14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Cái gì? Tại sao? Milk... Chị biết đây không phải về chúng ta, được chứ... Có chuyện gì đó đang xảy ra vậy. Và chị không nói cho em biết. Nó liên quan đến em và em cần biết điều đó. Còn cuộc hôn nhân này..."

Ciize dừng lời, giờ chẳng còn lời nào để nói.

 "Làm sao mà chị..."  Milk lắp bắp.

"Em hiểu chị đủ mà Milk..."

"Em..."

"Không, Milk. Chị có một chiếc nhẫn không ?"

"Không... nhưng mà em..."

"Chính xác. Chị cầu hôn chỉ vì... bất kỳ lý do ngớ ngẫn gì đó... nhưng không phải vì chị thực sự cảm thấy rằng chị có thể sống cả đời với em... Chị đã bao giờ hay có bao lần nghĩ về tương lai của chúng ta chưa?"

"Em..."

"Thấy không... Em đã hoặc đang là một bartender đơn giản sống một cuộc sống tệ hại chết tiệt kia. Là chị đã đến và tạo ra một sự hỗn loạn trong cuộc sống đó của em. Một sự hỗn loạn tốt đẹp. Và rồi em đã yêu. Em chưa bao giờ nghĩ rằng có người như chị lại có thể yêu em. Hay bất kỳ ai có thể yêu con người hay tính cách của em.Chị đã cho em hy vọng. Và chị đã giữ em trong bóng tối kể từ ngày chúng ta đến Hàn Quốc. Mọi thứ vẫn ổn cho đến khi chị cầu hôn em. Em khá chắc là điều này có liên quan đến sự an toàn của em nếu như chị hành động thiếu suy nghĩ như vậy.Mọi thứ đã diễn ra tốt đẹp. Và lẽ ra nó phải như vậy. Chị thậm chí không biết ý nghĩa của điều đó. Chị chỉ muốn cưới em vì sợ mất em. Nhưng em không sẵn sàng và không thể sẵn sàng cho điều đó. Được chứ ? Em không muốn hạnh phúc chỉ một phút khi cưới chị và sau này, khi mối đe dọa biến mất  chị sẽ bắt đầu nghĩ đến em như một gánh nặng hoặc một trách nhiệm ràng buộc chị. Thật lòng mà nói, em không hiểu chị đã nhìn thấy gì ở em ngay từ lần đầu gặp. Em chẳng là gì và chẳng là ai cả. Em đang tự tử. Em đã tự cắt đi mạng sống của mình. Nhưng chị đã cho em sức mạnh và em không sẵn sàng đánh mất nó chỉ vì một mối đe dọa nhỏ nhặt. Em yêu chị Milk. Em thật sự yêu chị. Nhưng đến cuối cùng ngay thời điểm mấu chốt, em chỉ là một cô gái. Và hôn nhân đối với em giống như hôn nhân đối với bất kỳ cô gái bình thường nào. Thực sự là hạnh phúc khổng lồ và cả nước mắt sen lẫn tình yêu. Chúng ta có tất cả, ngoại trừ phần ' hiện thực' đó."

Nói xong, Ciize đứng dậy khỏi giường và đi vào nhà tắm. Không dám liếc nhìn Milk.Ciize vừa từ chối lời cầu hôn của Milk. Giờ đây tâm trạng của cô cảm thấy tồi tệ. Nhưng đó là sự thật và Milk cần sự trung thực hơn khi đối mặt với Ciize.

Ciize nhìn lên bản thân mình trong gương và sau tất cả những điều này, em thấy một cô gái mà em không gặp trong một thời gian dài đang nhìn lại em. Cô gái Ciize mà em đã từng là trước khi gặp Milk. Em bật khóc nức nở. Chân em nhũn ra dưới sức nặng của cảm xúc và em quỵ xuống, ngồi trên sàn nhà tắm, khóc hết nước mắt.

Chỉ khi em nghĩ rằng mình xứng đáng với hạnh phúc. Nhưng đúng là em không xứng đáng với hạnh phúc. Em không xứng đáng với tình yêu. Em không xứng đáng với Milk. Em không xứng đáng được ở đây. Em phải rời đi. Milk đang bị kẹt lại vì em. Em không muốn cưới chị ấy và để chị ấy oán trách em trong suốt quãng đời còn lại. Chị rất đẹp và tốt bụng và rồi chị ấy sẽ gặp một người con gái xinh đẹp hơn em và em sẽ chỉ là một người cản trở chị.

Em phải ra đi.

Em bước ra sau vài phút thì thấy nhà trống rỗng. Tốt. Em không nghĩ mình đã sẵn sàng để đối mặt với Milk ngay lúc này. Ciize vào trong tủ và tìm một cái túi thể thao. Ciize cho vào một số quần áo có mũ và không có gì quá đắt tiền, chỉ là những món đồ mà Ciize nghĩ mình sẽ cần. Ciize tìm thấy một ít tiền trong ngăn kéo.

Ciize bỏ vào túi và thay quần áo. Bây giờ trên người Ciize đang mặc quần jeans đen và một chiếc jacket đen. Ciize nhanh chóng bước ra và nhìn quanh hành lang. Một điều tốt về ngôi nhà này là không có bảo vệ vì đây là nhà của gia đình, các thành viên nghĩ rằng điều đó là xâm phạm quyền riêng tư. Ciize định rời đi nhưng nỗi mặc cảm lại ập đến.

Ciize không thể ra đi mà không để lại một lá thư. Chị ấy xứng đáng được biết điều đó. Ciize tìm một quyển sổ và một cây bút rồi ngồi xuống viết.

' Thân mến Milk,

Cho đến khi chị nhận được lá thư này có lẽ em đã đi xa chị, rất xa. Mong là vậy. Em đã suy nghĩ về lời cầu hôn của chị rất nhiều. Em yêu chị và sẽ luôn luôn yêu chị. Nhưng chị đang bị mắc kẹt lại với em. Em chẳng có gì đặc biệt và chị xứng đáng với tình yêu, không phải với một người có vấn đề về lòng tự trọng. Để em ghi chú nhé, nếu hoàn cảnh khác đi có thể em sẽ nói đồng ý.

Dù với tất cả những thiếu sót của mình, chị vẫn yêu em. Nhưng Milk à, em không xứng đáng với hạnh phúc nhưng chị thì xứng đáng. Em không xứng đáng với tình yêu còn chị rất xứng đáng. Em không xứng đáng với chị. Còn chị sẽ xứng đáng với một người không bị tổn thương và mặc cảm như em. Một người mà sẽ mang lại cho chị hạnh phúc. Giữa chúng ta... không phải là định mệnh. Có lẽ số phận của chúng ta ghét em.

Xin hãy để em ra đi và đừng tìm kiếm em. Em không muốn gây thêm rắc rối nào nữa cho chị. Em xin lỗi. Và em yêu chị. '

Tạm biệt chị, 

Ciize.

Một giọt nước mắt lăn dài xuống má Ciize và rơi vào tờ giấy bên dưới cái tên Ciize.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro