hôn thê chính thức, một người là tiểu tình nhân trong bóng tối, đương nhiên không thích hợp gặp nhau, rõ ràng trước đây anh đã biết rõ chuyện này, tại sao bây giờ lại cảm thấy ủy khuất?

Lúc đầu anh chỉ muốn ở bên cạnh Mile, dù chỉ là vài năm ngắn ngủi, nhưng hiện tại anh lại hy vọng khoảng thời gian này có thể kéo dài vô tận, quả nhiên là lòng người, luôn tham lam.

Thực ra đối với Apo mà nói, so với tham lam anh càng không cam lòng hơn, khi hai người quyết định ở bên nhau, Apo cảm thấy Mile nhất định sẽ thật lòng yêu mình, hơn nữa những chuyện thân mật hai người cũng đã làm qua rồi, nếu không phải Mile từ chối, Apo tình nguyện để hắn đánh dấu anh hoàn toàn, bằng tình yêu chân thành và nồng nhiệt của anh, bọn họ làm sao có thể không trở thành một cặp đôi thật sự?

Nhưng mà, làm người không nên quá tự tin, nếu không sẽ bị tát vào mặt, ví dụ như Apo lúc này.

"P'Mile"

Mile bước ra khỏi nhà vệ sinh sau khi rửa mặt xong, Apo lại gọi hắn, "Anh và tiểu thư Milk...sẽ kết hôn sao?"

Nghe thấy lời này, khuôn mặt hắn biến sắc, thoạt nhìn có chút không kiên nhẫn, "Apo, em vượt quá giới hạn rồi"

"Xin lỗi" Apo cười cười đứng lên, "Buổi sáng anh muốn ăn gì? Hôm nay em được nghỉ phép, để em làm cho anh"

"Không cần" Mile vừa nói vừa mở tủ quần áo, "Tôi đến công ty ăn, buổi tối cũng không ăn ở nhà, không cần chờ"

"Được rồi" Apo giả vờ thoải mái cười ra tiếng, "Vừa vặn tối nay em có hẹn với Gulf" 

Nhưng khi Mile vừa rời đi, Apo nằm ngửa một cách vô lực trên giường, anh tiện tay cầm lấy điện thoại mở lịch ra xem, nhìn dòng chữ "1462 ngày bên P'Mile" được viết trên đó, không khỏi có chút chạnh lòng, không ngờ đã lâu như vậy rồi...Thời điểm hai người bắt đầu ở bên nhau, Milk chỉ mới học cấp 3, hiện tại cô ấy cũng đã hai mươi tuổi.

Apo có chút cáu kỉnh trùm chăn kín đầu, cố gắng trốn tránh hiện thực bằng cách ngủ, nhưng điện thoại của anh lại không hiểu chuyện không ngừng reo lên, trông thấy tên người gọi đến anh có chút khẩn trương, Apo đã nộp đơn từ chức trước khi ra nước ngoài công tác, nhưng Fenix người phụ trách công ty Luật nói rằng sẽ cho anh câu trả lời khi anh trở về Thái Lan, nghĩ đến câu trả lời, Apo hít sâu một hơi trước khi bắt máy.

"Phi"

"Apo, lần này em làm rất tốt, khách hàng rất hài lòng, sự thật chứng minh em rất thích hợp để làm luật sư, cho nên, em thật sự không cân nhắc rút lại đơn từ chức sao?" Fenix trước đây là học trưởng của Apo ở trường đại học, y rất xem trọng anh, vì vậy khi Apo tốt nghiệp y đã mời Apo đến làm việc ở công ty Luật của mình.

Apo mỉm cười, "Phi, em đã quyết định rồi, em không thích làm luật sư, cuộc đời quá ngắn ngủi, em không muốn dành toàn bộ thời gian cho một nghề nghiệp mà mình không thích"

"Haizz" Fenix ​​thở dài, "Được rồi, em biết rõ ngay cả khi anh buộc em ở lại, anh vẫn sẽ không thể giữ em, phải không? Nếu đã như vậy, ngày mai em có thể đến công ty để làm thủ tục từ chức"

"Cảm ơn phi"

"Được rồi" Fenix cười khẽ, "Nhưng mà Apo, vừa nảy em nói em không muốn dành thời gian cho công việc mà em không thích, vậy còn người đó thì sao?"

Fenix là bạn cùng lớp với Mile, cho nên đối với Apo và Mile rất quen thuộc, đương nhiên y cũng biết về chuyện của hai người, y đã nhìn thấy Apo chạy dưới mưa để mua chiếc bánh mì yêu thích của Mile, đã thấy qua lúc Mile bị bệnh Apo khóc đến sưng đỏ cả hai mắt và cũng đã thấy Apo bỏ một đêm không ngủ ngồi nói chuyện với Mile chỉ để khiến hắn vui. Vì vậy, y biết rõ Apo thích Mile nhiều ra sao.

Và cũng biết Mile đối với Apo thò ơ thế nào.

Fenix đã nhiều lần hỏi Apo vì sao anh lại thích Mile đến vậy và câu trả lời của Apo luôn là "Em cũng không biết, chỉ là em thích anh ấy, rất thích, mỗi ngày lại càng thích anh ấy nhiều hơn"

"Thôi đi Phi, đừng trêu em nữa" Apo bĩu môi, "Trong lòng em đã sáng toả, nhưng em muốn cố chấp lần này, coi như cho mình một cơ hội cuối cùng đi"

.......

Sau khi hoàn thành thủ tục từ chức vào ngày hôm sau, thời điểm Apo bước ra khỏi công ty Luật, Apo cảm thấy không khí xung quanh mình thật tự do, mặc dù hai năm sau khi tốt nghiệp anh đã kiếm được rất nhiều tiền, cũng coi như có chút thành tựu, thế nhưng chỉ có anh biết  anh không thấy vui vẻ, bởi vì anh chưa bao giờ thích nghề luật.

Mẹ của Apo là luật sư và là đối tác của công ty Luật lớn nhất Bangkok, bà muốn Apo kế thừa nghề nghiệp của mình, lúc đó Apo không biết mình thích gì nên đã nghe lời mẹ.

Nhưng mẹ anh không phải là người độc đoán, bà nói với Apo rằng nếu Apo tìm được chuyên ngành mình thích thì có thể thay đổi bất cứ lúc nào. Vì vậy, Apo mang theo ý tưởng thay đổi chuyên ngành của mình ở trường đại học hàng đầu Thái Lan, Chulalongkorn.

Tuy nhiên, không ai nghĩ rằng Apo lại phải lòng Mile, sinh viên năm hai trường Luật tại buổi định hướng. Apo đối với Mile vừa gặp đã yêu, anh đem tất cả ý nghĩ trước đó của mình vứt hết ra sau đầu, anh chưa bao giờ ưa thích ngành Luật nhưng lần này lại cảm thấy hứng thú lạ thường.

Apo lấy điện thoại di động ra, bấm vào người đầu tiên trong danh sách liên lạc trên Line, "P'Mile, em sẽ đợi anh dưới vòng đu quay của buổi hẹn hò đầu tiên của chúng ta lúc 8 giờ tối nay. Em có một việc rất quan trọng muốn nói với anh, anh nhất định phải đến đó"

"Ừ"

Lần này Mile trả lời chỉ trong một giây, Apo hưng phấn cầm điện thoại, xem ra đêm nay cơ hội chiến thắng của anh đã tăng lên vài điểm.

Tuy nhiên, điều mà anh không ngờ đến chính là Mile chỉ tình cờ nghịch điện thoại và trả lời "Ừ" trong tiềm thức.







































Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro